Khuynh Thế Thiên Tài

Chương 187: Tin tức

/231


Chương 187 : Tin tức

" Lão đại, có chuyện... Có chuyện..."

Bạch Thừa Vũ từ bên ngoài chạy vào. Vừa chạy lại vừa kêu thất thanh. Nhất thời, đem nhóm người Lạc Y vốn đang tao nhã phẩm trà xém chút sặc chết.

" Có chuyện gì? Từ từ nói, gấp cái gì a!"

Cố Ân Kỳ nhìn Bạch Thừa Vũ chảy ra một thân mồ hôi. Trong lòng cảm thấy đau, không nói hai lời liền xuất ra khăn tay giúp hắn lau đi. Một mặt lại cấp cho hắn một ly trà, nhỏ giọng khuyên nhủ một tiếng.

Bạch Thừa Vũ nhanh nhẹn bắt được tay Cố Ân Kỳ, sủng nịnh cùng nàng mắt đi mày lại một phen. Đến tận thoả mãn mới chuyển đầu, hướng mọi người phóng ra một vẻ mặt vô cùng thần bí.

" Các ngươi đã nghe tin gì hay chưa?"

" Rốt cuộc là chuyện gì? Thừa Vũ, ngươi càng ngày càng muốn dài dòng a!"

Lăng Ngạo buồn bực trừng mắt nhìn Bạch Thừa Vũ một cái. Trong nhóm người này, ngoại trừ hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần ra thì hắn là tu luyện giả mạnh nhất. Thêm vào việc hắn bẩm sinh là người truyền thừa Lực Lượng chi lực. Độ chấn nhiếp so với người khác rõ ràng mạnh hơn không ít.

Chỉ là Bạch Thừa Vũ đối với Lăng Ngạo dường như không sợ. Hắn một mực vẫn tao nhã ngồi uống trà, một câu cũng không hé ra. Thái độ rõ ràng là muốn chờ người khác đến hỏi.

Chuyện! Hắn đến cả Thiếu Tà ca ca đem thành trái banh cấp đá qua đá lại cũng đã thành quen. Từ sớm đã luyện ra con người da dày, thịt béo, lẽ nào lại phải sợ Lăng Ngạo so với thú kia một góc cũng không với tới a?

Lạc Y nửa ngồi nửa dựa trên người Lãnh Hàn Thần. Từ trên bàn ngắt xuống một quả nho, ưu nhã thả vào miệng nhấm nuốt. Ánh mắt tựa tiếu phi tiếu lại hướng về phía Bạch Thừa Vũ nhìn đến. 

Quả thật là đã chọc cho hắn ra tiếp một thân mồ hôi, run run rẩy rẩy không dám tiếp tục giấu diếm. Đem mọi chuyện nghe được nhất thanh nhị sở đều nói.

" Lão đại, ta ra bên ngoài vừa rồi thế nhưng nghe được một tin tức có giá trị!"

Bạch Thừa Vũ từ tốn nói ra. Đến đây lại thoáng dừng lại, ánh mắt đảo quanh mọi người một vòng. Nhìn đến ai cũng nhất mực chú ý mới yên lòng nói tiếp.

" Nghe nói, sau nguyệt so khoảng bán nguyệt, mỗi điện chủ sẽ cử ra mười danh ngạch tiến vào Cấm địa tu luyện trong một tháng đâu!"

" Chuyện này thì đã làm sao?"

Lăng Ngạo nhíu nhíu mày, đem trưng ra một bộ dáng không hiểu khiến Bạch Thừa Vũ tức muốn dậm chân. Âm thầm liếc qua một cái nhìn khinh thường, hừ hừ nói.

" Ngươi thật là rất không có hiểu biết. Ngươi thế nhưng chưa nghe nói tới truyền kì cấm địa sao? Nghe nói từ đây đi đến cấm địa là phải sử dụng đến truyền tống trận. Xung quanh lại bị bao bọc bởi một tầng lại một tầng kết giới, hằng năm đều được nhân tuyển Thánh Điện phái đến canh giữ cấn mật, không chút nào lơi lỏng. Bất quá cái đó không đến mức quan trọng, mà quan trọng nhất là bên trong Cấm địa linh khí so với bên ngoài dày đặc hơn một tầng. Ngoài cái đó ra còn có thập đại linh quả, ngươi tu luyện nguyên tố gì, chỉ cần tìm tới đúng linh quả đó nuốt vào, thăng cấp hẳn là chuyện nhất định. Ngươi nói xem, như vậy có phải hay không hấp dẫn người đến tranh đoạt bể đầu chảy máu?"

Lăng Ngạo bị Bạch Thừa Vũ thuyết giảng một phen liền ngượng ngùng cúi đầu xuống. Thấp giọng lầm bầm một tiếng.

" Linh khí thì thế nào chứ? So với không gian của lão đại còn không lên được mặt bàn đâu!"

" Ngươi đúng là không thể nói lí!"

Bạch Thừa Vũ hừ một tiếng. Quay đầu liền không nhìn Lăng Ngạo nữa. Một mực cũng chỉ quan tâm đến cùng Cố Ân Kỳ trao đổi một chút tình cảm.

Lạc Y đợi nhóm người rốt cuộc không còn ồn ào nữa. Chân mày nàng lúc này mới hơi nhướn lên. Ngón tay mềm mại vẽ vòng vòng lên trên tách trà. Nàng chầm chậm nhếch lên khoé môi, không ngọt không nhạt nói.

" Vào cấm địa thế nhưng thật là một cơ hội!"

" Cơ hội sao?"

Nhóm Lăng Ngạo nghe thấy Lạc Y mở miệng liền đồng loạt ngẩng đầu lên, nhỏ giọng hỏi một tiếng.

" Đúng vậy! Giống như Thừa Vũ vừa nói. Ở bên trong cơ hội thăng cấp rất lớn. Cũng xem như là một lần lịch luyện đi. Quan trọng nhất là ta cùng Thần còn có một chút chuyện để làm!"

Nhóm người Lăng Ngạo nghe thấy Lạc Y phân tích đều đồng loạt gật đầu ứng thanh một tiếng. Nói cho cùng, bọn họ có thể không tin lời Bạch Thừa Vũ nhưng nhất định vạn vạn đều không thể hoài nghi đến trên đầu hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần. Trong mắt của bọn họ, hai người này so với hai vị thần sống đều là không sai biệt lắm.

Nhóm Lăng Ngạo cũng là hết sức thức thời. Nghe Lạc Y nói hàm hồ rằng có chuyện để làm cũng không hỏi nhiều thêm. Bọn họ cũng biết những điều hai người làm giữ bí mật thì tất cả hẳn đều là đại sự.

Như vậy xem ra đi cấm địa lần này quả thực tốt lắm!

" Các ngươi cũng đừng vội quá mức mừng rỡ. Cấm địa gọi là cấm địa liền hẳn có chỗ huyền bí. Đại thể là không đơn giản. Sợ là trong đó từ sớm đã ẩn tàng không ít hung hiểm đâu! Nói thẳng ra là cũng chẳng có địa phương nào tốt đẹp hoàn mĩ như vậy. Nếu không Thánh Điện đã sớm đem hết tất cả nhân tuyển tống vào trong, chứ cũng không cần khốn khổ chọn ra danh ngạch. Trong một điện tổng thể có hơn trăm người, trong đó lại chỉ chọn ra mười danh ngạch xuất sắc nhất. Điểm này các ngươi hẳn là không cần ta nói cũng hiểu đi!"

Lạc Y nhìn thấy sắc mặt nhóm người hoà hoãn xuống liền không thể không dội thêm vào một chậu nước lạnh. Con người vốn là không sợ lỡ biết đến quá nhiều, thật như có sợ cũng là sợ quá ngây thơ, ngu ngốc. Loại người này hiển nhiên hội sẽ muốn chết sớm.

Nàng từ rất sớm đã đem nhóm người này trở thành bằng hữu của nàng. Bởi vậy nàng tuyệt đối không để cho bọn hắn gặp phải đại nạn một đi không về.

Nghĩ như vậy, quá trình trước khi đến Cấm Địa lại càng phải cẩn thận hơn nữa.

"  Vừa rồi có nghe ngóng được lần đi cấm địa này tổng thể có những ai sao?"

Lạc Y lần nữa hướng mắt nhìn Bạch Thừa Vũ, trầm giọng hỏi. Cái này thật ra cũng rất quan trọng. Chỉ là hắn đáp lại nàng thế nhưng chỉ là một cái lắc đầu. Sau lại cẩn thận bổ sung thêm một câu.

" Không nghe được danh sách chính thức nhưng mọi năm vẫn có bốn vị điện chủ, Thánh tử, Thánh nữ đi. Ừm, cả nhóm Mục Thành bên kia cũng đi. Nghe nói nhóm người đó đều từng chịu qua giảng riêng của một trong số các vị điện chủ, trình độ cũng là rất ưu tú. Vậy nên lần nào đi cấm địa, bọn hắn vẫn được ưu tiên một phần!"

" A? Hỏi thăm không tệ!"

Lạc Y hàm tiếu ý cười trên khoé môi hời hợt nói. Lời thì nói bình thản như vậy, nhưng tinh ý một chút đều có thể thấy đáy mắt nàng vừa loé qua một tia sáng lạnh lùng.

Nhóm Thánh nữ? Thế nhưng còn có nhóm Mục Thành? Gã Mục Thành kia còn là tay sai đâu đánh đó của Thánh nữ Dương Tình Tình. Xem ra lần này nếu nhóm bọn họ được chọn vào cấm địa, sợ là đi cũng không có dễ dàng như vậy!

Bất quá cũng không vấn đề gì. Lạc Y nàng vốn không sợ gì nhóm người đó. Chỉ là vì còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm nên nàng mới phải đem thực lực của bản thân ẩn giấu đi xuống. 

Đúng vậy, trước khi chưa đem được đôi Tỳ Hưu phóng xuất ra ngoài, nàng ở trong Thánh Điện vẫn phải hết sức ẩn nhẫn.

Chỉ mong nhóm người Dương Tình Tình kia không dại dột bố trí thêm vài thứ không tốt gì đó. Như vậy nàng cũng không nắm chắc việc có lỡ tay gây ra chuyện hay là không đâu!


/231

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status