Lời này vừa nói ra, Lạc Cửu Niên ngây ra tại chỗ, không biết nên trả lời ra sao cho phải.
Chẳng lẽ hắn lại công khai nói rằng mình chướng mắt với Doanh Bạch Hổ, vậy chẳng phải đắc tội nặng nề với Thương Thủy Doanh thị à?
Nhưng quan trọng nhất là Lạc Phi Hồng gả cho. Doanh Bạch Lộc với gả cho Doanh Bạch Hổ là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Một là hạng năm Long Hổ Bảng, là người thừa kế Thương Thủy Doanh thị trong tương lai. Người còn lại chỉ là đệ tử bình thường trong Doanh thị mà thôi, chênh lệch thật sự rất lớn.
Bên dưới, Tạ Tiểu Lâu lắc đầu nói: “Lạc gia đúng là thông minh quá bị thông minh hại, kết quả bị người của Thương Thủy Doanh thị tính kế rồi.”
Sở Hưu cũng cười lạnh nói: “Tên giang hồ làm gì có chuyện chỉ một bên chiếm lợi. Lạc gia muốn dùng một cô con gái đổi lấy sự nâng đỡ trợ giúp của Doanh thị. Vậy Doanh thị ngoại trừ được một Lạc Phi Hồng, còn được thêm gì nữa? Một Lạc gia sống dở chết dở?
Dùng một Doanh Bạch Hổ thông gia với Lạc gia, để một đệ tử không quá quan trọng kết thông gia cùng gia tộc này, còn kiếm lời một Lạc Phi Hồng từng bước vào. mười hạng đầu Long Hổ Bảng. Doanh thị làm vụ mua bán này quả thật không lỗ.
Đúng rồi, các ngươi có biết tên Doanh Bạch Hổ kia không? Thực lực tên kia thế nào? So với Doanh Bạch Lộc thì sao?”
Mạc Thiên Lâm lắc đầu nói: “Thương Thủy Doanh thị có Doanh Bạch Lộc, ngươi nghĩ những đệ tử Doanh thị khác còn có ngày ra mặt chắc? Doanh Bạch Hổ này trong Thương Thủy Doanh thị không phải hạng vô danh nhưng ánh sáng đều bị Doanh Bạch Lộc che lấp. Ngươi cứ nhìn vẻ mặt âm trầm của hắn là biết, rõ ràng tên này rất có ý kiến với ca ca mình.
Hơn nữa ngươi có biết cái tên Doanh Bạch Hổ từ đâu mà ra không? Doanh Bạch Lộc tên là Bạch Lộc vì có hươu trắng tới là điềm lành. Thế nhưng Doanh Bạch Hổ tên là Bạch Hổ không phải vì lúc hắn ra đời có hổ trắng xuất hiện, chỉ đơn giản là vì ca ca hắn tên là Bạch Lộc nên hắn mới tên là Bạch Hổ.
Một kẻ ngay cái tên còn dựa theo ca ca, nếu trong lòng hắn không có oán thận mới gọi là bất thường.
Đúng rồi, giờ đổi thành Doanh Bạch Hổ này xuất thủ, vậy kế hoạch của chúng ta sao giờ?”
Sở Hưu híp mắt nói: “Đương nhiên tiến hành như thường rồi. Lạc Phi Hồng đã có nắm chắc, chúng ta cứ phối hợp với nàng là được. Bất kể Doanh Bạch Lộc hay Doanh Bạch Hổ lên lôi đài, việc chúng ta cần làm chỉ có một, đó là kéo dài thời gian.”
Mạc Thiên Lâm gật nhẹ đầu, đột nhiên nói: “Lần này Doanh Bạch Lộc không ra trận mà để đệ để tham gia lôi đài. Ta cảm thấy không chỉ vì Doanh thị muốn lừa gạt Lạc gia một phen mà còn vì bản thân Doanh Bạch Lộc không muốn cưới Phi Hồng.
Ta từng nghe nói Doanh Bạch Lộc có ý tứ với Vân Kiếm Tiên Tử - Nhan Phi Yên của Việt Nữ Cung. Có điều mọi người trong giang hồ đều biết quy củ của Việt Nữ Cung, cho nên Nhan Phi Yên chỉ có thể khéo léo từ chối lời thổ lộ của Doanh Bạch Lộc. Thế nhưng Doanh Bạch Lộc vẫn giữ tấm lòng si mê không hề thay đổi.
€ó điều chuyện này chỉ là tin đồn trên giang hồ, đặc biệt là đám đàm bà con gái vốn hay đồn nhảm, ta cũng không rõ là thật hay giả.”
Tạ Tiểu Lâu bên cạnh không nhịn nổi nói: “Ta nói này, Mạc Thiên Lâm, giờ phút này rồi mà ngươi còn có †âm tư đi nghiên cứu mấy chuyện linh tinh trên giang hồ như vậy à?”
Mạc Thiên Lâm phản bác: “Thế nào là chuyện linh tinh? Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Vạn nhất lát nữa chúng ta phải giao thủ với Doanh Bạch Lộc, giờ lý giải hắn thêm một chút thì lúc đánh nhau càng nắm chắc, chẳng phải ư?”
Tạ Tiểu Lâu nhếch miệng, hắn vốn chẳng tin chuyện tin đồn linh tỉnh trên giang hồ như vậy giúp ích được gì trong chuyện này.
Trong lúc Tạ Tiểu Lâu và Mạc Thiên Lâm đấu võ mồm như vậy, Lạc Cửu Niên đã hạ quyết định.
Hắn cười lớn nói: “Nếu Doanh công tử đã nói thế, vậy tỷ võ kén rể cứ tiến hành bình thường thôi.
Đối với Lạc gia mà nói, vấn đề đầu tiên họ quan tâm không phải thông gia với thế lực nào chứ không phải thông gia với cá thể nào.
Từ Doanh Bạch Lộc biến thành Doanh Bạch Hổ, mặc dù chênh lệch rất lớn nhưng với Lạc gia vẫn là thông gia với Doanh thị. Hơn nữa đối phương cũng là trực hệ của Doanh thị, Lạc gia không phải không được lợi lộc gì. Cho nên Lạc Cửu Niên đành gật đầu đáp ứng.
Sau khi Lạc Cửu Niên đi khỏi, Doanh Bạch Lộc quay sang nói với Doanh Bạch Hổ: “Vi huynh đã an bài chuyện hôn nhân giúp ngươi như vậy rồi, ngươi còn không hài lòng à? Ngô Quận Lạc gia mặc dù hơi kém cỏi nhưng Lạc Phi Hồng lại thật sự không tệ. Đáng tiếc đám người Lạc gia mù mắt, lấy gùi bỏ ngọc. Có điều thế càng tốt, ta đưa viên minh châu này cho ngươi, vừa xứng với thân phận của ngươi cùng vinh quang của Doanh thị chúng ta”
Doanh Bạch Hổ cười lạnh khiến sắc mặt vốn u ám của hắn càng thêm âm trầm: “Từ nhỏ đến lớn, gia tộc luôn ưu tiên suy nghĩ cho ngươi. Thứ ngươi không muốn mới bố thí cho ta. Ngươi cứ ra vẻ huynh trưởng tốt như vậy có ý nghĩa gì sao?
Ta đã nhìn ra Lạc gia kia chướng mắt với ta. Trước đó đối tượng thông gia của họ là ngươi. ngươi không muốn nên mới chuyển sang ta, tới chuyện hôn nhân đại sự cũng vậy.
Ngươi muốn làm huynh trưởng tốt nên Nhường Lạc Phi Hồng cho ta, sao ngươi không nói nhường cả Nhan Phi Yên cho ta?”
“Bốp!"
Một cái tát vang dội vọng ra nhưng thân hình Doanh Bạch Lộc không hề nhúc nhích. Có lẽ trong số mọi người ở đây chỉ có lão bộc của Doanh thị mới thấy rõ động tác của Doanh Bạch Lộc, có điều hắn lại coi như không thấy gì.
Doanh Bạch Hổ che mặt, ánh mắt nhìn về phía Doanh Bạch Lộc đã tràn ngập hận ý, có điều lúc này hắn đã không dám nói thêm lời nào.
Gương mặt Doanh Bạch Lộc vẫn mang theo nụ cười không hề thay đổi, giọng điệu ôn hòa nói: “Từ nhỏ đến lớn, những thứ ta cho ngươi không phải bố thí mà là vì ngươi là đệ đệ của ta.
Nhưng chính vì ngươi là đệ đệ của ta nên ngươi phải biết, có nhiều thứ ngươi không nên nghĩ tới, cũng không phải thứ ngươi có thể nghĩ tới. Nếu không người làm ca ca ta đây sẽ rất tức giận.
Cái tát này là giáo huấn. Sau này nhớ cho kỹ, đừng chọc ta nổi giận.
Chuyện thông gia với Lạc gia ta đã báo lại với phụ thân, phụ thân cũng đồng ý. Giờ lôi đài đã bày ngay trước mắt ngươi, ngươi có lên hay không tùy ngươi.”
Doanh Bạch Hổ che mặt, lạnh lùng nói: “Lên! Sao lại không lên? Sớm muộn gì cũng có ngày các ngươi phải hối hận!”
Hắn không phải Doanh Bạch Lộc, có tư cách tùy ý lựa chọn cô gái mà mình thích, thậm chí không cần lo lắng chuyện thông gia, hoàn toàn dựa theo tâm tính. Cho dù Doanh Bạch Lộc muốn cưới một người bình thường, Doanh thị cũng chẳng can thiệp vào.
Nhưng Doanh Bạch Hổ hắn lại khác, hắn không lấy được lực lượng của Doanh thị nhưng sau khi cưới Lạc Phi Hồng lại có thể mượn đôi chút lực lượng của Lạc gia.
Những thứ này Doanh Bạch Lộc chướng mắt nhưng Doanh Bạch Hổ hắn sớm muộn gì cũng sẽ dùng những lực lượng này đoạt lại những thứ thuộc về bản thân!
Dùng nội lực lau bỏ vết tay trên mặt, Doanh Bạch Hổ trực tiếp bước ra, đi lên lôi đài. Tu vi Ngũ Khí Triều Nguyên của hắn bùng ra, khiến mọi người đều giật mình.
Doanh Bạch Hổ này tuổi tác không lớn, không ngờ đã lên tới cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên.
Giờ Bạch Hổ còn chưa chính thức xông xáo giang hồ, nhưng chỉ cần tạo nghệ võ đạo của hắn bằng nửa tiêu chuẩn của ca ca, vậy mười hạng đầu Long Hổ Bảng chẳng thoát nổi khỏi tay hắn. Một nhà hai người đứng trên Long Hổ
Bảng, thành tích này quả thật kinh khủng.
Chẳng lẽ hắn lại công khai nói rằng mình chướng mắt với Doanh Bạch Hổ, vậy chẳng phải đắc tội nặng nề với Thương Thủy Doanh thị à?
Nhưng quan trọng nhất là Lạc Phi Hồng gả cho. Doanh Bạch Lộc với gả cho Doanh Bạch Hổ là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Một là hạng năm Long Hổ Bảng, là người thừa kế Thương Thủy Doanh thị trong tương lai. Người còn lại chỉ là đệ tử bình thường trong Doanh thị mà thôi, chênh lệch thật sự rất lớn.
Bên dưới, Tạ Tiểu Lâu lắc đầu nói: “Lạc gia đúng là thông minh quá bị thông minh hại, kết quả bị người của Thương Thủy Doanh thị tính kế rồi.”
Sở Hưu cũng cười lạnh nói: “Tên giang hồ làm gì có chuyện chỉ một bên chiếm lợi. Lạc gia muốn dùng một cô con gái đổi lấy sự nâng đỡ trợ giúp của Doanh thị. Vậy Doanh thị ngoại trừ được một Lạc Phi Hồng, còn được thêm gì nữa? Một Lạc gia sống dở chết dở?
Dùng một Doanh Bạch Hổ thông gia với Lạc gia, để một đệ tử không quá quan trọng kết thông gia cùng gia tộc này, còn kiếm lời một Lạc Phi Hồng từng bước vào. mười hạng đầu Long Hổ Bảng. Doanh thị làm vụ mua bán này quả thật không lỗ.
Đúng rồi, các ngươi có biết tên Doanh Bạch Hổ kia không? Thực lực tên kia thế nào? So với Doanh Bạch Lộc thì sao?”
Mạc Thiên Lâm lắc đầu nói: “Thương Thủy Doanh thị có Doanh Bạch Lộc, ngươi nghĩ những đệ tử Doanh thị khác còn có ngày ra mặt chắc? Doanh Bạch Hổ này trong Thương Thủy Doanh thị không phải hạng vô danh nhưng ánh sáng đều bị Doanh Bạch Lộc che lấp. Ngươi cứ nhìn vẻ mặt âm trầm của hắn là biết, rõ ràng tên này rất có ý kiến với ca ca mình.
Hơn nữa ngươi có biết cái tên Doanh Bạch Hổ từ đâu mà ra không? Doanh Bạch Lộc tên là Bạch Lộc vì có hươu trắng tới là điềm lành. Thế nhưng Doanh Bạch Hổ tên là Bạch Hổ không phải vì lúc hắn ra đời có hổ trắng xuất hiện, chỉ đơn giản là vì ca ca hắn tên là Bạch Lộc nên hắn mới tên là Bạch Hổ.
Một kẻ ngay cái tên còn dựa theo ca ca, nếu trong lòng hắn không có oán thận mới gọi là bất thường.
Đúng rồi, giờ đổi thành Doanh Bạch Hổ này xuất thủ, vậy kế hoạch của chúng ta sao giờ?”
Sở Hưu híp mắt nói: “Đương nhiên tiến hành như thường rồi. Lạc Phi Hồng đã có nắm chắc, chúng ta cứ phối hợp với nàng là được. Bất kể Doanh Bạch Lộc hay Doanh Bạch Hổ lên lôi đài, việc chúng ta cần làm chỉ có một, đó là kéo dài thời gian.”
Mạc Thiên Lâm gật nhẹ đầu, đột nhiên nói: “Lần này Doanh Bạch Lộc không ra trận mà để đệ để tham gia lôi đài. Ta cảm thấy không chỉ vì Doanh thị muốn lừa gạt Lạc gia một phen mà còn vì bản thân Doanh Bạch Lộc không muốn cưới Phi Hồng.
Ta từng nghe nói Doanh Bạch Lộc có ý tứ với Vân Kiếm Tiên Tử - Nhan Phi Yên của Việt Nữ Cung. Có điều mọi người trong giang hồ đều biết quy củ của Việt Nữ Cung, cho nên Nhan Phi Yên chỉ có thể khéo léo từ chối lời thổ lộ của Doanh Bạch Lộc. Thế nhưng Doanh Bạch Lộc vẫn giữ tấm lòng si mê không hề thay đổi.
€ó điều chuyện này chỉ là tin đồn trên giang hồ, đặc biệt là đám đàm bà con gái vốn hay đồn nhảm, ta cũng không rõ là thật hay giả.”
Tạ Tiểu Lâu bên cạnh không nhịn nổi nói: “Ta nói này, Mạc Thiên Lâm, giờ phút này rồi mà ngươi còn có †âm tư đi nghiên cứu mấy chuyện linh tinh trên giang hồ như vậy à?”
Mạc Thiên Lâm phản bác: “Thế nào là chuyện linh tinh? Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Vạn nhất lát nữa chúng ta phải giao thủ với Doanh Bạch Lộc, giờ lý giải hắn thêm một chút thì lúc đánh nhau càng nắm chắc, chẳng phải ư?”
Tạ Tiểu Lâu nhếch miệng, hắn vốn chẳng tin chuyện tin đồn linh tỉnh trên giang hồ như vậy giúp ích được gì trong chuyện này.
Trong lúc Tạ Tiểu Lâu và Mạc Thiên Lâm đấu võ mồm như vậy, Lạc Cửu Niên đã hạ quyết định.
Hắn cười lớn nói: “Nếu Doanh công tử đã nói thế, vậy tỷ võ kén rể cứ tiến hành bình thường thôi.
Đối với Lạc gia mà nói, vấn đề đầu tiên họ quan tâm không phải thông gia với thế lực nào chứ không phải thông gia với cá thể nào.
Từ Doanh Bạch Lộc biến thành Doanh Bạch Hổ, mặc dù chênh lệch rất lớn nhưng với Lạc gia vẫn là thông gia với Doanh thị. Hơn nữa đối phương cũng là trực hệ của Doanh thị, Lạc gia không phải không được lợi lộc gì. Cho nên Lạc Cửu Niên đành gật đầu đáp ứng.
Sau khi Lạc Cửu Niên đi khỏi, Doanh Bạch Lộc quay sang nói với Doanh Bạch Hổ: “Vi huynh đã an bài chuyện hôn nhân giúp ngươi như vậy rồi, ngươi còn không hài lòng à? Ngô Quận Lạc gia mặc dù hơi kém cỏi nhưng Lạc Phi Hồng lại thật sự không tệ. Đáng tiếc đám người Lạc gia mù mắt, lấy gùi bỏ ngọc. Có điều thế càng tốt, ta đưa viên minh châu này cho ngươi, vừa xứng với thân phận của ngươi cùng vinh quang của Doanh thị chúng ta”
Doanh Bạch Hổ cười lạnh khiến sắc mặt vốn u ám của hắn càng thêm âm trầm: “Từ nhỏ đến lớn, gia tộc luôn ưu tiên suy nghĩ cho ngươi. Thứ ngươi không muốn mới bố thí cho ta. Ngươi cứ ra vẻ huynh trưởng tốt như vậy có ý nghĩa gì sao?
Ta đã nhìn ra Lạc gia kia chướng mắt với ta. Trước đó đối tượng thông gia của họ là ngươi. ngươi không muốn nên mới chuyển sang ta, tới chuyện hôn nhân đại sự cũng vậy.
Ngươi muốn làm huynh trưởng tốt nên Nhường Lạc Phi Hồng cho ta, sao ngươi không nói nhường cả Nhan Phi Yên cho ta?”
“Bốp!"
Một cái tát vang dội vọng ra nhưng thân hình Doanh Bạch Lộc không hề nhúc nhích. Có lẽ trong số mọi người ở đây chỉ có lão bộc của Doanh thị mới thấy rõ động tác của Doanh Bạch Lộc, có điều hắn lại coi như không thấy gì.
Doanh Bạch Hổ che mặt, ánh mắt nhìn về phía Doanh Bạch Lộc đã tràn ngập hận ý, có điều lúc này hắn đã không dám nói thêm lời nào.
Gương mặt Doanh Bạch Lộc vẫn mang theo nụ cười không hề thay đổi, giọng điệu ôn hòa nói: “Từ nhỏ đến lớn, những thứ ta cho ngươi không phải bố thí mà là vì ngươi là đệ đệ của ta.
Nhưng chính vì ngươi là đệ đệ của ta nên ngươi phải biết, có nhiều thứ ngươi không nên nghĩ tới, cũng không phải thứ ngươi có thể nghĩ tới. Nếu không người làm ca ca ta đây sẽ rất tức giận.
Cái tát này là giáo huấn. Sau này nhớ cho kỹ, đừng chọc ta nổi giận.
Chuyện thông gia với Lạc gia ta đã báo lại với phụ thân, phụ thân cũng đồng ý. Giờ lôi đài đã bày ngay trước mắt ngươi, ngươi có lên hay không tùy ngươi.”
Doanh Bạch Hổ che mặt, lạnh lùng nói: “Lên! Sao lại không lên? Sớm muộn gì cũng có ngày các ngươi phải hối hận!”
Hắn không phải Doanh Bạch Lộc, có tư cách tùy ý lựa chọn cô gái mà mình thích, thậm chí không cần lo lắng chuyện thông gia, hoàn toàn dựa theo tâm tính. Cho dù Doanh Bạch Lộc muốn cưới một người bình thường, Doanh thị cũng chẳng can thiệp vào.
Nhưng Doanh Bạch Hổ hắn lại khác, hắn không lấy được lực lượng của Doanh thị nhưng sau khi cưới Lạc Phi Hồng lại có thể mượn đôi chút lực lượng của Lạc gia.
Những thứ này Doanh Bạch Lộc chướng mắt nhưng Doanh Bạch Hổ hắn sớm muộn gì cũng sẽ dùng những lực lượng này đoạt lại những thứ thuộc về bản thân!
Dùng nội lực lau bỏ vết tay trên mặt, Doanh Bạch Hổ trực tiếp bước ra, đi lên lôi đài. Tu vi Ngũ Khí Triều Nguyên của hắn bùng ra, khiến mọi người đều giật mình.
Doanh Bạch Hổ này tuổi tác không lớn, không ngờ đã lên tới cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên.
Giờ Bạch Hổ còn chưa chính thức xông xáo giang hồ, nhưng chỉ cần tạo nghệ võ đạo của hắn bằng nửa tiêu chuẩn của ca ca, vậy mười hạng đầu Long Hổ Bảng chẳng thoát nổi khỏi tay hắn. Một nhà hai người đứng trên Long Hổ
Bảng, thành tích này quả thật kinh khủng.
/560
|