Kích Tình, Ông Xã Muốn Thăng Chức

Chương 50 - Chương 49.2

/63


Editor: tu tai

Lâm Tĩnh Hảo vừa ăn được hai miếng, thì điện thoại di động vang lên, lúc này ngoại trừ người yêu cầu cô phải làm them giờ Ngô Lệ Tinh ra, thì cô không nghĩ có ai khác nữa. Sau khi cô đặt bát đũa xuống thì nói với cha mẹ: Con đi nhận cuộc điện thoại.

Lâm Tĩnh Hảo liền vào phòng ngủ của mình, vừa lấy điện thoại di động ra nhìn lại là Cố Hạo Thần: Muộn như vậy tìm em có việc gì thế?

Chỉ là muốn nghe giọng nói của em một chút thôi. Lúc này Cố Hạo Thần vừa đưa mẹ mình đến khách sạn nghỉ ngơi xong.

Không biết vì sao anh vừa nói như thế, tim của cô liền đập nhanh hơn, mặt cũng hồng lên.

A, vậy bây giờ nghe được rồi. Lâm Tĩnh Hảo hơi xấu hổ cắn môi.

Ừ, giọng nói rất êm tai. Tiếng nói của Cố Hạo Thần ôn hòa như gió thu trong lành thổi tới, phất ở trên mặt đặc biệt thoải mái, Chú dì có hài lòng với bữa tối nay không?

Bữa ăn tối? Haiz, vừa nghĩ tới hôm nay nhiều món ngon như vậy lại bị lãng phí trong lòng liền không vui, đây chính là một phần tâm ý của Cố Hạo Thần.

Gia đình em gặp phải Cao Minh Tông. Lâm Tĩnh Hảo hơi rũ mắt xuống, ánh sáng xuyên qua lông mi, nhuộm lông mi thành màu vàng nhạt, cũng tạo một quầng thâm dưới mắt, sau đó dùng thật giọng nói bình tĩnh thuật lại chuyện đã xảy ra trogn bữa tối hôm nay, Cố Hạo Thần, hôm nay lãng phí tâm ý của anh, thật xin lỗi.

Đây không phải là lỗi của em, em không cần nhận lỗi với anh. Người phải gánh chịu hậu quả là Cao Minh Tông. Đôi mắt Cố Hạo Thần híp lại, ánh mắt thâm trầm nghiêm nghị, hòa hợp với một thân lạnh lùng của anh, Anh sẽ khiến anh ta biết hậu quả, tuyệt không nương tay cùng tha thứ.

Không, Cố Hạo Thần, muốn đánh anh ta cũng phải đánh bằng lực lượng của chính bản thân em. Lâm Tĩnh Hảo không muốn mượn sự trợ giúp của anh, dù sao đây cũng là chuyện giữa hai người bọn họ.

Anh có thể hiểu được tâm trạng của em, nhưng anh cũng tuyệt không sẽ cho phép anh ta nói bậy làm làm bậy như vậy. Đương nhiên Cố Hạo Thần cũng sẽ không để cô phân rõ ranh giới giữa bọn họ như vậy, Có một số việc em không cần phải cố chống đỡ một mình như vậy, anh ủng hộ em làm bất cứ chuyện gì, nhưng trong thế giới của em nhất định phải có anh, nếu không em cách anh xa như vậy, anh sẽ không có cảm giác an toàn, anh cũng sẽ luôn luôn nghĩ đến em lo lắng cho em. Em làm như vậy là hành hạ và xua đuổi anh.

Lâm Tĩnh Hảo yên lặng, ngón tay cầm điện thoại di động căng lên. Cô cắn cắn môi: Em chỉ không muốn làm liên lụy đến anh.

Chúng ta là một, làm sao có chuyện liên lụy chứ. Em hãy yên tâm đi, anh làm việc rất có đúng mực. Tin tưởng anh chính là tin tưởng bản thân em. Những lúc Cố Hạo Thần đối mặt với Lâm Tĩnh Hảo thì trên mặt mới có thể thấp thoáng tia dịu dàng, sau đó anh liền thay đổi đề tài, Bữa tối em đã ăn no chưa, nếu không anh đến mời mọi người đi ăn.

Không, không cần, mẹ em nấu mì trứng gà cà chua, nhà em đang ăn. Lâm Tĩnh Hảo lắc đầu liên tục, nhưng không biết Cố Hạo Thần hoàn toàn không nhìn thấy.

Vậy sao? Thật tốt. Trong đáy mắt Cố Hạo Hần khẽ cười, đáy mắt cũng bộc phát sáng ngời, hòa cùng bầu trời đêm, Mẹ làm gì đó nhất định rất ngon.

Cố Hạo Thần cảm giác có một dòng nhiệt huyết đang di chuyển trong cơ thể, trong lòng có một âm thanh đang thúc giục anh nhanh chóng đến chỗ của Lâm Tĩnh Hảo. Anh nắm chặt chìa khóa xe bước nhanh hơn, hận không thể bay đến bên cạnh cô ngay lập tức để ôm chặt cô vào lòng.

Dĩ nhiên, mẹ em làm đồ ăn cực kỳ ngon, có cơ hội mời anh thưởng thức. Lâm Tĩnh Hảo nói đến mẹ thì cảm thấy rất kiêu ngạo hơi giương môi lên.

Nhất định có cơ hội. Cố Hạo Thần càng chạy càng nhanh, xuống theo cầu thang xoay tròn.

Cố Hạo Thần lái xe từ bãi đỗ xe của khách sạn ra ngoài, sườn xe màu đen biến mất ở trong bóng đêm đen, lại phản chiếu ánh sao sáng chói. Trong đêm tối ưu nhã nhanh chóng giống như một chú báo săn.

Không biết nên nói anh tự tin hay là da mặt dày đây? Lâm Tĩnh Hảo cười khẽ, trong tiếng cười không nén được sự vui vẻ và ngượng ngùng của cô lúc này.

Đều có một chút. Anh vẫn thẳng thắn thừa nhận.

Vậy thì phải là tự luyến rồi. Lâm Tĩnh Hảo cảm thấy từ này thích hợp với anh hơn, Chẳng qua muốn gặp mẹ em thì phải qua cửa của em đã, cũng không phải anh nói muốn gặp là có thể gặp được.

Muốn ra điều kiện với anh, được thôi, nói đi. Chút tâm tư này của cô làm sao anh có thể không hiểu chứ.

Trừ phi anh xuất hiện ngay dưới lầu nhà em. Lâm Tĩnh Hảo giờ trò xấu, cô khẳng định lúc này Cố Hạo Thần phải ở nhà với mẹ anh, cho nên chắc chắn sẽ không tới đây được, Em sẽ rất nhân từ cho anh một chút thời gian, sau khi em đếm 123 thì phải nhìn thấy anh.

Em chắc chắn chứ? Cố Hạo Thần khẽ nhướng mày, cái này thật đúng là trời giúp anh rồi, thật may là anh còn chưa về nhà, nếu không sẽ




/63

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status