Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 452 - Diệp Trần Ra Tay. (1,2)

/1802


- Tam Thập Đao Đao Võng

Một đao chiếm hết ưu thế, đao thế của Nghiêm Xích Hỏa không ngừng, liên tiếp phát ra ba mươi ba đao, ánh đao nóng bỏng giăng khắp nơi, kết thành đao võng, đánh về phía Hỏa Kiêu vừa rơi xuống

Phốc phốc! Phốc phốc! Phốc phốc!

Hỏa Kiêu đánh vào đao võng, không biết tại sao sóng lửa bên trên đao võng lại triệt tiêu một phần quyền kình của hắn, quyền kình còn lại chỉ có thể phá vỡ một chút đao võng, hộ thể Chân Nguyên đã bị chém vỡ, miệng phun đầy máu tươi bay ra ngoài, kết cục thất bại đã định.

- Cái gì, Nam Trác Vực Nghiêm Xích Hỏa thắng!

- Hỏa Kiêu tốt xấu cũng là cao thủ top 5 của Hỏa Chiểu Vực, không phải là hạng người vô danh mà Nghiêm Xích Hỏa này rõ ràng không phải là đệ nhất nhân của Nam Trác Vực lại có thể đánh bại Hỏa Kiêu, phần nội tình này, đã vượt qua Hoành Lĩnh Vực, thật khiến người khác kinh ngạc

Nghiêm Xích Hỏa khiến không ít người hiểu gõ, xương cốt của Nam Trác Vực tựa hồ cũng không dễ gặm, nhân số tuy ít, nhưng khí thế một chút cũng không kém, hơn nửa trong mười bảy người đến, có hơn phân nửa đều chưa ra, ai biết thực lực bọn hắn đạt đến mức nào chứ

Đánh bại Hỏa Kiêu, Nghiêm Xích Hỏa lại nghênh đón hai gã đối thủ, thực lực cũng không hề kém hơn so với Hỏa Kiêu, người sau so với người trước còn mạnh hơn ba phần, là cao thủ của Vân Lan Vực.

Chiến đấu rất gian khổ, cục diện biến hóa mấy lần, cuối cùng Nghiêm Xích Hỏa chống được, thắng liền ba tràng, nâng độ cao của Nam Trác Vực lên đến một tầm khó có thể coi thường.

- Đúng vậy, đáng giá ta xuất thủ!

Đi ra chính là người của Hắc Kim Vực, từ trong miệng đám người biết được, đây là thanh niên cao thủ bài danh đệ tam của Hắc Kim Vực, trong lần Vũ Đạo Trà Hội lúc trước đã từng đánh bại Tư Không Thánh - Sử Duyên, là người lưu lại cho Tư Không Thánh sỉ nhục, thấy hắn đi ra, tròng mắt Tư Không Thánh hơi híp lại, không nói gì thêm.

- Nghiêm Xích Hỏa, để ta lên! Ngươi hảo hảo khôi phục Chân Nguyên một chút đi.

Lý Đạo Hiên nhìn ra Nghiêm Xích Hỏa tiêu hao khá lớn, càng kéo dài chiến đầu với Sử Duyên, càng khó tránh khỏi sẽ phải ăn chút thiệt thòi, lên sân khấu thế cho hắn.

Nghiêm Xích Hỏa do dự một chút, nói:

- Ngươi cẩn thẩn một chút, tên này có vẻ rất nguy hiểm

- Ta biết.

Lý Đạo Hiên gật gật đầu.

- Diệp Trần, ngươi nói Lý Đạo Hiên có thể thắng không

Mạc Linh Phong đối với Diệp Trần kính thể có thừa, không khỏi hỏi.

Diệp Trần nói:

- Hai người tinh khí thần tương đương, so đấu cuối cùng có thể là về mặt cường thịnh của ý chí.

Nếu như nói các vực có thế chia làm ba cấp bậc, thì những thanh niên tuấn kiệt cũng có thể chia làm ba cấp bậc. Cấp bậc thứ nhất là không cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, cấp bậc thứ hai là cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, cấp thứ ba là chẳng những cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn, lại còn có một hai ưu thế thường nhân không thể nào với tới được, ví dụ như võ học, ví dụ như Chân Nguyên, ví dụ như Vũ Hồn.

Không thể nghi ngờ, Lý Đạo Hiên hôm nay là cao thủ cấp bậc thứ hai, hơn nữa trong cấp bậc thứ hai cũng không yếu, thuộc về tiêu chuẩn trung đẳng, về phần có thể tăng lên được nữa không còn phải xem kế tiếp hắn phát huy thế nào.

Lý Đạo Hiên không kém, với tư cách là đối thủ của Lý Đạo Hiên, Sử Duyên lại càng không yếu.

Hắc Kim Vực có lẽ so với Phiêu Miểu Tuyết Vực và Vân Lan Vực thì hơi kém hơn một chút, nhưng cũng chỉ là chênh lệch một chút, chênh lệch khoảng một hai người. Nói cách khác, bài danh thứ ba ở Hắc Kim Vực đến Phiêu Miểu Tuyết Vực và Vân Lan Vực đại khái ở tầm bốn năm. Đương nhiên, đây không phải tuyệt đối, cũng sẽ có ngoại thế, dù sao sự phát triển của thiên tài thật sự rất quỷ dị, bài danh hai năm trước đến hai năm sau đã không còn dùng được nữa rồi, nếu không Vũ Đạo Trà Hội cần gì phải cử hành liên tục, cứ xem bài danh lần trước chẳng phải biết được ai mạnh ai yếu rồi sao.

- Ta ngược lại đã coi thường Nam Trác Vực các ngươi, ngươi ở Nam Trác Vực có thế xếp thứ mấy?

Vũ khí của Sử Duyên là một căn Bàn Long Côn, Bàn Long Côn nơi tay, khí thế của hắn dâng cao đến vô hạn, thân thể thon dài cao ngất phảng phất như có thể khởi động trời xanh, một đôi mắt bễ nghễ bao quát lấy Lý Đạo Hiên.

Lý Đạo Hiên liếc qua Diệp Trần và Tư Không Thánh, mỉm cười nói:

- Tối đa Top 5!

- Top 5! Nói đùa gì vậy, Nam Trác Vực ngươi có nhiều cao thủ vậy sao? Hơn nữa nghe ý của ngươi, ngươi tựa hộ chỉ có thế xếp thứ năm.

Sử Duyên trì trệ, cười lên ha hả, cho rằng Lý Đạo Hiên tự hạ thấp chính mình, nâng Nam Trác Vực lên.

- Tin hay không tùy ngươi, bắt đầu đi!

Lý Đạo Hiên cũng không phải tự hạ thấp bản thân, trong mọi người của Nam Trác Vực, hắn tự nhận không phải là đối thủ của Diệp Trần và Tư Không Thánh. Bỏ qua hai người này, Mộ Dung Khuynh Thành và Thác Bạt Khổ nhìn có vẻ đều là bộ dáng sâu không lường được, cho nên hắn tự đưa mình về Top 5 đã là suy tính kĩ càng, cao hơn chút nữa thì không nhất định sẽ được. Không biết sao hắn nói ra sự thật, ngươi khác lại cho là mình tự hạ thấp bản thân, hắn đường đường là một kiếm khách, cần gì phải hạ thấp mình chứ.

- Mặc kệ ngươi xếp thứ mấy, trước tiếp ta một côn!

Bước ra một bước, khí thế của Sử Duyên tạo thành hình đinh ốc căng vọt, mang theo cổ khí thế này, tay phải Sử Duyên xiết chặt Bàn Long Côn, dùng một chiêu côn pháp đơn giản Thanh Long Xuất Động đánh ra, côn mang hình dáng đinh ốc cơ hồ trong chớp mắt liền xuyên thấu đến trước ngực Lý Đạo Hiên.

BOANG...!

Đối mặt với côn mang đinh ốc, sắc mắt Lý Đạo Hiên bất động, trường kiếm bên hông lập tức xuất vỏ, hàn tinh tách ra, chém vỡ côn mang.

- Ồ, có vài phần bổn sự.

Sắc mặt Sử Duyên có chút ngưng trọng, một chiêu này của hắn chỉ dùng để thăm dò Lý Đạo Hiên, mặc dù là thăm dò, nhưng lực đạo không nhỏ chút nào, vốn tưởng rằng Lý Đạo Hiên muốn ứng phó cần phải hao tổn chút khí lực, không thể tưởng được lại bị phá dễ dàng như vậy.

- Ngươi cũng tiếp ta một kiếm.

Chém vỡ côn mang, cổ tay phải của Lý Đạo Hiên thuận thế run lên, sáu đạo kiếm quang lợi hại đột thứ ra ngoài, theo một kiếm này xuất ra, không khí bất động, kiếm quang cực tốc phi trảm, thanh âm ngoại giới và thanh âm của kiếm quang đột thứ đều biến mất, vô thanh vô tức.

- Lợi hai, đã nhìn lầm rồi.

Sáu điểm hàn quang tách ra trước người Sử Duyên, Sử Duyên thân bất do kỷ lui về sau ba bước. Vừa rồi nếu không phải hắn phản ứng nhanh chóng, Bàn Long Côn phòng thủ kịp thời, sáu đạo kiếm quang này hoàn toàn có thể phá vỡ hộ thể Chân Nguyên của hắn, khiến hắn trọng thương, kiếm chiêu này thật quá quỷ dị.

Vô Thanh Nhất Kiếm! Diệp Trần nhận ra chiêu này, ở trận đấu Tiềm Long Bảng lúc trước, Lý Đạo Hiên đã từng dùng Vô Thanh Nhất Kiếm đại xuất danh tiếng, tuy rằng vẫn như trước bị bại bởi Diệp Trần, Tư Không Thánh và Nghiêm Xích Hỏa, nhưng không người nào dám coi thường Vô Thanh Nhất Kiếm. Cách hơn bốn năm, sát chiêu vô thanh lại xuất hiện lần nữa, nhưng so với trước kia, thì uy lực của vô thanh sát chiêu giờ bạo tăng lên đến sáu lần, vô thanh lục kiếm càng thêm chuẩn sát.

Một kiếm một côn, hai người đánh đến ngang tay, bất phân thắng bại.

- Nghiêm Xích Hỏa trước kia là đao khách, Lý Đạo Hiên này là kiếm khách, Nam Trác Vực từ lúc nào xuất hiện đao khách và kiếm khách lợi hại như vậy.

- Lấy thực lực của hai người này, đến Lôi Vực chúng ta cũng có thể được xếp vào top 15, Tư Không Thánh kia so với hai người này còn mạnh hơn, Nam Trác Vực có thể thoát khỏi cái vỏ bọc kẻ yếu rồi.

- Không loại trừ tình huống hai người này mới là người mạnh nhất Nam Trác Vực.

- Có khả năng.

Không nghe được tiếng nghị luận của mọi người, tâm tư của Lý Đạo Hiên toàn bộ đều đặt trên người Sử Duyên, chiến lực của đối phương thật sự quá mạnh mẽ, Vũ Đạo Trà Hội lần trước hắn có thể đánh bại Tư Không Thánh cũng không phải là do vận khí, quả thật là có thực lực này, sát chiêu của mình đều đã dùng không sai biệt lắm, lại không thể khiến đối phương tổn thương chút nào, ngược lại vị trí bả vai của mình lại bị Bàn Long Côn hung hăng chọc một phát, càng ngày càng đau nhức.

- Không thế tiếp tục vậy được, phải tốc chiến tốc thắng.

Thương thế ở bả vai đã nhắc nhỏ Lý Đạo Hiên, kéo dài càng lâu thì thắng lợi càng xa vơi. Sự cường đại của Sử Duyên vượt xa tưởng tượng của hắn và Nghiêm Xích Hỏa.

May là ta được Lý Đạo Hiên đổi xuống, bằng không trong vòng trăm chiêu, tất phải bại. Nghiêm Xích Hỏa lòng còn sợ hãi, không phải hắn e ngại Sử Duyên, chỉ là lúc trước hắn đã chiến qua ba tràng, đối thủ của ba tràng đều không đơn giả, khiến hắn tiêu hao khá lớn, lấy trạng thái không được viên mãn đi chiến với Sử Duyên, thất bại trong vòng trăm chiêu đã là cách nghĩ lạc quan, trên thực tế, Nghiêm Xích Hỏa ngay cả năm mươi chiêu cũng không nắm chắc có thể ngăn cản.

- Đạo là vô tình nhưng lại hữu tình!

Áo bào phất phới, Lý Đạo Hiên đột ngột mọc lên từ mặt đất, đánh về phía Sử Duyên một kiếm trí mạng, một kiếm này là thức cuối cùng của Vô Tình Kiếm Pháp, uy lực có thể sánh với áo nghĩa võ học cấp thấp có ba thành hỏa hầu, sự tinh diệu huyền ảo trong đó, lại càng hơn xa những kiếm pháp khác.

Cơ băp trên cánh tay bành trướng lên, Sử Duyên đổi thành hai tay nắm côn, Bàn Long Côn bay múa xoay tròn, trước người bày ra một tầng lại một tầng côn mạc, không ngừ trừ khử kiếm khí lăng lệ ác liệt do Lý Đạo Hiên phát ra.

- Vỡ cho ta!

Đợi khí kiếm thế của Lý Đạo Hiên đã hết, Sử Duyên quát lên một tiếng lớn, côn thế phóng đại, đánh nát bấy tất cả kiếm khí, đồng thời đánh về phái Lý Đạo Hiên một côn.

PHỐC!

Một ngụm máu tươi phun ra, Lý Đạo Hiên bắn ra xa.

Nhưng đồng thời khi Lý Đạo Hiên bay vụt đi, một đóa hoa mai đột nhiên tách ra trước người Sử Duyên, khắc lên lồng ngực của hắn, nhu hòa hữu tình.

Khục!

Hoa mai vừa rụng, Sử Duyên ho ra một lượng lớn máu tươi, lúc hoa mai xuất hiện, hắn tự nói với mình, đóa hoa mai này cổ quái, không thể khinh thường được, chỉ là lúc đó lý trí và tiềm thức sinh ra một chút khác nhau, khiến cho tốc độ phản ứng của hắn chậm hơn một chút, bị hoa mai thừa dịp đánh vào

- Nguyên lai cái này là đạo là vô tình nhưng lại hữu tình!

Sử Duyên giật mình, một kiếm này khác với những kiếm chiêu bình thường, trong vô tình ẩn chứa hữu tình, mà cái tình này, hoàn toàn là sát cơ trí mạng, so với vô tình càng thêm đáng sợ, âm cực sinh dương, dương cực sinh âm, trong vô tình, hữu tình đáng sợ nhất, ngược lại cũng thế.

Thương thế của hai ngươi đều không nhẹ, đành phải nhận kết cục ngang tay.

Thác Bạt khổ khen:

- Vài năm không thấy, tiến bộ của mọi người đều rất lớn, ta còn tưởng rằng chỉ có ta chịu qua tu luyện địa ngục thôi chứ.

Diệp Trần nói:

- Nếu không, ngươi cũnglên luận bàn một hồi.

- Hắc hắc, luận bàn với những người này thì có ý nghĩa gì, ít nhất phải là một đối thủ ngang tay mới được, Diệp Trần, ngươi thì sao?

- Ta, thời cơ đến liền lên.

Diệp Trần cũng không có ôm tâm tư xuất hiện cuối cùng, thời điểm đến, dù đối thủ yếu một chút hắn cũng sẽ lên, tốt xấu gì cũng khiến cho Nam Trác Vực càng thêm sáng chói.

Kết cục Lý Đạo Hiên đánh ngang tay Sử Duyên chỉ sợ rất nhiều người không thể ngờ được, Sử Duyên dù thế nào cũng là thanh niên cao thủ bài danh thứ ba tại Hắc Kim Vực, đặt ở toàn bộ Nam Phương Vực Quần cũng có thể xếp vào Top 50 thậm chí Top 30, mà Nam Trác Vực là nơi nào chứ. Vũ Đạo Trà Hội lần trước, chỉ vẻn vẹn có Tư Không Thánh tham gia, lần này tuy nhiều hơn 16 người, nhưng trong mắt mọi người vẫn là tốn tại phía chót, hiện giờ cái kế chót này lại có xu thế bắn ngược, sao bọn hắn lại không sợ hãi được chứ.

- Nam Trác Vực không giống với lúc trước, tốt nhất không nên xem thường.

- Đúng vậy a! Nam Trác Vực nếu so với Hoành Lĩnh Vực thì mạnh vài lần, không thể nhập làm một được.

Cảnh ban đêm dần dần bị xua tan, toàn bộ Cẩm Tú Viên đèn đuốc sáng trưng như ban ngay, về cơ bản cách mổi mười bước, sẽ xuất hiện một căn nhật quang tinh trụ, nhật quang tinh trụ cao tới ba mét, tản mát ra bạch quang nhu hòa nhưng không chứng mắt, khiến cho Vũ Đạo Trà Hội có thể tiếp tục tiến hành trong ánh sáng.

Oanh!

Máu tươi phun tung toé!

Trụ cốt cuối cùng của Hoành Lĩnh Vực, Tái Tinh Phong đã ngã xuống, không phải hắn yếu, mà là đối thủ quá mạnh mẽ, đến giờ Hoành Lĩnh Vực gần như đã bị diệt toàn quân, còn lại cũng chỉ là binh tôm tướng tép căn bản không gây nổi sóng gió gì, chẳng lẽ bọn hắn có thể mạnh ngang Lãnh Nguyệt Thương và Tái Tinh Phong sao.

- Hoành Lĩnh Vực nhớ kĩ sĩ nhục lần này.

Lãnh Nguyệt Thương Hứa Giang thống khổ nhắm mắt lại, trước đây luôn luôn là Nam Trác Vực cuối cùng, Hoành Lĩnh Vực vừa vặn mạnh hơn Nam Trác Vực một chút, việc này khiến cho rất nhiều người tự lừa mình dối người. Hôm nay, Nam Trác Vực quyết chí tự cường, vứt bỏ cái mũ vực yếu, mà Hoành Lĩnh Vực vẫn còn đau khổ giãy dụa.

Lúc này, ngay cả Lôi Chi Công Chúa, Thiên Thư công tử đều lắc đầu, Hoành Lĩnh Vực quá yếu, ngoại trừ Lãnh Nguyệt Thương và Tái Tinh Phong có thể xếp vào cao thủ cấp hai thì những người khác đều là cấp một, nhưng cũng không phải là loại tương đối mạnh trong cấp một.


/1802

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status