Chúng cường giả quan chiến trong lòng nhảy dựng, Hắc Bạch Thánh Tử, chính là tồn tại còn cường đại hơn cả Chí Cường Giả Thiên giai cảnh thập trọng, dưới tay Huyền Thiên lại lập tức táng mạng.
Vốn Âm Dương Giáo có cường giả cái thế Thiên giai cửu trọng cũng muốn đi công kích La Khiếu Dã và Hướng Thiên Tiếu, thấy thế nguyên một đám sắc mặt trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau.
Bạch Hải Hiên nhìn Hắc Bạch Thánh Tử lập tức hóa thành hai nửa, trong ánh mắt lộ ra vẻ may mắn, may mắn hắn cùng với Huyền Thiên không có đại thù...
Hắc Bạch Thánh Tử chết lập tức khiến Âm Dương Giáo Chủ bị kích thích, phát ra một tiếng bi thiết, quát:
- Huyền Thiên, Bổn giáo chủ không tha cho ngươi!
- Mỗi người đều phải trả giá thật nhiều cho hành vi của mình! Âm Dương Giáo Chủ, đợi lát nữa ngươi sẽ đi theo Hắc Bạch Thánh Tử thôi!
Thanh âm Huyền Thiên lạnh lùng vang lên, thân ảnh của hắn lóe lên, lại biến mất không thấy gì nữa.
Chúng cường giả quan chiến giờ phút cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của thuấn di lúc chiến đấu, cái kia thật sự là đến vô ảnh, đi vô tung.
XÍU... UU! --!
XÍU... UU! --!
XÍU... UU! --!
...
...
Một đạo lại một đạo Kiếm Cương, bỗng từ trong hư không phá sát mà ra, bạo đâm về phía Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất, thời gian trước sau tương liên cơ hồ là trong nháy mắt.
Mấy nhịp hô hấp Huyền Thiên liền thông qua thuấn di, từ bốn phương tám hướng phát động hơn mười lần công kích về phía hai vị Bán Bộ Vương Giả.
Tốc độ công kích như vậy quá nhanh, hơn nữa không biết nháy mắt sau đó Huyền Thiên sẽ từ nơi nào đánh tới, Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất thần sắc dần dần từ ngưng trọng biến thành kinh hãi.
...
PHỐC --!
Phản ứng của Văn Nhân Chân Nhất cuối cùng cũng không theo kịp, bị một đạo kiếm trận Kiếm Cươn chém qua cổ họng, máu tươi phun ra --!
Không có ai biết, đây là kiếm thứ bao nhiêu Huyền Thiên thuấn di đâm ra, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt qua 30 kiếm!
Một cái đầu lâu bay lên, trong hai mắt Văn Nhân Chân Nhất còn nguyên vẻ hoảng sợ.
Lại một vị Bán Bộ Vương Giả ở trước mắt bao người, bị Huyền Thiên chém giết.
Bán Bộ Vương Giả, cho dù là cường giả Thiên giai cũng phải nhìn lên, vào lúc Vương giả không ra này cũng đại biểu cho Chí Cao Vô Thượng.
Tu vị đã đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, có thể nói là rất khó chết.
Cho dù không địch lại, vậy cũng có đủ thực lực tự bảo vệ mình, ít nhất cũng có thể chạy trốn.
Đáng tiếc, ở trong Bất Tử Vương Lăng lên trời không đường, xuống đất không cửa, muốn rời khỏi Bất Tử Vương Lăng, chỉ có thông qua tế đàn đặt quan tài kia thôi, đó là một cái Truyền Tống Trận.
Hiện giờ tế đàn kia bị quan tài đè lên rồi, huống chi, cho dù không bị quan tài đè thì hiện giờ Truyền Tống Trận chưa mở ra, phải cần thời gian kích phá nó nữa, cho nên, đại chiến trong này không thể nào chạy đi được.
Có chỉ là kết quả người thắng sống! Kẻ bại chết!
Thân thể Bán Bộ Vương Giả đã thập phần đã kiên cố, cho dù đứng ở đó để cường giả Thiên giai chém, chỉ cần không phải cầm thần binh Vương cấp thì không thể nào bị một kiếm chém đầu được.
Thế nhưng lực công kích của Huyền Thiên lại đáng sợ như vậy, cho dù là Bán Bộ Vương Giả cũng lập tức bị chém đầu.
Linh kiếm Thiên cấp thượng phẩm, hơn nữa Lôi hệ Cương Nguyên hùng hậu tới cực điểm, thêm vào kiếm ý cửu giai đỉnh phong sắp đột phá thập giai, Thiên Cương Địa Sát chi lực khủng bố đến cực điểm, lực công kích của kiếm trận Kiếm Cương đã đạt tới một trình độ nghe rợn cả người, cơ hồ muốn siêu việt lực công kích cực hạn của Bán Bộ Vương Giả rồi, so với thuộc tính Kiếm Cương cũng không chút thua kém.
Văn Nhân Chân Nhất bị một kiếm chém đầu, tim Tàng Vạn Tuyệt cũng theo đó nhảy lên, hãi hùng khiếp vía.
Hai người bọn họ liên thủ, Văn Nhân Chân Nhất phải ngăn trở một nửa công kích của Huyền Thiên, hiện giờ Văn Nhân Chân Nhất bị một kiếm chém đầu, Tàng Vạn Tuyệt sẽ phải đón lấy toàn bộ công kích của Huyền Thiên.
Nghĩ đến Kiếm Cương khủng bố từ bốn phương tám hướng mà tới của Huyền Thiên, Tàng Vạn Tuyệt liền vô cùng sợ hãi, lửa giận vì Tàng Thiên Ca bị Huyền Thiên thu vào Thôn Thiên Đại đã không còn lại chút gì nữa.
Nếu không phải đang ở bên trong Bất Tử Vương Lăng, lên trời không đường, xuống đất vô lối thì Tàng Vạn Tuyệt đã sớm bứt ra mà chạy rồi.
Bất quá, ngay khi Tàng Vạn Tuyệt cắn chặt răng, chuẩn bị kỹ càng, muốn quyết sinh tử với Huyền Thiên thì Huyền Thiên lại gỡ không gian giới chỉ của Văn Nhân Chân Nhất xuống, sau đó liền biến mất, cũng không thấy phát động công kích gì với hắn.
Âm Dương Giáo Chủ đang kịch liệt đại chiến với Mạc Thiên Ky thì hư không bên cạnh bỗng vỡ ra, một đạo Kiếm Cương sáng chói chợt bạo đâm đến.
Huyền Thiên bỏ qua Tàng Vạn Tuyệt giết tới Âm Dương Giáo Chủ khiến Âm Dương Giáo Chủ đang rơi vào hạ phong dưới công kích của Mạc Thiên Ky lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Bất quá, với tư cách là Bán Bộ Vương Giả lĩnh ngộ ra thuộc tính, tốc độ phản ứng của Âm Dương Giáo Chủ hiển nhiên không phải Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất có thể so sánh.
Thân ảnh Âm Dương Giáo Chủ lập tức bạo lui, một đạo Kiếm Cương huyễn bạch liền chém về phía Huyền Thiên.
Kiếm Cương ẩn chứa Dương chi thuộc tính kia chém cùng một chỗ với kiếm trận Kiếm Cương của Huyền Thiên, phát ra một tiếng nổ kinh thiên, không ngờ lại ngang nhau, song song bạo toái.
Huyền Thiên đâm ra một kiếm, thân thể lóe lên lại biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một câu:
- Mạc sư bá, ân oán giữa sư bá và Tàng Vạn Tuyệt do ngài tự tay chấm dứt. Âm Dương Giáo Chủ này để cho vãn bối tới thu thập đi --!
Sức chiến đấu của Huyền Thiên phối hợp thuấn di còn tốt hơn cả Mạc Thiên Ky, bởi vì thuấn di công kích khiến người khó lòng mà phòng bị.
Đối với đề nghị của Huyền Thiên Mạc Thiên Ky cũng không có chối từ, hét lớn một tiếng:
- Tốt! Âm Dương Giáo Chủ giao cho ngươi, ta đi thu thập Tàng Vạn Tuyệt. Chúng ta tỷ thí một lần, xem thử ai giải quyết đối thủ trước!
Trong khi nói chuyện, Mạc Thiên Ky cũng đã vọt tới Tàng Vạn Tuyệt.
Dưới Kim Cương Kiếm của Mạc Thiên Ky huy động, Kiếm Cương Kim chi thuộc tính khủng bố đến cực điểm nhanh như thiểm điện, một đạo lại một đạo bổ tới Tàng Vạn Tuyệt.
Mà Huyền Thiên thì tiếp tục xuyên thẳng qua hư không thuấn di, triển khai công kích nhanh như chớp về phía Âm Dương Giáo Chủ.
Trong mộ điện, ánh mắt đại bộ phận cường giả đều tụ tập ở trên chiến đấu giữa Huyền Thiên và Âm Dương Giáo Chủ, chỉ thấy Âm Dương Giáo Chủ bốn phương tám hướng đều có kiếm quang chớp động, một ít người có nhãn lực chênh lệch chợt nhìn, còn tưởng rằng là có mấy người đồng thời đánh về phía Âm Dương Giáo Chủ.
Khi tốc độ đã nhanh đến trình độ nhất định, công kích trước sau khi cơ hồ như trong nháy mắt, thuấn di liền đạt đến trình độ như vậy.
Âm Dương Giáo Chủ thân thể như mọc rễ, đứng nguyên tại chỗ, một bước không động, Cương Nguyên trong cơ thể hắn tuôn ra bốn phía, nửa trắng nửa đen, tạo thành một cái lực trường Hắc Bạch, cảm ứng quỹ tích thuấn di của Huyền Thiên, còn đối với công kích của Huyền Thiên thì lại tiến hành phòng thủ.
Vốn Âm Dương Giáo có cường giả cái thế Thiên giai cửu trọng cũng muốn đi công kích La Khiếu Dã và Hướng Thiên Tiếu, thấy thế nguyên một đám sắc mặt trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau.
Bạch Hải Hiên nhìn Hắc Bạch Thánh Tử lập tức hóa thành hai nửa, trong ánh mắt lộ ra vẻ may mắn, may mắn hắn cùng với Huyền Thiên không có đại thù...
Hắc Bạch Thánh Tử chết lập tức khiến Âm Dương Giáo Chủ bị kích thích, phát ra một tiếng bi thiết, quát:
- Huyền Thiên, Bổn giáo chủ không tha cho ngươi!
- Mỗi người đều phải trả giá thật nhiều cho hành vi của mình! Âm Dương Giáo Chủ, đợi lát nữa ngươi sẽ đi theo Hắc Bạch Thánh Tử thôi!
Thanh âm Huyền Thiên lạnh lùng vang lên, thân ảnh của hắn lóe lên, lại biến mất không thấy gì nữa.
Chúng cường giả quan chiến giờ phút cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của thuấn di lúc chiến đấu, cái kia thật sự là đến vô ảnh, đi vô tung.
XÍU... UU! --!
XÍU... UU! --!
XÍU... UU! --!
...
...
Một đạo lại một đạo Kiếm Cương, bỗng từ trong hư không phá sát mà ra, bạo đâm về phía Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất, thời gian trước sau tương liên cơ hồ là trong nháy mắt.
Mấy nhịp hô hấp Huyền Thiên liền thông qua thuấn di, từ bốn phương tám hướng phát động hơn mười lần công kích về phía hai vị Bán Bộ Vương Giả.
Tốc độ công kích như vậy quá nhanh, hơn nữa không biết nháy mắt sau đó Huyền Thiên sẽ từ nơi nào đánh tới, Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất thần sắc dần dần từ ngưng trọng biến thành kinh hãi.
...
PHỐC --!
Phản ứng của Văn Nhân Chân Nhất cuối cùng cũng không theo kịp, bị một đạo kiếm trận Kiếm Cươn chém qua cổ họng, máu tươi phun ra --!
Không có ai biết, đây là kiếm thứ bao nhiêu Huyền Thiên thuấn di đâm ra, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt qua 30 kiếm!
Một cái đầu lâu bay lên, trong hai mắt Văn Nhân Chân Nhất còn nguyên vẻ hoảng sợ.
Lại một vị Bán Bộ Vương Giả ở trước mắt bao người, bị Huyền Thiên chém giết.
Bán Bộ Vương Giả, cho dù là cường giả Thiên giai cũng phải nhìn lên, vào lúc Vương giả không ra này cũng đại biểu cho Chí Cao Vô Thượng.
Tu vị đã đến cảnh giới Bán Bộ Vương Giả sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, có thể nói là rất khó chết.
Cho dù không địch lại, vậy cũng có đủ thực lực tự bảo vệ mình, ít nhất cũng có thể chạy trốn.
Đáng tiếc, ở trong Bất Tử Vương Lăng lên trời không đường, xuống đất không cửa, muốn rời khỏi Bất Tử Vương Lăng, chỉ có thông qua tế đàn đặt quan tài kia thôi, đó là một cái Truyền Tống Trận.
Hiện giờ tế đàn kia bị quan tài đè lên rồi, huống chi, cho dù không bị quan tài đè thì hiện giờ Truyền Tống Trận chưa mở ra, phải cần thời gian kích phá nó nữa, cho nên, đại chiến trong này không thể nào chạy đi được.
Có chỉ là kết quả người thắng sống! Kẻ bại chết!
Thân thể Bán Bộ Vương Giả đã thập phần đã kiên cố, cho dù đứng ở đó để cường giả Thiên giai chém, chỉ cần không phải cầm thần binh Vương cấp thì không thể nào bị một kiếm chém đầu được.
Thế nhưng lực công kích của Huyền Thiên lại đáng sợ như vậy, cho dù là Bán Bộ Vương Giả cũng lập tức bị chém đầu.
Linh kiếm Thiên cấp thượng phẩm, hơn nữa Lôi hệ Cương Nguyên hùng hậu tới cực điểm, thêm vào kiếm ý cửu giai đỉnh phong sắp đột phá thập giai, Thiên Cương Địa Sát chi lực khủng bố đến cực điểm, lực công kích của kiếm trận Kiếm Cương đã đạt tới một trình độ nghe rợn cả người, cơ hồ muốn siêu việt lực công kích cực hạn của Bán Bộ Vương Giả rồi, so với thuộc tính Kiếm Cương cũng không chút thua kém.
Văn Nhân Chân Nhất bị một kiếm chém đầu, tim Tàng Vạn Tuyệt cũng theo đó nhảy lên, hãi hùng khiếp vía.
Hai người bọn họ liên thủ, Văn Nhân Chân Nhất phải ngăn trở một nửa công kích của Huyền Thiên, hiện giờ Văn Nhân Chân Nhất bị một kiếm chém đầu, Tàng Vạn Tuyệt sẽ phải đón lấy toàn bộ công kích của Huyền Thiên.
Nghĩ đến Kiếm Cương khủng bố từ bốn phương tám hướng mà tới của Huyền Thiên, Tàng Vạn Tuyệt liền vô cùng sợ hãi, lửa giận vì Tàng Thiên Ca bị Huyền Thiên thu vào Thôn Thiên Đại đã không còn lại chút gì nữa.
Nếu không phải đang ở bên trong Bất Tử Vương Lăng, lên trời không đường, xuống đất vô lối thì Tàng Vạn Tuyệt đã sớm bứt ra mà chạy rồi.
Bất quá, ngay khi Tàng Vạn Tuyệt cắn chặt răng, chuẩn bị kỹ càng, muốn quyết sinh tử với Huyền Thiên thì Huyền Thiên lại gỡ không gian giới chỉ của Văn Nhân Chân Nhất xuống, sau đó liền biến mất, cũng không thấy phát động công kích gì với hắn.
Âm Dương Giáo Chủ đang kịch liệt đại chiến với Mạc Thiên Ky thì hư không bên cạnh bỗng vỡ ra, một đạo Kiếm Cương sáng chói chợt bạo đâm đến.
Huyền Thiên bỏ qua Tàng Vạn Tuyệt giết tới Âm Dương Giáo Chủ khiến Âm Dương Giáo Chủ đang rơi vào hạ phong dưới công kích của Mạc Thiên Ky lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Bất quá, với tư cách là Bán Bộ Vương Giả lĩnh ngộ ra thuộc tính, tốc độ phản ứng của Âm Dương Giáo Chủ hiển nhiên không phải Tàng Vạn Tuyệt và Văn Nhân Chân Nhất có thể so sánh.
Thân ảnh Âm Dương Giáo Chủ lập tức bạo lui, một đạo Kiếm Cương huyễn bạch liền chém về phía Huyền Thiên.
Kiếm Cương ẩn chứa Dương chi thuộc tính kia chém cùng một chỗ với kiếm trận Kiếm Cương của Huyền Thiên, phát ra một tiếng nổ kinh thiên, không ngờ lại ngang nhau, song song bạo toái.
Huyền Thiên đâm ra một kiếm, thân thể lóe lên lại biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một câu:
- Mạc sư bá, ân oán giữa sư bá và Tàng Vạn Tuyệt do ngài tự tay chấm dứt. Âm Dương Giáo Chủ này để cho vãn bối tới thu thập đi --!
Sức chiến đấu của Huyền Thiên phối hợp thuấn di còn tốt hơn cả Mạc Thiên Ky, bởi vì thuấn di công kích khiến người khó lòng mà phòng bị.
Đối với đề nghị của Huyền Thiên Mạc Thiên Ky cũng không có chối từ, hét lớn một tiếng:
- Tốt! Âm Dương Giáo Chủ giao cho ngươi, ta đi thu thập Tàng Vạn Tuyệt. Chúng ta tỷ thí một lần, xem thử ai giải quyết đối thủ trước!
Trong khi nói chuyện, Mạc Thiên Ky cũng đã vọt tới Tàng Vạn Tuyệt.
Dưới Kim Cương Kiếm của Mạc Thiên Ky huy động, Kiếm Cương Kim chi thuộc tính khủng bố đến cực điểm nhanh như thiểm điện, một đạo lại một đạo bổ tới Tàng Vạn Tuyệt.
Mà Huyền Thiên thì tiếp tục xuyên thẳng qua hư không thuấn di, triển khai công kích nhanh như chớp về phía Âm Dương Giáo Chủ.
Trong mộ điện, ánh mắt đại bộ phận cường giả đều tụ tập ở trên chiến đấu giữa Huyền Thiên và Âm Dương Giáo Chủ, chỉ thấy Âm Dương Giáo Chủ bốn phương tám hướng đều có kiếm quang chớp động, một ít người có nhãn lực chênh lệch chợt nhìn, còn tưởng rằng là có mấy người đồng thời đánh về phía Âm Dương Giáo Chủ.
Khi tốc độ đã nhanh đến trình độ nhất định, công kích trước sau khi cơ hồ như trong nháy mắt, thuấn di liền đạt đến trình độ như vậy.
Âm Dương Giáo Chủ thân thể như mọc rễ, đứng nguyên tại chỗ, một bước không động, Cương Nguyên trong cơ thể hắn tuôn ra bốn phía, nửa trắng nửa đen, tạo thành một cái lực trường Hắc Bạch, cảm ứng quỹ tích thuấn di của Huyền Thiên, còn đối với công kích của Huyền Thiên thì lại tiến hành phòng thủ.
/1894
|