Cho nên, tuổi thọ của vương giả cũng không thể so sánh với người phàm.
Nghe xong lời nói của Kiếm Si...., khiến cho Huyền Thiên yên tâm hơn rất nhiều, xem ra, thực lực vương giả mạnh yếu khác biệt rất lớn, giống như cường giả thiên giai cảnh, cường giả thiên giai cảnh sơ kỳ cùng thiên giai cảnh hậu kỳ không biết kém nhau gấp bao nhiêu lần.
Mà Trường Sinh Vương trước mắt, cũng chưa có khôi phục đến trạng thái cường thịnh, tương đương với một vương giả bình thường, cũng không có đáng sợ đến như vậy.
Huyền Thiên nâng Hỗn Độn Thánh Đỉnh ở trong bàn tay lên, nâng lên mấy phần, nói:
- Trường Sinh Vương, có lẽ ngươi gặp phải ta, là vận khí của ngươi quá xui xẻo ...! Mạng của ta ngươi lấy cũng không được đâu, nhưng mà...., thứ mà ta ở trong này lấy được, nếu ngươi muốn thì liền cầm lấy đi - - !
Đang nói chuyện, Huyền Thiên ném Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang cầm ở trong tay vứt về phía Trường Sinh Vương.
Lớn - - - - - - ! Tâm niện của Huyền Thiên vừa động.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh bay về phía Trường Sinh Vương, trong lúc đó cấp tốc mở rộng, nháy máy, từ chiều cao một tấc biến thành một trượng, trong nháy mắt lại tiếp tục từ một trượng biến thành mười trượng, trong nháy mắt lại biến đổi lần thứ ba, Hỗn Độn Thánh Đỉnh đã giống như một tòa núi lớn, cao tới một trăm mét.
Phù - - !
Sau khi Hỗn Độn Thánh Đỉnh biến lớn, tách ra hai tia hào quảng, một nửa là Lôi quang điện thiểm, một nửa là Xích diễm hừng hực, mạnh mẽ đâm về phía Trường Sinh Vương.
Trong lúc đó Huyền Thiên vung tay lên, thân thể liền bắt đầu tách ra kim quang, hai tay cũng hóa thành màu vàng ròng, ở chính giữa cái trán mọc ra một con mắt, Đại Kim Cương Lực Công, Bất Diệt Kim Thân, Địa Nhãn Thần Đồng... Huyền Thiên đều thi triển ra.
Một vị vương giả chính thức, thực lực là vô cùng cường đại, tuy rằng Trường Sinh Vương chỉ có một mình, nhưng mà, thực lực so với Lệ Ba Hàn, hay là Âm Minh Vương chiếm được Ngư Âm Vũ nếu liên thủ lại cũng cường đại hơn, cho dù là bốn kiếm thủ Kiếm gia, tạo thành Tứ Áo Nghĩa kiếm trận, cũng chỉ có thể phát ra lực công kích bằng với Trường Sinh Vương mà thôi, luận về chiến lực tổng hợp, cũng không bằng, nhiều nhất có thể chống lại Trường Sinh Vương một phần, nếu đánh lâu thì tất sẽ bị thua, cho nên, Huyền Thiên đối mặt với Trường Sinh Vương, sắc mặt vẫn bình tĩnh, giống như cũng không quá đặt Trường Sinh Vương vào trong mắt, nhưng trong lòng thì vô cùng thận trọng, đem Trường Sinh Vương trở thành một địch nhân khó xơi.
Bời vậy, Huyền Thiên vừa ra tay, chính là một kích của thực lực đỉnh phong, không chỉ có sử dụng mỗi Hỗn Độn Thánh Đỉnh, bất luận có cái công pháp gì tăng thực lực, hơn nữa hai lực lượng Lôi, Hỏa Áo Nghĩa, cũng đều sử dụng hết toàn bộ.
Trong lúc Huyền Thiên ném Hỗn Độn Thánh Đỉnh về phía Trường Sinh Vương, cũng có chút vượt xa với dự liệu của Trường Sinh Vương, hắn thật đúng cho rằng Huyền Thiên đang sợ hắn, nhưng mà, trong nháy mắt qua đi, nhìn thấy Hỗn Độn Thánh Đỉnh không ngừng biến thành lớn, lông tơ sau lưng của Trường Sinh Vương dựng đứng, trong nháy mắt liền hiểu rõ, Huyền Thiên không phải cho hắn cái đỉnh này. Mà là muốn lấy mệnh của hắn!
Chỉ trong một cái nháy mắt, Hỗn Độn Thánh Đỉnh liền bay ra mấy ngàn thước, tốc độ nhanh như sét đánh, rất nhanh liền đập trúng Trường Sinh Vương ở trước mặt, thân thể của Huyền Thiên cũng giống như tia chớp nhanh chóng theo sát phía sau Hỗn Độn Thánh Đỉnh.
Thân thể của Trường Sinh Vương, trước sự to lớn như núi của Hỗn Độn Thánh Đỉnh này thì có vẻ thập phần nhỏ bé, Hỗn Độn Thánh Đỉnh mang theo tia điện lẫn xích hỏa, cấp tốc mà đến, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, cho dù là Trường Sinh Vương, thì trong đầu cũng sinh ra ý niệm né tránh.
Trường Sinh Vương lập tức lóe lên hướng về phía bên cạnh, chuẩn bị Thuấn di tránh đi Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang xông tới, chém chết Huyền Thiên đang theo sát phía đằng sau.
Một vị cường giả thiên giai cảnh bát trọng, Trường Sinh Vương đúng là không thèm để vào mắt.
Nhưng mà, khiến cho Trường Sinh Vương khiếp sợ chính là, lúc hắn Thuấn di về bên cạnh lại không thể Thuấn di thành công, hư không ở xung quanh hắn lại trở nên vô cùng chắc chắn.
Lần này, lông tơ toàn thân của Trường Sinh Vương đều dựng đứng lên, phía sau lưng đột nhiên nổi lên một tầng mồ hôi lạnh!
Giam cầm hư không sao? Đây chính là thủ đoạn mà vương giả kiêng kỵ nhất, cơ hội hy vọng dùng Thuấn di chạy trốn, trở nên rất là nhỏ bén, hầu như là số không.
Một vị võ giả thiên giai cảnh bát trọngn, làm sao có thể giam cầm hư không, ánh mắt khiếp sợ của Trường Sinh Vương cấp tốc nhìn tới cự đỉnh đang đánh tới hắn, trong lòng liền sáng ngời:
- Quả nhiên là một món thần vật! Một món bảo bối thiên đại!
Bảo vật có thể giam cầm hư không, Trường Sinh Vương cũng chưa từng nghe nói qua, tự nhiên liền đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh trở thành thần vật, trong nháy mắt, ánh mắt của Trường Sinh Vương, nhấp nhoáng một tia cực nóng, trong lòng của hắn sinh ra một cái ý niệm ở trong đầu:
- Vật đỉnh kia, bổn vương nhất định phải đoạt được vào trong tay.
Thân thể Trường Sinh Vương đã khôi phục đến trình độ linh khu nhất phẩm, cho dù thân thể là linh khu nhất phẩm, cũng là thoát ly khỏi phàm thể, vô cùng chắc chắn, tuy lông tơ của Trường Sinh Vương đều dựng đứng, nhưng thực sự không phải là sợ hãi lực lượng đang xông tới của Hỗn Độn Thánh Đỉnh này, mà đối với tác dụng giam cầm hư không của Hỗn Độn Thánh Đỉnh cảm thấy kinh hãi.
Trong nháy mắt, toàn thân Trường Sinh Vương sinh ra huyết sắc, bộc lộ ra một cổ khí thế khủng bố đến cực điểm, cho dù là song chưởng cũng đỏ tươi đến dị thường, dường như là máu tươi mới lấy ra, đón tiếp Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang đánh tới, song chưởng đẩy về phía trước.
Bùm - - !
Một tiếng bạo phát vang lên, song chưởng của Trường Sinh Vương cùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh, liền va chạm vào nhau, thanh âm phát ra thật kinh thiên động địa.
Gợn sóng chấn động sinh ra, trong nháy mắt tản ra bốn phương tám hướng, ở phía dưới mấy ngàn mét nước biển, giống như có một quả bom nặng cân nổ tung, lập tức chấn động khiến cho biển lập tức nổi lên con sóng cao mấy trăm thước, có thể thấy được lực lượng va chạm rất lớn, chỉ sợ không dưới mấy ngàn cân, thậm chí còn nặng hơn.
Tiếng nổ vang ở đằng kia, Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang cấp tốc đi tới có xu thế nhất thời phải ngừng lại, dường như gặp phải một lực lượng đào núi lấp biển ngăn cản, chấn động mạnh, Huyền Thiên ở phía sau, đều bị lực lượng khủng bố này, chấn động trong nháy mắt bay ngược về phía sau một trăm thước, toàn thân đều chấn động.
Trường Sinh Vương tuy dùng song chưởng ngừng lại được Hỗn Độn Thánh Đỉnh, nhưng hắn cũng không có chiếm được chỗ tốt, cả người giống như đạn pháo, đột nhiên bay về phía sau một ngàn mét.
Lực lượng kinh khủng phản chấn, chấn động khiến cho linh khu của Trường Sinh Vương run rẩy kịch liệt, thậm chí đau nhức đến kịch liệt, ngũ tạng lục phủ giống như một loại sóng cuộn biển gầm, yết hầu ngòn ngọt, dường như muốn phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ có đều, Trường Sinh Vương cắn răng, ngậm miệng, ương ngạnh đem một ngụm máu tươi sắp phun ra nhịn xuống, cưỡng chế nuốt xuống cổ họng, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Nghe xong lời nói của Kiếm Si...., khiến cho Huyền Thiên yên tâm hơn rất nhiều, xem ra, thực lực vương giả mạnh yếu khác biệt rất lớn, giống như cường giả thiên giai cảnh, cường giả thiên giai cảnh sơ kỳ cùng thiên giai cảnh hậu kỳ không biết kém nhau gấp bao nhiêu lần.
Mà Trường Sinh Vương trước mắt, cũng chưa có khôi phục đến trạng thái cường thịnh, tương đương với một vương giả bình thường, cũng không có đáng sợ đến như vậy.
Huyền Thiên nâng Hỗn Độn Thánh Đỉnh ở trong bàn tay lên, nâng lên mấy phần, nói:
- Trường Sinh Vương, có lẽ ngươi gặp phải ta, là vận khí của ngươi quá xui xẻo ...! Mạng của ta ngươi lấy cũng không được đâu, nhưng mà...., thứ mà ta ở trong này lấy được, nếu ngươi muốn thì liền cầm lấy đi - - !
Đang nói chuyện, Huyền Thiên ném Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang cầm ở trong tay vứt về phía Trường Sinh Vương.
Lớn - - - - - - ! Tâm niện của Huyền Thiên vừa động.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh bay về phía Trường Sinh Vương, trong lúc đó cấp tốc mở rộng, nháy máy, từ chiều cao một tấc biến thành một trượng, trong nháy mắt lại tiếp tục từ một trượng biến thành mười trượng, trong nháy mắt lại biến đổi lần thứ ba, Hỗn Độn Thánh Đỉnh đã giống như một tòa núi lớn, cao tới một trăm mét.
Phù - - !
Sau khi Hỗn Độn Thánh Đỉnh biến lớn, tách ra hai tia hào quảng, một nửa là Lôi quang điện thiểm, một nửa là Xích diễm hừng hực, mạnh mẽ đâm về phía Trường Sinh Vương.
Trong lúc đó Huyền Thiên vung tay lên, thân thể liền bắt đầu tách ra kim quang, hai tay cũng hóa thành màu vàng ròng, ở chính giữa cái trán mọc ra một con mắt, Đại Kim Cương Lực Công, Bất Diệt Kim Thân, Địa Nhãn Thần Đồng... Huyền Thiên đều thi triển ra.
Một vị vương giả chính thức, thực lực là vô cùng cường đại, tuy rằng Trường Sinh Vương chỉ có một mình, nhưng mà, thực lực so với Lệ Ba Hàn, hay là Âm Minh Vương chiếm được Ngư Âm Vũ nếu liên thủ lại cũng cường đại hơn, cho dù là bốn kiếm thủ Kiếm gia, tạo thành Tứ Áo Nghĩa kiếm trận, cũng chỉ có thể phát ra lực công kích bằng với Trường Sinh Vương mà thôi, luận về chiến lực tổng hợp, cũng không bằng, nhiều nhất có thể chống lại Trường Sinh Vương một phần, nếu đánh lâu thì tất sẽ bị thua, cho nên, Huyền Thiên đối mặt với Trường Sinh Vương, sắc mặt vẫn bình tĩnh, giống như cũng không quá đặt Trường Sinh Vương vào trong mắt, nhưng trong lòng thì vô cùng thận trọng, đem Trường Sinh Vương trở thành một địch nhân khó xơi.
Bời vậy, Huyền Thiên vừa ra tay, chính là một kích của thực lực đỉnh phong, không chỉ có sử dụng mỗi Hỗn Độn Thánh Đỉnh, bất luận có cái công pháp gì tăng thực lực, hơn nữa hai lực lượng Lôi, Hỏa Áo Nghĩa, cũng đều sử dụng hết toàn bộ.
Trong lúc Huyền Thiên ném Hỗn Độn Thánh Đỉnh về phía Trường Sinh Vương, cũng có chút vượt xa với dự liệu của Trường Sinh Vương, hắn thật đúng cho rằng Huyền Thiên đang sợ hắn, nhưng mà, trong nháy mắt qua đi, nhìn thấy Hỗn Độn Thánh Đỉnh không ngừng biến thành lớn, lông tơ sau lưng của Trường Sinh Vương dựng đứng, trong nháy mắt liền hiểu rõ, Huyền Thiên không phải cho hắn cái đỉnh này. Mà là muốn lấy mệnh của hắn!
Chỉ trong một cái nháy mắt, Hỗn Độn Thánh Đỉnh liền bay ra mấy ngàn thước, tốc độ nhanh như sét đánh, rất nhanh liền đập trúng Trường Sinh Vương ở trước mặt, thân thể của Huyền Thiên cũng giống như tia chớp nhanh chóng theo sát phía sau Hỗn Độn Thánh Đỉnh.
Thân thể của Trường Sinh Vương, trước sự to lớn như núi của Hỗn Độn Thánh Đỉnh này thì có vẻ thập phần nhỏ bé, Hỗn Độn Thánh Đỉnh mang theo tia điện lẫn xích hỏa, cấp tốc mà đến, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, cho dù là Trường Sinh Vương, thì trong đầu cũng sinh ra ý niệm né tránh.
Trường Sinh Vương lập tức lóe lên hướng về phía bên cạnh, chuẩn bị Thuấn di tránh đi Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang xông tới, chém chết Huyền Thiên đang theo sát phía đằng sau.
Một vị cường giả thiên giai cảnh bát trọng, Trường Sinh Vương đúng là không thèm để vào mắt.
Nhưng mà, khiến cho Trường Sinh Vương khiếp sợ chính là, lúc hắn Thuấn di về bên cạnh lại không thể Thuấn di thành công, hư không ở xung quanh hắn lại trở nên vô cùng chắc chắn.
Lần này, lông tơ toàn thân của Trường Sinh Vương đều dựng đứng lên, phía sau lưng đột nhiên nổi lên một tầng mồ hôi lạnh!
Giam cầm hư không sao? Đây chính là thủ đoạn mà vương giả kiêng kỵ nhất, cơ hội hy vọng dùng Thuấn di chạy trốn, trở nên rất là nhỏ bén, hầu như là số không.
Một vị võ giả thiên giai cảnh bát trọngn, làm sao có thể giam cầm hư không, ánh mắt khiếp sợ của Trường Sinh Vương cấp tốc nhìn tới cự đỉnh đang đánh tới hắn, trong lòng liền sáng ngời:
- Quả nhiên là một món thần vật! Một món bảo bối thiên đại!
Bảo vật có thể giam cầm hư không, Trường Sinh Vương cũng chưa từng nghe nói qua, tự nhiên liền đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh trở thành thần vật, trong nháy mắt, ánh mắt của Trường Sinh Vương, nhấp nhoáng một tia cực nóng, trong lòng của hắn sinh ra một cái ý niệm ở trong đầu:
- Vật đỉnh kia, bổn vương nhất định phải đoạt được vào trong tay.
Thân thể Trường Sinh Vương đã khôi phục đến trình độ linh khu nhất phẩm, cho dù thân thể là linh khu nhất phẩm, cũng là thoát ly khỏi phàm thể, vô cùng chắc chắn, tuy lông tơ của Trường Sinh Vương đều dựng đứng, nhưng thực sự không phải là sợ hãi lực lượng đang xông tới của Hỗn Độn Thánh Đỉnh này, mà đối với tác dụng giam cầm hư không của Hỗn Độn Thánh Đỉnh cảm thấy kinh hãi.
Trong nháy mắt, toàn thân Trường Sinh Vương sinh ra huyết sắc, bộc lộ ra một cổ khí thế khủng bố đến cực điểm, cho dù là song chưởng cũng đỏ tươi đến dị thường, dường như là máu tươi mới lấy ra, đón tiếp Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang đánh tới, song chưởng đẩy về phía trước.
Bùm - - !
Một tiếng bạo phát vang lên, song chưởng của Trường Sinh Vương cùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh, liền va chạm vào nhau, thanh âm phát ra thật kinh thiên động địa.
Gợn sóng chấn động sinh ra, trong nháy mắt tản ra bốn phương tám hướng, ở phía dưới mấy ngàn mét nước biển, giống như có một quả bom nặng cân nổ tung, lập tức chấn động khiến cho biển lập tức nổi lên con sóng cao mấy trăm thước, có thể thấy được lực lượng va chạm rất lớn, chỉ sợ không dưới mấy ngàn cân, thậm chí còn nặng hơn.
Tiếng nổ vang ở đằng kia, Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang cấp tốc đi tới có xu thế nhất thời phải ngừng lại, dường như gặp phải một lực lượng đào núi lấp biển ngăn cản, chấn động mạnh, Huyền Thiên ở phía sau, đều bị lực lượng khủng bố này, chấn động trong nháy mắt bay ngược về phía sau một trăm thước, toàn thân đều chấn động.
Trường Sinh Vương tuy dùng song chưởng ngừng lại được Hỗn Độn Thánh Đỉnh, nhưng hắn cũng không có chiếm được chỗ tốt, cả người giống như đạn pháo, đột nhiên bay về phía sau một ngàn mét.
Lực lượng kinh khủng phản chấn, chấn động khiến cho linh khu của Trường Sinh Vương run rẩy kịch liệt, thậm chí đau nhức đến kịch liệt, ngũ tạng lục phủ giống như một loại sóng cuộn biển gầm, yết hầu ngòn ngọt, dường như muốn phun ra một ngụm máu tươi.
Chỉ có đều, Trường Sinh Vương cắn răng, ngậm miệng, ương ngạnh đem một ngụm máu tươi sắp phun ra nhịn xuống, cưỡng chế nuốt xuống cổ họng, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
/1894
|