Liên tục ba lần, đều chuẩn xác không có sai lầm phá hủy trận cơ, đó chỉ có một nguyên nhân. Hư thực của trận này, Huyền Thiên rất rõ ràng.
Cảnh Vũ Thanh muốn dựa vào trận pháp, hoàn toàn đã thành không có tác dụng. Đối với Huyền Thiên không tạo được bất cứ ảnh hưởng gì nữa.
Cảnh Vũ Thanh vừa chiến vừa thoái, chậm rãi thối lui đến ở chỗ sâu trong trận pháp, mà Huyền Thiên cũng một đường truy kích. Nơi đi qua, Kiếm Cương liên tục bổ ra, trận cơ trong vòng phương viên mười dặm tất cả đều bị phá hủy.
Võ giả Thanh Vân Kiếm Phái, đã sớm phát ra tiếng hoan hô rung trời chuyển đất.
- Chém giết cẩu tặc Ma Môn!
- Chém giết cẩu tặc Ma Môn!
...
Tiếng hoan hô từng đợt lại cao hơn đợt trước.
Cảnh Vũ Thanh không ngừng lui về phía sau, cùng với cường giả Ma Môn, càng lúc càng áp sát tới gần, thấy Huyền Thiên đuổi theo, chúng cường giả Ma Môn cũng đều lộ ra vẻ kinh khủng.
Rốt cục, Cảnh Vũ Thanh thối tới trong đám cường giả Ma Môn. Đại trận trận cơ chí ít đã bị Huyền Thiên phá hủy hai ba mươi chỗ, cả đại trận có một phần tư trận cơ đều bị phá hủy.
Trận pháp vây quanh Thanh Vân Kiếm Phái, từ chỗ phương hướng này của Huyền Thiên hoàn toàn tan biến.
Cảnh Vũ Thanh nhìn Huyền Thiên, không còn có bất luận vẻ tự tin gì nữa, trong mắt chỉ còn lại có kinh sợ, rống lớn nói:
- Chém giết Huyền Thiên, toàn bộ đều đến chém giết Huyền Thiên....!
Hắn bị Huyền Thiên truy đuổi đến không chỗ để chạy, chỉ có thể không ngừng lui về phía sau, mà ngay cả hướng khu vực tả hữu trận pháp đột phá, cũng đều làm không được.
Hiện tại, hắn đã thối lui tới trong đám cường giả Ma Môn, lại lui tiếp nữa chính là Thanh Vân Kiếm Phái hộ sơn đại trận, hắn đã lui lại tới mức không thể lui lại được nữa.
Kiếm thuật của Huyền Thiên quá đáng sợ, Cảnh Vũ Thanh cảm giác được uy hiếp tử vong thật sâu, mất đi trận pháp chi lực, hắn tuyệt đối chống đỡ không được. Lực công kích của Huyền Thiên so với tưởng tượng của hắn, còn muốn đáng sợ hơn.
Theo Cảnh Vũ Thanh ra lệnh một tiếng, chí ít có hơn trăm vị cường giả Ma Môn thi triển tuyệt chiêu sát thuật, hướng phía Huyền Thiên công kích qua đâểm hộ Cảnh Vũ Thanh lui về phía sau.
- Muốn chết sao.......!
Huyền Thiên quát lạnh một tiếng.
Trong tay Hoàng cấp bảo kiếm, hướng tới xung quanh đảo qua.
Hoa............
Một đạo lục sắc Kiếm Cương, phi trảm tứ phương, dường như một đạo lục sắc quang mang hình tròn, trong sát na hướng tới bốn phía tản ra.
Tam chuyển Kiếm Đan Kiếm Chi Áo Nghĩa, chém giết Nhất cấp, Nhị cấp, Tam cấp Hoàng Giả đều dễ dàng, giống như đang bổ dưa, thái đậu vậy. Mấy kẻ này chính là Vương giả, có thể nào chống đỡ nổi?
Song phương thực lực chênh lệch quá lớn, dù cho số lượng Vương giả hơn trăm người, vậy cũng cùng với Huyền Thiên hoàn toàn không thể so sánh.
Ma Môn Vương giả công kích bị lục sắc kiếm quang kia đảo qua, trong nháy mắt tán loạn.
Mà lục sắc Kiếm Cương kia cũng nhanh như thiểm điện, thế đi không giảm chút nào. Trong sát na, hơn mười vị Vương giả toàn bộ bị một phát chém đứt ngang lưng. Những Vương giả còn lại bởi vì đứng ở trên hư không, độ cao khác nhau, may mắn tránh được một kiếp.
- Ai nha má ơi...!
Huyền Thiên một kiếm miểu sát hơn mười Ma Môn Vương giả, đám Ma Môn Vương giả còn lại kinh hồn táng đảm, nào còm dám ngăn trở Huyền Thiên. Thấy Huyền Thiên tiến qua đây, kêu sợ hãi một tiếng, xoay người bỏ chạy.
Huyền Thiên thân ảnh như điện, cách hơn mười dặm, theo sát truy đuổi Cảnh Vũ Thanh, trên đường Ma Môn Vương giả có mắt không tròng dám xuất thủ đối với hắn. Hắn liền không chút khách khí chém trở lại một kiếm, trong nháy mắt miểu sát, thế nhưng, tốc độ truy kích Cảnh Vũ Thanh lại vẫn không giảm đi chút nào.
Hưu........
Hưu........
Lại là hai đạo lục sắc Kiếm Cương chém ra, Cảnh Vũ Thanh vừa mới đến khu vực trận pháp, hai nơi trận cơ ở phụ cận lại bị Huyền Thiên phá hủy. Khu vực trận pháp lại trống rỗng một khối lớn, Cảnh Vũ Thanh lại mất đi trận pháp chi lực bao phủ.
- Cảnh Vũ Thanh, ngươi chạy không thoát được đâu!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, thân ảnh lại đột nhiên ở trên hư không xẹt qua một đạo đường vòng cung.
Quỷ Nguyệt Đại Na Di!
Trong sát na, Huyền Thiên liền di động về phía trước khoảng chừng mười dặm, ở đây bốn phía trận cơ tất cả đều đã bị phá hủy, không còn chút trận pháp nào bao phủ nữa. Huyền Thiên có thể thông suốt xuyên hành.
Trong nháy mắt đi tới mười dặm, tuy rằng không phải thuấn di xuyên toa hư không. Nhưng tốc độ cũng cùng với thuấn di không có gì khác biệt. Cảnh Vũ Thanh đang muốn triệt để rời khỏi phạm vi bao phủ của Thánh Đỉnh, thế nhưng cự ly giữa hắn và Huyền Thiên đột nhiên tới gần mười dặm, thoáng cái thu nhỏ lại đến vài dặm thật lớn. Cảnh Vũ Thanh nguyện vọng muốn rời xa Huyền Thiên thuấn di mà chạy đã thất bại.
Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên, một kiếm dựng thẳng lên rồi chém xuống.
Không có bất cứ chiêu thức hoa lệ nào, chỉ có nhanh! Nhanh! Nhanh!
Tốc độ tuyệt đối, lực lượng thuần túy!
Khiến uy lực của một kiếm này, đạt đến không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Tứ cấp Hoàng Giả đều khó có thể chống đối.
Cự ly vài dặm, lục sắc Kiếm Cương trong nháy mắt bổ tới.
- Ma Long Trảm.......!
Cảnh Vũ Thanh tránh cũng không thể tránh, trốn cũng không thể trốn, Hoàng cấp bảo kiếm trong tay hắn bộc phát ra quang mang tối đen, chém xuống một kiếm, một con Ma Long tối đen mang theo Kiếm Cương chém ra.
Bang bang bang bang....
Ma Long Kiếm Cương kia cùng với lục sắc Kiếm Cương chém đấu cùng một chỗ. Ma Long tối đen kia nhất thời hóa thành hai nữa, thân thể Cảnh Vũ Thanh bị đánh bay vài trăm thước.
Phốc.........
Phun ra một ngụm tiên huyết, y sam trên người của hắn phá vỡ ra một đạo lỗ hổng thật dài, tiên huyết chảy ròng ròng.
Lục sắc Kiếm Cương phá vỡ Ma Long Kiếm Cương, sau đó vẫn như trước phá vỡ da thịt của hắn, có thể thấy được Kiếm Cương này sắc bén cỡ nào.
- Lên! Lên! Lên! Lên toàn bộ cho ta, mau chóng chém giết Huyền Thiên, Ma Môn sẽ phần thưởng hậu trọng...........!
Cảnh Vũ Thanh trong mắt không ngừng hiện lên vẻ kinh hoảng, điên cuồng gầm rú lên:
- Ai dám kháng mệnh, tất chịu trừng phạt lột da rút gân!
Lột da rút gân chính là trọng phạt của Ma Môn, dùng cho xử quyết kẻ phản bội hoặc là nội gian.
Tuy rằng đối với Huyền Thiên rất là sợ hãi, nhưng lực uy hiếp của hình phạt lột da rút gân này cũng lớn hơn nữa.
- Giết! Giết! Giết!.......!
Hàng trăm Vương giả Ma Môn hướng về phía Huyền Thiên giết qua, trong đó, còn có Hoàng Giả Liệt Thiên Kiếm Tông.
Mấy trăm vị Vương giả liên thủ một kích, lực công kích đó cũng là thập phần cường đại, Hoàng Giả đều phải tránh lui, không dám liều mạng.
Huyền Thiên thân ảnh chợt lóe, trong nháy mắt hướng ra hai bên trái phải thối lui hơn nghìn thước, né qua tuyệt đại đa số công kích, đồng thời Hoàng cấp bảo kiếm trong tay quét ngang ra.
Hưu............
Lục sắc Kiếm Cương trong sát na đem công kích bổ về phía hắn trảm thành phấn toái, đồng thời, tiếng kêu thảm thiết công kích vang lên, lại có hơn mười Vương giả Ma Môn, thân chết mạng tan.
Cảnh Vũ Thanh thấy thế, rất nhanh nhằm phía một bên, hướng khu vực trận pháp bao trùm xa xa bay đi.
- Thanh Vân Kiếm Phái bằng hữu, các ngươi còn đang chờ cái gì, giết đi ra.....!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
Cảnh Vũ Thanh muốn dựa vào trận pháp, hoàn toàn đã thành không có tác dụng. Đối với Huyền Thiên không tạo được bất cứ ảnh hưởng gì nữa.
Cảnh Vũ Thanh vừa chiến vừa thoái, chậm rãi thối lui đến ở chỗ sâu trong trận pháp, mà Huyền Thiên cũng một đường truy kích. Nơi đi qua, Kiếm Cương liên tục bổ ra, trận cơ trong vòng phương viên mười dặm tất cả đều bị phá hủy.
Võ giả Thanh Vân Kiếm Phái, đã sớm phát ra tiếng hoan hô rung trời chuyển đất.
- Chém giết cẩu tặc Ma Môn!
- Chém giết cẩu tặc Ma Môn!
...
Tiếng hoan hô từng đợt lại cao hơn đợt trước.
Cảnh Vũ Thanh không ngừng lui về phía sau, cùng với cường giả Ma Môn, càng lúc càng áp sát tới gần, thấy Huyền Thiên đuổi theo, chúng cường giả Ma Môn cũng đều lộ ra vẻ kinh khủng.
Rốt cục, Cảnh Vũ Thanh thối tới trong đám cường giả Ma Môn. Đại trận trận cơ chí ít đã bị Huyền Thiên phá hủy hai ba mươi chỗ, cả đại trận có một phần tư trận cơ đều bị phá hủy.
Trận pháp vây quanh Thanh Vân Kiếm Phái, từ chỗ phương hướng này của Huyền Thiên hoàn toàn tan biến.
Cảnh Vũ Thanh nhìn Huyền Thiên, không còn có bất luận vẻ tự tin gì nữa, trong mắt chỉ còn lại có kinh sợ, rống lớn nói:
- Chém giết Huyền Thiên, toàn bộ đều đến chém giết Huyền Thiên....!
Hắn bị Huyền Thiên truy đuổi đến không chỗ để chạy, chỉ có thể không ngừng lui về phía sau, mà ngay cả hướng khu vực tả hữu trận pháp đột phá, cũng đều làm không được.
Hiện tại, hắn đã thối lui tới trong đám cường giả Ma Môn, lại lui tiếp nữa chính là Thanh Vân Kiếm Phái hộ sơn đại trận, hắn đã lui lại tới mức không thể lui lại được nữa.
Kiếm thuật của Huyền Thiên quá đáng sợ, Cảnh Vũ Thanh cảm giác được uy hiếp tử vong thật sâu, mất đi trận pháp chi lực, hắn tuyệt đối chống đỡ không được. Lực công kích của Huyền Thiên so với tưởng tượng của hắn, còn muốn đáng sợ hơn.
Theo Cảnh Vũ Thanh ra lệnh một tiếng, chí ít có hơn trăm vị cường giả Ma Môn thi triển tuyệt chiêu sát thuật, hướng phía Huyền Thiên công kích qua đâểm hộ Cảnh Vũ Thanh lui về phía sau.
- Muốn chết sao.......!
Huyền Thiên quát lạnh một tiếng.
Trong tay Hoàng cấp bảo kiếm, hướng tới xung quanh đảo qua.
Hoa............
Một đạo lục sắc Kiếm Cương, phi trảm tứ phương, dường như một đạo lục sắc quang mang hình tròn, trong sát na hướng tới bốn phía tản ra.
Tam chuyển Kiếm Đan Kiếm Chi Áo Nghĩa, chém giết Nhất cấp, Nhị cấp, Tam cấp Hoàng Giả đều dễ dàng, giống như đang bổ dưa, thái đậu vậy. Mấy kẻ này chính là Vương giả, có thể nào chống đỡ nổi?
Song phương thực lực chênh lệch quá lớn, dù cho số lượng Vương giả hơn trăm người, vậy cũng cùng với Huyền Thiên hoàn toàn không thể so sánh.
Ma Môn Vương giả công kích bị lục sắc kiếm quang kia đảo qua, trong nháy mắt tán loạn.
Mà lục sắc Kiếm Cương kia cũng nhanh như thiểm điện, thế đi không giảm chút nào. Trong sát na, hơn mười vị Vương giả toàn bộ bị một phát chém đứt ngang lưng. Những Vương giả còn lại bởi vì đứng ở trên hư không, độ cao khác nhau, may mắn tránh được một kiếp.
- Ai nha má ơi...!
Huyền Thiên một kiếm miểu sát hơn mười Ma Môn Vương giả, đám Ma Môn Vương giả còn lại kinh hồn táng đảm, nào còm dám ngăn trở Huyền Thiên. Thấy Huyền Thiên tiến qua đây, kêu sợ hãi một tiếng, xoay người bỏ chạy.
Huyền Thiên thân ảnh như điện, cách hơn mười dặm, theo sát truy đuổi Cảnh Vũ Thanh, trên đường Ma Môn Vương giả có mắt không tròng dám xuất thủ đối với hắn. Hắn liền không chút khách khí chém trở lại một kiếm, trong nháy mắt miểu sát, thế nhưng, tốc độ truy kích Cảnh Vũ Thanh lại vẫn không giảm đi chút nào.
Hưu........
Hưu........
Lại là hai đạo lục sắc Kiếm Cương chém ra, Cảnh Vũ Thanh vừa mới đến khu vực trận pháp, hai nơi trận cơ ở phụ cận lại bị Huyền Thiên phá hủy. Khu vực trận pháp lại trống rỗng một khối lớn, Cảnh Vũ Thanh lại mất đi trận pháp chi lực bao phủ.
- Cảnh Vũ Thanh, ngươi chạy không thoát được đâu!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, thân ảnh lại đột nhiên ở trên hư không xẹt qua một đạo đường vòng cung.
Quỷ Nguyệt Đại Na Di!
Trong sát na, Huyền Thiên liền di động về phía trước khoảng chừng mười dặm, ở đây bốn phía trận cơ tất cả đều đã bị phá hủy, không còn chút trận pháp nào bao phủ nữa. Huyền Thiên có thể thông suốt xuyên hành.
Trong nháy mắt đi tới mười dặm, tuy rằng không phải thuấn di xuyên toa hư không. Nhưng tốc độ cũng cùng với thuấn di không có gì khác biệt. Cảnh Vũ Thanh đang muốn triệt để rời khỏi phạm vi bao phủ của Thánh Đỉnh, thế nhưng cự ly giữa hắn và Huyền Thiên đột nhiên tới gần mười dặm, thoáng cái thu nhỏ lại đến vài dặm thật lớn. Cảnh Vũ Thanh nguyện vọng muốn rời xa Huyền Thiên thuấn di mà chạy đã thất bại.
Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên, một kiếm dựng thẳng lên rồi chém xuống.
Không có bất cứ chiêu thức hoa lệ nào, chỉ có nhanh! Nhanh! Nhanh!
Tốc độ tuyệt đối, lực lượng thuần túy!
Khiến uy lực của một kiếm này, đạt đến không thể tưởng tượng nổi, cho dù là Tứ cấp Hoàng Giả đều khó có thể chống đối.
Cự ly vài dặm, lục sắc Kiếm Cương trong nháy mắt bổ tới.
- Ma Long Trảm.......!
Cảnh Vũ Thanh tránh cũng không thể tránh, trốn cũng không thể trốn, Hoàng cấp bảo kiếm trong tay hắn bộc phát ra quang mang tối đen, chém xuống một kiếm, một con Ma Long tối đen mang theo Kiếm Cương chém ra.
Bang bang bang bang....
Ma Long Kiếm Cương kia cùng với lục sắc Kiếm Cương chém đấu cùng một chỗ. Ma Long tối đen kia nhất thời hóa thành hai nữa, thân thể Cảnh Vũ Thanh bị đánh bay vài trăm thước.
Phốc.........
Phun ra một ngụm tiên huyết, y sam trên người của hắn phá vỡ ra một đạo lỗ hổng thật dài, tiên huyết chảy ròng ròng.
Lục sắc Kiếm Cương phá vỡ Ma Long Kiếm Cương, sau đó vẫn như trước phá vỡ da thịt của hắn, có thể thấy được Kiếm Cương này sắc bén cỡ nào.
- Lên! Lên! Lên! Lên toàn bộ cho ta, mau chóng chém giết Huyền Thiên, Ma Môn sẽ phần thưởng hậu trọng...........!
Cảnh Vũ Thanh trong mắt không ngừng hiện lên vẻ kinh hoảng, điên cuồng gầm rú lên:
- Ai dám kháng mệnh, tất chịu trừng phạt lột da rút gân!
Lột da rút gân chính là trọng phạt của Ma Môn, dùng cho xử quyết kẻ phản bội hoặc là nội gian.
Tuy rằng đối với Huyền Thiên rất là sợ hãi, nhưng lực uy hiếp của hình phạt lột da rút gân này cũng lớn hơn nữa.
- Giết! Giết! Giết!.......!
Hàng trăm Vương giả Ma Môn hướng về phía Huyền Thiên giết qua, trong đó, còn có Hoàng Giả Liệt Thiên Kiếm Tông.
Mấy trăm vị Vương giả liên thủ một kích, lực công kích đó cũng là thập phần cường đại, Hoàng Giả đều phải tránh lui, không dám liều mạng.
Huyền Thiên thân ảnh chợt lóe, trong nháy mắt hướng ra hai bên trái phải thối lui hơn nghìn thước, né qua tuyệt đại đa số công kích, đồng thời Hoàng cấp bảo kiếm trong tay quét ngang ra.
Hưu............
Lục sắc Kiếm Cương trong sát na đem công kích bổ về phía hắn trảm thành phấn toái, đồng thời, tiếng kêu thảm thiết công kích vang lên, lại có hơn mười Vương giả Ma Môn, thân chết mạng tan.
Cảnh Vũ Thanh thấy thế, rất nhanh nhằm phía một bên, hướng khu vực trận pháp bao trùm xa xa bay đi.
- Thanh Vân Kiếm Phái bằng hữu, các ngươi còn đang chờ cái gì, giết đi ra.....!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng.
/1894
|