Ngọc Hồ tiên tử trực tiếp bay lên Ngọc Thiền sơn mà không có bất kỳ người nào ngăn cản nàng.
Ngọc Hồ tiên tử vô cùng quen thuộc đối với Thiên Thiền sơn nên rất nhanh đã tới phía trước một tòa lầu các xa hoa.
- Công tử….!
Ngọc Hồ tiên tử yêu kiều kêu một tiếng, trực tiếp chạy về phía lầu các kia.
- Ngọc Hồ sao? Mau vào đi….
Bên trong truyền ra một thanh âm hưng phấn.
Ngọc Hồ tiên tử trực tiếp mở cửa phòng, tiến vào bên trong liền nhìn thấy một nam tử khoảng hai mươi mặc huyết y, đang từ tư thế ngồi đứng lên.
- Công tử…!
Ngọc Hồ tiên tử trực tiếp xông vào trong lồng ngực của huyết y nam tử.
Huyết y nam tử này chính là Huyết Thiền công tử thanh danh đại chấn những năm gần đây, tuy rằng cũng là hoàng giả cấp ba như Ngọc Hồ tiên tử nhưng chiến lực lại cường đại hơn nhiều.
Huyết Thiền công tử ôm người ngọc trong ngực, hai tay đặt ở trên cặp mông cao kiều vuốt ve một hồi, khóe miệng mang theo nụ cười không đàng hoàng nói:
- Ngọc Hồ, không phải là ta đã bảo muội ở lại đảo Vân Khê một thời gian ngắn rồi sao, ta muốn tàn sát để tu luyện Huyết Thiền Thần Công mà, sao lại nhanh như vậy đã chạy về đây rồi, tiểu tao hồ, có phải là ở chỗ này bị ngứa ngáy không chịu nổi phải không, ha ha ha…!
Ba….
Khi đang nói chuyện thì Huyết Thiền công tử cũng dùng sức vỗ lên trên cặp mông cao kiều kia một cái.
- Nha….!
Ngọc Hồ tiên tử bị đau liền kinh hô, giãy dụa từ trong ngực Huyết Thiền công tử ra ngoài, nói:
- Công tử ngài còn tâm tình trêu đùa ta sao, Ngọc Hồ vừa rồi thiếu chút nữa đã chết rồi, thiếu chút nữa là từ nay về sau công tử không thế thấy Ngọc Hồ nữa đâu.
Huyết Thiền công tử liền biến sắc, trở nên nghiêm túc, trêu đùa trên mặt liền biến thành âm trầm nói:
- Ai dám bất kính với Ngọc Hồ thế, ta phải giết hắn để răn đe.
Ngọc Hồ tiên tử nói:
- Là nhân tộc, có hai nhân tộc đi vào đảo Vân Khê, trong đó có một người là hoàng giả cấp bốn, còn có một người là chuẩn hoàng. Ngọc Hồ thấy công tử cần huyết nhục của cường giả nhân tộc để tu luyện Huyết Thiền Đại Pháp nên muốn bắt lại để đưa tới cho công tử, nhưng mà cái người chuẩn hoàng kia…. Cái người chuẩn hoàng kia…..!
- Chuẩn hoàng thì làm sao?
Huyết Thiền công tử lạnh giọng nói.
Ngọc Hồ tiên tử nói:
- Cái chuẩn hoàng kia thật là đáng sợ, Xà Nính và Thiền Hiệt đều chết trong tay hắn, may mắn là ta được công tử cho mượn di thần phù, nếu không thì cũng đã bị chuẩn hoàng đó giết chết rồi…!
Trong ánh mắt của Huyết Thiền công tử lộ ra vẻ khiếp sợ.
Chuẩn hoàng mà có thể chém chết hoàng giả cấp bốn sao?
Có lầm hay không vậy, ngũ đại yêu nghiệt biến thái của Trung Châu sợ rằng cũng không thể làm được đến mức này!
Ngũ đại yêu nghiệt biến thái này đã sớm thành hoàng, vậy cái người chuẩn hoàng này từ đâu xuất hiện chứ?
- Đảo Vân Khế, khu vực biên giới Trung Châu cách đảo Vân Khê khá xa, nên sẽ cách Trung Châu đại địa vô cùng xa xôi, nhân tộc sao có thể đến đảo Vân Khế được chứ? Chẳng lẽ là….!
Trong ánh mắt của Huyết Thiền công tử lập tức liền sáng ngời:
- Chẳng lẽ là người Vân Châu tới sao?
Huyết Thiền công tử làm đệ tử của Huyết Thiền lão tổ nên kiếm thức tự nhiên cũng vô cùng rộng, biết rõ sự tồn tại của Vân Châu.
- Bất kể là nhân tộc từ nơi nào đến, nếu đã đến địa bàn yêu tộc của ta thì cho dù có là yêu nghiệt thiên tài cũng phải chết….!
Trong mắt Huyết Thiền công tử lộ ra sát khí mãnh liệt:
- Xem ra Huyết Thiền Thần Công của bản công tử có thể rất nhanh sẽ luyện thành rồi!
Sau lưng Ngọc Hồ tiên tử là Huyết Thiền công tử, sau lưng Huyết Thiền công tử là Huyết Thiền đảo, là một thế lực siêu cấp mà có một Yêu Hoàng ít nhấp là cấp chín, hơn nữa còn có thể là chuẩn Đế tọa trấn.
Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh từ trong miệng Thiền Hiệt Yêu Hoàng biết được những tin tức này nên trong mắt hai người đều là kinh hãi.
Để cho Ngọc Hồ tiên tử chạy thoát thật sự là một cái phiền toái lớn.
Ở trong yêu tộc, các đại lục, hoặc là trên các đảo đều có trận truyền tống liên tiếp giúp cho vương giả có thể trong nháy mắt liền qua lại không ngớt mấy trăm vạn dặm, thậm chí là trận truyền tống hơn một ngàn vạn dặm, mà ở trong đó số lượng Yêu Hoàng không hề ít nên trong tức khắc có thể thông qua trận truyền tống mà đi qua đi lại mấy ngàn vạn dặm.
Cho nên Ngọc Hồ tiên tử đi đến Huyết Thiền đảo, sau đó Huyết Thiền đảo phái cường giả đến đảo Vân Khê sẽ không mất quá nhiều thời gian.
Hai người Huyền Thiên không dám dừng lại lâu hơn nữa, đợi sau khi Tiểu Hổ ăn xong hai vị Yêu Hoàng cấp bốn Xà Nính và Thiền Hiền liền lập tức rời đi.
May mắn là trên tay có địa đồ trở lại Trung Châu đại địa, nếu không thì khi bị Huyết Thiền đảo đuổi giết thì hai người sẽ giống như ruồi bọ không đầu mà xông loạn, thật sự là không biết sẽ xông đến địa phương nào nữa.
Hiện tại lộ tuyến này không phải là do hai người lựa chọn nữa, chỉ có thể chọn ra lộ tuyến đi nhanh nhất, trong thời gian ngắn nhất đi qua Quy Xà đảo, rời khỏi lãnh địa yêu tộc.
Quy Xà đảo cách Trung Châu đại địa ước chừng năm ngàn vạn dặm, nhân loại cường thịnh, cường giả không có khả năng toàn bộ đều ở Trung Châu đại địa, mặc dù nói hải vực có yêu tộc hoành hành nhưng khi tới hải vực cách Trung Châu đại địa hai ba ngàn dặm thì đại đa số cũng là lãnh địa của nhân tộc, hoặc là lãnh địa mà nhân loại cùng sống chung với yêu tộc hóa hình.
Rời khỏi Trung Châu đại địa ba trăm ngàn dặm liền thuộc về khu vực Viễn hải rồi, tuy thế lực yêu tộc đang dần dần cường thịnh nhưng vẫn còn có nhân tộc lui tới.
Nơi mà yêu tộc cường thịnh nhất cách Trung Châu đại địa vô cùng xa, tỷ như Huyết Thiền đảo, cách Trung Châu ít nhất là hơn tám trăm ngàn dặm.
Thực lực của Huyết Thiền đảo cường đại nên yêu tộc nhất định sẽ có một võng trận truyền tống cực lớn, cường giả Huyết Thiền đảo có thể tùy ý qua lại các đảo không ngớt, mà Huyền Thiên muốn mượn đường trận truyền tống của yêu tộc thì hơi có chút khó khăn rồi.
Cho nên nếu như muốn tránh được sự đuổi giết của Huyết Thiền đảo thì Huyền Thiên chỉ có thể dựa vào tốc độ mà thôi.
Cho dù hành tung bị bại lộ nhưng đợi đến khi cường giả yêu tộc truy đuổi tới thì Huyền Thiên đã sớm chạy trốn không thấy bóng dáng nữa. Thiên hạ rộng lớn như vậy, tuy rằng có rất nhiều nơi không thể đến nhưng cũng có rất nhiều nơi có thể đến.
Muốn hoàn toàn giết chết một vị hoàng giả thật sự là không hề dễ dàng, mà Huyền Thiên lại còn mạnh hơn cả hoàng giả bình thường nữa.
Huyền Thiên vừa thuấn di mà đi, trong óc lại đang suy nghĩ đối sách, đột nhiên nhớ tới Tiểu Hổ trên đầu vai nên khóe miệng Huyền Thiên lền nhếch lên: Có rồi!
Ban ngày để cho Tiểu Hổ nghỉ ngơi, ban đêm có thể cho Tiểu Hổ chạy đi, mà hắn thì có thể ngồi trên người Tiểu Hổ để nghỉ ngơi, như vậy thì sẽ đi suốt ngày đêm, hơn nữa cũng sẽ không vì liên tục chạy đi mà tinh lực bị tiêu hao.
Huyền Thiên lấy Hỗn Độn Thánh Đỉnh ra, đặt Cảnh Vũ Thanh vào trong đó, sau đó dùng tốc độ thuấn di nhanh nhất, rất nhanh liền rời khỏi đảo Vân Khê.
Ngọc Hồ tiên tử vô cùng quen thuộc đối với Thiên Thiền sơn nên rất nhanh đã tới phía trước một tòa lầu các xa hoa.
- Công tử….!
Ngọc Hồ tiên tử yêu kiều kêu một tiếng, trực tiếp chạy về phía lầu các kia.
- Ngọc Hồ sao? Mau vào đi….
Bên trong truyền ra một thanh âm hưng phấn.
Ngọc Hồ tiên tử trực tiếp mở cửa phòng, tiến vào bên trong liền nhìn thấy một nam tử khoảng hai mươi mặc huyết y, đang từ tư thế ngồi đứng lên.
- Công tử…!
Ngọc Hồ tiên tử trực tiếp xông vào trong lồng ngực của huyết y nam tử.
Huyết y nam tử này chính là Huyết Thiền công tử thanh danh đại chấn những năm gần đây, tuy rằng cũng là hoàng giả cấp ba như Ngọc Hồ tiên tử nhưng chiến lực lại cường đại hơn nhiều.
Huyết Thiền công tử ôm người ngọc trong ngực, hai tay đặt ở trên cặp mông cao kiều vuốt ve một hồi, khóe miệng mang theo nụ cười không đàng hoàng nói:
- Ngọc Hồ, không phải là ta đã bảo muội ở lại đảo Vân Khê một thời gian ngắn rồi sao, ta muốn tàn sát để tu luyện Huyết Thiền Thần Công mà, sao lại nhanh như vậy đã chạy về đây rồi, tiểu tao hồ, có phải là ở chỗ này bị ngứa ngáy không chịu nổi phải không, ha ha ha…!
Ba….
Khi đang nói chuyện thì Huyết Thiền công tử cũng dùng sức vỗ lên trên cặp mông cao kiều kia một cái.
- Nha….!
Ngọc Hồ tiên tử bị đau liền kinh hô, giãy dụa từ trong ngực Huyết Thiền công tử ra ngoài, nói:
- Công tử ngài còn tâm tình trêu đùa ta sao, Ngọc Hồ vừa rồi thiếu chút nữa đã chết rồi, thiếu chút nữa là từ nay về sau công tử không thế thấy Ngọc Hồ nữa đâu.
Huyết Thiền công tử liền biến sắc, trở nên nghiêm túc, trêu đùa trên mặt liền biến thành âm trầm nói:
- Ai dám bất kính với Ngọc Hồ thế, ta phải giết hắn để răn đe.
Ngọc Hồ tiên tử nói:
- Là nhân tộc, có hai nhân tộc đi vào đảo Vân Khê, trong đó có một người là hoàng giả cấp bốn, còn có một người là chuẩn hoàng. Ngọc Hồ thấy công tử cần huyết nhục của cường giả nhân tộc để tu luyện Huyết Thiền Đại Pháp nên muốn bắt lại để đưa tới cho công tử, nhưng mà cái người chuẩn hoàng kia…. Cái người chuẩn hoàng kia…..!
- Chuẩn hoàng thì làm sao?
Huyết Thiền công tử lạnh giọng nói.
Ngọc Hồ tiên tử nói:
- Cái chuẩn hoàng kia thật là đáng sợ, Xà Nính và Thiền Hiệt đều chết trong tay hắn, may mắn là ta được công tử cho mượn di thần phù, nếu không thì cũng đã bị chuẩn hoàng đó giết chết rồi…!
Trong ánh mắt của Huyết Thiền công tử lộ ra vẻ khiếp sợ.
Chuẩn hoàng mà có thể chém chết hoàng giả cấp bốn sao?
Có lầm hay không vậy, ngũ đại yêu nghiệt biến thái của Trung Châu sợ rằng cũng không thể làm được đến mức này!
Ngũ đại yêu nghiệt biến thái này đã sớm thành hoàng, vậy cái người chuẩn hoàng này từ đâu xuất hiện chứ?
- Đảo Vân Khế, khu vực biên giới Trung Châu cách đảo Vân Khê khá xa, nên sẽ cách Trung Châu đại địa vô cùng xa xôi, nhân tộc sao có thể đến đảo Vân Khế được chứ? Chẳng lẽ là….!
Trong ánh mắt của Huyết Thiền công tử lập tức liền sáng ngời:
- Chẳng lẽ là người Vân Châu tới sao?
Huyết Thiền công tử làm đệ tử của Huyết Thiền lão tổ nên kiếm thức tự nhiên cũng vô cùng rộng, biết rõ sự tồn tại của Vân Châu.
- Bất kể là nhân tộc từ nơi nào đến, nếu đã đến địa bàn yêu tộc của ta thì cho dù có là yêu nghiệt thiên tài cũng phải chết….!
Trong mắt Huyết Thiền công tử lộ ra sát khí mãnh liệt:
- Xem ra Huyết Thiền Thần Công của bản công tử có thể rất nhanh sẽ luyện thành rồi!
Sau lưng Ngọc Hồ tiên tử là Huyết Thiền công tử, sau lưng Huyết Thiền công tử là Huyết Thiền đảo, là một thế lực siêu cấp mà có một Yêu Hoàng ít nhấp là cấp chín, hơn nữa còn có thể là chuẩn Đế tọa trấn.
Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh từ trong miệng Thiền Hiệt Yêu Hoàng biết được những tin tức này nên trong mắt hai người đều là kinh hãi.
Để cho Ngọc Hồ tiên tử chạy thoát thật sự là một cái phiền toái lớn.
Ở trong yêu tộc, các đại lục, hoặc là trên các đảo đều có trận truyền tống liên tiếp giúp cho vương giả có thể trong nháy mắt liền qua lại không ngớt mấy trăm vạn dặm, thậm chí là trận truyền tống hơn một ngàn vạn dặm, mà ở trong đó số lượng Yêu Hoàng không hề ít nên trong tức khắc có thể thông qua trận truyền tống mà đi qua đi lại mấy ngàn vạn dặm.
Cho nên Ngọc Hồ tiên tử đi đến Huyết Thiền đảo, sau đó Huyết Thiền đảo phái cường giả đến đảo Vân Khê sẽ không mất quá nhiều thời gian.
Hai người Huyền Thiên không dám dừng lại lâu hơn nữa, đợi sau khi Tiểu Hổ ăn xong hai vị Yêu Hoàng cấp bốn Xà Nính và Thiền Hiền liền lập tức rời đi.
May mắn là trên tay có địa đồ trở lại Trung Châu đại địa, nếu không thì khi bị Huyết Thiền đảo đuổi giết thì hai người sẽ giống như ruồi bọ không đầu mà xông loạn, thật sự là không biết sẽ xông đến địa phương nào nữa.
Hiện tại lộ tuyến này không phải là do hai người lựa chọn nữa, chỉ có thể chọn ra lộ tuyến đi nhanh nhất, trong thời gian ngắn nhất đi qua Quy Xà đảo, rời khỏi lãnh địa yêu tộc.
Quy Xà đảo cách Trung Châu đại địa ước chừng năm ngàn vạn dặm, nhân loại cường thịnh, cường giả không có khả năng toàn bộ đều ở Trung Châu đại địa, mặc dù nói hải vực có yêu tộc hoành hành nhưng khi tới hải vực cách Trung Châu đại địa hai ba ngàn dặm thì đại đa số cũng là lãnh địa của nhân tộc, hoặc là lãnh địa mà nhân loại cùng sống chung với yêu tộc hóa hình.
Rời khỏi Trung Châu đại địa ba trăm ngàn dặm liền thuộc về khu vực Viễn hải rồi, tuy thế lực yêu tộc đang dần dần cường thịnh nhưng vẫn còn có nhân tộc lui tới.
Nơi mà yêu tộc cường thịnh nhất cách Trung Châu đại địa vô cùng xa, tỷ như Huyết Thiền đảo, cách Trung Châu ít nhất là hơn tám trăm ngàn dặm.
Thực lực của Huyết Thiền đảo cường đại nên yêu tộc nhất định sẽ có một võng trận truyền tống cực lớn, cường giả Huyết Thiền đảo có thể tùy ý qua lại các đảo không ngớt, mà Huyền Thiên muốn mượn đường trận truyền tống của yêu tộc thì hơi có chút khó khăn rồi.
Cho nên nếu như muốn tránh được sự đuổi giết của Huyết Thiền đảo thì Huyền Thiên chỉ có thể dựa vào tốc độ mà thôi.
Cho dù hành tung bị bại lộ nhưng đợi đến khi cường giả yêu tộc truy đuổi tới thì Huyền Thiên đã sớm chạy trốn không thấy bóng dáng nữa. Thiên hạ rộng lớn như vậy, tuy rằng có rất nhiều nơi không thể đến nhưng cũng có rất nhiều nơi có thể đến.
Muốn hoàn toàn giết chết một vị hoàng giả thật sự là không hề dễ dàng, mà Huyền Thiên lại còn mạnh hơn cả hoàng giả bình thường nữa.
Huyền Thiên vừa thuấn di mà đi, trong óc lại đang suy nghĩ đối sách, đột nhiên nhớ tới Tiểu Hổ trên đầu vai nên khóe miệng Huyền Thiên lền nhếch lên: Có rồi!
Ban ngày để cho Tiểu Hổ nghỉ ngơi, ban đêm có thể cho Tiểu Hổ chạy đi, mà hắn thì có thể ngồi trên người Tiểu Hổ để nghỉ ngơi, như vậy thì sẽ đi suốt ngày đêm, hơn nữa cũng sẽ không vì liên tục chạy đi mà tinh lực bị tiêu hao.
Huyền Thiên lấy Hỗn Độn Thánh Đỉnh ra, đặt Cảnh Vũ Thanh vào trong đó, sau đó dùng tốc độ thuấn di nhanh nhất, rất nhanh liền rời khỏi đảo Vân Khê.
/1894
|