Sưu.... Thân ảnh Liêm Cức trong nháy mắt biến mất không thấy, chỉ để lại một đạo thanh âm ở trên hư không vang lên:
- Huyền Thiên, lần tiếp theo ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Phanh... Lợi trảo của tiểu hổ vỗ lên một đoàn không khí, đem đại địa trảo ra một khe rãnh lướn mấy chục dặm.
- Na Di Thần Phù?
Huyền Thiên nhìn đạo phù bị bóp nát trong tay Liêm Cức, lập tức biết đó là cái gì.
Nếu là để Liêm Cức chạy thoát, đối phương biết được nội tình của Huyền Thiên, không sợ trói buộc hư không, khẳng định sẽ hậu họa vô cùng.
Khóe miệng Huyền Thiên lại đột nhiên nhếch lên một cái, cũng không có quá mức lo lắng.
- Hư không chi môn!
Huyền Thiên đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh ném đi, một tòa hư không chi môn thật lớn, từ trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh lao tới.
Đây không phải cánh cửa không gian trong lòng Huyền Thiên, mà là hư không chi môn trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, có rất nhiều diệu dụng.
Hư không chi môn này cao tới nghìn trượng, gần như bán trong suốt, Huyền Thiên xuyên thấu qua hư không chi môn, lập tức thấy trong hư không có một cái quỹ tích, thông hướng chỗ cực kỳ xa xôi.
Đó là quỹ tích Liêm Cức thông qua Na Di Thần Phù xuyên toa hư không.
Bình thường quỹ tích hư không này căn bản nhìn không thấy, cũng cảm giác không được, cho dù là Hoàng Đạo Thiên Nhãn đều không thể phát hiện.
Thế nhưng, xuyên thấu qua hư không chi môn lại có thể nhìn ra được.
Na Di Thần Phù để người sử dụng rất nhanh xuyên toa hư không, sẽ lưu lại một không gian thông đạo. Không gian thông đạo này liên tiếp tới một chỗ ngoài trăm vạn dặm, nhưng thông qua không gian thông đạo này, trên thực tế kéo căng cùng một chỗ. Ở trên hư không trong thông đạo, căn bản không có cự ly, do đó, sử dụng Na Di Thần Phù, có thể trong nháy mắt di động hơn trăm vạn dặm, giống như là bước ra một bước đơn giản như vậy.
Khóe miệng Huyền Thiên vểnh lên một cái, trong tay Hoàng cấp bảo kiếm rồi đột nhiên quang mang bạo trướng, một kiếm hướng phía quỹ tích trong hư không kia đâm đến.
Hưu....một đạo Kiếm Cương xán lạn trong sát na đâm trúng hư không quỹ tích kia, đâm trúng một điểm kia.
Trong sát na, Huyền Thiên đâm ra Kiếm Cương biến mất không thấy, trực tiếp đâm vào trong thông đạo không gian kia.
Sau đó, Huyền Thiên bước ra một bước, dọc theo quỹ tích không gian, về phía trước thuấn di.
Xa xa, ở ngoài trăm vạn dặm, đã ra khỏi vực, trên không trung một mảnh đại sơn, hư không đột nhiên nghiền nát, một người áo choàng hắc y bao phủ toàn thân chui ra, chính là Liêm Cức.
Sử dụng tấm Na Di Thần Phù, hắn rốt cục tìm được đường sống trong chỗ chết.
- Na Di Thần Phù trong nháy mắt đưa ta rời khỏi ngoài trăm vạn dặm, cho dù hắn có nghịch thiên hơn nữa, cũng không có khả năng đuổi theo ta được!
Liêm Cức trong lòng nghĩ lại.
Tiểu Hổ lực công kích quá cường đại, hiện tại bản thân hắn bị trọng thương, cho dù là Tứ cấp Hoàng Giả cũng đều có khả năng đánh chết được hắn.
Hưu... Coi như trong lòng Liêm Cức cho rằng thời gian an toàn của chính mình. Đột nhiên một đạo Kiếm Cương từ phía sau trong hư không đã đâm đến.
PHỐC.... Kiếm Cương nhất thời xuyên thân mà qua, đem thân thể Liêm Cức đâm ra một lỗ thủng lớn, tiên huyết bắn tung tóe, để thân thể hắn trọng thương càng nặng thêm mấy lần, đã là hấp hối.
- Đây là.....vì sao có thể?
Liêm Cức khiếp sợ nhìn lỗ thủng lớn ở trên người hắn, thần tình không thể tưởng tượng.
Xung quanh hắn phương viên hơn mười dặm, trăm dặm đều không một bóng người, dĩ nhiên lại có một đạo Kiếm Cương trống rỗng xuất hiện, đem hắn đâm ra một lỗ thủng lớn?
Liêm Cức lập tức nhận thấy được, Kiếm Cương kia chính là từ địa phương hắn xuyên toa hư không đâm ra, tựa hồ, một đạo Kiếm Cương này đã theo hắn xuyên toa hư không trăm vạn dặm, sau đó đem hắn đâm xuyên thân thể.
Điều này...làm sao có khả năng?
Liêm Cức cảm giác được sinh mệnh đang dần trôi qua, thế nhưng trong lòng càng thêm khiếp sợ, một kiếm này đến tột cùng làm thế nào đâm được đến đây?
Liêm Cức lúc này cũng đã quên cả đau đớn, chỉ còn lại có chấn động và kinh hãi.
Hắn nhìn phía sau hư không một cái, trong mắt tràn ngập kinh khủng, sau đó thuấn di bỏ chạy, trong nháy mắt xuất hiện ở ngoài bảy trăm dặm.
Thân ảnh Liêm Cức vừa mới biến mất, Huyền Thiên liền từ trong hư không ngoài ba nghìn thước chui ra.
Na Di Thần Phù trong nháy mắt di động cự ly so với Huyền Thiên một bước trăm vạn dặm còn muốn xa hơn một ít. Huyền Thiên hai bước mới truy được đến nơi đây.
Nhìn thân ảnh Liêm Cức ở ngoài bảy trăm dặm chợt lóe, Huyền Thiên lần thứ hai bước ra một bước.
Sưu... Xuyên toa hư không!
Liêm Cức lần thứ hai thuấn di về phía trước hơn bảy trăm dặm. Đang muốn tiếp tục thuấn di, lại đột nhiên hư không kiên cố như thiết, đã bị trói buộc.
Thân ảnh Huyền Thiên ở phía sau Liêm Cức ngoài ba nghìn thước từ trong hư không đi tới.
Huyền Thiên vừa đi tới Thánh Đỉnh liền trói buộc hư không.
Liêm Cức kinh hồn táng đảm. Không thể thuấn di căn bản không có hi vọng chạy giữ mạng.
Hưu... Huyền Thiên nhất thời đánh ra một kiếm, trong sát na, Thiên Địa ảm đạm vô quang, Liêm Cức chỉ cảm thấy bốn phía tối sầm lại.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ sáu... Vô Nhật Ám Thiên.
- Hỏa...!
Ngay trong nháy mắt này, thân thể Liêm Cức lại đột nhiên thiêu đốt đại hỏa hừng hực, xua tan hắc ám.
Đang... Trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, Liêm Cức đánh ra một kiếm, ngăn trở một kiếm tất sát này của Huyền Thiên.
Bách túc chi trùng, chết mà không cương cứng.
Tuy rằng Liêm Cức bản thân bị trọng thương, đã hấp hối, Tứ cấp Hoàng Giả đều có hi vọng đánh chết hắn, nhưng trước khi chết bộc phát ra thực lực vẫn là không thể coi thường được.
Một chiêu Vô Nhật Ám Thiên này, Huyền Thiên đúng là miểu sát một vị Ngũ cấp Hoàng Giả sát thủ, lại không thể đánh chết Liêm Cức đã trọng thương.
Nhưng mà, thân thể Liêm Cức thật sự là bị thương nặng, tuy rằng ngăn trở một kiếm này của Huyền Thiên, nhưng lực lượng trùng kích thật lớn này cũng là không thể chống đỡ được.
PHỐC... Liêm Cức phun ra một ngụm lớn tiên huyết, thân thể dường như một quả đạn pháo, trong nháy mắt nổ bắn ra ngoài hơn nghìn thước.
Hưu... Nhưng vào lúc này, một đạo kiếm quang xán lạn, trong sát na đâm ra hơn mười dặm.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ nhất.... Húc Nhật Đông Thăng.
Một kiếm này chú ý cực nhanh, có điểm giống như kiếm thuật ám sát, nếu là địch nhân có phòng bị, rất dễ tránh né được, nhưng nếu là vào lúc địch nhân khó có thể tránh né, thi triển ra một kiếm này, đã có kỳ hiệu.
Liêm Cức đang ở trong thổ huyết bay ngược ra, nào có năng lực khác?
Chỉ thấy kiếm quang trong sát na từ trên cổ Liêm Cức cắt qua, trong sát na, đầu Liêm Cức liền bay đi.
Một kiếm cắt đầu!
- A....!
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Liêm Cức phát ra, đầu của hắn tựa như một quả bóng cao su từ trên không trung quay cuồng, thân thể cũng mất đi sinh cơ, rơi xuống mặt đất.
Huyền Thiên lần thứ hai bổ ra một kiếm, hướng phía đầu của Liêm Cức chém qua, Liêm Cức Kiếm Hồn vừa mới từ trong mi tâm lao tới, liền bị Kiếm Cương chém thành nát bấy, đi đời nhà ma.
Khô Lâu Cốc tân sinh đại sát thủ chi vương, lập tức vẫn lạc.
- Huyền Thiên, lần tiếp theo ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Phanh... Lợi trảo của tiểu hổ vỗ lên một đoàn không khí, đem đại địa trảo ra một khe rãnh lướn mấy chục dặm.
- Na Di Thần Phù?
Huyền Thiên nhìn đạo phù bị bóp nát trong tay Liêm Cức, lập tức biết đó là cái gì.
Nếu là để Liêm Cức chạy thoát, đối phương biết được nội tình của Huyền Thiên, không sợ trói buộc hư không, khẳng định sẽ hậu họa vô cùng.
Khóe miệng Huyền Thiên lại đột nhiên nhếch lên một cái, cũng không có quá mức lo lắng.
- Hư không chi môn!
Huyền Thiên đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh ném đi, một tòa hư không chi môn thật lớn, từ trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh lao tới.
Đây không phải cánh cửa không gian trong lòng Huyền Thiên, mà là hư không chi môn trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, có rất nhiều diệu dụng.
Hư không chi môn này cao tới nghìn trượng, gần như bán trong suốt, Huyền Thiên xuyên thấu qua hư không chi môn, lập tức thấy trong hư không có một cái quỹ tích, thông hướng chỗ cực kỳ xa xôi.
Đó là quỹ tích Liêm Cức thông qua Na Di Thần Phù xuyên toa hư không.
Bình thường quỹ tích hư không này căn bản nhìn không thấy, cũng cảm giác không được, cho dù là Hoàng Đạo Thiên Nhãn đều không thể phát hiện.
Thế nhưng, xuyên thấu qua hư không chi môn lại có thể nhìn ra được.
Na Di Thần Phù để người sử dụng rất nhanh xuyên toa hư không, sẽ lưu lại một không gian thông đạo. Không gian thông đạo này liên tiếp tới một chỗ ngoài trăm vạn dặm, nhưng thông qua không gian thông đạo này, trên thực tế kéo căng cùng một chỗ. Ở trên hư không trong thông đạo, căn bản không có cự ly, do đó, sử dụng Na Di Thần Phù, có thể trong nháy mắt di động hơn trăm vạn dặm, giống như là bước ra một bước đơn giản như vậy.
Khóe miệng Huyền Thiên vểnh lên một cái, trong tay Hoàng cấp bảo kiếm rồi đột nhiên quang mang bạo trướng, một kiếm hướng phía quỹ tích trong hư không kia đâm đến.
Hưu....một đạo Kiếm Cương xán lạn trong sát na đâm trúng hư không quỹ tích kia, đâm trúng một điểm kia.
Trong sát na, Huyền Thiên đâm ra Kiếm Cương biến mất không thấy, trực tiếp đâm vào trong thông đạo không gian kia.
Sau đó, Huyền Thiên bước ra một bước, dọc theo quỹ tích không gian, về phía trước thuấn di.
Xa xa, ở ngoài trăm vạn dặm, đã ra khỏi vực, trên không trung một mảnh đại sơn, hư không đột nhiên nghiền nát, một người áo choàng hắc y bao phủ toàn thân chui ra, chính là Liêm Cức.
Sử dụng tấm Na Di Thần Phù, hắn rốt cục tìm được đường sống trong chỗ chết.
- Na Di Thần Phù trong nháy mắt đưa ta rời khỏi ngoài trăm vạn dặm, cho dù hắn có nghịch thiên hơn nữa, cũng không có khả năng đuổi theo ta được!
Liêm Cức trong lòng nghĩ lại.
Tiểu Hổ lực công kích quá cường đại, hiện tại bản thân hắn bị trọng thương, cho dù là Tứ cấp Hoàng Giả cũng đều có khả năng đánh chết được hắn.
Hưu... Coi như trong lòng Liêm Cức cho rằng thời gian an toàn của chính mình. Đột nhiên một đạo Kiếm Cương từ phía sau trong hư không đã đâm đến.
PHỐC.... Kiếm Cương nhất thời xuyên thân mà qua, đem thân thể Liêm Cức đâm ra một lỗ thủng lớn, tiên huyết bắn tung tóe, để thân thể hắn trọng thương càng nặng thêm mấy lần, đã là hấp hối.
- Đây là.....vì sao có thể?
Liêm Cức khiếp sợ nhìn lỗ thủng lớn ở trên người hắn, thần tình không thể tưởng tượng.
Xung quanh hắn phương viên hơn mười dặm, trăm dặm đều không một bóng người, dĩ nhiên lại có một đạo Kiếm Cương trống rỗng xuất hiện, đem hắn đâm ra một lỗ thủng lớn?
Liêm Cức lập tức nhận thấy được, Kiếm Cương kia chính là từ địa phương hắn xuyên toa hư không đâm ra, tựa hồ, một đạo Kiếm Cương này đã theo hắn xuyên toa hư không trăm vạn dặm, sau đó đem hắn đâm xuyên thân thể.
Điều này...làm sao có khả năng?
Liêm Cức cảm giác được sinh mệnh đang dần trôi qua, thế nhưng trong lòng càng thêm khiếp sợ, một kiếm này đến tột cùng làm thế nào đâm được đến đây?
Liêm Cức lúc này cũng đã quên cả đau đớn, chỉ còn lại có chấn động và kinh hãi.
Hắn nhìn phía sau hư không một cái, trong mắt tràn ngập kinh khủng, sau đó thuấn di bỏ chạy, trong nháy mắt xuất hiện ở ngoài bảy trăm dặm.
Thân ảnh Liêm Cức vừa mới biến mất, Huyền Thiên liền từ trong hư không ngoài ba nghìn thước chui ra.
Na Di Thần Phù trong nháy mắt di động cự ly so với Huyền Thiên một bước trăm vạn dặm còn muốn xa hơn một ít. Huyền Thiên hai bước mới truy được đến nơi đây.
Nhìn thân ảnh Liêm Cức ở ngoài bảy trăm dặm chợt lóe, Huyền Thiên lần thứ hai bước ra một bước.
Sưu... Xuyên toa hư không!
Liêm Cức lần thứ hai thuấn di về phía trước hơn bảy trăm dặm. Đang muốn tiếp tục thuấn di, lại đột nhiên hư không kiên cố như thiết, đã bị trói buộc.
Thân ảnh Huyền Thiên ở phía sau Liêm Cức ngoài ba nghìn thước từ trong hư không đi tới.
Huyền Thiên vừa đi tới Thánh Đỉnh liền trói buộc hư không.
Liêm Cức kinh hồn táng đảm. Không thể thuấn di căn bản không có hi vọng chạy giữ mạng.
Hưu... Huyền Thiên nhất thời đánh ra một kiếm, trong sát na, Thiên Địa ảm đạm vô quang, Liêm Cức chỉ cảm thấy bốn phía tối sầm lại.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ sáu... Vô Nhật Ám Thiên.
- Hỏa...!
Ngay trong nháy mắt này, thân thể Liêm Cức lại đột nhiên thiêu đốt đại hỏa hừng hực, xua tan hắc ám.
Đang... Trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, Liêm Cức đánh ra một kiếm, ngăn trở một kiếm tất sát này của Huyền Thiên.
Bách túc chi trùng, chết mà không cương cứng.
Tuy rằng Liêm Cức bản thân bị trọng thương, đã hấp hối, Tứ cấp Hoàng Giả đều có hi vọng đánh chết hắn, nhưng trước khi chết bộc phát ra thực lực vẫn là không thể coi thường được.
Một chiêu Vô Nhật Ám Thiên này, Huyền Thiên đúng là miểu sát một vị Ngũ cấp Hoàng Giả sát thủ, lại không thể đánh chết Liêm Cức đã trọng thương.
Nhưng mà, thân thể Liêm Cức thật sự là bị thương nặng, tuy rằng ngăn trở một kiếm này của Huyền Thiên, nhưng lực lượng trùng kích thật lớn này cũng là không thể chống đỡ được.
PHỐC... Liêm Cức phun ra một ngụm lớn tiên huyết, thân thể dường như một quả đạn pháo, trong nháy mắt nổ bắn ra ngoài hơn nghìn thước.
Hưu... Nhưng vào lúc này, một đạo kiếm quang xán lạn, trong sát na đâm ra hơn mười dặm.
Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm thức thứ nhất.... Húc Nhật Đông Thăng.
Một kiếm này chú ý cực nhanh, có điểm giống như kiếm thuật ám sát, nếu là địch nhân có phòng bị, rất dễ tránh né được, nhưng nếu là vào lúc địch nhân khó có thể tránh né, thi triển ra một kiếm này, đã có kỳ hiệu.
Liêm Cức đang ở trong thổ huyết bay ngược ra, nào có năng lực khác?
Chỉ thấy kiếm quang trong sát na từ trên cổ Liêm Cức cắt qua, trong sát na, đầu Liêm Cức liền bay đi.
Một kiếm cắt đầu!
- A....!
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Liêm Cức phát ra, đầu của hắn tựa như một quả bóng cao su từ trên không trung quay cuồng, thân thể cũng mất đi sinh cơ, rơi xuống mặt đất.
Huyền Thiên lần thứ hai bổ ra một kiếm, hướng phía đầu của Liêm Cức chém qua, Liêm Cức Kiếm Hồn vừa mới từ trong mi tâm lao tới, liền bị Kiếm Cương chém thành nát bấy, đi đời nhà ma.
Khô Lâu Cốc tân sinh đại sát thủ chi vương, lập tức vẫn lạc.
/1894
|