Huyền Thiên sư huynh, nhiều sư huynh đệ cùng ở chỗ này, chẳng lẽ ngươi định ăn một mình sao?
Bạc Hạo Châu lại quát lớn lần nữa.
Trước kia Bạc Hạo Châu ở trước mặt Huyền Thiên giả vờ giả vịt, kéo gần quan hệ giữa hai người, nhưng mà quan hệ hiện giờ là tranh giành Địa Nhãn Thần Đồng, đâu thèm giả vờ giả vịt, bản thân đã bộc lộ lập trường.
- Các ngươi muốn bảo ta chia xẻ linh thạch? Hay là chia xẻ Địa Nhãn Thần Đồng? Hoặc là chia xẻ toàn bộ?
Huyền Thiên không xoay lưng nói ra.
- Đương nhiên là toàn bộ cộng hưởng, tất cả mọi người là đồng môn, làm gì có đạo lý ăn mảnh một mình.
Bạc Hạo Châu lớn tiếng nói.
- Đúng! Cộng đồng chia xẻ, thiên kinh địa nghĩa!
Đám người còn lại quát lên.
- Nếu ta nói không thì sao?
Huyền Thiên không vội không chậm nói:
- Các ngươi không đủ tư cách cộng hưởng với ta!
- Huyền Thiên, nhiều sư huynh đệ ở đây như vậy, cộng đồng cố gắng, ngươi là người đạt được, ngươi lại muốn độc chiếm, thiên hạ làm gì có đạo lý như vậy, ngươi còn là người hay không?
Bạc Hạo Châu nghĩa chính ngôn từ quát lên.
Huyền Thiên khẽ cười một tiếng, nói:
- Tốt cho câu cùng cố gắng.
- Đó là đương nhiên!
Bạc Hạo Châu lớn tiếng nói:
- Nếu không phải chúng ta kéo dài thời gian, yêu nghiệt Luyện Huyết Giáo đã sớm đem linh thạch và Địa Nhãn Thần Đồng lấy đi, làm gì tới phiên ngươi thu hoạch?
Nghe Bạc Hạo Châu nói như vậy Huyền Thiên lớn tiếng cười rộ lên, nói:
- Bạc Hạo Châu, Huyền Thiên ta nhìn thấy người không biết xấu hổ không ít, nhưng mà người không biết xấu hổ tới mức như ngươi lại là lần đầu tiên đụng phải, vừa rồi ta trải qua cái gì các ngươi có lẽ không biết, nhưng mà lúc trước có bao nhiêu người muốn thu hoạch Địa Nhãn Thần Đồng, nhưng chưa đi tới bên cạnh bàn đá đã biến mất, các ngươi lòng dạ đều biết rõ, có nguy hiểm lớn như vậy các ngươi trước đó không nói cho ta, muốn ta đi vào tìm chết, ta trải qua cửu tử nhất sinh mới xông qua cửa ải này, hắc hắc... , ta cứu các ngươi ra khỏi tay yêu nghiệt Luyện Huyết Giáo, các ngươi không tri ân đồ báo (*có ơn tất báo), thấy ta gặp nguy hiểm không cảnh tỉnh, hiện tại hoàn hảo thì muốn cùng chia xẻ, Ta không có tức giận chém chết đám không biết xấu hổ vong ân bạc nghĩa các ngươi là tốt lắm rồi, nói rõ cho các ngươi biết, muốn cộng hưởng thu hoạch với thì cả cọng lông cũng không có, nếu các ngươi muốn thì động thủ đoạt đi, nhưng mà ai dám bước qua vết kiếm của ta một bước ta lấy mạng chó của kẻ đó.
Bị Huyền Thiên nói như vậy, hơn phân nửa cường giả trên mặt nóng bỏng, cảm giác yêu cầu của mình quá đáng, tuy trong mắt không cam lòng, nhưng thở dài một hơi, không nói thêm cái gì.
Nhưng vẫn còn một nửa là không biết xấu hổ vẫn muốn tranh đoạt, Bạc Hạo Châu vẻ mặt chính khí quát:
- Lẽ nào lại như vậy, Huyền Thiên, ngươi muốn tàn sát đồng môn sao?
Nói xong Bạc Hạo Châu nhỏ giọng nói vài câu vào tai của đám nười bên cạnh, người này cũng tới từ Bắc Thần Các, nghe Bạc Hạo Châu nói thì bước lên trước một bước, dẫm lên vết kiếm, lớn tiếng nói:
- Nhiều đồng môn sư huynh đệ ở nơi này, vạn chúng nhìn trừng trừng. Huyền Thiên, ta bước qua vết kiếm ngươi làm gì được ta!
Nói xong người này đi qua vết kiếm, đứng bên kia vết kiếm.
XÍU...UU!! XÍU...UU!
Hai đạo tiếng xé gió vang lên, Huyền Thiên không nói gì, trả lời hắn chính là hai thanh Linh Kiếm Địa Cấp.
Hai đạo kiếm quang lập tức bắn ra khỏi mi tâm Huyền Thiên. Sau đó chém qua hai bên, tự mình chuyển hướng. Nhanh chóng như tia chớp chém về tên bước qua vết kiếm.
Người này tuyệt đối không ngờ Huyền Thiên thực sự có can đảm động thủ giết hắn, hơn nữa tốc độ Linh Kiếm Địa Cấp quá nhanh, cơ hồ là như thiểm điện lóe lên.
Trong nháy mắt hai thanh linh kiếm đồng thời bay vào cổ họng của hắn, giao nhau.
Linh kiếm hợp kích chi thuật -- Âm Dương giao thái, Huyền Thiên không chỉ vận dụng hai thanh linh kiếm, còn thi triển linh kiếm công sát kỹ pháp, với tên này là nhất kích tất sát.
Khoan dung không hạ thủ, ra tay bất dung tình. Huyền Thiên đã động thủ thì phải lập uy, sinh ra hiệu quả.
Xoạt!
Huyết hoa vẩy ra, một đầu lâu bay lên, đôi mắt đầu lâu mở thật to, tràn ngập vẻ không thể tin, người này vừa mới bước qua vết kiếm thì bị hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm chém tới đầu lâu, đi đời nhà ma.
Chúng cường giả lập tức lui ra sau ba bước, trong mắt hoảng sợ, không nghĩ tới Huyền Thiên thật sự lớn mật như vậy. Thực có can đảm ở trước mặt bọn họ chém giết đệ tử đồng môn, chuyện này truyền vào trong tông môn chính là tội lớn xử tử.
Thi thể không đầu rơi xuống, máu tươi từ cổ bắn ra ngoài.
XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm nhanh chóng quay lại, bị Huyền Thiên thu nhập vào trong mi tâm.
Huyền Thiên vẫn ngồi đó, thân thể không động, âm thanh lạnh lùng truyền ra:
- Ai muốn thí nghiệm lần thứ hai ta có gan hay không, cứ đi lên phía trước!
Chúng cường giả nghe vậy đều cảm giác băng hàn rét thấu xương, trong nội tâm mát lạnh, lúc này lui ra phía sau một thước, không ai dám tiến lên.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi... Ngươi thật sự dám tàn sát đồng môn!
Bạc Hạo Châu chỉ vào Huyền Thiên, âm thanh đang run rẩy.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Các ngươi đã dám vì sao ta không dám, không muốn chết thì an ổn cho ta, tuy ta tính tình tốt, nhưng thực chọc giận ta thì Thiên Vương lão tử cũng không cứu được các ngươi, đừng nói là đám không biết xấu hổ như các ngươi.
Huyền Thiên thủ đoạn sắt máu thật sự hiệu quả, cho dù là Bạc Hạo Châu luôn đối nghịch với hắn cũng không dám nói ra câu nào, đám cường giả còn lại trầm mặc, rời xa vết kiếm, đối với Huyền Thiên tràn ngập sợ hãi.
Nhưng mà thần sắc Bạc Hạo Châu thập phần không cam lòng, hắn và mấy đệ tử khác bàn bạc với nhau, nhất là tên cường giả Địa giai cảnh bát trọng, đây là người có tu vi cao nhất, thực lực mạnh nhất, nhưng mà đệ tử Địa giai cảnh bát trọng là người của chủ các lắc đầu, chỉ nói một câu:
- Chân nguyên bị giam cầm, toàn bộ chúng ta cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn!
Không có người nào dám quấy rầy Huyền Thiên, chúng cường giả thương lượng làm như thế nào mới rời khỏi nơi này, khẽ thảo luận xong thì chúng cường giả đi tìm tòi khắp nơi.
Chuyện này đã bình thường lại, Huyền Thiên đem tâm niệm đặt vào trong tu luyện, ước chừng nửa canh giờ sau tâm tình Huyền Thiên tỉnh táo lại, Huyền Thiên bắt đầu tu luyện Địa Nhãn Thần Đồng bộ phận Địa giai cảnh, trùng kích cửa ải khó khăn nhất, mở con mắt thứ ba.
Huyền Thiên đã đem bộ phận Võ Đạo cảnh, Tiên Thiên cảnh tu luyện thành công, hơn nữa kích hoạt khiếu huyệt trong người không ít, tu luyện bộ phận Địa giai cảnh nước chảy thành sông, mấu chốt duy nhất là con mắt thứ ba, có thể không thành công mở ra.
Sau khi tĩnh tâm Huyền Thiên cầm Địa Nhãn Thần Đồng, đem phương pháp tu luyện bộ phận Địa giai cảnh xem mấy lần, nhớ kĩ trong lòng, sau đó đem Địa Nhãn Thần Đồng thu hồi khí tức vào trong khiếu huyệt, vận chuyển kinh mạch.
Huyền Thiên vừa mới vận khí thì mi tâm chấn động phập phồng.
Bạc Hạo Châu lại quát lớn lần nữa.
Trước kia Bạc Hạo Châu ở trước mặt Huyền Thiên giả vờ giả vịt, kéo gần quan hệ giữa hai người, nhưng mà quan hệ hiện giờ là tranh giành Địa Nhãn Thần Đồng, đâu thèm giả vờ giả vịt, bản thân đã bộc lộ lập trường.
- Các ngươi muốn bảo ta chia xẻ linh thạch? Hay là chia xẻ Địa Nhãn Thần Đồng? Hoặc là chia xẻ toàn bộ?
Huyền Thiên không xoay lưng nói ra.
- Đương nhiên là toàn bộ cộng hưởng, tất cả mọi người là đồng môn, làm gì có đạo lý ăn mảnh một mình.
Bạc Hạo Châu lớn tiếng nói.
- Đúng! Cộng đồng chia xẻ, thiên kinh địa nghĩa!
Đám người còn lại quát lên.
- Nếu ta nói không thì sao?
Huyền Thiên không vội không chậm nói:
- Các ngươi không đủ tư cách cộng hưởng với ta!
- Huyền Thiên, nhiều sư huynh đệ ở đây như vậy, cộng đồng cố gắng, ngươi là người đạt được, ngươi lại muốn độc chiếm, thiên hạ làm gì có đạo lý như vậy, ngươi còn là người hay không?
Bạc Hạo Châu nghĩa chính ngôn từ quát lên.
Huyền Thiên khẽ cười một tiếng, nói:
- Tốt cho câu cùng cố gắng.
- Đó là đương nhiên!
Bạc Hạo Châu lớn tiếng nói:
- Nếu không phải chúng ta kéo dài thời gian, yêu nghiệt Luyện Huyết Giáo đã sớm đem linh thạch và Địa Nhãn Thần Đồng lấy đi, làm gì tới phiên ngươi thu hoạch?
Nghe Bạc Hạo Châu nói như vậy Huyền Thiên lớn tiếng cười rộ lên, nói:
- Bạc Hạo Châu, Huyền Thiên ta nhìn thấy người không biết xấu hổ không ít, nhưng mà người không biết xấu hổ tới mức như ngươi lại là lần đầu tiên đụng phải, vừa rồi ta trải qua cái gì các ngươi có lẽ không biết, nhưng mà lúc trước có bao nhiêu người muốn thu hoạch Địa Nhãn Thần Đồng, nhưng chưa đi tới bên cạnh bàn đá đã biến mất, các ngươi lòng dạ đều biết rõ, có nguy hiểm lớn như vậy các ngươi trước đó không nói cho ta, muốn ta đi vào tìm chết, ta trải qua cửu tử nhất sinh mới xông qua cửa ải này, hắc hắc... , ta cứu các ngươi ra khỏi tay yêu nghiệt Luyện Huyết Giáo, các ngươi không tri ân đồ báo (*có ơn tất báo), thấy ta gặp nguy hiểm không cảnh tỉnh, hiện tại hoàn hảo thì muốn cùng chia xẻ, Ta không có tức giận chém chết đám không biết xấu hổ vong ân bạc nghĩa các ngươi là tốt lắm rồi, nói rõ cho các ngươi biết, muốn cộng hưởng thu hoạch với thì cả cọng lông cũng không có, nếu các ngươi muốn thì động thủ đoạt đi, nhưng mà ai dám bước qua vết kiếm của ta một bước ta lấy mạng chó của kẻ đó.
Bị Huyền Thiên nói như vậy, hơn phân nửa cường giả trên mặt nóng bỏng, cảm giác yêu cầu của mình quá đáng, tuy trong mắt không cam lòng, nhưng thở dài một hơi, không nói thêm cái gì.
Nhưng vẫn còn một nửa là không biết xấu hổ vẫn muốn tranh đoạt, Bạc Hạo Châu vẻ mặt chính khí quát:
- Lẽ nào lại như vậy, Huyền Thiên, ngươi muốn tàn sát đồng môn sao?
Nói xong Bạc Hạo Châu nhỏ giọng nói vài câu vào tai của đám nười bên cạnh, người này cũng tới từ Bắc Thần Các, nghe Bạc Hạo Châu nói thì bước lên trước một bước, dẫm lên vết kiếm, lớn tiếng nói:
- Nhiều đồng môn sư huynh đệ ở nơi này, vạn chúng nhìn trừng trừng. Huyền Thiên, ta bước qua vết kiếm ngươi làm gì được ta!
Nói xong người này đi qua vết kiếm, đứng bên kia vết kiếm.
XÍU...UU!! XÍU...UU!
Hai đạo tiếng xé gió vang lên, Huyền Thiên không nói gì, trả lời hắn chính là hai thanh Linh Kiếm Địa Cấp.
Hai đạo kiếm quang lập tức bắn ra khỏi mi tâm Huyền Thiên. Sau đó chém qua hai bên, tự mình chuyển hướng. Nhanh chóng như tia chớp chém về tên bước qua vết kiếm.
Người này tuyệt đối không ngờ Huyền Thiên thực sự có can đảm động thủ giết hắn, hơn nữa tốc độ Linh Kiếm Địa Cấp quá nhanh, cơ hồ là như thiểm điện lóe lên.
Trong nháy mắt hai thanh linh kiếm đồng thời bay vào cổ họng của hắn, giao nhau.
Linh kiếm hợp kích chi thuật -- Âm Dương giao thái, Huyền Thiên không chỉ vận dụng hai thanh linh kiếm, còn thi triển linh kiếm công sát kỹ pháp, với tên này là nhất kích tất sát.
Khoan dung không hạ thủ, ra tay bất dung tình. Huyền Thiên đã động thủ thì phải lập uy, sinh ra hiệu quả.
Xoạt!
Huyết hoa vẩy ra, một đầu lâu bay lên, đôi mắt đầu lâu mở thật to, tràn ngập vẻ không thể tin, người này vừa mới bước qua vết kiếm thì bị hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm chém tới đầu lâu, đi đời nhà ma.
Chúng cường giả lập tức lui ra sau ba bước, trong mắt hoảng sợ, không nghĩ tới Huyền Thiên thật sự lớn mật như vậy. Thực có can đảm ở trước mặt bọn họ chém giết đệ tử đồng môn, chuyện này truyền vào trong tông môn chính là tội lớn xử tử.
Thi thể không đầu rơi xuống, máu tươi từ cổ bắn ra ngoài.
XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm nhanh chóng quay lại, bị Huyền Thiên thu nhập vào trong mi tâm.
Huyền Thiên vẫn ngồi đó, thân thể không động, âm thanh lạnh lùng truyền ra:
- Ai muốn thí nghiệm lần thứ hai ta có gan hay không, cứ đi lên phía trước!
Chúng cường giả nghe vậy đều cảm giác băng hàn rét thấu xương, trong nội tâm mát lạnh, lúc này lui ra phía sau một thước, không ai dám tiến lên.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi... Ngươi thật sự dám tàn sát đồng môn!
Bạc Hạo Châu chỉ vào Huyền Thiên, âm thanh đang run rẩy.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Các ngươi đã dám vì sao ta không dám, không muốn chết thì an ổn cho ta, tuy ta tính tình tốt, nhưng thực chọc giận ta thì Thiên Vương lão tử cũng không cứu được các ngươi, đừng nói là đám không biết xấu hổ như các ngươi.
Huyền Thiên thủ đoạn sắt máu thật sự hiệu quả, cho dù là Bạc Hạo Châu luôn đối nghịch với hắn cũng không dám nói ra câu nào, đám cường giả còn lại trầm mặc, rời xa vết kiếm, đối với Huyền Thiên tràn ngập sợ hãi.
Nhưng mà thần sắc Bạc Hạo Châu thập phần không cam lòng, hắn và mấy đệ tử khác bàn bạc với nhau, nhất là tên cường giả Địa giai cảnh bát trọng, đây là người có tu vi cao nhất, thực lực mạnh nhất, nhưng mà đệ tử Địa giai cảnh bát trọng là người của chủ các lắc đầu, chỉ nói một câu:
- Chân nguyên bị giam cầm, toàn bộ chúng ta cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn!
Không có người nào dám quấy rầy Huyền Thiên, chúng cường giả thương lượng làm như thế nào mới rời khỏi nơi này, khẽ thảo luận xong thì chúng cường giả đi tìm tòi khắp nơi.
Chuyện này đã bình thường lại, Huyền Thiên đem tâm niệm đặt vào trong tu luyện, ước chừng nửa canh giờ sau tâm tình Huyền Thiên tỉnh táo lại, Huyền Thiên bắt đầu tu luyện Địa Nhãn Thần Đồng bộ phận Địa giai cảnh, trùng kích cửa ải khó khăn nhất, mở con mắt thứ ba.
Huyền Thiên đã đem bộ phận Võ Đạo cảnh, Tiên Thiên cảnh tu luyện thành công, hơn nữa kích hoạt khiếu huyệt trong người không ít, tu luyện bộ phận Địa giai cảnh nước chảy thành sông, mấu chốt duy nhất là con mắt thứ ba, có thể không thành công mở ra.
Sau khi tĩnh tâm Huyền Thiên cầm Địa Nhãn Thần Đồng, đem phương pháp tu luyện bộ phận Địa giai cảnh xem mấy lần, nhớ kĩ trong lòng, sau đó đem Địa Nhãn Thần Đồng thu hồi khí tức vào trong khiếu huyệt, vận chuyển kinh mạch.
Huyền Thiên vừa mới vận khí thì mi tâm chấn động phập phồng.
/1894
|