Đại ca, phụ thân mệnh nguy trong sớm tối, lần này chúng ta cho dù dốc sức liều mạng cũng phải tìm được Hỏa Lân Chi Tâm.
- Ân! Vạn Xuân cốc chúng ta cừu gia không ít, phụ thân thương thế kéo dài không được, nếu không sẽ có đại loạn, trời sẽ thương Mộc Kiếm Vương nhất mạch chúng ta!
...
Hai cường giả trẻ tuổi nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Huyền Thiên, hai người vừa trò chuyện với nhau, có hai câu nói bị lọt vào tai của Huyền Thiên.
Nội dung câu nói thứ hai làm tinh thần của Huyền Thiên tăng cao lên vài lần, trong đôi mắt tinh quang lóe lên.
Ba chữ Mộc Kiếm Vương hấp dẫn thật sự là quá lớn.
- Mộc Kiếm Vương là vô thượng vương giả thứ ba sau thời thượng cổ, đến nay cách xa nhau bảy ngàn năm, lại vẫn có huyết mạch lưu thế, thật đúng là đủ dài lâu.
Huyền Thiên âm thầm kinh hãi.
Đông vực Long gia là hậu nhân Thủy Long Vương sáu ngàn năm trước, Huyền Thiên cũng đã cảm thấy đủ lâu, lại không nghĩ rằng so với Thủy Long Vương còn muốn cổ xưa hơn, Mộc Kiếm Vương còn có hậu nhân sót lại.
Nhưng mà hậu nhân Mộc Kiếm Vương hiển nhiên không bằng thế lực khổng lồ Đông Vực Long gia, dù sao cái gì Vạn Xuân cốc, Huyền Thiên chưa từng nghe qua.
Mộc Kiếm Vương là võ giả cuối thời kỳ hắc ám, từ khi vô thượng vương giả đời thứ hai Âm Minh Vương xuất thế thì Thần Châu đại địa lâm vào thời đại hắc ám, tà đạo rầm rộ, cho dù là sau khi Âm Minh Vương qua đời thì Thần Châu đại địa vẫn ở cảnh chính không thắng tà, tiếp tục thêm một ngàn năm.
Thẳng đến khi Mộc Kiếm Vương ngang trời xuất thế, hoa cỏ cây cối trong tay hắn đều có thể làm kiếm, quét ngang Thần Châu, tận diệt tà ma, từ nay về sau chính đạo Thần Châu rầm rộ. Tà ma ngoại đạo chỉ có thể rúc vào trong tối, không dám công khai hiện thân.
Thời đại hắc ám hỗn loạn, Thần Châu đại địa xuất hiện vô số tư chất thiên tài yêu nghiệt, thậm chí muốn chấm dứt thời đại hắc ám, vô số thiên tài trải qua mấy chục đời đều không thể thành công, cuối cùng nhất lại có một mình Mộc Kiếm Vương chấm dứt thời đại hắc ám, mũi kiếm chỉ nơi đâu không ai địch nổi. Có thể thấy được chiến lực Mộc Kiếm Vương đáng sợ cỡ nào, trong vô thượng vương giả cũng thuộc hàng đỉnh cấp nhất.
Chính là bởi vì Mộc Kiếm Vương có chiến lực vô địch, khiến cho Vạn Kiếm Chân Kinh danh chấn cổ kim, Thần Châu đại địa chín thành võ giả dùng kiếm làm chủ, chỉ cần cường giả có chút kiến thức đều hướng tới Vạn Kiếm Chân Kinh không thôi.
Cứ nghe Mộc Kiếm Vương cũng không phải chung cực kiếm khách -- kiếm trận sư, nhưng mà chiến lực Mộc Kiếm Vương tuyệt đối không thua kém kiếm trận ư. Vạn Kiếm Chân Kinh tu luyện tới đại thành vạn kiếm cùng phát, so với kiếm trận uy thế còn khủng bố hơn.
- Mộc Kiếm Vương chiến lực vô song, toàn bộ bằng Vạn Kiếm Chân Kinh là Vương cấp kiếm quyết, vạn kiếm phát ra cùng một lúc, cảnh này đồ sộ thế nào? Đáng tiếc ah đáng tiếc! Mộc Kiếm Vương là chữ mộc, vậy thì Vạn Kiếm Chân Kinh mười phần là võ học mộc thuộc tính, trong ngũ hành trời sinh của ta thiếu mộc, cho dù đạt được Vạn Kiếm Chân Kinh là vương cấp kiếm quyết danh chấn cổ kim. Cũng không cách nào tu luyện.
Huyền Thiên nhớ lại truyền thuyết Mộc Kiếm Vương, không khỏi thở dài một hơi.
- Nhưng chỉ cần có thể trở thành chung cực kiếm khách -- kiếm trận sư, kiếm trận chi uy cũng không yếu hơn Vạn Kiếm Chân Kinh ', tuy tràng diện vạn kiếm cùng phát vô cùng đồ sộ, không người có thể địch, nhưng mà co tuyệt thế kiếm trận vượt qua vạn kiếm thì đây mới là vô địch, con đường của Mộc Kiếm Vương không thích hợp với ta, nhưng ta đi trên con đường còn mạnh hơn hắn!
Thất vọng trên mặt Huyền Thiên biến mất, tín niệm rất nhanh khôi phục kiên định, ánh mắt nhìn qua hướng của hai võ giả kia thu hồi lại, chuyên tâm tu luyện Địa Hỏa Ấn Pháp.
Chỉ kém một bước cuối cùng, Huyền Thiên có thể tu luyện Địa Hỏa Ấn Pháp tới cực hạn, mà từ thực lực Vương cấp thần công tu vi Địa giai cảnh này không thua kém, tuy còn chưa có đột phá cực hạn, nhưng đã có tư cách chiến đấu với võ giả cao giai hơn, mặc dù không thắng cũng đủ tự bảo vệ mình.
Tín niệm trong lòng Huyền Thiên vô cùng kiên định, cho dù là vô thượng vương giả đều không dao động tâm thần của hắn được, tâm của hắn vô cùng mạnh mẽ, Mộc Kiếm Vương cũng không có mang ap lực cho hắn, ngược lại mang thêm động lực mới, tu luyện Địa Hỏa Ấn Pháp càng thêm thông thuận.
Liên tục không ngừng hấp thu địa sát chi hỏa, thiên chuy bách luyện trong người Huyền Thiên, dung nhập vào trong Địa Hỏa Ấn Pháp, khiến cho uy lực Địa Hỏa Ấn Pháp càng ngày càng lớn, hỏa hầu càng ngày càng sâu.
Không bao lâu Huyền Thiên liền hoàn thành một bước thăng hoa cuối cùng, tạo nghệ đối với Địa Hỏa Ấn Pháp đạt tới đăng phong tạo cực, còn muốn tiến triển thêm một bước, cũng không phải là dựa vào tu luyện, mà là dựa vào vận dụng, thiên chuy bách luyện trong chiến đấu, lực lượng như nhau nhưng vận dụng khác nhau sẽ có chiến lực khác nhau.
Khi Huyền Thiên vận dụng Địa Hỏa Ấn Pháp đạt tới cực hạn, cũng không phải là đăng phong tạo cực, mà đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa.
Địa Hỏa Ấn Pháp đại thành, tâm niệm Huyền Thiên thập phần khoan khoái dễ chịu, cố tình thử uy lực của Địa Hỏa Ấn Pháp một lần, lập tức vận chuyển Địa Hỏa Ấn Pháp, một chưởng đánh ra.
Hô --
Một cổ khí tức cực nóng dẫn đầu từ trong lòng bàn tay Huyền Thiên đập tới, trong chốc lát đã biến thành chưởng ấn hỏa diễm.
Chưởng ấn hỏa diễm này nhiệt độ đạt tới trình độ kinh khủng, ngay cả hư không cũng vặn vẹo, che kín địa sát chi hỏa, so với dung nham còn nóng hơn, hơn nữa còn gia trì chân nguyên hùng hậu cho Huyền Thiên, khiến cho uy lực Địa Hỏa Ấn Pháp càng cường đại hơn.
Bàn tay của Huyền Thiên đánh xuống, hỏa diễm chưởng ấn trên không trung lập tức bành trướng, lập tức đanh vào dung nham bên dưới.
Oanh -- một tiếng vang thật lớn, dung nham bạo liệt, hoa lửa bắn ra tung tóa, chưởng ấn lăn mình cuồn cuộn, sâu không thấy đáy, không biết bao nhiêu dung nham bị một chưởng của Huyền Thiên đánh văng tung tóe.
Bàn tay của Huyền Thiên khẽ hấp, hỏa diễm chưởng ấn lập tức từ trong dung nham bay ra ngoài, ẩn vào trong bàn tay Huyền Thiên.
- Đi --
Huyền Thiên quát một tiếng, lòng bàn tay đánh về phía trước.
Hô --
Hỏa diễm chưởng ấn xuất hiện lần nữa.
Lúc này đây hỏa diễm chưởng ấn không ngừng mở rộng, từ cỡ bàn tay của Huyền Thiên tăng lên như tấm ván nhỏ, nháy mắt lại tăng cỡ gian phòng, hơn nữa còn đang bành trướng.
Chân nguyên trong người của Huyền Thiên vô cùng hùng hậu, không ngừng từ bàn tay bành trướng, hỏa diễm chưởng ấn trong nháy mắt đã bành trướng hơn năm mươi trượng, dài hơn hai trăm mét, giống như ngũ chỉ phong.
Hỏa diễm chưởng ấn cực lớn, nhưng mà tương liên chặt chẽ với Huyền Thiên, Huyền Thiên lập tức nắm tay, trong nháy mắt năm ngón tay mở ra đưa lên phía trước, hỏa diễm chưởng ấn làm theo động tác tay của Huyền Thiên.
Bàn tay của Huyền Thiên liên tục biến ảo, thi triển ra quyền pháp, chưởng pháp, trảo pháp, điều khiển trong hư không, hỏa diễm chưởng ấn đều làm theo, nhưng mà uy lực so với bàn tay của Huyền Thiên thì mạnh hơn nhiều.
- Ân! Vạn Xuân cốc chúng ta cừu gia không ít, phụ thân thương thế kéo dài không được, nếu không sẽ có đại loạn, trời sẽ thương Mộc Kiếm Vương nhất mạch chúng ta!
...
Hai cường giả trẻ tuổi nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Huyền Thiên, hai người vừa trò chuyện với nhau, có hai câu nói bị lọt vào tai của Huyền Thiên.
Nội dung câu nói thứ hai làm tinh thần của Huyền Thiên tăng cao lên vài lần, trong đôi mắt tinh quang lóe lên.
Ba chữ Mộc Kiếm Vương hấp dẫn thật sự là quá lớn.
- Mộc Kiếm Vương là vô thượng vương giả thứ ba sau thời thượng cổ, đến nay cách xa nhau bảy ngàn năm, lại vẫn có huyết mạch lưu thế, thật đúng là đủ dài lâu.
Huyền Thiên âm thầm kinh hãi.
Đông vực Long gia là hậu nhân Thủy Long Vương sáu ngàn năm trước, Huyền Thiên cũng đã cảm thấy đủ lâu, lại không nghĩ rằng so với Thủy Long Vương còn muốn cổ xưa hơn, Mộc Kiếm Vương còn có hậu nhân sót lại.
Nhưng mà hậu nhân Mộc Kiếm Vương hiển nhiên không bằng thế lực khổng lồ Đông Vực Long gia, dù sao cái gì Vạn Xuân cốc, Huyền Thiên chưa từng nghe qua.
Mộc Kiếm Vương là võ giả cuối thời kỳ hắc ám, từ khi vô thượng vương giả đời thứ hai Âm Minh Vương xuất thế thì Thần Châu đại địa lâm vào thời đại hắc ám, tà đạo rầm rộ, cho dù là sau khi Âm Minh Vương qua đời thì Thần Châu đại địa vẫn ở cảnh chính không thắng tà, tiếp tục thêm một ngàn năm.
Thẳng đến khi Mộc Kiếm Vương ngang trời xuất thế, hoa cỏ cây cối trong tay hắn đều có thể làm kiếm, quét ngang Thần Châu, tận diệt tà ma, từ nay về sau chính đạo Thần Châu rầm rộ. Tà ma ngoại đạo chỉ có thể rúc vào trong tối, không dám công khai hiện thân.
Thời đại hắc ám hỗn loạn, Thần Châu đại địa xuất hiện vô số tư chất thiên tài yêu nghiệt, thậm chí muốn chấm dứt thời đại hắc ám, vô số thiên tài trải qua mấy chục đời đều không thể thành công, cuối cùng nhất lại có một mình Mộc Kiếm Vương chấm dứt thời đại hắc ám, mũi kiếm chỉ nơi đâu không ai địch nổi. Có thể thấy được chiến lực Mộc Kiếm Vương đáng sợ cỡ nào, trong vô thượng vương giả cũng thuộc hàng đỉnh cấp nhất.
Chính là bởi vì Mộc Kiếm Vương có chiến lực vô địch, khiến cho Vạn Kiếm Chân Kinh danh chấn cổ kim, Thần Châu đại địa chín thành võ giả dùng kiếm làm chủ, chỉ cần cường giả có chút kiến thức đều hướng tới Vạn Kiếm Chân Kinh không thôi.
Cứ nghe Mộc Kiếm Vương cũng không phải chung cực kiếm khách -- kiếm trận sư, nhưng mà chiến lực Mộc Kiếm Vương tuyệt đối không thua kém kiếm trận ư. Vạn Kiếm Chân Kinh tu luyện tới đại thành vạn kiếm cùng phát, so với kiếm trận uy thế còn khủng bố hơn.
- Mộc Kiếm Vương chiến lực vô song, toàn bộ bằng Vạn Kiếm Chân Kinh là Vương cấp kiếm quyết, vạn kiếm phát ra cùng một lúc, cảnh này đồ sộ thế nào? Đáng tiếc ah đáng tiếc! Mộc Kiếm Vương là chữ mộc, vậy thì Vạn Kiếm Chân Kinh mười phần là võ học mộc thuộc tính, trong ngũ hành trời sinh của ta thiếu mộc, cho dù đạt được Vạn Kiếm Chân Kinh là vương cấp kiếm quyết danh chấn cổ kim. Cũng không cách nào tu luyện.
Huyền Thiên nhớ lại truyền thuyết Mộc Kiếm Vương, không khỏi thở dài một hơi.
- Nhưng chỉ cần có thể trở thành chung cực kiếm khách -- kiếm trận sư, kiếm trận chi uy cũng không yếu hơn Vạn Kiếm Chân Kinh ', tuy tràng diện vạn kiếm cùng phát vô cùng đồ sộ, không người có thể địch, nhưng mà co tuyệt thế kiếm trận vượt qua vạn kiếm thì đây mới là vô địch, con đường của Mộc Kiếm Vương không thích hợp với ta, nhưng ta đi trên con đường còn mạnh hơn hắn!
Thất vọng trên mặt Huyền Thiên biến mất, tín niệm rất nhanh khôi phục kiên định, ánh mắt nhìn qua hướng của hai võ giả kia thu hồi lại, chuyên tâm tu luyện Địa Hỏa Ấn Pháp.
Chỉ kém một bước cuối cùng, Huyền Thiên có thể tu luyện Địa Hỏa Ấn Pháp tới cực hạn, mà từ thực lực Vương cấp thần công tu vi Địa giai cảnh này không thua kém, tuy còn chưa có đột phá cực hạn, nhưng đã có tư cách chiến đấu với võ giả cao giai hơn, mặc dù không thắng cũng đủ tự bảo vệ mình.
Tín niệm trong lòng Huyền Thiên vô cùng kiên định, cho dù là vô thượng vương giả đều không dao động tâm thần của hắn được, tâm của hắn vô cùng mạnh mẽ, Mộc Kiếm Vương cũng không có mang ap lực cho hắn, ngược lại mang thêm động lực mới, tu luyện Địa Hỏa Ấn Pháp càng thêm thông thuận.
Liên tục không ngừng hấp thu địa sát chi hỏa, thiên chuy bách luyện trong người Huyền Thiên, dung nhập vào trong Địa Hỏa Ấn Pháp, khiến cho uy lực Địa Hỏa Ấn Pháp càng ngày càng lớn, hỏa hầu càng ngày càng sâu.
Không bao lâu Huyền Thiên liền hoàn thành một bước thăng hoa cuối cùng, tạo nghệ đối với Địa Hỏa Ấn Pháp đạt tới đăng phong tạo cực, còn muốn tiến triển thêm một bước, cũng không phải là dựa vào tu luyện, mà là dựa vào vận dụng, thiên chuy bách luyện trong chiến đấu, lực lượng như nhau nhưng vận dụng khác nhau sẽ có chiến lực khác nhau.
Khi Huyền Thiên vận dụng Địa Hỏa Ấn Pháp đạt tới cực hạn, cũng không phải là đăng phong tạo cực, mà đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa.
Địa Hỏa Ấn Pháp đại thành, tâm niệm Huyền Thiên thập phần khoan khoái dễ chịu, cố tình thử uy lực của Địa Hỏa Ấn Pháp một lần, lập tức vận chuyển Địa Hỏa Ấn Pháp, một chưởng đánh ra.
Hô --
Một cổ khí tức cực nóng dẫn đầu từ trong lòng bàn tay Huyền Thiên đập tới, trong chốc lát đã biến thành chưởng ấn hỏa diễm.
Chưởng ấn hỏa diễm này nhiệt độ đạt tới trình độ kinh khủng, ngay cả hư không cũng vặn vẹo, che kín địa sát chi hỏa, so với dung nham còn nóng hơn, hơn nữa còn gia trì chân nguyên hùng hậu cho Huyền Thiên, khiến cho uy lực Địa Hỏa Ấn Pháp càng cường đại hơn.
Bàn tay của Huyền Thiên đánh xuống, hỏa diễm chưởng ấn trên không trung lập tức bành trướng, lập tức đanh vào dung nham bên dưới.
Oanh -- một tiếng vang thật lớn, dung nham bạo liệt, hoa lửa bắn ra tung tóa, chưởng ấn lăn mình cuồn cuộn, sâu không thấy đáy, không biết bao nhiêu dung nham bị một chưởng của Huyền Thiên đánh văng tung tóe.
Bàn tay của Huyền Thiên khẽ hấp, hỏa diễm chưởng ấn lập tức từ trong dung nham bay ra ngoài, ẩn vào trong bàn tay Huyền Thiên.
- Đi --
Huyền Thiên quát một tiếng, lòng bàn tay đánh về phía trước.
Hô --
Hỏa diễm chưởng ấn xuất hiện lần nữa.
Lúc này đây hỏa diễm chưởng ấn không ngừng mở rộng, từ cỡ bàn tay của Huyền Thiên tăng lên như tấm ván nhỏ, nháy mắt lại tăng cỡ gian phòng, hơn nữa còn đang bành trướng.
Chân nguyên trong người của Huyền Thiên vô cùng hùng hậu, không ngừng từ bàn tay bành trướng, hỏa diễm chưởng ấn trong nháy mắt đã bành trướng hơn năm mươi trượng, dài hơn hai trăm mét, giống như ngũ chỉ phong.
Hỏa diễm chưởng ấn cực lớn, nhưng mà tương liên chặt chẽ với Huyền Thiên, Huyền Thiên lập tức nắm tay, trong nháy mắt năm ngón tay mở ra đưa lên phía trước, hỏa diễm chưởng ấn làm theo động tác tay của Huyền Thiên.
Bàn tay của Huyền Thiên liên tục biến ảo, thi triển ra quyền pháp, chưởng pháp, trảo pháp, điều khiển trong hư không, hỏa diễm chưởng ấn đều làm theo, nhưng mà uy lực so với bàn tay của Huyền Thiên thì mạnh hơn nhiều.
/1894
|