Không ít thái thượng trưởng lão yên lặng không nói, chắc hẳn trong ánh mắt bọn họ Huyền Thiên trở thành vô thượng vương giả cũng thập phần không đáng tin cậy.
- Đệ Nhất Công Tử muốn thanh trừ tất cả những chướng ngại của hắn, nếu Huyền Thiên sinh ra vương giả chi tâm, chỉ sợ Đệ Nhất Công Tử không cho phép hắn sống lâu.
Quản Trọng Vũ mở miệng, hắn làm đệ tử vốn không có phần mở miệng, nhưng mà nói về Đệ Nhất Công Tử thì dũng khí của hắn tăng lên gấp đôi.
- Bất Tử Vương mười lăm tuổi mới bước vào võ đạo, cũng có thể trở thành vô thượng vương gia, hơn nữa còn sáng tạo ra kỳ tích vương giả trước ba mươi tuổi, vì sao Huyền Thiên không thể chứ?
Thái thượng trưởng lão Viên Tuệ Tâm nói chuyện:
- Thiên Đạo vô thường, tương lai không ai biết được, ai có thể thành tựu vô thượng vương giả đều không biết, Đệ Nhất Công Tử có hi vọng, Kiếm Công Tử cũng có hi vọng, mà các công tử yêu nghiệt khác cũng có hy vọng, tất cả võ giả thiên tài trong thiên hạ cũng có hy vọng, có vương giả nào lúc đầu phát hào quang ngay đâu? Nhắm mắt lại suy nghĩ đi, trước khi vô thượng vương giả xuất hiện, tất cả mọi người có một đường hy vọng, Huyền Thiên cũng không ngoại lệ.
La Khiếu Dã đưa tay lên, ngừng thảo luận của mọi người, nói:
- Hôm nay không phải thảo luận ai có thể trở thành vô thượng vương giả, mà là trừng phạt tội nhân phá hư quy củ của bản các, hãm hại tập sát đệ tử thân truyền của các chủ, nên xử trí như thế nào?
Thái thượng trưởng lão quản hình phạt nói:
- Luận các quy, xử tử!
Giang Nhất Lưu hai mắt run lên, oán niệm của hắn vừa rồi đã hao hết, hiện tại nói tới cái chết, trong nội tâm lập tức thê lương, mắt lộ vẻ sợ hãi, cho dù như thế nào hắn đều không muốn chết.
- Các chủ!
Tư Nam Phong lập tức quỳ xuống, nói:
- Đồ đệ phạm sai lầm, sư phụ cũng có sai, là ta quản giáo không tốt, đưa Huyền Thiên tới chiến trường đông bắc, là lão phu gây nên, lão phu cũng có sai, ngươi muốn giết Giang Nhất Lưu, vậy cùng giết lão phu luôn đi.
Tư Nam Phong với tư cách thủ tọa thái thượng trưởng lão của Bắc Thần Các, thân phận không phải chuyện đùa, là nhân vật gần với La Khiếu Dã nhất, tu vị chừng Thiên giai cảnh lục trọng, là cường giả danh chấn Thần Châu đại lục, một khi vẫn lạc thực lực của Bắc Thần Các hay là thanh danh đều ảnh hưởng rất mạnh.
Nếu như chết trên chiến trường với Luyện Huyết Giáo thì còn dễ nói, nhưng nếu như chết trong nội đấu tông môn, đây sẽ biến thành trò cười cho võ giả thiên hạ.
- Các chủ, Tư trường lão cả đời hết lòng vì Bắc Thần Các, lập nhiều công lao hãn mã, cho dù có sai thì công cũng lớn hơn, quyết không thể giết!
Lập tức, có bảy tám vị thái thượng trưởng lão cầu tình.
Huyền Thiên nhìn qua trận thế này, Tư Nam Phong quyết không thể xử tội nặng được, người ta thân phận còn có, một khi xử trí đối với Bắc Thần Các sẽ đại loạn.
Hiện tại Tư Nam Phong đem sinh tử của Giang Nhất Lưu buộc cùng với hắn, xem ra muốn giết Giang Nhất Lưu thật sự không dễ dàng, trong nội tâm Huyền Thiên cảm thấy đáng tiếc, Giang Nhất Lưu mặc dù không xung đột chính diện với hắn, nhưng lại nhiều lần phái người tập sát hắn, hơn nữa đã từng ra tay với người thân của hắn, đối với Giang Nhất Lưu, Huyền Thiên muốn giết cho thống khoái.
Thần sắc La Khiếu Dã bình tĩnh, hiển nhiên đã sớm nghĩ tới chuyện này, nói:
- Tư trường lão, ngươi cùng Huyền Thiên không ân không oán, cũng không tranh chấp lợi ích, nếu không có người ở bên cạnh châm ngòi, há có chuyện không quan tâm tới thân phận, làm ra chuyện tính toán Huyền Thiên, đem Huyền Thiên phái tới chiến trường đông bắc, là Giang Nhất Lưu thỉnh cầu ngươi làm!
- Các chủ, oan uổng ah!
Giang Nhất Lưu lập tức lớn tiếng nói:
- Ta cũng cũng là người bị châm ngòi, là Tam sư đệ, Tam sư đệ nghĩ ra độc kế, ta là bị Tam sư đệ lừa gạt...
Quản Trọng Vũ đã sớm ngờ tới chuyện phát triển tới bước này, thần sắc không sợ hãi, cũng không nói xạo.
Sắc mặt La Khiếu Dã xanh lại, ánh mắt như kiếm, nhìn chằm chằm vào Quản Trọng Vũ, cả giận nói:
- Vô liêm sỉ! Bổn tọa tự mình thu đệ tử, các ngươi muốn dồn hắn vào chỗ chết, một ngày kia nhìn bổn tọa khó chịu, có phải hay sẽ muốn tính toán giết bổn tọa cho thống khoái hay không!
Vừa rồi cảm xúc La Khiếu Dã một mực vững vàng, hiện tại đã gầm lên, dọa không ít người nhảy dựng.
La Khiếu Dã nổi giận là có nguyên nhân, hắn thu Huyền Thiên làm đệ tử, là khảo nghiệm Giang Nhất Lưu, cho nên Giang Nhất Lưu sở tác sở vi La Khiếu Dã tuy thất vọng, nhưng trong lòng có dự liệu và thương tiếc, cũng không phẫn nộ.
Nhưng Quản Trọng Vũ hoàn toàn vượt qua dự kiến của La Khiếu Dã, hắn thu Huyền Thiên làm đệ tử thân truyền, kết quả hắn không có mặt Giang Nhất Lưu muốn giết, Quản Trọng Vũ cũng muốn giết, hắn làm sao không giận.
Ánh mắt La Khiếu Dã nhìn qua Giang Nhất Lưu, Quản Trọng Vũ một cái, cuối cùng nhìn qua Trác Bất Quần.
Trác Bất Quần đột nhiên cả kinh, hiển nhiên La Khiếu Dã đã tức giận sang hắn, nếu như cho rằng Trác Bất Quần cũng muốn giết Huyền Thiên, chỉ sợ dưới cơn thịnh nộ thật sự sẽ đại khai sát giới.
Trác Bất Quần lập tức tiến lên phía trước, ôm quyền nói:
- Các chủ bớt giận, đệ tử chưa bao giờ có lòng bất chính với Huyền Thiên sư đệ, còn từng phái người nhắc nhở Huyền Thiên sư đệ, bảo hắn cẩn thận đại sư huynh.
Ánh mắt La Khiếu Dã nhìn qua Huyền Thiên, Huyền Thiên gật gật đầu.
- Cuối cùng còn có người đặt bổn tọa vào trong mắt!
Ánh mắt La Khiếu Dã nhìn vào Giang Nhất Lưu cùng Quản Trọng Vũ, nói:
- Hai người các ngươi đều muốn giết đệ tử của bổn tọa, theo các quy là xử tử, xem trên mặt mũi các thái thượng trưởng lão cầu tình, tha các ngươi một mạng, trấn áp hai người các ngươi vào địa lao, kỳ hạn mười năm, hảo hảo suy nghĩ sai lầm của mình.
Sắc mặt Giang Nhất Lưu giật mình, mặc dù không có mất mạng, nhưng mà trấn áp trong địa lao mười năm, vậy cũng không khác gì xử tử, mười năm là thời gian nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, thời thời khắc khắc đều bị trấn áp trong địa lao, loại biệt khuất này đủ khiến người ta điên lên.
Xử trí Giang Nhất Lưu cùng Quản Trọng Vũ, La Khiếu Dã nhìn về phía Tư Nam Phong, nói:
- Tư trưởng lão, ngươi quản giáo đồ đệ không nghiêm, hơn nữa còn trợ Trụ vi ngược, hiện tại bổn tọa tuyên bố, giải trừ chức vị thủ tọa thái thượng trưởng lão của ngươi, phạt ngươi ở nhà diện bích suy nghĩ, trong vòng một năm không được đi ra.
Tư Nam Phong nheo mắt, diện bích một năm ngược lại không coi vào đâu, nhưng mà giải trừ chức vị thủ tọa thái thượng trưởng lão của hắn, quyền lực cực lớn của hắn ở Bắc Thần Các sẽ thất thủ.
La Khiếu Dã xử trí hoàn tất, nhìn qua Huyền Thiên nói:
- Huyền Thiên, ta xử trí như vậy ngươi có dị nghị gì không?
Nghe La Khiếu Dã vừa hỏi, nội tâm của mọi người nhảy dựng lên, La Khiếu Dã cực kỳ coi trọng Huyền Thiên, xử trí bọn người Tư Nam Phong mà còn hỏi thăm ý kiến của Huyền Thiên.
- Không có có dị nghị!
Huyền Thiên lắc đầu.
Tuy không có xử tử Giang Nhất Lưu, trong nội tâm Huyền Thiên cảm thấy đáng tiếc, nhưng mà trấn áp trong địa lao mười năm cũng là trừng phạt thật lớn, không phải vô thượng vương giả, nhân sinh có bao nhiêu cái mười năm?
- Đệ Nhất Công Tử muốn thanh trừ tất cả những chướng ngại của hắn, nếu Huyền Thiên sinh ra vương giả chi tâm, chỉ sợ Đệ Nhất Công Tử không cho phép hắn sống lâu.
Quản Trọng Vũ mở miệng, hắn làm đệ tử vốn không có phần mở miệng, nhưng mà nói về Đệ Nhất Công Tử thì dũng khí của hắn tăng lên gấp đôi.
- Bất Tử Vương mười lăm tuổi mới bước vào võ đạo, cũng có thể trở thành vô thượng vương gia, hơn nữa còn sáng tạo ra kỳ tích vương giả trước ba mươi tuổi, vì sao Huyền Thiên không thể chứ?
Thái thượng trưởng lão Viên Tuệ Tâm nói chuyện:
- Thiên Đạo vô thường, tương lai không ai biết được, ai có thể thành tựu vô thượng vương giả đều không biết, Đệ Nhất Công Tử có hi vọng, Kiếm Công Tử cũng có hi vọng, mà các công tử yêu nghiệt khác cũng có hy vọng, tất cả võ giả thiên tài trong thiên hạ cũng có hy vọng, có vương giả nào lúc đầu phát hào quang ngay đâu? Nhắm mắt lại suy nghĩ đi, trước khi vô thượng vương giả xuất hiện, tất cả mọi người có một đường hy vọng, Huyền Thiên cũng không ngoại lệ.
La Khiếu Dã đưa tay lên, ngừng thảo luận của mọi người, nói:
- Hôm nay không phải thảo luận ai có thể trở thành vô thượng vương giả, mà là trừng phạt tội nhân phá hư quy củ của bản các, hãm hại tập sát đệ tử thân truyền của các chủ, nên xử trí như thế nào?
Thái thượng trưởng lão quản hình phạt nói:
- Luận các quy, xử tử!
Giang Nhất Lưu hai mắt run lên, oán niệm của hắn vừa rồi đã hao hết, hiện tại nói tới cái chết, trong nội tâm lập tức thê lương, mắt lộ vẻ sợ hãi, cho dù như thế nào hắn đều không muốn chết.
- Các chủ!
Tư Nam Phong lập tức quỳ xuống, nói:
- Đồ đệ phạm sai lầm, sư phụ cũng có sai, là ta quản giáo không tốt, đưa Huyền Thiên tới chiến trường đông bắc, là lão phu gây nên, lão phu cũng có sai, ngươi muốn giết Giang Nhất Lưu, vậy cùng giết lão phu luôn đi.
Tư Nam Phong với tư cách thủ tọa thái thượng trưởng lão của Bắc Thần Các, thân phận không phải chuyện đùa, là nhân vật gần với La Khiếu Dã nhất, tu vị chừng Thiên giai cảnh lục trọng, là cường giả danh chấn Thần Châu đại lục, một khi vẫn lạc thực lực của Bắc Thần Các hay là thanh danh đều ảnh hưởng rất mạnh.
Nếu như chết trên chiến trường với Luyện Huyết Giáo thì còn dễ nói, nhưng nếu như chết trong nội đấu tông môn, đây sẽ biến thành trò cười cho võ giả thiên hạ.
- Các chủ, Tư trường lão cả đời hết lòng vì Bắc Thần Các, lập nhiều công lao hãn mã, cho dù có sai thì công cũng lớn hơn, quyết không thể giết!
Lập tức, có bảy tám vị thái thượng trưởng lão cầu tình.
Huyền Thiên nhìn qua trận thế này, Tư Nam Phong quyết không thể xử tội nặng được, người ta thân phận còn có, một khi xử trí đối với Bắc Thần Các sẽ đại loạn.
Hiện tại Tư Nam Phong đem sinh tử của Giang Nhất Lưu buộc cùng với hắn, xem ra muốn giết Giang Nhất Lưu thật sự không dễ dàng, trong nội tâm Huyền Thiên cảm thấy đáng tiếc, Giang Nhất Lưu mặc dù không xung đột chính diện với hắn, nhưng lại nhiều lần phái người tập sát hắn, hơn nữa đã từng ra tay với người thân của hắn, đối với Giang Nhất Lưu, Huyền Thiên muốn giết cho thống khoái.
Thần sắc La Khiếu Dã bình tĩnh, hiển nhiên đã sớm nghĩ tới chuyện này, nói:
- Tư trường lão, ngươi cùng Huyền Thiên không ân không oán, cũng không tranh chấp lợi ích, nếu không có người ở bên cạnh châm ngòi, há có chuyện không quan tâm tới thân phận, làm ra chuyện tính toán Huyền Thiên, đem Huyền Thiên phái tới chiến trường đông bắc, là Giang Nhất Lưu thỉnh cầu ngươi làm!
- Các chủ, oan uổng ah!
Giang Nhất Lưu lập tức lớn tiếng nói:
- Ta cũng cũng là người bị châm ngòi, là Tam sư đệ, Tam sư đệ nghĩ ra độc kế, ta là bị Tam sư đệ lừa gạt...
Quản Trọng Vũ đã sớm ngờ tới chuyện phát triển tới bước này, thần sắc không sợ hãi, cũng không nói xạo.
Sắc mặt La Khiếu Dã xanh lại, ánh mắt như kiếm, nhìn chằm chằm vào Quản Trọng Vũ, cả giận nói:
- Vô liêm sỉ! Bổn tọa tự mình thu đệ tử, các ngươi muốn dồn hắn vào chỗ chết, một ngày kia nhìn bổn tọa khó chịu, có phải hay sẽ muốn tính toán giết bổn tọa cho thống khoái hay không!
Vừa rồi cảm xúc La Khiếu Dã một mực vững vàng, hiện tại đã gầm lên, dọa không ít người nhảy dựng.
La Khiếu Dã nổi giận là có nguyên nhân, hắn thu Huyền Thiên làm đệ tử, là khảo nghiệm Giang Nhất Lưu, cho nên Giang Nhất Lưu sở tác sở vi La Khiếu Dã tuy thất vọng, nhưng trong lòng có dự liệu và thương tiếc, cũng không phẫn nộ.
Nhưng Quản Trọng Vũ hoàn toàn vượt qua dự kiến của La Khiếu Dã, hắn thu Huyền Thiên làm đệ tử thân truyền, kết quả hắn không có mặt Giang Nhất Lưu muốn giết, Quản Trọng Vũ cũng muốn giết, hắn làm sao không giận.
Ánh mắt La Khiếu Dã nhìn qua Giang Nhất Lưu, Quản Trọng Vũ một cái, cuối cùng nhìn qua Trác Bất Quần.
Trác Bất Quần đột nhiên cả kinh, hiển nhiên La Khiếu Dã đã tức giận sang hắn, nếu như cho rằng Trác Bất Quần cũng muốn giết Huyền Thiên, chỉ sợ dưới cơn thịnh nộ thật sự sẽ đại khai sát giới.
Trác Bất Quần lập tức tiến lên phía trước, ôm quyền nói:
- Các chủ bớt giận, đệ tử chưa bao giờ có lòng bất chính với Huyền Thiên sư đệ, còn từng phái người nhắc nhở Huyền Thiên sư đệ, bảo hắn cẩn thận đại sư huynh.
Ánh mắt La Khiếu Dã nhìn qua Huyền Thiên, Huyền Thiên gật gật đầu.
- Cuối cùng còn có người đặt bổn tọa vào trong mắt!
Ánh mắt La Khiếu Dã nhìn vào Giang Nhất Lưu cùng Quản Trọng Vũ, nói:
- Hai người các ngươi đều muốn giết đệ tử của bổn tọa, theo các quy là xử tử, xem trên mặt mũi các thái thượng trưởng lão cầu tình, tha các ngươi một mạng, trấn áp hai người các ngươi vào địa lao, kỳ hạn mười năm, hảo hảo suy nghĩ sai lầm của mình.
Sắc mặt Giang Nhất Lưu giật mình, mặc dù không có mất mạng, nhưng mà trấn áp trong địa lao mười năm, vậy cũng không khác gì xử tử, mười năm là thời gian nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, thời thời khắc khắc đều bị trấn áp trong địa lao, loại biệt khuất này đủ khiến người ta điên lên.
Xử trí Giang Nhất Lưu cùng Quản Trọng Vũ, La Khiếu Dã nhìn về phía Tư Nam Phong, nói:
- Tư trưởng lão, ngươi quản giáo đồ đệ không nghiêm, hơn nữa còn trợ Trụ vi ngược, hiện tại bổn tọa tuyên bố, giải trừ chức vị thủ tọa thái thượng trưởng lão của ngươi, phạt ngươi ở nhà diện bích suy nghĩ, trong vòng một năm không được đi ra.
Tư Nam Phong nheo mắt, diện bích một năm ngược lại không coi vào đâu, nhưng mà giải trừ chức vị thủ tọa thái thượng trưởng lão của hắn, quyền lực cực lớn của hắn ở Bắc Thần Các sẽ thất thủ.
La Khiếu Dã xử trí hoàn tất, nhìn qua Huyền Thiên nói:
- Huyền Thiên, ta xử trí như vậy ngươi có dị nghị gì không?
Nghe La Khiếu Dã vừa hỏi, nội tâm của mọi người nhảy dựng lên, La Khiếu Dã cực kỳ coi trọng Huyền Thiên, xử trí bọn người Tư Nam Phong mà còn hỏi thăm ý kiến của Huyền Thiên.
- Không có có dị nghị!
Huyền Thiên lắc đầu.
Tuy không có xử tử Giang Nhất Lưu, trong nội tâm Huyền Thiên cảm thấy đáng tiếc, nhưng mà trấn áp trong địa lao mười năm cũng là trừng phạt thật lớn, không phải vô thượng vương giả, nhân sinh có bao nhiêu cái mười năm?
/1894
|