Nhân sinh cũng như thế, tuy lộ ra đường dài khó khăn mờ mịt. Nhưng chỉ cần tiến lên rất nhiều khó khăn cũng có thể bằng vào lực lượng đánh vỡ, mặc dù có chút khó hóa giải sẽ lưu lại không ít vết thương, nhưng không ảnh hưởng tới chuyện tiếp tục sống sót, làm người chiến thắng nhân sinh.
Nếu như bị Phong Chi Hỗn Loạn hù sợ, lui về phía sau, né tránh, hoặc là đứng nguyên tại chỗ phòng thủ đều sẽ gặp vô cùng vô tận kiêm quang đánh tới, tuy mỗi đạo kiếm quang lực công kích không đến nổi lấy mạng, nhưng nếu như mấy trăm dạo thì sao?
Cho nên phá Phong Chi Hỗn Loạn một chiêu này, chỉ có thể nói toạc ra là dũng cảm tiến tới, hơn nữa Huyền Thiên vì mê hoặc Nguyệt Hạm Tích, còn thi triển ra Vô Thường Nhất Kiếm trước đó lĩnh ngộ ra, chế tạo ra rất nhiều ảo giác, thoạt nhìn giống như Huyền Thiên đang xuyên thằng qua hư không.
Trên thực tế Huyền Thiên xông lên phía trước, một kiếm đâm ra, hơn nữa tốc độ đạt đến cực hạn, giống như Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, trong nháy mắt ngắn ngủi đâm ra một kiếm không thấy bóng dáng, một kiếm đã chế trụ Nguyệt Hạm Tích.
Tuy bị thương, nhưng lại thắng trận chiến đấu này.
Trừ Thiên giai cảnh thái thượng trưởng lão nhìn ra hư thật một kiếm vừa rồi của Huyền Thiên, cường giả dưới Thiên giai không ai nhìn ra được.
Đến bây giờ cường giả Địa giai vẫn không rõ, vì cái gì Huyền Thiên trong nháy mắt chuyển bại thành thắng, vì cái gì Huyền Thiên lại xuất hiện ở trước mặt Nguyệt Hạm Tích, chẳng lẽ Huyền Thiên có thể xuyên thẳng qua hư không? Chuyện này quá khó tin, cường giả Thiên giai cảnh đều làm không được.
- Không - - ! Ta không có khả năng bại! Đệ Nhất Công Tử đã từng nói qua, không ai ở Địa giai cảnh phá Phong Chi Hỗn Loạn, điều đó không có khả năng...
Nguyệt Hạm Tích lẩm bẩm nói, không dám nhận sự thật.
- Đó là bởi vì ta còn chưa xuất hiện!
Huyền Thiên nói:
- Đệ Nhất Công Tử dạy ngươi một chiêu này thi triển thế nào, nhưng lại không dạy ngươi đạo lý của chiêu này, nếu như Đệ Nhất Công Tử thi triển một chiêu này, hắn không bị thua nhanh như vậy, nhất định sẽ phòng bị ta phá chiêu này, lưu lại hậu thủ.
Nguyệt Hạm Tích thi triển Phong Chi Hỗn Loạn thì cho rằng chắc chắn thắng rồi, cho nên không có chút phòng bị nào, hơn nữa Huyền Thiên cố ý chế tạo hư thật, Nguyệt Hạm Tích càng phản ứng không kịp, còn không biết chuyện gì xảy ra, đã bị Huyền Thiên một kiếm đâm đến cổ họng.
Nhìn thì hai người quyết chiến sinh tử, Huyền Thiên một kiếm xuyên thấu cổ họng của nàng, hoặc là chém đầu nàng xuống, Nguyệt Hạm Tích có thể nói chết không biết mình chết thế nào.
Đệ tử chủ các giờ phút này ra ngoài ý định yên tĩnh lại, hiển nhiên chiêu thức của Huyền Thiên chuyển bại thành thắng, thật sự làm bọn họ kinh ngạc tới ngây người, dù nói Huyền Thiên nếu như là Đệ Nhất Công Tử thi triển một chiêu này, cũng không có bại nhanh như vậy, câu này vừa ra lại không ai tranh chấp.
Mà ngay cả cường giả Thiên giai cảnh vào lúc này cũng lâm vào trầm mặc, Huyền Thiên phá Phong Chi Hỗn Loạn một chiêu này, thật sự là khéo.
Cường giả Thiên giai cảnh phá Phong Chi Hỗn Loạn, cũng chỉ bằng thực lực cường đại phá hủy, mà Huyền Thiên lại bằng đạo phá đạo, chênh lệch có thể thấy rõ.
Nguyệt Hạm Tích không cam lòng hỏi thăm:
- Một chiêu này có đạo lý gì? Tại sao ngươi chuyển bại thành thắng? Ngươi nói cho ta biết, nếu không ta không cam lòng!
- Đây là hai vấn đề nhưng cùng đáp án, Phong Chi Hỗn Loạn, chính là thiên địa nhân sinh chi đạo...
Huyền Thiên đem đạo lý giảng một lần, nói:
- Ta chỉ tu dũng cảm tiến tới, một kiếm cũng đủ đánh bại ngươi rồi.
- Thì ra là như vậy!
Nguyệt Hạm Tích lặng yên hiểu ra, ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên lặng yên phát sinh biến hóa.
Nguyệt Hạm Tích thầm nghĩ: ta đã từng nhìn thấy Đệ Nhất Công Tử chính là đệ nhất thiên hạ, không ai bằng, thì ra thiên hạ thật sự có nam nhân hơn Đệ Nhất Công Tử, hắn không có học Phong Chi Kiếm Pháp, vẻn vẹn chỉ gặp sinh tử khi đối mặt Phong Chi Hỗn Loạn đã ngộ ra, điểm này có thể hiểu được kiếm chiêu đạo lý cùng cách phá giải, ngộ tính người này đáng sợ tới cực điểm!
- Ta thua! Thua triệt để, thua không oan! Thua tâm phục khẩu phục!
Nguyệt Hạm Tích khúc mắc được mở, liền tiêu sái nói ra, nhìn qua Huyền Thiên ánh mắt ẩn ẩn tỏa sáng.
- Đa tạ!
Huyền Thiên nhìn nàng gật đầu mỉm cười.
Mà dọc theo quảng trường, nhân vật cấp thái thượng trưởng lão đứng lên, các chủ Đông Minh Các vỗ tay cười to, nhìn La Khiếu Dã hạ nói:
- La sư đệ, chúc mừng chúc mừng, Bắc Thần Các đạt được đệ nhất năm các, thật sự là đáng mừng, ngươi thu hảo đồ đệ, càng đáng giá chúc mừng, ha ha ha ha... Quý đồ không được! Không được ah!
- May mắn! May mắn! Ha ha... Nếu như tiểu đồ sớm sinh ra vài năm, năm đó tham gia năm các luận võ gặp gỡ Đệ Nhất Công Tử thì làm gì đạt được đệ nhất, lần này đúng là may mắn! Vận khí cho phép, ha ha...
La Khiếu Dã cười nói.
Bắc Thần Các cầm đệ nhất, đã đánh vào thể diện của chủ các, Huyền Thiên cầm đệ nhất, mục đích đã hoàn thành, La Khiếu Dã tự nhiên phải nói qua loa vài lời, miễn cho kích thích chủ các tức giận.
- Đó là đương nhiên!
Thái thượng trưởng lão chủ các Ngũ Tùng Hào nói:
- Không nói Đệ Nhất Công Tử, cho dù là đệ tử thiên tài Đậu Bân còn mạnh hơn Huyền Thiên, đó cũng là nắm chắc, đáng tiếc... Đậu Bân chủ động nhận thua, đem cơ hội nhường cho Nguyệt Hạm Tích, nữ nhân cuối cùng là nữ nhân ah, phải thua trong tay nam nhân.
La Khiếu Dã hừ nhẹ một tiếng, cho chủ các một chút nhan sắc, bọn họ đã muốn mở phường nhuộm, Nguyệt Hạm Tích vừa rồi thi triển Phong Chi Kiếm Pháp, rõ ràng là vô địch Địa giai cảnh, ai có thể như Huyền Thiên dùng đạo phá đạo? Nói Đậu Bân có thể thắng được Huyền Thiên, hoàn toàn là nói bậy nói bạ.
Hơn nữa còn đặc biệt nhắc nhở Nguyệt Hạm Tích là nữ nhân, ngụ ý chính là Huyền Thiên thắng nữ nhân, không có gì không dậy nổi, Kháo! Cũng không nhìn một chút nữ nhân kia cường đại như thế nào.
- Bổn tọa không chấp nhặt với lão quỷ giảo hoạt như ngươi!
La Khiếu Dã nói thầm trong nội tâm, giữ im lặng.
Tuy La Khiếu Dã là các chủ một phương, nhưng niên kỷ mới hơn bốn mươi, là người trẻ tuổi, có thể bình khởi bình tọa với thái thượng trưởng lão chủ các, nhưng mà những lão già này ai không hơn sáu mươi, thực bàn về bối phận thì La Khiếu Dã còn muốn nhỏ hơn một đời, tuy thực lực La Khiếu Dã cường đại, nhưng miệng lưỡi tranh giành không phân mạnh yếu, mà là thân phận bối phận, cho nên hắn ở chủ các luôn chịu thiệt.
Thấy La Khiếu Dã không nói, Ngũ Tùng Hào thần sắc thập phần đắc ý, Huyền Thiên năm nay đoạt đệ nhất năm các cho Bắc Thần Các, làm cho người chủ các không thích, trong nội tâm Ngũ Tùng Hào rất là khó chịu, chỉ có ở trước mặt La Khiếu Dã tìm cảm giác thoải mái.
- Tôn thái thượng trưởng lão, lúc này luận võ năm các, đệ nhất danh ban thưởng là cầu một khỏa Thiên cấp đan dược của ngài, có đúng không?
Huyền Thiên đi tới quảng trường, tới trước chỗ ngồi của các vị thái thượng trưởng lão.
- Cho một đệ tử Địa giai cảnh ban thưởng Thiên cấp đan dược, có phải quá mức xa xỉ hay không, theo lão phu thấy ban thưởng một khỏa địa cấp đan dược là đầy đủ.
Còn chưa đợi người kia trả lời, Ngũ Tùng Hào đột nhiên nói ra.
Nếu như bị Phong Chi Hỗn Loạn hù sợ, lui về phía sau, né tránh, hoặc là đứng nguyên tại chỗ phòng thủ đều sẽ gặp vô cùng vô tận kiêm quang đánh tới, tuy mỗi đạo kiếm quang lực công kích không đến nổi lấy mạng, nhưng nếu như mấy trăm dạo thì sao?
Cho nên phá Phong Chi Hỗn Loạn một chiêu này, chỉ có thể nói toạc ra là dũng cảm tiến tới, hơn nữa Huyền Thiên vì mê hoặc Nguyệt Hạm Tích, còn thi triển ra Vô Thường Nhất Kiếm trước đó lĩnh ngộ ra, chế tạo ra rất nhiều ảo giác, thoạt nhìn giống như Huyền Thiên đang xuyên thằng qua hư không.
Trên thực tế Huyền Thiên xông lên phía trước, một kiếm đâm ra, hơn nữa tốc độ đạt đến cực hạn, giống như Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, trong nháy mắt ngắn ngủi đâm ra một kiếm không thấy bóng dáng, một kiếm đã chế trụ Nguyệt Hạm Tích.
Tuy bị thương, nhưng lại thắng trận chiến đấu này.
Trừ Thiên giai cảnh thái thượng trưởng lão nhìn ra hư thật một kiếm vừa rồi của Huyền Thiên, cường giả dưới Thiên giai không ai nhìn ra được.
Đến bây giờ cường giả Địa giai vẫn không rõ, vì cái gì Huyền Thiên trong nháy mắt chuyển bại thành thắng, vì cái gì Huyền Thiên lại xuất hiện ở trước mặt Nguyệt Hạm Tích, chẳng lẽ Huyền Thiên có thể xuyên thẳng qua hư không? Chuyện này quá khó tin, cường giả Thiên giai cảnh đều làm không được.
- Không - - ! Ta không có khả năng bại! Đệ Nhất Công Tử đã từng nói qua, không ai ở Địa giai cảnh phá Phong Chi Hỗn Loạn, điều đó không có khả năng...
Nguyệt Hạm Tích lẩm bẩm nói, không dám nhận sự thật.
- Đó là bởi vì ta còn chưa xuất hiện!
Huyền Thiên nói:
- Đệ Nhất Công Tử dạy ngươi một chiêu này thi triển thế nào, nhưng lại không dạy ngươi đạo lý của chiêu này, nếu như Đệ Nhất Công Tử thi triển một chiêu này, hắn không bị thua nhanh như vậy, nhất định sẽ phòng bị ta phá chiêu này, lưu lại hậu thủ.
Nguyệt Hạm Tích thi triển Phong Chi Hỗn Loạn thì cho rằng chắc chắn thắng rồi, cho nên không có chút phòng bị nào, hơn nữa Huyền Thiên cố ý chế tạo hư thật, Nguyệt Hạm Tích càng phản ứng không kịp, còn không biết chuyện gì xảy ra, đã bị Huyền Thiên một kiếm đâm đến cổ họng.
Nhìn thì hai người quyết chiến sinh tử, Huyền Thiên một kiếm xuyên thấu cổ họng của nàng, hoặc là chém đầu nàng xuống, Nguyệt Hạm Tích có thể nói chết không biết mình chết thế nào.
Đệ tử chủ các giờ phút này ra ngoài ý định yên tĩnh lại, hiển nhiên chiêu thức của Huyền Thiên chuyển bại thành thắng, thật sự làm bọn họ kinh ngạc tới ngây người, dù nói Huyền Thiên nếu như là Đệ Nhất Công Tử thi triển một chiêu này, cũng không có bại nhanh như vậy, câu này vừa ra lại không ai tranh chấp.
Mà ngay cả cường giả Thiên giai cảnh vào lúc này cũng lâm vào trầm mặc, Huyền Thiên phá Phong Chi Hỗn Loạn một chiêu này, thật sự là khéo.
Cường giả Thiên giai cảnh phá Phong Chi Hỗn Loạn, cũng chỉ bằng thực lực cường đại phá hủy, mà Huyền Thiên lại bằng đạo phá đạo, chênh lệch có thể thấy rõ.
Nguyệt Hạm Tích không cam lòng hỏi thăm:
- Một chiêu này có đạo lý gì? Tại sao ngươi chuyển bại thành thắng? Ngươi nói cho ta biết, nếu không ta không cam lòng!
- Đây là hai vấn đề nhưng cùng đáp án, Phong Chi Hỗn Loạn, chính là thiên địa nhân sinh chi đạo...
Huyền Thiên đem đạo lý giảng một lần, nói:
- Ta chỉ tu dũng cảm tiến tới, một kiếm cũng đủ đánh bại ngươi rồi.
- Thì ra là như vậy!
Nguyệt Hạm Tích lặng yên hiểu ra, ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên lặng yên phát sinh biến hóa.
Nguyệt Hạm Tích thầm nghĩ: ta đã từng nhìn thấy Đệ Nhất Công Tử chính là đệ nhất thiên hạ, không ai bằng, thì ra thiên hạ thật sự có nam nhân hơn Đệ Nhất Công Tử, hắn không có học Phong Chi Kiếm Pháp, vẻn vẹn chỉ gặp sinh tử khi đối mặt Phong Chi Hỗn Loạn đã ngộ ra, điểm này có thể hiểu được kiếm chiêu đạo lý cùng cách phá giải, ngộ tính người này đáng sợ tới cực điểm!
- Ta thua! Thua triệt để, thua không oan! Thua tâm phục khẩu phục!
Nguyệt Hạm Tích khúc mắc được mở, liền tiêu sái nói ra, nhìn qua Huyền Thiên ánh mắt ẩn ẩn tỏa sáng.
- Đa tạ!
Huyền Thiên nhìn nàng gật đầu mỉm cười.
Mà dọc theo quảng trường, nhân vật cấp thái thượng trưởng lão đứng lên, các chủ Đông Minh Các vỗ tay cười to, nhìn La Khiếu Dã hạ nói:
- La sư đệ, chúc mừng chúc mừng, Bắc Thần Các đạt được đệ nhất năm các, thật sự là đáng mừng, ngươi thu hảo đồ đệ, càng đáng giá chúc mừng, ha ha ha ha... Quý đồ không được! Không được ah!
- May mắn! May mắn! Ha ha... Nếu như tiểu đồ sớm sinh ra vài năm, năm đó tham gia năm các luận võ gặp gỡ Đệ Nhất Công Tử thì làm gì đạt được đệ nhất, lần này đúng là may mắn! Vận khí cho phép, ha ha...
La Khiếu Dã cười nói.
Bắc Thần Các cầm đệ nhất, đã đánh vào thể diện của chủ các, Huyền Thiên cầm đệ nhất, mục đích đã hoàn thành, La Khiếu Dã tự nhiên phải nói qua loa vài lời, miễn cho kích thích chủ các tức giận.
- Đó là đương nhiên!
Thái thượng trưởng lão chủ các Ngũ Tùng Hào nói:
- Không nói Đệ Nhất Công Tử, cho dù là đệ tử thiên tài Đậu Bân còn mạnh hơn Huyền Thiên, đó cũng là nắm chắc, đáng tiếc... Đậu Bân chủ động nhận thua, đem cơ hội nhường cho Nguyệt Hạm Tích, nữ nhân cuối cùng là nữ nhân ah, phải thua trong tay nam nhân.
La Khiếu Dã hừ nhẹ một tiếng, cho chủ các một chút nhan sắc, bọn họ đã muốn mở phường nhuộm, Nguyệt Hạm Tích vừa rồi thi triển Phong Chi Kiếm Pháp, rõ ràng là vô địch Địa giai cảnh, ai có thể như Huyền Thiên dùng đạo phá đạo? Nói Đậu Bân có thể thắng được Huyền Thiên, hoàn toàn là nói bậy nói bạ.
Hơn nữa còn đặc biệt nhắc nhở Nguyệt Hạm Tích là nữ nhân, ngụ ý chính là Huyền Thiên thắng nữ nhân, không có gì không dậy nổi, Kháo! Cũng không nhìn một chút nữ nhân kia cường đại như thế nào.
- Bổn tọa không chấp nhặt với lão quỷ giảo hoạt như ngươi!
La Khiếu Dã nói thầm trong nội tâm, giữ im lặng.
Tuy La Khiếu Dã là các chủ một phương, nhưng niên kỷ mới hơn bốn mươi, là người trẻ tuổi, có thể bình khởi bình tọa với thái thượng trưởng lão chủ các, nhưng mà những lão già này ai không hơn sáu mươi, thực bàn về bối phận thì La Khiếu Dã còn muốn nhỏ hơn một đời, tuy thực lực La Khiếu Dã cường đại, nhưng miệng lưỡi tranh giành không phân mạnh yếu, mà là thân phận bối phận, cho nên hắn ở chủ các luôn chịu thiệt.
Thấy La Khiếu Dã không nói, Ngũ Tùng Hào thần sắc thập phần đắc ý, Huyền Thiên năm nay đoạt đệ nhất năm các cho Bắc Thần Các, làm cho người chủ các không thích, trong nội tâm Ngũ Tùng Hào rất là khó chịu, chỉ có ở trước mặt La Khiếu Dã tìm cảm giác thoải mái.
- Tôn thái thượng trưởng lão, lúc này luận võ năm các, đệ nhất danh ban thưởng là cầu một khỏa Thiên cấp đan dược của ngài, có đúng không?
Huyền Thiên đi tới quảng trường, tới trước chỗ ngồi của các vị thái thượng trưởng lão.
- Cho một đệ tử Địa giai cảnh ban thưởng Thiên cấp đan dược, có phải quá mức xa xỉ hay không, theo lão phu thấy ban thưởng một khỏa địa cấp đan dược là đầy đủ.
Còn chưa đợi người kia trả lời, Ngũ Tùng Hào đột nhiên nói ra.
/1894
|