Hắn quả thực có chút không tiếp thụ được: Đậu xanh! Chiến lực biến thái như thế, tốc độ cũng biến thái không kém. Hắn mới có tu vi Địa giai cảnh còn nhanh hơn ta sao? Điều này...điều này không phù hợp lẽ thường ah!
Ngắn ngủn hơn mười cái hô hấp, Huyền Thiên đã đuổi kịp người bịt mặt Thiên Giai Cảnh nhất trọng, bàn tay vàng của hắn đâm về phía trước.
Keng - - ba!
Một tiếng nổ tung, cương nguyên khí tráo bên ngoài cơ thể người bịt mặt lập tức bị đâm nát.
Bàn tay vàng nổ bắn ra một thanh đao sắc bén màu vàng, chỉ mang hóa kiếm, trong nháy mắt điểm ra mấy cái đâm vào thân thể người bịt mặt.
Hét thảm một tiếng, người bịt mặt lập tức run lên, thân thể rơi xuống bên dưới.
- Đồ nhi - - ah!
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh thất trọng thấy đệ tử bị thương hạ xuống thì chấn động, hắn hô gấp một tiếng nhưng trong lúc phân thần bị một kiếm của La Khiếu Dã chém trúng cánh tay, cũng phát ra một tiếng hét thảm.
Máu tươi vẩy ra, một cánh tay văng ra ngoài. Một kiếm của La Khiếu Dã đã chặt đứt cả cánh tay của người bịt mặt.
- Ah!!! La Khiếu Dã, ngươi dám chặt đứt một tay của lão phu, Thiên Tinh Các sẽ không tha cho ngươi. . . !
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh thất trọng ôm chặt cánh tay cụt, vừa kêu thảm thiết vừa lui về phía sau.
- Đã đến rồi thì lưu mạng lại đi!
La Khiếu Dã quát lạnh một tiếng, tốc độ bạo tăng đuổi theo người bịt mặt chém giết, hào quang bảo kiếm trong tay bùng lên tiếp tục thi triển tuyệt thế sát chiêu.
- Đừng. . . Đừng giết ta, ta là đệ tử thân truyền của Thiên Tinh Các. Giết ta, ngươi cũng không sống được. . . !
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh nhất trọng rơi xuống mặt đất, hắn đã bị Huyền Thiên chế trụ, nửa cầu xin tha thứ, nửa mang đe dọa nói.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Thiên Tinh Các chủ đã nhận được Vạn Hóa Thánh Pháp, tâm tư đều đặt ở thành tựu vô thượng vương giả. Cho dù là Thiên Tinh Các không có, hắn cũng không quan tâm, hiện tại Thiên Tinh Các đã sớm không thể so với lúc trước. Sống chết của ngươi, ai sẽ quản? Nói! Là ai phái ngươi tới giết ta!
Cường giả Thiên Giai Cảnh nhất trọng sững sờ, Vạn hóa thánh pháp không phải là bị một cường giả thần bí đoạt đi trong tay Đệ Nhất Công Tử sao? Sao đột nhiên lại là Thiên Tinh Các chủ đã nhận được?
Bất quá, giờ phút này hắn đã không còn thời gian cân nhắc vấn đề này, nghe Huyền Thiên quát hỏi, hắn đáp ngay:
- Vâng. . . Là Đệ Nhất Công Tử, Huyền Thiên, ngươi. . . Ngươi tốt nhất là thả ta ra, nếu không Đệ Nhất Công Tử quyết không tha cho ngươi.
Huyền Thiên đã sớm ngờ tới là Đệ Nhất Công Tử, hắn hỏi chỉ để chứng thực mà thôi:
- Ngươi lên đường trước đi, Đệ Nhất Công Tử sẽ tới chôn cùng ngươi sớm thôi.
Nói xong, kim chỉ bạo điểm ở giữa mi tâm người này. Một ngón tay chọc thủng mi tâm ý niệm diệt sát vừa động, kẻ này lập tức bị mất mạng.
Người này đã nhiều lần thấy hắn thi triển Địa Nhãn Thần Đồng, không có khả năng thả hắn về báo cáo cho Đệ Nhất Công Tử, cũng không thể một mực mang theo hắn làm tù binh. một khi hắn đã lựa chọn con đường đuổi giết mình thì phải có giác ngộ bị giết lại. Huyền Thiên chỉ còn cách giết hắn!
Trên bầu trời xa xăm cũng truyền đến một tiếng kêu thảm, người bịt mặt đào tẩu không thể thoát khỏi trong lòng bàn tay của La Khiếu Dã, hắn ta cũng bị La Khiếu Dã đuổi theo chém chết.
La Khiếu Dã mang theo thi thể trở về, đây là một Thái Thượng trưởng lão qua tuổi thất tuần của Thiên Tinh Các, còn lớn tuổi hơn cả Thiên Tinh Các Chủ là một lão ngoan đồng.
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh nhất trọng là đệ tử thân truyền của người này.
Thi thể Hai người đều bị La Khiếu Dã dùng Thiên Cương Chân Hỏa thiêu sạch sẽ.
Hai người đã che mặt thì nói rõ là lén lút đến đuổi giết Huyền Thiên, người biết không có mấy. Một khi đã giết thì phải xử lý hậu quả cho sạch sẽ.
Nếu như Đệ Nhất Công Tử muốn tìm bọn hắn tính toán khoản sổ sách này thì trước phải bạo lộ chuyện hắn phái hai người đến đuổi giết Huyền Thiên. Chuyện bất lợi với thanh danh này đương nhiên là Đệ Nhất Công Tử không thể làm, hắn đành ngậm bồ hòn làm ngọc, để đối phó với Huyền Thiên cần phái thêm sát thủ khác.
Rõ ràng là địch cùng toàn bộ Thiên Tinh Các là chuyện phi thường nguy hiểm nhưng mà vẻn vẹn là địch của Đệ Nhất Công Tử thì hắn không có khả năng phái ra bao nhiêu Thiên Giai Cảnh hậu kỳ cường giả, có La Khiếu Dã ở đây thì không uy hiếp quá lớn.
- Đây là một chuôi Thiên cấp hạ phẩm bảo kiếm, con mang ở trên người phòng thân a!
Xử lý xong thi thể hai người bịt mặt, La Khiếu Dã đem một thanh bảo kiếm cho Huyền Thiên.
Đây là vũ khí của người bịt mặt Thiên Giai Cảnh thất trọng, La Khiếu Dã nhắc nhở:
- Lúc nhiều người thì tận lực đừng sử dụng, hai người này chết đi, chúng ta không nên lộ ra, muốn nói phải để cho Đệ Nhất Công Tử đi nói.
Huyền Thiên gật gật đầu tiếp lấy kiếm thu vào trong không gian giới chỉ.
Trải qua một cuộc chiến đấu, lịch lãm rèn luyện sinh tử nguy cơ, Huyền Thiên rốt cục hợp nhất thân thể thích ứng biến hóa của thực lực. Chiến lực tăng trưởng một bước nho nhỏ so với trước khi chiến đấu.
Bốn người tiếp tục phi hành theo hướng bắc, vài ngày sau, mọi người đi tới Bắc Vực Ngạo Châu.
Tin tức có đủ loại con đường truyền bá, lúc này tin tức Huyền Thiên bị trục xuất khỏi Thiên Tinh Các và La Khiếu Dã thoát ly Thiên Tinh Các đã sớm truyền khắp Thần Châu Thần Châu Ngũ Vực, một ít tông môn Ngạo Châu chú ý đại sự Thần Châu tự nhiên cũng biết.
Thiên Kiếm Tông, Huyền Gia biết được tin tức, liền tính toán khẳng định Huyền Thiên, La Khiếu Dã sẽ đến Thiên Kiếm Tông nên đều tới đợi hai người.
Ngày 20 tháng 12, Huyền Thiên, La Khiếu Dã, La Ngọc Y đi tới Thiên Kiếm Tông, Ngạo Huyên Huyên thì trên đường đi ngang qua Ngạo Kiếm Sơn Trang đã về nhà luôn.
- Các chủ!
Ánh mắt của Tương Phi Tinh lợi hại nhất, vừa thấy La Khiếu Dã đã ra đón đầu tiên.
- Huyền Thiên trở lại. . . !
- Trời ạ, lúc này không đến một năm, tu vi của Huyền Thiên lại đạt đến Địa giai cảnh cửu trọng!
- Huyền Thiên đúng là thiên tài, Thiên Tinh Các trục xuất hắn đúng là bị mù mắt.
...
Huyền Thiên trở về lập tức oanh động cả Thiên Kiếm Tông, danh khí của hắn ở Thiên Kiếm Tông tựa như Đệ Nhất Công Tử ở Thiên Tinh Các.
La Khiếu Dã đã đến cũng không bằng Huyền Thiên trở về tông môn.
- La Các chủ. . . Cửu ngưỡng đại danh, hạnh ngộ hạnh ngộ!
Lăng Dật Trần, Mạc Lưu Hành, Lăng Khiếu Thiên và cao tầng Thiên Kiếm Tông cũng đi theo sau lưng Tương Phi Tinh nghênh đón.
Thiên Kiếm Tông bởi vì có đại lượng công pháp tu luyện địa giai hơn nữa tài nguyên sung túc, hai năm qua phát triển rất nhanh, Lăng Dật Trần niên kỷ khá lớn cũng đã đột phá. Hai năm liên tục đột phá ba cái cảnh giới, hôm nay đã là Địa giai cảnh lục trọng.
Mạc Lưu Hành thì kém chút ít, mới đột phá một cảnh giới, hôm nay có tu vi Địa giai cảnh tam trọng.
Ngược lại Lăng Khiếu Thiên, niên kỷ tráng niên, tu luyện công pháp đột nhiên đề cao để cho tiềm lực của hắn đều bộc phát ra, hôm nay đã là Địa giai cảnh tứ trọng, vượt qua Mạc Lưu Hành.
Ngắn ngủn hơn mười cái hô hấp, Huyền Thiên đã đuổi kịp người bịt mặt Thiên Giai Cảnh nhất trọng, bàn tay vàng của hắn đâm về phía trước.
Keng - - ba!
Một tiếng nổ tung, cương nguyên khí tráo bên ngoài cơ thể người bịt mặt lập tức bị đâm nát.
Bàn tay vàng nổ bắn ra một thanh đao sắc bén màu vàng, chỉ mang hóa kiếm, trong nháy mắt điểm ra mấy cái đâm vào thân thể người bịt mặt.
Hét thảm một tiếng, người bịt mặt lập tức run lên, thân thể rơi xuống bên dưới.
- Đồ nhi - - ah!
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh thất trọng thấy đệ tử bị thương hạ xuống thì chấn động, hắn hô gấp một tiếng nhưng trong lúc phân thần bị một kiếm của La Khiếu Dã chém trúng cánh tay, cũng phát ra một tiếng hét thảm.
Máu tươi vẩy ra, một cánh tay văng ra ngoài. Một kiếm của La Khiếu Dã đã chặt đứt cả cánh tay của người bịt mặt.
- Ah!!! La Khiếu Dã, ngươi dám chặt đứt một tay của lão phu, Thiên Tinh Các sẽ không tha cho ngươi. . . !
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh thất trọng ôm chặt cánh tay cụt, vừa kêu thảm thiết vừa lui về phía sau.
- Đã đến rồi thì lưu mạng lại đi!
La Khiếu Dã quát lạnh một tiếng, tốc độ bạo tăng đuổi theo người bịt mặt chém giết, hào quang bảo kiếm trong tay bùng lên tiếp tục thi triển tuyệt thế sát chiêu.
- Đừng. . . Đừng giết ta, ta là đệ tử thân truyền của Thiên Tinh Các. Giết ta, ngươi cũng không sống được. . . !
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh nhất trọng rơi xuống mặt đất, hắn đã bị Huyền Thiên chế trụ, nửa cầu xin tha thứ, nửa mang đe dọa nói.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Thiên Tinh Các chủ đã nhận được Vạn Hóa Thánh Pháp, tâm tư đều đặt ở thành tựu vô thượng vương giả. Cho dù là Thiên Tinh Các không có, hắn cũng không quan tâm, hiện tại Thiên Tinh Các đã sớm không thể so với lúc trước. Sống chết của ngươi, ai sẽ quản? Nói! Là ai phái ngươi tới giết ta!
Cường giả Thiên Giai Cảnh nhất trọng sững sờ, Vạn hóa thánh pháp không phải là bị một cường giả thần bí đoạt đi trong tay Đệ Nhất Công Tử sao? Sao đột nhiên lại là Thiên Tinh Các chủ đã nhận được?
Bất quá, giờ phút này hắn đã không còn thời gian cân nhắc vấn đề này, nghe Huyền Thiên quát hỏi, hắn đáp ngay:
- Vâng. . . Là Đệ Nhất Công Tử, Huyền Thiên, ngươi. . . Ngươi tốt nhất là thả ta ra, nếu không Đệ Nhất Công Tử quyết không tha cho ngươi.
Huyền Thiên đã sớm ngờ tới là Đệ Nhất Công Tử, hắn hỏi chỉ để chứng thực mà thôi:
- Ngươi lên đường trước đi, Đệ Nhất Công Tử sẽ tới chôn cùng ngươi sớm thôi.
Nói xong, kim chỉ bạo điểm ở giữa mi tâm người này. Một ngón tay chọc thủng mi tâm ý niệm diệt sát vừa động, kẻ này lập tức bị mất mạng.
Người này đã nhiều lần thấy hắn thi triển Địa Nhãn Thần Đồng, không có khả năng thả hắn về báo cáo cho Đệ Nhất Công Tử, cũng không thể một mực mang theo hắn làm tù binh. một khi hắn đã lựa chọn con đường đuổi giết mình thì phải có giác ngộ bị giết lại. Huyền Thiên chỉ còn cách giết hắn!
Trên bầu trời xa xăm cũng truyền đến một tiếng kêu thảm, người bịt mặt đào tẩu không thể thoát khỏi trong lòng bàn tay của La Khiếu Dã, hắn ta cũng bị La Khiếu Dã đuổi theo chém chết.
La Khiếu Dã mang theo thi thể trở về, đây là một Thái Thượng trưởng lão qua tuổi thất tuần của Thiên Tinh Các, còn lớn tuổi hơn cả Thiên Tinh Các Chủ là một lão ngoan đồng.
Người bịt mặt Thiên Giai Cảnh nhất trọng là đệ tử thân truyền của người này.
Thi thể Hai người đều bị La Khiếu Dã dùng Thiên Cương Chân Hỏa thiêu sạch sẽ.
Hai người đã che mặt thì nói rõ là lén lút đến đuổi giết Huyền Thiên, người biết không có mấy. Một khi đã giết thì phải xử lý hậu quả cho sạch sẽ.
Nếu như Đệ Nhất Công Tử muốn tìm bọn hắn tính toán khoản sổ sách này thì trước phải bạo lộ chuyện hắn phái hai người đến đuổi giết Huyền Thiên. Chuyện bất lợi với thanh danh này đương nhiên là Đệ Nhất Công Tử không thể làm, hắn đành ngậm bồ hòn làm ngọc, để đối phó với Huyền Thiên cần phái thêm sát thủ khác.
Rõ ràng là địch cùng toàn bộ Thiên Tinh Các là chuyện phi thường nguy hiểm nhưng mà vẻn vẹn là địch của Đệ Nhất Công Tử thì hắn không có khả năng phái ra bao nhiêu Thiên Giai Cảnh hậu kỳ cường giả, có La Khiếu Dã ở đây thì không uy hiếp quá lớn.
- Đây là một chuôi Thiên cấp hạ phẩm bảo kiếm, con mang ở trên người phòng thân a!
Xử lý xong thi thể hai người bịt mặt, La Khiếu Dã đem một thanh bảo kiếm cho Huyền Thiên.
Đây là vũ khí của người bịt mặt Thiên Giai Cảnh thất trọng, La Khiếu Dã nhắc nhở:
- Lúc nhiều người thì tận lực đừng sử dụng, hai người này chết đi, chúng ta không nên lộ ra, muốn nói phải để cho Đệ Nhất Công Tử đi nói.
Huyền Thiên gật gật đầu tiếp lấy kiếm thu vào trong không gian giới chỉ.
Trải qua một cuộc chiến đấu, lịch lãm rèn luyện sinh tử nguy cơ, Huyền Thiên rốt cục hợp nhất thân thể thích ứng biến hóa của thực lực. Chiến lực tăng trưởng một bước nho nhỏ so với trước khi chiến đấu.
Bốn người tiếp tục phi hành theo hướng bắc, vài ngày sau, mọi người đi tới Bắc Vực Ngạo Châu.
Tin tức có đủ loại con đường truyền bá, lúc này tin tức Huyền Thiên bị trục xuất khỏi Thiên Tinh Các và La Khiếu Dã thoát ly Thiên Tinh Các đã sớm truyền khắp Thần Châu Thần Châu Ngũ Vực, một ít tông môn Ngạo Châu chú ý đại sự Thần Châu tự nhiên cũng biết.
Thiên Kiếm Tông, Huyền Gia biết được tin tức, liền tính toán khẳng định Huyền Thiên, La Khiếu Dã sẽ đến Thiên Kiếm Tông nên đều tới đợi hai người.
Ngày 20 tháng 12, Huyền Thiên, La Khiếu Dã, La Ngọc Y đi tới Thiên Kiếm Tông, Ngạo Huyên Huyên thì trên đường đi ngang qua Ngạo Kiếm Sơn Trang đã về nhà luôn.
- Các chủ!
Ánh mắt của Tương Phi Tinh lợi hại nhất, vừa thấy La Khiếu Dã đã ra đón đầu tiên.
- Huyền Thiên trở lại. . . !
- Trời ạ, lúc này không đến một năm, tu vi của Huyền Thiên lại đạt đến Địa giai cảnh cửu trọng!
- Huyền Thiên đúng là thiên tài, Thiên Tinh Các trục xuất hắn đúng là bị mù mắt.
...
Huyền Thiên trở về lập tức oanh động cả Thiên Kiếm Tông, danh khí của hắn ở Thiên Kiếm Tông tựa như Đệ Nhất Công Tử ở Thiên Tinh Các.
La Khiếu Dã đã đến cũng không bằng Huyền Thiên trở về tông môn.
- La Các chủ. . . Cửu ngưỡng đại danh, hạnh ngộ hạnh ngộ!
Lăng Dật Trần, Mạc Lưu Hành, Lăng Khiếu Thiên và cao tầng Thiên Kiếm Tông cũng đi theo sau lưng Tương Phi Tinh nghênh đón.
Thiên Kiếm Tông bởi vì có đại lượng công pháp tu luyện địa giai hơn nữa tài nguyên sung túc, hai năm qua phát triển rất nhanh, Lăng Dật Trần niên kỷ khá lớn cũng đã đột phá. Hai năm liên tục đột phá ba cái cảnh giới, hôm nay đã là Địa giai cảnh lục trọng.
Mạc Lưu Hành thì kém chút ít, mới đột phá một cảnh giới, hôm nay có tu vi Địa giai cảnh tam trọng.
Ngược lại Lăng Khiếu Thiên, niên kỷ tráng niên, tu luyện công pháp đột nhiên đề cao để cho tiềm lực của hắn đều bộc phát ra, hôm nay đã là Địa giai cảnh tứ trọng, vượt qua Mạc Lưu Hành.
/1894
|