Huyền Thiên ngồi lẳng lặng, nhưng kiếm trong vỏ thì rung động từng đợt.
Kiếm có thể cảm giác được kiếm ý chấn động.
Kiếm ý trong lòng Huyền Thiên lĩnh ngộ phun trào càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kịch liệt thì kiếm trong vỏ cũng rung rung càng ngày càng mạnh.
Kiếm trong vỏ không chỉ rung động mà hơn nữa còn bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắt, chậm rãi bay lên giống như muốn ra khỏi vỏ lộ ra phong mang.
Một tấc! Một tấc! Lại một tấc!
Kiếm Trong vỏ chậm rãi bay lên.
Khi mà kiếm từ trong vỏ lộ ra một nửa thì một tiếng giòn vang phát ra, cả thanh kiếm vọt ra ngoài phát ra quang mang như tia chớp.
Huyền Thiên mở hai mắt ra như hai thanh lợi kiếm.
Tay hắn vừa nhấc, kiếm ra khỏi vỏ rơi vào tay chỉ về phía trước.
Hưu - - !
Một đạo quang mang từ chuôi kiếm tiếp tục kích xạ ra ngoài hóa thành một bóng người giống Huyền Thiên như tạc.
Huyền Thiên ngồi bất động, nhưng mà bóng người giống Huyền Thiên như đúc thì di động.
Bóng người kia sắc bén đồng dạng thanh kiếm, đi qua cái bàn thì cái bàn bị cắt thành mảnh vỡ, ngồi ở trên mặt ghế, cái ghế cũng lập tức bị cắt nát.
Đây là một đạo kiếm ý! Huyền Thiên phân ra hóa thành hình dạng của hắn, trong phạm vi nhất định Huyền Thiên có thể khống chế đạo kiếm ý này làm bất kể động tác gì, kể cả thi triển võ học.
Đây là một đạo thất giai kiếm ý, mặc dù không có toàn bộ uy lực của thất giai kiếm ý nhưng tuyệt đối là không thấp, cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc chống đỡ được đạo kiếm ý này công kích.
Cho dù là đạo kiếm ý này rời xa bản thể, Huyền Thiên không cách nào khống chế nhưng nó vẫn sẽ bảo tồn một đoạn thời gian rất dài sẽ không tán loạn, hơn nữa có một chút tính tự chủ bảo hộ cùng tính công kích, chỉ là không có năng lực suy nghĩ. Bất quá ngay cả như vậy, cao thủ Tiên Thiên Cảnh cũng khó có thể làm gì được rồi.
Huyền Thiên lúc tại Tiên Thiên Cảnh đánh chết Lục Tiệm Vân, trong cơ thể hắn có một đạo kiếm ý của Hoành Chính Dương, đó mới bất quá là lục giai kiếm ý cũng đã ngăn trở công kích của Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ.
Kiếm ý ngoại trừ hóa thành kiếm hình, cũng chỉ có thể hóa thành hình người không thể tiếp tục biến hóa, chỉ có khi mà kiếm ý đạt đến Đại viên mãn, trình độ thập giai kiếm ý mới có thể hóa thập hình.
Tu vi Địa giai cảnh cửu trọng, thất giai kiếm ý! Huyền Thiên lại một lần nữa đem kiếm ý lĩnh ngộ đến trình độ bằng với kiếm nhân thời cổ, theo như sách sử ghi lại thì đây là cực hạn.
Bất quá, Huyền Thiên cũng không cảm giác được có nhiều khó khăn, hắn lĩnh ngộ kiếm ý chỉ cần có thời gian thì mọi thứ đều là nước chảy thành sông.
Hắn suy nghĩ có khả năng tại Địa giai cảnh cửu trọng đem kiếm ý lĩnh ngộ đến trình độ bát giai không?
Nếu quả thật lĩnh ngộ thành công thì chiến lực của mình sẽ còn khủng bố tới trình độ nào?
Trong lòng nghĩ như thế, Huyền Thiên đem kiếm ý lĩnh ngộ đến thất giai cũng không dừng lại, mà là tiếp tục tìm hiểu, nếu như hắn thật có thể tại địa giai cửu trọng liền đem kiếm ý lĩnh ngộ đến bát giai, vậy thì hắn đã phá vỡ hết ghi chép của cổ nhân thời xưa.
Đương nhiên điều này là rất khó khăn, cho dù kiếm khách vĩ đại nhất trong lịch sử cũng chỉ lĩnh ngộ kiếm ý đến bát giai khi tu vi đạt tới Thiên Giai Cảnh tam trọng. Tu vi của Huyền Thiên thật sự là còn kém quá xa, không chỉ cách mấy cái cảnh giới nhỏ, còn có một đại cảnh giới.
- Kế tiếp phải lấy tăng tu vi làm chủ, thực lực kiếm ý tăng lên không kịp tu vi thì cho dù là kiếm ý siêu cường, mặc dù có thể vượt cấp khiêu chiến thì cũng chỉ vượt cấp có hạn. Trước hết bản thân mình phải cường đại hơn thì mới có thể chiến thắng càng nhiều đối thủ cường đại.
Huyền Thiên trong lòng suy nghĩ.
Một đêm qua rất nhanh đi, ngày kế tiếp bốn người Huyền Thiên bước lên lộ trình ngày cuối cùng, như vô tình ý hôm nay lúc chạng vạng tối là có thể đến Thiên Hải thành Long gia.
Có lẽ là tối hôm qua phát tiết áp lực trong lòng nên khí sắc Long Tử Nghiên hôm nay tốt hơn nhiều, tuy rằng bởi vì sẽ phải thấy người Long gia mà cảm xúc không tốt nhưng ngẫu nhiên vẫn còn cười cười, hơn nữa tinh thần phấn chấn hơn, có vẻ nàng đã mở lòng mình ra.
Giữa trưa bốn người tới Đông Trữ Thành Đại Thành gần nhất Thiên Hải thành, mọi người chuẩn bị ăn một bữa ngon nghỉ ngơi một chút lại lên đường.
Phong cách thành trì các nơi, thức ăn quán rượu cũng là một trong những hứng thứ của bốn người, mỗi khi tới một đại thành thì họ đều ghé vào tham quan một chút.
Trong Đông Trữ Thành thập phần náo nhiệt, trên đường phàm nhân, vũ giả lui tới như nước chảy.
Bất quá ánh mắt Huyền Thiên rất lợi hại khi nhìn thấy ở quán rượu phía trước có mọt người quen biết - Đậu Bân!
- Đợi một chút. . . !
Huyền Thiên dừng bước, ba người khác cũng dừng lại.
- Sao vậy?
Hướng Thiên Tiếu nhìn về phía trước, thân là cường giả Thiên Giai Cảnh ánh mắt của Hướng Thiên Tiếu không thể kém hơn Huyền Thiên nhưng mà hắn không biết Đậu Bân.
La Ngọc Y cũng quan sát nhưng mà cách được quá xa, nàng nhìn không rõ.
Đậu Bân cùng hai người đồng hành, tiến nhập tửu lâu Bảo Thắng.
- Việc lạ, Thiên Tinh Các cách Đông Trữ Thành mấy mười vạn dặm, Đậu Bân làm sao lại chạy tới đây?
Trong lòng Huyền Thiên kinh nghi.
Huyền Thiên nói chuyện của Đậu Bân, La Ngọc Y cũng kinh ngạc không thôi.
Hướng Thiên Tiếu nghe xong nói:
- Là đệ tử của Thiên Tinh Các à? Đáng tiếc mới có tu vi nửa bước thiên giai, nếu như là yêu nghiệt công tử, ta liền đi đánh hắn thành cái đầu heo.
La Ngọc Y mắt trắng không còn chút máu, nói:
- Đánh đánh đánh, ngươi suốt ngày chỉ biết đánh nhau. Yêu nghiệt công tử Thiên Tinh Các là Đệ Nhất Công Tử, nếu gặp phải ngươi cũng ngốc nghếch xông lên đánh thì có chín cái mạng cũng không đủ cho ngươi chết.
- Đệ Nhất Công Tử có cái gì rất giỏi, đó là hắn không có đụng phải Hướng Thiếu ta, còn dám tự xưng thứ nhất. Đụng phải ta, ta đem hắn đánh thành một tên công tử không ai nhận ra.
Hướng Thiên Tiếu thấy trong giọng nói La Ngọc Y đề cao thực lực của Đệ Nhất Công Tử thì trong lòng cảm thấy phiền muộn, hắn cứng miệng nói.
La Ngọc Y im lặng nhìn hắn một cái.
Đối với hai người suốt ngày cãi lộn, Huyền Thiên sớm đã gặp nhiều không trách, hắn nói:
- Mọi người đi theo ta tìm một chỗ không người, ta đi theo dõi bọn hắn.
Bốn người tới ngõ cụt đằng sau quán rượu Bảo Thắng, tuy rằng bên ngoài đường rất náo nhiệt nhưng tại đây thì yên tĩnh.
Hướng Thiên Tiếu, La Ngọc Y, Long Tử Nghiên ba người canh giữ ở đầu hẻm, Huyền Thiên đưa lưng về phía đầu hẻm mở ra Địa Nhãn Thần Đồng nhìn vào trong quán rượu Bảo Thắng.
Hôm nay Địa Nhãn Thần Đồng của Huyền Thiên có tạo nghệ hơn xa trước kia, có thể nhìn ra bảy tám trăm thước, không nói quán rượu Bảo Thắng, cho dù là cả con đường đều ở trong tầm mắt của Huyền Thiên.
Huyền Thiên tìm kiếm trong tửu lâu Bảo Thắng, Lầu hai cũng không trông thấy bóng người Đậu Bân, tại lầu ba thì thấy được hắn cùng hai người khác đang ngồi ở trong đó vừa ăn uống, vừa nói chuyện.
Kiếm có thể cảm giác được kiếm ý chấn động.
Kiếm ý trong lòng Huyền Thiên lĩnh ngộ phun trào càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kịch liệt thì kiếm trong vỏ cũng rung rung càng ngày càng mạnh.
Kiếm trong vỏ không chỉ rung động mà hơn nữa còn bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắt, chậm rãi bay lên giống như muốn ra khỏi vỏ lộ ra phong mang.
Một tấc! Một tấc! Lại một tấc!
Kiếm Trong vỏ chậm rãi bay lên.
Khi mà kiếm từ trong vỏ lộ ra một nửa thì một tiếng giòn vang phát ra, cả thanh kiếm vọt ra ngoài phát ra quang mang như tia chớp.
Huyền Thiên mở hai mắt ra như hai thanh lợi kiếm.
Tay hắn vừa nhấc, kiếm ra khỏi vỏ rơi vào tay chỉ về phía trước.
Hưu - - !
Một đạo quang mang từ chuôi kiếm tiếp tục kích xạ ra ngoài hóa thành một bóng người giống Huyền Thiên như tạc.
Huyền Thiên ngồi bất động, nhưng mà bóng người giống Huyền Thiên như đúc thì di động.
Bóng người kia sắc bén đồng dạng thanh kiếm, đi qua cái bàn thì cái bàn bị cắt thành mảnh vỡ, ngồi ở trên mặt ghế, cái ghế cũng lập tức bị cắt nát.
Đây là một đạo kiếm ý! Huyền Thiên phân ra hóa thành hình dạng của hắn, trong phạm vi nhất định Huyền Thiên có thể khống chế đạo kiếm ý này làm bất kể động tác gì, kể cả thi triển võ học.
Đây là một đạo thất giai kiếm ý, mặc dù không có toàn bộ uy lực của thất giai kiếm ý nhưng tuyệt đối là không thấp, cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc chống đỡ được đạo kiếm ý này công kích.
Cho dù là đạo kiếm ý này rời xa bản thể, Huyền Thiên không cách nào khống chế nhưng nó vẫn sẽ bảo tồn một đoạn thời gian rất dài sẽ không tán loạn, hơn nữa có một chút tính tự chủ bảo hộ cùng tính công kích, chỉ là không có năng lực suy nghĩ. Bất quá ngay cả như vậy, cao thủ Tiên Thiên Cảnh cũng khó có thể làm gì được rồi.
Huyền Thiên lúc tại Tiên Thiên Cảnh đánh chết Lục Tiệm Vân, trong cơ thể hắn có một đạo kiếm ý của Hoành Chính Dương, đó mới bất quá là lục giai kiếm ý cũng đã ngăn trở công kích của Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ.
Kiếm ý ngoại trừ hóa thành kiếm hình, cũng chỉ có thể hóa thành hình người không thể tiếp tục biến hóa, chỉ có khi mà kiếm ý đạt đến Đại viên mãn, trình độ thập giai kiếm ý mới có thể hóa thập hình.
Tu vi Địa giai cảnh cửu trọng, thất giai kiếm ý! Huyền Thiên lại một lần nữa đem kiếm ý lĩnh ngộ đến trình độ bằng với kiếm nhân thời cổ, theo như sách sử ghi lại thì đây là cực hạn.
Bất quá, Huyền Thiên cũng không cảm giác được có nhiều khó khăn, hắn lĩnh ngộ kiếm ý chỉ cần có thời gian thì mọi thứ đều là nước chảy thành sông.
Hắn suy nghĩ có khả năng tại Địa giai cảnh cửu trọng đem kiếm ý lĩnh ngộ đến trình độ bát giai không?
Nếu quả thật lĩnh ngộ thành công thì chiến lực của mình sẽ còn khủng bố tới trình độ nào?
Trong lòng nghĩ như thế, Huyền Thiên đem kiếm ý lĩnh ngộ đến thất giai cũng không dừng lại, mà là tiếp tục tìm hiểu, nếu như hắn thật có thể tại địa giai cửu trọng liền đem kiếm ý lĩnh ngộ đến bát giai, vậy thì hắn đã phá vỡ hết ghi chép của cổ nhân thời xưa.
Đương nhiên điều này là rất khó khăn, cho dù kiếm khách vĩ đại nhất trong lịch sử cũng chỉ lĩnh ngộ kiếm ý đến bát giai khi tu vi đạt tới Thiên Giai Cảnh tam trọng. Tu vi của Huyền Thiên thật sự là còn kém quá xa, không chỉ cách mấy cái cảnh giới nhỏ, còn có một đại cảnh giới.
- Kế tiếp phải lấy tăng tu vi làm chủ, thực lực kiếm ý tăng lên không kịp tu vi thì cho dù là kiếm ý siêu cường, mặc dù có thể vượt cấp khiêu chiến thì cũng chỉ vượt cấp có hạn. Trước hết bản thân mình phải cường đại hơn thì mới có thể chiến thắng càng nhiều đối thủ cường đại.
Huyền Thiên trong lòng suy nghĩ.
Một đêm qua rất nhanh đi, ngày kế tiếp bốn người Huyền Thiên bước lên lộ trình ngày cuối cùng, như vô tình ý hôm nay lúc chạng vạng tối là có thể đến Thiên Hải thành Long gia.
Có lẽ là tối hôm qua phát tiết áp lực trong lòng nên khí sắc Long Tử Nghiên hôm nay tốt hơn nhiều, tuy rằng bởi vì sẽ phải thấy người Long gia mà cảm xúc không tốt nhưng ngẫu nhiên vẫn còn cười cười, hơn nữa tinh thần phấn chấn hơn, có vẻ nàng đã mở lòng mình ra.
Giữa trưa bốn người tới Đông Trữ Thành Đại Thành gần nhất Thiên Hải thành, mọi người chuẩn bị ăn một bữa ngon nghỉ ngơi một chút lại lên đường.
Phong cách thành trì các nơi, thức ăn quán rượu cũng là một trong những hứng thứ của bốn người, mỗi khi tới một đại thành thì họ đều ghé vào tham quan một chút.
Trong Đông Trữ Thành thập phần náo nhiệt, trên đường phàm nhân, vũ giả lui tới như nước chảy.
Bất quá ánh mắt Huyền Thiên rất lợi hại khi nhìn thấy ở quán rượu phía trước có mọt người quen biết - Đậu Bân!
- Đợi một chút. . . !
Huyền Thiên dừng bước, ba người khác cũng dừng lại.
- Sao vậy?
Hướng Thiên Tiếu nhìn về phía trước, thân là cường giả Thiên Giai Cảnh ánh mắt của Hướng Thiên Tiếu không thể kém hơn Huyền Thiên nhưng mà hắn không biết Đậu Bân.
La Ngọc Y cũng quan sát nhưng mà cách được quá xa, nàng nhìn không rõ.
Đậu Bân cùng hai người đồng hành, tiến nhập tửu lâu Bảo Thắng.
- Việc lạ, Thiên Tinh Các cách Đông Trữ Thành mấy mười vạn dặm, Đậu Bân làm sao lại chạy tới đây?
Trong lòng Huyền Thiên kinh nghi.
Huyền Thiên nói chuyện của Đậu Bân, La Ngọc Y cũng kinh ngạc không thôi.
Hướng Thiên Tiếu nghe xong nói:
- Là đệ tử của Thiên Tinh Các à? Đáng tiếc mới có tu vi nửa bước thiên giai, nếu như là yêu nghiệt công tử, ta liền đi đánh hắn thành cái đầu heo.
La Ngọc Y mắt trắng không còn chút máu, nói:
- Đánh đánh đánh, ngươi suốt ngày chỉ biết đánh nhau. Yêu nghiệt công tử Thiên Tinh Các là Đệ Nhất Công Tử, nếu gặp phải ngươi cũng ngốc nghếch xông lên đánh thì có chín cái mạng cũng không đủ cho ngươi chết.
- Đệ Nhất Công Tử có cái gì rất giỏi, đó là hắn không có đụng phải Hướng Thiếu ta, còn dám tự xưng thứ nhất. Đụng phải ta, ta đem hắn đánh thành một tên công tử không ai nhận ra.
Hướng Thiên Tiếu thấy trong giọng nói La Ngọc Y đề cao thực lực của Đệ Nhất Công Tử thì trong lòng cảm thấy phiền muộn, hắn cứng miệng nói.
La Ngọc Y im lặng nhìn hắn một cái.
Đối với hai người suốt ngày cãi lộn, Huyền Thiên sớm đã gặp nhiều không trách, hắn nói:
- Mọi người đi theo ta tìm một chỗ không người, ta đi theo dõi bọn hắn.
Bốn người tới ngõ cụt đằng sau quán rượu Bảo Thắng, tuy rằng bên ngoài đường rất náo nhiệt nhưng tại đây thì yên tĩnh.
Hướng Thiên Tiếu, La Ngọc Y, Long Tử Nghiên ba người canh giữ ở đầu hẻm, Huyền Thiên đưa lưng về phía đầu hẻm mở ra Địa Nhãn Thần Đồng nhìn vào trong quán rượu Bảo Thắng.
Hôm nay Địa Nhãn Thần Đồng của Huyền Thiên có tạo nghệ hơn xa trước kia, có thể nhìn ra bảy tám trăm thước, không nói quán rượu Bảo Thắng, cho dù là cả con đường đều ở trong tầm mắt của Huyền Thiên.
Huyền Thiên tìm kiếm trong tửu lâu Bảo Thắng, Lầu hai cũng không trông thấy bóng người Đậu Bân, tại lầu ba thì thấy được hắn cùng hai người khác đang ngồi ở trong đó vừa ăn uống, vừa nói chuyện.
/1894
|