Nếu là hắn nắm lấy thật thì chuôi kiếm nhất định sẽ cắt bản tay hắn thành mấy mảnh.
Bất thế cường giả Thiên Giai Cảnh lục trọng không có tư cách rút kiếm ra.
Vị bất thế cường giả này qua tuổi thất tuần, nhưng thiên giai cường giả, ít nhất cũng phải đến 80~90 tuổi, khí huyết mới bắt đầu khô kiệt. Thực lực của hắn vẫn đang còn ở trạng thái đỉnh phong, nhưng tư cách sờ kiếm hắn cũng không có, thật là làm hắn bực muốn chết.
Hắn là thủ tọa Thái Thượng trưởng lão Long gia, quyền lực thật lớn, địa vị cực cao, bởi vì không thể rút kiếm ra cho Long Đãng Thanh nên hắn phẫn nộ xoay người nhìn Hướng Thiên Tiếu nói:
- Tuổi không lớn lắm, tâm lại ác độc như thế? Gia chủ bất quá là thăm dò ngươi, ngươi lại làm hắn bị tổn thương tới mức như thế, người trẻ tuổi, nơi này là Long gia ta, ngươi lấn hiếp người quá đáng rồi.
- Lấn hiếp người quá đáng?
Huyền Thiên nghe vậy thì lạnh lùng nói:
- Thăm dò thăm dò, nói hay lắm nghe, nếu như thăm dò ra Hướng Thiếu không có gì có thể dựa vào thì bị ghim trên tường chính là chúng ta phải không? Kiếm ý người khác lưu cũng cũng không bị khống chế, chỉ có tại thời điểm sinh tử nguy hiểm mới sẽ chủ động bộc phát, nếu không có Long Đãng Thanh xuất thủ ác độc, muốn bắt được chỗ hiểm của Hướng Thiếu , như thế nào kích phát kiếm ý của Túy Kiếm Ông tiền bối? ? Đây là hắn tự tìm đường chết.
Hướng Thiên Tiếu vỗ vỗ lồng ngực nói:
- Thiên thiếu đã nói ra toàn bộ ý niệm ác độc của các ngươi, hắn dám xuất thủ với ta, bản thiếu gia vì sao còn muốn hạ thủ lưu tình, có phải có phải các người còn muốn động thủ hay không ? Nói cho ngươi biết, sư tôn để lại trong cơ thể bản thiếu gia chín chín tám mươi mốt đạo kiếm ý, thiên giai cường giả Long gia các ngươi toàn bộ chạy tới cũng bị thiếu gia ta đóng đinh từng tên một.
Người khác lưu kiếm ý trong thân thể sẽ sinh ra bài xích, đối với thân thể sẽ có tổn thương, lưu kiếm ý càng nhiều thì tổn thương càng lớn.
Hướng Thiên Tiếu lời này rõ ràng cho thấy khoác lác rồi, Túy Kiếm Ông kiếm ý đáng sợ như thế, thật muốn lưu lại chín chín tám mươi mốt đạo trong cơ thể hắn thì đã cắt hắn thành từng mảnh rồi.
Bình thường trưởng bối lưu kiếm ý trong cơ thể hậu bối chỉ có một đạo, nhưng thân thể Huyền Thiên chắc chắn hơn nữa tu vi cũng đến Địa giai cảnh hậu kỳ, vì thế, La Khiếu Dã La Khiếu Dã ba đạo.
Mà Hướng Thiên Tiếu tuy là tu vi Thiên Giai Cảnh nhưng thể chất chưa hẳn vượt Huyền Thiên, cường độ kiếm ý của Túy Kiếm Ông có thể lưu hai đạo cũng không tệ rồi, tối đa cũng chỉ có thể lưu ba đạo.
Thiên Giai Cảnh lục trọng bất thế cường giả mặc dù giận, nhưng không phản bác được, muốn ra tay lại không dám, hắn không tin trong cơ thể Hướng Thiên Tiếu có tám mươi mốt đạo kiếm ý, nhưng vẫn tin tưởng có một hai đạo đấy.
Tuy rằng hắn cao hơn Long Đãng Thanh một cái cảnh giới, nhưng cũng không có nắm chắc chống đỡ được.
Huống chi, vẻn vẹn là một đạo kiếm ý thì khủng bố như thế, thực lực của Túy Kiếm Ông quả thực không thể tưởng tượng nổi. Thái Thượng trưởng lão Long gia như thế nào còn dám xuất thủ với Hướng Thiên Tiếu. Nếu Túy Kiếm Ông tìm tới tận cửa rồi, đám người thì chỉ còn đường chết mà thôi.
Một vị Thiên Giai Cảnh ngũ trọng Thái Thượng trưởng lão về phía trước hai bước, nói:
- Vị thiếu gia này, gia chủ bất kính chỗ, Long gia cảm giác hổ thẹn cảm giác sâu sắc. Ngày sau nhất định coi các vị là khác quý nhất, xin công tử thu hồi kiếm ý.
Hướng Thiên Tiếu nhún vai, nói:
- Đây là kiếm ý của sư tôn ta, không phải của ta thì ta như thế nào khống chế được? ? Đã bạo phát đi ra cũng không chịu ta khống chế, ngươi để hắn chịu đựng đi. Tối đa một hai canh giờ, kiếm ý sẽ tiêu tán, kiếm tất nhiên là biến mất. Đảo mắt cái là qua rồi mà.
Cái gì? Một hai canh giờ?
Cường giả Long gia nghe vậy tất cả đều kinh hãi không thôi, thấy Long Đãng Thanh không ngừng kêu rên khẳng định bị kiếm ý tàn phá đang hết sức thống khổ.
Vậy phải chịu bao nhiêu khốn khổ a?
- Năm đó Mạc Thiên Ky là kỳ tài kinh diễm có một không hai thiên hạ, lão hủ tuy rằng lớn tuổi hơn hắn nhưng luận tu vi, chiến lực, năm đó còn kém Mạc Thiên Ky một mảng lớn, vốn tưởng rằng Mạc Thiên Ky thực gặp không may độc thủ của Tàng Vạn Tuyệt, nhưng không ngờ hắn lại vẫn còn sống, hôm nay bốn mươi năm đi qua, lão hủ cùng hắn càng thêm cách xa nhau tới vạn dặm. Một đạo kiếm ý! Lão hủ ngăn cản không nổi a~
Đột nhiên một thanh âm lão nhân vang lên!
Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một lão nhân ăn mặc mộc mạc tóc trắng xoá từ trong ngõ nhỏ một bên quảng trường đi ra.
Lão nhân tóc trắng tuy là chậm rãi mà đi, nhưng dưới bước chân rất rộng, một bước mấy chục mét, giống như Súc Địa Thành Thốn là khinh công cực kỳ cao minh, rất nhanh liền đi tới trong sân rộng trước mặt bốn người Huyền Thiên.
Ánh mắt của lão nhân tóc trắng đảo qua bốn người Huyền Thiên sau đó đã rơi vào trên người Long Tử Nghiên, lão lộ ra hiền lành cùng trìu mến, nói:
- Tử Nghiên. Cháu gái nhỏ của ta, đúng là cháu sao?
Thanh âm của lão run nhè nhẹ, có chút kích động.
Lão nhân tóc trắng chính là gia gia của Long Tử Nghiên, đại gia chủ Long Đằng Hải Long gia.
Huyền Thiên thấy hắn từ ngỏ hẻm bên cạnh đi ra chỉ sợ đã đến được một thời gian, chuyện lúc trước hắn đều đã thấy rõ.
Thấy thần sắc của Long Đằng Hải có thể thấy được tình cảm của lão đối với cháu gái là cực kỳ quan tâm nhưng mà đến cũng không nóng lòng đi ra tương kiến mà là ở bên cạnh yên lặng quan sát, có thể thấy được lực ẩn nhẫn của lão gia tử này rất mạnh.
Lực ẩn nhẫn này lúc tương kiến Long Tử Nghiên, thanh âm run rẩy, thần sắc kích động có thể thấy được lão đích thật là nóng ruột nóng gan, một khi bộc phát, như thế nào đều nhịn không được.
Gia gia. . . !
Long Tử Nghiên lập tức vọt tới Long Đằng Hải, tuy rằng sáu tuổi gặp gia gia một lần nhưng mà Long Đằng Hải rất thương yêu nàng, Long Tử Nghiên một mực đều nhớ tại trong lòng.
Hôm nay, nàng phụ mẫu đều mất, Nhị thúc Long Đãng Thanh chỉ có thể coi là cừu nhân, không thể tính toán thân nhân, thân nhân chính thức cũng chỉ có một người Long Đằng Hải.
Nhiều năm thống khổ như vậy, một tiểu cô nương như nàng hy vọng có một trưởng bối tại bên cạnh nàng, làm cho chỗ dựa cho nàng, khiến nàng cảm thấy vui vẻ....
Từ khi cha mẹ cùng với Vạn bá bá tạ thế thì Long Tử Nghiên liền rất lo lắng đối với Long Đằng Hải. Trên thực tế, nàng rất muốn trở lại bên cạnh Long Đằng Hải, chỉ là một là nàng ghét người của Long gia, hai là vì muốn chữa khỏi bệnh cho cha Huyền Thiên. Hơn nữa đối với Huyền Gia cũng có cảm giác là nhà nên nàng một mực chưa có trở về.
Hôm nay, nàng trở về Long gia học tập Thiên cấp đan trở thành Thiên cấp Đan Dược Sư thay phụ thân Huyền Thiên trị liệu là một nguyên nhân trọng yếu, cũng chỉ có nàng có thể thuyết phục chính mình danh chính ngôn thuận tìm lý do đến gặp Long Đằng Hải.
Vì thế, nàng dứt khoát quyết định, phản hồi Long gia, cho dù là tao ngộ tuyệt đại đa số người Long gia chửi mắng cũng vẫn chịu đựng.
Bất thế cường giả Thiên Giai Cảnh lục trọng không có tư cách rút kiếm ra.
Vị bất thế cường giả này qua tuổi thất tuần, nhưng thiên giai cường giả, ít nhất cũng phải đến 80~90 tuổi, khí huyết mới bắt đầu khô kiệt. Thực lực của hắn vẫn đang còn ở trạng thái đỉnh phong, nhưng tư cách sờ kiếm hắn cũng không có, thật là làm hắn bực muốn chết.
Hắn là thủ tọa Thái Thượng trưởng lão Long gia, quyền lực thật lớn, địa vị cực cao, bởi vì không thể rút kiếm ra cho Long Đãng Thanh nên hắn phẫn nộ xoay người nhìn Hướng Thiên Tiếu nói:
- Tuổi không lớn lắm, tâm lại ác độc như thế? Gia chủ bất quá là thăm dò ngươi, ngươi lại làm hắn bị tổn thương tới mức như thế, người trẻ tuổi, nơi này là Long gia ta, ngươi lấn hiếp người quá đáng rồi.
- Lấn hiếp người quá đáng?
Huyền Thiên nghe vậy thì lạnh lùng nói:
- Thăm dò thăm dò, nói hay lắm nghe, nếu như thăm dò ra Hướng Thiếu không có gì có thể dựa vào thì bị ghim trên tường chính là chúng ta phải không? Kiếm ý người khác lưu cũng cũng không bị khống chế, chỉ có tại thời điểm sinh tử nguy hiểm mới sẽ chủ động bộc phát, nếu không có Long Đãng Thanh xuất thủ ác độc, muốn bắt được chỗ hiểm của Hướng Thiếu , như thế nào kích phát kiếm ý của Túy Kiếm Ông tiền bối? ? Đây là hắn tự tìm đường chết.
Hướng Thiên Tiếu vỗ vỗ lồng ngực nói:
- Thiên thiếu đã nói ra toàn bộ ý niệm ác độc của các ngươi, hắn dám xuất thủ với ta, bản thiếu gia vì sao còn muốn hạ thủ lưu tình, có phải có phải các người còn muốn động thủ hay không ? Nói cho ngươi biết, sư tôn để lại trong cơ thể bản thiếu gia chín chín tám mươi mốt đạo kiếm ý, thiên giai cường giả Long gia các ngươi toàn bộ chạy tới cũng bị thiếu gia ta đóng đinh từng tên một.
Người khác lưu kiếm ý trong thân thể sẽ sinh ra bài xích, đối với thân thể sẽ có tổn thương, lưu kiếm ý càng nhiều thì tổn thương càng lớn.
Hướng Thiên Tiếu lời này rõ ràng cho thấy khoác lác rồi, Túy Kiếm Ông kiếm ý đáng sợ như thế, thật muốn lưu lại chín chín tám mươi mốt đạo trong cơ thể hắn thì đã cắt hắn thành từng mảnh rồi.
Bình thường trưởng bối lưu kiếm ý trong cơ thể hậu bối chỉ có một đạo, nhưng thân thể Huyền Thiên chắc chắn hơn nữa tu vi cũng đến Địa giai cảnh hậu kỳ, vì thế, La Khiếu Dã La Khiếu Dã ba đạo.
Mà Hướng Thiên Tiếu tuy là tu vi Thiên Giai Cảnh nhưng thể chất chưa hẳn vượt Huyền Thiên, cường độ kiếm ý của Túy Kiếm Ông có thể lưu hai đạo cũng không tệ rồi, tối đa cũng chỉ có thể lưu ba đạo.
Thiên Giai Cảnh lục trọng bất thế cường giả mặc dù giận, nhưng không phản bác được, muốn ra tay lại không dám, hắn không tin trong cơ thể Hướng Thiên Tiếu có tám mươi mốt đạo kiếm ý, nhưng vẫn tin tưởng có một hai đạo đấy.
Tuy rằng hắn cao hơn Long Đãng Thanh một cái cảnh giới, nhưng cũng không có nắm chắc chống đỡ được.
Huống chi, vẻn vẹn là một đạo kiếm ý thì khủng bố như thế, thực lực của Túy Kiếm Ông quả thực không thể tưởng tượng nổi. Thái Thượng trưởng lão Long gia như thế nào còn dám xuất thủ với Hướng Thiên Tiếu. Nếu Túy Kiếm Ông tìm tới tận cửa rồi, đám người thì chỉ còn đường chết mà thôi.
Một vị Thiên Giai Cảnh ngũ trọng Thái Thượng trưởng lão về phía trước hai bước, nói:
- Vị thiếu gia này, gia chủ bất kính chỗ, Long gia cảm giác hổ thẹn cảm giác sâu sắc. Ngày sau nhất định coi các vị là khác quý nhất, xin công tử thu hồi kiếm ý.
Hướng Thiên Tiếu nhún vai, nói:
- Đây là kiếm ý của sư tôn ta, không phải của ta thì ta như thế nào khống chế được? ? Đã bạo phát đi ra cũng không chịu ta khống chế, ngươi để hắn chịu đựng đi. Tối đa một hai canh giờ, kiếm ý sẽ tiêu tán, kiếm tất nhiên là biến mất. Đảo mắt cái là qua rồi mà.
Cái gì? Một hai canh giờ?
Cường giả Long gia nghe vậy tất cả đều kinh hãi không thôi, thấy Long Đãng Thanh không ngừng kêu rên khẳng định bị kiếm ý tàn phá đang hết sức thống khổ.
Vậy phải chịu bao nhiêu khốn khổ a?
- Năm đó Mạc Thiên Ky là kỳ tài kinh diễm có một không hai thiên hạ, lão hủ tuy rằng lớn tuổi hơn hắn nhưng luận tu vi, chiến lực, năm đó còn kém Mạc Thiên Ky một mảng lớn, vốn tưởng rằng Mạc Thiên Ky thực gặp không may độc thủ của Tàng Vạn Tuyệt, nhưng không ngờ hắn lại vẫn còn sống, hôm nay bốn mươi năm đi qua, lão hủ cùng hắn càng thêm cách xa nhau tới vạn dặm. Một đạo kiếm ý! Lão hủ ngăn cản không nổi a~
Đột nhiên một thanh âm lão nhân vang lên!
Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một lão nhân ăn mặc mộc mạc tóc trắng xoá từ trong ngõ nhỏ một bên quảng trường đi ra.
Lão nhân tóc trắng tuy là chậm rãi mà đi, nhưng dưới bước chân rất rộng, một bước mấy chục mét, giống như Súc Địa Thành Thốn là khinh công cực kỳ cao minh, rất nhanh liền đi tới trong sân rộng trước mặt bốn người Huyền Thiên.
Ánh mắt của lão nhân tóc trắng đảo qua bốn người Huyền Thiên sau đó đã rơi vào trên người Long Tử Nghiên, lão lộ ra hiền lành cùng trìu mến, nói:
- Tử Nghiên. Cháu gái nhỏ của ta, đúng là cháu sao?
Thanh âm của lão run nhè nhẹ, có chút kích động.
Lão nhân tóc trắng chính là gia gia của Long Tử Nghiên, đại gia chủ Long Đằng Hải Long gia.
Huyền Thiên thấy hắn từ ngỏ hẻm bên cạnh đi ra chỉ sợ đã đến được một thời gian, chuyện lúc trước hắn đều đã thấy rõ.
Thấy thần sắc của Long Đằng Hải có thể thấy được tình cảm của lão đối với cháu gái là cực kỳ quan tâm nhưng mà đến cũng không nóng lòng đi ra tương kiến mà là ở bên cạnh yên lặng quan sát, có thể thấy được lực ẩn nhẫn của lão gia tử này rất mạnh.
Lực ẩn nhẫn này lúc tương kiến Long Tử Nghiên, thanh âm run rẩy, thần sắc kích động có thể thấy được lão đích thật là nóng ruột nóng gan, một khi bộc phát, như thế nào đều nhịn không được.
Gia gia. . . !
Long Tử Nghiên lập tức vọt tới Long Đằng Hải, tuy rằng sáu tuổi gặp gia gia một lần nhưng mà Long Đằng Hải rất thương yêu nàng, Long Tử Nghiên một mực đều nhớ tại trong lòng.
Hôm nay, nàng phụ mẫu đều mất, Nhị thúc Long Đãng Thanh chỉ có thể coi là cừu nhân, không thể tính toán thân nhân, thân nhân chính thức cũng chỉ có một người Long Đằng Hải.
Nhiều năm thống khổ như vậy, một tiểu cô nương như nàng hy vọng có một trưởng bối tại bên cạnh nàng, làm cho chỗ dựa cho nàng, khiến nàng cảm thấy vui vẻ....
Từ khi cha mẹ cùng với Vạn bá bá tạ thế thì Long Tử Nghiên liền rất lo lắng đối với Long Đằng Hải. Trên thực tế, nàng rất muốn trở lại bên cạnh Long Đằng Hải, chỉ là một là nàng ghét người của Long gia, hai là vì muốn chữa khỏi bệnh cho cha Huyền Thiên. Hơn nữa đối với Huyền Gia cũng có cảm giác là nhà nên nàng một mực chưa có trở về.
Hôm nay, nàng trở về Long gia học tập Thiên cấp đan trở thành Thiên cấp Đan Dược Sư thay phụ thân Huyền Thiên trị liệu là một nguyên nhân trọng yếu, cũng chỉ có nàng có thể thuyết phục chính mình danh chính ngôn thuận tìm lý do đến gặp Long Đằng Hải.
Vì thế, nàng dứt khoát quyết định, phản hồi Long gia, cho dù là tao ngộ tuyệt đại đa số người Long gia chửi mắng cũng vẫn chịu đựng.
/1894
|