Thần sắc Bách Lý Kiếm Nam vô cùng kinh hãi, hắn vừa rồi lui nhanh về phía sau, mấy chục cường giả ngăn cản một kiếm thay hắn mới tạo thành cảnh này.
Trên đời này lại có kiếm khách đáng sợ như vậy, thật sự khiến hắn không cách nào tin được, hắn người mang linh kiếm, chính là đỉnh cấp nhất trong kiếm khách, nhưng ở trước mặt Huyền Thiên lại không là cái gì.
Một kiếm đáng sợ như thế Bách Lý Kiếm Nam bình sinh ít thấy.
XÍU...UU! - -
Kiếm quang lôi đình chém đám người kia xong tiếp tục chém về phía Bách Lý Kiếm Nam, đồng thời thân ảnh Huyền Thiên cũng như thiểm điện, khi bổ kiếm cương ra thì nhanh chóng lao tới.
Kiếm cương của Huyền Thiên lướt qua, không có gì không hủy, hư không nát bấy, trời xanh sụp đổ, Bách Lý Kiếm Nam ở xa hơn ngàn mét vẻn vẹn trúng dư âm cuối cùng của kiếm cương, hộ thể cương tráo lập tức nghiền nát, trên người xuất hiện một vết máu.
Phốc - - ! Kiếm quang đánh vào trong cơ thể Bách Lý Kiếm Nam, làm cho hắn phun ra môt ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ, thân thể bị kiếm cương chém trúng nên rơi xuống mặt đất.
- Ah - -
Bách Lý Kiếm Nam tức giận kêu to một tiếng, trong âm thanh tràn ngập không cam lòng:
- Vì cái gì? Vì cái gì người từ bên ngoài Ma Vụ Hải tới đều cường đại như vậy? Vì cái gì!
Thân ảnh Huyền Thiên như điện, đuổi theo, đang muốn chém ra một kiếm, kết thúc tính mạng Bách Lý Kiếm Nam, nghe được lời này thì cả kinh, một chữ đều nói rõ Bách Lý Kiếm Nam trước khi gặp Huyền Thiên đã gặp qua người từ ngoài Ma Vụ Hải đi vào, Huyền Thiên lập tức hạ thủ lưu tình, lực lượng kiếm cương chém ra giảm đi bảy tám phần.
XÍU...UU! - -
Kiếm mang phá không chém lên người Bách Lý Kiếm Nam, cũng không có làm cho hắn chết đi, làm cho hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn, tốc độ rơi xuống gia tăng, trong chớp mắt đã từ trên trời rơi xuống đất, đem mặt đất lõm xuống hố sâu hình người.
- Đi ra - -
Huyền Thiên quát lạnh một tiếng, Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm trở vào bao, tay phải bắt vào trong vết lõm hình người kia, cương nguyên hóa thành một cái đại thủ, vươn vào trong vết lõm vài chục mét, đem Bách Lý Kiếm Nam máu tươi đầm đìa cầm ra ngoài, nói:
- Nói, ngươi trừ ta còn gặp qua người nào từ bên ngoài đi vào Ma Vụ Hải?
Trên người Bách Lý Kiếm Nam vết kiếm phá xương, bị thương rất nặng, máu tươi trào ra, đại lượng xói mòn, hắn bây giờ đang hấp hối, nhưng đau đớn kịch liệt lại kích thích tinh thần của hắn, làm cho hắn không cách nào hôn mê được.
Cương nguyên của Huyền Thiên hóa thành đại bắt vào trong tay, Bách Lý Kiếm Nam căn bản không có khả năng phản kháng, gật gật đầu.
Huyền Thiên nói:
- Là ai?
Bách Lý Kiếm Nam rên thảm một tiếng, nói:
- Tuổi không khác gì ngươi lắm, tên là Hướng thiếu...
Huyền Thiên nghe vậy hai mắt sáng ngời, Hướng thiếu quả nhiên cũng xông qua Ma Vụ Hải, chỉ có điều hai người cùng tiến vào trong Ma Vụ Chi Hải, đến bên trong Ma Vụ Hải cách nhau quá xa mà thôi, Huyền Thiên tại Bình Hồ Đảo, cách Đoán Binh Sơn Đảo chùng vài chục vạn dặm, cơ hồ tương đương với hai đầu của Thần Châu đại địa.
Âm thanh Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Nghe ngươi nói thì có lẽ ngươi bại trong tay của hắn.
Bách Lý Kiếm Nam gian nan gật đầu.
- Thật sự là không biết sống chết, bị bại một lần còn kiêu ngạo càn rỡ như vậy!
Huyền Thiên phun một ngụm nước bọt, nói:
- Hướng thiếu hiện tại còn ở trong Đoán Binh Sơn Đảo?
- Đã sớm đi rồi!
Bách Lý Kiếm Nam khẽ cắn môi, ngữ khí lúc này trở nên cương ngạnh hơn nhiều, nói:
- Ngươi tốt nhất là nên thả ta ra đi, ngươi giết ta thì người của Bách Lý gia tộc sẽ báo thù, ta có thể cam đoan sẽ có người truy cứu, sư phụ ta là chủ nhân Đoán Binh Sơn, chính là cường giả Thiên giai cảnh ngũ trọng đỉnh phong, có được Thiên cấp trung phẩm linh kiếm, ngươi quyết không phải đối thủ của hắn...
Ba ba ba ba ba...
Bàn tay cương nguyên bắt Bách Lý Kiếm Nam tới trước mặt Huyền Thiên, tay phải Huyền Thiên liên tục quất hắn hơn mười cái tát, nói:
- Còn dám mạnh miệng, bản thiếu gia có thể trực tiếp tát chết ngươi đấy... , đem tin tức của Hướng thiếu nói cho ta biết, nói...
Bách Lý Kiếm Nam kêu thảm thiết liên tục, hai bên mặt xưng phù lên như đầu heo, bị đánh sợ, ngữ khí hóa thành mềm yếu:
- Đừng đánh, đừng đánh nữa, ta nói, hắn thông qua cổ truyền tống trận của Đoán Binh Sơn đi Khôi Lỗi Thánh Đảo.
Huyền Thiên nói:
- Khôi Lỗi Thánh Đảo, đó là nơi nào?
Bách Lý Kiếm Nam nói:
- Một hòn đảo lớn vô cùng xa xôi, cách đây mấy trăm ngàn vạn dặm, so với Đoán Binh Sơn Đảo còn muốn lớn hơn nhiều, phạm vi mấy chục vạn dặm, ở trên đảo có nhiều cơ quan sư, trong Ma Vụ Hải là hòn đảo cơ quan khôi lỗi phát đạt nhất, cho nên gọi là Khôi Lỗi Thánh Đảo, chỗ đó có đại lượng Khôi Lỗi Thạch cùng tài liệu khôi lỗi, là vùng đất mộng tưởng của cơ quan sư.
Đại lượng Khôi Lỗi Thạch cùng tài liệu khôi lỗi, làm cho Huyền Thiên cảm thấy hứng thú nhiều, hắn là một cơ quan tông sư, hắn cảm giác nơi đó là thiên đường của hắn.
Nếu như có thể đi Khôi Lỗi Thánh Đảo một chuyến, đạt được Khôi Lỗi Thạch cùng tài liệu khôi lỗi đẳng cấp cao, chế tạo ra cơ quan khôi lỗi Thiên giai cảnh hậu kỳ, vậy thì Đoán Binh Sơn không đáng lo.
Đáng tiếc Đoán Binh Sơn Đảo cũng đủ xa, mà Khôi Lỗi Thánh Đảo càng xa xôi hơn, tuy có cổ truyền tống trận, nhưng cũng nằm trong Đoán Binh Sơn, nghĩ tới nghĩ lui vẫn nên giải quyết chuyện trên Đoán Binh Sơn Đảo trước, lúc đó mới có thể đi Khôi Lỗi Thánh Đảo, tìm kiếm Hướng thiếu.
Được Bách Lý Kiếm Nam giải thích nghi vấn một hồi, Huyền Thiên lúc này đạt được tin tức cần biết, bàn tay cương nguyên dùng sức một chút, lập tức đem thân thể Bách Lý Kiếm Nam niết vỡ tan, đi đời nhà ma.
Đối với đại ác nhân giết người không chớp mắ, Huyền Thiên sẽ không bao giờ lưu mạng cho kẻ này.
Từ trong miệng Bách Lý Kiếm Nam thì Huyền Thiên biết được tu vi Hướng thiếu đã là Thiên giai cảnh nhị trọng, so với sư phụ Bách Lý Kiếm Nam là cường giả Thiên giai cảnh ngũ trọng đỉnh phong, đánh với chủ nhân Đoán Binh Sơn cũng khó phân thắng bại, cuối cùng chủ nhân Đoán Binh Sơn không thể không cho mượn đường, đem cổ trận cấp cho Hướng thiếu dùng một lát, Hướng thiếu thông qua cổ truyền tống trận đi Khôi Lỗi Thánh Đảo.
Thời gian Bách Lý Kiếm Nam đến Thiên thiếu đảo hai tháng trước, cũng đã là ba tháng trước, khi đó Huyền Thiên vừa mới từ Ma Vụ Hải thoát khốn không lâu, vừa tới Bình Hồ Đảo.
Biết được Hướng thiếu không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa tu vị so với trước kia còn cao hơn một cảnh giới, Huyền Thiên không cần quan tâm tới hắn nữa, ba tháng trước cũng đã đi Khôi Lỗi Thánh Đảo, hiện tại cũng không biết hắn đang đi đâu, cho nên tiến vào Khôi Lỗi Thánh Đảo cũng ở lại trong nhất thời, Đoán Binh Sơn có phương pháp rèn linh kiếm, đây là thứ Huyền Thiên muốn có, nhất định phải có được.
Giết Bách Lý Kiếm Nam, hai thanh linh kiếm của hắn cũng hủy, đây là Bách Lý Kiếm Nam rèn linh kiếm cho mình, khác với Huyền Thiên đạt được linh kiếm vô chủ, người còn kiếm còn, người vong kiếm hủy, hai thanh linh kiếm mất đi linh khí, biến thành tài liệu, chỉ có Luyện Khí Sư luyện chế lại một lần nữa, thì mới lại trở thành linh kiếm.
Trên đời này lại có kiếm khách đáng sợ như vậy, thật sự khiến hắn không cách nào tin được, hắn người mang linh kiếm, chính là đỉnh cấp nhất trong kiếm khách, nhưng ở trước mặt Huyền Thiên lại không là cái gì.
Một kiếm đáng sợ như thế Bách Lý Kiếm Nam bình sinh ít thấy.
XÍU...UU! - -
Kiếm quang lôi đình chém đám người kia xong tiếp tục chém về phía Bách Lý Kiếm Nam, đồng thời thân ảnh Huyền Thiên cũng như thiểm điện, khi bổ kiếm cương ra thì nhanh chóng lao tới.
Kiếm cương của Huyền Thiên lướt qua, không có gì không hủy, hư không nát bấy, trời xanh sụp đổ, Bách Lý Kiếm Nam ở xa hơn ngàn mét vẻn vẹn trúng dư âm cuối cùng của kiếm cương, hộ thể cương tráo lập tức nghiền nát, trên người xuất hiện một vết máu.
Phốc - - ! Kiếm quang đánh vào trong cơ thể Bách Lý Kiếm Nam, làm cho hắn phun ra môt ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ, thân thể bị kiếm cương chém trúng nên rơi xuống mặt đất.
- Ah - -
Bách Lý Kiếm Nam tức giận kêu to một tiếng, trong âm thanh tràn ngập không cam lòng:
- Vì cái gì? Vì cái gì người từ bên ngoài Ma Vụ Hải tới đều cường đại như vậy? Vì cái gì!
Thân ảnh Huyền Thiên như điện, đuổi theo, đang muốn chém ra một kiếm, kết thúc tính mạng Bách Lý Kiếm Nam, nghe được lời này thì cả kinh, một chữ đều nói rõ Bách Lý Kiếm Nam trước khi gặp Huyền Thiên đã gặp qua người từ ngoài Ma Vụ Hải đi vào, Huyền Thiên lập tức hạ thủ lưu tình, lực lượng kiếm cương chém ra giảm đi bảy tám phần.
XÍU...UU! - -
Kiếm mang phá không chém lên người Bách Lý Kiếm Nam, cũng không có làm cho hắn chết đi, làm cho hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn, tốc độ rơi xuống gia tăng, trong chớp mắt đã từ trên trời rơi xuống đất, đem mặt đất lõm xuống hố sâu hình người.
- Đi ra - -
Huyền Thiên quát lạnh một tiếng, Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm trở vào bao, tay phải bắt vào trong vết lõm hình người kia, cương nguyên hóa thành một cái đại thủ, vươn vào trong vết lõm vài chục mét, đem Bách Lý Kiếm Nam máu tươi đầm đìa cầm ra ngoài, nói:
- Nói, ngươi trừ ta còn gặp qua người nào từ bên ngoài đi vào Ma Vụ Hải?
Trên người Bách Lý Kiếm Nam vết kiếm phá xương, bị thương rất nặng, máu tươi trào ra, đại lượng xói mòn, hắn bây giờ đang hấp hối, nhưng đau đớn kịch liệt lại kích thích tinh thần của hắn, làm cho hắn không cách nào hôn mê được.
Cương nguyên của Huyền Thiên hóa thành đại bắt vào trong tay, Bách Lý Kiếm Nam căn bản không có khả năng phản kháng, gật gật đầu.
Huyền Thiên nói:
- Là ai?
Bách Lý Kiếm Nam rên thảm một tiếng, nói:
- Tuổi không khác gì ngươi lắm, tên là Hướng thiếu...
Huyền Thiên nghe vậy hai mắt sáng ngời, Hướng thiếu quả nhiên cũng xông qua Ma Vụ Hải, chỉ có điều hai người cùng tiến vào trong Ma Vụ Chi Hải, đến bên trong Ma Vụ Hải cách nhau quá xa mà thôi, Huyền Thiên tại Bình Hồ Đảo, cách Đoán Binh Sơn Đảo chùng vài chục vạn dặm, cơ hồ tương đương với hai đầu của Thần Châu đại địa.
Âm thanh Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Nghe ngươi nói thì có lẽ ngươi bại trong tay của hắn.
Bách Lý Kiếm Nam gian nan gật đầu.
- Thật sự là không biết sống chết, bị bại một lần còn kiêu ngạo càn rỡ như vậy!
Huyền Thiên phun một ngụm nước bọt, nói:
- Hướng thiếu hiện tại còn ở trong Đoán Binh Sơn Đảo?
- Đã sớm đi rồi!
Bách Lý Kiếm Nam khẽ cắn môi, ngữ khí lúc này trở nên cương ngạnh hơn nhiều, nói:
- Ngươi tốt nhất là nên thả ta ra đi, ngươi giết ta thì người của Bách Lý gia tộc sẽ báo thù, ta có thể cam đoan sẽ có người truy cứu, sư phụ ta là chủ nhân Đoán Binh Sơn, chính là cường giả Thiên giai cảnh ngũ trọng đỉnh phong, có được Thiên cấp trung phẩm linh kiếm, ngươi quyết không phải đối thủ của hắn...
Ba ba ba ba ba...
Bàn tay cương nguyên bắt Bách Lý Kiếm Nam tới trước mặt Huyền Thiên, tay phải Huyền Thiên liên tục quất hắn hơn mười cái tát, nói:
- Còn dám mạnh miệng, bản thiếu gia có thể trực tiếp tát chết ngươi đấy... , đem tin tức của Hướng thiếu nói cho ta biết, nói...
Bách Lý Kiếm Nam kêu thảm thiết liên tục, hai bên mặt xưng phù lên như đầu heo, bị đánh sợ, ngữ khí hóa thành mềm yếu:
- Đừng đánh, đừng đánh nữa, ta nói, hắn thông qua cổ truyền tống trận của Đoán Binh Sơn đi Khôi Lỗi Thánh Đảo.
Huyền Thiên nói:
- Khôi Lỗi Thánh Đảo, đó là nơi nào?
Bách Lý Kiếm Nam nói:
- Một hòn đảo lớn vô cùng xa xôi, cách đây mấy trăm ngàn vạn dặm, so với Đoán Binh Sơn Đảo còn muốn lớn hơn nhiều, phạm vi mấy chục vạn dặm, ở trên đảo có nhiều cơ quan sư, trong Ma Vụ Hải là hòn đảo cơ quan khôi lỗi phát đạt nhất, cho nên gọi là Khôi Lỗi Thánh Đảo, chỗ đó có đại lượng Khôi Lỗi Thạch cùng tài liệu khôi lỗi, là vùng đất mộng tưởng của cơ quan sư.
Đại lượng Khôi Lỗi Thạch cùng tài liệu khôi lỗi, làm cho Huyền Thiên cảm thấy hứng thú nhiều, hắn là một cơ quan tông sư, hắn cảm giác nơi đó là thiên đường của hắn.
Nếu như có thể đi Khôi Lỗi Thánh Đảo một chuyến, đạt được Khôi Lỗi Thạch cùng tài liệu khôi lỗi đẳng cấp cao, chế tạo ra cơ quan khôi lỗi Thiên giai cảnh hậu kỳ, vậy thì Đoán Binh Sơn không đáng lo.
Đáng tiếc Đoán Binh Sơn Đảo cũng đủ xa, mà Khôi Lỗi Thánh Đảo càng xa xôi hơn, tuy có cổ truyền tống trận, nhưng cũng nằm trong Đoán Binh Sơn, nghĩ tới nghĩ lui vẫn nên giải quyết chuyện trên Đoán Binh Sơn Đảo trước, lúc đó mới có thể đi Khôi Lỗi Thánh Đảo, tìm kiếm Hướng thiếu.
Được Bách Lý Kiếm Nam giải thích nghi vấn một hồi, Huyền Thiên lúc này đạt được tin tức cần biết, bàn tay cương nguyên dùng sức một chút, lập tức đem thân thể Bách Lý Kiếm Nam niết vỡ tan, đi đời nhà ma.
Đối với đại ác nhân giết người không chớp mắ, Huyền Thiên sẽ không bao giờ lưu mạng cho kẻ này.
Từ trong miệng Bách Lý Kiếm Nam thì Huyền Thiên biết được tu vi Hướng thiếu đã là Thiên giai cảnh nhị trọng, so với sư phụ Bách Lý Kiếm Nam là cường giả Thiên giai cảnh ngũ trọng đỉnh phong, đánh với chủ nhân Đoán Binh Sơn cũng khó phân thắng bại, cuối cùng chủ nhân Đoán Binh Sơn không thể không cho mượn đường, đem cổ trận cấp cho Hướng thiếu dùng một lát, Hướng thiếu thông qua cổ truyền tống trận đi Khôi Lỗi Thánh Đảo.
Thời gian Bách Lý Kiếm Nam đến Thiên thiếu đảo hai tháng trước, cũng đã là ba tháng trước, khi đó Huyền Thiên vừa mới từ Ma Vụ Hải thoát khốn không lâu, vừa tới Bình Hồ Đảo.
Biết được Hướng thiếu không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa tu vị so với trước kia còn cao hơn một cảnh giới, Huyền Thiên không cần quan tâm tới hắn nữa, ba tháng trước cũng đã đi Khôi Lỗi Thánh Đảo, hiện tại cũng không biết hắn đang đi đâu, cho nên tiến vào Khôi Lỗi Thánh Đảo cũng ở lại trong nhất thời, Đoán Binh Sơn có phương pháp rèn linh kiếm, đây là thứ Huyền Thiên muốn có, nhất định phải có được.
Giết Bách Lý Kiếm Nam, hai thanh linh kiếm của hắn cũng hủy, đây là Bách Lý Kiếm Nam rèn linh kiếm cho mình, khác với Huyền Thiên đạt được linh kiếm vô chủ, người còn kiếm còn, người vong kiếm hủy, hai thanh linh kiếm mất đi linh khí, biến thành tài liệu, chỉ có Luyện Khí Sư luyện chế lại một lần nữa, thì mới lại trở thành linh kiếm.
/1894
|