Đi tới khu vực trung tâm, Huyền Thiên nhìn lại, cây cối chỗ đó tươi tốt hơn rất nhiều địa phương khác. Từ rất xa, Huyền Thiên liền có thể nhìn thấy một ít cây cối màu đen sinh trưởng, vô cùng có khả năng là Hắc Thiết mộc.
Bất quá lúc Huyền Thiên còn cách đám cây cối tươi tốt đó vài dặm thì có hai cường giả từ trong rừng rậm bay ra, chặn đường đi.
Trong rừng rậm phía dưới thậm chí có kiến trúc cực lớn, đúng là nhị phẩm tông môn Yêu Linh Tông bên trong Yêu Linh Chi Sâm, thỉnh thoảng đều có tiếng thú rống cực lớn từ phía dưới truyền đến.
Yêu Linh Tông có kiến trúc thập phần rời rạc, từ rừng rậm phía dưới Huyền Thiên một mực lan tràn đến bốn phía rừng rậm tươi tốt nhất phía trước.
- Đứng lại!
Hai vị cường giả hét lớn một tiếng, đợi nhìn rõ ràng Huyền Thiên có tu vi là Thiên cảnh tứ trọng, thần sắc hai người lập tức thu liễm, một người nói:
- Vị công tử này, ngươi đã sắp bước vào cấm địa của bổn tông, nếu muốn đi tiếp xin mời đi đường vòng.
Huyền Thiên chỉ một ngón tay về phía rừng rậm tươi tốt nhất nói:
- Ta muốn đi tới nơi đó.
Sắc mặt người nọ lập tức không vui, nói:
- Nơi đó là địa phương bổn tông nuôi nhốt siêu cấp yêu thú, là cấm địa bên trong cấm địa.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn về phía xa, hiện tại đã cho rằng cây cối màu đen kia là Hắc Thiết mộc, hắn nói:
- Đi thông tri tông chủ của ngươi, bản thiếu gia cần một ít Hắc Thiết mộc, nguyện ra linh thạch giá cao để mua.
- Linh thạch? Ngươi có thể ra bao nhiêu linh thạch?
Đột nhiên một thanh âm hùng hậu từ trong Yêu Linh Tông truyền đến.
Theo thanh âm phát ra, có vài chục vị cường giả từ Yêu Linh Tông bay ra.
Người cầm đầu là một vị Thiên cảnh thất trọng tuổi chừng lục tuần, tóc trắng như tuyết, nhưng tinh thần vô cùng phấn chấn, khí huyết mười phần, hai mắt sáng ngời hữu thần.
Trên đường đi, Huyền Thiên đã tìm hiểu các tin tức cụ thể của Yêu Linh Tông.
Yêu Linh Tông tổng cộng có hai vị Thiên giai cảnh thất trọng, một vị là tông chủ tông chủ Hùng Sùng Hổ, một vị khác là đại tông chủ tuổi qua tám mươi, rất ít lộ diện.
Trước mắt lão giả tuổi chừng lục tuần này chắc chắn là Yêu Linh Tông tông chủ Hùng Sùng Hổ.
Hùng Sùng Hổ vừa đến, hai cường giả ngăn cản liền lui xuống, Huyền Thiên nhìn chúng cường giả Yêu Linh Tông trong lòng quái dị, ánh mắt của đám người này nhìn hắn mà tỏa sáng như kiểu thấy một món bảo bối.
Huyền Thiên nói:
- Ba trăm linh thạch, mua một cây Hắc Thiết mộc thành thục.
Hùng Sùng Hổ từ chối:
- Chưa đủ!
Huyền Thiên nói:
- Bốn trăm viên linh thạch!
Hùng Sùng Hổ từ chối lần nữa:
- Vẫn chưa đủ.
Lông mi Huyền Thiên hơi nhíu lại, hắn nói:
- Hùng Tông Chủ muốn bán bao nhiêu linh thạch?
Hai mắt Hùng Sùng Hổ nhíu lại, hắn nói:
- Trên người của ngươi có bao nhiêu linh thạch, liền bán bấy nhiêu linh thạch!
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Trên người của ta chỉ có bốn trăm ba mươi khối linh thạch, thành giao!
Hùng Sùng Hổ cười hắc hắc, nói:
- Trên người của ngươi chỉ sợ linh thạch không dưới bốn ngàn viên....
Trong lúc nói chuyện, Hùng Sùng Hổ nhấc tay, một con thú họ nhà chuột từ trong ống tay áo của hắn chui ra bò lên đầu vai của Hùng Sùng Hổ nhìn Huyền Thiên, trong đôi mắt ti hí của nó lóe lên quang mang.
- Thì ra là yêu thú Tầm Linh Thử, trách không được Hùng Tông Chủ muốn chặt đẹp, thì ra là biết rõ trên người bản thiếu gia có không ít linh thạch. . . !
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, lập tức sắc mặt cứng rắn, nói:
- Bất quá Hùng Tông Chủ há miệng lớn như vậy không sợ nuốt không trôi rồi tự nuốt cả mình sao?
- Huyền Thiên lớn mật, dám ăn nói với tông chủ như vậy!!!
Lập tức mấy tên cường giả Yêu Linh Tông nhao nhao quát to.
Trong ánh mắt Huyền Thiên lóe lên tinh quang, lập tức hiểu được vì sao ánh mắt những người này lại tỏa sáng khi nhìn hắn, thì ra đã biết rõ hắn là ai.
Huyền Thiên tại Tín Điền Quốc đô thành chém giết Trục Nhật Công Tử cùng với đại lượng Văn Nhân Gia Tộc thiên giai cường giả đã qua mười ngày, xem ra việc này đã truyền ra Trục Nhật Đại Lục.
Luyện Huyết Giáo cùng Văn Nhân Gia Tộc Trục Nhật Đảo, liên thủ đối kháng Thần Châu Thiên Tinh Các, mà ở trên chiến trường Thiên Tinh Các cùng Luyện Huyết Giáo đại chiến Thần Châu đông bắc, Yêu Linh Tông có cường giả tham chiến.
Bởi vậy có thể thấy được Luyện Huyết Giáo, Văn Nhân Gia Tộc, Yêu Linh Tông. . . Đều là những thế lực có quan hệ không tồi với nhau.
Ánh mắt sắc bén của Huyền Thiên bắt đầu quét qua cường giả Yêu Linh Tông, cuối cùng ánh mắt chăm chú vào trên người Hùng Sùng Hổ nói:
- Văn Nhân Gia Tộc đáp ứng cho Yêu Linh Tông chỗ tốt gì?
Thấy Huyền Thiên vạch rõ câu chuyện ra, Hùng Sùng Hổ cũng không tiếp tục che dấu, nói:
- Văn Nhân Gia Tộc đã hạ lệnh toàn bộ Trục Nhật Đại Lục, ai có thể lấy tính mệnh của ngươi thì đưa một quyển Thiên cấp thượng phẩm công pháp!
Hùng Sùng Hổ dừng một chút, lập tức khoan khoái dễ chịu cười, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, nói:
- Cộng thêm đồ đạc trên người của ngươi.
Âm thanh của Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Biết rõ ta là kiếm trận sư, các ngươi còn dám động sát tâm, Yêu Linh Tông đúng là lớn mật, không sợ chết sao?
Bên trong lời nói của Huyền Thiên mang theo sát khí để cho không ít người phát lạnh trong lòng, cái cổ rụt lại theo bản năng.
Bất quá cường giả thiên giai cảnh cũng không úy kỵ, Hùng Sùng Hổ cười ha ha, nói:
- Ngươi mặc dù có thể giết bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng, nhưng Bổn tông chủ là Thiên cảnh thất trọng cái thế cường giả, bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng đó sao có thể sánh được với ta.
Âm thanh của Huyền Thiên trở nên lạnh lùng nói:
- Đã như vầy, ta đây đành phải cướp đoạt một phen. Hắc Thiết mộc, bản thiếu gia đã muốn, đầu của ngươi, bản thiếu gia cũng muốn.
XIU....XÍU... XIU....XÍU... Hưu. . .
Huyền Thiên vừa mới nói xong, một mảnh kiếm quang sáng chói từ trong cơ thể hắn nổ bắn ra mà ra, 100 chuôi linh kiếm trong chốc lát đâm mạnh về phía trước.
Từng chuôi linh kiếm phát ra điểm điểm hàn quang.
Mà linh kiếm ly thể đồng thời, toàn thân Huyền Thiên đều lên kim quang, hai cánh tay lập tức hóa thành vàng ròng đem thực lực tăng lên tới trạng thái đỉnh phong nhất.
Thiên cảnh tứ trọng cùng Thiên cảnh thất trọng, tuy rằng chỉ cách ba cái cảnh giới!
Nhưng mà cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng đều là nhân vật thiên tài khó lường phát triển mà thành, đám người đồng dạng có năng lực vượt cấp khiêu chiến.
Một vị cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng có chiến lực chính thức, vì thế bên ngoài là ba cái cảnh giới, trên thực tế khả năng chênh lệch tới bốn cảnh giới không chừng.
Có chút bất đồng là kém bốn cảnh giới tương đương với cách xa nhau ba cảnh giới, vì thế sẽ không bị quy tắc đại đạo quá tam ba bận áp chế.
Tu vi Huyền Thiên tại Thiên cảnh tam trọng thì chém giết bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng dễ như trở bàn tay, thi triển thập kiếm kiếm trận giết Thiên cảnh tứ trọng Trục Nhật Công Tử tu luyện Thiên Diễm Bảo Điển và Thiên Hỏa Thiên cấp nghịch thiên yêu nghiệt công tử.
Bất quá lúc Huyền Thiên còn cách đám cây cối tươi tốt đó vài dặm thì có hai cường giả từ trong rừng rậm bay ra, chặn đường đi.
Trong rừng rậm phía dưới thậm chí có kiến trúc cực lớn, đúng là nhị phẩm tông môn Yêu Linh Tông bên trong Yêu Linh Chi Sâm, thỉnh thoảng đều có tiếng thú rống cực lớn từ phía dưới truyền đến.
Yêu Linh Tông có kiến trúc thập phần rời rạc, từ rừng rậm phía dưới Huyền Thiên một mực lan tràn đến bốn phía rừng rậm tươi tốt nhất phía trước.
- Đứng lại!
Hai vị cường giả hét lớn một tiếng, đợi nhìn rõ ràng Huyền Thiên có tu vi là Thiên cảnh tứ trọng, thần sắc hai người lập tức thu liễm, một người nói:
- Vị công tử này, ngươi đã sắp bước vào cấm địa của bổn tông, nếu muốn đi tiếp xin mời đi đường vòng.
Huyền Thiên chỉ một ngón tay về phía rừng rậm tươi tốt nhất nói:
- Ta muốn đi tới nơi đó.
Sắc mặt người nọ lập tức không vui, nói:
- Nơi đó là địa phương bổn tông nuôi nhốt siêu cấp yêu thú, là cấm địa bên trong cấm địa.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn về phía xa, hiện tại đã cho rằng cây cối màu đen kia là Hắc Thiết mộc, hắn nói:
- Đi thông tri tông chủ của ngươi, bản thiếu gia cần một ít Hắc Thiết mộc, nguyện ra linh thạch giá cao để mua.
- Linh thạch? Ngươi có thể ra bao nhiêu linh thạch?
Đột nhiên một thanh âm hùng hậu từ trong Yêu Linh Tông truyền đến.
Theo thanh âm phát ra, có vài chục vị cường giả từ Yêu Linh Tông bay ra.
Người cầm đầu là một vị Thiên cảnh thất trọng tuổi chừng lục tuần, tóc trắng như tuyết, nhưng tinh thần vô cùng phấn chấn, khí huyết mười phần, hai mắt sáng ngời hữu thần.
Trên đường đi, Huyền Thiên đã tìm hiểu các tin tức cụ thể của Yêu Linh Tông.
Yêu Linh Tông tổng cộng có hai vị Thiên giai cảnh thất trọng, một vị là tông chủ tông chủ Hùng Sùng Hổ, một vị khác là đại tông chủ tuổi qua tám mươi, rất ít lộ diện.
Trước mắt lão giả tuổi chừng lục tuần này chắc chắn là Yêu Linh Tông tông chủ Hùng Sùng Hổ.
Hùng Sùng Hổ vừa đến, hai cường giả ngăn cản liền lui xuống, Huyền Thiên nhìn chúng cường giả Yêu Linh Tông trong lòng quái dị, ánh mắt của đám người này nhìn hắn mà tỏa sáng như kiểu thấy một món bảo bối.
Huyền Thiên nói:
- Ba trăm linh thạch, mua một cây Hắc Thiết mộc thành thục.
Hùng Sùng Hổ từ chối:
- Chưa đủ!
Huyền Thiên nói:
- Bốn trăm viên linh thạch!
Hùng Sùng Hổ từ chối lần nữa:
- Vẫn chưa đủ.
Lông mi Huyền Thiên hơi nhíu lại, hắn nói:
- Hùng Tông Chủ muốn bán bao nhiêu linh thạch?
Hai mắt Hùng Sùng Hổ nhíu lại, hắn nói:
- Trên người của ngươi có bao nhiêu linh thạch, liền bán bấy nhiêu linh thạch!
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
- Trên người của ta chỉ có bốn trăm ba mươi khối linh thạch, thành giao!
Hùng Sùng Hổ cười hắc hắc, nói:
- Trên người của ngươi chỉ sợ linh thạch không dưới bốn ngàn viên....
Trong lúc nói chuyện, Hùng Sùng Hổ nhấc tay, một con thú họ nhà chuột từ trong ống tay áo của hắn chui ra bò lên đầu vai của Hùng Sùng Hổ nhìn Huyền Thiên, trong đôi mắt ti hí của nó lóe lên quang mang.
- Thì ra là yêu thú Tầm Linh Thử, trách không được Hùng Tông Chủ muốn chặt đẹp, thì ra là biết rõ trên người bản thiếu gia có không ít linh thạch. . . !
Huyền Thiên cười nhạt một tiếng, lập tức sắc mặt cứng rắn, nói:
- Bất quá Hùng Tông Chủ há miệng lớn như vậy không sợ nuốt không trôi rồi tự nuốt cả mình sao?
- Huyền Thiên lớn mật, dám ăn nói với tông chủ như vậy!!!
Lập tức mấy tên cường giả Yêu Linh Tông nhao nhao quát to.
Trong ánh mắt Huyền Thiên lóe lên tinh quang, lập tức hiểu được vì sao ánh mắt những người này lại tỏa sáng khi nhìn hắn, thì ra đã biết rõ hắn là ai.
Huyền Thiên tại Tín Điền Quốc đô thành chém giết Trục Nhật Công Tử cùng với đại lượng Văn Nhân Gia Tộc thiên giai cường giả đã qua mười ngày, xem ra việc này đã truyền ra Trục Nhật Đại Lục.
Luyện Huyết Giáo cùng Văn Nhân Gia Tộc Trục Nhật Đảo, liên thủ đối kháng Thần Châu Thiên Tinh Các, mà ở trên chiến trường Thiên Tinh Các cùng Luyện Huyết Giáo đại chiến Thần Châu đông bắc, Yêu Linh Tông có cường giả tham chiến.
Bởi vậy có thể thấy được Luyện Huyết Giáo, Văn Nhân Gia Tộc, Yêu Linh Tông. . . Đều là những thế lực có quan hệ không tồi với nhau.
Ánh mắt sắc bén của Huyền Thiên bắt đầu quét qua cường giả Yêu Linh Tông, cuối cùng ánh mắt chăm chú vào trên người Hùng Sùng Hổ nói:
- Văn Nhân Gia Tộc đáp ứng cho Yêu Linh Tông chỗ tốt gì?
Thấy Huyền Thiên vạch rõ câu chuyện ra, Hùng Sùng Hổ cũng không tiếp tục che dấu, nói:
- Văn Nhân Gia Tộc đã hạ lệnh toàn bộ Trục Nhật Đại Lục, ai có thể lấy tính mệnh của ngươi thì đưa một quyển Thiên cấp thượng phẩm công pháp!
Hùng Sùng Hổ dừng một chút, lập tức khoan khoái dễ chịu cười, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, nói:
- Cộng thêm đồ đạc trên người của ngươi.
Âm thanh của Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Biết rõ ta là kiếm trận sư, các ngươi còn dám động sát tâm, Yêu Linh Tông đúng là lớn mật, không sợ chết sao?
Bên trong lời nói của Huyền Thiên mang theo sát khí để cho không ít người phát lạnh trong lòng, cái cổ rụt lại theo bản năng.
Bất quá cường giả thiên giai cảnh cũng không úy kỵ, Hùng Sùng Hổ cười ha ha, nói:
- Ngươi mặc dù có thể giết bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng, nhưng Bổn tông chủ là Thiên cảnh thất trọng cái thế cường giả, bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng đó sao có thể sánh được với ta.
Âm thanh của Huyền Thiên trở nên lạnh lùng nói:
- Đã như vầy, ta đây đành phải cướp đoạt một phen. Hắc Thiết mộc, bản thiếu gia đã muốn, đầu của ngươi, bản thiếu gia cũng muốn.
XIU....XÍU... XIU....XÍU... Hưu. . .
Huyền Thiên vừa mới nói xong, một mảnh kiếm quang sáng chói từ trong cơ thể hắn nổ bắn ra mà ra, 100 chuôi linh kiếm trong chốc lát đâm mạnh về phía trước.
Từng chuôi linh kiếm phát ra điểm điểm hàn quang.
Mà linh kiếm ly thể đồng thời, toàn thân Huyền Thiên đều lên kim quang, hai cánh tay lập tức hóa thành vàng ròng đem thực lực tăng lên tới trạng thái đỉnh phong nhất.
Thiên cảnh tứ trọng cùng Thiên cảnh thất trọng, tuy rằng chỉ cách ba cái cảnh giới!
Nhưng mà cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng đều là nhân vật thiên tài khó lường phát triển mà thành, đám người đồng dạng có năng lực vượt cấp khiêu chiến.
Một vị cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng có chiến lực chính thức, vì thế bên ngoài là ba cái cảnh giới, trên thực tế khả năng chênh lệch tới bốn cảnh giới không chừng.
Có chút bất đồng là kém bốn cảnh giới tương đương với cách xa nhau ba cảnh giới, vì thế sẽ không bị quy tắc đại đạo quá tam ba bận áp chế.
Tu vi Huyền Thiên tại Thiên cảnh tam trọng thì chém giết bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng dễ như trở bàn tay, thi triển thập kiếm kiếm trận giết Thiên cảnh tứ trọng Trục Nhật Công Tử tu luyện Thiên Diễm Bảo Điển và Thiên Hỏa Thiên cấp nghịch thiên yêu nghiệt công tử.
/1894
|