Nhất là trong tin tức còn kèm theo tin tức Trục Nhật Công Tử bị giết, Luyện Huyết Công Tử bị giết càng khiến Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh và Luyện Huyết Giáo Chủ trong lúc nhất thời gần như sụp đổ.
Nếu như nói Luyện Huyết Giáo và Văn Nhân gia tộc chỉ là thủ hộ của hai người, như vậy Luyện Huyết Công Tử và Trục Nhật Công Tử chính là hy vọng, hai người bị giết, hoàn toàn là phá đi hi vọng của bọn hắn!
- Thần Châu Thiên thiếu... Huyền Thiên!
- Như không giết ngươi, làm sao tiêu mối hận trong lòng ta!
...
Khi biết được Văn Nhân gia tộc và Luyện Huyết Giáo bị diệt, đều là vì một cường giả trẻ tuổi gọi là Thiên thiếu mang theo đại lượng khôi lỗi kiếm sĩ thì Luyện Huyết Giáo Chủ và Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh đối với Huyền Thiên đều sinh ra chấp niệm tất sát.
- Phong tỏa tin tức! Đừng để lão tặc Tàng Vạn Tuyệt biết được, bổn tọa muốn đích thân đi làm thịt Huyền Thiên, quyết không thể để hắn còn sống ly khai phiếu Hải Vực này trở về Thần Châu...
Luyện Huyết Giáo Chủ lập tức hạ lệnh.
- Nếu không tự tay đánh chết tiểu tặc này, nhìn tận mắt hắn chết, khó tiêu mối hận trong lòng bổn tọa, tạm ngừng chiến với Tàng Vạn Tuyệt một thời gian ngăn, bổn tọa cũng muốn đích thân đi giết tiểu súc sanh của Huyền gia này!
Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh nghiến răng nghiến lợi nói.
...
Danh tiếng Thiên thiếu rất nhanh truyền khắp toàn bộ Luyện Huyết đại lục, hơn nữa, nhanh chóng lan tràn đến hải vực chung quanh, võ giả hải ngoại không người nào không biết có một cường giả Thiên thiếu, một người mang theo khôi lỗi đại quân, vốn là diệt đi thế gia nhất phẩm Văn Nhân gia tộc, sau lại diệt đi tông môn nhất phẩm Luyện Huyết Giáo Chủ.
Nghe ra Thiên thiếu là thiên tài hậu bối đến từ Huyền gia Thần Châu đại địa, tên là Huyền Thiên, một mực tên không nổi danh, không liệt kê trong yêu nghiệt cấp công tử danh chấn thiên hạ nhưng chiến lực mạnh mẽ còn vượt trên, ngay cả Trục Nhật Công Tử, Luyện Huyết Công Tử cũng bị Thiên thiếu chém giết.
Đối với tin tức Huyền Thiên diệt Văn Nhân gia tộc, Luyện Huyết Giáo, Luyện Huyết Giáo ở Hải Vực gần Thần Châu đại địa đã tiến hành phong tỏa, cho nên, danh tiếng Huyền Thiên khiếp sợ hải ngoại, võ giả hải ngoại cơ hồ không người nào không nghe thấy kỳ danh, nhưng trong lúc nhất thời tin tức lại không truyền đến võ giả ở Thần Châu đại địa.
Quang âm như nước, tuế nguyệt như thoi đưa.
Trong lúc vội vàng một tháng đã trôi qua, Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu ly khai Luyện Huyết đại lục, một đường đi về phía tây, đã ra bên ngoài được hơn trăm vạn dặm.
Một ngày này tới gần giữa trưa, Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu từng người ngồi trên phi hành khôi mỗi, một mực tại hấp thu linh thạch tu luyện, phía dưới bọn hắn là sóng cả mênh mông.
Nhanh đến giữa trưa, hai người phân biệt đình chỉ tu luyện, đưa mắt nhìn lại, muốn tìm kiếm hòn đảo nào đó để ăn một bữa ngon, tuy nói chỉ cần hấp thu linh thạch không ăn gì cũng không đói chết, nhưng cảm giác đói khát theo bản năng của bụng tuyệt đối không dễ chịu gì.
Đưa mắt nhìn lại một mảnh sóng cả phía trước, không trông thấy chút bóng dáng đại lục, nếu có mảng lớn lục địa thì cách xa ngàn dặm Huyền Thiên cũng đều có thể phát hiện.
Hai người bay thẳng về phía trước, cũng không lâu lắm, bay qua mấy trăm dặm Huyền Thiên trông thấy trên mặt biển xa xa ẩn ẩn có hào quang thoáng hiện, hai người điều chỉnh phương hướng, phi hành về phía kia.
Lại phi hành mấy trăm dặm, lúc này mới nhìn rõ đó là gì. Là một hòn đảo cỡ nhỏ, dài rộng đều chừng trăm mét, tạo thành hình ngọn núi, chỗ cao nhất cách mặt biển ước chừng 2 30m.
Bởi vì hòn đảo này rất nhỏ, cho nên, thẳng đến khi tới gần ba trăm dặm mới có thể thấy rõ, mà nơi hào quang thoáng hiện kia chính là một khôi bia đá lớn dựng thẳng trên đảo, trên tấm bia đá này có phủ lên một lớp màu sáng cho nên cách xa gần nghìn dặm cũng có thể trông thấy.
Tấm bia đá này cao chừng 50~60, còn cao hơn cả hòn đảo, trên đó có khắc ba mũi tên rất sâu, cách xa hơn mười dặm hai người đã thấy được ở hướng mũi tên kia chỉ còn có khắc một ít chữ.
Trên biển lớn vô biên vô hạn vậy mà lại có một khối tấm bia đá, hơn nữa trên đó còn có mũi tên khắc chữ, thật là kỳ quái, hai người bay tới phụ cận, rất nhanh liền thấy rõ chữ khắc trên đó.
Một cái mũi tên dọc theo hướng lên, chỉ về hướng chi phía trước -- phía Tây. Bên cạnh mũi tên có khắc vài chữ to: Âm Minh Cấm Hải, đường này bất thông!
Một cái mũi tên chỉ ngang sang trái, đại biểu chỉ hướng bên trái -- phía Nam, bên cạnh mũi tên còn khắc vài chữ to: Ma Vụ Chi Hải, đường này bất thông!
Một cái mũi tên chỉ ngang hướng phái, đại biểu chỉ hướng bên phải -- phía Bắc. Bên cạnh mũi tên có khắc vài chữ to: Tây Bắc hai nghìn dặm. Bắc Quan Đảo đi về phía tây có thể thông!
Tấm bia đá cực lớn này dĩ nhiên là để chỉ đường.
Hải ngoại Ma vực ở vào phía Bắc, Ma Vụ Chi Hải, phía Nam là Ma Vụ Chi Hải, cái này Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu biết rõ, nhưng là, phía trước là Âm Minh Cấm Hải gì đó thì lại chưa từng nghe qua.
Hải ngoại vô cùng rộng lớn, hai người hoàn toàn không hiểu rõ địa hình. Chỉ biết một mực hành tẩu về hướng Tây là có thể đến Thần Châu đại địa, nhưng lại không biết trên đường lại có một Âm Minh Cấm Hải không cách nào thông hành.
Hai người dựa hướng chỉ của tấm bia đá chuyển hướng Tây Bắc, rất nhanh liền bay qua hơn hai ngàn dặm, đi tới Bắc Quan Đảo.
Bắc Quan đảo cái phạm vi hơn nghìn dặm hòn đảo, không coi là nhỏ đảo, nhưng là không tính là quá lớn, ở trên đảo có không ít võ giả sinh tồn.
Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu đi vào trong một thành trì tương đối lớn một chút, tiến vào một khách sạn chiêu đãi võ giả, ở đó chọn phòng và gọi một chút rượu thức ăn.
Bắc Quan Đảo là một hòn đảo trọng yếu như thông đạo trong hải vực, cường giả vãng lai ít nhất cũng là Địa giai cảnh. Trong khách sạn bồi bàn cũng có tu vị Tiên Thiên cảnh.
Rất nhanh, bồi bàn bưng rượu và thức ăn lên, Huyền Thiên hỏi:
- Vị huynh đệ kia, ta muốn hỏi thăm một chút, Âm Minh Cấm Hải có gì đặc biệt sao? Tại sao là Cấm Hải, không cách nào thông hành?
Tuy rằng bồi bàn này chỉ có tu vị Tiên Thiên cảnh nhưng Bắc Quan Đảo ở gần Âm Minh Cấm Hải như thế, theo lý thuyết tất nhiên phải biết đến.
Huyền Thiên trong khi nói chuyện thì cũng cho vị này bồi bàn này một khỏa linh thạch.
Linh thạch tuy rằng võ giả Tiên Thiên cảnh không cách nào hấp thu, nhưng lại phi thường quý trọng, bồi bàn này làm việc trong khách sạn mấy tháng cũng chưa chắc có thể kiếm được giá trị bằng một khỏa linh thạch.
Bồi bàn lập tức tinh thần phấn chấn, tiếp nhận linh thạch cho vào ngực nói:
- Hai vị công tử, các ngài ngay cả Âm Minh Cấm Hải cũng không biết, nhất định là đến từ rất xa.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, bồi bàn này được xác nhận liền nói:
- Hai vị công tử đều là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh, tầm mắt không biết lớn hơn tại hạ bao nhiêu, khẳng định biết rõ tám ngàn năm trước có một vị Vương giả vô thượng gọi là Âm Minh Vương, Âm Minh Cấm Hải chính là nơi Âm Minh Vương sinh ra.
Nếu như nói Luyện Huyết Giáo và Văn Nhân gia tộc chỉ là thủ hộ của hai người, như vậy Luyện Huyết Công Tử và Trục Nhật Công Tử chính là hy vọng, hai người bị giết, hoàn toàn là phá đi hi vọng của bọn hắn!
- Thần Châu Thiên thiếu... Huyền Thiên!
- Như không giết ngươi, làm sao tiêu mối hận trong lòng ta!
...
Khi biết được Văn Nhân gia tộc và Luyện Huyết Giáo bị diệt, đều là vì một cường giả trẻ tuổi gọi là Thiên thiếu mang theo đại lượng khôi lỗi kiếm sĩ thì Luyện Huyết Giáo Chủ và Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh đối với Huyền Thiên đều sinh ra chấp niệm tất sát.
- Phong tỏa tin tức! Đừng để lão tặc Tàng Vạn Tuyệt biết được, bổn tọa muốn đích thân đi làm thịt Huyền Thiên, quyết không thể để hắn còn sống ly khai phiếu Hải Vực này trở về Thần Châu...
Luyện Huyết Giáo Chủ lập tức hạ lệnh.
- Nếu không tự tay đánh chết tiểu tặc này, nhìn tận mắt hắn chết, khó tiêu mối hận trong lòng bổn tọa, tạm ngừng chiến với Tàng Vạn Tuyệt một thời gian ngăn, bổn tọa cũng muốn đích thân đi giết tiểu súc sanh của Huyền gia này!
Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh nghiến răng nghiến lợi nói.
...
Danh tiếng Thiên thiếu rất nhanh truyền khắp toàn bộ Luyện Huyết đại lục, hơn nữa, nhanh chóng lan tràn đến hải vực chung quanh, võ giả hải ngoại không người nào không biết có một cường giả Thiên thiếu, một người mang theo khôi lỗi đại quân, vốn là diệt đi thế gia nhất phẩm Văn Nhân gia tộc, sau lại diệt đi tông môn nhất phẩm Luyện Huyết Giáo Chủ.
Nghe ra Thiên thiếu là thiên tài hậu bối đến từ Huyền gia Thần Châu đại địa, tên là Huyền Thiên, một mực tên không nổi danh, không liệt kê trong yêu nghiệt cấp công tử danh chấn thiên hạ nhưng chiến lực mạnh mẽ còn vượt trên, ngay cả Trục Nhật Công Tử, Luyện Huyết Công Tử cũng bị Thiên thiếu chém giết.
Đối với tin tức Huyền Thiên diệt Văn Nhân gia tộc, Luyện Huyết Giáo, Luyện Huyết Giáo ở Hải Vực gần Thần Châu đại địa đã tiến hành phong tỏa, cho nên, danh tiếng Huyền Thiên khiếp sợ hải ngoại, võ giả hải ngoại cơ hồ không người nào không nghe thấy kỳ danh, nhưng trong lúc nhất thời tin tức lại không truyền đến võ giả ở Thần Châu đại địa.
Quang âm như nước, tuế nguyệt như thoi đưa.
Trong lúc vội vàng một tháng đã trôi qua, Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu ly khai Luyện Huyết đại lục, một đường đi về phía tây, đã ra bên ngoài được hơn trăm vạn dặm.
Một ngày này tới gần giữa trưa, Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu từng người ngồi trên phi hành khôi mỗi, một mực tại hấp thu linh thạch tu luyện, phía dưới bọn hắn là sóng cả mênh mông.
Nhanh đến giữa trưa, hai người phân biệt đình chỉ tu luyện, đưa mắt nhìn lại, muốn tìm kiếm hòn đảo nào đó để ăn một bữa ngon, tuy nói chỉ cần hấp thu linh thạch không ăn gì cũng không đói chết, nhưng cảm giác đói khát theo bản năng của bụng tuyệt đối không dễ chịu gì.
Đưa mắt nhìn lại một mảnh sóng cả phía trước, không trông thấy chút bóng dáng đại lục, nếu có mảng lớn lục địa thì cách xa ngàn dặm Huyền Thiên cũng đều có thể phát hiện.
Hai người bay thẳng về phía trước, cũng không lâu lắm, bay qua mấy trăm dặm Huyền Thiên trông thấy trên mặt biển xa xa ẩn ẩn có hào quang thoáng hiện, hai người điều chỉnh phương hướng, phi hành về phía kia.
Lại phi hành mấy trăm dặm, lúc này mới nhìn rõ đó là gì. Là một hòn đảo cỡ nhỏ, dài rộng đều chừng trăm mét, tạo thành hình ngọn núi, chỗ cao nhất cách mặt biển ước chừng 2 30m.
Bởi vì hòn đảo này rất nhỏ, cho nên, thẳng đến khi tới gần ba trăm dặm mới có thể thấy rõ, mà nơi hào quang thoáng hiện kia chính là một khôi bia đá lớn dựng thẳng trên đảo, trên tấm bia đá này có phủ lên một lớp màu sáng cho nên cách xa gần nghìn dặm cũng có thể trông thấy.
Tấm bia đá này cao chừng 50~60, còn cao hơn cả hòn đảo, trên đó có khắc ba mũi tên rất sâu, cách xa hơn mười dặm hai người đã thấy được ở hướng mũi tên kia chỉ còn có khắc một ít chữ.
Trên biển lớn vô biên vô hạn vậy mà lại có một khối tấm bia đá, hơn nữa trên đó còn có mũi tên khắc chữ, thật là kỳ quái, hai người bay tới phụ cận, rất nhanh liền thấy rõ chữ khắc trên đó.
Một cái mũi tên dọc theo hướng lên, chỉ về hướng chi phía trước -- phía Tây. Bên cạnh mũi tên có khắc vài chữ to: Âm Minh Cấm Hải, đường này bất thông!
Một cái mũi tên chỉ ngang sang trái, đại biểu chỉ hướng bên trái -- phía Nam, bên cạnh mũi tên còn khắc vài chữ to: Ma Vụ Chi Hải, đường này bất thông!
Một cái mũi tên chỉ ngang hướng phái, đại biểu chỉ hướng bên phải -- phía Bắc. Bên cạnh mũi tên có khắc vài chữ to: Tây Bắc hai nghìn dặm. Bắc Quan Đảo đi về phía tây có thể thông!
Tấm bia đá cực lớn này dĩ nhiên là để chỉ đường.
Hải ngoại Ma vực ở vào phía Bắc, Ma Vụ Chi Hải, phía Nam là Ma Vụ Chi Hải, cái này Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu biết rõ, nhưng là, phía trước là Âm Minh Cấm Hải gì đó thì lại chưa từng nghe qua.
Hải ngoại vô cùng rộng lớn, hai người hoàn toàn không hiểu rõ địa hình. Chỉ biết một mực hành tẩu về hướng Tây là có thể đến Thần Châu đại địa, nhưng lại không biết trên đường lại có một Âm Minh Cấm Hải không cách nào thông hành.
Hai người dựa hướng chỉ của tấm bia đá chuyển hướng Tây Bắc, rất nhanh liền bay qua hơn hai ngàn dặm, đi tới Bắc Quan Đảo.
Bắc Quan đảo cái phạm vi hơn nghìn dặm hòn đảo, không coi là nhỏ đảo, nhưng là không tính là quá lớn, ở trên đảo có không ít võ giả sinh tồn.
Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu đi vào trong một thành trì tương đối lớn một chút, tiến vào một khách sạn chiêu đãi võ giả, ở đó chọn phòng và gọi một chút rượu thức ăn.
Bắc Quan Đảo là một hòn đảo trọng yếu như thông đạo trong hải vực, cường giả vãng lai ít nhất cũng là Địa giai cảnh. Trong khách sạn bồi bàn cũng có tu vị Tiên Thiên cảnh.
Rất nhanh, bồi bàn bưng rượu và thức ăn lên, Huyền Thiên hỏi:
- Vị huynh đệ kia, ta muốn hỏi thăm một chút, Âm Minh Cấm Hải có gì đặc biệt sao? Tại sao là Cấm Hải, không cách nào thông hành?
Tuy rằng bồi bàn này chỉ có tu vị Tiên Thiên cảnh nhưng Bắc Quan Đảo ở gần Âm Minh Cấm Hải như thế, theo lý thuyết tất nhiên phải biết đến.
Huyền Thiên trong khi nói chuyện thì cũng cho vị này bồi bàn này một khỏa linh thạch.
Linh thạch tuy rằng võ giả Tiên Thiên cảnh không cách nào hấp thu, nhưng lại phi thường quý trọng, bồi bàn này làm việc trong khách sạn mấy tháng cũng chưa chắc có thể kiếm được giá trị bằng một khỏa linh thạch.
Bồi bàn lập tức tinh thần phấn chấn, tiếp nhận linh thạch cho vào ngực nói:
- Hai vị công tử, các ngài ngay cả Âm Minh Cấm Hải cũng không biết, nhất định là đến từ rất xa.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, bồi bàn này được xác nhận liền nói:
- Hai vị công tử đều là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh, tầm mắt không biết lớn hơn tại hạ bao nhiêu, khẳng định biết rõ tám ngàn năm trước có một vị Vương giả vô thượng gọi là Âm Minh Vương, Âm Minh Cấm Hải chính là nơi Âm Minh Vương sinh ra.
/1894
|