Đợi đến khi thương thế của giống cái báo nhân đó lành bảy tám phần, Hạ cô nương dùng lá nhựa ruồi mẹ nhà nàng dùng làm giấy vệ sinh bọc hai miếng đậu phụ sữa khô, đuổi đi.
Một quý mưa to tới cũng gấp gáp hơn quý trước, giống như nạn hồng thủy liên tiếp xuống gần một trăm mười ngày, diện tích chỗ rừng núi thấp bị đọng nước càng lúc càng rộng. Mà nước bùn và hòn đá từ trên núi lăn xuống nhìn mãi cũng quen mắt. Nếu như không phải có thảm thực vật rậm rạp rắc rối khó gỡ bao trùm, Lỗ Đạt Mã cảm thấy không biết bọn họ bị đất đá trôi chôn bao nhiêu lần.
Nếu không tại sao nói sinh con ít trồng cây nhiều , những lời này hết sức có đạo lý đấy.
Chung quanh nhà mới của Lỗ Đạt Mã, hàng xóm càng ngày càng nhiều: ba hàng xóm, bốn hàng xóm, năm hàng xóm. . . . . . trước kia cũng đã tới.
Đám báo nhân tránh né bị dìm nước mà dọn nhà lên trên núi, đám động vật nhỏ cũng không ngốc, cũng biết phải đi chỗ cao. Mà đám báo nhân và giống mãnh thú ăn thịt tranh giành địa bàn và thức ăn cũng càng ngày càng nghiêm trọng. Trong vòng mấy ngày liền bãi nhốt cừu nhà Lỗ Đạt Mã bị mãnh thú chiếu cố bốn lần, dê chân bò cũng tử thương hơn phân nửa, dê không chết cũng bởi vì kinh sợ mà không sinh sữa nữa.
Dĩ nhiên, những thứ này cũng không đáng kể, dê không có thì có thể nuôi lại.
Hiện tại Lỗ Đạt Mã lo lắng nhất chính là an toàn của người nhà nàng, mỗi ngày đi ra ngoài săn bắt, Lỗ Đạt Mã nhất định dặn dò Dạ trông chừng kỹ Tuyết và Vũ, ba người nhất định không thể tách ra, như vậy gặp phải nguy hiểm còn có thể giúp đỡ lẫn nhau, không đến nỗi đơn đả độc đấu. Dù là thức ăn ít một chút cũng không sao, nhà bọn họ có đầy đủ lương thự dự trữ .
Nhắc tới năng lực học tập của báo nhân mạnh, hơn nữa đầu óc cũng dùng tốt, giống như bọn họ thấy được chỗ tốt của kết bạn săn bắt, cũng dần dần bắt đầu kết đôi kết ba hoạt động cùng nhau, mà con mồi đánh được mọi người chia đều.
Như vậy tuy có thêm sự bảo đảm an toàn, nhưng mà, nếu gặp phải hung mãnh da dầy như gấu kiếm răng, dã thú thô bạo thì cũng không chiếm được tốt.
Vào một ngày nọ, Dạ và Tuyết còn có Vũ mang vết thương chồng chất trở về nhà, Lỗ Đạt Mã cảm giác mình không thể lại qua loa được nữa rồi. Nàng quyết định dạy cho nhóm báo nhân chế tạo vũ khí, sử dụng vũ khí, hơn nữa đào hố làm cạm bẫy bảo vệ gia viên.
Kết quả, ý tưởng của nàng còn chưa kịp áp dụng, liền phát hiện, mình lại mang thai.
Vì vậy, công việc này liền giao vào trong tay Hạ cô nương.
Bởi vì từ nhỏ thì đã khác biệt với báo nhân thuần chính, cho nên Lỗ Đạt Mã lo lắng một ngày nào đó mình và Dạ qua đời, Hạ cô nương không thể có cuộc sống thật tốt, tất cả những gì nàng có được, đặc biệt là phương pháp chế tạo và sử dụng công cụ, vũ khí đều dạy cho Hạ cô nương.
Mà Hạ cô nương hình như cũng hết sức cảm thấy hứng thú đối với loại đồ này, không có việc gì thì tự mình cũng phát minh sáng tạo ra này nọ, ở trong thế giới báo nhân có thể nói là nửa chuyên gia vũ khí rồi. Dĩ nhiên, nàng thành thạo nhất chính là cạm bẫy, toàn bộ nghiên cứu dùng để hãm hại những giống cái báo nhân đánh chủ ý lên Tuyết.
Sau khi mưa to mùa hè tàn sát bữa qua đi, tất cả báo nhân trong núi rừng lại có nhận thức mới đối với tiểu giống cái nhỏ yếu Hạ cô nương.
Không thể không nói câu danh ngôn kiến thức đúng là lực lượng này rất có đạo lý.
Hạ cô nương lấy đầu óc thông minh của mình, lấy được tán thành của báo nhân, thậm chí là tôn trọng.
Thời điểm mùa đông tuyết bay rơi tán loạn, Lỗ Đạt Mã sinh, nhà Hạ cô nương lại thêm một nam đinh Tiểu Hắc Báo. Mà nàng cũng chân chính trưởng thành, nàng giống như mẹ nhà nàng, sẽ có thân thích định kỳ chiếu cố (là kỳ kinh nguyệt).
Hạ cô nương đối với cái dì cả này thì không có phản ứng gì..., bởi vì nàng thông qua mẹ thường cách một đoạn thời gian cũng sẽ ra máu mấy ngày. Đương nhiên Hạ cô nương cho là mình nhất định sẽ giống mẹ.
Nhưng mà, cái này lại làm Lỗ Đạt Mã sợ hết hồn, nàng cho là khuê nữ mình biến đổi Tiểu Báo, như vậy phải giống như giống cái báo nhân.
Lại không nghĩ rằng, ở phương diện này kết cấu sinh lý của Hạ cô nương vẫn là thuần chính phái nữ loài người.
Thời điểm khi ngửi được trên người Hạ cô nương tản mát ra mùi kích thích tố nồng đậm của giống cái, ánh mắt của Tuyết lập tức liền phát ra ánh sáng sâu kín.
Khi mẹ nhà mình nói cho Hạ cô nương, nàng như vậy thì được coi là trưởng thành. Cái đầu nhỏ của Hạ cô nương bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, về phần xoay chuyển là cái gì, hắc hắc, bạn Tuyết nào đó tự cầu nhiều phúc đi!
Tiểu Hắc báo nhà Hạ cô nương —— Tiểu Sơn (núi nhỏ), mỗi ngày một lớn lên. Không sai, nam đinh mới thêm của nhà Hạ cô nương gọi là: Tiểu Sơn.
Sơn, cũng là ba (tam) vậy.
Tiểu tử đứng hàng thứ ba, nhưng mà nếu gọi tiểu tam thì quá khó nghe, vì vậy Lỗ Đạt Mã liền sửa âm lưỡi đổi thành âm cao lên, Ba thay đổi nhỏ biến thành Sơn rồi. (chữ sơn: 山; chữ tam: 三_ thật phục chị Mã @_@; tiểu tam cũng là từ dành cho những người làm kẻ thứ ba chen vào gia đình người khác)
Phải nói người làm mẹ Lỗ Đạt Mã này, ở trên phương diện đặt tên này, thật đúng là . . .
Khi mùa đông giá rét bắt đầu rời đi nhường ánh sáng cho mùa xuân cô nương từ trong chăn chui ra, nói cho nàng biết: đến phiên ngươi trực, sau đó mình liền đi ngủ đông.
Thế giới tự nhiên lại bắt đầu trình diễn một vòng sinh sôi nảy nở mới.
Hai ngày nay tâm tình của Dạ cực kỳ khó chịu, mặt cũng đen
Một quý mưa to tới cũng gấp gáp hơn quý trước, giống như nạn hồng thủy liên tiếp xuống gần một trăm mười ngày, diện tích chỗ rừng núi thấp bị đọng nước càng lúc càng rộng. Mà nước bùn và hòn đá từ trên núi lăn xuống nhìn mãi cũng quen mắt. Nếu như không phải có thảm thực vật rậm rạp rắc rối khó gỡ bao trùm, Lỗ Đạt Mã cảm thấy không biết bọn họ bị đất đá trôi chôn bao nhiêu lần.
Nếu không tại sao nói sinh con ít trồng cây nhiều , những lời này hết sức có đạo lý đấy.
Chung quanh nhà mới của Lỗ Đạt Mã, hàng xóm càng ngày càng nhiều: ba hàng xóm, bốn hàng xóm, năm hàng xóm. . . . . . trước kia cũng đã tới.
Đám báo nhân tránh né bị dìm nước mà dọn nhà lên trên núi, đám động vật nhỏ cũng không ngốc, cũng biết phải đi chỗ cao. Mà đám báo nhân và giống mãnh thú ăn thịt tranh giành địa bàn và thức ăn cũng càng ngày càng nghiêm trọng. Trong vòng mấy ngày liền bãi nhốt cừu nhà Lỗ Đạt Mã bị mãnh thú chiếu cố bốn lần, dê chân bò cũng tử thương hơn phân nửa, dê không chết cũng bởi vì kinh sợ mà không sinh sữa nữa.
Dĩ nhiên, những thứ này cũng không đáng kể, dê không có thì có thể nuôi lại.
Hiện tại Lỗ Đạt Mã lo lắng nhất chính là an toàn của người nhà nàng, mỗi ngày đi ra ngoài săn bắt, Lỗ Đạt Mã nhất định dặn dò Dạ trông chừng kỹ Tuyết và Vũ, ba người nhất định không thể tách ra, như vậy gặp phải nguy hiểm còn có thể giúp đỡ lẫn nhau, không đến nỗi đơn đả độc đấu. Dù là thức ăn ít một chút cũng không sao, nhà bọn họ có đầy đủ lương thự dự trữ .
Nhắc tới năng lực học tập của báo nhân mạnh, hơn nữa đầu óc cũng dùng tốt, giống như bọn họ thấy được chỗ tốt của kết bạn săn bắt, cũng dần dần bắt đầu kết đôi kết ba hoạt động cùng nhau, mà con mồi đánh được mọi người chia đều.
Như vậy tuy có thêm sự bảo đảm an toàn, nhưng mà, nếu gặp phải hung mãnh da dầy như gấu kiếm răng, dã thú thô bạo thì cũng không chiếm được tốt.
Vào một ngày nọ, Dạ và Tuyết còn có Vũ mang vết thương chồng chất trở về nhà, Lỗ Đạt Mã cảm giác mình không thể lại qua loa được nữa rồi. Nàng quyết định dạy cho nhóm báo nhân chế tạo vũ khí, sử dụng vũ khí, hơn nữa đào hố làm cạm bẫy bảo vệ gia viên.
Kết quả, ý tưởng của nàng còn chưa kịp áp dụng, liền phát hiện, mình lại mang thai.
Vì vậy, công việc này liền giao vào trong tay Hạ cô nương.
Bởi vì từ nhỏ thì đã khác biệt với báo nhân thuần chính, cho nên Lỗ Đạt Mã lo lắng một ngày nào đó mình và Dạ qua đời, Hạ cô nương không thể có cuộc sống thật tốt, tất cả những gì nàng có được, đặc biệt là phương pháp chế tạo và sử dụng công cụ, vũ khí đều dạy cho Hạ cô nương.
Mà Hạ cô nương hình như cũng hết sức cảm thấy hứng thú đối với loại đồ này, không có việc gì thì tự mình cũng phát minh sáng tạo ra này nọ, ở trong thế giới báo nhân có thể nói là nửa chuyên gia vũ khí rồi. Dĩ nhiên, nàng thành thạo nhất chính là cạm bẫy, toàn bộ nghiên cứu dùng để hãm hại những giống cái báo nhân đánh chủ ý lên Tuyết.
Sau khi mưa to mùa hè tàn sát bữa qua đi, tất cả báo nhân trong núi rừng lại có nhận thức mới đối với tiểu giống cái nhỏ yếu Hạ cô nương.
Không thể không nói câu danh ngôn kiến thức đúng là lực lượng này rất có đạo lý.
Hạ cô nương lấy đầu óc thông minh của mình, lấy được tán thành của báo nhân, thậm chí là tôn trọng.
Thời điểm mùa đông tuyết bay rơi tán loạn, Lỗ Đạt Mã sinh, nhà Hạ cô nương lại thêm một nam đinh Tiểu Hắc Báo. Mà nàng cũng chân chính trưởng thành, nàng giống như mẹ nhà nàng, sẽ có thân thích định kỳ chiếu cố (là kỳ kinh nguyệt).
Hạ cô nương đối với cái dì cả này thì không có phản ứng gì..., bởi vì nàng thông qua mẹ thường cách một đoạn thời gian cũng sẽ ra máu mấy ngày. Đương nhiên Hạ cô nương cho là mình nhất định sẽ giống mẹ.
Nhưng mà, cái này lại làm Lỗ Đạt Mã sợ hết hồn, nàng cho là khuê nữ mình biến đổi Tiểu Báo, như vậy phải giống như giống cái báo nhân.
Lại không nghĩ rằng, ở phương diện này kết cấu sinh lý của Hạ cô nương vẫn là thuần chính phái nữ loài người.
Thời điểm khi ngửi được trên người Hạ cô nương tản mát ra mùi kích thích tố nồng đậm của giống cái, ánh mắt của Tuyết lập tức liền phát ra ánh sáng sâu kín.
Khi mẹ nhà mình nói cho Hạ cô nương, nàng như vậy thì được coi là trưởng thành. Cái đầu nhỏ của Hạ cô nương bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, về phần xoay chuyển là cái gì, hắc hắc, bạn Tuyết nào đó tự cầu nhiều phúc đi!
Tiểu Hắc báo nhà Hạ cô nương —— Tiểu Sơn (núi nhỏ), mỗi ngày một lớn lên. Không sai, nam đinh mới thêm của nhà Hạ cô nương gọi là: Tiểu Sơn.
Sơn, cũng là ba (tam) vậy.
Tiểu tử đứng hàng thứ ba, nhưng mà nếu gọi tiểu tam thì quá khó nghe, vì vậy Lỗ Đạt Mã liền sửa âm lưỡi đổi thành âm cao lên, Ba thay đổi nhỏ biến thành Sơn rồi. (chữ sơn: 山; chữ tam: 三_ thật phục chị Mã @_@; tiểu tam cũng là từ dành cho những người làm kẻ thứ ba chen vào gia đình người khác)
Phải nói người làm mẹ Lỗ Đạt Mã này, ở trên phương diện đặt tên này, thật đúng là . . .
Khi mùa đông giá rét bắt đầu rời đi nhường ánh sáng cho mùa xuân cô nương từ trong chăn chui ra, nói cho nàng biết: đến phiên ngươi trực, sau đó mình liền đi ngủ đông.
Thế giới tự nhiên lại bắt đầu trình diễn một vòng sinh sôi nảy nở mới.
Hai ngày nay tâm tình của Dạ cực kỳ khó chịu, mặt cũng đen
/101
|