Kiếm Sống Nơi Hoang Dã

Chương 94 - Chương 94

/101


Editor: ChieuNinh

Sau khi Lỗ Đạt Mã xử lý tốt vết thương cho Tiểu Mặc cùng với con tiểu sói cái, qua một phen giày vò lúc này đã rạng sáng, mà tiểu Mặc và tiểu sói cái cũng không có ý tứ muốn lưu lại, ngược lại hi vọng Lỗ Đạt Mã và Dạ có thể đi cùng bọn nó.

Sau một hồi Dạ và Tiểu Mặc Ô ô lại Gào khóc trao đổi, hắn bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Đạt Mã, cùng đi.

Vẻ mặt Dạ không được tốt, Lỗ Đạt Mã phỏng đoán hẳn là có liên quan với Rhona.

Nếu là quá khứ, thì nhất định có chuyện, cho nên Lỗ Đạt Mã chỉ lấy một túi muối nhỏ, đủ ăn chừng mười ngày. Tính toán đợi đến lúc đi về thì trở lại hồ chứa nước làm muối chở muối cũng không muộn.

Ba con trâu không sừng, không cần làm cu li, nhưng Dạ không có y theo phong cách dĩ vãng của hắn, giết chết ăn thịt. Mà là một đường xua đuổi đi theo Tiểu Mặc đi về phía trước.

Khi trời sáng thì Tiểu Mặc đang dẫn đường ở phía trước ngừng lại.

Nó hướng về phía một gò đất nhỏ cỏ dại mọc thành bụi Ô ô kêu to hai tiếng. Sau đó ý bảo Dạ và Lỗ Đạt Mã theo kịp bọn họ.

Chui vào bụi cỏ cao hơn nửa người, Lỗ Đạt Mã thấy có năm con Cự Lang nằm sấp nằm ở cùng một chỗ.

Trong đó có một con Cự Lang màu xám tro nhạt nổi bật nhất, Lỗ Đạt Mã lập tức liền phân biệt ra được, đó là Rhona.

Tiểu sói cái khi nhìn thấy Rhona, nhanh chóng tiến tới, dùng đầu củng cổ Rhona, sau đó khẽ liếm bên ngoài của nó, thân mật giống như là mẹ con.

Lỗ Đạt Mã chú ý tới trên người Rhona có mấy vết máu nổi bậc ở trên da lông màu xám bạc của nó cực kỳ dễ thấy. Nó dùng ánh mắt dịu dàng nhìn chăm chú vào tiểu sói cái, nhỏ nhẹ phát ra một tiếng Ô ô , làm như đáp lại.

Mấy con Cự Lang bên cạnh, vết thương trên người cũng đều thấm ra từng đợt vết máu. Nhẫn canh giữ ở bên cạnh Rhona, liên tục liếm vết thương chỗ bên vai giúp nó.

Bởi vì Nhẫn ở phía trong bóng dáng của Rhona, Lỗ Đạt Mã không nhìn ra tình trạng của nó, nhưng mà lấy tình hình trước mắt mà nói, nó nhất định cũng bị thương không nhẹ.

Nhìn Tàn binh bại tướng trước mắt, Lỗ Đạt Mã đã đoán được xảy ra chuyện gì. Trước đó xảy ra tranh đấu với linh cẩu hẳn là bầy sói của Rhona rồi.

Dạ hóa thân thành hắc báo, đến gần Rhona, như đứa bé đi xa trở về, nhẹ nhàng cọ xát nó, sau đó Ô lãi nhãi không biết hắn và đám Rhona đang trao đổi cái gì.

Lỗ Đạt Mã nhìn chung quanh một vòng, cũng không tìm thấy bóng dáng Tiểu Ngân.

Tiểu Ngân đi đâu? Rời khỏi bầy sói độc lập sao?

Nếu là như vậy, tại sao Tiểu Mặc thì chưa? Hay là Tiểu Mặc trở lại thăm thân nhân?

Đang lúc Lỗ Đạt Mã còn trong nghi ngờ, đột nhiên Dạ phát ra một tiếng kêu gần như kêu gào thê lương. Bóng dáng màu đen của hắn thật nhanh đi tới trước mặt Lỗ Đạt Mã, ngậm vạt áo của nàng kéo tới chỗ Rhona.

Khi Lỗ Đạt Mã đến gần, mới phát hiện, có một vũng máu lớn đã đọng ở dưới người Rhona thấm đỏ thẩm một mảnh thổ địa. Nàng vọt nhanh tới trước, vạch ra da lông của Rhona ngó nhìn. Trên mông gần đuôi có một vết thương lại thương tổn tới mạch máu. Máu đỏ tươi đang từng chút từng chút rướm ra ngoài.

Lỗ Đạt Mã thật nhanh lấy ống tay áo lông thỏ mặc trên người mình kéo xuống, kêu Dạ đè vết thương lại, giảm bớt tốc độ chảy máu, để bản thân tranh thủ thời gian phẫu thuật.

Nàng kéo tóc dài đến eo của mình xuống nhổ lấy hai sợi, xỏ vào ở bên trong cốt châm, không có thời gian nổi lửa trừ độc. Diendanlequydon~ChieuNinh Nàng đẩy Dạ ra, lấy ra móng gấu kiếm răng sử dụng làm tiểu đao sắc bén, khi đang muốn cắt vết thương Rhona lớn hơn chút nữa, để dễ dàng khâu mạch máu lại thì lại phát hiện, thân thể Rhona đã bắt đầu co quắp, hơn nữa dần dần lần lạnh đi. Ánh mắt của Rhona bắt đầu tan rã. . . . . .

Cuối cùng, nhịp tim dừng lại.

Ánh mắt của Lỗ Đạt Mã thấm đầy sương mù, cái gì cũng không thấy rõ.

Trong lòng có một loại cảm giác nói không ra lời, từng chút từng chút lan tràn toàn thân.

Nàng không hiểu tại sao mình sẽ khó chịu, là bởi vì liên quan tới Dạ sao?

Trong tiếng sói tru liên tiếp trộn lẫn tiếng Tiểu Báo kêu gào, là đau thương như vậy, vẫn kéo dài đến khi trời sáng. . . . . .

Dạ không nói một câu đầu tựa vào trong ngực Lỗ Đạt Mã, không nhúc nhích.

Lỗ Đạt Mã có thể cảm thấy trước ngực của mình dần dần trở nên thấm ướt.

Dạ khóc.

Lỗ Đạt Mã không biết làm sao an ủi hắn, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng của hắn từng cái một.

Nhẫn không nhúc nhích nằm sấp ở bên cạnh Rhona, cho dù là ai cũng không cho đến gần. Ánh mắt của nó hoàn toàn đỏ ngầu.

Tiểu Mặc và tiểu sói cái, không ngừng vây xung quanh Rhona và Nhẫn, muốn tới gần, chung quy lại bị Nhẫn tàn nhẫn hung tợn xua đuổi ra.

Mấy con Cự Lang khác cũng không ra vẻ có bao nhiêu khổ sở, nhưng mà bọn nó rất an tĩnh canh giữ ở một bên, không nhúc nhích, nếu như không phải là bụng của bọn nó còn có phập phồng, mắt vẫn còn lóe lên, sẽ cho người ta cảm giác bọn nó đã chết.

Mãi cho đến vào buổi trưa, Dạ vẫn còn tựa đầu vào trong ngực Lỗ Đạt Mã, bất động như cũ.

Lỗ Đạt Mã ý bảo Tuyết giết ba con trâu sừng, chia thức ăn cho mọi người. Nàng nghĩ lúc ấy Dạ mang ba con trâu sừng, cũng là vì giết rồi ăn thịt.

Mấy con sói khác khi Tuyết phân thịt cho thì bọn nó ăn hết, mà Nhẫn thì không cắn một hớp, nó vẫn duy trì một động tác như cũ, canh giữ ở bên cạnh Rhona. Lỗ Đạt Mã biết sói là một loài động vật trung thành với hôn nhân, trung thành với bạn lữ. Đã từng có sói bởi vì bầu bạn chết đi mà không ăn không uống canh giữ ở bên thi thể, để bản thân mình đang còn sống mà đói chết.

Lỗ Đạt Mã có chút bận tâm, có phải Nhẫn cũng như vậy hay không.

Tiểu Mặc và tiểu sói cái cũng không có ăn một miếng thịt nào, bọn nó đi lòng vòng không ngừng.

Lỗ Đạt Mã giao mặt dây chuyền thủy tinh treo trên cổ cho Tuyết, để cho nó nổi lửa nướng thịt.

Đau lòng thì đau lòng, khổ sở thì khổ




/101

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status