Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 485 - Tu La Bất Diệt Trảo

/774


Lại là ứng phó vài câu.

Vân Chính Thiên trong lòng thầm mắng, hắn lúc này đã thập phần tin tưởng vị tiền bối thần bí tu vi tuyệt đối không thấp hơn sư phụ hắn Bao Lão Tiên Sinh, thậm chí có lẽ đã siêu việt bước vào Cực Hạn đấu la tầng thứ tồn tại. Hơn nữa rõ ràng người này còn nắm giữ một loại siêu cấp võ hồn có khả năng điều khiển đa loại nguyên tố.

Nguyên Tố Sứ võ hồn sao?

Trong truyền thuyết Nguyên Tố Sứ võ hồn cũng đã có ghi chép lại, bất quá loại này võ hồn chung qui chỉ điều khiển được thất đại nguyên tố cơ bản là thủy, hỏa, thổ, phong, quang, ám, không gian. Mà cũng sẽ không có lôi nguyên tố loại này lực lượng.

Không những thế mà hắn còn tu luyện tất cả đến tầng thứ cực hạn nguyên tố. Đây mới là điểm cường đại của vị tiền bối thần bí này làm cho Vân Chính Thiên thập phần kinh sợ.

Tại hồn sư giới trung, võ hồn phẩm chất phân chia thành rất nhiều tầng lớp, cao cấp nhất tầng lớp phải kể đến song sinh võ hồn cùng cực hạn võ hồn. Chỉ cần nắm giữ võ hồn thuộc một trong hai loại này, tương lai ngươi tuyệt đối không tầm thường.

Bất quá song sinh võ hồn vẫn còn một cái trường hợp khiếm khuyết có thể xảy ra, đó là hai cái tối phổ thông võ hồn đều lạc ở trên người, nếu là như vậy thì song sinh võ hồn đối với thực lực bản thân tăng lên chẳng có bao nhiêu, như vậy tương lai bất phàm cũng khó nói rồi. Tuy nhiên cực hạn võ hồn thì lại khác.

Chỉ cần liên quan đến cực hạn hai chữ, thành tựu vô khả hạn lượng, cũng tuyệt đối không có tình huống xấu xảy ra như trường hợp song sinh võ hồn. Cực hạn võ hồn tuy rằng mang lại lực lượng mạnh mẽ cho ngươi nhưng cũng làm ngươi tu luyện chi lộ trở nên chông gai hơn rất nhiều.

Bất quá chỉ cần giữ vững ý chí không sợ gian khổ, không ngừng tiến lên, chỉ cần không tao ngộ chết yểu trường hợp, tương lai sẽ vươn đến cao nhất tồn tại trên phiến đại lục này.

Bởi vì cực hạn võ hồn cần rất nhiều năng lượng để duy trì, cơ thể nhân loại sẽ không thể gánh nổi hai cái cực hạn võ hồn cùng lúc tồn tại. Cho nên cực hạn hồn sư phần lớn không thể nắm giữ song sinh võ hồn. Ngoại trừ trong quá khứ Linh Băng đấu la Hoắc Vũ Hạo vị đại năng ra, cũng chưa có lưu lại vị nào khác.

Vân Chính Thiên chính là kẻ thứ hai có thể làm được chuyện này, thậm chí hắn so với Linh Băng đấu la trên phương diện thuộc tính còn đi xa hơn một chút.

Hắn trong cơ thể hiện tại đang nắm giữ băng cùng ám hai loại cực hạn nguyên tố, hơn nữa hỏa nguyên tố cũng muốn tiếp cận cực hạn tầng thứ tồn tại. Trải qua thời gian ngắn ngủi chỉ điểm của thần bí hắc y nhân kia, Vân Chính Thiên đối với tương lai tu luyện cấp bậc nguyên tố của mình càng thêm tin tưởng.

Chỉ cần cho hắn thời gian, mấy loại nguyên tố kia cũng sẽ có cơ hội tiến lên cực hạn cấp bậc.

Tuy rằng hắn đối với bản thân có cực lớn tin tưởng, nhưng so với trước mặt hắc y nhân vẫn chẳng khác nào con sâu cái kiến.

Người ta có thể đem toàn bộ nguyên tố tu luyện đến cực hạn, tại hồn sư giới có lẽ không phải nhân vật tầm thường. Bất quá Vân Chính Thiên cũng chưa từng nghe sư phụ có nhắc đến một vị đại năng nào như vậy a. Lấy Bao Lão lịch duyệt gần hai trăm năm, hồn sư thượng tầng hắn lý gì không nắm rõ danh sách.

“Tiểu tử, đang đoán mò thân phận của ta?”

Ám Ngân Lôi Lang Vương chở hai người lao đi, thần bí hắc y nhân có chút thâm ý cười hỏi.

Vân Chính Thiên cũng không có giấu diếm: “Ân, ta đang nghĩ ngài mạnh đến như vậy nhưng trong hồn sư giới cũng chưa từng nghe nhắc đến.”

Thần bí hắc y nhân nghe vậy bật cười: “Cường giả ẩn cư thâm sơn cùng cốc tu luyện rất nhiều, ai có thể tự nhận nắm rõ bọn họ tên tuổi trong lòng bàn tay. Kể cả Vực Chủ lẫn Bao sư phụ cũng đồng dạng như vậy.”

“Ngài biết hai người bọn họ sao? Vậy thì có lẽ cũng biết được thân phận của ta lẫn mục đích ta vào Thú Vực này, đúng không?” Vân Chính Thiên hỏi.

Thần bí hắc y nhân cười đáp: “Đương đại mấy vị đại năng có khả năng tiếp cận bán thần trình tự, làm sao có thể thiếu Vực Chủ cùng Bao lão sư phụ của ngươi. Mà ngươi hỏi cũng lạ, Nhân Vực chủ nhân Vực Chủ Vương Nghiêm Thần cùng Truyền Linh Tháp tổng Tháp Chủ Bao Lão Tiên Sinh danh tiếng lẫy lừng, mặc dù ta ở thâm sơn cùng cốc nhưng cũng không phải một cái nguyên thủy người, làm sao không biết họ được. Ha ha ha!”

Vân Chính Thiên trên trán nhăn lại, hắn bất giác nhận ra chính mình cùng vị tiền bối này này nói chuyện, cơ hồ chưa chiếm được thượng phong lần nào a.

Thần bí hắc y nhân thấy Vân Chính Thiên trầm tư, lại nói: “Ngươi đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn hết.”

“Ngài biết ta đang lo lắng chuyện gì sao?”

“Ha ha, không biết, không biết!”

Ám Ngân Lôi Lang Vương gia tốc di chuyển, xung quanh cảnh vậy hư hư ảo ảo cứ như vậy kéo dài.

....

Ám Thiên thân ảnh một lần nữa xuất hiện lúc, hắn đã ở một vùng thảo nguyên rộng lớn. Thảo nguyên thảm cỏ như bị hắc ín tưới lên, đen kịt mà bóng loáng, nhìn qua phi thường kỳ dị. Bốn phía xung quanh cũng không có chỗ để ẩn nấp, cứ như vậy hắn phơi bày vị trí của mình ra.

Ám Thiên chợt nói: “Ta tới rồi. Còn không mau xuất hiện!”

“Hắc hắc, không nghĩ nhanh như vậy ngươi liền chạy đến một mình. Xem chừng ngươi đối với bằng hữu của mình cũng không có quá nhiều tin tưởng.”

Cười cợt thanh âm quen thuộc vang lên, một khắc sau phản phất trong hư vô hư huyễn xuất hiện một đạo cao lớn thân ảnh. Chính là Dương Viêm chán ghét thân ảnh.

“Bớt nhiều lời đi. Làm chuyện ngươi cần làm!” Ám Thiên trầm giọng nói.

Thời điểm Dương Viêm rời khỏi Tàn Nguyệt Ảnh Lâu, Vân Chính Thiên còn chưa có phân tách nguyên thần, chính vì vậy nhìn thấy Ám Thiên hắn cũng không có chút nào nghi ngờ. Dù sao diễn trò cũng chính là Ám Thiên thần kỹ.

“Quỷ Kiếm, đừng nạt nộ a. Nên nhớ ngươi hai cái tiểu tình nhân còn trong tay ta. Muốn ta thả họ ra thì trước mắt ngoan ngoãn một chút.”

Dương Viêm cười gằn hâm dọa.

Ám Thiên nói: “Xem ra ngươi tìm được chủ nhân mới, liền muốn thể hiện một màn thỏ mượn oai hùm để áp bức ta? Đúng là chó cậy chủ!”

Một lời này Ám Thiên mắng ra, chính là dựa theo tính cách của Dương Viêm lúc trước mà châm chọc, bất quá chỉ thấy Dương Viêm hàng lông mày thoáng nhảy lên một điểm, sau đó cũng không có phát sinh cái gì biến hóa.

“Hừm, không muốn cùng ngươi tán gẫu tào lao. Đi theo ta.” Hừ lạnh một cái, Dương Viêm xoay người bước đi.

Ám Thiên thấy vậy trong lòng thầm tặc lưỡi, Dương Viêm tâm tính không ngờ biến hóa thành thục như vậy, không còn là một cái nóng nảy dễ bị phán đoán như lúc trước. Nếu trong tương lai hai bên trở thành kẻ thù của nhau, Dương Viêm sẽ là một đối thủ cực kỳ khó nhằn. Đừng quên hắn còn nắm trong tay một bộ đấu khải độc nhất vô nhị, phụ gia tăng lên không thể lấy bình thường tăng phúc mà hình dung.Tại hắn mặc vào đấu khải, Dương Viêm thực lực tuyệt đối không so với Siêu Cấp đấu la kém bao nhiêu. Sợ rằng ngay cả Vân Chính Thiên cũng không dám nói chắc sẽ đem Dương Viêm đánh bại a. Hiện tại muốn áp chế Dương Viêm, có lẽ cũng chỉ có một mình ta.

Ám Thiên ta suy cho cùng vẫn là kẻ mạnh nhất!

Trong đầu mông lung suy nghĩ, hắn vô thức bước theo Dương Viêm bóng lưng.

Rời khỏi thảo nguyên bạt ngàn, hai người bọn hắn đi sâu vào trong rừng, vượt qua một dãy núi đá cheo leo, bên cạnh một con sông lớn, Ám Thiên liền trông thấy một cái hang động lớn dựa lưng vào vách núi.

Phía trước hang động đúng là có một đạo thân ảnh đang chờ sẵn. Người này bề ngoài nhìn có vẻ là trung tuần tuổi, tóc đen dài xõa tung bay sau gáy, trên người khoác một bộ hắc chiến bào, đặc biệt nhất chính là mênh mông hắc ám hơi thở từ trên người hắn tản phát không lẫn vào đâu được.

Loại này hắc ám hơi thở, lệnh Ám Thiên trong người máu huyết sục sôi cả lên.

Ám Thiên nhìn về phía trung niên nhân thời điểm, hắn cũng đưa mắt đáp lại, trên mặt toát ra một nét thân thiện ý cười.

Dương Viêm tiến lại gần, cung kính nói: “Hồi bẩm giáo chủ, Vân Chính Thiên đã tới.”

Trung niên nhân thản nhiên nói: “Hắn không phải Vân Chính Thiên đâu.”

“Hả?” Dương Viêm nghe xong há hốc mồm ra. Bất quá cũng không dám hỏi nhiều.

“Được rồi, lui ra trước đi!” Trung niên nhân phất tay.

Dương Viêm không dám trái ý, lập tức lui ra sau. Ám Thiên lúc này mới thận trọng bước tới, hắn trước tiên theo bản năng nhìn thẳng vào trung niên nhân gương mặt. Bất giác trong lòng nhảy lên một cái, ấp a ấp úng kêu lên:

“Ngươi... làm sao...”

Trung niên nhân nhìn thấy Ám Thiên biểu hiện, không nhịn được mà bật cười ha hả, bàn tay giơ lên thuận tiện đem mái tóc đen vén ra, để lộ gương mặt thật của mình. Bất thình lình gương mặt này lại cùng với Ám Thiên giống như đúc, nếu có điểm khác phải chăng chỉ là trung niên nhân trên mặt có thêm một tầng phong trần cùng từng trải dáng vẻ.

“Chuyện này rất dài, nhưng mà ta cũng không có ý định giải thích!”

Trung niên nhân thoại âm vừa buông xuống, trong đáy mắt cũng tùy theo lóe lên một tia bất thiện, tức thì không gian xung quanh Ám Thiên phản phất đóng kín lại, trong cơ thể ma lực lẫn tinh thần lực nhảy dựng luôn, giống như bị một cái lỗ đen điên cuồng cắn nuốt, tổng sản lượng trút xuống không phanh.

Cuồng bạo hủy diệt ý niệm trên người trung niên nhân phóng ra, tựa như như hóa thành hữu hình hữu chất trạng thái, tại bên ngoài cơ thể Ám Thiên luồn lách, đem hắn không gian mấy chục mét xung quanh hoàn toàn phong bế.

Thật mạnh tinh thần lực ý niệm!

Này tinh thần lực cấp bậc tuyệt đối đã vượt qua Linh Vực cảnh trình tự!

Đối phương bất ngờ ra tay làm Ám Thiên nội tâm nhảy lên một trận kinh hãi. Từ trước đến nay người có thể vượt qua Linh Vực cảnh tu vi tinh thần lực theo hắn biết cũng chỉ có một mình Vực Chủ mà thôi.

Ám Thiên cắn răng chịu đựng, trên miệng máu tươi trực tiếp chảy ra, rống giận nói:

“Lão già, ngươi tu vi mạnh đến như vậy, hà tất phải cải trang thành ta dung mạo, lại còn đi bắt nạt hậu bối. Không lẽ ngươi là kẻ chuyên môn làm chuyện xấu xa, bắt cóc thiếu nữ loại sự tình, rốt cuộc cũng còn sợ người đời khinh thường sao.”

Ám Thiên nói câu này lúc, hắn thể nội cũng âm thầm mở ra Tử Tinh Thần Kinh Phòng Hộ. Đối mặt với tinh thần hệ công kích thì không gì tốt hơn hồn kỹ do Tử Anh mang lại.

Oanh!

Bất quá Ám Thiên còn chưa kịp tận hưởng cảm giác thoải mái do hồn kỹ phòng hộ mang lại, đại não trung khu thần kinh của hắn bỗng nhiên nhảy lên một trận tê dại, toàn thân ngay lập tức chấn động kịch liệt, trong miệng máu tươi không cầm lại được mà cuồng phún ra.

Hộc!

Ám Thiên sắc mặt ngưng trọng, thân hình cấp tốc trở lui. Trên tay Linh Hồn Kiếm cũng nhanh chóng rơi xuống án ngữ trước mặt, sau lưng bảy vòng hồn hoàn đồng loạt dựng đứng lên.

Bốn hắc, ba cam màu sắc. Đồng thời, Tiểu Hổ cùng Tử Anh cũng từ trong mi tâm lượn ra, chớp động mấy cái liền hóa thành hai tôn to lớn hồn thú, đem Ám Thiên sau lưng vững vàng hậu thuẫn.

“Ồ! Vẫn còn muốn chống cự sao?” Trung niên nhân mỉm cười, song song một chân nhấc lên bước tới.

ẦM!

Bàn chân tiếp đất một lần nữa thời điểm, khủng bố chấn động từ dưới mặt đất lan truyền lên, theo đó một hồi ba động sóng năng lượng truyền khắp bốn phương tám hướng, đem không gian ầm ầm phá toái.

OÀNH!

Ám Thiên chỉ kịp nhìn thấy nồng nặc ma lực tại sau lưng trung niên nhân ngưng tụ lại với nhau, sau đó lại hóa thành dài hơn mười mét khủng trảo. Mà khủng trảo này khí thế cực kỳ bức người, chẳng khác nào diệt thế ma trảo một loại, mang theo kinh khủng sát nệm cứ thế như thiểm điện vọt tới, nhất nhất đem Tử Anh cùng Tiểu Hổ quang ảnh đâm xuyên qua. Dưới một trảo này, Tử Anh cùng Tiểu Hổ không một chút lực phản kháng, một tiếng kêu đau đớn cũng còn chưa kịp phát ra, cứ như thế bị đánh thành vô số điểm sáng tan biến vào cõi hư vô.

Hồn linh tan vỡ, hồn sư cũng muốn bị thương. Ám Thiên mặc dù tinh thần lực cấp bậc không thấp, lại sở hữu thần cấp thể phách, thế nhưng song phương chênh lệch to lớn không cách nào bù đắp được. Mà vạn lần không nghĩ tới, trung niên nhân triển khai một trảo khủng bố vừa rồi, Ám Thiên thế mà nhận thức.

Trong miệng hắn run rẩy thanh âm truyền ra, ánh mắt không chút nào tin được:

“Tu La Bất Diệt Trảo!”

.............

Banhbaothit

/774

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status