Kiều Nữ Thương Hộ Không Làm Thiếp

Chương 108 - Chương 92

/134


Tống Trạc rời đi Tĩnh Quốc Công phủ xong liền trở về Thần Vương phủ.

Ngây ngốc tại Bích Vân Hiên an tĩnh, Tống Trạc liền nhịn không được mà tưởng niệm Ninh Khanh. Nhưng hắn không thể đi, lúc này mới vừa hạ sính, liền ra cửa lén gặp tiểu thiếp, này không thể nghi ngờ là đánh mặt Trình Ngọc Hoa.

Thật vất vả chịu đựng mười ngày, chờ khi mọi người đều không có lại đem lực chú ý phóng tới trên người hắn, mùng một tháng năm, hắn liền ra cửa, lúc trở về thì phải chuẩn bị công việc cho đại hôn rồi.

“Đi thôi, ra khỏi thành.” Tống Trạc chỉ dẫn theo hai người Thanh Phong Thanh Hà, liền chạy về hướng ngoài thành.

Lần này gặp nhau xong, sợ lại muốn một tháng không thấy được. Thành hôn xong hắn ít nhất muốn cùng Ngọc Hoa ngây ngốc một tháng, cái thể diện này, hắn cần thiết phải cho.

Ninh Khanh đã ở tiểu tòa nhà đợi mười ngày, nàng mỗi ngày đều sinh hoạt như thường, không hề khác lạ. Vũ Tình cùng Đồng Nhi thấy thế đều yên lòng.

“Các ngươi nói, hắn khi nào thì tới?” Ninh Khanh mỗi ngày đều sẽ đứng ở cửa nhìn ra xung quanh bên ngoài một hồi.

Vũ Tình thấy Ninh Khanh hy vọng Tống Trạc trở về như vậy, không khỏi cười: “Thế tử đã đáp ứng hôm nay trở về liền nhất định sẽ trở về, cô nương yên tâm đi. Thế tử coi trọng cô nương, sợ là thượng triều xong, sáng sớm liền sẽ ra khỏi thành, ra roi thúc ngựa, nửa canh giờ liền sẽ đến. Thế tử nhất định sẽ ở trước buổi trưa gấp trở về bồi cô nương ăn cơm trưa.”

“Ừ.” Ninh Khanh gật đầu, “Các ngươi đi chuẩn bị cơm trưa đi. Ta vào phòng vì hắn chuẩn bị vài thứ, các ngươi không cần tiến vào.”

Vũ Tình cùng Đồng Nhi cười cười, đi xuống tự mình chuẩn bị cơm trưa.

“Đem Tuyết Hoa Cao lại đây.” Ninh Khanh nói, “Làm ta lại cho nó ăn một lần.”

Tuệ Bình cảm thấy lời này có chút kỳ quái, nhưng rồi lại nói không nên lời nơi nào khác thường. Nàng vào phòng, ôm Tuyết Hoa Cao ra tới.

Ninh Khanh tiếp nhận, nhẹ nhàng kéo nó vào trong lòng ngực. Cầm lấy miếng thịt gà chín, rất có kiên nhẫn đút cho nó ăn từng miếng.

Tuyết Hoa Cao vươn thân mình tuyết trắng, mở to đôi mắt đen lúng liếng, ôm miếng thịt gà, ăn đến hai má phùng phùng, rất là đáng yêu.

“Bộ dáng này của Tuyết Hoa Cao rất giống cô nương, quả nhiên chủ nào tớ nấy.” Tuệ Bình cười nói.

Ninh Khanh cười cười: “Cũng đúng, nó giống ta.”

“Bất quá, thứ này có khi nhìn khá tốt chơi, nhưng có một chút không tốt, chính là sẽ cắn người, dưỡng nửa năm cũng không thân.”

“Ừ, không sai, dưỡng không thân.” Ninh Khanh sờ sờ Tuyết Hoa Cao: “Ta có chút lạnh, đi vào đem áo choàng lấy ra tới.”

Tuệ Bình vào phòng, Ninh Khanh đi tới một thân cây gần tường ngoài, đem Tuyết Hoa Cao phóng đi lên: “Đi thôi.”

Tuyết Hoa Cao lập tức liền nhảy tới nhánh cây đang đâm chồi, quay đầu lại nhìn Ninh Khanh liếc mắt một cái, thấy Ninh Khanh cư nhiên không bắt nó, vui vẻ đến cái đuôi vung vẩy, liền từ trên cây nhảy tới ngoài tường, biến mất không thấy.

“Cô nương.” Tuệ Bình đem áo choàng lấy lại đây, thấy hai tay Ninh Khanh trống trơn, cho rằng Tuyết Hoa Cao bị nha hoàn ôm đi xuống, cũng không mấy để ý.

Ninh Khanh đi trở về phòng, Tuệ Bình một đường đi theo, trước khi vào cửa, Ninh Khanh đột nhiên nói: “Ngươi ở bên ngoài chờ.” Phanh một tiếng đem cửa đóng lại.

“Cô nương……” Tuệ Bình cảm thấy Ninh Khanh hôm nay có chút kỳ quái, nhưng nàng lại không thể nói tới nơi nào kỳ quái.

“Ngươi lo lắng liền ở ngoài cửa chờ.” Ninh Khanh nói rồi đóng cửa lại.

“Cô nương, ngươi ở bên trong mân mê cái gì vậy?” Tuệ Bình nhìn cửa bị đóng, trong lòng mạc danh có chút thấp thỏm.

“Cho hắn chuẩn bị vài thứ.”

Trong chốc lát Đồng Nhi chạy tới: “Cô nương, hôm nay cá là muốn thịt kho tàu hay là hấp?”

“Hấp đi, thanh đạm.” Bên trong truyền ra tiếng của Ninh Khanh.

Tuệ Bình nghe thanh âm của nàng dường như tâm tình rất tốt, nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy chính mình có phải suy nghĩ quá nhiều hay không.

Lúc này, ngoài viện vang lên tiếng vó ngựa, Tuệ Bình vui vẻ, bên ngoài Đồng Nhi đã chạy tới: “Cô nương, thế tử tới!”

“Ừ, mở cửa.”

Đồng Nhi lập tức đẩy cửa ra, khi nhìn đến tình hình bên trong, sắc mặt biến đổi, hét lên: “A! Cô nương, ngài ——”

Tuệ Bình càng là bùm một


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status