Tu vi thấp kém mà cố gắng luyện hóa Huyết Xá lợi chắc chắn sẽ bị ma khí xâm nhập. Nặng thì Nguyên Thần tan biến mà nhẹ thì ma khí trong Huyết Xá lợi xâm nhập vào bản tâm, biến thành một kẻ nửa người nửa ma.
Nhưng hiện tại đối với tiểu Trà mà nói thì nàng cũng chỉ có một cơ hội này.
Nàng muốn Lạc Bắc còn sống sót.
- Lạc Bắc! Ta không biết sau này sẽ như thế nào nhưng ta thật sự hạnh phúc vì được biết ngươi...
Trên gương mặt tái nhợt của tiểu Trả nở một nụ cười đau thương. Nhưng nàng không hề chần chừ, giơ tay lên cầm lấy viên chủ nguyên Huyết Xá lợi mà cho vào miệng.
Tiểu Trà định sau khi nuốt viên chủ nguyên Huyết Xá lợi sẽ nuốt tiếp viên còn lại.
Bởi vì trong lòng nàng chỉ có một suy nghĩ đơn giản là giúp Lạc Bắc thì một viên Huyết Xá lợi là chưa đủ.
Nhưng nàng đã quá xem thường Huyết Xá lợi của U Minh huyết ma. Hơn nữa, viên mà nàng nuốt lại chính là viên Huyết Xá lợi gần như tập trung một nửa tu vi của U Minh huyết ma.
Vừa mới cho viên Huyết Xá lợi vào miệng, trong đầu chỉ mới có ý nghĩ phải luyện hóa nó, dung hợp với nó thì Huyết Xá lợi đã hóa thành một luồng khí khiến cho toàn thân tiểu Trà lạnh như băng. Trong nháy mắt, toàn thân tiểu Trà như bị đóng băng hoàn toàn cứng ngắc, ngay cả ý nghĩ cũng không thể thay đổi.
Ngay sau đó, tiểu Trà vốn vô cùng yếu ớt chợt thét lên một tiếng rung chuyển trời đất.
Tiếng thét chói tai như không cam lòng chẳng khác nào cả vạn con quỷ cùng rít lên, hay một tên ma thần đang cười... Trong tiếng thét chói tai đó, từ người tiểu Trà đột nhiên bắn ra vô số những tia sáng màu hồng. Những tia sáng đó chính là chân nguyên được hội tụ vô số máu tươi. Trong nháy mắt dường như toàn bộ máu tươi trong người tiểu Trà chui qua lỗ chân lông mà bắn ra ngoài.
Một luồng ma khí từ trên người tiểu Trà tản ra xung quanh. Trong nháy mắt, quanh thân tiểu Tà xuất hiện vô số những con sóng máu cùng với pháp lực dao động. Tất cả tạo ra vô số hình ảnh ác quỷ và ma thần. Như chúng vừa mới chui lên từ địa ngục.
Vốn trước khi tiểu Trà nuốt Huyết Xá Lợi, tiểu Ô Cầu vẫn còn cuộn mình run rẩy nằm bên cạnh. Nhưng ngay khi ma khí từ trên người tiểu Trà tản ra, tiểu Ô Cầu cũng lập tức bị ma khí xâm nhập làm cho đôi mắt trở nên đỏ hồng.
Cùng lúc đó, ánh mắt của tiểu Ô cầu cũng trở nên tham lam và đầy sự khát máu. Nó lập tức dựng đứng dậy, không còn có một chút sợ hãi. Ngay khi tiểu Trà đứng bất động nó chợt như phát hiện ra một thứ thức ăn ngon miệng, liền ngẩng đầu lên hút lấy viên Huyết Xá lợi còn lại trong tay tiểu Trà.
Oành!
Toàn bộ không trung lập tức như biến thành màu đỏ. Một làn huyết quang vô tận chợt bên lên nơi phía chân trời trong bóng đêm tối đen.
Tiểu Ô cầu quay cuồng trên mặt đất. Một làn sóng máu xuất hiện xung quanh người nó. Ngay lập tức trên thân của nó bắt đầu xuất hiện những hoa văn ghê người. Đúng lúc này, tiểu Trà đang bất động chợt giật mình, rồi từ miệng nàng phát ra một thứ âm thanh khiến cho người khác ớn lạnh. Nó chẳng khác nào tiếng cười hòa lẫn với tiếng nức nở.
Quanh thân nàng bắt đầu xuất hiện một làn mây đỏ. Mỗi một đám mây đỏ đó như được ngưng tụ từ máu tươi tản ra ma khí và mùi máu tanh. Mà ánh mắt của nàng cũng giật giật nhìn về phía tiểu Ô Cầu. Dường như tiểu Trà không hề hài lòng vì chưa được ăn no. Nhưng trong nháy mắt, khi tiểu Trà định ra tay với tiểu Ô Cầu, nàng chợt ngừng lại, quay người đi. Ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào cái túi tơ bên dưới chân.
Giờ phút này trong cái túi tơ vẫn còn hai thứ đồ vật. Tuy nhiên ánh mắt nàng chỉ mới hơi chuyển động lập tức một viên ngọc thạch đã bay lên.
Viên ngọc thạch đó có màu xanh, nhìn chẳng khác gì một viên ngọc tầm thường. Nhưng ngày nó chính là Tam ác bích nguyên xá lợi mà Bàn Ma hoàng khi chết đã để lại.
Mà hiện tại, tiểu Trà như hài lòng, há miệng ra nuốt viên Tam ác Bích Nguyên xá lợi đó.
Ngày đó, Bàn Ma Hoàng chết trong sự tức tưởi cho nên mới tạo ra viên Tam Ác bích nguyên xá lợi. Thứ xá lợi này ẩn chứa oán niệm, ác niệm của Bàn Ma Hoàng. Theo lý mà nói thì không thể nào luyện hóa nó được. Nhưng vào lúc này, sau khi tiểu Trà nuốt viên xá lợi đó vào bụng thì một tiếng động vang lên rồi quanh người xuất hiện một làn sóng không khí màu xanh.
Cái cảm giác đó chẳng khác nào Tam ác bích nguyên xá lợi bị đánh nát trong cơ thể của nàng.
Tu vi của Bàn Ma hoàng cực cao, bản thân chính là một nhân vật nửa người nửa am. Ác niệm và ma tính ẩn chứa trong viên Xá lợi rất mạnh. Cho dù là người tu đạo có tu vi Nguyên Anh thì chỉ sợ cũng không thể chịu nổi ác niệm và ma tính bên trong đó. Nhưng vào lúc này khi làn sóng không khí màu xanh nổ bung, nét mặt của tiểu Trà lại nở một nụời lạnh lùng mà đầy quyến rũ. Đối diện với ma khí trong cơ thể của tiểu Trà, ác niệm và ma khí của Bàn ma hoàng lập tức bị nuốt chửng.
Mà trong con mắt đỏ hồng của tiểu Trà lại như có một tia chớp màu xanh liên tục lóe lên... Nhìn kỹ thì tia sáng màu xanh đó rõ ràng là một bản đồ lục cũng chính là pháp quyết Dạ Xoa phục ma quyết của Bàn Ma hoàng.
Chỉ trong nháy mắt, bản Niết Bàn Dạ xa phục ma quyết cùng hiện lên trong mắt tiểu Trà rồi biến mất trả lại đôi mắt lạnh lùng quỷ dỉ. Một làn hơi thở khủng bố liên tục từ người tiểu Trà tản ra xung quanh.
........
“ Oanh! “
Một ánh lửa với ba màu đỏ trắng, lam va chạm với cây Hàng Ma xử màu trắng mà Nạp Lan Nhược Tuyết phóng ra. Cả hai thứ cùng nổ tung khiến cho không gian xung quanh rung chuyển.
Phát ra ngọn lửa ba màu đó chính là cung chủ Liệt Hỏa thiên quân của Liệt Hỏa cung, toàn thân được bao phủ trong ngọn lửa. Mỗi lần y phóng ra pháp thuật đều bị Nạp Lan Nhược Tuyết chặn đứng thì lại cảm thấy một đạo kiếm khí phóng tới khiến cho tấm thuẫn chín mặt đầy lửa nổ tung. Sợ quá, y hú lên rồi vội vàng tránh sang một bên.
Nhìn thấy Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết được bao phủ bởi lôi quang màu tím xuyên qua lỗ hổng do y tạo ra, đột nhiên một tiếng nổ vang lên, trước mặt hai người chợt xuất hiện một ngôi thành màu đồng nhìn giống như ngọn núi chụp xuống đầu cả hai.
- Vân Hạc Tử?
Lạc Bắc liếc mắt thì thấy nam tử với nét mặt âm tà độc ác đang đứng trên tường thành chính là Vân Hạc Tử.
Mà vào lúc này, không biết Vân Hạc Tử gặp được chuyện gì mà pháp lực dao động trên người y so với trước dường như còn mạnh hơn. Y mặc một bộ trường bào được dệt từ chỉ bạc còn ngôi thành dưới chân y thì rất nặng và trải dài tới vài dặm. Cho thấy ngôi thành đó không phải do pháp thuật tạo thành mà là một thứ pháp bảo rất mạnh.
Cảm nhận pháp lực dao động trên pháp bảo, Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết đều hiểu rõ không thể đánh nát cái pháp bảo này của y. Ngay khi Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết va chạm với ngôi thành, hắn chợt thay đổi phương hướng, lao xuống bên dưới đáy của nó.
- Còn định chạy?
Gần như cùng lúc Vân hạc tử cũng quát lên một tiếng. Trong tiếng quát, một vầng ánh sáng màu bạc bao phủ lấy Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết khiến cho thân thể cả hai cảm thấy nặng nề. Không gian xung quanh hai người cũng chợt tỏa ra ánh sáng như lưu ly, giống như có một tấm thủy tinh bọc lấy họ.
Bị ngăn cản một chút, Kỳ Liên Liên Thành đã xuất hiện cách sau Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết không xa. Dùng quyền đánh nổ đạo kiếm khí vô hình mà Lạc Bắc phóng về phía mình và hóa ra một bàn tay to nện lên trên Bát Bảo Cát tường kim bàn của Nạp Lan Nhược Tuyết.
- Không hay.
Với tu vi của Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết nếu đơn đấu thì đối phó với đám người Hàn Vô Kỵ không hề rơi vào thế yêu. Hơn mười người mà Kỳ Liên Liên Thành gọi tới mặc dù tu vi đều cao nhưng có mấy người có khả năng bị hai người giết chết trong một chiêu. Nhưng vào lúc này, cả hai người lại không thế cứng rắn chống lại Kỳ Liên Liên Thành. Trong tình hình đối phương người đông thế mạnh cơ bản cả hai không có thời gian phóng ra một ít pháp thuật có uy lực mạnh. Mà tu vi của Kỳ Liên Liên Thành lại cao hơn Nạp Lan Nhược Tuyết nên khi bàn tay khổng lồ bắt pháp ấn giáng lên trên Bát Bảo cát tường kim bàn của Nạp Lan Nhược Tuyết khiến cho nó dập nát.
Lạc Bắc nhìn thấy không ổn chỉ kịp phóng ra hai tấm thuẫn tiếp xúc với bàn tay to bằng ngọc màu tím, bóng dáng của hắn đã chắn phía sau Nạp Lan Nhược Tuyết.
“ Oành! “ Một tiếng nổ vang lên, thân thể của Lạc Bắc bị ép dính vào người Nạp Lan Nhược Tuyết. Lực lượng của nó quá mạnh khiến cho cả hai người bị đánh bay, miệng trào máu tươi.
Nhưng hiện tại đối với tiểu Trà mà nói thì nàng cũng chỉ có một cơ hội này.
Nàng muốn Lạc Bắc còn sống sót.
- Lạc Bắc! Ta không biết sau này sẽ như thế nào nhưng ta thật sự hạnh phúc vì được biết ngươi...
Trên gương mặt tái nhợt của tiểu Trả nở một nụ cười đau thương. Nhưng nàng không hề chần chừ, giơ tay lên cầm lấy viên chủ nguyên Huyết Xá lợi mà cho vào miệng.
Tiểu Trà định sau khi nuốt viên chủ nguyên Huyết Xá lợi sẽ nuốt tiếp viên còn lại.
Bởi vì trong lòng nàng chỉ có một suy nghĩ đơn giản là giúp Lạc Bắc thì một viên Huyết Xá lợi là chưa đủ.
Nhưng nàng đã quá xem thường Huyết Xá lợi của U Minh huyết ma. Hơn nữa, viên mà nàng nuốt lại chính là viên Huyết Xá lợi gần như tập trung một nửa tu vi của U Minh huyết ma.
Vừa mới cho viên Huyết Xá lợi vào miệng, trong đầu chỉ mới có ý nghĩ phải luyện hóa nó, dung hợp với nó thì Huyết Xá lợi đã hóa thành một luồng khí khiến cho toàn thân tiểu Trà lạnh như băng. Trong nháy mắt, toàn thân tiểu Trà như bị đóng băng hoàn toàn cứng ngắc, ngay cả ý nghĩ cũng không thể thay đổi.
Ngay sau đó, tiểu Trà vốn vô cùng yếu ớt chợt thét lên một tiếng rung chuyển trời đất.
Tiếng thét chói tai như không cam lòng chẳng khác nào cả vạn con quỷ cùng rít lên, hay một tên ma thần đang cười... Trong tiếng thét chói tai đó, từ người tiểu Trà đột nhiên bắn ra vô số những tia sáng màu hồng. Những tia sáng đó chính là chân nguyên được hội tụ vô số máu tươi. Trong nháy mắt dường như toàn bộ máu tươi trong người tiểu Trà chui qua lỗ chân lông mà bắn ra ngoài.
Một luồng ma khí từ trên người tiểu Trà tản ra xung quanh. Trong nháy mắt, quanh thân tiểu Tà xuất hiện vô số những con sóng máu cùng với pháp lực dao động. Tất cả tạo ra vô số hình ảnh ác quỷ và ma thần. Như chúng vừa mới chui lên từ địa ngục.
Vốn trước khi tiểu Trà nuốt Huyết Xá Lợi, tiểu Ô Cầu vẫn còn cuộn mình run rẩy nằm bên cạnh. Nhưng ngay khi ma khí từ trên người tiểu Trà tản ra, tiểu Ô Cầu cũng lập tức bị ma khí xâm nhập làm cho đôi mắt trở nên đỏ hồng.
Cùng lúc đó, ánh mắt của tiểu Ô cầu cũng trở nên tham lam và đầy sự khát máu. Nó lập tức dựng đứng dậy, không còn có một chút sợ hãi. Ngay khi tiểu Trà đứng bất động nó chợt như phát hiện ra một thứ thức ăn ngon miệng, liền ngẩng đầu lên hút lấy viên Huyết Xá lợi còn lại trong tay tiểu Trà.
Oành!
Toàn bộ không trung lập tức như biến thành màu đỏ. Một làn huyết quang vô tận chợt bên lên nơi phía chân trời trong bóng đêm tối đen.
Tiểu Ô cầu quay cuồng trên mặt đất. Một làn sóng máu xuất hiện xung quanh người nó. Ngay lập tức trên thân của nó bắt đầu xuất hiện những hoa văn ghê người. Đúng lúc này, tiểu Trà đang bất động chợt giật mình, rồi từ miệng nàng phát ra một thứ âm thanh khiến cho người khác ớn lạnh. Nó chẳng khác nào tiếng cười hòa lẫn với tiếng nức nở.
Quanh thân nàng bắt đầu xuất hiện một làn mây đỏ. Mỗi một đám mây đỏ đó như được ngưng tụ từ máu tươi tản ra ma khí và mùi máu tanh. Mà ánh mắt của nàng cũng giật giật nhìn về phía tiểu Ô Cầu. Dường như tiểu Trà không hề hài lòng vì chưa được ăn no. Nhưng trong nháy mắt, khi tiểu Trà định ra tay với tiểu Ô Cầu, nàng chợt ngừng lại, quay người đi. Ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào cái túi tơ bên dưới chân.
Giờ phút này trong cái túi tơ vẫn còn hai thứ đồ vật. Tuy nhiên ánh mắt nàng chỉ mới hơi chuyển động lập tức một viên ngọc thạch đã bay lên.
Viên ngọc thạch đó có màu xanh, nhìn chẳng khác gì một viên ngọc tầm thường. Nhưng ngày nó chính là Tam ác bích nguyên xá lợi mà Bàn Ma hoàng khi chết đã để lại.
Mà hiện tại, tiểu Trà như hài lòng, há miệng ra nuốt viên Tam ác Bích Nguyên xá lợi đó.
Ngày đó, Bàn Ma Hoàng chết trong sự tức tưởi cho nên mới tạo ra viên Tam Ác bích nguyên xá lợi. Thứ xá lợi này ẩn chứa oán niệm, ác niệm của Bàn Ma Hoàng. Theo lý mà nói thì không thể nào luyện hóa nó được. Nhưng vào lúc này, sau khi tiểu Trà nuốt viên xá lợi đó vào bụng thì một tiếng động vang lên rồi quanh người xuất hiện một làn sóng không khí màu xanh.
Cái cảm giác đó chẳng khác nào Tam ác bích nguyên xá lợi bị đánh nát trong cơ thể của nàng.
Tu vi của Bàn Ma hoàng cực cao, bản thân chính là một nhân vật nửa người nửa am. Ác niệm và ma tính ẩn chứa trong viên Xá lợi rất mạnh. Cho dù là người tu đạo có tu vi Nguyên Anh thì chỉ sợ cũng không thể chịu nổi ác niệm và ma tính bên trong đó. Nhưng vào lúc này khi làn sóng không khí màu xanh nổ bung, nét mặt của tiểu Trà lại nở một nụời lạnh lùng mà đầy quyến rũ. Đối diện với ma khí trong cơ thể của tiểu Trà, ác niệm và ma khí của Bàn ma hoàng lập tức bị nuốt chửng.
Mà trong con mắt đỏ hồng của tiểu Trà lại như có một tia chớp màu xanh liên tục lóe lên... Nhìn kỹ thì tia sáng màu xanh đó rõ ràng là một bản đồ lục cũng chính là pháp quyết Dạ Xoa phục ma quyết của Bàn Ma hoàng.
Chỉ trong nháy mắt, bản Niết Bàn Dạ xa phục ma quyết cùng hiện lên trong mắt tiểu Trà rồi biến mất trả lại đôi mắt lạnh lùng quỷ dỉ. Một làn hơi thở khủng bố liên tục từ người tiểu Trà tản ra xung quanh.
........
“ Oanh! “
Một ánh lửa với ba màu đỏ trắng, lam va chạm với cây Hàng Ma xử màu trắng mà Nạp Lan Nhược Tuyết phóng ra. Cả hai thứ cùng nổ tung khiến cho không gian xung quanh rung chuyển.
Phát ra ngọn lửa ba màu đó chính là cung chủ Liệt Hỏa thiên quân của Liệt Hỏa cung, toàn thân được bao phủ trong ngọn lửa. Mỗi lần y phóng ra pháp thuật đều bị Nạp Lan Nhược Tuyết chặn đứng thì lại cảm thấy một đạo kiếm khí phóng tới khiến cho tấm thuẫn chín mặt đầy lửa nổ tung. Sợ quá, y hú lên rồi vội vàng tránh sang một bên.
Nhìn thấy Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết được bao phủ bởi lôi quang màu tím xuyên qua lỗ hổng do y tạo ra, đột nhiên một tiếng nổ vang lên, trước mặt hai người chợt xuất hiện một ngôi thành màu đồng nhìn giống như ngọn núi chụp xuống đầu cả hai.
- Vân Hạc Tử?
Lạc Bắc liếc mắt thì thấy nam tử với nét mặt âm tà độc ác đang đứng trên tường thành chính là Vân Hạc Tử.
Mà vào lúc này, không biết Vân Hạc Tử gặp được chuyện gì mà pháp lực dao động trên người y so với trước dường như còn mạnh hơn. Y mặc một bộ trường bào được dệt từ chỉ bạc còn ngôi thành dưới chân y thì rất nặng và trải dài tới vài dặm. Cho thấy ngôi thành đó không phải do pháp thuật tạo thành mà là một thứ pháp bảo rất mạnh.
Cảm nhận pháp lực dao động trên pháp bảo, Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết đều hiểu rõ không thể đánh nát cái pháp bảo này của y. Ngay khi Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết va chạm với ngôi thành, hắn chợt thay đổi phương hướng, lao xuống bên dưới đáy của nó.
- Còn định chạy?
Gần như cùng lúc Vân hạc tử cũng quát lên một tiếng. Trong tiếng quát, một vầng ánh sáng màu bạc bao phủ lấy Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết khiến cho thân thể cả hai cảm thấy nặng nề. Không gian xung quanh hai người cũng chợt tỏa ra ánh sáng như lưu ly, giống như có một tấm thủy tinh bọc lấy họ.
Bị ngăn cản một chút, Kỳ Liên Liên Thành đã xuất hiện cách sau Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết không xa. Dùng quyền đánh nổ đạo kiếm khí vô hình mà Lạc Bắc phóng về phía mình và hóa ra một bàn tay to nện lên trên Bát Bảo Cát tường kim bàn của Nạp Lan Nhược Tuyết.
- Không hay.
Với tu vi của Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết nếu đơn đấu thì đối phó với đám người Hàn Vô Kỵ không hề rơi vào thế yêu. Hơn mười người mà Kỳ Liên Liên Thành gọi tới mặc dù tu vi đều cao nhưng có mấy người có khả năng bị hai người giết chết trong một chiêu. Nhưng vào lúc này, cả hai người lại không thế cứng rắn chống lại Kỳ Liên Liên Thành. Trong tình hình đối phương người đông thế mạnh cơ bản cả hai không có thời gian phóng ra một ít pháp thuật có uy lực mạnh. Mà tu vi của Kỳ Liên Liên Thành lại cao hơn Nạp Lan Nhược Tuyết nên khi bàn tay khổng lồ bắt pháp ấn giáng lên trên Bát Bảo cát tường kim bàn của Nạp Lan Nhược Tuyết khiến cho nó dập nát.
Lạc Bắc nhìn thấy không ổn chỉ kịp phóng ra hai tấm thuẫn tiếp xúc với bàn tay to bằng ngọc màu tím, bóng dáng của hắn đã chắn phía sau Nạp Lan Nhược Tuyết.
“ Oành! “ Một tiếng nổ vang lên, thân thể của Lạc Bắc bị ép dính vào người Nạp Lan Nhược Tuyết. Lực lượng của nó quá mạnh khiến cho cả hai người bị đánh bay, miệng trào máu tươi.
/719
|