Mà vào lúc này, Hoàng Vô Thần như vừa dốc hết sức giao chiến với cái cổ phù kia vẫn còn chưa hồi sức.
A a a!
Gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân đều kêu lên điên cuồng. Nhưng lúc này, Hoàng Vô Thần cũng không sử dụng pháp thuật để trấn áp Nhã Dịch thần quân tự nổ. Ngón tay y chỉ hơi động một chút, một tia sáng vàng chợt nổ tung. Tại chỗ đó, xuất hiện bóng dáng của U Minh huyết ma.
Huyết trì trên đỉnh đầu y bị đánh nát, trên người cũng xuất hiện nhiều vết thương nhìn hết sức thê thảm. Toàn bộ thực lực như bị giảm xuống một nửa.
Cùng lúc đó, thân thể của Nhã Dịch thần quân cũng biến mất. Mà chỗ của y và Hoàng Vô Thần như có một cái chùy to giáng xuống khiến cho cả không gian bị lõm, ngay cả âm thanh và ánh lửa cũng không tản ra xung quanh.
Một quầng sáng đỏ như máu từ người Hoàng Vô Thần lao ra.
Vô số những khiếu huyệt trên người Hoàng Vô Thần lập tức bắn ra những tia sáng đỏ như máu.
Hoàng Vô Thần như một vị thần từ không trung rơi xuống.
- Sao lại thế này?
- Chưởng giáo bị đánh bại?
- Không thể như vậy.
Gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân đều không thể tin vào cảnh tượng trước mặt. Nhưng lúc này âm thanh của Hoàng Vô Thần cũng vọng vào tai mọi người:
- Vất bỏ đảo. Tất cả chạy trốn.
- A! Giết!
Cùng với âm thanh đó của Hoàng Vô Thần, Nô thú thần quân, Cửu cung thần quân lập tức gầm lên. Bốn quầng sáng nổ tung trên người Hoàng Vô Thần khiến cho thân thể y bị đánh nát.
Hoàng Vô Thần bị đánh chết?
Tất cả đệ tử Côn Luân đều không tin vào cảnh tượng trước mắt mình. Nhưng cho dù Hoàng Vô Thần có chết thật hay không thì mệnh lệnh của y bảo họ vất bỏ đảo chạy trốn đó là thực.
- Đi mau.
Tiếng gầm giận dữ của Cửu Bạt vang lên như sấm nổ.
Lúc này Cửu Bạt có rất nhiều câu hỏi nhưng y cũng không có thời gian để suy nghĩ tìm đáp án. Bởi vì y hiểu rõ, trận chiến này coi như số phận của Côn Luân đã được quyết định. Nếu như không bỏ chạy thì có lẽ tất cả đệ tử Côn Luân sẽ bị tiêu diệt hoặc bắt giữ.
Vốn những nhân vật có thể chống lại với mấy tên Thần quân của Thiên Lan hư không bên phía Côn Luân chỉ còn lại Cửu Bạt, lão đạo họ Lý và Lạc Tiên tiên tử. Nhưng số lượng người tu đạo tu vi Nguyên Anh kỳ của Côn Luân vẫn còn mà pháp bảo và bùa của Thiên Lan hư không mặc dù uy lực mạnh nhưng cũng giống như giới tu đạo thượng cổ, số lượng cũng không nhiều lắm.
Trên người đám đệ tử Côn Luân có một vài cái pháp bảo nhưng trong tay người tu đạo của Thiên Lan hư không chỉ có một cái pháp bảo và một, hai cái phù.
Cho dù Côn Luân có không địch lại nhưng cũng vẫn có thể làm cho người tu đạo của Thiên Lan hư không bị thương nặng.
Tuy nhiên Hoàng Vô Thần chính là vị thần trong lòng nhiều đệ tử của Côn Luân, một vị thần không thể đánh bại. Hiện tại ngay cả Hoàng Vô Thần cũng bị thua bởi đám người Nô Thú thần quân khiến cho niềm tin của tất cả đệ tử Côn Luân tan biến. Gần như phần lớn đệ tử Côn Luân mất đi khả năng chống cự mà bỏ chạy.
Tất cả trong nháy mắt biến thành một bên giết hại.
Vô số đệ tử Côn Luân như mất cả hồn phách mà chạy loạn. Bị các loại pháp thuật và pháp bảo đánh trúng, đám đệ tử Côn Luân rơi xuống như mưa.
Có năm, sáu tên đệ tử Côn Luân không ngờ bị một người tu đạo có cùng tu vi với mình đuổi giết rồi lần lượt bị đánh rơi xuống.
Cái pháp bảo như cái chong chóng phóng ra vô số lưỡi đao gió kia lúc trước vẫn bị mấy tên đệ tử Côn Luân ngăn cản khiến cho nó không phát huy được tác dụng. Có điều hiện tại mỗi một hơi thở nó lập tức giết chết cả mười tên đệ tử Côn Luân khiến cho trong không trung xuất hiện những dải máu kéo dài.
Một bên khác, cái pháp bảo có hình dạng như cái tù và và cái pháp bảo như sợi dây màu hồng liên tục tản ra những quả cầu lửa khổng lồ và những con sóng sôi sục.
Những đệ tử bị quả cầu lửa và những con sóng đó đánh trúng lập tức kêu lên thảm thiết. Toàn thân họ bốc khói và lửa mà ngã xuống.
Trong phạm vi trăm dặm trên mặt biển gần như biến thành một cái địa ngục.
- Lạc Tiên sư muội! Muội đi mau.
Cặp mắt của Cửu Bạt đỏ như máu. Y nhanh chóng lao về phía Lạc Tiên Tiên Tử với một tốc độ cực nhanh.
Vừa rồi khi Liệt Hỏa chân nhân tự nổ Nguyên Anh, Quy hóa lục dương thần long trạc và Băng Phách cực quang tráo của lạc Tiên Tiên Tử đã bị hư hại. Hơn nữa bản thân nàng cũng bị nội thương. Hiện tại Lạc Tiên Tiên tử đang bị mấy tên sơn chủ của Thiên Lan hư không cuốn lấy nên cơ bản không thể chạy được.
Trên thực tế đối với Cửu Bạt y hoàn toàn có thể chạy thoát. Bởi vì chạy thoát nghĩ cách báo thù so với lúc này sống chết cùng với Côn Luân còn có ý nghĩa hơn.
Nhưng bản thân y cũng không đành lòng ngồi nhìn Lạc Tiên Tiên tử bị tiêu diệt hay bắt giữ.
Cửu Bạt, Lạc Tiên, Thanh Ly, Huyền Viên, Tà Nguyệt, Huống Vô Tâm, La Thần Tướng, A Nan Đồ, Hoàng Vô Thần đều nhập môn gần như cùng một lúc.
Do Lạc Tiên rất đẹp, lại thêm tính tình rất tốt, đối xử hiền lành với mọi người cho nên khi nhập môn nàng được rất nhiều đệ tử Côn Luân, cả đám người Cửu Bạt cũng để ý.
Chỉ có điều sau này khi tu vi của mọi người càng ngàn càng cao, cảm giác đối với sự huyền diệu của trời đất từ từ hòa tan những thứ tình cảm đó.
Nó tương đương với việc khi đuổi theo tới một mức rất cao, cái thứ tình cảm riêng tư từ từ nhạt dần.
Nhưng cho dù thế nào thì trong suy nghĩ của đám người Cửu Bạt, Lạc Tiên vẫn là vị tiểu sư muội mà bọn họ quan tâm nhất.
- Tự lo cho mình còn không được, ngươi còn muốn lo cho người khác? Vừa rồi bị người khác quấy, hiện tại ta với ngươi cũng nên phân thắng bại thôi.
Nhưng trong cái khu vực địa ngục này, Cửu Bạt mới lướt đi chưa tới năm mươi trượng, một quầng sáng bạc đã phủ xuống chặn trước mặt y.
Quầng sáng đó chính là Nguyên anh của Thiên hư sơn chủ.
Thiên Hư sơn chủ là thiên tài trăm năm khó gặp của Thiên Lan hư không. Tuổi còn trẻ nhưng tu vi của y đã tới hậu kỳ Độ Kiếp, đồng thời còn là một người hiểu cách luyện chế pháp bảo từ yêu đan và những thứ trên người yêu thú. Y thuộc lại số ít người tu đạo của Thiên Lan hư không có rất nhiều pháp bảo và bùa. Một nhân vật như vậy suy nghĩ sẽ cực sâu.
Bình thường cho dù chống lại Thần quân vượt qua một lần thiên kiếp, Thiên Hư sơn chủ cũng không chịu kém thế. Trong số những người của Thiên Lan hư không tới đây, Thiên Hư sơn chủ e ngại nhất chỉ có Nô Thú thần quân và Nhã Dịch thần quân. Nô Thú thần quân có tu vi vượt qua hai lần thiên kiếp còn Nhã Dịch thần quân có công pháp hết sức quái dị, sử dụng pháp thuật mà mất rất ít chân nguyên. Nếu đánh nhau lâu, người tu đạo vượt qua một lần thiên kiếp cơ bản không phải là đối thủ.
Hiện tại Thiên Hư sơn chủ thấy tu vi của Cửu Bạt còn thấp hơn mình nhưng vừa rồi đánh nhau, Thiên Hư sơn chủ lại không chiếm được lợi thế. Điều này khiến cho sự kiêu ngạo của y không dễ dàng bỏ qua.
- Xoẹt!
Cơ bản không nói nhiều ngay khi âm thanh của Thiên Hư sơn chủ vang lên một mũi tên đỏ như máu cũng xuất hiện trước mặt Nguyên Anh của Thiên Hư sơn chủ.
Đầu mũi tên đó rõ ràng có ba cái đầu như đang há mồm định cắn nuốt cả trời đất. Mà tốc độ bắn mũi tên của Cửu Bạt bây giờ so với tốc độ phi độn Nguyên Anh của Thiên Hư sơn chủ còn nhanh hơn. Nên y không thể nào né tránh.
Nhưng Nguyên Anh của Thiên Hư sơn chủ không hề lo lắng. Một ngọn lửa màu trắng lập tức bắn ra trước mặt va chạm với mũi tên đỏ như máu rồi cả hai cùng biến mất. Ngay lúc đó, từ trong cái túi màu xanh trên đôi tay của Nguyên Anh lại xuất hiện một cái cổ phù sau đó nó hóa thành một cây gỗ to bằng thùng nước mà lao về phía Cửu bạt.
Cái pháp bảo bản mệnh của Thiên hư sơn chủ dường như không có sức tấn công hay phòng ngự. Nhưng bên trong nó chứa rất nhiều bùa. Mà thứ bùa của Thiên Lan hư không và cổ phù đều phải đưa chân nguyên vào mới sử dụng được tuy nhiên nó cũng không cần quan tâm tới nhiều ít chân nguyên mà là thời gian.
Vì vậy mà người tu đạo thời cổ và người tu đạo của Thiên Lan hư không khi đấu phép đều lấy ra pháp bảo phòng ngự trước tiên bảo vệ chính mình sau đó mới sử dụng pháp bảo hoặc bùa tấn công. Làm như vậy là để đề phòng trong lúc mình đưa chân nguyên vào pháp bảo tấn công bị đối thủ nhân cơ hội đánh chết.
Cổ bảo và cổ phù đều có uy lực rất mạnh nhưng cần có thời gian kích hoạt. Vì vậy mà vừa rồi Nô Thú thần quân mới giao chiến với Hoàng Vô Thần cũng là để cho đám người Cửu Cung thần quân có thời gian sử dụng Thiên đạo cổ phù.
Nhưng pháp bảo bản mệnh của Thiên Hư sơn chủ dường như không cần mất nhiều thời gian. Bất cứ thứ bùa nào ở trong cái túi đó chỉ cần lấy ra lập tức sẽ sử dụng được.
Cũng không trách được vì sao mà Thiên Hư sơn chủ tự tin một mình đánh chết được Cửu Bạt. Cái pháp bảo bản mệnh của y rất lạ. Không ai biết được từ trong đó sẽ xuất hiện một thứ bùa như thế nào để ngăn cản.
Cửu Bạt đang bay về phía trước liền dừng lại.
Bởi vì y cảm nhận được cây gỗ to bằng thùng nước mà Thiên Hư sơn chủ phóng ra mặc dù chỉ to như vậy nhưng chân khí hệ Mộc tản ra từ bề mặt của nó lại bao phủ phạm vi cả trăm trượng. Nói cách khác mặc dù nhìn chỉ là một đoạn gỗ nhỏ nhưng uy lực thật sự của nó lại chẳng khác nào một ngọn núi.
Lại một đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn bắn ra trước mặt Cửu bạt đánh trúng cây cột gỗ to bằng cái thùng nước. Cây cột lập tức nổ tung, vô số làn sóng khí màu xanh cũng tản ra. Bản thân Cửu Bạt bị vụ nổ đẩy bay đi tới hơn ba mươi trượng.
Phụt!
Một ngọn lửa màu trắng đột nhiên xuyên qua làn sóng khí màu xanh của vụ nổ mà xuất hiện trước mặt Cửu Bạt.
Một tia sáng màu hồng lóe lên. Cửu Bạt lại sử dụng một đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn đánh cho ngọn lửa đó nổ tung. Nhưng thân người y cũng bị chấn động rồi bị uy lực của vụ nổ đẩy bay mấy trượng.
Ánh mắt của Nguyên Anh Thiên Hư sơn chủ đầy đắc ý.
Một cái cổ phù màu vàng kim lập tức từ trong cái túi trên tay Nguyên anh của y bay ra rồi hóa thành một pho tượng tản ra đầy khí kim thiết. Pho tượng đó giống như một cái pháp ấn được ngưng tụ thành từ hơn một vạn loại kim loại.
Đúng lúc này, hai cột tiễn quang màu đỏ với khí thế hủy diệt nối đuôi nhau xuất hiện gần với Nguyên anh của Thiên Hư sơn chủ.
- Sao lại thế này?
Thiên Hư sơn chủ cảm thấy choáng váng.
Hai đạo tiễn quang đó chính là hai đạo pháp thuật của Cửu Bạt. Nói cách khác, lần này Cửu Bạt liên tục thi triển hai lần Trảm Tam Thi diệt thần tiễn. Cả hai đều có uy lực khủng bố, không có cái nào là ảo ảnh.
Nhưng đây là chuyện không thể có.
Bởi vì chỉ có tu vi của Hoàng Vô Thần mới có tốc độ một suy nghĩ phóng ra ba cái pháp thuật, mới có thể khi cổ phủ của Thiên hư sơn chủ mới xuất hiện còn chưa kịp thể hiện uy lực đã phóng ra được hai cái pháp thuật như thế. Mà lúc này với đòn công kích như vậy, Thiên Hư sơn chủ không thể nào cản nổi.
Oành!
Mắt thấy Thiên Hư sơn chủ sắp bị Cửu Bạt đánh cho tan thành mây khói. Hai viên đan hoàn trong suốt đột nhiên phóng tới làm cho hai đạo Trảm Tam Thi diệt thần tiễn trệch hướng rồi nổ tung.
- Nô Thú thần quân.
Thiên Hư sơn chủ tìm được đường sống trong chỗ chết thì có cảm giác giống như mất hết sức lực, theo bản năng bay ngược lai. Y vẫn kịp thấy Nô Thú thần quân bay tới cứu mình sau khi chặn lại hai đạo pháp thuật của Cửu Bạt thì dường như hết sạch chân nguyên.
Nhưng ánh mắt của Cửu Bạt cũng hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắn tu luyện Trảm Tam thi diệt thần tiễn có phương pháp tu luyện thần thức độc đáo. Vì vậy mà thần thức của Cửu Bạt mới mạnh hơn người thường vô số lần, cách trăm dặm cũng có thể tập trung vị trí của đối phương. Thần thức càng mạnh tốc độ thi triển pháp thuật càng cao. Trong Trảm Tam Thi diệt thần tiễn còn có một môn pháp thuật cao nhất có thể hút sạch chân nguyên toàn thân để tạo ra ba mũi Trảm tam thi diệt thần tiễn.
Mặc dù thần thức có cao nhưng Chân nguyên không theo kịp cũng không thể nào đạt tới tốc độ thi triển pháp thuật như vậy.
Cùng với hai đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn bắn về phía Thiên Hư sơn chủ, Cửu bạt còn bắn một mũi về phía tên sơn chủ đang giữ chân Lạc Tiên.
Sau khi sử dụng cái pháp thuật với tốc độ một niệm ba sinh, chân nguyên trong cơ thể của Cửu Bạt gần như hết sạch. Y làm như vậy cũng là liều mạng để giúp Lạc Tiên bỏ chạy.
Nhưng ngay khi Nô Thú thần quân ngăn cản hai đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn, y cũng nhìn thấy một quầng sáng màu vàng khác chặn nốt đạo còn lại.
- Công pháp của người này hết sức kỳ lạ.
Vừa mới nghe thấy âm thanh đó, một cái trận pháp tản ra quầng sáng màu lam đã trấn áp lên người Cửu Bạt, giam cầm y lại.
Không hề có một chút chần chừ. Sau khi ra tay bắt Cửu Bạt xong, Cửu Cung thần quân lập tức lại phóng ra một cái trận pháp màu lam khác trấn áp Lạc Tiên.
Cửu Bạt và Lạc Tiên tiên tử đều bị bắt.
Lúc này, Hắc Thạch thần quân đã cùng với hơn trăm người tu đạo của Thiên Lan hư không chiếm cứ bốn vị trí Đông Tây, Nam, Bắc trên bầu trời. Những quầng sáng tản ra từ người họ bao phủ toàn bộ chiến trường.
Ngoại trừ Lý lão đạo và một vài đệ tử Côn Luân đã bỏ chạy ra, gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân còn lại đều không thoát được.
Chỉ thấy còn gần mấy ngàn đệ tử Côn Luân giống như những con mồi bị săn bắt.
...
Vô số Huyết Thần tử xuyên qua giữa không trung.
Côn Luân bị diệt chỉ còn là vấn đề thời gian. Chín vòng đảo của Côn Luân đã rơi vào tay Thiên Lan hư không. Nhiền đệ tử Côn Luân bị giết. Huyết Thần tử của U Minh huyết ma cũng sẽ ngưng tụ được số lượng U Minh ma huyết kinh người. Nhưng lúc này, sắc mặt của U Minh huyết ma lại không hề hưng phấn.
Hoàn toàn ngược lại trong ánh mắt của y chỉ có một sự kinh hãi.
Cũng giống như không có một ai biết sự huyền bí của Hoàng Vô Thần, trên đời này gần như không ai hiểu được sự huyển ảo trong công pháp của U Minh huyết ma. Mà ngay cả Lạc Bắc cũng chỉ biết được mấy cái pháp thuật của y mà thôi.
Trên thực tế suối nguồn thực lực của U Minh huyết ma không tới từ U Minh ma huyết mà tới từ Thiên Ma chân huyết.
Thứ ma công của y cực kỳ quái dị và hùng mạnh khi tu luyện tới một mức độ nhất định nó không ngưng tụ được Nguyên Anh hay hóa thân mà là những viên Huyết Xá lợi.
Mỗi một viên Huyết Xá lợi được U Minh huyết ma thi triển pháp thuật xong liền hóa thành một giọt Thiên Ma chân huyết.
Một giọt Thiên Ma chân huyết đó tương đương với một cái Nguyên Anh của U Minh huyết ma, cũng là gốc rễ của y.
U Minh huyết ma ngưng tụ dược càng nhiều U Minh ma huyết, tu vi càng cao thì trong cơ thể lại càng có nhiều Huyết Xá lợi.
Năm đó khi U Minh huyết ma chạy tới linh mạch của Côn Luân thật ra đó chính là một giọt Thiên Ma chân huyết chứ không phải U Minh ma huyết. Nếu không cho dù U minh ma huyết có mạnh lên thì cũng không có linh thức.
Năm đó thực tế U Minh huyết ma không chỉ tạo ra được bảy viên Huyết xá lợi. Đó là những viên Huyết Xá lợi được U Minh huyết ma thi triển pháp thuật hóa thành Thiên Ma chân huyết bỏ chạy sau đó bị tiêu diệt.
Vốn sau khi phá vỡ Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận, trong cơ thể của U Minh huyết ma lại ngưng tụ được ba viên Huyết Xá lợi nhưng hiện tại cả ba viên đều không còn lại một chút nào.
Ba viên Huyết Xá lợi bị Hoàng Vô Thần dùng một đòn đánh nát. Nói cách khác, tổn thương mà U Minh huyết ma phải chịu còn hơn xa so với bề ngoài. Bởi vì U Minh ma huyết mất đi đối với y cũng không là cái gì nhưng Thiên Ma chân huyết lại chính là gốc rễ của y, nhất là một viên ngưng tụ toàn bộ lực lượng là y đã ngưng tụ tới bốn trăm năm ở trong linh mạch của Côn Luân.
U Minh huyết ma tự nhận công pháp của mình vô cùng huyền ảo không ai biết nhưng không hiểu tại sao Hoàng Vô Thần lại chỉ dùng một đòn có thể đánh nát ba viên Huyết Xá lợi của y.
Một cú đánh ẩn chứa uy lực và sự huyền ảo khiến cho U Minh huyết ma vẫn còn kinh hãi, giật mình cảm thấy Hoàng Vô Thần không chỉ đơn giản như vậy.
Nhưng U Minh huyết ma suy nghĩ một lúc vẫn quyết định không nói điều mình nghi ngờ cho người của Thiên Lan hư không. Bởi vì y hiểu rõ người của Thiên Lan hư không cũng e ngại thực lực của mình. Nếu bây giờ để cho chúng biết mình yếu tới mức không bằng một tên sơn chủ thì người của Thiên Lan hư không sẽ giết chết y ngay tại chỗ.
Nga Mi.
Trong một ngôi đền được đóng chặt cửa, Đông Bất Cố lơ lửng trên không trung. Quanh người gã lóe lên những quầng sáng mờ nhạt. Mà trên thiên linh cái của y cũng liên tục xuất hiện những quầng sáng màu đen rồi chui vào một cái quầng sáng trên đỉnh đầu.
Quầng sáng màu đen đó tản ra từng làn pháp lực dao động rất lạ, bên trong như có một vật còn sống khiến cho người ta có cảm giác quầng sáng đó giống như một quả trứng đang chuẩn bị nở.
Trên một cái sơn cốc gần đỉnh núi, Thái Thúc liên tục thi triển một cái pháp quyết. Mỗi lần sử dụng trên chín tầng trời lập tức vang lên tiếng sấm rồi một cột sét giống như một con rồng từ trên cao rơi xuống cái sơn cốc có Thái Thúc.
A a a!
Gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân đều kêu lên điên cuồng. Nhưng lúc này, Hoàng Vô Thần cũng không sử dụng pháp thuật để trấn áp Nhã Dịch thần quân tự nổ. Ngón tay y chỉ hơi động một chút, một tia sáng vàng chợt nổ tung. Tại chỗ đó, xuất hiện bóng dáng của U Minh huyết ma.
Huyết trì trên đỉnh đầu y bị đánh nát, trên người cũng xuất hiện nhiều vết thương nhìn hết sức thê thảm. Toàn bộ thực lực như bị giảm xuống một nửa.
Cùng lúc đó, thân thể của Nhã Dịch thần quân cũng biến mất. Mà chỗ của y và Hoàng Vô Thần như có một cái chùy to giáng xuống khiến cho cả không gian bị lõm, ngay cả âm thanh và ánh lửa cũng không tản ra xung quanh.
Một quầng sáng đỏ như máu từ người Hoàng Vô Thần lao ra.
Vô số những khiếu huyệt trên người Hoàng Vô Thần lập tức bắn ra những tia sáng đỏ như máu.
Hoàng Vô Thần như một vị thần từ không trung rơi xuống.
- Sao lại thế này?
- Chưởng giáo bị đánh bại?
- Không thể như vậy.
Gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân đều không thể tin vào cảnh tượng trước mặt. Nhưng lúc này âm thanh của Hoàng Vô Thần cũng vọng vào tai mọi người:
- Vất bỏ đảo. Tất cả chạy trốn.
- A! Giết!
Cùng với âm thanh đó của Hoàng Vô Thần, Nô thú thần quân, Cửu cung thần quân lập tức gầm lên. Bốn quầng sáng nổ tung trên người Hoàng Vô Thần khiến cho thân thể y bị đánh nát.
Hoàng Vô Thần bị đánh chết?
Tất cả đệ tử Côn Luân đều không tin vào cảnh tượng trước mắt mình. Nhưng cho dù Hoàng Vô Thần có chết thật hay không thì mệnh lệnh của y bảo họ vất bỏ đảo chạy trốn đó là thực.
- Đi mau.
Tiếng gầm giận dữ của Cửu Bạt vang lên như sấm nổ.
Lúc này Cửu Bạt có rất nhiều câu hỏi nhưng y cũng không có thời gian để suy nghĩ tìm đáp án. Bởi vì y hiểu rõ, trận chiến này coi như số phận của Côn Luân đã được quyết định. Nếu như không bỏ chạy thì có lẽ tất cả đệ tử Côn Luân sẽ bị tiêu diệt hoặc bắt giữ.
Vốn những nhân vật có thể chống lại với mấy tên Thần quân của Thiên Lan hư không bên phía Côn Luân chỉ còn lại Cửu Bạt, lão đạo họ Lý và Lạc Tiên tiên tử. Nhưng số lượng người tu đạo tu vi Nguyên Anh kỳ của Côn Luân vẫn còn mà pháp bảo và bùa của Thiên Lan hư không mặc dù uy lực mạnh nhưng cũng giống như giới tu đạo thượng cổ, số lượng cũng không nhiều lắm.
Trên người đám đệ tử Côn Luân có một vài cái pháp bảo nhưng trong tay người tu đạo của Thiên Lan hư không chỉ có một cái pháp bảo và một, hai cái phù.
Cho dù Côn Luân có không địch lại nhưng cũng vẫn có thể làm cho người tu đạo của Thiên Lan hư không bị thương nặng.
Tuy nhiên Hoàng Vô Thần chính là vị thần trong lòng nhiều đệ tử của Côn Luân, một vị thần không thể đánh bại. Hiện tại ngay cả Hoàng Vô Thần cũng bị thua bởi đám người Nô Thú thần quân khiến cho niềm tin của tất cả đệ tử Côn Luân tan biến. Gần như phần lớn đệ tử Côn Luân mất đi khả năng chống cự mà bỏ chạy.
Tất cả trong nháy mắt biến thành một bên giết hại.
Vô số đệ tử Côn Luân như mất cả hồn phách mà chạy loạn. Bị các loại pháp thuật và pháp bảo đánh trúng, đám đệ tử Côn Luân rơi xuống như mưa.
Có năm, sáu tên đệ tử Côn Luân không ngờ bị một người tu đạo có cùng tu vi với mình đuổi giết rồi lần lượt bị đánh rơi xuống.
Cái pháp bảo như cái chong chóng phóng ra vô số lưỡi đao gió kia lúc trước vẫn bị mấy tên đệ tử Côn Luân ngăn cản khiến cho nó không phát huy được tác dụng. Có điều hiện tại mỗi một hơi thở nó lập tức giết chết cả mười tên đệ tử Côn Luân khiến cho trong không trung xuất hiện những dải máu kéo dài.
Một bên khác, cái pháp bảo có hình dạng như cái tù và và cái pháp bảo như sợi dây màu hồng liên tục tản ra những quả cầu lửa khổng lồ và những con sóng sôi sục.
Những đệ tử bị quả cầu lửa và những con sóng đó đánh trúng lập tức kêu lên thảm thiết. Toàn thân họ bốc khói và lửa mà ngã xuống.
Trong phạm vi trăm dặm trên mặt biển gần như biến thành một cái địa ngục.
- Lạc Tiên sư muội! Muội đi mau.
Cặp mắt của Cửu Bạt đỏ như máu. Y nhanh chóng lao về phía Lạc Tiên Tiên Tử với một tốc độ cực nhanh.
Vừa rồi khi Liệt Hỏa chân nhân tự nổ Nguyên Anh, Quy hóa lục dương thần long trạc và Băng Phách cực quang tráo của lạc Tiên Tiên Tử đã bị hư hại. Hơn nữa bản thân nàng cũng bị nội thương. Hiện tại Lạc Tiên Tiên tử đang bị mấy tên sơn chủ của Thiên Lan hư không cuốn lấy nên cơ bản không thể chạy được.
Trên thực tế đối với Cửu Bạt y hoàn toàn có thể chạy thoát. Bởi vì chạy thoát nghĩ cách báo thù so với lúc này sống chết cùng với Côn Luân còn có ý nghĩa hơn.
Nhưng bản thân y cũng không đành lòng ngồi nhìn Lạc Tiên Tiên tử bị tiêu diệt hay bắt giữ.
Cửu Bạt, Lạc Tiên, Thanh Ly, Huyền Viên, Tà Nguyệt, Huống Vô Tâm, La Thần Tướng, A Nan Đồ, Hoàng Vô Thần đều nhập môn gần như cùng một lúc.
Do Lạc Tiên rất đẹp, lại thêm tính tình rất tốt, đối xử hiền lành với mọi người cho nên khi nhập môn nàng được rất nhiều đệ tử Côn Luân, cả đám người Cửu Bạt cũng để ý.
Chỉ có điều sau này khi tu vi của mọi người càng ngàn càng cao, cảm giác đối với sự huyền diệu của trời đất từ từ hòa tan những thứ tình cảm đó.
Nó tương đương với việc khi đuổi theo tới một mức rất cao, cái thứ tình cảm riêng tư từ từ nhạt dần.
Nhưng cho dù thế nào thì trong suy nghĩ của đám người Cửu Bạt, Lạc Tiên vẫn là vị tiểu sư muội mà bọn họ quan tâm nhất.
- Tự lo cho mình còn không được, ngươi còn muốn lo cho người khác? Vừa rồi bị người khác quấy, hiện tại ta với ngươi cũng nên phân thắng bại thôi.
Nhưng trong cái khu vực địa ngục này, Cửu Bạt mới lướt đi chưa tới năm mươi trượng, một quầng sáng bạc đã phủ xuống chặn trước mặt y.
Quầng sáng đó chính là Nguyên anh của Thiên hư sơn chủ.
Thiên Hư sơn chủ là thiên tài trăm năm khó gặp của Thiên Lan hư không. Tuổi còn trẻ nhưng tu vi của y đã tới hậu kỳ Độ Kiếp, đồng thời còn là một người hiểu cách luyện chế pháp bảo từ yêu đan và những thứ trên người yêu thú. Y thuộc lại số ít người tu đạo của Thiên Lan hư không có rất nhiều pháp bảo và bùa. Một nhân vật như vậy suy nghĩ sẽ cực sâu.
Bình thường cho dù chống lại Thần quân vượt qua một lần thiên kiếp, Thiên Hư sơn chủ cũng không chịu kém thế. Trong số những người của Thiên Lan hư không tới đây, Thiên Hư sơn chủ e ngại nhất chỉ có Nô Thú thần quân và Nhã Dịch thần quân. Nô Thú thần quân có tu vi vượt qua hai lần thiên kiếp còn Nhã Dịch thần quân có công pháp hết sức quái dị, sử dụng pháp thuật mà mất rất ít chân nguyên. Nếu đánh nhau lâu, người tu đạo vượt qua một lần thiên kiếp cơ bản không phải là đối thủ.
Hiện tại Thiên Hư sơn chủ thấy tu vi của Cửu Bạt còn thấp hơn mình nhưng vừa rồi đánh nhau, Thiên Hư sơn chủ lại không chiếm được lợi thế. Điều này khiến cho sự kiêu ngạo của y không dễ dàng bỏ qua.
- Xoẹt!
Cơ bản không nói nhiều ngay khi âm thanh của Thiên Hư sơn chủ vang lên một mũi tên đỏ như máu cũng xuất hiện trước mặt Nguyên Anh của Thiên Hư sơn chủ.
Đầu mũi tên đó rõ ràng có ba cái đầu như đang há mồm định cắn nuốt cả trời đất. Mà tốc độ bắn mũi tên của Cửu Bạt bây giờ so với tốc độ phi độn Nguyên Anh của Thiên Hư sơn chủ còn nhanh hơn. Nên y không thể nào né tránh.
Nhưng Nguyên Anh của Thiên Hư sơn chủ không hề lo lắng. Một ngọn lửa màu trắng lập tức bắn ra trước mặt va chạm với mũi tên đỏ như máu rồi cả hai cùng biến mất. Ngay lúc đó, từ trong cái túi màu xanh trên đôi tay của Nguyên Anh lại xuất hiện một cái cổ phù sau đó nó hóa thành một cây gỗ to bằng thùng nước mà lao về phía Cửu bạt.
Cái pháp bảo bản mệnh của Thiên hư sơn chủ dường như không có sức tấn công hay phòng ngự. Nhưng bên trong nó chứa rất nhiều bùa. Mà thứ bùa của Thiên Lan hư không và cổ phù đều phải đưa chân nguyên vào mới sử dụng được tuy nhiên nó cũng không cần quan tâm tới nhiều ít chân nguyên mà là thời gian.
Vì vậy mà người tu đạo thời cổ và người tu đạo của Thiên Lan hư không khi đấu phép đều lấy ra pháp bảo phòng ngự trước tiên bảo vệ chính mình sau đó mới sử dụng pháp bảo hoặc bùa tấn công. Làm như vậy là để đề phòng trong lúc mình đưa chân nguyên vào pháp bảo tấn công bị đối thủ nhân cơ hội đánh chết.
Cổ bảo và cổ phù đều có uy lực rất mạnh nhưng cần có thời gian kích hoạt. Vì vậy mà vừa rồi Nô Thú thần quân mới giao chiến với Hoàng Vô Thần cũng là để cho đám người Cửu Cung thần quân có thời gian sử dụng Thiên đạo cổ phù.
Nhưng pháp bảo bản mệnh của Thiên Hư sơn chủ dường như không cần mất nhiều thời gian. Bất cứ thứ bùa nào ở trong cái túi đó chỉ cần lấy ra lập tức sẽ sử dụng được.
Cũng không trách được vì sao mà Thiên Hư sơn chủ tự tin một mình đánh chết được Cửu Bạt. Cái pháp bảo bản mệnh của y rất lạ. Không ai biết được từ trong đó sẽ xuất hiện một thứ bùa như thế nào để ngăn cản.
Cửu Bạt đang bay về phía trước liền dừng lại.
Bởi vì y cảm nhận được cây gỗ to bằng thùng nước mà Thiên Hư sơn chủ phóng ra mặc dù chỉ to như vậy nhưng chân khí hệ Mộc tản ra từ bề mặt của nó lại bao phủ phạm vi cả trăm trượng. Nói cách khác mặc dù nhìn chỉ là một đoạn gỗ nhỏ nhưng uy lực thật sự của nó lại chẳng khác nào một ngọn núi.
Lại một đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn bắn ra trước mặt Cửu bạt đánh trúng cây cột gỗ to bằng cái thùng nước. Cây cột lập tức nổ tung, vô số làn sóng khí màu xanh cũng tản ra. Bản thân Cửu Bạt bị vụ nổ đẩy bay đi tới hơn ba mươi trượng.
Phụt!
Một ngọn lửa màu trắng đột nhiên xuyên qua làn sóng khí màu xanh của vụ nổ mà xuất hiện trước mặt Cửu Bạt.
Một tia sáng màu hồng lóe lên. Cửu Bạt lại sử dụng một đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn đánh cho ngọn lửa đó nổ tung. Nhưng thân người y cũng bị chấn động rồi bị uy lực của vụ nổ đẩy bay mấy trượng.
Ánh mắt của Nguyên Anh Thiên Hư sơn chủ đầy đắc ý.
Một cái cổ phù màu vàng kim lập tức từ trong cái túi trên tay Nguyên anh của y bay ra rồi hóa thành một pho tượng tản ra đầy khí kim thiết. Pho tượng đó giống như một cái pháp ấn được ngưng tụ thành từ hơn một vạn loại kim loại.
Đúng lúc này, hai cột tiễn quang màu đỏ với khí thế hủy diệt nối đuôi nhau xuất hiện gần với Nguyên anh của Thiên Hư sơn chủ.
- Sao lại thế này?
Thiên Hư sơn chủ cảm thấy choáng váng.
Hai đạo tiễn quang đó chính là hai đạo pháp thuật của Cửu Bạt. Nói cách khác, lần này Cửu Bạt liên tục thi triển hai lần Trảm Tam Thi diệt thần tiễn. Cả hai đều có uy lực khủng bố, không có cái nào là ảo ảnh.
Nhưng đây là chuyện không thể có.
Bởi vì chỉ có tu vi của Hoàng Vô Thần mới có tốc độ một suy nghĩ phóng ra ba cái pháp thuật, mới có thể khi cổ phủ của Thiên hư sơn chủ mới xuất hiện còn chưa kịp thể hiện uy lực đã phóng ra được hai cái pháp thuật như thế. Mà lúc này với đòn công kích như vậy, Thiên Hư sơn chủ không thể nào cản nổi.
Oành!
Mắt thấy Thiên Hư sơn chủ sắp bị Cửu Bạt đánh cho tan thành mây khói. Hai viên đan hoàn trong suốt đột nhiên phóng tới làm cho hai đạo Trảm Tam Thi diệt thần tiễn trệch hướng rồi nổ tung.
- Nô Thú thần quân.
Thiên Hư sơn chủ tìm được đường sống trong chỗ chết thì có cảm giác giống như mất hết sức lực, theo bản năng bay ngược lai. Y vẫn kịp thấy Nô Thú thần quân bay tới cứu mình sau khi chặn lại hai đạo pháp thuật của Cửu Bạt thì dường như hết sạch chân nguyên.
Nhưng ánh mắt của Cửu Bạt cũng hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắn tu luyện Trảm Tam thi diệt thần tiễn có phương pháp tu luyện thần thức độc đáo. Vì vậy mà thần thức của Cửu Bạt mới mạnh hơn người thường vô số lần, cách trăm dặm cũng có thể tập trung vị trí của đối phương. Thần thức càng mạnh tốc độ thi triển pháp thuật càng cao. Trong Trảm Tam Thi diệt thần tiễn còn có một môn pháp thuật cao nhất có thể hút sạch chân nguyên toàn thân để tạo ra ba mũi Trảm tam thi diệt thần tiễn.
Mặc dù thần thức có cao nhưng Chân nguyên không theo kịp cũng không thể nào đạt tới tốc độ thi triển pháp thuật như vậy.
Cùng với hai đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn bắn về phía Thiên Hư sơn chủ, Cửu bạt còn bắn một mũi về phía tên sơn chủ đang giữ chân Lạc Tiên.
Sau khi sử dụng cái pháp thuật với tốc độ một niệm ba sinh, chân nguyên trong cơ thể của Cửu Bạt gần như hết sạch. Y làm như vậy cũng là liều mạng để giúp Lạc Tiên bỏ chạy.
Nhưng ngay khi Nô Thú thần quân ngăn cản hai đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn, y cũng nhìn thấy một quầng sáng màu vàng khác chặn nốt đạo còn lại.
- Công pháp của người này hết sức kỳ lạ.
Vừa mới nghe thấy âm thanh đó, một cái trận pháp tản ra quầng sáng màu lam đã trấn áp lên người Cửu Bạt, giam cầm y lại.
Không hề có một chút chần chừ. Sau khi ra tay bắt Cửu Bạt xong, Cửu Cung thần quân lập tức lại phóng ra một cái trận pháp màu lam khác trấn áp Lạc Tiên.
Cửu Bạt và Lạc Tiên tiên tử đều bị bắt.
Lúc này, Hắc Thạch thần quân đã cùng với hơn trăm người tu đạo của Thiên Lan hư không chiếm cứ bốn vị trí Đông Tây, Nam, Bắc trên bầu trời. Những quầng sáng tản ra từ người họ bao phủ toàn bộ chiến trường.
Ngoại trừ Lý lão đạo và một vài đệ tử Côn Luân đã bỏ chạy ra, gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân còn lại đều không thoát được.
Chỉ thấy còn gần mấy ngàn đệ tử Côn Luân giống như những con mồi bị săn bắt.
...
Vô số Huyết Thần tử xuyên qua giữa không trung.
Côn Luân bị diệt chỉ còn là vấn đề thời gian. Chín vòng đảo của Côn Luân đã rơi vào tay Thiên Lan hư không. Nhiền đệ tử Côn Luân bị giết. Huyết Thần tử của U Minh huyết ma cũng sẽ ngưng tụ được số lượng U Minh ma huyết kinh người. Nhưng lúc này, sắc mặt của U Minh huyết ma lại không hề hưng phấn.
Hoàn toàn ngược lại trong ánh mắt của y chỉ có một sự kinh hãi.
Cũng giống như không có một ai biết sự huyền bí của Hoàng Vô Thần, trên đời này gần như không ai hiểu được sự huyển ảo trong công pháp của U Minh huyết ma. Mà ngay cả Lạc Bắc cũng chỉ biết được mấy cái pháp thuật của y mà thôi.
Trên thực tế suối nguồn thực lực của U Minh huyết ma không tới từ U Minh ma huyết mà tới từ Thiên Ma chân huyết.
Thứ ma công của y cực kỳ quái dị và hùng mạnh khi tu luyện tới một mức độ nhất định nó không ngưng tụ được Nguyên Anh hay hóa thân mà là những viên Huyết Xá lợi.
Mỗi một viên Huyết Xá lợi được U Minh huyết ma thi triển pháp thuật xong liền hóa thành một giọt Thiên Ma chân huyết.
Một giọt Thiên Ma chân huyết đó tương đương với một cái Nguyên Anh của U Minh huyết ma, cũng là gốc rễ của y.
U Minh huyết ma ngưng tụ dược càng nhiều U Minh ma huyết, tu vi càng cao thì trong cơ thể lại càng có nhiều Huyết Xá lợi.
Năm đó khi U Minh huyết ma chạy tới linh mạch của Côn Luân thật ra đó chính là một giọt Thiên Ma chân huyết chứ không phải U Minh ma huyết. Nếu không cho dù U minh ma huyết có mạnh lên thì cũng không có linh thức.
Năm đó thực tế U Minh huyết ma không chỉ tạo ra được bảy viên Huyết xá lợi. Đó là những viên Huyết Xá lợi được U Minh huyết ma thi triển pháp thuật hóa thành Thiên Ma chân huyết bỏ chạy sau đó bị tiêu diệt.
Vốn sau khi phá vỡ Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận, trong cơ thể của U Minh huyết ma lại ngưng tụ được ba viên Huyết Xá lợi nhưng hiện tại cả ba viên đều không còn lại một chút nào.
Ba viên Huyết Xá lợi bị Hoàng Vô Thần dùng một đòn đánh nát. Nói cách khác, tổn thương mà U Minh huyết ma phải chịu còn hơn xa so với bề ngoài. Bởi vì U Minh ma huyết mất đi đối với y cũng không là cái gì nhưng Thiên Ma chân huyết lại chính là gốc rễ của y, nhất là một viên ngưng tụ toàn bộ lực lượng là y đã ngưng tụ tới bốn trăm năm ở trong linh mạch của Côn Luân.
U Minh huyết ma tự nhận công pháp của mình vô cùng huyền ảo không ai biết nhưng không hiểu tại sao Hoàng Vô Thần lại chỉ dùng một đòn có thể đánh nát ba viên Huyết Xá lợi của y.
Một cú đánh ẩn chứa uy lực và sự huyền ảo khiến cho U Minh huyết ma vẫn còn kinh hãi, giật mình cảm thấy Hoàng Vô Thần không chỉ đơn giản như vậy.
Nhưng U Minh huyết ma suy nghĩ một lúc vẫn quyết định không nói điều mình nghi ngờ cho người của Thiên Lan hư không. Bởi vì y hiểu rõ người của Thiên Lan hư không cũng e ngại thực lực của mình. Nếu bây giờ để cho chúng biết mình yếu tới mức không bằng một tên sơn chủ thì người của Thiên Lan hư không sẽ giết chết y ngay tại chỗ.
Nga Mi.
Trong một ngôi đền được đóng chặt cửa, Đông Bất Cố lơ lửng trên không trung. Quanh người gã lóe lên những quầng sáng mờ nhạt. Mà trên thiên linh cái của y cũng liên tục xuất hiện những quầng sáng màu đen rồi chui vào một cái quầng sáng trên đỉnh đầu.
Quầng sáng màu đen đó tản ra từng làn pháp lực dao động rất lạ, bên trong như có một vật còn sống khiến cho người ta có cảm giác quầng sáng đó giống như một quả trứng đang chuẩn bị nở.
Trên một cái sơn cốc gần đỉnh núi, Thái Thúc liên tục thi triển một cái pháp quyết. Mỗi lần sử dụng trên chín tầng trời lập tức vang lên tiếng sấm rồi một cột sét giống như một con rồng từ trên cao rơi xuống cái sơn cốc có Thái Thúc.
/719
|