- Xuy xuy xuy!
Làn sương máu mà 10 đệ tử Côn Luân này bị nổ tung như nước sông đổ ra biển, trong nháy mắt tràn vào thân thể U Minh Huyết Ma.
Vốn dĩ trong trận chiến Nam Thiên môn, U Minh Huyết Ma vẫn chưa bị rơi vào các loại thiên uy, mà là bị Hoàng Vô Thần bắt. Hiển nhiên Hoàng Vô Thần là đã có chuẩn bị từ sớm, cấm chế trên người 10 tên đệ tử Côn Luân kia rõ ràng là do hắn tạo nên.
U Minh Huyết Ma là thiên cổ nhất cự ma nhưng lúc này lại trở thành Khôi Lỗi của Hoàng Vô Thần màHoàng Vô Thần khiến những đệ tử Côn Luân Độ kiếp. Trong tình hình dẫn động Thiên kiếp không giết được đám người Lạc Bắc, lại giết hết đệ tử Côn Luân, lơi dụng những đệ tử Côn Luân đã Độ kiếp thành công để nâng cao lực lượng của U Minhh Huyết Ma. Với loại kế liên hoàn và thủ đoạn này rốt cuộc ai mới là thiên cổ nhất cự ma?
Khí huyết của 10 người tu đạo tu vi Thiên Kiếp thứ nhất đã bị Uy Minh Huyết Ma nuốt hết, pháp lực bên ngoài cơ thể U Minh Huyết Ma dạo động nhất thời đã khủng bố tới cực hạn.
Khoảng không trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một quầng sáng đỏ như máu, tựa như muốn dựa vào thiên không ngưng tụ ma nhãn huyết hồng.
- Hâm Duyệt, tiếp tục!
Nhưng lúc này, giọng nói vô cùng ổn định và bình tĩnh của Lạc Bắc lại vang lên trong đầu Tô Hâm Duyệt.
Một lần nữa Tô Hâm Duyệt sử dụng thần cung Toái Hư. Tiến quang thần cung Toái Hư vẫn mặc kệ tên U Minh Huyết Ma, phóng mạnh về Hoàng Vô Thần. Cùng lúc đó, thuật pháp mà Hàn Huyết Y, Linh Thích Thiên phát ra cũng nổ ầm phóng về phía Hoàng Vô Thần.
- Phốc!
Hai kiếm quang khủng khiếp chém thẳng cơ thể U Minh Huyết Ma đang bành trướng ánh sáng đỏ như máu.
Vào trước thời khắc U Minh Huyết Ma như đang muốn lập tức tiến hóa thành tồn tại dị thường khủng bố, cơ thể Uy Minh Huyết Ma ầm ầm sụp đổ, bị hai đạo quang kiếm xoắn thành vô số U Minh Ma Huyết.
Cùng lúc đó, bảy quầng sáng đỏ như máu bao phủ toàn bộ U Minh Huyết Ma, trong nháy mắt đã hóa thành đóa Mạn Đà La Hoa băng tinh đỏ rực, đắm chìm trong chân mày Lạc Bắc.
Trên bầu trời, ma nhãn đỏ ngầu tựa như lập tức sẽ tách ra đột nhiên biến mất.
- Rầm!
Dưới một đòn tấn công của thần cung Toái Hư, Hàn Huyết Y và Linh Thích Thiên Hoàng Vô Thần tiếp tục bay ngược về phía sau.
Dao động pháp lực ngoài cơ thể hắn không có nửa phần yếu bớt, nhưng lần này hắn lại không giống Bắc Minh Vương trước đây nhẹ nhàng ho khan, mà đã ho ra máu đen.
Vốn tất cả những điều này đều ở trong tính toán của hắn nhưng hắn lại không ngờ rằng, nhân vật Thục Sơn vượt qua nhị trọng Thiên Kiếp lại không phải là Thiên Tập Việt mà là Diệp Khuynh Thành. Hơn nữa, uy lực kiếm quyết của Diệp Khuynh Thành còn mạnh mẽ đến mức này, khiến hắn cùng lúc đối diện với hai Lạc Bắc. Lực công kích hiện tại của Lạc Bắc cũng không thể mạnh đến mức này. Điều này đã khiến hắn ở kích đầu tiên tiên cơ mất hết, đến U Minh Huyết hấp thụ nhiều khí huyết nhất trọng Thiên kiếp tu vi như vậy cũng bị đánh chết.
Nhưng cho tới giờ phút này, sắc mặt của Hoàng Vô Thần vẫn không hề có chút sợ hãi, chỉ trở nên lạnh như băng.
Một tiếng “Xuy” vang lên, theo sự xuất hiện của dải sáng màu àng, bóng dáng Hoàng Vô Thần trong nháy mắt biến mất trong hư không, biến mất trong mắt tất cả mọi người.
Nhưng vào lúc này, tiếng gầm rú của Toái Hư Thần cung lại vang lên.
Hơn nữa, Tô Hâm Duyệt liên tiếp phát ra bốn tên!
Tại Nam Thiên môn, với tu vi của Tô Hâm Duyệt, dù cho có dốc toàn lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể kích phát 4 lần thần cung Toái Hư. Mà Tô Hâm Duyệt đã phóng ra hai mũi tên, nhưng giờ phút này, Tô Hâm Duyệt lại phát ra 4 mũi.
Bốn mũi tên phát ra, dao động pháp lực trên người Tô Hâm Duyệt gần như đã hoàn toàn biến mất, nhưng cách chỗ cô và Lạc Bắc trong Thiên Không lại hoàn toàn sụp xuống, một bóng dáng màu vàng bị tiến quang chói mắt đuổi theo.
Một kích này đã khiến tất cả phòng ngự của Hoàng Vô Thần đều bị đánh tan. Chân nguyên trong cơ thể cũng bị chấn động theo vô số khiếu vị trên người phun ra.
- Đứng!
Nhưng thời điểm này, một thứ dao động pháp lực cuồn cuộn phun ra từ trên người Huyền Vô Thượng. Hư không hoàn toàn sụp đổ vỡ vụn lại nứt ra một lỗ hổng, rơi xuống một cái ấn màu đen khổng lồ.
Trên cái ấn màu đen, vô số ánh sao liên tiếp trở thành hai từ “phá”, “diệt”, tán phát hoàn toàn uy lực không thua gì tiến quang Thần Cung Toái Hư .
Mắt thấy Hoàng Vô Thần sắp bị cự ấn đen này đánh cho dập nát, hơn 10 ngàn khiếu vị trong cơ thể hắn đột nhiên phóng ra ánh sáng rực rỡ, đồng thời tuôn ra vô số pháp bảo phòng ngự dày đặc.
Những pháp bảo phòng ngự này rõ ràng là các loại pháp khí Phật môn .
Công pháp Vô sắc định đại hoa luân của Hoàng Vô Thần được thoát thai từ công pháp hóa thần của Cổ Phật môn, có thể hấp thu một kiện thần thông trong mỗi khiếu vị.
- Răng rắc!
Nhưng hiện tại những pháp khí này không được chân nguyên mạnh mẽ của Hoàng Vô Thần ủng hộ. Dưới cự ấn đen, cùng lúc ngăn cản cự ấn đen phát kích, lại cũng là toàn bộ bị đánh đến dập nát.
Toàn thân Hoàng Vô Thần bị lực xông kích khổng lổ đánh đến rơi rụng.
Dưới hắn đúng lúc là vòng đảo thứu chín của Côn Luân. Mà lúc này, vòng đảo thứ chín của Côn Luân giống như một quả cam được bóc vỏ, hoàn toàn đổ nát!
- Đó là cái gì vậy?
Khi vòng đảo thứ chín của Côn Luân nứt ra, Lạc Bắc liếc nhìn, trong lòng núi ở có có ánh sáng màu trắng xuất hiện. Dường như có cái trận pháp phòng hộ sụp đổ, bên trong rõ ràng hiện ra một kiến trúc Tế đàn khổng lồ, bên trong có rất nhiều bố trí, nhìn có phần quen thuộc.
- Không xong rồi!
Vừa nhìn thấy kiến trúc này, Huyền Vô Thượng mặt biến sắc, kêu lên:
- Lạc Bắc, đó là truyền tống trận pháp thông qua Tử kim hư không, đánh tan trận pháp này đi.
- Cái gì?
Đây là trận pháp thông tới Tử Kim hư không, các ngươi đã dời trận pháp từ Nam Thiên môn tới đây?
Mặt Lạc Bắc bỗng biến sắc.
Hắn biết được thủ đoạn giới tu chân Thiên Lan hư không trên nhiều phương diện, quả thực không phải là giới tu đạo hiện tại có thể bằng được. Giống như trận pháp truyền tống thượng cổ, đại đa phần đều có tương liên với khí hậu. Nếu là bất cứ môn phái nào trong giới tu đạo, cho dù trận pháp thượng cổ vốn có không có bất cứ tổn hại nào, có thể hoàn toàn lợi dụng tài liệu trong trận pháp, cũng tuyệt đối không thể chuyển dời trận pháp truyện tống đi nơi khác.
Nhưng trước mắt cơ bản lại không phải là lúc kinh thán thủ đoạn của Thiên Lan Hư Không. Bởi vì lúc này, trong tay Hoàng Vô Thần đã xuất hiện một viên tinh thạch màu vàng.
Y sử dụng loại pháp tinh mà truyền tống trận Thượng cổ cần đến!
Thời điểm này, chí ít Hoàng Vô Thần đã nhìn ra đây là trận pháp truyền tống . Tử Kim Hư Không không hề thiếu thiên địa linh khí, hơn nữa, Tử Kim Hư Không là một trong những Hư Không loạn lưu gần thiên địa này nhất. Hiện tại là thời cơ tốt nhất để giết Hoàng Vô Thần. Nếu để Hoàng Vô Thần trốn vào Tử Kim Hư Không, cho dù hủy hoại Truyền tống trận pháp của Tử Kim Hư Không, với tu vi của Hoàng Vô Thần lúc này, cũng để lại nguy hiểm. Nói không chừng một ngày nào đó sau khi Hoàng Vô Thần đột nhiên vượt qua thiên kiếp thứ sáu, thứ bảy, có thể vượt qua tinh không cách trở, trở về giới tu đạo.
- Hàn Huyết Y, Linh Thích Thiên, các ngươi hủy họai trận pháp Truyền tống , chúng ta sẽ giết Hoàng Vô Thần!
Trong ánh sáng màu vàng cùng với tiếng động ầm ầm, mấy nguyên anh của Lạc Bắc toàn bộ xông lên. Cùng lúc đó, mấy đóa Mạn Đà La đỏ ngầu như băng tinh cũng hóa ra trước người hắn, rồi nứt vỡ ra.
Thái Thục, Cầu Thương Dương, Ly Nghiêu Ly, Mạc Thiên Hình, Thất Hải Yêu Vương thú thậm chí bọn người Vũ Nhược Trần Và Yến Kinh Tà bị Hoàng Vô Thần đánh trọng thương nặng tại Nam Thiên môn cũng xuất hiện quanh Lạc Bắc.
Lúc này, chân khí Nạp Lan Nhược Tuyết, Tô Hâm Duyệt và Huyền Vô Thượng gần như đã không còn, không thể phóng đi bất cứ thuật pháp nào mạnh nữa. Ban đầu Lạc Bắc dùng Đại Hắc Thiên Ma quyết phong ấn những người này vào trong cơ thể, vì sợ uy lực thuật pháp của Hoàng Vô Thần quá mức kinh người, đám người Thải Thục tu vi không đủ, bị thương nặng. Hiện tại Hoàng Vô Thần đã bị bọn họ áp chế, chuẩn bị mượn trận pháp bỏ chạy, nên Lạc Bắc đột nhiên thả hết những người này ra.
Rầm!
Trong nháy mắt, công kích mạnh nhất của tất cả những người hiện thân đều tuôn về phía Hoàng Vô Thần.
Từ bầu trời mà đám người Lạc Bắc đang đứng đến nơi mà Hoàng Vô Thần đang đặt mình, không gian sụp đổ.
- Thác Thiên Luân!
Vào lúc này, bốn khiếu vị xung quanh Thiên Linh, Mi Tâm, Đan Điền, Túc Để trên người Hoàng Vô Thần bỗng nhiên hóa ra bốn thân ảnh.
Bốn cái bóng này toàn bộ đều giống Hoàng Vô Thần y đúc.
4 Hoàng Vô Thần vừa xuất hiện, lập tức một loạt tiếng nổ rầm rầm vang lên, cả bốn hóa thành một vòng tròn màu vàng khổng lồ, bảo vệ lấy hắn và toàn bộ phần đỉnh trận pháp, dưới sự công kích của mọi người.
Hoàng Vô Thần cũng chưa từng lường trước rằng, Lạc Bắc lại có thể ép hắn đến bước đường này. Cả người hắn từ vô số khiếu vị đều đang gào lên: “ Lạc Bắc, ngươi không giết chết được ta đâu!”
- Tu vi ngũ trọng Thiên kiếp của ta, đương thời không có đối thủ. Chỉ dựa vào ngươi, cũng muốn ngăn cản ta lập lên thịnh thế muôn đời chưa có sao!
Nếu không phải là ta đã bị thương bởi Nhất thiên tràng, đối với ta mà nói mấy người các ngươi chỉ là con kiến!
Cho tới giờ phút này, rốt cục Hoàng Vô Thần đã lộ ra hơi thở điên cuồng.
Trong tiếng gầm dữ dội chấn động thiên địa, một làn ánh sáng màu vàng chợt lóe, ba cái bóng bị chân nguyên của hắn cuốn lao về phía đám người Lạc Bắc.
- Là Đông Nhan, Hoài Ngọc và tiểu Trà!
Vừa nhìn thấy bóng người bị cuốn trong kim quang, đại đa số người của Lạc Bắc đều chùng tay. Mà cũng vì vậy, Hoàng Vô Thần cũng rơi vào trận pháp Truyền tống đi tới Tử kim hư không. Trên toàn bộ trận pháp truyền tống lập tức tản ra một quầng sáng màu trắng!
- A!
Thanh âm của Huyền Vô Thượng cũng đồng thời hét lên trong đầu Lạc Bắc:
- Lạc Bắc, không thể để hắn ta đào tẩu! Hoàng thiên thần tháp Tử kim hư không Hoàng Thiên Tông là tiên khí có thể xuyên không gian! Tu vi ngũ trọng Thiên kiếp của hắn có thể sử dụng Hoàng Thiên Thần tháp. Đến lúc hắn hồi phục nguyên khí, lợi dụng Hoàng Thiên Thần tháp trở về, chúng ta không ai ngăn nổi, dù cho rút lui về Thiên Lan hư không cũng sẽ bị hắn truy sát!
- Cái gì? Hoàng Thiên Thần tháp vốn là một tiên khí có thể xuyên không gian?
Lúc này Lạc Bắc hoàn toàn chấn động.
- Xuy!
- Lạc Bắc!
Trong tiếng hô kinh hoàng của mọi người, trong nháy mắt hắn hóa thành hơn 10 đạo huyết ảnh, với tốc độ xuyên Hư không, chộp thẳngvào trận pháp Truyền tống phát ra ánh sáng trắng như sữa.
Lạc Bắc làm như vậy là vì đánh cuộc trong lúc Hoàng Vô Thần không dám sử dụng pháp thuật lợi hại trong khi trận pháp Truyền tống khởi động. Bởi vì nếu là sụp đổ bên trong trận pháp Truyền tống, đừng nói là người tu đạo ngũ trọng Thiên kiếp, dù là người tu đạo tới lục trọng, thất trọng Thiên kiếp cũng không thể ngăn cản nổi.
Nhưng loại cưỡng ép xâm nhập Truyền tống trận pháp này thực sự quá hung hiểm, bởi vì những người tu đạo đến cấp bậc này như Hoàng Vô Thần, trong lúc linh quang tâm niệm chợt lóe là có thể bày ra mấy đạo thuật pháp. Có lúc cảm thấy nguy hiểm, thuật pháp thậm chí theo linh quang mà phát ra, đến bản thân khống chế thu tay cũng không kịp.
Cho nên với loại truy sát này, Lạc Bắc cũng là không đem thêm ai khác.
- Thông Thiên Kiếm Độn!
Nhưng ngay lúc này, toàn bộ người Diệp Khuynh Thành lại phát ra kiếm khí Kinh thiên, chợt lóe lên xuất hiện trong trận pháp.
- Lạc Bắc!
Hoàng Vô Thần khống chế không phóng pháp thuật. Trong lúc này, Hoàng Vô Thần, Lạc Bắc, Diệp Khuynh Thành, ba người đã xuất hiện trong Tử kim hư không.
- A!
Mỗi ý niệm của Hoàng Vô Thần có vẻ như đang gầm thét, rít gào. Bóng dáng của hắn đã biến mất trong chớp mắt, thoáng cái xuất hiện ngoài trăm dặm.
Lúc này, Hoàng Vô Thần đã hoàn toàn không giống chưởng giáo Côn Luân Tiên mà giống một cuồng ma điên cuồng.
- Xuy! Xuy!
Nhưng hai đạo kiếm hoa chợt lóe, trong nháy mắt Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành đã cách hắn không đến trăm dặm.
Khoảng cách trăm dặm, đối với cấp bậc của Lạc Bắc và Hoàng Vô Thần mà nói, đã hoàn toàn rơi vào phạm vi thi pháp.
Rầm! Rầm! Rầm!
Mỗi một thời điểm, hư không giữa Lạc Bắc, Diệp Khuynh Thành và Hoàng Vô Thần đều có quầng lửa kinh người và nguyên khí điên cuồng bùng nổ, giống như hai Thần Vương đang liên tục va chạm kịch liệt.
- Đại hoa pháp nhãn!
Mắt thấy Hoàng Vô Thần lúc này cơ bản không có cách nào thoát khỏi truy sát của Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành. Đột nhiên, theo tiếng rống to của hắn, trong hai mắt hắn bỗng bắn ra hai luồng ánh sáng đen nhu hòa, bám vào người Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành.
Khi hai luồng ánh sáng đen từ mắt của hắn bắn ra ngoài, tuổi thọ của Hoàng Vô Thần giống như bị mất đi hơn nửa trong nháy mắt, đến thân thể khô quắt.
- Không tốt rồi!
Hai luồng sáng đen đen mà hắn bắn ra cũng không có bất cứ lực sát thương nào. Nhưng gắn trên người Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành, Lạc Bắc lại có một cảm giác toàn thân bị rình trộm, một cảm giác dị thường hung hiểm đột nhiên dâng lên trong đầu hắn.
- Ha ha! Hoàng thiên thần tháp! Trong Tử kim hư không này, thậm chí lại có pháp bảo như vậy!
Cùng lúc đó, Hoàng Vô Thần lại phát ra tiếng cười rung trời.
- Lạc Bắc, ta muốn khai sáng thịnh thế muôn đời nay chưa từng có, cùng thiên địa đồng huy, ngươi có thể ngăn cản sao?
- …
Trong tiếng cười điên dại, Hoàng Vô Thần cũng không chú ý đến hao tổn chân nguyên trong người hắn, so với tốc độ phi động tại hư không lại càng nhanh gấp mấy lần!
Đồng tử Lạc Bắc bỗng co rút lại, nhảy dựng lên. Dưới tốc độ mấy nghìn dặm, một cái thần tháp đính thiên lập địa đã xuất hiện trong tầm mất hắn.
Hoàng Thiên thần pháp!
Xuy!
Trên người Lạc Bắc phát ra một đạo kiếm quang, phá tan hư không, đột nhiên xuất hiện trước người Hoàng Vô Thần.
- Trấn Thiên Luân!
Nhưng kim luân của Hoàng Vô Thần lại trấn áp phía trên đạo kiếm quang, kiềm hãm đạo kiếm quang.
Cùng lúc đó, khiếu vị trong lòng bàn tay phải của Hoàng Vô Thần cũng bắn ra một tia sáng màu vàng, trong nháy mắt hóa thành một Hoàng Vô Thần giống nhau như đúc.
Công pháp Vô Sắc Định Đại Hoa Luân của Hoàng Vô Thần sau mỗi lần đột phá Thiên kiếp là có thêm một phân thân.
Hiện tại cái này là phân thân cuối cùng của Hoàng Vô Thần.
Giờ phút này, phân thân của Hoàng Vô Thần vừa hóa ra, chân thân của hắn hai tay vung lên, giống như một con kình ngư hút nước. Một đạo chân nguyên màu vàng, không ngờ lại bị hắn dẫn ra, tràn vào phân thân của hắn.
Lúc này, toàn bộ chân nguyên của Lạc Bắc đã dung hợp vào kiếm khí kinh thiên. Hơn nữa, chân khí Vọng Niệm Thiên Trường Sinh Kinh của hắn vốn vô cùng bá đạo, ngay cả Bắc Minh Vương khi bị nó chui vào cơ thể, kinh mạch đều hóa thành bùn nhão.
Lúc này, chân nguyên hội tụ từ trong kiếm khí dẫn vào phân thân Hoàng Vô Thần, trong cơ thể phân thân của Hoàng Vô Thần, đột nhiên phát ra vô số âm thanh phù phù, huyết nhục, xương cốt bị biến thành tro bụi. Cùng lúc đó, vô số khiếu vị trên thân thể phân thân cũng bắn ra từng làn khí màu vàng…
Nhưng cái phân thân này lại là bị Hoàng Vô Thần trấn áp: “Rầm!”, trong nháy mắt kiếm quang của Diệp Khuynh Thành chém vào Hoàng Vô Thần thật. Dưới sự khống chế của Hoàng Vô Thần, kim quang huyền ảo mà hai tay của phân thân phát ra đã mở cảnh cổng của Hoàng Thiên Thần tháp!
trong nháy mắt Hoàng Vô Thần và phân thân của hắn, chui vào vào Hoàng Thiên Thần thápvà đóng cửa!
Một tiếng nổ vang lên, kiếm quang tuyệt thế của Diệp Khuynh Thành đánh vào đại môn Hoàng Thiên Thần tháp, phất ra tiếng nổ dữ dội, nhưng Hoàng Thiên Thần tháp vẫn đứng im, trên đại môn đến một dấu tích cũng không còn.
Sưu thần bí thuật!
Pháp thuật Thiên Lan hư không truyền thừa từ thời cổ cũng chỉ có áp dụng đoạt pháp mới có được ký ức. Mà Đại hoa pháp nhãn của Hoàng Vô Thần lại giống Sưu thần bí thuật thời Thượng cổ đã mất, có thể hoàn toàn chiếm được tất cả ký ức của đối phương.
Pháp thuật này của hắn vừa được thi triển, không chỉ là biết được phương vị cụ thể của Hoàng Thiên Thần tháp mà hơn nữa biết được tất cả những gì mà Lạc Bắc biết về Hoàng Thiên Thần tháp, thậm chí biết được cách phá giải cấm chế của Hoàng Thiên Thần tháp.
Ngay cả cách dẫn chân nguyên của Lạc Bắc vào trong phân thân để phá giải cấm chế trong Hoàng Thiên Thần tháp đều là mật thuật mà giới tu đạo khó có thể nhìn thấy.
-Rầm!
Cơ bản Lạc Bắc cũng không cần linh bài vẫn có thể tiến vào Hoàng Thiên Thần tháp. Đó là do hắn dùng pháp thuật ghi chép trong Hoàng Thiên Thần tháp để phá giải. Chỉ nhìn thấy một tia sáng màu vàng huyền ảo đánh trúng cánh cửa của Hoàng Thiên Thần tháp mà đến kiếm quang của Diệp Khuynh Thành cũng không có cách nào chém nát . Ngay lập tức cánh cổngbắt đầu mở ra.
Nhưng vào lúc này, toàn bộ Hoàng Thiên thần tháp lại liên tiếp phát ra những âm thanh lạ, giống như một dòng nguyên khí từ tầng dưới cùng Hoàng Thiên Thần tháp vọt tới tầng thứ 9 Hoàng Thiên thần tháp.
Rắc…rắc! Gần như đồng thời, toàn bộ tử kim hư không, vang lên tiếng nguyên khí từ các tinh cầu va chạm như khi dẫn động Thiên kiếp
Lập tức một luồng hơi thở kinh hoàng hơn khi Hoàng Vô Thần ở Nam Thiên môn tán phát từ trên Hoàng Thiên Thần tháp.
Làn sương máu mà 10 đệ tử Côn Luân này bị nổ tung như nước sông đổ ra biển, trong nháy mắt tràn vào thân thể U Minh Huyết Ma.
Vốn dĩ trong trận chiến Nam Thiên môn, U Minh Huyết Ma vẫn chưa bị rơi vào các loại thiên uy, mà là bị Hoàng Vô Thần bắt. Hiển nhiên Hoàng Vô Thần là đã có chuẩn bị từ sớm, cấm chế trên người 10 tên đệ tử Côn Luân kia rõ ràng là do hắn tạo nên.
U Minh Huyết Ma là thiên cổ nhất cự ma nhưng lúc này lại trở thành Khôi Lỗi của Hoàng Vô Thần màHoàng Vô Thần khiến những đệ tử Côn Luân Độ kiếp. Trong tình hình dẫn động Thiên kiếp không giết được đám người Lạc Bắc, lại giết hết đệ tử Côn Luân, lơi dụng những đệ tử Côn Luân đã Độ kiếp thành công để nâng cao lực lượng của U Minhh Huyết Ma. Với loại kế liên hoàn và thủ đoạn này rốt cuộc ai mới là thiên cổ nhất cự ma?
Khí huyết của 10 người tu đạo tu vi Thiên Kiếp thứ nhất đã bị Uy Minh Huyết Ma nuốt hết, pháp lực bên ngoài cơ thể U Minh Huyết Ma dạo động nhất thời đã khủng bố tới cực hạn.
Khoảng không trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một quầng sáng đỏ như máu, tựa như muốn dựa vào thiên không ngưng tụ ma nhãn huyết hồng.
- Hâm Duyệt, tiếp tục!
Nhưng lúc này, giọng nói vô cùng ổn định và bình tĩnh của Lạc Bắc lại vang lên trong đầu Tô Hâm Duyệt.
Một lần nữa Tô Hâm Duyệt sử dụng thần cung Toái Hư. Tiến quang thần cung Toái Hư vẫn mặc kệ tên U Minh Huyết Ma, phóng mạnh về Hoàng Vô Thần. Cùng lúc đó, thuật pháp mà Hàn Huyết Y, Linh Thích Thiên phát ra cũng nổ ầm phóng về phía Hoàng Vô Thần.
- Phốc!
Hai kiếm quang khủng khiếp chém thẳng cơ thể U Minh Huyết Ma đang bành trướng ánh sáng đỏ như máu.
Vào trước thời khắc U Minh Huyết Ma như đang muốn lập tức tiến hóa thành tồn tại dị thường khủng bố, cơ thể Uy Minh Huyết Ma ầm ầm sụp đổ, bị hai đạo quang kiếm xoắn thành vô số U Minh Ma Huyết.
Cùng lúc đó, bảy quầng sáng đỏ như máu bao phủ toàn bộ U Minh Huyết Ma, trong nháy mắt đã hóa thành đóa Mạn Đà La Hoa băng tinh đỏ rực, đắm chìm trong chân mày Lạc Bắc.
Trên bầu trời, ma nhãn đỏ ngầu tựa như lập tức sẽ tách ra đột nhiên biến mất.
- Rầm!
Dưới một đòn tấn công của thần cung Toái Hư, Hàn Huyết Y và Linh Thích Thiên Hoàng Vô Thần tiếp tục bay ngược về phía sau.
Dao động pháp lực ngoài cơ thể hắn không có nửa phần yếu bớt, nhưng lần này hắn lại không giống Bắc Minh Vương trước đây nhẹ nhàng ho khan, mà đã ho ra máu đen.
Vốn tất cả những điều này đều ở trong tính toán của hắn nhưng hắn lại không ngờ rằng, nhân vật Thục Sơn vượt qua nhị trọng Thiên Kiếp lại không phải là Thiên Tập Việt mà là Diệp Khuynh Thành. Hơn nữa, uy lực kiếm quyết của Diệp Khuynh Thành còn mạnh mẽ đến mức này, khiến hắn cùng lúc đối diện với hai Lạc Bắc. Lực công kích hiện tại của Lạc Bắc cũng không thể mạnh đến mức này. Điều này đã khiến hắn ở kích đầu tiên tiên cơ mất hết, đến U Minh Huyết hấp thụ nhiều khí huyết nhất trọng Thiên kiếp tu vi như vậy cũng bị đánh chết.
Nhưng cho tới giờ phút này, sắc mặt của Hoàng Vô Thần vẫn không hề có chút sợ hãi, chỉ trở nên lạnh như băng.
Một tiếng “Xuy” vang lên, theo sự xuất hiện của dải sáng màu àng, bóng dáng Hoàng Vô Thần trong nháy mắt biến mất trong hư không, biến mất trong mắt tất cả mọi người.
Nhưng vào lúc này, tiếng gầm rú của Toái Hư Thần cung lại vang lên.
Hơn nữa, Tô Hâm Duyệt liên tiếp phát ra bốn tên!
Tại Nam Thiên môn, với tu vi của Tô Hâm Duyệt, dù cho có dốc toàn lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể kích phát 4 lần thần cung Toái Hư. Mà Tô Hâm Duyệt đã phóng ra hai mũi tên, nhưng giờ phút này, Tô Hâm Duyệt lại phát ra 4 mũi.
Bốn mũi tên phát ra, dao động pháp lực trên người Tô Hâm Duyệt gần như đã hoàn toàn biến mất, nhưng cách chỗ cô và Lạc Bắc trong Thiên Không lại hoàn toàn sụp xuống, một bóng dáng màu vàng bị tiến quang chói mắt đuổi theo.
Một kích này đã khiến tất cả phòng ngự của Hoàng Vô Thần đều bị đánh tan. Chân nguyên trong cơ thể cũng bị chấn động theo vô số khiếu vị trên người phun ra.
- Đứng!
Nhưng thời điểm này, một thứ dao động pháp lực cuồn cuộn phun ra từ trên người Huyền Vô Thượng. Hư không hoàn toàn sụp đổ vỡ vụn lại nứt ra một lỗ hổng, rơi xuống một cái ấn màu đen khổng lồ.
Trên cái ấn màu đen, vô số ánh sao liên tiếp trở thành hai từ “phá”, “diệt”, tán phát hoàn toàn uy lực không thua gì tiến quang Thần Cung Toái Hư .
Mắt thấy Hoàng Vô Thần sắp bị cự ấn đen này đánh cho dập nát, hơn 10 ngàn khiếu vị trong cơ thể hắn đột nhiên phóng ra ánh sáng rực rỡ, đồng thời tuôn ra vô số pháp bảo phòng ngự dày đặc.
Những pháp bảo phòng ngự này rõ ràng là các loại pháp khí Phật môn .
Công pháp Vô sắc định đại hoa luân của Hoàng Vô Thần được thoát thai từ công pháp hóa thần của Cổ Phật môn, có thể hấp thu một kiện thần thông trong mỗi khiếu vị.
- Răng rắc!
Nhưng hiện tại những pháp khí này không được chân nguyên mạnh mẽ của Hoàng Vô Thần ủng hộ. Dưới cự ấn đen, cùng lúc ngăn cản cự ấn đen phát kích, lại cũng là toàn bộ bị đánh đến dập nát.
Toàn thân Hoàng Vô Thần bị lực xông kích khổng lổ đánh đến rơi rụng.
Dưới hắn đúng lúc là vòng đảo thứu chín của Côn Luân. Mà lúc này, vòng đảo thứ chín của Côn Luân giống như một quả cam được bóc vỏ, hoàn toàn đổ nát!
- Đó là cái gì vậy?
Khi vòng đảo thứ chín của Côn Luân nứt ra, Lạc Bắc liếc nhìn, trong lòng núi ở có có ánh sáng màu trắng xuất hiện. Dường như có cái trận pháp phòng hộ sụp đổ, bên trong rõ ràng hiện ra một kiến trúc Tế đàn khổng lồ, bên trong có rất nhiều bố trí, nhìn có phần quen thuộc.
- Không xong rồi!
Vừa nhìn thấy kiến trúc này, Huyền Vô Thượng mặt biến sắc, kêu lên:
- Lạc Bắc, đó là truyền tống trận pháp thông qua Tử kim hư không, đánh tan trận pháp này đi.
- Cái gì?
Đây là trận pháp thông tới Tử Kim hư không, các ngươi đã dời trận pháp từ Nam Thiên môn tới đây?
Mặt Lạc Bắc bỗng biến sắc.
Hắn biết được thủ đoạn giới tu chân Thiên Lan hư không trên nhiều phương diện, quả thực không phải là giới tu đạo hiện tại có thể bằng được. Giống như trận pháp truyền tống thượng cổ, đại đa phần đều có tương liên với khí hậu. Nếu là bất cứ môn phái nào trong giới tu đạo, cho dù trận pháp thượng cổ vốn có không có bất cứ tổn hại nào, có thể hoàn toàn lợi dụng tài liệu trong trận pháp, cũng tuyệt đối không thể chuyển dời trận pháp truyện tống đi nơi khác.
Nhưng trước mắt cơ bản lại không phải là lúc kinh thán thủ đoạn của Thiên Lan Hư Không. Bởi vì lúc này, trong tay Hoàng Vô Thần đã xuất hiện một viên tinh thạch màu vàng.
Y sử dụng loại pháp tinh mà truyền tống trận Thượng cổ cần đến!
Thời điểm này, chí ít Hoàng Vô Thần đã nhìn ra đây là trận pháp truyền tống . Tử Kim Hư Không không hề thiếu thiên địa linh khí, hơn nữa, Tử Kim Hư Không là một trong những Hư Không loạn lưu gần thiên địa này nhất. Hiện tại là thời cơ tốt nhất để giết Hoàng Vô Thần. Nếu để Hoàng Vô Thần trốn vào Tử Kim Hư Không, cho dù hủy hoại Truyền tống trận pháp của Tử Kim Hư Không, với tu vi của Hoàng Vô Thần lúc này, cũng để lại nguy hiểm. Nói không chừng một ngày nào đó sau khi Hoàng Vô Thần đột nhiên vượt qua thiên kiếp thứ sáu, thứ bảy, có thể vượt qua tinh không cách trở, trở về giới tu đạo.
- Hàn Huyết Y, Linh Thích Thiên, các ngươi hủy họai trận pháp Truyền tống , chúng ta sẽ giết Hoàng Vô Thần!
Trong ánh sáng màu vàng cùng với tiếng động ầm ầm, mấy nguyên anh của Lạc Bắc toàn bộ xông lên. Cùng lúc đó, mấy đóa Mạn Đà La đỏ ngầu như băng tinh cũng hóa ra trước người hắn, rồi nứt vỡ ra.
Thái Thục, Cầu Thương Dương, Ly Nghiêu Ly, Mạc Thiên Hình, Thất Hải Yêu Vương thú thậm chí bọn người Vũ Nhược Trần Và Yến Kinh Tà bị Hoàng Vô Thần đánh trọng thương nặng tại Nam Thiên môn cũng xuất hiện quanh Lạc Bắc.
Lúc này, chân khí Nạp Lan Nhược Tuyết, Tô Hâm Duyệt và Huyền Vô Thượng gần như đã không còn, không thể phóng đi bất cứ thuật pháp nào mạnh nữa. Ban đầu Lạc Bắc dùng Đại Hắc Thiên Ma quyết phong ấn những người này vào trong cơ thể, vì sợ uy lực thuật pháp của Hoàng Vô Thần quá mức kinh người, đám người Thải Thục tu vi không đủ, bị thương nặng. Hiện tại Hoàng Vô Thần đã bị bọn họ áp chế, chuẩn bị mượn trận pháp bỏ chạy, nên Lạc Bắc đột nhiên thả hết những người này ra.
Rầm!
Trong nháy mắt, công kích mạnh nhất của tất cả những người hiện thân đều tuôn về phía Hoàng Vô Thần.
Từ bầu trời mà đám người Lạc Bắc đang đứng đến nơi mà Hoàng Vô Thần đang đặt mình, không gian sụp đổ.
- Thác Thiên Luân!
Vào lúc này, bốn khiếu vị xung quanh Thiên Linh, Mi Tâm, Đan Điền, Túc Để trên người Hoàng Vô Thần bỗng nhiên hóa ra bốn thân ảnh.
Bốn cái bóng này toàn bộ đều giống Hoàng Vô Thần y đúc.
4 Hoàng Vô Thần vừa xuất hiện, lập tức một loạt tiếng nổ rầm rầm vang lên, cả bốn hóa thành một vòng tròn màu vàng khổng lồ, bảo vệ lấy hắn và toàn bộ phần đỉnh trận pháp, dưới sự công kích của mọi người.
Hoàng Vô Thần cũng chưa từng lường trước rằng, Lạc Bắc lại có thể ép hắn đến bước đường này. Cả người hắn từ vô số khiếu vị đều đang gào lên: “ Lạc Bắc, ngươi không giết chết được ta đâu!”
- Tu vi ngũ trọng Thiên kiếp của ta, đương thời không có đối thủ. Chỉ dựa vào ngươi, cũng muốn ngăn cản ta lập lên thịnh thế muôn đời chưa có sao!
Nếu không phải là ta đã bị thương bởi Nhất thiên tràng, đối với ta mà nói mấy người các ngươi chỉ là con kiến!
Cho tới giờ phút này, rốt cục Hoàng Vô Thần đã lộ ra hơi thở điên cuồng.
Trong tiếng gầm dữ dội chấn động thiên địa, một làn ánh sáng màu vàng chợt lóe, ba cái bóng bị chân nguyên của hắn cuốn lao về phía đám người Lạc Bắc.
- Là Đông Nhan, Hoài Ngọc và tiểu Trà!
Vừa nhìn thấy bóng người bị cuốn trong kim quang, đại đa số người của Lạc Bắc đều chùng tay. Mà cũng vì vậy, Hoàng Vô Thần cũng rơi vào trận pháp Truyền tống đi tới Tử kim hư không. Trên toàn bộ trận pháp truyền tống lập tức tản ra một quầng sáng màu trắng!
- A!
Thanh âm của Huyền Vô Thượng cũng đồng thời hét lên trong đầu Lạc Bắc:
- Lạc Bắc, không thể để hắn ta đào tẩu! Hoàng thiên thần tháp Tử kim hư không Hoàng Thiên Tông là tiên khí có thể xuyên không gian! Tu vi ngũ trọng Thiên kiếp của hắn có thể sử dụng Hoàng Thiên Thần tháp. Đến lúc hắn hồi phục nguyên khí, lợi dụng Hoàng Thiên Thần tháp trở về, chúng ta không ai ngăn nổi, dù cho rút lui về Thiên Lan hư không cũng sẽ bị hắn truy sát!
- Cái gì? Hoàng Thiên Thần tháp vốn là một tiên khí có thể xuyên không gian?
Lúc này Lạc Bắc hoàn toàn chấn động.
- Xuy!
- Lạc Bắc!
Trong tiếng hô kinh hoàng của mọi người, trong nháy mắt hắn hóa thành hơn 10 đạo huyết ảnh, với tốc độ xuyên Hư không, chộp thẳngvào trận pháp Truyền tống phát ra ánh sáng trắng như sữa.
Lạc Bắc làm như vậy là vì đánh cuộc trong lúc Hoàng Vô Thần không dám sử dụng pháp thuật lợi hại trong khi trận pháp Truyền tống khởi động. Bởi vì nếu là sụp đổ bên trong trận pháp Truyền tống, đừng nói là người tu đạo ngũ trọng Thiên kiếp, dù là người tu đạo tới lục trọng, thất trọng Thiên kiếp cũng không thể ngăn cản nổi.
Nhưng loại cưỡng ép xâm nhập Truyền tống trận pháp này thực sự quá hung hiểm, bởi vì những người tu đạo đến cấp bậc này như Hoàng Vô Thần, trong lúc linh quang tâm niệm chợt lóe là có thể bày ra mấy đạo thuật pháp. Có lúc cảm thấy nguy hiểm, thuật pháp thậm chí theo linh quang mà phát ra, đến bản thân khống chế thu tay cũng không kịp.
Cho nên với loại truy sát này, Lạc Bắc cũng là không đem thêm ai khác.
- Thông Thiên Kiếm Độn!
Nhưng ngay lúc này, toàn bộ người Diệp Khuynh Thành lại phát ra kiếm khí Kinh thiên, chợt lóe lên xuất hiện trong trận pháp.
- Lạc Bắc!
Hoàng Vô Thần khống chế không phóng pháp thuật. Trong lúc này, Hoàng Vô Thần, Lạc Bắc, Diệp Khuynh Thành, ba người đã xuất hiện trong Tử kim hư không.
- A!
Mỗi ý niệm của Hoàng Vô Thần có vẻ như đang gầm thét, rít gào. Bóng dáng của hắn đã biến mất trong chớp mắt, thoáng cái xuất hiện ngoài trăm dặm.
Lúc này, Hoàng Vô Thần đã hoàn toàn không giống chưởng giáo Côn Luân Tiên mà giống một cuồng ma điên cuồng.
- Xuy! Xuy!
Nhưng hai đạo kiếm hoa chợt lóe, trong nháy mắt Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành đã cách hắn không đến trăm dặm.
Khoảng cách trăm dặm, đối với cấp bậc của Lạc Bắc và Hoàng Vô Thần mà nói, đã hoàn toàn rơi vào phạm vi thi pháp.
Rầm! Rầm! Rầm!
Mỗi một thời điểm, hư không giữa Lạc Bắc, Diệp Khuynh Thành và Hoàng Vô Thần đều có quầng lửa kinh người và nguyên khí điên cuồng bùng nổ, giống như hai Thần Vương đang liên tục va chạm kịch liệt.
- Đại hoa pháp nhãn!
Mắt thấy Hoàng Vô Thần lúc này cơ bản không có cách nào thoát khỏi truy sát của Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành. Đột nhiên, theo tiếng rống to của hắn, trong hai mắt hắn bỗng bắn ra hai luồng ánh sáng đen nhu hòa, bám vào người Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành.
Khi hai luồng ánh sáng đen từ mắt của hắn bắn ra ngoài, tuổi thọ của Hoàng Vô Thần giống như bị mất đi hơn nửa trong nháy mắt, đến thân thể khô quắt.
- Không tốt rồi!
Hai luồng sáng đen đen mà hắn bắn ra cũng không có bất cứ lực sát thương nào. Nhưng gắn trên người Lạc Bắc và Diệp Khuynh Thành, Lạc Bắc lại có một cảm giác toàn thân bị rình trộm, một cảm giác dị thường hung hiểm đột nhiên dâng lên trong đầu hắn.
- Ha ha! Hoàng thiên thần tháp! Trong Tử kim hư không này, thậm chí lại có pháp bảo như vậy!
Cùng lúc đó, Hoàng Vô Thần lại phát ra tiếng cười rung trời.
- Lạc Bắc, ta muốn khai sáng thịnh thế muôn đời nay chưa từng có, cùng thiên địa đồng huy, ngươi có thể ngăn cản sao?
- …
Trong tiếng cười điên dại, Hoàng Vô Thần cũng không chú ý đến hao tổn chân nguyên trong người hắn, so với tốc độ phi động tại hư không lại càng nhanh gấp mấy lần!
Đồng tử Lạc Bắc bỗng co rút lại, nhảy dựng lên. Dưới tốc độ mấy nghìn dặm, một cái thần tháp đính thiên lập địa đã xuất hiện trong tầm mất hắn.
Hoàng Thiên thần pháp!
Xuy!
Trên người Lạc Bắc phát ra một đạo kiếm quang, phá tan hư không, đột nhiên xuất hiện trước người Hoàng Vô Thần.
- Trấn Thiên Luân!
Nhưng kim luân của Hoàng Vô Thần lại trấn áp phía trên đạo kiếm quang, kiềm hãm đạo kiếm quang.
Cùng lúc đó, khiếu vị trong lòng bàn tay phải của Hoàng Vô Thần cũng bắn ra một tia sáng màu vàng, trong nháy mắt hóa thành một Hoàng Vô Thần giống nhau như đúc.
Công pháp Vô Sắc Định Đại Hoa Luân của Hoàng Vô Thần sau mỗi lần đột phá Thiên kiếp là có thêm một phân thân.
Hiện tại cái này là phân thân cuối cùng của Hoàng Vô Thần.
Giờ phút này, phân thân của Hoàng Vô Thần vừa hóa ra, chân thân của hắn hai tay vung lên, giống như một con kình ngư hút nước. Một đạo chân nguyên màu vàng, không ngờ lại bị hắn dẫn ra, tràn vào phân thân của hắn.
Lúc này, toàn bộ chân nguyên của Lạc Bắc đã dung hợp vào kiếm khí kinh thiên. Hơn nữa, chân khí Vọng Niệm Thiên Trường Sinh Kinh của hắn vốn vô cùng bá đạo, ngay cả Bắc Minh Vương khi bị nó chui vào cơ thể, kinh mạch đều hóa thành bùn nhão.
Lúc này, chân nguyên hội tụ từ trong kiếm khí dẫn vào phân thân Hoàng Vô Thần, trong cơ thể phân thân của Hoàng Vô Thần, đột nhiên phát ra vô số âm thanh phù phù, huyết nhục, xương cốt bị biến thành tro bụi. Cùng lúc đó, vô số khiếu vị trên thân thể phân thân cũng bắn ra từng làn khí màu vàng…
Nhưng cái phân thân này lại là bị Hoàng Vô Thần trấn áp: “Rầm!”, trong nháy mắt kiếm quang của Diệp Khuynh Thành chém vào Hoàng Vô Thần thật. Dưới sự khống chế của Hoàng Vô Thần, kim quang huyền ảo mà hai tay của phân thân phát ra đã mở cảnh cổng của Hoàng Thiên Thần tháp!
trong nháy mắt Hoàng Vô Thần và phân thân của hắn, chui vào vào Hoàng Thiên Thần thápvà đóng cửa!
Một tiếng nổ vang lên, kiếm quang tuyệt thế của Diệp Khuynh Thành đánh vào đại môn Hoàng Thiên Thần tháp, phất ra tiếng nổ dữ dội, nhưng Hoàng Thiên Thần tháp vẫn đứng im, trên đại môn đến một dấu tích cũng không còn.
Sưu thần bí thuật!
Pháp thuật Thiên Lan hư không truyền thừa từ thời cổ cũng chỉ có áp dụng đoạt pháp mới có được ký ức. Mà Đại hoa pháp nhãn của Hoàng Vô Thần lại giống Sưu thần bí thuật thời Thượng cổ đã mất, có thể hoàn toàn chiếm được tất cả ký ức của đối phương.
Pháp thuật này của hắn vừa được thi triển, không chỉ là biết được phương vị cụ thể của Hoàng Thiên Thần tháp mà hơn nữa biết được tất cả những gì mà Lạc Bắc biết về Hoàng Thiên Thần tháp, thậm chí biết được cách phá giải cấm chế của Hoàng Thiên Thần tháp.
Ngay cả cách dẫn chân nguyên của Lạc Bắc vào trong phân thân để phá giải cấm chế trong Hoàng Thiên Thần tháp đều là mật thuật mà giới tu đạo khó có thể nhìn thấy.
-Rầm!
Cơ bản Lạc Bắc cũng không cần linh bài vẫn có thể tiến vào Hoàng Thiên Thần tháp. Đó là do hắn dùng pháp thuật ghi chép trong Hoàng Thiên Thần tháp để phá giải. Chỉ nhìn thấy một tia sáng màu vàng huyền ảo đánh trúng cánh cửa của Hoàng Thiên Thần tháp mà đến kiếm quang của Diệp Khuynh Thành cũng không có cách nào chém nát . Ngay lập tức cánh cổngbắt đầu mở ra.
Nhưng vào lúc này, toàn bộ Hoàng Thiên thần tháp lại liên tiếp phát ra những âm thanh lạ, giống như một dòng nguyên khí từ tầng dưới cùng Hoàng Thiên Thần tháp vọt tới tầng thứ 9 Hoàng Thiên thần tháp.
Rắc…rắc! Gần như đồng thời, toàn bộ tử kim hư không, vang lên tiếng nguyên khí từ các tinh cầu va chạm như khi dẫn động Thiên kiếp
Lập tức một luồng hơi thở kinh hoàng hơn khi Hoàng Vô Thần ở Nam Thiên môn tán phát từ trên Hoàng Thiên Thần tháp.
/719
|