Cả đám đang nói chuyện rôm rả, bỗng thấy Vũ im bặt, mắt dán một nơi khác, đồng loạt quay sang nhìn theo hướng đó.
Một đôi trai gái đang bước tới, người Nam thì áo full tay ngắn bỏ lửng trong quần jean, nhìn khá phong trần , kết hợp giày thể thao khoẻ khoắn. Chàng trai này thuộc tuyp người năng động. Nữ thì váy xanh ngọc chấm bi trắng lớn, cổ tròn bẻ lật, thắt lưng trắng bản to làm nhấn, tóc tết nhẹ rũ sang một bên. Cô gái này thật sự rất đẹp và quyến rũ, với ánh sáng như thế này, mọi người có thể nhìn rất rõ họ. Nhưng có vẻ cả hai vẫn chưa ý thức được, việc mình là tầm ngắm của nhiều người. Trúc ái ngại nhìn sang Vũ, thấy nhỏ không có vẻ gì là thay đổi sắc mặt hay tâm trang, Trúc thở nhẹ ra.
Có một người hối hả chạy đến bên họ, tay bắt mặt mừng, à người này là bí thư đoàn trường Thiên Bình, Vũ có làm việc chung vài lần nên nhận ra.
- Nhã Trình, lâu quá không gặp
- Hi chào anh, đúng là lâu thật, không có dịp hôm nay, chắc cũng khó mà gặp há
- Ừ hihi, ấy “Hoàng tử” của Thiên Bình – anh ta nhìn Nam bên cạnh Nhã Trình cười gian gian – thì ra là vì hộ tống “công chúa”, mà cậu để “Hoàng tử” khoa du lịch của Hoa sen đi một mình,hihi
- Anh bớt nhiều chuyện đi – Nam gắt gỏng, Nhã Trình nghe hai người nói có phần không hiểu, đưa mắt nhìn Nam thắc mắc.
- A ! họ bên kia, Nhã Trình đi, anh giới thiệu em với “Hoàng tử” đặc biệt của trường Hoa Sen
Anh ta nhìn thấy Vũ thì vội kéo Nhã Trình đi, Nhã Trình cũng không quên lôi Nam theo.
“người đó là người ông yêu sao? Sao phải nói dối tui chứ? Sao biến tui thành con ngốc như thế, nói thẳng là được mà” Vũ nhìn ba người đang tiến về phía mình, mà tim nhức nhối nhảy lên không ngừng.
- Hi, “hoàng tử” và “công chúa” xinh đẹp của khoa du lịch – anh chàng bí thư nhìn Vũ và Trúc cười nói, nụ cười tươi nhưng không có chút thiện ý
- Hả? – Nhã Trình nghe thế, không hiểu càng không hiểu
Nam nhìn Vũ, nhưng Vũ chỉ liếc qua rồi rất nhanh tầm mắt chuyển hướng khác. Quân bảo Vũ là người đơn giản, nghĩ gì là hiện lên trên mặt, nhưng Vũ thấy ngoài ba má, thì Quân là người ngoài duy nhất có thể đoán suy nghĩ của nhỏ. Cả Nam cũng chưa từng nắm được suy nghĩ trong Vũ, nếu không….
Nam thấy trong lòng rất bất an, rất lo lắng, nhìn Vũ cứ bình thuờng như thế, nhưng lại không tỏ vẻ thân thiết. Nam biết chắc Vũ đang giận lắm. Nam cũng không muốn, là tình thế bắt buộc, “phải tìm cơ hội giải thích mới được”
- Có phải rất ngạc nhiên không? Hai người này - chỉ vào Trúc và Vũ được mệnh danh là “hoàng tử” và công chúa đó, chính xác vì sao anh cũng không rõ, nhưng là do sinh viên trường họ bầu chọn đó - vừa nói vừa láo liên hai mắt, nụ cười lại đầy ẩn ý
Vũ cười trừ không nói, thật ra cái danh “công chúa” của Trúc có trước, Trúc xinh xắn đáng yêu nên tụi con trai gọi là “công chúa”. Vũ thì suốt ngày đi chung, tính Vũ tương đối mạnh mẽ, có thể nói là chổ dựa của tụi con gái trong lớp. Hiển nhiên “công chúa” đi với “hoàng tử”, Vũ tự nhiên được gắn cái mác “hoàng tử”
- À ra vậy, nếu thế chắc chắn bạn là một người rất đặc biệt – Nhã Trình cười tươi như hoa, nhìn Vũ “đúng là cô ấy rất đẹp, thật ngượng mộ” một suy nghĩ thoáng qua đầu Vũ – mình rất tò mò đó hihi
- Nếu tò mò em cứ hỏi người bên cạnh mình đó, hai người họ cũng khá thân với nhau – anh ta bon chen chỉ Nam đứng bên cạnh, nãy giờ vẫn dán mắt vào Vũ không rời
Vũ rất muốn đi, nhưng cứ bị cái anh chàng bí thư này chèo kéo phát mệt. Nhóm Hùng phía sau chỉ lặng lẽ theo dõi mà không lên tiếng. Vũ tránh anh mắt Nam, không nhìn sang Trúc hay tụi nhỏ Lam, cũng cụp mắt xuống.
- Thiệt hả Ken? – Nhã Trình nhìn sang Nam, thấy Nam gật đầu liền hồ hởi - bạn của Ken cũng là bạn của Lin hihi - quay sang Vũ – chào bạn mình là Lưu Nhã Trình,có thể nói mình là thanh mai trúc mã với Ken… à không với Nam, rất vui được biết bạn.
Nhã Trình tươi cười đưa tay ra bắt tay Vũ, cứ như đã biết lâu rồi, “Ken, Lin sao? Thân ghê nhỉ? mà cũng phải thôi , thanh mai trúc mã mà” Vũ đưa ánh mắt giễu cợt nhìn Nam, nãy giờ làm “tượng sống”. Nam cứ định mở miệng nói thì như có cái gì chặn lại, không tài nào mở lời.
Nhã Trình vẫn kiên nhẫn nắm tay Vũ, Vũ thoát suy nghĩ mà về thực tại, Vũ biết mình và Nam chẳng là gì cả, không có lí do gì để, ngó lơ, thái độ không tốt với một cô gái đáng yêu như Trình.
- Uhm tôi là Phi Vũ, rất vui được làm quen, tôi và Nam là bạn – đưa mắt nhìn Nam rồi nhanh chóng thu lại, Vũ nói - …trong học tập
Một thoáng ý bất mãn khó chịu trong mắt Nam, nhưng nhanh chóng được khoả lấp….
- CÁC BẠN, CÁC BẠN, TẬP TRUNG NGHE MÌNH NÓI NHÉ, PHẦN ĐƯỢC MONG ĐỢI NHẤT TRONG BUỔI PROM CỦA HAI TRƯỜNG CHÚNG TA HÔM NAY, ĐÓ LÀ PHẦN…. - tiếng của MC vọng lại từ sân khấu,
- TÌM KIẾM “PRINCE AND PRINCESS” – phía dưới sân rộng, tập thể sinh viên đồng thanh hô lớn, gần như ngôi trường bị làm cho rung chuyển.
- VÂNG ĐÚNG THẾ, VÀ BÂY GIỜ, BAN TỔ CHỨC CỦA CHÚNG TÔI ĐÃ HOẠT ĐỘNG, CÓ 20 PHÚT CHO CÁC CẶP ĐÔI ĐĂNG KÍ VÀ CHUẨN BỊ. – MC lại gân cổ lên hét
Bọn người của Vũ cũng chú ý tới, anh chàng bí thư lôi Nhã Trình và Nam đi đăng kí, ý định của anh chàng này, là sẽ lấy Nhã Trình đại diện cho Thiên Bình đi thi, để lấy lại danh dự. Vì năm ngoái Prince và Princess là người của Hoa Sen, Vũ và Trúc.
Năm nay có Nhã Trình, lại có cả Nam thì anh chàng này chắc mẩm Thiên Bình sẽ giành được vinh quang cao nhất.
- Hi, Vũ bạn có thi không, cùng thi cho vui nha – Nhã Trình thân thiết với Vũ, cô gái này thật sự rất đáng yêu, có nụ cười khiến người khác không thể nào từ chối
- Đúng đó, cùng thi nha – anh chàng bí thư nãy giờ để ý thấy, bên Vũ đều có cặp đôi, nhưng Vũ chỉ đứng có một mình, nên càng cố tình khiêu khích.
Hùng bình thường, trầm tính, nhưng cũng muốn đấm cho tên vô duyên này một cái.Rõ ràng tên này là nhắm vào Vũ mà, lại thấy Nam suốt buổi không nói câu gì, càng khiến Hùng bực thay con bạn.
Nhỏ Lam cộc tính, định sấn tới đạp tên đó một cái cho bỏ ghét, may mà Nhu với Hằng kéo lại kịp. Vũ nhìn Nhã Trình lại nhìn mọi người, thở dài nói
- Năm ngoái mình thi rồi, năm nay không muốn thi nữa, với lại mình không….
- Sao lại không thi? Anh chỉ đến trễ tí thôi mà, không lẽ giận sao? hihi phải thi chứ, đi đăng kí nào - một chàng trai vận sơ mi đen, áo gilê trắng khoác ngoài, kết hợp quần kaki đen.
Chàng trai này hơi gầy nhưng lại trông khá mạnh mẽ với cách phối đồ, nhưng với sợi dây đeo cổ ánh bạc sáng ngời với mặt là hình giọt nước trong suốt, nổi bật trên nền áo đen, anh chàng lại mang vẻ lãng tử. hai cái này có vẻ tương phản nhưng lại hoà hợp một cách đặc biệt. Người mới đên này thật sự khá thu hút...
Nói rồi một mạch lôi Vũ đi, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Nam thì khó chịu bực tức ra mặt, lúc nãy không chịu tham gia, nhưng bây giờ, cũng lôi Nhã Trình đi đăng kí.
Nam nhìn thấy Vũ cười mừng rỡ khi người con trai đó xuất hiện, người đó lại quá thân thiết, tự nhiên với Vũ, lòng Nam trỗi dậy một xúc cảm rất là khó chịu, “cô cũng đâu có vừa đâu hả? Nhà quê”. Hình như có mùi dấm chua thì phải…. Người đó là ai mà khiến Vũ vui như thế, còn Nam thì ….
Một đôi trai gái đang bước tới, người Nam thì áo full tay ngắn bỏ lửng trong quần jean, nhìn khá phong trần , kết hợp giày thể thao khoẻ khoắn. Chàng trai này thuộc tuyp người năng động. Nữ thì váy xanh ngọc chấm bi trắng lớn, cổ tròn bẻ lật, thắt lưng trắng bản to làm nhấn, tóc tết nhẹ rũ sang một bên. Cô gái này thật sự rất đẹp và quyến rũ, với ánh sáng như thế này, mọi người có thể nhìn rất rõ họ. Nhưng có vẻ cả hai vẫn chưa ý thức được, việc mình là tầm ngắm của nhiều người. Trúc ái ngại nhìn sang Vũ, thấy nhỏ không có vẻ gì là thay đổi sắc mặt hay tâm trang, Trúc thở nhẹ ra.
Có một người hối hả chạy đến bên họ, tay bắt mặt mừng, à người này là bí thư đoàn trường Thiên Bình, Vũ có làm việc chung vài lần nên nhận ra.
- Nhã Trình, lâu quá không gặp
- Hi chào anh, đúng là lâu thật, không có dịp hôm nay, chắc cũng khó mà gặp há
- Ừ hihi, ấy “Hoàng tử” của Thiên Bình – anh ta nhìn Nam bên cạnh Nhã Trình cười gian gian – thì ra là vì hộ tống “công chúa”, mà cậu để “Hoàng tử” khoa du lịch của Hoa sen đi một mình,hihi
- Anh bớt nhiều chuyện đi – Nam gắt gỏng, Nhã Trình nghe hai người nói có phần không hiểu, đưa mắt nhìn Nam thắc mắc.
- A ! họ bên kia, Nhã Trình đi, anh giới thiệu em với “Hoàng tử” đặc biệt của trường Hoa Sen
Anh ta nhìn thấy Vũ thì vội kéo Nhã Trình đi, Nhã Trình cũng không quên lôi Nam theo.
“người đó là người ông yêu sao? Sao phải nói dối tui chứ? Sao biến tui thành con ngốc như thế, nói thẳng là được mà” Vũ nhìn ba người đang tiến về phía mình, mà tim nhức nhối nhảy lên không ngừng.
- Hi, “hoàng tử” và “công chúa” xinh đẹp của khoa du lịch – anh chàng bí thư nhìn Vũ và Trúc cười nói, nụ cười tươi nhưng không có chút thiện ý
- Hả? – Nhã Trình nghe thế, không hiểu càng không hiểu
Nam nhìn Vũ, nhưng Vũ chỉ liếc qua rồi rất nhanh tầm mắt chuyển hướng khác. Quân bảo Vũ là người đơn giản, nghĩ gì là hiện lên trên mặt, nhưng Vũ thấy ngoài ba má, thì Quân là người ngoài duy nhất có thể đoán suy nghĩ của nhỏ. Cả Nam cũng chưa từng nắm được suy nghĩ trong Vũ, nếu không….
Nam thấy trong lòng rất bất an, rất lo lắng, nhìn Vũ cứ bình thuờng như thế, nhưng lại không tỏ vẻ thân thiết. Nam biết chắc Vũ đang giận lắm. Nam cũng không muốn, là tình thế bắt buộc, “phải tìm cơ hội giải thích mới được”
- Có phải rất ngạc nhiên không? Hai người này - chỉ vào Trúc và Vũ được mệnh danh là “hoàng tử” và công chúa đó, chính xác vì sao anh cũng không rõ, nhưng là do sinh viên trường họ bầu chọn đó - vừa nói vừa láo liên hai mắt, nụ cười lại đầy ẩn ý
Vũ cười trừ không nói, thật ra cái danh “công chúa” của Trúc có trước, Trúc xinh xắn đáng yêu nên tụi con trai gọi là “công chúa”. Vũ thì suốt ngày đi chung, tính Vũ tương đối mạnh mẽ, có thể nói là chổ dựa của tụi con gái trong lớp. Hiển nhiên “công chúa” đi với “hoàng tử”, Vũ tự nhiên được gắn cái mác “hoàng tử”
- À ra vậy, nếu thế chắc chắn bạn là một người rất đặc biệt – Nhã Trình cười tươi như hoa, nhìn Vũ “đúng là cô ấy rất đẹp, thật ngượng mộ” một suy nghĩ thoáng qua đầu Vũ – mình rất tò mò đó hihi
- Nếu tò mò em cứ hỏi người bên cạnh mình đó, hai người họ cũng khá thân với nhau – anh ta bon chen chỉ Nam đứng bên cạnh, nãy giờ vẫn dán mắt vào Vũ không rời
Vũ rất muốn đi, nhưng cứ bị cái anh chàng bí thư này chèo kéo phát mệt. Nhóm Hùng phía sau chỉ lặng lẽ theo dõi mà không lên tiếng. Vũ tránh anh mắt Nam, không nhìn sang Trúc hay tụi nhỏ Lam, cũng cụp mắt xuống.
- Thiệt hả Ken? – Nhã Trình nhìn sang Nam, thấy Nam gật đầu liền hồ hởi - bạn của Ken cũng là bạn của Lin hihi - quay sang Vũ – chào bạn mình là Lưu Nhã Trình,có thể nói mình là thanh mai trúc mã với Ken… à không với Nam, rất vui được biết bạn.
Nhã Trình tươi cười đưa tay ra bắt tay Vũ, cứ như đã biết lâu rồi, “Ken, Lin sao? Thân ghê nhỉ? mà cũng phải thôi , thanh mai trúc mã mà” Vũ đưa ánh mắt giễu cợt nhìn Nam, nãy giờ làm “tượng sống”. Nam cứ định mở miệng nói thì như có cái gì chặn lại, không tài nào mở lời.
Nhã Trình vẫn kiên nhẫn nắm tay Vũ, Vũ thoát suy nghĩ mà về thực tại, Vũ biết mình và Nam chẳng là gì cả, không có lí do gì để, ngó lơ, thái độ không tốt với một cô gái đáng yêu như Trình.
- Uhm tôi là Phi Vũ, rất vui được làm quen, tôi và Nam là bạn – đưa mắt nhìn Nam rồi nhanh chóng thu lại, Vũ nói - …trong học tập
Một thoáng ý bất mãn khó chịu trong mắt Nam, nhưng nhanh chóng được khoả lấp….
- CÁC BẠN, CÁC BẠN, TẬP TRUNG NGHE MÌNH NÓI NHÉ, PHẦN ĐƯỢC MONG ĐỢI NHẤT TRONG BUỔI PROM CỦA HAI TRƯỜNG CHÚNG TA HÔM NAY, ĐÓ LÀ PHẦN…. - tiếng của MC vọng lại từ sân khấu,
- TÌM KIẾM “PRINCE AND PRINCESS” – phía dưới sân rộng, tập thể sinh viên đồng thanh hô lớn, gần như ngôi trường bị làm cho rung chuyển.
- VÂNG ĐÚNG THẾ, VÀ BÂY GIỜ, BAN TỔ CHỨC CỦA CHÚNG TÔI ĐÃ HOẠT ĐỘNG, CÓ 20 PHÚT CHO CÁC CẶP ĐÔI ĐĂNG KÍ VÀ CHUẨN BỊ. – MC lại gân cổ lên hét
Bọn người của Vũ cũng chú ý tới, anh chàng bí thư lôi Nhã Trình và Nam đi đăng kí, ý định của anh chàng này, là sẽ lấy Nhã Trình đại diện cho Thiên Bình đi thi, để lấy lại danh dự. Vì năm ngoái Prince và Princess là người của Hoa Sen, Vũ và Trúc.
Năm nay có Nhã Trình, lại có cả Nam thì anh chàng này chắc mẩm Thiên Bình sẽ giành được vinh quang cao nhất.
- Hi, Vũ bạn có thi không, cùng thi cho vui nha – Nhã Trình thân thiết với Vũ, cô gái này thật sự rất đáng yêu, có nụ cười khiến người khác không thể nào từ chối
- Đúng đó, cùng thi nha – anh chàng bí thư nãy giờ để ý thấy, bên Vũ đều có cặp đôi, nhưng Vũ chỉ đứng có một mình, nên càng cố tình khiêu khích.
Hùng bình thường, trầm tính, nhưng cũng muốn đấm cho tên vô duyên này một cái.Rõ ràng tên này là nhắm vào Vũ mà, lại thấy Nam suốt buổi không nói câu gì, càng khiến Hùng bực thay con bạn.
Nhỏ Lam cộc tính, định sấn tới đạp tên đó một cái cho bỏ ghét, may mà Nhu với Hằng kéo lại kịp. Vũ nhìn Nhã Trình lại nhìn mọi người, thở dài nói
- Năm ngoái mình thi rồi, năm nay không muốn thi nữa, với lại mình không….
- Sao lại không thi? Anh chỉ đến trễ tí thôi mà, không lẽ giận sao? hihi phải thi chứ, đi đăng kí nào - một chàng trai vận sơ mi đen, áo gilê trắng khoác ngoài, kết hợp quần kaki đen.
Chàng trai này hơi gầy nhưng lại trông khá mạnh mẽ với cách phối đồ, nhưng với sợi dây đeo cổ ánh bạc sáng ngời với mặt là hình giọt nước trong suốt, nổi bật trên nền áo đen, anh chàng lại mang vẻ lãng tử. hai cái này có vẻ tương phản nhưng lại hoà hợp một cách đặc biệt. Người mới đên này thật sự khá thu hút...
Nói rồi một mạch lôi Vũ đi, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Nam thì khó chịu bực tức ra mặt, lúc nãy không chịu tham gia, nhưng bây giờ, cũng lôi Nhã Trình đi đăng kí.
Nam nhìn thấy Vũ cười mừng rỡ khi người con trai đó xuất hiện, người đó lại quá thân thiết, tự nhiên với Vũ, lòng Nam trỗi dậy một xúc cảm rất là khó chịu, “cô cũng đâu có vừa đâu hả? Nhà quê”. Hình như có mùi dấm chua thì phải…. Người đó là ai mà khiến Vũ vui như thế, còn Nam thì ….
/60
|