Khoái cảm vì đạt tới cao trào còn chưa phai nhạt, Tồng ngực vẫn còn thở hổn hển, Tô Điềm đã tức giận trừng mắt nhìn Quý Sở Yến: “Ai cho anh xuất tinh vào trong?"
Quý Sở Yến cong môi: “Chặt quá, không nhịn được, lần sau anh sẽ đeo bao cao su."
"..."
Tô Điềm lườm nguýt anh một cái, đang định hỏi “Lần sau là có ý gì?” thì đã nhìn thấy dương v*t của Quý Sở Yến lại bắt đầu ngóc đầu dậy.
Anh nhanh chóng cúi người đè lên người Gương mặt tuấn tú mê hồn, cứ thế tới sát cô.
Tô Điềm nhanh chóng đè môi anh lại, từ chối cái hôn sắp sửa diễn ra này: “Dừng thôi, eo em đau lắm.
Biểu cảm chân thành tha thiết, hai gò má đỏ bừng, ánh mắt phủ đầy sương mù.
Quý Sở Yến nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì cũng không đành lòng. Anh chỉ có thể đè nén cảm giác khô. nóng phần bụng dưới, giọng nói khàn khàn: “Vậy đi tắm?”
Cô còn chưa kịp phản ứng thì Quý Sở Yến đã xoay người, một tay ôm eo cô, một tay luồn qua khe chân cô, bế cô dậy. -Tô Điềm vô thức ôm chặt lấy vai anh, sợ bị ngã.
Đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ: “Em có hiểu lầm gì với trọng lượng cơ thể của mình à? Hay là có hiểu lâm gì với thể lực của anh?”
Lúc anh nói đến từ “thể lực" còn xấu xa đẩy đẩy hông lên.
Tô Điềm khẽ rên lên một tiếng, sau đó đỏ mặt quay đầu sang chỗ khác.
Trong phòng tầm, hơi nước mờ mịt, Tô Điềm thoải mái ngâm mình trong bồn tắm rộng lớn, để mặc bàn tay của Quý Sở Yến vuốt ve trên người cô.
Nhiệt độ cơ thể anh đã nóng như thiêu như đốt, lại còn cứ thế chạm lên da thịt của cô, mỗi lăn chạm lại khiến cho cô phải run rẩy.
“Bảo bối, em thật mềm mại..."
Quý Sở yến ôm Tô Điềm vào lòng, đôi tay dài vuốt ve dọc phần eo của cô, chậm rãi trượt lên trên, trượt tới ngực của cô. Bỗng nhiên, anh dùng sức bóp chặt lấy bầu ngực trằng như tuyết của cô, bóp mạnh đến mức ngực tràn ra giữa kẽ tay.
Quý Sở Yến cong môi: “Chặt quá, không nhịn được, lần sau anh sẽ đeo bao cao su."
"..."
Tô Điềm lườm nguýt anh một cái, đang định hỏi “Lần sau là có ý gì?” thì đã nhìn thấy dương v*t của Quý Sở Yến lại bắt đầu ngóc đầu dậy.
Anh nhanh chóng cúi người đè lên người Gương mặt tuấn tú mê hồn, cứ thế tới sát cô.
Tô Điềm nhanh chóng đè môi anh lại, từ chối cái hôn sắp sửa diễn ra này: “Dừng thôi, eo em đau lắm.
Biểu cảm chân thành tha thiết, hai gò má đỏ bừng, ánh mắt phủ đầy sương mù.
Quý Sở Yến nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì cũng không đành lòng. Anh chỉ có thể đè nén cảm giác khô. nóng phần bụng dưới, giọng nói khàn khàn: “Vậy đi tắm?”
Cô còn chưa kịp phản ứng thì Quý Sở Yến đã xoay người, một tay ôm eo cô, một tay luồn qua khe chân cô, bế cô dậy. -Tô Điềm vô thức ôm chặt lấy vai anh, sợ bị ngã.
Đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười khẽ: “Em có hiểu lầm gì với trọng lượng cơ thể của mình à? Hay là có hiểu lâm gì với thể lực của anh?”
Lúc anh nói đến từ “thể lực" còn xấu xa đẩy đẩy hông lên.
Tô Điềm khẽ rên lên một tiếng, sau đó đỏ mặt quay đầu sang chỗ khác.
Trong phòng tầm, hơi nước mờ mịt, Tô Điềm thoải mái ngâm mình trong bồn tắm rộng lớn, để mặc bàn tay của Quý Sở Yến vuốt ve trên người cô.
Nhiệt độ cơ thể anh đã nóng như thiêu như đốt, lại còn cứ thế chạm lên da thịt của cô, mỗi lăn chạm lại khiến cho cô phải run rẩy.
“Bảo bối, em thật mềm mại..."
Quý Sở yến ôm Tô Điềm vào lòng, đôi tay dài vuốt ve dọc phần eo của cô, chậm rãi trượt lên trên, trượt tới ngực của cô. Bỗng nhiên, anh dùng sức bóp chặt lấy bầu ngực trằng như tuyết của cô, bóp mạnh đến mức ngực tràn ra giữa kẽ tay.
/133
|