Gia Cát tiên sinh chất vấn Tần Minh.
– Ngươi lấy thứ binh khí này ở đâu?
Tần Minh cuối đầu không nói mà thầm nghĩ « Hôm nay quả thật xui xẻo, tự nhiên gặp phải Vô Tình công tử của Thần bộ ti».
– Ngươi có muốn xem thử sự lợi hại của thứ vũ khí này không? – Lãnh Huyết vừa nói tay vừa mân mê như đang thưởng thức Huyết Trích tử, còn cố ý làm cho các răng cưa bên trong khớp lại, phát ra mấy điểm âm thanh rợn người.
Tần Minh liền hồn vía lên mây, hốt hỏang nói:
– Đừng…Được, tôi nói… Đây là do tôi tìm được trong lúc đánh cá. Ba đời nhà tôi đều làm nghề đánh cá, hôm đó tôi đánh cá suốt một ngày một đêm mà không thu bất kì thứ gì, sau đó, tôi lại vớt lên được một cái hộp. Lúc đầu tôi nghĩ trong đó nhất định có rất nhiều báo vật, chẳng ngờ, bên trong ngòai binh khí ra thì không có một thứ gì khác cả.
– Thế nhưng ngươi cũng không nên dùng mấy thứ binh khí đó để giết người chứ – Lâm Phong thầm nghĩ……
– Tôi không nghĩ nó lại có uy lực lớn như thế! – Tần Minh nhỏ giọng thì thầm.
– Những thứ binh khí khác ở đâu?
Gia Cát tiên sinh đã đóan ra vì sao binh khí của Thành Đỉnh Thiên lại tái xuất trên giang hồ.
– Vẫn còn ở nhà của tôi – Tần Minh vội la lên để chứng minh những gì hắn nói là thật.
– Ngày mai ba con hãy đi cùng hắn đem số binh khí đó về đây.
Gia Cát tiên sinh thầm lo ngại, binh khí của Thành gia cho dù để người không biết võ công sử dụng cũng có thể lấy một địch trăm, nếu như để chúng rơi vào tay kẻ xấu, hậu quả thật không thể tưởng tượng được, huống chi, chuyện này còn liên quan đến thân thế của Vô Tình và Thiết Thủ.
Lâm Phong sáng sớm đã bị Kim Kiếm và Ngân Kiếm lôi dậy từ trong chăn.
– Thiếu chủ, chúng ta cùng đi lấy binh khí nha, nghe nói tất cả đều là tuyệt thế thần binh, người không hiếu kỳ à?
– Tại sao phải hiếu kỳ? Số binh khí đó có thể so với AK47 chắc?
Lâm Phong hiện tại rất bực mình, hôm qua đã bị dọa một trận kinh hãi rồi, hôm nay đi tìm binh khí, khẳng định sẽ gặp bọn Lăng Tiểu Cốt, nên dù có thế nào, y tuyệt đối không nên đi ra ngòai. Lâm Phong còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ này để quay về làm một đại thiếu gia lắm, tuyệt đối không thể bỏ xác tại nơi này đuợc.
Lâm Phong thật không muốn đi chút nào, Gia Cát tiên sinh cũng không muốn y đi, y biết rõ là tiên sinh sợ mình phát hiện ra thân thế thật sự. Vì thế Lâm Phong cùng tiên sinh phối hợp, kiên quyết không đi.
– Thế thúc…Tần Minh đã chết, còn binh khí thì không tìm thấy – Thiết Thủ báo cáo với Gia Cát tiên sinh.
Truy Mệnh suy nghĩ một chốc rồi nói:
– Sự việc đã bị tiết lộ ra ngòai từ sớm…
– Nhất định có nội gian. Lãnh Huyết kết luận.
Lãnh Huyết quả nhiên thông minh nhất nha! Vô Tình sùng bái nhìn Lãnh Huyết, sau này nhất định phải theo hắn học hỏi mới được!
Vô Tình hiếu kỳ nên truy vấn Lãnh Huyết:
– Lãnh Huyết, tại sao đệ lại nói vậy?
Lãnh Huyết tất nhiên là theo dõi Tuyết Di. Đại ca, ngươi tìm sai hướng rồi, tìm Tang Chỉ Nghiên mới phải. Lâm Phong lo lắng không biết có nên nói cho Lãnh Huyết biết hay không. Liền lúc đó, Tuyết Di đã lộ ra nét kinh sợ.
-Nhị đệ, đây là quần lót của Vô Tình, đệ lấy đi!
Tuyết Di đưa cho người kia cái quần lót mà hôm qua y thay ra, cư nhiên giao quần lót của mình cho một nam nhân khác. > ‘‘
– Ngươi lấy thứ binh khí này ở đâu?
Tần Minh cuối đầu không nói mà thầm nghĩ « Hôm nay quả thật xui xẻo, tự nhiên gặp phải Vô Tình công tử của Thần bộ ti».
– Ngươi có muốn xem thử sự lợi hại của thứ vũ khí này không? – Lãnh Huyết vừa nói tay vừa mân mê như đang thưởng thức Huyết Trích tử, còn cố ý làm cho các răng cưa bên trong khớp lại, phát ra mấy điểm âm thanh rợn người.
Tần Minh liền hồn vía lên mây, hốt hỏang nói:
– Đừng…Được, tôi nói… Đây là do tôi tìm được trong lúc đánh cá. Ba đời nhà tôi đều làm nghề đánh cá, hôm đó tôi đánh cá suốt một ngày một đêm mà không thu bất kì thứ gì, sau đó, tôi lại vớt lên được một cái hộp. Lúc đầu tôi nghĩ trong đó nhất định có rất nhiều báo vật, chẳng ngờ, bên trong ngòai binh khí ra thì không có một thứ gì khác cả.
– Thế nhưng ngươi cũng không nên dùng mấy thứ binh khí đó để giết người chứ – Lâm Phong thầm nghĩ……
– Tôi không nghĩ nó lại có uy lực lớn như thế! – Tần Minh nhỏ giọng thì thầm.
– Những thứ binh khí khác ở đâu?
Gia Cát tiên sinh đã đóan ra vì sao binh khí của Thành Đỉnh Thiên lại tái xuất trên giang hồ.
– Vẫn còn ở nhà của tôi – Tần Minh vội la lên để chứng minh những gì hắn nói là thật.
– Ngày mai ba con hãy đi cùng hắn đem số binh khí đó về đây.
Gia Cát tiên sinh thầm lo ngại, binh khí của Thành gia cho dù để người không biết võ công sử dụng cũng có thể lấy một địch trăm, nếu như để chúng rơi vào tay kẻ xấu, hậu quả thật không thể tưởng tượng được, huống chi, chuyện này còn liên quan đến thân thế của Vô Tình và Thiết Thủ.
Lâm Phong sáng sớm đã bị Kim Kiếm và Ngân Kiếm lôi dậy từ trong chăn.
– Thiếu chủ, chúng ta cùng đi lấy binh khí nha, nghe nói tất cả đều là tuyệt thế thần binh, người không hiếu kỳ à?
– Tại sao phải hiếu kỳ? Số binh khí đó có thể so với AK47 chắc?
Lâm Phong hiện tại rất bực mình, hôm qua đã bị dọa một trận kinh hãi rồi, hôm nay đi tìm binh khí, khẳng định sẽ gặp bọn Lăng Tiểu Cốt, nên dù có thế nào, y tuyệt đối không nên đi ra ngòai. Lâm Phong còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ này để quay về làm một đại thiếu gia lắm, tuyệt đối không thể bỏ xác tại nơi này đuợc.
Lâm Phong thật không muốn đi chút nào, Gia Cát tiên sinh cũng không muốn y đi, y biết rõ là tiên sinh sợ mình phát hiện ra thân thế thật sự. Vì thế Lâm Phong cùng tiên sinh phối hợp, kiên quyết không đi.
– Thế thúc…Tần Minh đã chết, còn binh khí thì không tìm thấy – Thiết Thủ báo cáo với Gia Cát tiên sinh.
Truy Mệnh suy nghĩ một chốc rồi nói:
– Sự việc đã bị tiết lộ ra ngòai từ sớm…
– Nhất định có nội gian. Lãnh Huyết kết luận.
Lãnh Huyết quả nhiên thông minh nhất nha! Vô Tình sùng bái nhìn Lãnh Huyết, sau này nhất định phải theo hắn học hỏi mới được!
Vô Tình hiếu kỳ nên truy vấn Lãnh Huyết:
– Lãnh Huyết, tại sao đệ lại nói vậy?
Lãnh Huyết tất nhiên là theo dõi Tuyết Di. Đại ca, ngươi tìm sai hướng rồi, tìm Tang Chỉ Nghiên mới phải. Lâm Phong lo lắng không biết có nên nói cho Lãnh Huyết biết hay không. Liền lúc đó, Tuyết Di đã lộ ra nét kinh sợ.
-Nhị đệ, đây là quần lót của Vô Tình, đệ lấy đi!
Tuyết Di đưa cho người kia cái quần lót mà hôm qua y thay ra, cư nhiên giao quần lót của mình cho một nam nhân khác. > ‘‘
/33
|