Tiếng chuông vang lên, mọi người tùy ý ngồi.
Ichijou cười hì hì lôi kéo Kimura Kiyoshi ngồi ở bên cạnh mình. Hasegawa bắt đầu giảng bài thì Ichijou mới dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Kimura Kiyoshi.
“Cậu làm rất trắng ra, tất cả mọi người đều nhìn ra.”
“Ủa, cậu nói gì cơ?” Kimura Kiyoshi cười khúc khích gãi đầu, bí mật của tôi có rất nhiều, không biết cái nào bị lộ…
Ichijou bỗng cười vô cùng rực rỡ. “Kaname có rất nhiều người thích, nhưng tớ ủng hộ cậu!”
“Cậu ủng hộ tớ? Vậy còn Ruka thì…” Kimura Kiyoshi vốn không có ý định che giấu chuyện mình thích Kuran Kaname, nên không sợ mọi người biết.
“Tớ cũng ủng hộ cậu ấy!”
“Ruka đã sớm phát hiện ra cậu thích Kaname, bây giờ chẳng phải vẫn quan hệ với cậu rất tốt sao. Về phần các cậu ai có thể được Kaname thích, thì phải xem Kaname đã, tớ ủng hộ Kaname nhất~~~” hai tròng mắt linh động của Ichijou híp lại thành một đường cong, khẽ nhấc khóe miệng cười lấp lánh, ngay cả không khí chung quanh cũng trở nên vui vẻ.
Kimura Kiyoshi lườm Ichijou một cái, nói nửa ngày mà vẫn vô nghĩa! “Này, đừng cười như thế, hai mắt tớ lóa mất!”
“Làm sao bây giờ đây! Ai bảo nụ cười của tớ mê hồn như thế chứ ~~~” Ichijou tuần hoàn vô hạn với suy nghĩ ‘say mê mình ’…
Kimura Kiyoshi âm thầm thở dài một hơi, Ichijou nói đúng, người thích Kaname rất nhiều. Có thiếu nữ nào tộc B không sùng bái quân vương thuần huyết dịu dàng đẹp trai lại thân sĩ? Kimura Kiyoshi không khỏi quay đầu lại nhìn Kuran Kaname đang nghiêm túc học; nhìn như yên lặng, dịu dàng mà ưu nhã, nhưng lại tản ra hơi thở vương giả không gì so sánh nổi. Ánh mắt Kimura Kiyoshi không tự chủ di chuyển xuống dưới, nhìn chằm chằm cái cổ trắng nõn của Kuran Kaname… Ôi trời ạ! Tôi đang nghĩ gì vậy! Kimura Kiyoshi nhanh chóng trừng quyển sách trên bàn, tôi sao vậy? Thân thể bỗng nhiên lại có dục vọng mãnh liệt muốn đi hút máu của anh ấy. Nhưng —— máu của Kaname, ha ha, Zero và Yuki có được uống, không biết nó mỹ vị đến mức nào ~~~
Ichijou lười biếng che miệng ngáp một cái “Kiyoshi, cậu vừa nghĩ gì thế?”
Kimura Kiyoshi cười ngọt ngào mà quỷ dị.”Cậu thật sự muốn biết?”
“Ừ.”
“Tớ đang nghĩ… nữ vampire tại sao không có kinh nguyệt như loài người!”
“(⊙o⊙) a?” Ichijou:
⊙﹏⊙b
“Ichijou, cậu nói xem, tại sao vậy chứ?”
“A, ha, hôm nay tớ đột nhiên phát hiện bài thầy giáo Hasegawa giảng rất thú vị!” Ichijou vội vàng cầm sách giáo khoa lên, giả bộ nghiêm túc nghe giảng.
Kimura Kiyoshi nhìn Ichijou đáng yêu như vậy, khẽ nhấc miệng len lén cười xấu xa. Dám bắt nạt tớ? Hừ hừ… Hiện tại biết co lại đầu? May cho cậu là cậu thông minh, nếu không co lại đầu thì chị đây sẽ cho cậu chết!!!
Hasegawa sau khi giảng xong bài, đột nhiên nói có tin tức muốn thông báo từ hiệu trưởng cho mọi người: “Từ tối mai bắt đầu, các tiết học của bộ ban đêm sẽ có rất nhiều giáo sư đại học nổi danh giảng bài, xin các vị chuẩn bị sẵn sàng, không nên vắng mặt không có lý do! Đặc biệt là Kimura Kiyoshi-san!”
Đang nhàm chán nhìn mặt đất ngẩn người ngáp, Kimura Kiyoshi đột nhiên ngẩng đầu, ủa? Tại sao trong thông báo lại có tên của tôi? Hm? Chẳng lẽ tôi nghe nhầm rồi? Kimura Kiyoshi lắc lắc đầu, trong phòng chỉ còn học sinh đang nói chuyện phiếm, mà Hasegawa vừa hết giờ học liền đi mất.
“Ichijou, tớ bị gọi tên?”
“Ừ”
“Tại sao?”
“Cậu hay cúp cua, còn cả báo cáo nghiên cứu cũng chưa nộp. A! Nói đến chuyện này, Hanabusa Aido, hai người các cậu là một tổ! Cậu cũng chưa nộp!” Ichijou đột nhiên đứng dậy chỉ vào Hanabusa Aido đang cười nói với Akatsuki Kain, nói.
“Báo cáo gì?” Kimura Kiyoshi và Hanabusa Aido hai miệng một lời.
“Lịch sử cận đại của Huyết tộc, nộp báo cáo nghiên cứu về sự kiện có liên quan đến Huyết tộc là được.” Ichijou cười nói.
Hm? Báo cáo? Nên viết như thế nào? Kimura Kiyoshi hoang mang nhìn Ichijou, “O__O “…
“À, tớ thì viết là“Thuyết tiến hoá nhân vật Anime trăm năm của Huyết tộc”, các cậu muốn tham khảo một chút không? Tớ viết rất khá đấy, bên trong có đại sư manga lợi hại nhất của Huyết tộc chúng ta… Các nhân vật bên trong, phân tích các góc độ… Cùng với hành vi cử chỉ của bọn họ có phản ánh Huyết tộc lúc bấy giờ hay không…”
“Ngừng!” Mọi người trăm miệng một lời.
Kimura Kiyoshi: “Ichijou, cám ơn cậu đã cho tớ linh cảm! Tớ quyết định, sẽ viết “Tình hình chung thăm dò và nghiên cứu về kết cấu sinh lý phái nữ trong Huyết tộc “
Ichijou kinh hãi, đừng đùa chứ, luận bàn về manga của tớ cho cậu linh cảm liên quan đến ‘kết cấu sinh lý trong Huyết tộc’? Quá đáng sợ…
Hanabusa Aido vò đầu “Kiyoshi, tớ và cậu một tổ, cái cậu vừa nói nghĩa là thế nào???”
Kimura Kiyoshi kéo lấy Hanabusa Aido nhỏ giọng nói: “Chỉ là muốn nghiên cứu một chút tại sao phái nữ Huyết tộc không có Kinh Nguyệt giống phụ nữ loài người!”
“Sao?” Hanabusa Aido trợn to mắt. “Kiyoshi, thật tốt quá! Đây cũng là vấn đề tớ muốn nghiên cứu! Thật ra thì, nói thật, từ lúc tớ bắt đầu tiếp xúc loài người hồi năm tuổi, đối với chuyện này đã rất nghi ngờ! Mỗi lần đi dạo phố, tớ đều có thể ngửi thấy được phái nữ loài người trên đường phát ra… ừm, tóm lại, yên tâm đi, chỉ cần hai chúng ta đồng lòng hợp tác, báo cáo này nhất định sẽ xong! Chắc chắn sẽ đứng thứ nhất, à không! Là thứ hai! Thứ nhất vĩnh viễn đều là Kaname sama!”
“Ừ! Hợp tác vui vẻ!” Kimura Kiyoshi và Hanabusa Aido bắt tay.
Mọi người: o(╯□╰)o…
Kuran Kaname: tay đang lật sách cứng đờ tại chỗ…
Đang chuẩn bị nhảy cửa sổ trở về, Seiren chân mềm nhũn, ngã thẳng xuống…
——— ———— chuyển hình ảnh ——— ————
“A ô ——” ban ngày đi ra ngoài dạo phố, buổi tối đi học thật buồn ngủ. Thảo nào người ta luôn nói thức đêm sẽ hay mất máu, tôi là bằng chứng sống mà —— a ô —— gào khóc —— cô gái vừa cùng Hanabusa Aido thảo luận xong báo cáo, vội vã trở về phòng ngủ bù. Kimura Kiyoshi vừa nặng nề ngã quỵ xuống giường mình, kéo chăn đắp lên… PIA!
Hm? Tiếng gì vậy? Kimura Kiyoshi híp đôi mắt mông lung nhìn đống thủy tinh cửa sổ bị vỡ vụn, đột nhiên trợn to mắt, sợ hãi kêu không tốt! Vội vàng mở cửa, nhìn sang bên trái.
Kimura Kiyoshi dùng sức dụi dụi đôi mắt đã sớm trợn to của mình, lại nhìn lại một lần nữa, Kaname đang tựa lên tường bên trái cửa phòng… Vừa rồi tôi vừa vào cửa… hình như đã vô ý lờ đi… pia! Kimura Kiyoshi có thể rõ ràng nghe thấy tiếng vỡ vụn của cửa sổ thủy tinh bên trong phòng…
“Ừm, Kaname sama, em không cố ý…” không nhìn anh ~~(╯﹏╰)b, mặc dù em có kinh nghiệm lờ anh! “Em và Rima ban ngày đi chơi bên ngoài, cho nên giấc ngủ có chút không đủ… Ha ha… Không chú ý đến!”
Kuran Kaname hoàn toàn mặt đen, vào phòng, Kimura Kiyoshi đi theo sau rồi đóng cửa.
“Kaname sama, xin hỏi anh có chuyện gì không?” Đây chính là ghế sa lon của tôi! Kimura Kiyoshi có chút tức giận nhìn Kuran Kaname đang nhàn nhã nằm trên ghế sa lon cạnh cửa sổ. Câu dẫn tôi! Câu dẫn tôi! Hừ, rõ ràng nói thích cô Yuki kia! Vậy mà còn tới trêu chọc tôi! Lấy được sự quyến luyến và tình cảm của tôi khiến anh cao hứng sao? Kimura Kiyoshi có thể cảm giác được rõ ràng dòng máu kiêu ngạo của Shizuka Hiou trong thân thể đang không ngừng tăng tốc chảy, đúng vậy, Kimura Kiyoshi tôi cũng là thuần huyết cao ngạo! Hừ, chị đây không để ý tới cậu!
“A ô ——” Kimura Kiyoshi thấy Kuran Kaname không nói lời nào, ngáp chui vào chăn… pia!
“Kaname sama!” Kimura Kiyoshi giật mình, không khỏi nâng cao âm lượng nói chuyện của mình. “Ngài có thể khống chế lực lượng của mình một chút không? Buổi tối rất lạnh, tấm thủy tinh mà vỡ vụn thì tôi sẽ bị đông lạnh!” Kimura Kiyoshi vẻ mặt u sầu nhìn cái sàn đầy mảnh thủy tinh vỡ, aiz, ngày mai còn phải tìm thợ đến sửa cửa sổ, hôm nay vừa mới thay đèn thủy tinh vậy mà…
“A ——”
Kimura Kiyoshi không tin nổi nhìn vẻ mặt đè nén của Kuran Kaname đang sát gần mình trong gang tấc, vị quân vương ưu nhã này đang dùng chân đè hai chân của Kimura Kiyoshi, tay phải cuốn lấy một lọn tóc của cô, hai mắt đỏ tươi. Lập tức, hơi thở nguy hiểm tràn ngập cả gian phòng.
Kimura Kiyoshi khó có thể tin nháy mắt, tôi có thể tinh tường thấy răng nanh bén nhọn của Kuran Kaname đang dần lộ rõ ra… Mà hơi thở nhẹ của Kuran Kaname cũng chầm chậm đến gần cổ Kimura Kiyoshi… Vừa rồi hình như lời tôi nói… hình như đã mạo phạm quân vương thuần huyết… Đều là tại mất ngủ làm hại! Khiến cho tôi mất phòng bị, dám hét ra oán niệm trong lòng với Kuran Kaname…
Trên giường, một mỹ nam thon dài cuốn lấy lọn tóc dài của một thiếu nữ mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, ánh mắt hơi hoảng sợ của thiếu nữ nhìn mỹ nam, trên gương mặt nhàn nhạt màu hồng. Dưới cái cổ nhẵn nhụi và trắng noãn, xương quai xanh tinh sảo như ẩn như hiện theo tiếng thở hào hển của thiếu nữ. Cái áo ngủ tơ tằm vốn nhẵn nhụi giờ hơi nhăn khiến làn da trắng mịn bị lộ ra theo mỗi lần hít thở… Hiển nhiên, quần áo ngủ rộng rãi vẫn không che lại được hết vòng eo mãnh khảnh và hai chân trắng noãn của thiếu nữ…
Kimura Kiyoshi mắt thấy răng nanh bén nhọn của Kuran Kaname gần như chạm đến đại động mạch ở cổ mình, sự kinh hoảng liền toát lên. Không muốn! Chỉ cần Kuran Kaname đụng phải một chút da thôi, máu tươi sẽ chảy ra ngoài, anh ấy sẽ biết thân phận của tôi…
Chẳng lẽ, tôi không thể thay đổi được số mạng của Shizuka Hiou? Nhất định phải bị Kuran Kaname giết chết? Kimura Kiyoshi tuyệt vọng nghĩ.
Kaname, anh có biết em thích anh nhiều đến mức nào không? Từ lần đầu tiên đọc manga Vampire Knight, hình dáng của anh đã sớm khắc thật sâu vào trong lòng của em —— em hâm mộ, hâm mộ thiếu nữ Yuki kia, không có bất kỳ chỗ nào hơn người nhưng lại có thể có được sự dịu dàng vô hạn của quân vương. Vậy mà, cô ấy lại không quý trọng, ít nhất không thể một lòng với anh. Trong lòng cô ấy còn có một người khác… Kaname, anh biết không, nhìn anh cô độc vì cô ấy mà làm hết thảy, gánh chịu hết thảy —… Em bắt đầu thấy đau, thì ra, từ lúc đó em đã thích anh rất sâu đậm… Có lúc em thường thường cười nhạo mình, đây chẳng qua là manga, tác giả chỉ là tranh thủ sự đồng tình và nước mắt của độc giả mà thôi, mình tại sao có thể động tâm với một nhân vật hư cấu chứ!
Vậy mà, trời cao đã cho em cơ hội này, để cho em tới thế giới này, tận mắt nhìn thấy anh đẹp trai, ưu nhã, cô độc hơn rất nhiều trong manga! Kaname, anh muốn em phải thế nào mới có thể buông tay? Làm sao có thể không ghen tỵ? Làm sao có thể không tức giận? Làm sao có thể không quan tâm? Em đã cố gắng làm mình không tim không phổi… nhưng… vẫn không thể đè nén xuống oán niệm của mình…
Kimura Kiyoshi yếu ớt cười, khóe mắt xẹt qua một giọt nước mắt… Mình làm sao vậy? Sao mà giống nữ chủ trong phim của dì Quỳnh Dao quá vậy… Nếu… nếu như Kaname và Yuki là một đôi… thì mình quả thật đúng là Tiểu Tam khiến người ta ghét hận…
Ichijou cười hì hì lôi kéo Kimura Kiyoshi ngồi ở bên cạnh mình. Hasegawa bắt đầu giảng bài thì Ichijou mới dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Kimura Kiyoshi.
“Cậu làm rất trắng ra, tất cả mọi người đều nhìn ra.”
“Ủa, cậu nói gì cơ?” Kimura Kiyoshi cười khúc khích gãi đầu, bí mật của tôi có rất nhiều, không biết cái nào bị lộ…
Ichijou bỗng cười vô cùng rực rỡ. “Kaname có rất nhiều người thích, nhưng tớ ủng hộ cậu!”
“Cậu ủng hộ tớ? Vậy còn Ruka thì…” Kimura Kiyoshi vốn không có ý định che giấu chuyện mình thích Kuran Kaname, nên không sợ mọi người biết.
“Tớ cũng ủng hộ cậu ấy!”
“Ruka đã sớm phát hiện ra cậu thích Kaname, bây giờ chẳng phải vẫn quan hệ với cậu rất tốt sao. Về phần các cậu ai có thể được Kaname thích, thì phải xem Kaname đã, tớ ủng hộ Kaname nhất~~~” hai tròng mắt linh động của Ichijou híp lại thành một đường cong, khẽ nhấc khóe miệng cười lấp lánh, ngay cả không khí chung quanh cũng trở nên vui vẻ.
Kimura Kiyoshi lườm Ichijou một cái, nói nửa ngày mà vẫn vô nghĩa! “Này, đừng cười như thế, hai mắt tớ lóa mất!”
“Làm sao bây giờ đây! Ai bảo nụ cười của tớ mê hồn như thế chứ ~~~” Ichijou tuần hoàn vô hạn với suy nghĩ ‘say mê mình ’…
Kimura Kiyoshi âm thầm thở dài một hơi, Ichijou nói đúng, người thích Kaname rất nhiều. Có thiếu nữ nào tộc B không sùng bái quân vương thuần huyết dịu dàng đẹp trai lại thân sĩ? Kimura Kiyoshi không khỏi quay đầu lại nhìn Kuran Kaname đang nghiêm túc học; nhìn như yên lặng, dịu dàng mà ưu nhã, nhưng lại tản ra hơi thở vương giả không gì so sánh nổi. Ánh mắt Kimura Kiyoshi không tự chủ di chuyển xuống dưới, nhìn chằm chằm cái cổ trắng nõn của Kuran Kaname… Ôi trời ạ! Tôi đang nghĩ gì vậy! Kimura Kiyoshi nhanh chóng trừng quyển sách trên bàn, tôi sao vậy? Thân thể bỗng nhiên lại có dục vọng mãnh liệt muốn đi hút máu của anh ấy. Nhưng —— máu của Kaname, ha ha, Zero và Yuki có được uống, không biết nó mỹ vị đến mức nào ~~~
Ichijou lười biếng che miệng ngáp một cái “Kiyoshi, cậu vừa nghĩ gì thế?”
Kimura Kiyoshi cười ngọt ngào mà quỷ dị.”Cậu thật sự muốn biết?”
“Ừ.”
“Tớ đang nghĩ… nữ vampire tại sao không có kinh nguyệt như loài người!”
“(⊙o⊙) a?” Ichijou:
⊙﹏⊙b
“Ichijou, cậu nói xem, tại sao vậy chứ?”
“A, ha, hôm nay tớ đột nhiên phát hiện bài thầy giáo Hasegawa giảng rất thú vị!” Ichijou vội vàng cầm sách giáo khoa lên, giả bộ nghiêm túc nghe giảng.
Kimura Kiyoshi nhìn Ichijou đáng yêu như vậy, khẽ nhấc miệng len lén cười xấu xa. Dám bắt nạt tớ? Hừ hừ… Hiện tại biết co lại đầu? May cho cậu là cậu thông minh, nếu không co lại đầu thì chị đây sẽ cho cậu chết!!!
Hasegawa sau khi giảng xong bài, đột nhiên nói có tin tức muốn thông báo từ hiệu trưởng cho mọi người: “Từ tối mai bắt đầu, các tiết học của bộ ban đêm sẽ có rất nhiều giáo sư đại học nổi danh giảng bài, xin các vị chuẩn bị sẵn sàng, không nên vắng mặt không có lý do! Đặc biệt là Kimura Kiyoshi-san!”
Đang nhàm chán nhìn mặt đất ngẩn người ngáp, Kimura Kiyoshi đột nhiên ngẩng đầu, ủa? Tại sao trong thông báo lại có tên của tôi? Hm? Chẳng lẽ tôi nghe nhầm rồi? Kimura Kiyoshi lắc lắc đầu, trong phòng chỉ còn học sinh đang nói chuyện phiếm, mà Hasegawa vừa hết giờ học liền đi mất.
“Ichijou, tớ bị gọi tên?”
“Ừ”
“Tại sao?”
“Cậu hay cúp cua, còn cả báo cáo nghiên cứu cũng chưa nộp. A! Nói đến chuyện này, Hanabusa Aido, hai người các cậu là một tổ! Cậu cũng chưa nộp!” Ichijou đột nhiên đứng dậy chỉ vào Hanabusa Aido đang cười nói với Akatsuki Kain, nói.
“Báo cáo gì?” Kimura Kiyoshi và Hanabusa Aido hai miệng một lời.
“Lịch sử cận đại của Huyết tộc, nộp báo cáo nghiên cứu về sự kiện có liên quan đến Huyết tộc là được.” Ichijou cười nói.
Hm? Báo cáo? Nên viết như thế nào? Kimura Kiyoshi hoang mang nhìn Ichijou, “O__O “…
“À, tớ thì viết là“Thuyết tiến hoá nhân vật Anime trăm năm của Huyết tộc”, các cậu muốn tham khảo một chút không? Tớ viết rất khá đấy, bên trong có đại sư manga lợi hại nhất của Huyết tộc chúng ta… Các nhân vật bên trong, phân tích các góc độ… Cùng với hành vi cử chỉ của bọn họ có phản ánh Huyết tộc lúc bấy giờ hay không…”
“Ngừng!” Mọi người trăm miệng một lời.
Kimura Kiyoshi: “Ichijou, cám ơn cậu đã cho tớ linh cảm! Tớ quyết định, sẽ viết “Tình hình chung thăm dò và nghiên cứu về kết cấu sinh lý phái nữ trong Huyết tộc “
Ichijou kinh hãi, đừng đùa chứ, luận bàn về manga của tớ cho cậu linh cảm liên quan đến ‘kết cấu sinh lý trong Huyết tộc’? Quá đáng sợ…
Hanabusa Aido vò đầu “Kiyoshi, tớ và cậu một tổ, cái cậu vừa nói nghĩa là thế nào???”
Kimura Kiyoshi kéo lấy Hanabusa Aido nhỏ giọng nói: “Chỉ là muốn nghiên cứu một chút tại sao phái nữ Huyết tộc không có Kinh Nguyệt giống phụ nữ loài người!”
“Sao?” Hanabusa Aido trợn to mắt. “Kiyoshi, thật tốt quá! Đây cũng là vấn đề tớ muốn nghiên cứu! Thật ra thì, nói thật, từ lúc tớ bắt đầu tiếp xúc loài người hồi năm tuổi, đối với chuyện này đã rất nghi ngờ! Mỗi lần đi dạo phố, tớ đều có thể ngửi thấy được phái nữ loài người trên đường phát ra… ừm, tóm lại, yên tâm đi, chỉ cần hai chúng ta đồng lòng hợp tác, báo cáo này nhất định sẽ xong! Chắc chắn sẽ đứng thứ nhất, à không! Là thứ hai! Thứ nhất vĩnh viễn đều là Kaname sama!”
“Ừ! Hợp tác vui vẻ!” Kimura Kiyoshi và Hanabusa Aido bắt tay.
Mọi người: o(╯□╰)o…
Kuran Kaname: tay đang lật sách cứng đờ tại chỗ…
Đang chuẩn bị nhảy cửa sổ trở về, Seiren chân mềm nhũn, ngã thẳng xuống…
——— ———— chuyển hình ảnh ——— ————
“A ô ——” ban ngày đi ra ngoài dạo phố, buổi tối đi học thật buồn ngủ. Thảo nào người ta luôn nói thức đêm sẽ hay mất máu, tôi là bằng chứng sống mà —— a ô —— gào khóc —— cô gái vừa cùng Hanabusa Aido thảo luận xong báo cáo, vội vã trở về phòng ngủ bù. Kimura Kiyoshi vừa nặng nề ngã quỵ xuống giường mình, kéo chăn đắp lên… PIA!
Hm? Tiếng gì vậy? Kimura Kiyoshi híp đôi mắt mông lung nhìn đống thủy tinh cửa sổ bị vỡ vụn, đột nhiên trợn to mắt, sợ hãi kêu không tốt! Vội vàng mở cửa, nhìn sang bên trái.
Kimura Kiyoshi dùng sức dụi dụi đôi mắt đã sớm trợn to của mình, lại nhìn lại một lần nữa, Kaname đang tựa lên tường bên trái cửa phòng… Vừa rồi tôi vừa vào cửa… hình như đã vô ý lờ đi… pia! Kimura Kiyoshi có thể rõ ràng nghe thấy tiếng vỡ vụn của cửa sổ thủy tinh bên trong phòng…
“Ừm, Kaname sama, em không cố ý…” không nhìn anh ~~(╯﹏╰)b, mặc dù em có kinh nghiệm lờ anh! “Em và Rima ban ngày đi chơi bên ngoài, cho nên giấc ngủ có chút không đủ… Ha ha… Không chú ý đến!”
Kuran Kaname hoàn toàn mặt đen, vào phòng, Kimura Kiyoshi đi theo sau rồi đóng cửa.
“Kaname sama, xin hỏi anh có chuyện gì không?” Đây chính là ghế sa lon của tôi! Kimura Kiyoshi có chút tức giận nhìn Kuran Kaname đang nhàn nhã nằm trên ghế sa lon cạnh cửa sổ. Câu dẫn tôi! Câu dẫn tôi! Hừ, rõ ràng nói thích cô Yuki kia! Vậy mà còn tới trêu chọc tôi! Lấy được sự quyến luyến và tình cảm của tôi khiến anh cao hứng sao? Kimura Kiyoshi có thể cảm giác được rõ ràng dòng máu kiêu ngạo của Shizuka Hiou trong thân thể đang không ngừng tăng tốc chảy, đúng vậy, Kimura Kiyoshi tôi cũng là thuần huyết cao ngạo! Hừ, chị đây không để ý tới cậu!
“A ô ——” Kimura Kiyoshi thấy Kuran Kaname không nói lời nào, ngáp chui vào chăn… pia!
“Kaname sama!” Kimura Kiyoshi giật mình, không khỏi nâng cao âm lượng nói chuyện của mình. “Ngài có thể khống chế lực lượng của mình một chút không? Buổi tối rất lạnh, tấm thủy tinh mà vỡ vụn thì tôi sẽ bị đông lạnh!” Kimura Kiyoshi vẻ mặt u sầu nhìn cái sàn đầy mảnh thủy tinh vỡ, aiz, ngày mai còn phải tìm thợ đến sửa cửa sổ, hôm nay vừa mới thay đèn thủy tinh vậy mà…
“A ——”
Kimura Kiyoshi không tin nổi nhìn vẻ mặt đè nén của Kuran Kaname đang sát gần mình trong gang tấc, vị quân vương ưu nhã này đang dùng chân đè hai chân của Kimura Kiyoshi, tay phải cuốn lấy một lọn tóc của cô, hai mắt đỏ tươi. Lập tức, hơi thở nguy hiểm tràn ngập cả gian phòng.
Kimura Kiyoshi khó có thể tin nháy mắt, tôi có thể tinh tường thấy răng nanh bén nhọn của Kuran Kaname đang dần lộ rõ ra… Mà hơi thở nhẹ của Kuran Kaname cũng chầm chậm đến gần cổ Kimura Kiyoshi… Vừa rồi hình như lời tôi nói… hình như đã mạo phạm quân vương thuần huyết… Đều là tại mất ngủ làm hại! Khiến cho tôi mất phòng bị, dám hét ra oán niệm trong lòng với Kuran Kaname…
Trên giường, một mỹ nam thon dài cuốn lấy lọn tóc dài của một thiếu nữ mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, ánh mắt hơi hoảng sợ của thiếu nữ nhìn mỹ nam, trên gương mặt nhàn nhạt màu hồng. Dưới cái cổ nhẵn nhụi và trắng noãn, xương quai xanh tinh sảo như ẩn như hiện theo tiếng thở hào hển của thiếu nữ. Cái áo ngủ tơ tằm vốn nhẵn nhụi giờ hơi nhăn khiến làn da trắng mịn bị lộ ra theo mỗi lần hít thở… Hiển nhiên, quần áo ngủ rộng rãi vẫn không che lại được hết vòng eo mãnh khảnh và hai chân trắng noãn của thiếu nữ…
Kimura Kiyoshi mắt thấy răng nanh bén nhọn của Kuran Kaname gần như chạm đến đại động mạch ở cổ mình, sự kinh hoảng liền toát lên. Không muốn! Chỉ cần Kuran Kaname đụng phải một chút da thôi, máu tươi sẽ chảy ra ngoài, anh ấy sẽ biết thân phận của tôi…
Chẳng lẽ, tôi không thể thay đổi được số mạng của Shizuka Hiou? Nhất định phải bị Kuran Kaname giết chết? Kimura Kiyoshi tuyệt vọng nghĩ.
Kaname, anh có biết em thích anh nhiều đến mức nào không? Từ lần đầu tiên đọc manga Vampire Knight, hình dáng của anh đã sớm khắc thật sâu vào trong lòng của em —— em hâm mộ, hâm mộ thiếu nữ Yuki kia, không có bất kỳ chỗ nào hơn người nhưng lại có thể có được sự dịu dàng vô hạn của quân vương. Vậy mà, cô ấy lại không quý trọng, ít nhất không thể một lòng với anh. Trong lòng cô ấy còn có một người khác… Kaname, anh biết không, nhìn anh cô độc vì cô ấy mà làm hết thảy, gánh chịu hết thảy —… Em bắt đầu thấy đau, thì ra, từ lúc đó em đã thích anh rất sâu đậm… Có lúc em thường thường cười nhạo mình, đây chẳng qua là manga, tác giả chỉ là tranh thủ sự đồng tình và nước mắt của độc giả mà thôi, mình tại sao có thể động tâm với một nhân vật hư cấu chứ!
Vậy mà, trời cao đã cho em cơ hội này, để cho em tới thế giới này, tận mắt nhìn thấy anh đẹp trai, ưu nhã, cô độc hơn rất nhiều trong manga! Kaname, anh muốn em phải thế nào mới có thể buông tay? Làm sao có thể không ghen tỵ? Làm sao có thể không tức giận? Làm sao có thể không quan tâm? Em đã cố gắng làm mình không tim không phổi… nhưng… vẫn không thể đè nén xuống oán niệm của mình…
Kimura Kiyoshi yếu ớt cười, khóe mắt xẹt qua một giọt nước mắt… Mình làm sao vậy? Sao mà giống nữ chủ trong phim của dì Quỳnh Dao quá vậy… Nếu… nếu như Kaname và Yuki là một đôi… thì mình quả thật đúng là Tiểu Tam khiến người ta ghét hận…
/50
|