Làm Vợ Hà Bá

Chương 5.2

/30


Đợi ba ngày, Hàn Tĩnh đều không có xuất hiện.

Nhưng mà Minh Nguyệt có thể khẳng định hắn cũng không có hoàn toàn chặt đứt liên hệ, bỡi vì nha hoàn phụ trách hầu hạ còn ở đây, nếu thật sự không trông coi nàng, hắn đã sớm thu hồi “Thức thần.”

Việc hiện tại có thể làm chỉ là chờ đợi.

Bỡi vì nguyệt sự đã hết, Minh Nguyệt cũng có thể tự do hành động, không cần luôn luôn nằm ở trên giường, bình thường sẽ đi ra ngoài hít thở không khí, mà trong lữ điếm lại là nơi long xà hỗn tạp, đã sớm nghe nói trong này có cô nương độc thân đang ở trọ, sau khi nhìn thấy người thật, tự nhiên cũng khiến cho không ít người nổi lên tà niệm.

Vào lúc ban đêm, Minh Nguyệt chuẩn bị đi ngủ, chợt nghe bên ngoài cửa phòng truyền đến âm thanh quái dị, giống như có người ý đồ muốn cậy cửa, lúc đầu còn nghĩ rằng là Hàn Tĩnh đã trở lại, nhưng mà sau khi suy nghĩ cẩn thận lại, hắn căn bản không cần mở cửa tiến vào, ý niệm này khiến nàng nhanh nhẹn nhảy xuống giường, lấy cái bàn đến ngăn chặn cửa phòng.

“Sao lại không mở ra được?”

“Ta đến thử xem…”

Vài nam nhân uống say khướt dứt khoát phá cửa.

“Cô nương một mình thật tịch mịch đi…”

“Chúng ta đến giúp ngươi….”

“Nhanh chút mở cửa a…”

Minh Nguyệt dựa vào ánh sáng mỏng manh của cây nến, chung quanh tìm kiếm vũ khí phòng thân.

Mấy ngày nay bỡi vì có nam nhân kia bên người, cho nên căn bản chưa từng sống một mình chân chính, cũng chưa từng nghĩ đến sẽ phát sinh loại tình cảnh này, cho đến giờ này khắc này, Minh Nguyệt mới thật sự sợ hãi.

Nàng lấy đồ có thể dùng tới đều chặn lại trước cửa phòng, nhưng dù sao cũng không nhiều lắm, người bên ngoài lại cứng rắn muốn xông vào, thời gian hiện tại mới là vấy đề chính.

“Ta không thể ngồi chờ chết…” Nhưng mà kêu cứu mạng thì hữu dụng sao? Nơi này lại không phải là thế giới ban đầu, không có cảnh sát, càng sẽ không có người chìa tay ra giúp đỡ, cho dù bị cường bạo, thậm chí bị giết, cũng chỉ có thể tự chấp nhận mà thôi.

Cửa phòng không ngừng truyền đến tiếng vang ‘bang bang’, căn bản không thấy người trong lữ điếm ra mặt can thiệp, lưng Minh Nguyệt dán vào vách tường, lại nhìn chằm chằm cánh cửa đã không chịu nổi một kích kia, người bên ngoài tuỳ thời đều có thể phá cửa mà vào, mà đầu óc chính mình không chỉ trống rỗng, ngay cả lòng bàn tay cũng đều đổ mồ hôi lạnh.

Liền ngay vào lúc này, bên ngoại lại truyền đến một trận xôn xao.

“Oa…”

“Sao lại như vậy…. A!”

“Có quỷ a!”

Vài nam nhân có ý đồ xông vào phòng phát ra tiếng kêu hoảg sợ, tiếp theo là âm thanh nặng nề của vật thể bị ném rơi trên đất, sao đó lại là khóc thét, cuối cùng là té bò bỏ trốn mất dạng.

Hết thảy lại trở về yên tĩnh, một bóng dáng cao lớn quen thuộc từ ngoài cửa đi vào.

Hàn Tĩnh thu lại vẻ phẫn nộ trên mặt, duy chỉ còn lại sốt ruột :”Ngươi không sao chứ?”

“Mấy ngày nay ngươi chạy đi nơi nào?”Minh Nguyệt nhìn thấy bóng dáng hắn xuất hiện, lập tức phát ra tiếng khóc, vừa khóc vừa mắng :”Cư nhiên đem một mình ta quăng ở trong này…”

Hắn vì hành động bổ nhào vào người của Minh Nguyệt nhất thời có chút sững sờ :”Ta cũng không có đem một mình ngươi quăng ở chỗ này… Không phải là đã để nha hoàn đến hầu hạ ngươi sao?”

“Ta không thấy được ngươi, cũng không biết ngươi có phải sẽ không trở lại nữa không…” Sau khi bị kinh hách, nàng trở nên có chút cuồng loạn :”Cho dù là tức giận, ngươi có thể đánh ta, mắng ta… Không cầm đem ta quăng ở nơi này…”

“Ta cũng chưa nói qua sẽ không trở lại…” Thấy Minh Nguyệt hung hăng khóc, khiến Hàn Tĩnh có chút luống cuống không biết làm sao.

“Ít nhất cũng phải biến ra một cái dao đưa cho ta, ta còn có thể tự vệ…” Nàng khóc đến run rẩy, đem nưới mắt, nước mũi tuỳ ý bôi lên người Hàn Tĩnh.

“Không cần dao, ta sẽ ở bên người bảo vệ ngươi.”

Minh Nguyệt vừa khóc vừa chửi người :”Ngươi lại không có ở đây, làm sao có thể bảo hộ ta? Lần sau nếu lại mất tích như vậy, ta liền sẽ không bao giờ nhìn đến ngươi nữa…” Nàng biết loại uy hiếp ngoài miệng này, nghe thấy thật là ngây thơ, nhưng nàng cũng không thể quản nhiều như thế, chỉ là không nghĩ lại phải trải qua một lần sợ hãi vừa rồi nữa.

“Ta cam đoan lần sao sẽ không như thế.” Hàn Tĩnh có chút bất đắc dĩ, có chút muốn cười, nhưng lại càng có thương tiếc nhiều hơn, biết nàng đã rất sợ, cho nên mới có thể lộ ra một mặt yếu ớt như vậy.

“Cảm ơn ngươi đã 9ến cứu ta…” Nàng để cái trán dựa vào trong ngực hắn, không ngừng khóc thút thít.

Cuối cùng sau khi đem nỗi sợ hãi phát tiết xong, nàng cũng bình tĩnh lại không ít, Minh Nguyệt mới mở miệng nói tiếng cảm ơn.

Hàn Tĩnh không nói một câu, chỉ là đem cánh tay vòng lại, gắt gao ôm lấy nàng, phần ấm áp này chính mình không nghĩ sẽ mất đi, càng muốn vĩnh viễn giữ trong tay.

“Còn có… Thực xin lỗi.” Nàng rầu rĩ nói.

“Vì sao xin lỗi.”

“Bỡi vì ta tổn thương tâm của ngươi…” Minh Nguyệt lấy mu bàn tay lau khoé mắt :”Cũng vì sự tự cho là đúng của ta hướng ngươi xin lỗi, cho tới nay ta đều tự cho rằng bản thân có thể cảm thấy sự thống khổ của người khác, có thể an ủi người khác, kết quả bất quá chỉ là nói ngoài miệng mà thôi… Ta căn bản không nhìn thấy vết thương chân chính, càng đừng nói là cảm động lây…”

Minh Nguyệt dùng sức hít hít mũi, gắt gao nhìn chằm chằm ngực hắn, không còn mặt mũi nào ngẩng đầu lên nhìn hắn.

“Từ đầu đến cuối đều nghĩ cho bản thân, chẳng phải suy nghĩ cho ngươi… Rõ ràng là muốn giúp ngươi, lại đem điều kiện đến trao đổi, không có nghĩ đến như thế lại càng đả thương ngươi, đổi lại là ta, ta cũng sẽ tức giận đến hộc máu…” Nàng cuối cùng cũng suy nghĩ thông suốt :”Xin ngươi tha thứ cho ta, cũng xin cho ta thu hồi lời nói ngày đó…”

Hắn dùng tay nâng khuôn mặt Minh Nguyệt lên, dùng ngón cái cẩn thận khẽ vuốt da thịt bên trên.

“Ngươi thật sự nghĩ như vậy?” Mặc dù có rất tức giận, nhưng cũng vì lời giải thích của nàng mà lại được an ủi đôi chút.

“Ân.” Minh Nguyệt trịnh trọng gật đầu, sau đó giương đôi mắt đẫm nước nhìn hắn :”Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần một ngày ta còn sống, ta đều nguyện ý bồi ở bên người ngươi, không cần lấy điều kiện ra trao đổi, cũng không cần trả giá đại giới, là thật cam tâm tình nguyệt ở lại.”

Ánh mắt Hàn Tĩnh trở nên kích độnh :”Đây chính là ngươi chính miệng đáp ứng.”

“Đúng, là chính miệng ta đáp ứng không sai, chỉ là…” Nàng nâng cằm :”Đợi đến một đời này kết thúc, ngươi muốn bắt trụ hồn phách của ta, liền xem ngươi có bản lĩnh đó hay không, bỡi vì ta sẽ không ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.”

Hắn dùng lực nắm lấy khuôn mặt Minh Nguyệt, lớn tiếng chất vấn :”Vì cái gì?”

“Bỡi vì thứ kia không gọi là ‘còn sống’…” Minh Nguyệt nghĩ đến năm ngàn đại quân bi thương, gào thét, oán khí, trầm trọng đến nổi làm cho người ta không thể chấp nhận, nàng thật sự không muốn trở thành một trong số đó :”Cho dù ta có thích ngươi như vậy, có bao nhiêu ý niệm muốn ở lại bên cạnh nguôi, ta cũng không cần sống như vậy.”

Mnh Nguyệt thừa nhận người chính mình thích sinh tiền là một phiên vương có quyền cao chức trọng, sau lại nhận đến hương khói cung phụng của chúng sinh mà trở thành thần sông, là nam nhân có tính khí cố chấp lại kì quái nhưng rất đáng yêu, càng là người khác phái lần đầu tiên nàng thích, muốn hiểu biết hắn nhiều hơn, muốn biết ý nghĩ của hắn, không muốn lại nhìn thấy dáng vẻ không vui của hắn.

Nhưng mà thích thì cứ thích, cũng không thể mù quáng đến nỗi mất đi lý trí, cái gì cũng đều thuận theo ý hắn, đó không phải là giúp hắn, mà là đang hại hắn.

“Nếu đã thích ta, đã muốn ở lại bên ta, vì cái gì không chịu vĩnh viễn ở cùng ta?” Hai mắt hắn đỏ ngầu thét lên đầy chất vấn.

Minh Nguyệt nắm lấy tay hắn, nghiêm cẩn nói :”Vĩnh viễn ở cùng ngươi, ngươi liền sẽ cảm thấy hạnh phúc sao?”

“…Hạnh phúc?” Hai chữ này với hắn mà nói thật rất xa lạ.

Nàng yên lặng nhìn biểu cảm nghi hoặc của nam nhân trước mặt, giống như chưa bào giờ nghe qua cái gì gọi là hạnh phúc, khiến Minh Nguyệt rất đau lòng.

Mười tám năm nay, Minh Nguyệt là sống trong hoàn cảnh bình thường nhưng tràn ngập tình yêu thương mà lớn lên, quá mức hạnh phúc, nhưng là nên hình dung loại cảm giác này đây? Phải làm sao mới có thể khiến hắn cảm nhận được cảm giác đó đây?”

“Cho dù ngươi bắt trụ hồn ta, nhưng tâm của ta cũng không còn ở trong đầu, một cái hồn phách, không có tình cảm, không có phản ứng, sẽ làm cho ngươi càng cảm thấy tịch mịch mà thôi…” Nàng lau đi nước mắt chứa trong mắt :”Nếu như ngươi muốn nhất định phải làm như vậy, ta cũng sẽ không thể ngăn cản, chỉ có thể nhìn ngươi làm những chuyện không thể.”

“Vì cái gì?” Hắn gào thét.

“Bỡi vì ta thích ngươi a…” Minh Nguyệt dùng hết khả năng ôm chặt hắn :”Cho nên hi vọng ngươi có thể vui vẻ, ta muốn ngươi có thể có được hạnh phúc, không cần tiếp tục thống khổ như vậy, nhưng mà nên làm sao mới có thể cảm nhận được đây? Ninh vương, ngươi nói cho ta biết đi…”

“Không cần rời khỏi ta!” Hắn dùng hai tay ôm nàng, gương mặt chôn sâu vào cổ nàng, tiếng nói đè nén mà chua chát.

Minh Nguyệt muốn khóc, nhưng là vừa muốn cười.

Bàn tay nhỏ bé vỗ về tấm lưng cương trực của Hàn Tĩnh, cho đến khi cơ bắp trầm tĩnh lại mới mở miệng.

“Xem ra tạm thời không có cách nào có chung nhận thức… Nhưng mà cũng không quan trọng, tuy rằng ta không biết bản thân có thể sống được bao lâu, nhưng hẳn là vẫn còn một chút thời gian nhất định nha.” Nàng cứng rắn cười một tiếng :”Chúng ta cùng nhau tìm cách, nhất định sẽ có thể tìm được một biện pháp tốt cho cả hai, còn bây giờ, ta sẽ luôn luôn luôn luôn ở bên cạnh ngươi…”

“Thật sự là sẽ luôn luôn luôn luôn ở cùng ta?” Giờ phút này Hàn Tĩnh rất thống hận bản thân, quả thực rất giống đứa nhỏ yếu ớt, không nên để loại chuyện này phát sinh mới đúng.

Hắn không nên bị bất luận kẻ nàio dao động, nhưng mà nội tâm lúc đầu phong bế lại xuất hiện khe hở, liền khiến địch nhân có thể nắm bắt, lại không thể địch nổi, mãi cho đến khi binh bại như núi đổ.

“Chỉ cần còn sống một ngày, ta tuyệt sẽ không rời đi ngươi…” Minh Nguyệt chính miệng nhận lời hắn, cũng nhắc lại quyết định của mình :”Ta cũng sẽ nổ lực mang đến hạnh phúc cho ngươi.”

Tâm tình như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Không chỉ dùng miệng nói ra, có thể khiến nam nhân này học được cách buông bỏ tất cả, có thể mở lòng, mà là càng muốn dụng tâm, còn có dùng hành động thực tế để chứng minh.


/30

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status