Lần Nữa Làm Người

Chương 65: Ngoại truyện 6: Về sau

/65


Gần đây Lưu Kình mang tâm sự nặng nề. Một người bạn trong giới kinh doanh của anh chuyên về lĩnh vực ô tô đang ăn nên làm ra thì tai nạn chết trên đường đi công tác.

Lưu Kình cảm thấy việc đời quá đỗi vô thường.

Khi anh đến viếng, vợ cả đang đánh nhau túi bụi với vợ lẽ, tạo nên cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Không chỉ vợ, con cái, mà ngay cả anh chị em, cô dì chú bác cũng kéo nhau ra tranh cãi.

Lưu Kình vốn coi nhẹ tình thân, nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến anh cảm khái.

Anh than thở cho nhân tình thế thái, chợt nghĩ nếu một mau bản thân anh xảy ra chuyện, Vệ Tiếu biết làm sao đây?

Mặc dầu anh nắm trong tay một công ty lớn, nhưng mọi việc từ trong ra ngoài, Vệ Tiếu không hề hiểu, hơn nữa cậu cũng chẳng muốn can thiệp vào công việc quản lý cùng với anh.

Đầu óc Lưu Kình lập tức suy tính, chỉ e khi xảy ra chuyện, những người bên cạnh anh sẽ ăn tươi nuốt sống Vệ Tiếu mất. Nghĩ đến điều đó, anh toát mồ hôi vì sợ.

Anh hao tâm khổ tứ kiếm tiền xây dựng cơ nghiệp, không phải vì muốn mang đến cho Vệ Tiếu cuộc sống sung túc hơn sao? Điều này sao anh không nghĩ ra sớm hơn chứ?

Lưu Kình tự khóa mình trong sợ hãi. Mấy ngày liền sau đó, cứ trông thấy bất kì ai bên cạnh, anh đều có cảm giác họ là những kể tiểu nhân cần phải đề phòng.

Lưu Kình vốn không phải người lương thiện, lúc này lại là điều kiện thuận lợi để đánh động bản chất tiểu nhân trong anh.

Những suy nghĩ đáng sợ ấy làm Lưu Kình không thể nào chợp mắt được. Anh đã hơn ba mươi tuổi, độ tuổi sung sức nhất, thế nhưng có nhiều việc như thể ông trời đã sắp đạt sẵn, trong khi Vệ Tiếu, từ xưa đến nay vốn là người thẳng thắn, những thứ mà anh cho cậu, cậu đều miễn cưỡng thu nhận.

Lưu Kình suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy có điều gì đó bất ổn.

Anh thật sự quá để tâm chuyện lập di chúc, đến công ty cũng dằn vặt nhiều về chuyện này, hơn nữa sản nghiệp của gia đình anh quá đồ sộ, giải quyết vấn đề này quả không đơn giản chút nào, nên đích thân Lưu Kình tự mình tìm đến văn phòng luật sư uy tín nhất, tìm các chuyên gia am tường nhất về lĩnh vựac này để đem nội dung cụ thể của từng điều khoản ra nghiên cứu một cách kỹ lưỡng. Sự dằn vặt như vậy kéo dài mất hơn một tháng.

Vệ Tiếu cũng không biết Lưu Kình bận rộn việc gì, chỉ thấy gần đây anh tỏ ra vô cùng mệt mỏi, cứ về đến nhà là nằm sõng soài trên ghế sofa, bộ dạng cứ như thể sắp tắt thở.

Khi Vệ Tiếu lại gần, anh sẽ nhìn cậu bằng ánh mắt buồn bã. Ánh mắt đó khiến Vệ Tiếu hoảng sợ.

Vệ Tiếu biết Lưu Kình làm ăn rất mát tay, mấy năm gần đây sự nghiệp phát triển, khí chất oai phong nơi anh càng toát ra mãnh liệt hơn bao giờ hết, những lần xuất hiện trên truyền hình, trông ra dáng ông chủ lớn lắm. Lưu Kình đã như thế, Vệ Tiếu biết mình không có lý gì phải lo lắng cho anh.

Vì thế sau khi hai người về đến nhà, thông thường đều là Lưu Kình hỏi thăm công việc của Vệ Tiếu trước, còn Vệ Tiếu từ xưa đến nay không bao giờ lo lắng đến chuyện công ty của Lưu Kình. Hơn nữa Lưu Kình ở trong một công ty lớn như thế, nếu như có biến động nhỏ, thì có lẽ đã lên ti vi lâu rồi.

Chỉ là lần nào Lưu Kình trở về cũng như thế cả, Vệ Tiếu bông xnhieen lại âu lo chẳng may công ty Lưu Kình đang gặp phải trở ngại lớn thì sao, bèn chọn thời điểm trước khi đi ngủ hỏi Lưu Kình một câu: “Gần đây có phải anh gặp điều gì khó khăn không? Em thấy sắc mặt của anh không được tốt lắm.”

Lưu Kình co mình trên giường rền rĩ, đợi khi Vệ Tiếu cũng nằm xuống, mới nghiêng người sang ôm chặt cậu.

Lưu Kình dù có than phiền gì cũng không thể nói với Vệ Tiếu, anh hiểu rõ tính cậu, chỉ sợ mình nói ra thì cậu sẽ chẳng để anh làm gì cả, không chừng Vệ Tiếu lại giận, cho rằng anh làm chuyện dư thừa.

Lưu Kình lại than ngắn thở dài, nhưng nghĩ đến bản thân một mai nào đó vận số vô thường, không thể giờ giờ phút phút chăm sóc cho Vệ Tiếu được nữa, anh không thể nào ngủ ngon. Anh nghĩ cho dù khả năng chỉ có một phần vạn, thì anh cũng sẽ lo liệu chu toàn cho hậu vận của Vệ Tiếu.

Lưu Kình nghĩ như vậy, rồi tiếp tục bắt tay giải quyết công việc dang dở.

Cùng với xử lý những việc trong công ty, Lưu Kình cuối cùng đã hoàn thành xong việc di chúc. Anh đã thảo ra những điều khoản vô cùng rõ ràng cẩn trọng, ngay cả việc pháp luật hiện chưa công nhận hôn nhân đồng giới, anh cũng đã nghĩ đến.

Cũng vì vấn đề thân phận của Vệ Tiếu mà Lưu Kình vô cùng mệt mỏi, điều mà anh không hiểu là, xã hội ngày nay công khai chấp nhận quyền thừa kế đối với con ngoài giá thú, nhưng tại sao lại không bảo vệ quyền được tự do hôn nhân với người đồng tính luyến ái? Lưu Kình trách thì trách vậy, nhưng công việc lại xử lý vô cùng nhanh chóng và ổn thỏa, chỉ còn lại những văn bản cần ký tên thì anh để lại cho cậu.

Buổi tối về nhà, lòng Lưu Kình cứ thấp thỏm lo lo, chỉ sợ khi anh đưa cho cậy ký tên, cậu sẽ nói gì đó, hoặc sẽ cự tuyệt điều này, thế là tất cả những việc mà anh làm đều đổ sông đổ bể.

Lưu Kình căng thẳng quan sát sự phản ứng của Vệ Tiếu một cách cẩn thận, đợi khi cả hai chuẩn bị đi ngủ, anh mới dám nhân cơ hội đêm mấy văn bản đó đưa cho Vệ Tiếu.

Công việc hàng ngày của Vệ Tiếu làm cậu tiêu hao rất nhiều sức lực, buổi tối hầu như vừa đặt xuống đã ngủ rồi, vậy mà giờ chưa kịp chợt mắt đã bị Lưu Kình đem văn bản ra hù dọa.

Cậu tò mò lật từng trang ra xem, bên trong đều là những thuật ngữ rất chuyên nghiệp, còn có một số tài liệu nữa, Vệ Tiếu lật mấy trang nhưng không hiểu đây là gì cả.

Thật ra Lưu Kình đã lên kế hoạch từ lâu, cố ý đem những thứ khó hiểu đặt ở trên. Anh muốn lừa Vệ Tiếu ký tên trước, rồi mới từ từ giải thích tình hình thực tế cho cậu.

Vệ Tiếu lại không dễ hồ đồ, ngừng lại rất lâu, cậu mới ngẩng đầu nhìn sang hướng Lưu Kình, ánh mắt nghiêm nghị. Thái độ này khiến Lưu Kình bắt đầu căng thẳng trở lại.

Vệ Tiếu nghiêm mặt lại rồi thở dài, đoạn nắm chặt tay Lưu Kình, nói với anh bằng chất giọng nhẹ nhàng đến không ngờ: “Lưu Kình à, công ty phải chăng đã gặp chuyện gì rồi? Anh đừng quá áp lực, dù có khó khăn gì chúng ta đều có thể vượt qua cơ mà. Tuy thu nhập của em không cao, nhưng chỉ cần cố gắng chăm chỉ, chắc chắn cuộc sống chẳng có vấn đề gì hết. Người ta sống với nhau, không phải ăn sơn hào hải vị hằng ngày mới hạnh phúc, đói với em, chỉ cần chúng ta sống tốt với nhau thì cái gì cũng có cả. Anh nên nghĩ thoáng một chút đi, thật đấy, vì anh còn có em, sợ gì chứ?”

Lưu Kình ngớ người, nghĩ hồi lâu mới hiểu rõ ý của Vệ Tiếu. Những ngày gần đây, về đến nhà anh đều mệt nhừ người, chắc chắn đã khiến cho Vệ Tiếu hiểu lầm, có lẽ Vệ Tiếu nghĩ rằng công ty anh vừa xảy ra vấn đề gì.

Nhất thời Lưu Kình chẳng biết nói gì cho đặng.

Lưu Kính hít mấy hơi thật sâu, nuốt lời toan thốt xuống, giả vờ tiều tụy, nhìn vào xấp văn bản trên tay rồi nói với Vệ Tiếu: “Đến bước này thì anh không giấu em gì nữa, bây giờ anh muốn chuyển giao một số thứ, tốt hay không anh không dám chắc. Anh thật sự không tin tưởng ai cả, chỉ có thể nương tựa vào em thôi, đương nhiên nếu em không bằng lòng thì anh sẽ nghĩ cách khác…”

Vệ Tiếu nghe xong, lập tức cầm bút ký, thậm chí ký rất nhanh đến độ không kịp xem mình đã ký cái gì nữa, có những chỗ suýt ký nhầm, Lưu Kình phải chỉ cho cậu ký lại. Nhìn dáng vẻ Vệ Tiếu lúc này, Lưu Kình không kìm được mới đùa cậu: “Em không thử trong đó viết gì à? Lỡ như anh muốn bán em đi thì phải làm thế nào?”

Vệ Tiếu không dừng lại mà tiếp tục ký: “Bán thì bán. Em chưa từng nghĩ chúng ta là hai người, em coi anh là một phần của em.”

Cuối cùng Vệ Tiếu đã ký tên xong, đưa tập văn kiện cho Lưu Kình, tay cậu quàng tới dùng hết sức ôm chặt lấy anh.

Đầu óc Lưu Kình choáng váng. Vệ Tiếu đè lên trên, luồn tay vào quần, tay kia nhanh chóng cởi áo quần của anh.

Hầu như chẳng chần chừ gì nữa, cả người Vệ Tiếu ngồi xuống đùi Lưu Kình.

Đây là tư thế Lưu Kình thích nhất, nhưng Vệ Tiếu thường hay ngượng ngùng, từ chối tư thế này, mà Lưu Kình cũng không miễn cưỡng cậu.

Nhưng bây giờ Vệ Tiếu lại chủ động, nhìn chằm chằm vào Lưu Kình, như thể một lời động viên yên ắng.

Lưu Kình quả thật không không chế được bản thân nữa, nôn nóng như vừa uống thuốc kích thích, đợi Vệ Tiếu vừa cởi quần ra liền tiến vào trong.

Sau một hồi điên cuồng, Lưu Kình bỗng nhiên nhớ ra một vấn đề. Anh nghĩ có nên giải thích chuyện di chúc cho Vệ Tiếu nữa hay không, phúc lợi tốt như vậy cơ mà… Rồi lại nghĩ hay cứ đợi thêm vài nằm nữa.

Cứ thế kéo dài rất lâu sau đó, Vệ Tiếu vẫn đinh ninh công ty Lưu Kình đang đối mặt với khó khăn, nhưng đâu ngờ rằng, một hôm xem ti vi thấy tin công ty Lưu Kình tiến quân vào thị trường Mỹ, Vệ Tiếu bấy giờ mới biết, hình như cậu lại mắc mưu anh rồi.

——HẾT——


/65

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status