Lăng Lập Thành nhìn kỹ vào nơi tư mật của cô, dịch thủy đã tiết ra ướt nhẹp do nãy giờ anh kích thích.
Bảo bối của anh là một tiểu dâm đãng nha.
" Ninh, em chảy thật nhiều nước nha "
Tần Tử Ninh bụm mặt xấu hổ, sao anh có thể nói ra những lời như vậy chứ? Xấu hổ chết mất.1
Lăng Lập Thành bật cười cúi xuống dùng lưỡi liếm xung quanh nơi tư mật rồi bắt đầu mút máp, anh hút sạch những dịch thủy chảy ra bên ngoài của cô. Đầu óc của Tần Tử Ninh lúc này trống rỗng, không còn suy nghĩ được gì nữa cả. Hơi thở của cô cũng trở nên rối loạn, tay nắm chặt drap giường, uốn éo thân người khó chịu.
" Ưmmm..."
" Thành...Ưm..."
Tần Tử Ninh cố gắng ngồi dậy câu lấy cổ anh, cô quá khó chịu, cô muốn nhiều hơn, nhiều hơn như thế này nữa.
Lăng Lập Thành đặt tay lên mông của cô bóp mạnh một cái, âm thanh trầm thấp ra lệnh.
" Cởi đồ cho anh, anh thỏa mãn cho em"
Tần Tử Ninh có chút ủy khuất nhìn anh. Sao anh không tự cởi, cô cởi sẽ rất lâu nha, cô không chịu nỗi nữa rồi.
" Mau lên "
Anh đánh nhẹ vào mông cô.
Bàn tay nhỏ xinh của Tần Tử Ninh đặt lên hàng khuy áo của Lăng Lập Thành, cô mở từng khuy một, cuối cùng chiếc áo cũng được cởi ra.
Bàn tay của Lăng Lập Thành cũng đâu rảnh rỏi. Anh nắn bóp bầu ngực mềm mại của cô đủ hình dạng, còn vân vê nhũ hoa màu hồng nhạt đang dựng đứng của cô.
Tần Tử Ninh nhìn thấy thân hình rắn chắc, màu da đồng của Lăng Lập Thành mà không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
Chồng của cô thật tuyệt nha, còn đẹp hơn mấy anh diễn viên trên phim Hàn.
Lăng Lập Thành nhìn thấy cô gái nhỏ này như đang khêu khích anh, anh đưa tay tự cởi quần cho mình. Chiếc quần âu và quần lót rơi xuống, vật nam tính to lớn của anh được giải phóng tự do mà ngẩng cao đầu lên.
Tần Tự Ninh mặt mày tái mét nhìn vào cậu nhỏ của anh. Thứ này làm sao có thể cho vào người của cô được chứ? Có khi nào không vừa không?
Lăng Lập Thành biết cô đang sợ gì. Anh đè cô xuống giường, mút máp bộ ngực của cô, đưa một ngón tay vào h*a huy*et của cô nới lỏng.
Chết tiệt, sao lại chặt khít thế này.
" Ninh, em thả lỏng cơ thể cho anh vào được không? "
" Nó...lớn quá "
" Ngoan, nhịn đau một chút, sẽ thoải mái nhanh thôi "
Lăng Lập Thành hôn lên môi cô như trấn an. Tần Tử Ninh gật gật đầu, cô cũng rất muốn anh. Bên dưới cứ nhớp nháp, trống rỗng làm cô rất khó chịu.
Lăng Lập Thành quỳ trên giường ở giữa hai chân của cô, cậu nhỏ của anh đã đứng từ rất lâu, cứng đến trướng đau. Anh nhẹ nhàng từ từ đi tới, dừng trước huyệt đạo chặt hẹp của cô chà sát lên. Cô bắt đầu uốn éo thân người, cơ thể nóng ran lên, anh làm thế này chẳng khác đang đầy đọa cô.
" Ưm....Thành...hic"
" Ngoan, anh cho em "
Lăng Lập Thành mỉm cười đẩy mạnh vào bên trong chặt khít của cô, cô hét lên, cơ thể của cô như bị xé rách.
" Đau...Thành "
Cả cơ thể của Lăng Lập Thành tê rần, anh nhẹ nhàng trấn an cô. Anh bây giờ cũng rất khó chịu khi cô bé của cô cứ kẹp chặt anh, đẩy tới cũng không được.
" Ninh, em thả lỏng ra...thả lỏng sẽ không đau nữa "
Tần Tử Ninh quan sát thấy sắc mặt của anh cũng không tốt, chắc anh đang rất khó chịu, cô nắm chặt drap giường nhẹ nhàng gật đầu.
" Anh làm đi, em không đau...lắm đâu "
Lăng Lập Thành cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi động mạnh thân dưới một cái, cậu nhỏ của anh liền chôn vùi vào bên trong của cô. Một dòng máu đỏ chảy ra rớt xuống drap giường, điều đó chứng minh rằng cô đã mất đi sự trong trắng. Cô bây giờ đã thuộc về anh, cả trái tim lẫn thể xác, một mình anh, Lăng Lập Thành.
" Hức..."
Lăng Lập Thành nhẹ nhàng di chuyển cho cô quen với kích thước của anh. Qua một lúc Tần Tử Ninh không còn thấy đau nữa mà khoái cảm ập đến dữ dội.
" Thành... em vẫn cảm thấy...khó chịu "
Anh bật cười, mạnh mẽ rút ra đâm mạnh vào, mạnh mẽ di chuyển, những cú thúc của anh làm cô rất sướng, rất thoải mái.
" Ưm...á....ưm "
Tốc độ của anh càng ngày nhanh, anh đã không đụng đến phụ nữ hơn 3 năm rồi nên hôm nay anh không thể kiểm soát được, cứ mạnh mẽ muốn cô.
Tần Tử Ninh cảm giác rất sung sướng, thoải mái vô cùng. Cô vô thức chuyển động phối hợp cùng với anh, khiến anh thêm kích thích mà làm mạnh mẽ hơn, mỗi lần đâm vào là chạm vào thành tử cung của cô.
Bầu ngực to tròn theo chuyển động mà đung đưa trước mắt anh, cái miệng nhỏ phát ra những âm thanh rên rỉ câu dẫn anh. Anh há miệng ngậm lấy một bên ngực cắn mút, bàn tay thì bóp mạnh vào mông cô nhưng bên dưới vẫn nhiệt tình ra vào.
" Ưm....ưm...sướng quá..."
" Sướng lắm sao, bảo bối? "
" V...âng..sướng...lắm...ưm "
Trong căn phòng rộng lớn tiếng rên rỉ của Tần Tử Ninh và tiếng thở dốc của Lăng Lập Thành hòa quyện lại làm một. Cô bây giờ không còn biết trời trăng hoa lá gì cả, cứ nằm đó rên rỉ thỏa mãn.
" Nhẹ...Thành...Ưm "
Lăng Lập Thành bây giờ đâu còn tiếp nhận thông tin nào nữa. Dù bên ngoài trời có sập xuống thì anh cũng chả quan tâm.
Qua rất lâu sau đó, Lăng Lập Thành gắt gao mạnh mẽ chạy nước rút, anh khẽ gầm lên một tiếng, rút cậu nhỏ ra bên ngoài. Chất dịch ấm nóng phun đầy lên bụng dưới của cô. Cả hai hiện tại chưa tính đến chuyện có con vì Tần Tử Ninh còn đang học. Mặc dù anh rất muốn có con nhưng anh vẫn muốn cho cô lấy bằng luật sư trước, sau đó mới tính đến chuyện có con.
Lăng Lập Thành dựa người vào thành giường thỏa mãn rồi kéo cô ôm vào lòng. Cơ thể của cô bây giờ mềm nhũn mặc anh ôm lấy.
" Mệt không? "
" Mệt, nhưng mà..rất thích "
Lăng Lập Thành mỉm cười xoa xoa bã vai của cô. Anh thấy rất có lỗi với cô, anh không cho cô được thứ gì cả nhưng ngược lại Tần Tử Ninh cho anh rất nhiều.1
" Anh xin lỗi "
" Tại sao lại xin lỗi em? "
" Anh từng như thế..."
" Đừng "
Tần Tử Ninh đưa tay bụm miệng anh lại. Cô không muốn anh nhắc lại chuyện quá khứ. Đã là quá khứ thì đừng bao giờ nhắc tới, cô không muốn nghe.
" Thành...em không quan tâm trước đây anh từng làm gì. Thứ em quan tâm là ở hiện tại và tương lai. Chỉ cần anh luôn yêu em, em bằng lòng làm mọi thứ vì anh, vì gia đình nhỏ của chúng ta."
" Cảm ơn em, Tử Ninh "
Lăng Lập Thành ôm chặt Tần Tử Ninh vào lòng, cúi xuống hôn vào đỉnh đầu của cô. Mặc kệ phía trước có bao nhiêu sóng gió, anh nguyện sẽ cùng cô vượt qua.
- ---------------
Viết chap H+ nhức đầu quá mọi người. LIKE và VOTE cho em bớt nhức đi mọi người ????1
Bảo bối của anh là một tiểu dâm đãng nha.
" Ninh, em chảy thật nhiều nước nha "
Tần Tử Ninh bụm mặt xấu hổ, sao anh có thể nói ra những lời như vậy chứ? Xấu hổ chết mất.1
Lăng Lập Thành bật cười cúi xuống dùng lưỡi liếm xung quanh nơi tư mật rồi bắt đầu mút máp, anh hút sạch những dịch thủy chảy ra bên ngoài của cô. Đầu óc của Tần Tử Ninh lúc này trống rỗng, không còn suy nghĩ được gì nữa cả. Hơi thở của cô cũng trở nên rối loạn, tay nắm chặt drap giường, uốn éo thân người khó chịu.
" Ưmmm..."
" Thành...Ưm..."
Tần Tử Ninh cố gắng ngồi dậy câu lấy cổ anh, cô quá khó chịu, cô muốn nhiều hơn, nhiều hơn như thế này nữa.
Lăng Lập Thành đặt tay lên mông của cô bóp mạnh một cái, âm thanh trầm thấp ra lệnh.
" Cởi đồ cho anh, anh thỏa mãn cho em"
Tần Tử Ninh có chút ủy khuất nhìn anh. Sao anh không tự cởi, cô cởi sẽ rất lâu nha, cô không chịu nỗi nữa rồi.
" Mau lên "
Anh đánh nhẹ vào mông cô.
Bàn tay nhỏ xinh của Tần Tử Ninh đặt lên hàng khuy áo của Lăng Lập Thành, cô mở từng khuy một, cuối cùng chiếc áo cũng được cởi ra.
Bàn tay của Lăng Lập Thành cũng đâu rảnh rỏi. Anh nắn bóp bầu ngực mềm mại của cô đủ hình dạng, còn vân vê nhũ hoa màu hồng nhạt đang dựng đứng của cô.
Tần Tử Ninh nhìn thấy thân hình rắn chắc, màu da đồng của Lăng Lập Thành mà không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
Chồng của cô thật tuyệt nha, còn đẹp hơn mấy anh diễn viên trên phim Hàn.
Lăng Lập Thành nhìn thấy cô gái nhỏ này như đang khêu khích anh, anh đưa tay tự cởi quần cho mình. Chiếc quần âu và quần lót rơi xuống, vật nam tính to lớn của anh được giải phóng tự do mà ngẩng cao đầu lên.
Tần Tự Ninh mặt mày tái mét nhìn vào cậu nhỏ của anh. Thứ này làm sao có thể cho vào người của cô được chứ? Có khi nào không vừa không?
Lăng Lập Thành biết cô đang sợ gì. Anh đè cô xuống giường, mút máp bộ ngực của cô, đưa một ngón tay vào h*a huy*et của cô nới lỏng.
Chết tiệt, sao lại chặt khít thế này.
" Ninh, em thả lỏng cơ thể cho anh vào được không? "
" Nó...lớn quá "
" Ngoan, nhịn đau một chút, sẽ thoải mái nhanh thôi "
Lăng Lập Thành hôn lên môi cô như trấn an. Tần Tử Ninh gật gật đầu, cô cũng rất muốn anh. Bên dưới cứ nhớp nháp, trống rỗng làm cô rất khó chịu.
Lăng Lập Thành quỳ trên giường ở giữa hai chân của cô, cậu nhỏ của anh đã đứng từ rất lâu, cứng đến trướng đau. Anh nhẹ nhàng từ từ đi tới, dừng trước huyệt đạo chặt hẹp của cô chà sát lên. Cô bắt đầu uốn éo thân người, cơ thể nóng ran lên, anh làm thế này chẳng khác đang đầy đọa cô.
" Ưm....Thành...hic"
" Ngoan, anh cho em "
Lăng Lập Thành mỉm cười đẩy mạnh vào bên trong chặt khít của cô, cô hét lên, cơ thể của cô như bị xé rách.
" Đau...Thành "
Cả cơ thể của Lăng Lập Thành tê rần, anh nhẹ nhàng trấn an cô. Anh bây giờ cũng rất khó chịu khi cô bé của cô cứ kẹp chặt anh, đẩy tới cũng không được.
" Ninh, em thả lỏng ra...thả lỏng sẽ không đau nữa "
Tần Tử Ninh quan sát thấy sắc mặt của anh cũng không tốt, chắc anh đang rất khó chịu, cô nắm chặt drap giường nhẹ nhàng gật đầu.
" Anh làm đi, em không đau...lắm đâu "
Lăng Lập Thành cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi động mạnh thân dưới một cái, cậu nhỏ của anh liền chôn vùi vào bên trong của cô. Một dòng máu đỏ chảy ra rớt xuống drap giường, điều đó chứng minh rằng cô đã mất đi sự trong trắng. Cô bây giờ đã thuộc về anh, cả trái tim lẫn thể xác, một mình anh, Lăng Lập Thành.
" Hức..."
Lăng Lập Thành nhẹ nhàng di chuyển cho cô quen với kích thước của anh. Qua một lúc Tần Tử Ninh không còn thấy đau nữa mà khoái cảm ập đến dữ dội.
" Thành... em vẫn cảm thấy...khó chịu "
Anh bật cười, mạnh mẽ rút ra đâm mạnh vào, mạnh mẽ di chuyển, những cú thúc của anh làm cô rất sướng, rất thoải mái.
" Ưm...á....ưm "
Tốc độ của anh càng ngày nhanh, anh đã không đụng đến phụ nữ hơn 3 năm rồi nên hôm nay anh không thể kiểm soát được, cứ mạnh mẽ muốn cô.
Tần Tử Ninh cảm giác rất sung sướng, thoải mái vô cùng. Cô vô thức chuyển động phối hợp cùng với anh, khiến anh thêm kích thích mà làm mạnh mẽ hơn, mỗi lần đâm vào là chạm vào thành tử cung của cô.
Bầu ngực to tròn theo chuyển động mà đung đưa trước mắt anh, cái miệng nhỏ phát ra những âm thanh rên rỉ câu dẫn anh. Anh há miệng ngậm lấy một bên ngực cắn mút, bàn tay thì bóp mạnh vào mông cô nhưng bên dưới vẫn nhiệt tình ra vào.
" Ưm....ưm...sướng quá..."
" Sướng lắm sao, bảo bối? "
" V...âng..sướng...lắm...ưm "
Trong căn phòng rộng lớn tiếng rên rỉ của Tần Tử Ninh và tiếng thở dốc của Lăng Lập Thành hòa quyện lại làm một. Cô bây giờ không còn biết trời trăng hoa lá gì cả, cứ nằm đó rên rỉ thỏa mãn.
" Nhẹ...Thành...Ưm "
Lăng Lập Thành bây giờ đâu còn tiếp nhận thông tin nào nữa. Dù bên ngoài trời có sập xuống thì anh cũng chả quan tâm.
Qua rất lâu sau đó, Lăng Lập Thành gắt gao mạnh mẽ chạy nước rút, anh khẽ gầm lên một tiếng, rút cậu nhỏ ra bên ngoài. Chất dịch ấm nóng phun đầy lên bụng dưới của cô. Cả hai hiện tại chưa tính đến chuyện có con vì Tần Tử Ninh còn đang học. Mặc dù anh rất muốn có con nhưng anh vẫn muốn cho cô lấy bằng luật sư trước, sau đó mới tính đến chuyện có con.
Lăng Lập Thành dựa người vào thành giường thỏa mãn rồi kéo cô ôm vào lòng. Cơ thể của cô bây giờ mềm nhũn mặc anh ôm lấy.
" Mệt không? "
" Mệt, nhưng mà..rất thích "
Lăng Lập Thành mỉm cười xoa xoa bã vai của cô. Anh thấy rất có lỗi với cô, anh không cho cô được thứ gì cả nhưng ngược lại Tần Tử Ninh cho anh rất nhiều.1
" Anh xin lỗi "
" Tại sao lại xin lỗi em? "
" Anh từng như thế..."
" Đừng "
Tần Tử Ninh đưa tay bụm miệng anh lại. Cô không muốn anh nhắc lại chuyện quá khứ. Đã là quá khứ thì đừng bao giờ nhắc tới, cô không muốn nghe.
" Thành...em không quan tâm trước đây anh từng làm gì. Thứ em quan tâm là ở hiện tại và tương lai. Chỉ cần anh luôn yêu em, em bằng lòng làm mọi thứ vì anh, vì gia đình nhỏ của chúng ta."
" Cảm ơn em, Tử Ninh "
Lăng Lập Thành ôm chặt Tần Tử Ninh vào lòng, cúi xuống hôn vào đỉnh đầu của cô. Mặc kệ phía trước có bao nhiêu sóng gió, anh nguyện sẽ cùng cô vượt qua.
- ---------------
Viết chap H+ nhức đầu quá mọi người. LIKE và VOTE cho em bớt nhức đi mọi người ????1
/61
|