* Cạch *1
Cách cửa phòng cấp cứu mở ra, Lăng Lập Thành ngay lập tức đứng dậy đi lại, anh vừa tức giận cũng vừa rất lo lắng cho Tần Tử Ninh.
" Cô ấy sao rồi?"
" Lăng thiếu, thiếu phu nhân đang mang thai hơn 4 tuần, cái thai đang rất yếu cần phải chăm sóc thật cẩn thận và tránh tình trạng như vừa rồi nếu không rất khó nói "1
Bác sĩ cau mày nhìn mọi người nói.
Lăng Lập Thành bây giờ không còn biết tên tuổi của mình nữa, anh đờ người ra như bị ngốc.
Ông bà Tần và ông bà Lăng vừa vui mừng cũng vừa rất lo lắng. Đây là đứa cháu đầu tiên nhưng lại bị như vậy, không thể không lo lắng được.
Lăng Lập Thành bừng tĩnh, anh nhanh chóng đi vào xem tình hình của cô như thế nào. Vừa mở cửa ra thì Tần Tử Ninh đã mếu máo nhìn anh, cô thật sự rất sợ, sợ bé con sẽ bỏ cô mà đi.
" Thành, em xin lỗi "
Nước mắt rơi xuống, giờ phút này cô cảm thấy rất áy náy với anh, cô làm cho con của cả hai gặp nguy hiểm, đến bảo vệ con mà cô cũng không làm được.
" Đừng khóc "
Lăng Lập Thành cố gắng nhịn cơn giận xuống đi lại lau nước mắt cho cô. Nếu bây giờ có nổi giận với cô thì cũng chẳng được gì, chỉ làm cho cô thêm đau lòng rồi ảnh hưởng đến đứa bé. Là một người mẹ, không ai mong muốn con của mình gặp nguy hiểm cả, và Tần Tử Ninh cũng vậy. Nếu lúc đó cô biết mình đang mang thai thì ngàn vạn lần cô cũng không dám xen vào. Cô sẽ tìm cách khác để giúp Kiều Nhi chứ cô cũng không thể làm ngơ, xem như không thấy.
" Em xin lỗi...hic "
" Được rồi, đừng khóc nữa sẽ ảnh hưởng đến con "
Bàn tay to lớn của Lăng Lập Thành đặt xuống chiếc bụng phẵng lì của cô vuốt ve nhẹ nhàng, trên môi anh không giấu được nụ cười hạnh phúc.
" Bác sĩ nói con mình rất yếu "
" Ừm, anh sẽ chăm sóc cho hai mẹ con em "
Lăng Lập Thành yêu chiều đặt nụ hôn lên trán của cô, mọi cơn tức giận trong lòng của anh khi nãy đều tan biến hết.
" Sau này em không dám như vậy nữa đâu, anh đừng giận em "
" Được được, anh không có giận em "
- ---------------
Sau đó Lăng Lập Thành đã bỏ hết công việc ở tập đoàn mà chăm sóc cho Tần Tử Ninh. Anh không cho cô bước xuống giường dù nữa bước, ăn hết món này đến món khác. Dù là thế nhưng cô cũng không dám nữa lời than phiền, cô biết tình hình của đứa bé rất nghiêm trọng, nếu như cô không cẩn thận thì sẽ mất con và điều đó cô không hề muốn.
Lăng Lập Thành cũng cho người đến trường bảo lưu kết quả học tập của cô. Mọi thứ đều không nằm trong dự định của cô, lúc đầu cô nghĩ mình mang thai ở tháng thứ 5 thì mới bảo lưu kết quả để ở nhà dưỡng thai, nhưng bây giờ thì không thể tiếp tục được rồi.
Lăng Lập Thành nào chịu bỏ qua cho những người đã làm vợ con của anh như thế này. Không phải tự nhiên Kiều Nhi lại đi làm tình nhân cho người khác rồi bị đánh, tất cả đều do Lăng Lập Thành.
Hôm bắt gặp Kiều Nhi sỉ nhục Tần Tử Ninh ở trường học, khi về anh đã bảo Lục Song làm cho Kiều thị phá sản. Kiều Nhi vì không quen với cuộc sống nghèo hèn nên đã vứt bỏ mặt mũi làm tình nhân cho người khác.
Số phận của những người làm cho Tần Tử Ninh bị động thai cũng sẽ không khác với Kiều Nhi là bao. Có thể đụng đến anh nhưng đừng bao giờ khờ dại đụng đến vợ con của anh, vì họ chính là tất cả của anh.
Thấm thoát đã 2 tháng trôi qua, Tần Tử Ninh bây giờ đã mang thai ở tháng thứ 3, mọi thứ cũng đã ổn định nhưng Lăng Lập Thành vẫn rất lo lắng vì đây là đứa con đầu tiên của anh.
Tần Tử Ninh đã tăng ký rất nhiều dù mang thai ở tháng thứ 3, trộm vía cô không nghén ăn mà chỉ nghén ngủ.
Hằng ngày Lăng Lập Thành luôn dành thời gian để nói chuyện với đứa bé trong bụng, anh sợ sau khi sinh ra lại mặt lạnh giống anh thì khổ. Nếu là con trai thì còn tạm chấp nhận được nhưng con gái thì mặt lạnh rất khó coi. Như vậy rất khó chọn chồng.
" Chồng, anh cho em xuống nhà cho thoải mái đi, hai tháng nay quanh quẩn trong phòng em khó chịu quá "
" Để anh bế em xuống, bác sĩ bảo em hạn chế đi lại nhiều, đặc biệt là đi cầu thang"
" Biết rồi mà, em đâu phải trẻ con "
Lăng Lập Thành bế Tần Tử Ninh xuống nhà ngồi ở sofa phòng khách. Nhưng vừa đặt mông ngồi xuống thì người làm đã mang thức ăn ra cho cô, cô nhìn thấy mà thở dài, chắc đến lúc sinh cô chẳng thể đi nổi vì quá mập.
" Thành, em vừa mới ăn mà "
" Ăn nhiều mới tốt cho con "
" Anh lúc nào cũng con rồi con. Em mập, em xấu rồi anh sẽ chán "1
Tần Tử Ninh cúi mặt, giọng lí nhí nói.
" Em đừng nghĩ ngợi lung tung rồi ảnh hưởng tới con. Em có biết em và con quan trọng với anh thế nào không? Anh chỉ cần em và con khỏe mạnh thôi "
Lăng Lập Thành ngồi xuống hôn vào gò má của cô. Anh không phải là người vì cái đẹp mà thay đổi, anh yêu cô là vì con người của cô, tuy hơi vụng về nhưng lại rất lương thiện.
" Thành, anh đã nghĩ ra tên cho con chưa? "
Lăng Lập Thành gật đầu, anh đã dành hai tháng để nghĩ ra hai cái tên cho con trai và cả con gái.1
" Là tên gì? "
" Con trai là Lăng Tử Hàn, con gái sẽ là Lăng Tử Yên, em thấy thế nào? "
Tần Tử Ninh mỉm cười thật cười, câu lấy cổ anh, đặt lên môi anh một nụ hôn thật kêu.
Cách cửa phòng cấp cứu mở ra, Lăng Lập Thành ngay lập tức đứng dậy đi lại, anh vừa tức giận cũng vừa rất lo lắng cho Tần Tử Ninh.
" Cô ấy sao rồi?"
" Lăng thiếu, thiếu phu nhân đang mang thai hơn 4 tuần, cái thai đang rất yếu cần phải chăm sóc thật cẩn thận và tránh tình trạng như vừa rồi nếu không rất khó nói "1
Bác sĩ cau mày nhìn mọi người nói.
Lăng Lập Thành bây giờ không còn biết tên tuổi của mình nữa, anh đờ người ra như bị ngốc.
Ông bà Tần và ông bà Lăng vừa vui mừng cũng vừa rất lo lắng. Đây là đứa cháu đầu tiên nhưng lại bị như vậy, không thể không lo lắng được.
Lăng Lập Thành bừng tĩnh, anh nhanh chóng đi vào xem tình hình của cô như thế nào. Vừa mở cửa ra thì Tần Tử Ninh đã mếu máo nhìn anh, cô thật sự rất sợ, sợ bé con sẽ bỏ cô mà đi.
" Thành, em xin lỗi "
Nước mắt rơi xuống, giờ phút này cô cảm thấy rất áy náy với anh, cô làm cho con của cả hai gặp nguy hiểm, đến bảo vệ con mà cô cũng không làm được.
" Đừng khóc "
Lăng Lập Thành cố gắng nhịn cơn giận xuống đi lại lau nước mắt cho cô. Nếu bây giờ có nổi giận với cô thì cũng chẳng được gì, chỉ làm cho cô thêm đau lòng rồi ảnh hưởng đến đứa bé. Là một người mẹ, không ai mong muốn con của mình gặp nguy hiểm cả, và Tần Tử Ninh cũng vậy. Nếu lúc đó cô biết mình đang mang thai thì ngàn vạn lần cô cũng không dám xen vào. Cô sẽ tìm cách khác để giúp Kiều Nhi chứ cô cũng không thể làm ngơ, xem như không thấy.
" Em xin lỗi...hic "
" Được rồi, đừng khóc nữa sẽ ảnh hưởng đến con "
Bàn tay to lớn của Lăng Lập Thành đặt xuống chiếc bụng phẵng lì của cô vuốt ve nhẹ nhàng, trên môi anh không giấu được nụ cười hạnh phúc.
" Bác sĩ nói con mình rất yếu "
" Ừm, anh sẽ chăm sóc cho hai mẹ con em "
Lăng Lập Thành yêu chiều đặt nụ hôn lên trán của cô, mọi cơn tức giận trong lòng của anh khi nãy đều tan biến hết.
" Sau này em không dám như vậy nữa đâu, anh đừng giận em "
" Được được, anh không có giận em "
- ---------------
Sau đó Lăng Lập Thành đã bỏ hết công việc ở tập đoàn mà chăm sóc cho Tần Tử Ninh. Anh không cho cô bước xuống giường dù nữa bước, ăn hết món này đến món khác. Dù là thế nhưng cô cũng không dám nữa lời than phiền, cô biết tình hình của đứa bé rất nghiêm trọng, nếu như cô không cẩn thận thì sẽ mất con và điều đó cô không hề muốn.
Lăng Lập Thành cũng cho người đến trường bảo lưu kết quả học tập của cô. Mọi thứ đều không nằm trong dự định của cô, lúc đầu cô nghĩ mình mang thai ở tháng thứ 5 thì mới bảo lưu kết quả để ở nhà dưỡng thai, nhưng bây giờ thì không thể tiếp tục được rồi.
Lăng Lập Thành nào chịu bỏ qua cho những người đã làm vợ con của anh như thế này. Không phải tự nhiên Kiều Nhi lại đi làm tình nhân cho người khác rồi bị đánh, tất cả đều do Lăng Lập Thành.
Hôm bắt gặp Kiều Nhi sỉ nhục Tần Tử Ninh ở trường học, khi về anh đã bảo Lục Song làm cho Kiều thị phá sản. Kiều Nhi vì không quen với cuộc sống nghèo hèn nên đã vứt bỏ mặt mũi làm tình nhân cho người khác.
Số phận của những người làm cho Tần Tử Ninh bị động thai cũng sẽ không khác với Kiều Nhi là bao. Có thể đụng đến anh nhưng đừng bao giờ khờ dại đụng đến vợ con của anh, vì họ chính là tất cả của anh.
Thấm thoát đã 2 tháng trôi qua, Tần Tử Ninh bây giờ đã mang thai ở tháng thứ 3, mọi thứ cũng đã ổn định nhưng Lăng Lập Thành vẫn rất lo lắng vì đây là đứa con đầu tiên của anh.
Tần Tử Ninh đã tăng ký rất nhiều dù mang thai ở tháng thứ 3, trộm vía cô không nghén ăn mà chỉ nghén ngủ.
Hằng ngày Lăng Lập Thành luôn dành thời gian để nói chuyện với đứa bé trong bụng, anh sợ sau khi sinh ra lại mặt lạnh giống anh thì khổ. Nếu là con trai thì còn tạm chấp nhận được nhưng con gái thì mặt lạnh rất khó coi. Như vậy rất khó chọn chồng.
" Chồng, anh cho em xuống nhà cho thoải mái đi, hai tháng nay quanh quẩn trong phòng em khó chịu quá "
" Để anh bế em xuống, bác sĩ bảo em hạn chế đi lại nhiều, đặc biệt là đi cầu thang"
" Biết rồi mà, em đâu phải trẻ con "
Lăng Lập Thành bế Tần Tử Ninh xuống nhà ngồi ở sofa phòng khách. Nhưng vừa đặt mông ngồi xuống thì người làm đã mang thức ăn ra cho cô, cô nhìn thấy mà thở dài, chắc đến lúc sinh cô chẳng thể đi nổi vì quá mập.
" Thành, em vừa mới ăn mà "
" Ăn nhiều mới tốt cho con "
" Anh lúc nào cũng con rồi con. Em mập, em xấu rồi anh sẽ chán "1
Tần Tử Ninh cúi mặt, giọng lí nhí nói.
" Em đừng nghĩ ngợi lung tung rồi ảnh hưởng tới con. Em có biết em và con quan trọng với anh thế nào không? Anh chỉ cần em và con khỏe mạnh thôi "
Lăng Lập Thành ngồi xuống hôn vào gò má của cô. Anh không phải là người vì cái đẹp mà thay đổi, anh yêu cô là vì con người của cô, tuy hơi vụng về nhưng lại rất lương thiện.
" Thành, anh đã nghĩ ra tên cho con chưa? "
Lăng Lập Thành gật đầu, anh đã dành hai tháng để nghĩ ra hai cái tên cho con trai và cả con gái.1
" Là tên gì? "
" Con trai là Lăng Tử Hàn, con gái sẽ là Lăng Tử Yên, em thấy thế nào? "
Tần Tử Ninh mỉm cười thật cười, câu lấy cổ anh, đặt lên môi anh một nụ hôn thật kêu.
/61
|