Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 172

/530


"Chẳng lẽ cô gái nhỏ này đang làm mộng xuân? Trong mơ muốn ăn anh?" Lãnh Dạ kích động thiếu chút nữa chảy máu mũi, cô gái nhỏ này nhớ anh sao? Xem ra gần đây cô cũng đói bụng, nếu không sao có thể nằm mơ đều la hét muốn ăn kem que anh!

Kem que?

Kem que!

Hình dung không quá thỏa đáng, chỗ đó rõ ràng rất nóng, tại sao phải dùng kem que lạnh lẽo để miêu tả?

Kỳ thực, trong lòng Bạch Tuyết Lãnh Dạ là một khối băng , rất tàn bạo, rất tuấn mỹ, cũng rất lạnh lùng!

Bàn tay nhỏ bé của Bạch Tuyết bắt đầu làm loạn ở trên ngực anh, dưới thân bởi vì bị Lãnh Dạ kẹp , không ngừng xoay qua xoay lại, trong miệng còn phát ra thanh âm nỉ non. Cả người Lãnh Dạ đều nóng rực, lần này không phải do tức giận, không phải nghĩ phát mà phát hỏa. Thân thể đã rất nóng nên muốn hạ nhiệt! Không ngờ cô gái nhỏ này lại ở trong mơ mà muốn làm chuyện đó với anh , anh lại không phải là người khởi đầu , nếu đã nhớ anh như vậy thì sao lúc tỉnh táo không làm chuyện này với anh !

Nhìn Bạch Tuyết, nghĩ đến các con trong bụng có hay không chưa mở hệ thống cách ly, Lãnh Dạ có chút không biết phải làm sao, nếu như anh tấn công, thanh âm có thể hay không bị đứa nhỏ nghe thấy? Nếu như không tấn công, cô gái nhỏ một mực trêu chọc anh, anh thế nào chịu được! Anh vẫn cố gắng kiềm chế sự phát động của nơi đó , muốn khống chế không phải dễ dàng như vậy !

Hai chân Bạch Tuyết bị kẹp , đôi tay nhỏ bé cũng bị Lãnh Dạ mạnh mẽ đè lên, Lãnh Dạ tất cả cũng là bất đắc dĩ, cô gái nhỏ này vẫn trêu chọc anh! Máu mũi đều phải chảy ra! Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ đè lên như thế, rất không thoải mái! Cô nửa mê nửa tỉnh mà phát hỏa !

"Làm cái gì?" Cô gầm lên giận dữ.

Sau đó, miễn cưỡng mở hai mắt ra, muốn nhìn rõ trên người vì sao lại có một con bạch tuộc giữ lấy cô, rất khó chịu, cô rất ghét con bạch tuộc gây trở ngại đến cô, cô là đang muốn đem Lãnh Dạ ăn . Bỗng nhiên Tiểu Long Nữ xuất hiện, Bạch Tuyết nóng nảy, cô nhớ tới ở bữa tiệc Lãnh Dạ cùng cô ta thân mật một chỗ , đáng ghét!

Người đàn ông đáng ghét này lại có thể ở bữa tiệc mà sờ soạng Tiểu Long Nữ , còn không biết cảm thấy xấu hổ mà còn lưu lại dấu vết, anh là đang rất đói sao?

Anh vẫn thương xuyên nói với cô rằng anh rất , ăn không đủ no!

Nói như vậy, có phải hay không cô rất không dùng được, không thể cho anh ăn no!

Cho nên tính toán muốn từ cô ta ăn no!

Thế nhưng vì sao trở thành một con bạch tuộc đến quấn quít lấy cô, tay chân cô cũng không thể động đậy!

Bạch Tuyết cố gắng thấy rõ dáng vẻ của con bạch tuộc này, cư nhiên lại là người đàn ông này, chẳng lẽ anh rất đói? Cô đã chuẩn bị thời gian để ăn anh, anh làm gì mà quấn quýt cô như thế, còn không cho cô động đậy!

Cô tại sao lại ngoan ngoãn như thế, anh không cho cô động đậy, cô sẽ không động đậy sao?

Hừ!

Mơ tưởng ——

Cô hừ một tiếng, rút bàn tay nhỏ bé đang bị Lãnh Dạ giữ ra .

"Ba!" Một tiếng rơi trên khuôn mặt của Lãnh Dạ khiến Lãnh Dạ cả kinh, ngơ ngẩn. Cô gái nhỏ này còn học được bạo lực , cư nhiên dám ra tay với anh?

Thực sự không dám tin!

"Anh đã nói anh là người đàn ông của em đúng ? Như vậy hôm nay em sẽ dùng linh kiện trên người anh, anh phải ngoan ngoãn phối hợp có biết hay không?" Thanh âm ngọt ngào của Bạch Tuyết lúc này nhàn nhạt lộ ra vẻ âm hiểm, đương nhiên là nghĩ muốn hung hăng ăn Lãnh Dạ, vì trước đây người đàn ông này cũng làm như thế với cô, mỗi một lần ở trên giường, người đàn này đều hận không thể ăn cô, thậm chí ngay cả xương cốt của cô cũng không muốn giữ lại! Hôm nay cô cũng muốn ăn lại!

Nếu không người đàn ông này sẽ đi kiếm người phụ nữ khác, cô không phải là không dùng được, người đàn ông của chính mình cũng ăn không no, cho nên hôm nay nhất đinh khiến cho người đàn ông này no tới chết , khiến anh còn dám sờ người phụ nữ kia nữa không!

Lúc này.

"Em hai, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút?" Sói con số một sốt ruột hô .

" Anh làm gì, đêm hôm khuya khoắt nói nhao nhao cái gì?" Sói con số hai không vui trả lời.

"Thật sốt ruột, cha cũng bị mẹ ăn , chúng ta vẫn là nhanh chóng mở khẩn cấp hệ thống, còn có thiết bị cách âm tốt nhất!" Sói con số một cười xấu xa nói.

Sói con số một mặc dù bây giờ là trẻ con, thậm chí ngay cả trẻ con cũng chưa được, tối đa chính là một hạt nhỏ, thế nhưng cũng đã trải qua đầu thai, đã ít nhiều biết một ít chuyện giữa người đàn ông và phụ nữ, vì vậy mới có thể cười xấu xa, bất quá cũng không cần quan tâm cha bị mẹ ăn vào trong bụng như thế nào!

"Cái gì? Cha cũng bị mẹ ăn ?" Tiểu gạo nếp đoàn ngạc nhiên hét lên.

"A nha! Em hét to cái gì! Mẹ muốn ăn cha đúng là không có sai, thế nhưng, không phải ăn cái loại đó!" Sói con số một lười biếng trả lời .

"Không phải ăn? Vậy kia là ăn như thế nào?" Tiểu gạo nếp đoàn không hiểu hỏi. "Em thực sự là chày gỗ, đương nhiên chính là liếm liếm một chút, mẹ làm sao có thể ăn cha vào trong bụng, chỉ là liếm ngoài da, chỉ là nuốt một chút vị đạo của cha!"

"Thật là không hiểu, mẹ còn có đam mê này, ? Sau này em cũng muốn nếm thử vị đạo của cha có được không ." Tiểu gạo nếp đoàn ngọt ngào nói.

"Không!" Sói con số một bi thúc hô một tiếng đừng.

"Sao lại không? Tránh qua một bên đi! Em muốn xem thật kỹ mẹ sẽ ăn vị đạo của cha như thế nào , sau này em cũng ăn vị đạo của cha." Tiểu gạo nếp đoàn ngây ngô nói, bộ dáng rất mong chờ.

Điều này khiến Lãnh Dạ muốn hôn mê, chính mình còn chưa được ăn, cũng sắp không được!

Làm cái gì? Đây thật là không phải trẻ con, quả thực là tinh linh.

Lãnh Dạ nghe thấy con gái của mình muốn ăn vị đạo của chính mình, mặt nóng bừng bừng, lần này không phải do dục vong thiêu đốt, mà là do xấu hổ thiêu nóng!

Nhưng thế nào được!

Ai biết?

Đau đầu còn ở phía sau, bọn nhỏ chính là tinh phẩm , ai biết mẹ của bọn chúng càng là cực phẩm!

"Ba đứa nhỏ xấu xí các con mau im lặng cho mẹ , mẹ hiện tại là đang nằm mơ có biết hay không, mẹ muốn báo thù, mẹ muốn cho cha các con biết là mẹ lợi hại, là người phụ nữ lợi hại!

Chẳng qua mẹ không có tốt, lúc tỉnh táo không dám ăn người đàn ông bá đạo này, thế nhưng hiện tại ở trong mơ của mẹ, mẹ tại sao có thể để cha các con được tiện nghi , ai biểu cha các ngươi có lỗi? Bộ ngực của người kia có cái gì tốt? Mẹ cũng có, không phải là cha các con rất thích sữa hay sao? Hiện tại mẹ sẽ cho cha các con uống no, nếu còn dám sờ người khác , mẹ liền, mẹ liền..."

Lãnh Dạ vẫn không nói gì, đây là người mẹ như thế nào? Lại có thể cùng bọn nhỏ thảo luận thế ăn cha của bọn chúng như thế nào!

"Mẹ, mẹ liền sẽ làm gì?" Tiểu gạo nếp đoàn ngọt ngào hỏi, không ngờ mẹ đáng yêu như thế, cư nhiên lấy cớ vì mình đang nằm mơ, ba người bọn chúng đều vui vẻ cười trộm, hơn nữa còn không tính nói cho mẹ biết đây không phải là nằm mơ !

"Mẹ liền, mẹ liền, ô kìa, mẹ mới không nói cho các con biết đâu! Dù sao mẹ sẽ không thể cho cha các con được tiện nghi, lần này mẹ sẽ làm cho cha con mệt chết, làm cho cha các con không xuống giường được, mẹ sẽ giúp cho cha các con ngoan ngoãn mà nằm ở trên giường ba ngày ba đêm, hắc hắc..." Nghĩ đến nếu như có thể đem Lãnh Dạ ăn no, sau đó làm cho anh phải nằm ba ngày ba đêm ở trên giường, Bạch Tuyết ngây ngô cười haha.

Lãnh Dạ đầu hàng , thất bại bởi cô gái nhỏ ngốc nghếch quỷ quái này ! ! !

"Mẹ, mẹ rất lợi hại nha, sau này cha nhất định sẽ không dám coi thường mẹ nữa." Mặc dù bọn chúng không biết Bạch Tuyết sẽ dùng cách gì để ăn no ? Thế nhưng nghĩ đến cha sẽ bị mẹ ăn no, sau đó chịu không được mà ba ngày ba đêm không có cách nào để xuống giường, bọn chúng cũng cảm thấy rất thú vị.

"Mẹ, mẹ rất lợi hại nha, sau này cha nhất định sẽ không dám coi thường mẹ nữa." Mặc dù bọn chúng không biết Bạch Tuyết sẽ dùng cách gì để ăn no ? Thế nhưng nghĩ đến cha sẽ bị mẹ ăn no, sau đó chịu không được mà ba ngày ba đêm không có cách nào để xuống giường, bọn chúng cũng cảm thấy rất thú vị.

"Hắc hắc... Mẹ đương nhiên là lợi hại, các con xem các con cũng là được hưởng sự lợi hại của mẹ , có người phụ nữ nào đang mang thai mà có thể cùng đứa nhỏ nói chuyện? ? Mẹ đoán rằng toàn địa cầu cũng chỉ mình mẹ lợi hại như vậy, cùng những đứa nhỏ trong bụng nói chuyện." Bạch Tuyết tự hào nói.

Chẳng phải biết, bọn chúng còn lợi hại hơn, bọn chúng ở trong bụng Bạch Tuyết bay tới bay lui, những người phụ nữ mang thai mười tháng mới có thể sinh con, nhưng mà, Bạch Tuyết thì không xác định được , bọn nhỏ sẽ khiến cho Bạch Tuyết khiếp sợ cùng chấn động bất ngờ, cuộc đời Lang vương vĩ đại bắt đầu khổ cực!

Lãnh Dạ cười trộm, nếu như không có hạt giống của anh, cô cũng đâu có thể có tới ba đứa nhỏ lợi hại như thế này!

"Đó là đương nhiên, mẹ rất tuyệt nha." Ba đứa nhỏ đều vì Bạch Tuyết hồn nhiên khả ái mà cười trộm, có tiểu mẹ như vậy đùa giỡn cũng rất vui. Sẽ không có cô đơn, sẽ không hiu quạnh, bởi vì tiểu mẹ của mình chính là một đứa nhỏ chưa trưởng thành!

"Thật sao? Mẹ thật sự rất tuyệt sao?" Bạch Tuyết chưa bao giờ được người khác nói mình giỏi, cho nên muốn xác nhận lại một chút xem mình có phải hay không nghe lầm .

"Đương nhiên, mẹ là tuyệt nhất ."

"Hắc hắc, không hổ là con của mẹ, hiện tại mẹ muốn làm một chuyện kinh thiên động địa, các con vẫn là không nên biết hảo! Mau mở hệ thống cách ly, hệ thống cách âm, sắp tới mẹ sẽ rất bận nha , nói không chừng tới ngày mai, mẹ sẽ làm cho trong bụng cha các con sẽ có những đứa nhỏ cùng các con giống nhau như đúc." Bạch Tuyết tư tưởng đã bắt đầu huyền huyễn , cô cho rằng đây là mơ, cô cho rằng trong mơ là không gì làm không được, kể cả làm bất cứ việc xấu nào, không chỗ nào không được , cho nên cô mới sẽ nghĩ tới cũng làm cho Lãnh Dạ mang thai con của nàng.

"Mẹ, mẹ nói ngốc nghếch cái gì thế? Cha là đàn ông, đàn ông tại sao có thể mang thai những đứa nhỏ giống chúng con!"

"Hắc hắc... Cũng là... Quên đi, mẹ muốn bắt đầu vận động , các con nhanh lên một chút mở các hệ thống!" Bạch Tuyết thúc giục.

"Tuân mệnh."

"Vâng ạ."

"Vâng ạ."

Trong phòng ngủ nháy mắt an tĩnh, Bạch Tuyết nhìn khuôn mặt tuấn mỹ trước mắt, mắt to chớp chớp, trong lòng bắt đầu suy nghĩ nên bắt đầu như từ đâu?

Cơ hội này khó có được, cô rất ít khi mơ tới Lãnh Dạ, hôm nay đã mơ tới , cũng không thể để mất đi cơ hội báo thù này, có lẽ lúc này Lãnh Dạ còn đang ở bữa tiệc cùng Tiểu Long Nữ kia cùng một chỗ, còn cô ở nhà mà mơ tới anh.

Có phải hay không đây là ý trời?

Ông trời cho cô cơ hội báo thù, Lãnh Dạ ở bên ngoài ăn người phụ nữ khác, còn cô thì ngay trong mộng mà ăn Lãnh Dạ! Dằn vặt anh tới chết!

Bạch Tuyết bắt đầu tự hỏi.

Lãnh Dạ nhìn đôi con ngươi của cô gái nhỏ linh hoạt chuyển động, biết trong lòng cô đang suy nghĩ chuyện gì, là muốn ăn anh, còn muốn suy nghĩ phương án? Thực sự là phiền phức, bọn nhỏ đều đã mở tất cả hệ thống, hãy mau bắt đầu nhanh đi, đến đây đi, anh đã không thể chờ đợi được nữa.

Thế nhưng, anh phải nhẫn nại chờ đợi cô gái nhỏ này ăn anh, bởi vì nghĩ đến bị cô gái nhỏ này ăn, thật sự là quá mị hoặc .

Cô gái nhỏ nhìn Lãnh Dạ, Lãnh Dạ nhíu mày, anh là không hiểucô gái nhỏ còn do dự cái gì?

“ Em không dám ăn anh ?” Lãnh Dạ nghiêm nghị hỏi , Bạch Tuyết bị hỏi tới , một câu nói này của Lãnh Dạ kích thích tới cô .

Thế nhưng lúc này đang nằm mơ .

Không dám ?

Cười nhạo !

“ Bản tiểu thư là đang suy nghĩ sẽ ăn anh như thế nào !” Bạch Tuyết chu cái miệng nhỏ nhắn , bất mãn nói .

“ Ăn anh , em tốt nhất là nên ngoan ngoãn một chút để anh ăn !” Lãnh Dạ tiếp tục kích thích Bạch Tuyết quả nhiên có hiệu quả .

Bạch Tuyết trừng mắt , người đàn ông này cư nhiên ở trong mộng còn bắt cô noan ngoãn một chút , dựa vào cái gì ! Lãnh Dạ mơ tưởng lúc này muốn Bạch Tuyết nghe lời , anh càng muốn em ngoan ngoãn , em càng không ngoan ngoãn!

Xoay người ngồi trên thắt lưng của Lãnh Dạ , vươn bàn tay trắng nhỏ bé mềm mại , sờ lên khuôn mặt tuấn mỹ của Lãnh Dạ .

“ Anh đã nói anh là người đàn ông của em , như vậy hiện tại em liền không khách khí , bây giờ anh là ở trong giấc mơ của em , cho nên trong giấc mơ em làm chủ .” Bàn tay của Bạch Tuyết vuốt ve với độ mạnh yếu khác nhau .

“ Gương mặt này của anh rốt cuộc đã khiến bao nhiêu phụ nữ động tâm rồi ?” Bạch Tuyết cúi người , áp sát Lãnh Dạ , nhỏ tiếng . Lãnh Dạ bị âm thanh nhỏ nhẹ và ánh mắt điện của cô nhìn đến , cả người một hồi tê dại .

“ Ít nhất là em cũng động tâm , không phải sao ?” Giọng Lãnh Dạ khàn khàn trả lời .

“ Giờ khắc này , anh cũng vì em mà động lòng không phải sao ? Anh ngoan ngoãn nằm dưới , anh cho rằng chỗ đó sẽ nói láo sao ?” Bạch Tuyết đắc ý nói , Lãnh Dạ kêu một tiếng đau đớn , chính xác thân thể anh không nói dối , anh bị cô gái nhỏ trêu chọc rất khó chịu , một mực cố gắng nhẫn nại !

“ Em không được trêu vào nó !” Lãnh Dạ uy hiếp.

“ Anh nghĩ rằng em cũng dễ chọc sao ? Chẳng lẽ anh không sợ chút nữa em sẽ bấm anh ?” Bạch Tuyết học theo ngữ khí uy hiếp .

Bạch Tuyết nói một lát nữa sẽ bấm anh , Lãnh Dạ lại một lần nữa bị Bạch Tuyết làm tê dại cả người .

“ Em còn chưa có cái bản lĩnh đó !” Lãnh Dạ giả vờ âm lãnh trả lời .

“ Bản lĩnh của em làm sao anh biết !” Bạch Tuyết thà chết chứ không chịu khuất phục .

“ Bản lĩnh của em anh không hiểu hết , thế nhưng , em còn rất nông cạn không biết rằng anh rất lợi hại sao !” Lãnh Dạ nhếch miệng , bộ dáng rất tự tin .

“ Hừ ! Em nông cạn anh đều biết rõ , đương nhiên , nhưng anh dài ngắn như thế nào em cũng rõ như lòng bàn tay .” Bạch Tuyết đắc ý cười .

Lãnh Dạ kêu một tiếng đau đớn , cô gái nhỏ này rất thích trêu ngươi , phía dưới của anh sắp nóng nảy lám rồi !

“ Thế nào ? Sợ sao người đàn ông của em ?” Bạch Tuyết cười ha ha , xem ra ở trong mơ cô cũng không phải kém như vậy , ít nhất là cô có dũng khí nói chuyện . Hơn nữa còn không hề sợ người đàn ông này , cùng anh nói chuyện thế này cảm giác chơi rất vui .

“ Chỉ bằng công phu mồm mép mèo ba chân nghĩ rằng sẽ khiến anh sợ sao ? Em tốt nhất nên thực tế chút đi , nếu không anh sẽ không tâm phục !” Lãnh Dạ chỉ có thể tiếp tục kích thích Bạch Tuyết , nếu không cô gái nhỏ này rốt cuộc lúc nào mới bắt đầu ăn anh ! Nhẫn nhịn thật sự là rất khó chịu !

“ Người đàn ông của em , anh phải ngoan ngoãn một chút , nếu không em chút nữa em lỡ miêng , rắc – cắn đứt cảu anh , vậy anh cũng không nên oán trách em!” Lãnh Dạ sửng sốt , cái gì ? Cô gái nhỏ này mới nói cái gì ? Chẳng lẽ gần đây tai mình có vấn đề ? Cô gái nhỏ vừ nói cắn anh , thật hay giả ? Cắn cũng cần phải dùng miệng , phía dưới dự đoán cắn sẽ không tốt ! Không có răng ! Cô thật sẽ làm như vậy ? Giống như một lần cô dùng tay đánh thức cậu bé của anh như nhau , anh bắt cô phải khôi phục nguyên trạng , bất đắc dĩ cô gái nhỏ này cuối cùng dùng miệng , mặc dù cậu bé vẫn không có ngoan ngoãn nằm xuống , thế nhưng , cái loại cảm giác này quả thực là tuyệt vô cùng .

“ Xin hỏi , cô gái nhỏ , em định dùng cái gì để cắn anh , vẫn là dùng phía dưới cắn anh sao ?” Lãnh Dạ giả vờ tò mò hỏi .

“Anh thật ngốc , phía dưới làm sao có thể cắn ?”

“ Không tệ , phía dưới sẽ không cắn , chỉ biết hút và kẹp !”

“ Anh thành thật một chút cho em , bằng không em thật không khách khí !” Bạch Tuyết nhỏ giọng nói uy hiếp Lãnh Dạ , mặc dù cô cho rằng bây giờ chính mình đang ở trong giấc mơ , thế nhưng , cô vẫn còn chút xấu hổ , có chút không biết phải làm sao , có chút không buông ra ! Thế nhưng , nghĩ đến bây giờ mình đang nằm mơ , nhưng mà người đàn ông kia bây giờ còn đang ở bữa tiệc , hơnnữa không biết cùng người phụ nữ có cái kia rất bự đang làm cái gì ? Cô bỗng nhiên có dũng khí . Báo thù , nhất định phải báo thù .

Hương thơm quanh quẫn bên người Lãnh Dạ như những con cá bơi vòng quanh, cũng bởi vậy Lãnh Dạ lại bị cô khiến cho cả người tê dại không ngừng , cơ hồ bị cô kích thích , thân thể tựa hồ bốc lên khói đen , lửa bên trong không thể phun ra , bất đắc dĩ , chỉ toàn có lửa !


/530

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status