Lãnh Cung Hoàng Hậu

Chương 159: Mưu kế

/163


Vận mệnh luân chuyển, rốt cuộc vẫn không buông tha 2 bọn ta, từ nay về sau, ta và nàng liền chỉ có thể gọi là quen biết, yêu nhau nhưng lại vĩnh viễn không cho đối phương biết, không thể nói, hai bọn ta sẽ vĩnh viễn không có kết quả. Nước mắt không khỏi rơi xuống

Ta hầu như ngày nào cũng nghĩ cách để đấu với nàng, sau đó, trong lòng ta lại trống rỗng, không biết cuộc sống thế này lúc nào mới kết thúc, ta hạ độc Diệp Tiểu Hạ, hạ độc vô số lần, lần cũng làm mất vị giác của nàng ta, Diệp Dược Nô hận ta, ta biết, so với việc hai người yêu nhau mà không thể ở bên nhau, không bằng để cho nàng hận ta đi

Ít nhất mà nói, nàng sẽ không khổ cực giống như ta

Cũng là trừng phạt nàng, bởi vì nàng, Diệp Dược Nô đã nói với ta, nàng muốn nếm hết nỗi đau chia lìa, bởi vì nàng muốn nếm trải cảm giác trái tim đau đớn, như vậy, ta hạ độc muội muội nàng 1 chút thì có gì không đúng, nàng ta yêu nhất là ăn, vậy thì ta đoạt đi vị giác của nàng ta, làm cho nàng ta cả đời không thể nếm được vị chua ngọt đắng cay, cứ chết lặng như vậy cả đời

Ta 1 thân hồng y tân lang, đứng thẳng người, chờ nàng đến, nếu như nàng đến, vậy thì, ta và nàng từ nay về sau sẽ là 1 đôi vợ chồng bình thường, nếu như không đến, trong lòng ta không yên. Đến đi, trong lòng ta gào thét, Diệp Dược Nô, đừng làm ta thất vọng

Trái tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, ta dài cổ chờ đợi, cho ta 1 chút hi vọng đi, đến đây đi, Diệp Dược Nô, đừng làm ta thất vọng, ta chán ghét cái cuộc sống phải tính kết này, nàng tới đi, đây là cơ hội của chúng ta!

Nhưng là, nàng không đến, nàng để lại ta 1 mình ở hôn lễ, rồi biến mất

Ngày đó, ta mặc y phục tân lang, phi thân lên ngựa, đôi mắt đỏ ngầu, thề nhất định phải bắt nàng về, ta từ lúc mặt trời mọc tới lúc mặt trời lặn, rồi lại từ lúc mặt trời lặn đến lúc mặt trời mọc, truy tìm suốt cả 1 thàng, cơ hồ sắp nổi giận, mưu kế này của ta là kế sách để 2 bọn ta có thể hảo hảo ở cùng 1 chỗ, nhưng rốt cuộc lại thất bại rồi

Tin tức truyền đến, ta bảo phụ hoàng truyền tin người bị bệnh, có thể trốn thoát khỏi nhiều trinh thám của ta như vậy, tất hẳn là có người che chở, người này, tất hẳn là kẻ đối địch với ta

Như vậy, ta đánh cuộc, đánh cuộc rằng nàng nhất định sẽ tiến cung, không để ta làm hoàng đế!

Chỉ cần nàng tiến cung, ta liền thắng, không phải sao? Để nàng ở bên người, ta có thể tận tình, tùy thời mà tính kế với nàng, nói dối nàng, ước định của bọn ta lúc đó sẽ rất nhanh hoàn thành, phải không?

Nàng quả nhiên tiến cung rồi, lại còn bức cha ta lập hoàng chiếu, phụ thân cầm cái đùi gà, từng ngụm từng ngụm mà ăn, từ khi ta hiểu chuyện tới này, chưa bao giờ thấy người vui vẻ như vậy, hai tròng mắt ta mở to, lớn tiếng nói “Đã chết mà còn ăn nhiều như vậy!”

Hắn ha ha cười ra tiếng đến, lớn tiếng địa nói: “Rốt cục cũng chết, sao có thể không vui, hoàng nhi, lòng của con thật là cao nhân, cư nhiên đối đãi với phụ hoàng như vậy, ha ha, rốt cuộc cũng cho người ta 1 lý do quang minh chính đại để chết, nhân tiện để ta và mẫu thân con ở với nhau, thật cao hứng rồi, chỉ là tính tình của nàng ta, người khác ta không dám nói, hoàng nhi của ta nhiều tài nghệ như vậy, đủ để ứng phó rồi, có phải không? Phụ hoàng đã chết mà cũng muốn cười to 3 tiếng, cho ngươi cao hưng ăn đùi gà a!”

Khóe môi ta co quắp mãnh liệt, cố gắng nhủ chính mình không nên kích động, hắn bây giờ đã chết, nêu ta đánh hắn cho xanh tím khắp người, thì mẫu thân sẽ nhìn thấy, ánh mắt ai oán của người, ta chịu không được, muốn tránh đi xa xa!

Ta quả nhiên thích Diệp Dược Nô tỏ ra nữ tính với ta sao, nếu ánh mắt của nàng có thể nhìn ta ôn nhu, có thể nở nụ cười với ta, vậy thì thật là hoàn mĩ, thật lý tưởng, khóe môi ta không khỏi nở nụ cười

Phụ hoàng nhảy nhảy lến, giống y như tiểu hài tử, nhảy đến trước mặt ta, chỉ vào mũi ta, nói “Lại nghĩ đến Diệp Dược Nô rồi, theo đuổi 1 nữ tử giang hồ, phải nỗ lực rất lớn, ha ha, hơn nữa, ngươi không xứng là con ta rồi, biện pháp truy đuổi của ngươi rất nhàm chán rồi, làm 1 cao thủ tình trường như ta cũng không dám nhận ngươi là con ruột của mình, đối với nữ tử mình yêu mến, sao có thể sử dụng thủ đoạn này để thu chút sự chú ý của nàng? Hạ sách, bây giờ phụ hoàng nói cho ngươi 1 biện pháp, hài tử, bách phát bách trúng, đối với loại nữ nhân mạnh mẽ thế này cũng dùng được!” Hắn ha ha cười

Ta cau mày, không thể không thừa nhận, ta cư nhiên đang dỏng tai mà nghe biện pháp của hắn

“Là cái gì?” Ta nhỏ giọng nói.

Hắn hào khí nói: “Hai tay, trực tiếp chiếm đoạt thân thể nàng, chiếm đoạt trái tim nàng, thứ hai, cho nàng danh phận, bất quá, Diệp Dược Nô kia của ngươi có chút ngoại lệ, nữ tử như vậy không nhất định có thể thuận theo người, như vậy, hài nhi, ngươi phải làm ngược lại, cho nàng danh phận trước, sau đó chiếm đoạt thân thể nàng, chiếm lấy trái tim nàng, để nàng sinh hài tử cho ngươi, ta xem nàng có còn ầm ĩ với ngươi nữa không!”

Khóe miệng ta co quắp, biện pháp này có thể thực hiện không?

Ta khóe miệng co quắp , biện pháp này, có thể hành được thông?

Phụ hoàng vỗ vỗ vai ta, thương tiếc nói “Hài nhi đáng thương, yêu nàng đến bi thảm rồi, ta thấy tâm tư mấy năm nay của ngươi chưa từng có nữ nhân khác, kể cả Tuyên Tuyết Dung, ngươi đừng cho là ta không nhìn ra, hành động của ngươi rất rõ ràng, rõ ràng là yêu nhưng lại hết lần này đến lần khác làm hại nàng, ngươi đang làm cái gì, hài nhi, nói thật đi! Năm đó, ta và mẫu thân ngươi cũng giống thế này, bất quá, ta tốt hơn ngươi nhiều, mẫu thân ngươi tính tình rất mạnh mẽ, căn bản không đặt hoàng tử ta ở tron mắt, ta càng nhằm vào nàng, nàng càng khô khan với ta, kết quả là, ngươi nói đi, 1 nữ nhân đi vào thanh lâu, sau đó ta nổi giận, chiếm đoạt thân thể nàng, nàng lúc đầu không phục, bất quá, nữ nhân mà, một khi đã thất thân thì nhiều cách xử lý lắm, sau đó nàng mang thai ngươi, nàng vẫn còn không phục, mặc dù ta vẫn rất cố gắng, bất quá, mẫu thân ngươi kiên trì không muốn sinh con, cho nên, hài nhi, phụ hoàng sẽ không hại ngươi!” Dứt lời, hắn liền xoay người sang chỗ khác, run rẩy

Chẳng lẽ, ta thật sự phải xài chiêu này sao, chỉ là 1 chiêu này, ta sợ chính mình tình cảm bộc phát, không khống chế được chính mình, nhưng là ta thật sự rất muốn, rất muốn ở bên nàng

Rất muốn trở thành nam nhân duy nhất trong mắt nàng, dù là hận cũng muốn ánh mắt nàng không ly khai khỏi ta

“Phụ hoàng, ngươi nói, nàng bây giờ đang ở trong cung, nhưng là, nàng rốt cuộc ở nơi nào trong cung cũng không biết, muốn tìm ra nàng quả nhiên là không dễ, phải không?” Ta cau mày nói

Hắn lắc đầu: “Ta nhìn không thấy được, hài nhi, ngươi có thể đem nàng đến hoàng cung thì nhất định có thể tìm được nàng!”

Ta gật đầu “Chỉ cần tìm những cung nữ mới tiến cung gần đây là được, phải không, nếu nàng dịch dung thì sao?”

Tìm 1 cung nữ vừa nhập cung 1 tháng trong số 3000 cung nữ có thể có nhiều khó khăn? Càng huống chi, cung nữ này lại đặc biệt đưa tin cho ta, ta cố gắng nín cười, hết sức nhịn xuống không cho mình cười ra tiếng, nàng tô vẻ đỏ đỏ lên mặt mà gọi là dịch dung rồi? Không phải chứ, trước nay ta giả vờ không nhân ra nàng, thật sự rất khổ cực

Âm thành khởi động cơ quan trong Kim Long ngọc, đem tóc của nàng quấn chặt, ta xem nàng làm thế nào, trinh thám của ta sớm đã nói, Diệp Dược Nô này quý trọng mái tóc dài hơn cả sinh mệnh của mình, cho nên, lúc nàng muốn ta cắt dây buộc Kim Long ngọc, ta như thế nào cũng không chịu

Lúc cùng nàng nằm trong quan tài, lúc 2 bọn ta tựa vào nhau, trái tim của ta không khỏi đập thình thịch, nhớ đến lời phụ hoàng nói, tâm ta không khỏi xao động, nàng nhờ nhị đệ đưa tin, nói cách khác, nàng tất hẳn đang làm cung nữ trong Xuất Vân điện, trong thời gian ngắn như thế mà nàng đã chinh phục được nhị đệ rồi, xem ra, đã đến lúc ta hành động rồi

Ta kích động đi đến Xuất Vân điện nhận người, ngờ đâu trên tóc nàng cư nhiên không có viên ngọc, ta nghĩ hoàng đệ đã giúp nàng, trong lòng hiểu rõ, ta không khỏi buồn cười, hắn bảo vệ nàng như vậy thì có thế nào? Nàng nhất định sẽ là nữ nhân của Đường Vấn Thiên ta

Ta đánh cuộc với hắn, nếu nàng thích Tuyên Tuyết Tán thì hắn sẽ từ bỏ nàng, để cho ta sắc phong nàng làm phi tử, nhị đệ suy nghĩ 1 lát, nói là cũng muốn biết trong lòng nàng có ai, cho nên liền đáp ứng

Kết quả, ta thắng, nhìn bộ mặt thất bại của nhị đệ, trong lòng ta vô cùng vui sướng, ta như thế nào có thể, hắn là đệ đệ yêu quý nhất của ta, nhìn thấy hắn đau lòng như vậy, ta như thế nào có thể sung sướng

Ta làm sao vậy, khóe môi ta cong lên, phong phi, ta cơ hồ có thể tưởng tượng ra bộ mặt hỗn hển của nàng

Ta hưng phấn xây dựng Dược Nô cung cho nàng, để nàng ở tại ngự hoa viên, nhưng là, nàng không hề có chút cảm kích

Ta cơ hồ không khống chế được trái tim của chính mình, ngày ngày mang theo cung phi đến Bát Giác đình, muốn làm nàng chú ý, nàng chú ý rồi, cũng nổi giận, nhưng căn bản không để ý đến ta, liền đóng cửa sổ lại, ta cũng không khống chế được chính mình, bắt nàng viên phòng, phụ hoàng nói không sai, đối phó với kiểu nữ nhân mạnh mẽ thế này, chỉ có thể đoạt thân nàng thì mới là kế sách tốt nhất

Chỉ là, nàng lại cầm trâm gài tóc, rạch mặt mình, nàng cho dù hủy dung cũng không muốn ở bên cạnh ta, ta tức giận đến mức cả người phát run, 1 chưởng đánh nát cái bàn, tại sao ta phải khổ sở như vậy? Ta lao ra khỏi phòng nàng, tại sao ta không thể đụng vào nữ nhân mình yêu mến

Một hơi chạy được 1 đoạn đường rất dài, bàn tay đau đớn, nguyên lai, thứ nàng đâm cho bị thương không chỉ có gương mặt nàng mà còn có trái tim của ta

“Vấn Thiên! Ngươi sao vậy, tay ngươi bị thương!” Nhạc Khanh cau mày nói

Ta lấy làm kinh hãi, không khỏi thống hận chính mình vô dụng, cư nhiên trong vô thức 1 hơi chạy đến Ngự dược phòng “Nhạc Khanh, đi xem Dược Nô 1 chút, nàng tự hủy dung, hảo hảo khuyên nhủ nàng!” Ta nhỏ giọng nói

Cho đến lúc này, ta mới phát hiện ta thương tâm đến cỡ nào. Nhạc Khanh lĩnh mệnh đi

Chậm rãi ngồi xổm xuống, nỗi đau trong lòng bàn tay không thể sánh bằng nỗi đau torng lòng! Nếu như ta cố ý không rời đi, nàng tất hẳn sẽ không chịu chữa trị vết thương trên mặt

Cước bộ không ngừng, ta chạy vội đến Dược Nô cung của nàng, đứng trên nóc nhà, cầm 1 mảnh ngói, tinh tế nhìn nàng, ta không ngờ, từ nay về sau, bình thường muốn gặp nàng cư nhiên đều phải thông qua phiến ngói này

Thấy nàng nghe Nhạc Khanh nói xong, để cho hắn bôi thuốc lên, lòng ta thở ra 1 hơi thật dài, chỉ là, nhìn thấy Nhạc Khanh ở cùng phòng với nàng, trong lòng lại cảm thấy không thoải mái, Nhạc Khanh hẳn sẽ không động tâm với nàng, dù sao thì ta cũng đã cho hắn nhiều cung phi như vậy

Nhưng là, bản tính của hắn vốn yêu thích mỹ nữ, ta như thế nào có thể cam đoan rằng hắn sẽ không động tâm với nàng? Nghe nói, mới gặp lần đầu, hắn đã có thể động tay động chân với nữ nhân rồi

Ta như thế nào có thể để cho hai người họ ở chung 1 phòng, tâm ta khó chịu như bị lửa đốt, hận không thể nhảy xuống đó tra hỏi hắn cho ra lẽ, rốt cuộc hắn có động tâm với nàng hay không, đáng chết, ta đã khổ sở lắm rồi, hắn lại còn như thế với nàng, ta cơ hồ mất lý trí

Chờ hắn đi ra, ta liền phi thân xuống, 1 tay túm lấy áo hắn, đẩy tới 1 bên, tức giận nói “Ngươi làm gì nàng?”

Hắn chớp mắt, rồi lại chớp mắt “Vấn Thiên, ngươi đang làm cái quái gì?”

Ta tức giận nói: “Có phải ngươi đã động tâm với nàng rồi hay không, ngươi đáng chết, ngươi có thể động vào bất cứ ai, nhưng không thể động vào nàng!”

Hắn chớp mắt mấy cái, rồi lại chớp mắt mấy cái “Mới rồi hình như ngươi bảo ta đi xem nàng!”

Ta thoáng giật mình, buông hắn ra, nắm tóc mình, ta làm sao vậy, cư nhiên đã quên là ta gọi hắn tới, đáng chết

“Ngươi đem tay băng bó 1 chút đi, để chảy máu như vậy cũng không hay, ngươi như vậy thì người bên trong cũng không nhìn thấy đâu, ngươi khổ sở cái gì, không bằng như vậy, Vấn Thiên, ta truyền cho ngươi mấy chiêu cam đoan ngươi có thể rất nhanh chinh phục tâm hồn thiếu nữ của nàng!” Hắn cười hắc hắc

Ta cau mày, lại tới nữa, “Ngươi dạy ta?”

Hắn cười, vỗ vỗ vai ta, nhỏ giọng nói “Trong số các phi tử của ngươi có rất nhiều nữ tử mạnh mẽ, ngươi xem, không phải ta đã thu phục các nàng chàng chàng thiếp thiếp sao? Đây là thủ đoạn, biết cái gì, Tuyên thành không phải đã chuẩn bị 1 nữ tử giống hệt Tuyên Tuyết Dung sao? Nữ nhân nhất định phải có tình địch mới được, đi, đem nàng ta tiến cung đi, hảo hảo đối xử với nàng ta, sau đó, lòng nàng đã chua xót, sẽ thống khổ!”

“Xàm ngôn [nói bậy], ta trước đi dẫn theo nhiều cung phi đến trước mặt nàng như vậy, nàng không những không ghen mà còn không để ý tới ta!” Ta tức giận nói

“A, a, a, xem ra là không ghen thật, không ăn giấm [ghen], không để ý ngươi làm gì, ta nói, ngươi không phải là vẫn nghĩ muốn cùng nàng chơi đùa trong sáng đó chứ, đi đi, Vấn Thiên, đề nghị của ta là chiếm đoạt nàng. Nữ nhân mà, bị ngươi chiếm đoạt thân thể rồi thì còn có thể nghĩ đến nam nhân khác sao? Cho dù không thích ngươi nhưng cũng muốn sinh hài tử cho ngươi, ngươi sẽ có cách a, ta rất xem trọng ngươi!” Hắn cười nói

Trái tim ta đập thình thịch, ta cư nhiên đang lo lắng, ta cư nhiên đang suy nghĩ, hảo, hảo mê người

Đúng vậy, ta cuối cùng vẫn không thể cứ như vậy, luôn đuổi theo bước chân của nàng, không có 1 chút quyền chủ động, nếu như nàng sinh hài tử cho nàng, như vậy, cả đồi này nàng sẽ để ta ở trong lòng

Bang bang, bang bang, bang bang.

Hảo, hảo chờ mong!

Ờ cùng với thê tử của mình, ta không chịu được rồi, máu mũi lại phun ra, ta che lại, từ sau khi đấu đá với nàng, ta thường xuyên chảy máu mũi, nữ nhân này quả nhiên là hại người

Nếu Nhạc Khanh đã nói như vậy rồi, nếu phụ hoàng đã nói như vậy rồi, vậy thì, ta không động thủ thì thật có lỗi với chính mình

Mới như vậy vừa nghĩ, máu mũi liền như là không kiềm được, chảy khắp nơi

“Quả nhiên vốn là thanh xuân đắc ý thiếu nam a!” Nhạc khanh che môi cười nhẹ


/163

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status