Lãnh Đế Cuồng Thê

Chương 104 - Chương 103

/109


Nhoáng một cái đã nửa tháng.

Nạp Lan Yên đón gió đứng ở trên cành cây, hai tay vòng ở trước ngực, bên môi giương lên một chút ý cười, hồng y chói sáng, tóc đen bay trong gió.

Dưới núi, bốn người Nạp Lan Song bước đi như bay chạy nhanh ở trong rừng núi, thành thạo đối phó tầng tầng cơ quan cạm bẫy dày đặc.

Không đến mấy khắc, bốn người liền vững vàng đứng ở trước mặt Nạp Lan Yên, trên mặt mày nhiễm vài phần nhuệ khí, ánh mắt kiên nghị có lực, trong vòng thời gian ngắn ngủn, năm người gần như là đã xảy ra biến hóa thoát thai hoán cốt (thay da đổi thịt)!

Trong mắt phượng của Nạp Lan Yên hiện lên vẻ hài lòng, từ trên cây phi thân xuống, đối mặt với năm huynh đệ tỷ muội, nói: “Như vậy huấn luyện đã qua một đoạn thời gian!”

Nạp Lan Nặc vừa nghe lời này trực tiếp ngửa người nằm xuống mặt đất, thở ra một hơi dài: “Nửa tháng này...... Quả thực đem cước bộ cả đời ta chạy hết rồi!”

Nạp Lan Song hé miệng nở nụ cười, túm nàng đứng lên: “Mau đứng lên đi, vừa vận động xong liền nằm xuống, cẩn thận đau chân.”

Nạp Lan Nặc vẻ mặt cầu xin: “Đừng cẩn thận quá được không, chân này của ta đã đau nửa tháng rồi!” Ngoài miệng than thở, vẫn là nương theo lực đạo của Nạp Lan Song mà đứng lên, hữu khí vô lực (ỉu xìu) tựa vào trên thân cây, nhíu mày nhìn về phía hai tiểu đệ chỉ đổ một tầng mồ hôi mỏng, giật nhẹ khóe miệng, “Ta nói hai tiểu tử các ngươi không mệt sao?”

Nạp Lan Vũ một bộ áo xanh không nhiễm một hạt bụi nhỏ nào, hai tay trêu chọc đùa giỡn con rắn nhỏ màu đỏ nhu thuận, cong cong hai mắt cười nói: “Không mệt.”

Tam tỷ vốn là không để cho hắn huấn luyện thể lực nhiều, cho dù gặp cạm bẫy thì cũng là phần lớn hắn đều được đám tiểu ‘Bằng hữu’ nhắc nhở tránh khỏi, muốn nói mệt, Nạp Lan Vũ cảm thấy hắn giống như thật sự không mệt chút nào.

Nạp Lan Tịch chính là liếc mắt nhìn Nạp Lan Nặc một cái, không hé răng, vẫn khốc trước sau như một.

Nạp Lan Nặc co rút khóe miệng, vô lực nhìn phía trời cao......

Nạp Lan Yên cười tủm tỉm nhìn mấy người, vỗ tay một cái: “Tốt lắm, đi thôi, đi về trước tắm rửa một cái ăn một bữa cơm, sau đó đến tiền thính hội họp!”

......

Nạp Lan gia tộc.

Nạp Lan Yên trở lại liền đi thẳng đến phòng nhỏ trong rừng trúc của lão gia tử: “Gia gia.”

Nạp Lan lão gia tử đang nhàn nhã ngồi ở ghế trúc phơi nắng, nhìn lên thấy bóng dáng của Nạp Lan Yên liền ném chum nho mỗi quả đều căng mọng trong tay cho nàng :“Ăn đi, Tứ thúc con trộm được đưa tới.”

Nạp Lan Yên tiếp được nho, nhịn không được nở nụ cười.

Được, Tứ thúc chặt trúc (cây trúc) lão gia tử âu yếm, trộm nho đưa đến đã nghĩ cầu được tha thứ?

Ách, trừ phi hắn nhanh chóng dẫn thê tử về nhà.

Nạp Lan Yên ngồi xuống ở bên cạnh lão gia tử: “Gia gia, ta tính ngày mai liền mang theo bọn họ đi phân gia.”

“...... Ngày mai phải đi?” Khuôn mặt của Lão gia tử hơi hơi cứng đờ, “Vậy, con đi đến phân gia nào trước tiên?”

“Trước đi gia tộc của Tiểu Vũ.” Nửa tháng này nàng luôn luôn giúp đỡ Tiểu Vũ điều chỉnh thân thể, huống chi Tàn Huyết Hắc Trúc đã không ngừng cắn nuốt máu huyết của Tiểu Vũ, thể cốt của Tiểu Vũ đã sắp không thể tiếp tục trì hoãn được nữa.

“Ừ.” Lão gia tử thở dài, “Tiểu Yên, nếu đi phân gia ở Thanh Thành thấy nãi nãi của con mà nói, khiến cho nàng......”

Lão gia tử nói đến bên miệng, cũng không có tư vị mà nuốt trở vào, cuối cùng cũng chỉ biến thành một tiếng thở dài.

“Ta sẽ khuyên nãi nãi trở về.” Nạp Lan Yên hiểu rõ cười cười, “Nhưng mà gia gia, việc đón nãi nãi về nhà, vẫn là ngài tự mình đến mới tốt.”

Lão gia tử lập tức giận đến vểnh râu: “Nàng cũng dám nhẫn tâm bỏ ta lại nơi này mười mấy năm, ta mới không đi đón!”

Chuyện năm đó hắn với tư cách là một phụ thân, có thể không khổ sở sao?

Nhưng sau khi tiểu nhi tử mình yêu thương nhất và nhi tức lần lượt cách thế, phu nhân của mình cũng nhẫn tâm bỏ hắn ở đây đến phân gia ngẩn ngơ một lần chính là mười mấy năm, trong lòng lão gia tử như thế nào có khả năng không khó chịu không ủy khuất?

Nạp Lan Yên cười: “Thật không đi?”

Lão gia tử thái độ kiên quyết: “Không đi!”

“Cho dù ta thuyết phục được nãi nãi trở về, ngài vẫn không đi?”

Lần này lão gia tử không có âm thanh, hơn nữa ngày mới thấp giọng nói một câu: “...... Vậy con chuyển giúp ta một phong thư.”

Nạp Lan Yên không trả lời, chính là cười tủm tỉm nhìn lão gia tử.

Lão gia tử bị nhìn đến mặt đỏ tai hồng, tức giận




/109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status