Lãnh Đế Cuồng Thê

Chương 83: chương 83

/109


Tam trưởng lão run rẩy đôi môi: “Đây là, đây là......”

Liên tiếp vài tiếng đây là, sửng sốt đến nói không nên lời.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão bước nhanh đến gần, ở trong nháy mắt cảm nhận được lực lượng lửa nóng của đan dược, cả người đều chấn động.

Đại trưởng lão đoạt lấy bình ngọc, đổ ra một viên đan dược vào lòng bàn tay, đan viên dược tản tròn tròn trơn bóng đỏ như lửa tản ra hơi thở nóng rực khủng bố.

Đại trưởng lão tràn đầy khiếp sợ và bất khả tư nghị (không thể tưởng tượng nổi), khi đan dược vừa chạm vào tay, hắn liền cảm giác được Linh lực trong cơ thể lập tức bạo động (chuyển động dữ dội), đó là xao động muốn tận lực phá tan áp chế: “...... Tiểu Yên, đây là đan dược gì?”

“Thần Linh đan.” Ánh sáng trong mắt Nạp Lan Yên vô cùng trong trẻo, “Một giờ sau khi đan dược luyện thành là thời gian tốt nhất để dùng, ba vị trưởng lão, Yêu Nghiệt, trong khoảng thời gian này các ngươi an bài một chút, mau chóng chuẩn bị công việc bế quan đi.”

Thần Linh đan?

Nhị trưởng lão thật cẩn thận cầm lấy một viên đan dược, rung đùi đắc ý nói: “Không đúng, Thần Linh đan trước kia ta thấy qua hoàn toàn không giống với cái này nha.”

Bát phẩm Thần Linh đan, tuy nói là đan dược trân quý có tiền chưa chắc đã mua được, nhưng ba đại trưởng lão cũng không phải không hiểu biết về vật này, Thần Linh đan này bọn họ từng được thấy qua mấy viên, nhưng hoàn toàn không có loại cảm giác vừa chạm vào tay liền làm cho Linh lực trong cơ thể bọn họ sinh ra xao động.

Nhưng không thể không thừa nhận là, so sánh với viên đan dược Nạp Lan Yên luyện chế này Thần Linh đan bọn họ từng gặp qua, bất luận là từ màu sắc, hơi thở hay là Linh lực ẩn chứa trong đó, đều xa xa không thể cùng so sánh.

Nạp Lan Yên đối với nghi vấn của nhị trưởng lão chỉ cười mà không nói, xoay người cầm tay của Lãnh Thiếu Diệp, cười nói với mấy người Yêu Nghiệt: “Phi Huyễn, ba vị trưởng lão, chúng ta đã đi ra ngoài mấy ngày, là lúc cần phải trở về.”

Đôi mắt bạc yêu dị của Yêu Nghiệt lập tức phóng đại, khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân lộ ra vài phần ngoài ý muốn: “Bây giờ ngươi đã phải đi?”

Rõ ràng mới gặp nhau không lâu.

Nhị Khuyết một phen ôm bả vai của Yêu Nghiệt, nhếch miệng vui vẻ nói: “Nhiều chuyện cần làm, chờ ngươi bế quan đi ra ta lại tụ họp.”

Yêu Nghiệt chụp được móng vuốt của Nhị Khuyết, tức giận nói: “Không phải tiểu tử ngươi lập tức muốn lăn đi Thú tộc sao? Cẩn thận đừng biến thành món ăn trong bàn cơm!”

“Thiếu gia anh minh thần võ như thế, ai dám ăn ta?” Nhị Khuyết huýt sáo, vô sỉ cười, dám đánh chủ ý lên hắn, cẩn thận đừng để hắn lột da nướng thịt ăn!

Đại trưởng lão thật cẩn thận thả lại đan dược vào bình ngọc: “Tiểu Yên, ngươi không thể ở nhiều thêm vài ngày hả?”

Nạp Lan Yên cười lắc lắc đầu: “Là lúc đi trở về rồi.”

Nhìn Nạp Lan Yên tâm ý đã quyết, đại trưởng lão cũng không lại giữ nữa, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đồ vật màu đen, đưa tới: “Đây là đỉnh lô lúc trước ta luyện chế, coi như là lễ gặp mặt trễ.”

“Hắc Tôn thạch? Không thể ngờ rằng nơi này lại vẫn có nguyên thạch bậc này.” Giọng nói hơi có chút kinh ngạc của đại sư tôn vang lên, “Tiểu Yên ngốc, thu đi.”

“Vậy liền đa tạ đại trưởng lão, ta vừa đúng thiếu một đỉnh lô luyện đan tốt!” Nạp Lan Yên cũng chưa từ chối, tiếp nhận đỉnh lô, mắt hồ khẽ nhếch, khóe miệng gợi lên, cười đến giống như một con tiểu Hồ Ly giảo hoạt, nháy nháy mắt nhìn nhị trưởng lão, “Nhị trưởng lão, tục ngữ nói có qua mà không có lại là khiếm nhã (bất lịch sự), dù thế nào ngài cũng phải tỏ ý chứ?”

“Ha ha ha, tiểu nha đầu ngươi còn tìm đến ta muốn đấy!” Nhị trưởng lão bị giọng điệu của Nạp Lan Yên hoàn toàn chọc cười, tiểu nha đầu lừa đảo này thấy thế nào đều là một người kiêu ngạo liều lĩnh, lúc này vừa lên tiếng đòi hỏi, lại làm cho hắn thấy nhiều thêm vài phần thân cận, lập tức lấy ra một quả trứng Linh thú lớn cỡ bàn tay, toàn thân hiện ra màu đỏ óng ánh sáng bóng, vừa thấy liền biết là bất phàm.

Nhị trưởng lão lắc đầu cười: “Đây là trứng Linh thú hơn một trăm năm trước ta ngẫu nhiên thấy ở một chỗ trong sơn động, vốn là tính đưa cho ngươi, còn phải để tiểu nha đầu ngươi đòi hỏi?”

Đại trưởng lão kinh ngạc: “Lão Nhị, ngươi thế nhưng tư tàng (dấu riêng) trứng Thú tộc?”

Tam trưởng lão sững sờ: “Nhị ca, lúc nào thì ngươi đã ẩn giấu đồ chơi như vậy?”

Nhị trưởng lão nhìn trời, ho nhẹ một tiếng: “Bản thân các ngươi không phát hiện, đâu có chuyện gì liên quan tới ta. Tốt lắm tốt lắm, ta muốn đi trước chuẩn bị bế quan, các ngươi tùy ý.”

Nói xong đặt trứng Linh thú vào trong lòng Nạp Lan Yên, xoay người nhanh như chớp liền biến mất không thấy.

“Tiểu Yên nha đầu, lần sau gặp, lên đường cẩn thận đó.” Đại trưởng lão và tam trưởng lão vội vã bỏ lại một câu cho Nạp Lan Yên, liền đuổi theo phương hướng nhị trưởng lão vừa chạy đi.

Thân là một Địa Tinh tộc trưởng lão, thế nhưng lại dám tư tàng trứng Thú tộc, không giải thích rõ ràng không tha cho lão tiểu tử này!

Trong con ngươi hẹp dài của Yêu Nghiệt xẹt qua một chút ý cười, tiến lên từng bước ôm lấy Nạp Lan Yên: “Vũ khí đã đều giao dịch cho Lãnh Thiếu Diệp, lão đại, cũng đừng quên mỗi tháng đưa đan dược tới nha.”

Nạp Lan Yên thật mạnh ôm Yêu Nghiệt một cái: “Quên không được, Yêu Nghiệt!”

Sắc mặt của Lãnh Thiếu Diệp có chút xanh mét, lại chịu đựng vẫn chưa phát tác.

Chính là ánh mắt bốc hỏa đảo một cái liền không chuyển mà nhìn chằm

/109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status