“Bữa tối muốn ăn cái gì ” Chân Nam Nhân vừa về tới nhà cũng rất tự giác đi tới phòng bếp, mặc vào tạp dề liền bắt đầu lấy gạo nấu cơm chuẩn bị bữa tối .
“Gặp được tình nhân cũ làm sao lại không bình thường đây? Bình thường em nấu cơm cũng không tích cực như vậy ” Từ Tri Lễ rõ ràng là ghen, nói đều mang theo vị chua, nhưng hết lần này tới lần khác người trong cuộc không có cảm giác.
“Ai không bình thường? Tôi nếu như là không làm cơm ngài đói chết ở chỗ này làm sao bây giờ, tôi sẽ mưu sát không thành vì ngài mà khiến tôi bị liên lụy thật không đáng giá ” Chân Nam Nhân vừa chọn đồ vừa đáp lại Từ đại thiếu gia
“Á…từ từ…Sao tôi như thế nào ngửi thấy hương vị chua ?”
Từ Tri Lễ hướng phòng bếp nhìn nhìn không lên tiếng, vừa lúc đó chuông cửa nhà Chân Nam Nhân đột nhiên vang lên, hù dọa Chân Nam Nhân không hiểu run rẩy một chút.
Là ai? Đây là câu hỏi lớn nhất của nội tâm nàng, nàng ở nơi này đã lâu như vậy ngoại trừ vài người mang đồ ăn đến… vậy mà bây giờ lại có người ấn chuông. Chân Ôn Nhu…không thể.. chị ta biết đàng hoàng nhấn chuông cửa sao? No, chị ấy vẫn luôn là dùng chân đá cửa!
Đang khi Chân Nam Nhân bắt đầu nghĩ có nên hay không đem Từ Tri Lễ giấu đi thì Từ Tri Lễ đã tự giác đứng lên, đi mở cửa căn bản liền không có cảm giác đến Chân Nam Nhân không bình thường.
Đang khi Từ Tri Lễ mở cửa sau, rất kinh ngạc mấy giây, không có một thanh âm gì cả, Chân Nam Nhân càng ngày càng cảm thấy lạ…chẳng lẽ là cướp bóc ? Đang khi Chân Nam Nhân nhịn không được thò đầu ra hướng cửa nhìn thì chỉ nghe được Từ Tri Lễ đem cửa chính rất nhanh đóng kín, sau đó vẻ mặt bình tĩnh trở lại phòng khách lại lần nữa ngồi xuống đây hết thảy bắt đầu làm cho Chân Nam Nhân cảm giác được chuyện này không có đơn giản như vậy, lại nhìn lại một chút vẻ mặt kì quặc của Từ Tri Lễ quá bình tĩnh nàng không có can đảm mở miệng hướng Từ Tri Lễ hỏi, cũng chỉ đem nghi vấn giữ lại trong lòng của mình cảm giác thật khó chịu!
Đang khi hết thảy lại trở về bình thường thì chuông cửa lại bắt đầu vang lên, cái này… Chân Nam Nhân lập tức…. cũng không còn trông nom Từ Tri Lễ, lập tức liền bộ dạng sum xoe đi mở cửa.
Bất quá, khi mở cửa chính Chân Nam Nhân liền ngốc rồi, trước mắt nàng dĩ nhiên là một đôi vợ chồng, hơn nữa còn là rất bình thường đây cũng làm cho Chân Nam Nhân càng nghi ngờ, đây là cái chuyện gì?
“Xin chào tiểu cô nương, cháu có thể để cho chúng ta đi vào ngồi một chút sao?” 1 Lão tiên sinh vẻ mặt nụ cười làm cho Chân Nam Nhân không đành lòng cự tuyệt, thoáng cái cũng không còn kịp phản ứng đem người cho vào trong nhà… ài… này nếu là thật đến đây cướp bóc thì chính mình phải hảo hảo kiểm điểm một chút!
Chân Nam Nhân dẫn đôi vợ chồng đi vào phòng khách, lại rót cho hai người chén nước mới phát hiện, mặt Từ Tri Lễ rất âm trầm cũng giống như 1 cơn bão táp đang tới.
“Ngài làm sao vậy? Người ta ai chọc giận ngài sao sắc mặt kém thế.” Chân Nam Nhân lặng lẽ hỏi Từ Tri Lễ.
Nhưng Từ Tri Lễ lại hung hăng một cái liếc mắt… Móa! Nàng trêu ghẹo ai chứ?
“Tiểu cô nương, cháu bao nhiêu tuổi? Làm việc ở đâu? Trong nhà còn có những người nào..?” Lão tiên sinh cũng không trông nom sắc mặt Từ Tri Lễ đã rất thúi tự nhiên hướng Chân Nam Nhân hỏi thăm tin tức.
Cái này… Từ Tri Lễ rốt cục mở miệng nói chuyện.
“Lão già! Ông hỏi hết chưa!”
“Ngươi cái tiểu tử này! Có ai nói chuyện đối với trưởng bối như vậy sao!” Lão tiên sinh vừa cùng Từ Tri Lễ nói chuyện, tính tình ôn hoà khi nãy lập tức liền bay đi góc nào…
“Tiểu cô nương, đừng sợ… bọn họ vẫn luôn là như vậy, thói quen là tốt rồi ” Ngồi ở một bên bác gái lúc này rốt cục nói chuyện.
“Tri Lễ! Còn không mau giới thiệu một chút!”
Từ Tri Lễ rất quỷ dị nhìn Chân Nam Nhân một cái mở miệng nói ra
“Ông lão già mà ta bất kính này chính là cha anh, bên kia người châm ngòi thổi lửa chính là mẹ anh.”
Được rồi này thật không phải là nàng suy nghĩ nhiều, Từ Tri Lễ thật sự là rất bình thường… rất bình thường lại là con ruột của vợ chồng hoà ái kia sao? Có thể sinh ra con trai yêu nghiệt như vậy chẳng lẽ là gen có bao nhiêu biến dị! Hơn nữa, dường như hình thức nói chuyện của nhà này rất kỳ lạ đi.
Từ mẹ giống như nhìn ra Chân Nam Nhân hoài nghi, tự nhiên từ trong bao móc ra một vật, đưa tới trước mặt Chân Nam Nhân, Chân Nam Nhân tỉ mỉ nhìn xong…choáng… Móa! Là giấy xác nhận ADN!
Xem ra có rất nhiều người cũng không tin Từ Tri Lễ là con của bọn họ… Chân Nam Nhân thoáng cái cảm giác mình hoài nghi cũng không có gì lạ.
“Gặp được tình nhân cũ làm sao lại không bình thường đây? Bình thường em nấu cơm cũng không tích cực như vậy ” Từ Tri Lễ rõ ràng là ghen, nói đều mang theo vị chua, nhưng hết lần này tới lần khác người trong cuộc không có cảm giác.
“Ai không bình thường? Tôi nếu như là không làm cơm ngài đói chết ở chỗ này làm sao bây giờ, tôi sẽ mưu sát không thành vì ngài mà khiến tôi bị liên lụy thật không đáng giá ” Chân Nam Nhân vừa chọn đồ vừa đáp lại Từ đại thiếu gia
“Á…từ từ…Sao tôi như thế nào ngửi thấy hương vị chua ?”
Từ Tri Lễ hướng phòng bếp nhìn nhìn không lên tiếng, vừa lúc đó chuông cửa nhà Chân Nam Nhân đột nhiên vang lên, hù dọa Chân Nam Nhân không hiểu run rẩy một chút.
Là ai? Đây là câu hỏi lớn nhất của nội tâm nàng, nàng ở nơi này đã lâu như vậy ngoại trừ vài người mang đồ ăn đến… vậy mà bây giờ lại có người ấn chuông. Chân Ôn Nhu…không thể.. chị ta biết đàng hoàng nhấn chuông cửa sao? No, chị ấy vẫn luôn là dùng chân đá cửa!
Đang khi Chân Nam Nhân bắt đầu nghĩ có nên hay không đem Từ Tri Lễ giấu đi thì Từ Tri Lễ đã tự giác đứng lên, đi mở cửa căn bản liền không có cảm giác đến Chân Nam Nhân không bình thường.
Đang khi Từ Tri Lễ mở cửa sau, rất kinh ngạc mấy giây, không có một thanh âm gì cả, Chân Nam Nhân càng ngày càng cảm thấy lạ…chẳng lẽ là cướp bóc ? Đang khi Chân Nam Nhân nhịn không được thò đầu ra hướng cửa nhìn thì chỉ nghe được Từ Tri Lễ đem cửa chính rất nhanh đóng kín, sau đó vẻ mặt bình tĩnh trở lại phòng khách lại lần nữa ngồi xuống đây hết thảy bắt đầu làm cho Chân Nam Nhân cảm giác được chuyện này không có đơn giản như vậy, lại nhìn lại một chút vẻ mặt kì quặc của Từ Tri Lễ quá bình tĩnh nàng không có can đảm mở miệng hướng Từ Tri Lễ hỏi, cũng chỉ đem nghi vấn giữ lại trong lòng của mình cảm giác thật khó chịu!
Đang khi hết thảy lại trở về bình thường thì chuông cửa lại bắt đầu vang lên, cái này… Chân Nam Nhân lập tức…. cũng không còn trông nom Từ Tri Lễ, lập tức liền bộ dạng sum xoe đi mở cửa.
Bất quá, khi mở cửa chính Chân Nam Nhân liền ngốc rồi, trước mắt nàng dĩ nhiên là một đôi vợ chồng, hơn nữa còn là rất bình thường đây cũng làm cho Chân Nam Nhân càng nghi ngờ, đây là cái chuyện gì?
“Xin chào tiểu cô nương, cháu có thể để cho chúng ta đi vào ngồi một chút sao?” 1 Lão tiên sinh vẻ mặt nụ cười làm cho Chân Nam Nhân không đành lòng cự tuyệt, thoáng cái cũng không còn kịp phản ứng đem người cho vào trong nhà… ài… này nếu là thật đến đây cướp bóc thì chính mình phải hảo hảo kiểm điểm một chút!
Chân Nam Nhân dẫn đôi vợ chồng đi vào phòng khách, lại rót cho hai người chén nước mới phát hiện, mặt Từ Tri Lễ rất âm trầm cũng giống như 1 cơn bão táp đang tới.
“Ngài làm sao vậy? Người ta ai chọc giận ngài sao sắc mặt kém thế.” Chân Nam Nhân lặng lẽ hỏi Từ Tri Lễ.
Nhưng Từ Tri Lễ lại hung hăng một cái liếc mắt… Móa! Nàng trêu ghẹo ai chứ?
“Tiểu cô nương, cháu bao nhiêu tuổi? Làm việc ở đâu? Trong nhà còn có những người nào..?” Lão tiên sinh cũng không trông nom sắc mặt Từ Tri Lễ đã rất thúi tự nhiên hướng Chân Nam Nhân hỏi thăm tin tức.
Cái này… Từ Tri Lễ rốt cục mở miệng nói chuyện.
“Lão già! Ông hỏi hết chưa!”
“Ngươi cái tiểu tử này! Có ai nói chuyện đối với trưởng bối như vậy sao!” Lão tiên sinh vừa cùng Từ Tri Lễ nói chuyện, tính tình ôn hoà khi nãy lập tức liền bay đi góc nào…
“Tiểu cô nương, đừng sợ… bọn họ vẫn luôn là như vậy, thói quen là tốt rồi ” Ngồi ở một bên bác gái lúc này rốt cục nói chuyện.
“Tri Lễ! Còn không mau giới thiệu một chút!”
Từ Tri Lễ rất quỷ dị nhìn Chân Nam Nhân một cái mở miệng nói ra
“Ông lão già mà ta bất kính này chính là cha anh, bên kia người châm ngòi thổi lửa chính là mẹ anh.”
Được rồi này thật không phải là nàng suy nghĩ nhiều, Từ Tri Lễ thật sự là rất bình thường… rất bình thường lại là con ruột của vợ chồng hoà ái kia sao? Có thể sinh ra con trai yêu nghiệt như vậy chẳng lẽ là gen có bao nhiêu biến dị! Hơn nữa, dường như hình thức nói chuyện của nhà này rất kỳ lạ đi.
Từ mẹ giống như nhìn ra Chân Nam Nhân hoài nghi, tự nhiên từ trong bao móc ra một vật, đưa tới trước mặt Chân Nam Nhân, Chân Nam Nhân tỉ mỉ nhìn xong…choáng… Móa! Là giấy xác nhận ADN!
Xem ra có rất nhiều người cũng không tin Từ Tri Lễ là con của bọn họ… Chân Nam Nhân thoáng cái cảm giác mình hoài nghi cũng không có gì lạ.
/80
|