Lại 1 thứ hai, sáng sớm trong công ty nhân viên quản lý triệu tập hội nghị tạm thời, ước chừng một giờ sau, Khâu Luôn mới trở lại phòng thị trường, vừa tiến đến liền kêu Điền Mông gọi vào phòng làm việc, cũng không biết nói chuyện gì.
“Điền Mông, này là lệnh điều động nhân viên trong công ty, cô bây giờ cũng phải đi tới trình diện.” Khâu Luôn xuất ra một tờ giấy giao cho Điền Mông.
Điền Mông sau khi xem sắc mặt không tốt hỏi:
“Tại sao đột nhiên đem em điều đến phòng kế hoạch?”
“Công ty an bài, đãi ngộ so với nơi này tốt hơn chúc mừng, cô tiểu Minh.”
“Có thể không đi hay không.” Điền Mông do dự, đi phòng kế hoạch sẽ phải cùng Viêm Liệt tách ra, mặc dù là đang cùng 1 công ty nhưng sẽ không như hiện tại được.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Lệnh điều động này tôi không giúp gì được, cô nếu như là không muốn đi có thể tìm bộ phận nhân sự nói chuyện một chút, tôi cũng không rõ lắm vì cái sao đột nhiên điều cô đi, kỳ thật tôi cảm thấy cô ở nơi này làm rất tốt, tôi cũng không muốn cho cô đi.” Khâu Luôn lời này nửa thật nửa giả, làm lão nhân trong công ty, làm một quản lý thông qua quan sát, hắn tựa hồ có thể đoán được nguyên nhân.
Nhớ ngày đó hắn gây khó cho Viêm Liệt, trợ lý Văn Mẫn đích thân đến một chuyến, lúc ấy hắn còn không cảm thấy gì, nhưng trong lòng vẫn là nhớ kỹ về sau truyền ra chuyện Viêm Liệt cùng tổng tài làm hắn sợ hết hồn, nhưng cũng bất động quan sát sau có một lần hắn thấy Viêm Liệt từ thang máy chuyên dụng của tổng tài đi ra chuyện lại càng khẳng định, bất quá hắn cũng không sợ Viêm Liệt trả thù, nhóc này không phải loại người như vậy, hắn lúc đó cũng làm gì quá mức chính là nghĩ tôi luyện một chút tiểu tử này mà thôi.
Nhưng mấy ngày trước đây, Viêm Liệt tựa hồ cùng tổng tài xảy ra chút vấn đề, xem báo chí cảm giác là tổng tài có người mới quên người cũ và hắn cũng nghĩ như vậy, khi đó còn vì Viêm Liệt cảm thấy có chút không đáng giá nhưng hôm nay họp xong Văn Mẫn tự mình đem phần điều động này cho hắn, lại có ánh mắt thâm ý làm cho ý nghĩ của hắn thay đổi, chuyện Viêm Liệt cùng Điền Mông cùng nhau hợp tác là hắn phê chuẩn, điều này làm cho hắn không khỏi nối hai người lại với nhau.
“Khâu Luôn… nhưng đây cũng quá kỳ lại, sao lại đột nhiên điều em đi phòng khác đây, em…”
“Tiểu Mông như vậy cũng là một loại rèn luyện, phòng kế hoạch cũng là 1 chỗ phát triển tiền đồ, cô năng lực tốt, phải gắng nỗ lực.” Khâu Luôn cắt đứt lời Điền Mông nói, việc này là kết cục đã định trợ lí Văn Mẫn đưa cho hắn tờ giấy này liền tương đương với quyết định của tổng tài, nếu Tiểu Minh đi bộ phận nhân sự hỏi câu trả lời là thế mà thôi.
Tiểu Mông mang theo nghi hoặc rời khỏi phòng làm việc của Khâu Luôn sau đó tại chỗ ngồi của mình suy tư một lúc sau đi tới bộ phận nhân sự, quản lí bộ phận nhân sự tiếp đãi nàng, nhưng vô luận nàng hỏi thế nào chính là một câu là lệnh điều động bình thường của công ty, sẽ không thay đổi ý kia chính là nói cho nàng biết : trừ phi cô thôi việc, nếu không thì phải phục tùng tổ chức an bài!
“Viêm Liệt, mình bị điều đến phòng kế hoạch.” Biết mình nhất định phải đi Điền Mông trước tiên tìm Viêm Liệt, nàng không biết mình sẽ nghe được đáp án gì nhưng vẫn còn có chút mong đợi.
“Sao lại đột nhiên như vậy, bất quá phòng kế hoạch cũng rất tốt, cậu phải nỗ lực công tác nha.” Viêm Liệt sững sờ tựa hồ cũng cảm thấy rất đột nhiên, nhưng lập tức liền cười nói ra lời khích lệ không hề có ý tứ giữ lại.
Điền Mông trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, hắn đối với nàng chẳng lẽ liền thật sự một chút tình cảm cũng không có sao?
“Viêm Liệt, mình…”
Viêm Liệt nhìn xem muốn Điền Mông muốn nói lại thôi, ở trong lòng nhẹ nhàng thở dài.
“Tiểu Mông, cố gắng lên đi, cậu là 1 cô gái rất ưu tú tử, nhất định sẽ gặp được một người rất ưu tú thích cậu.”
“Mình gặp được nhưng anh ta không thích mình.” Tiểu Mông nhìn Viêm Liệt ý tứ rất rõ ràng.
Viêm Liệt có chút lúng túng, lui về sau một bước kéo ra khoảng cách cùng Điền Mông.
“Tiểu Mông, mình còn có phần tài liệu muốn đưa đến phòng marketing, cậu về sau nếu có vấn đề gì có thể tìm ình sẽ giúp, chúng ta còn là đồng sự.” Viêm Liệt vội vã rời đi, lưu lại vẻ mặt thất vọng Điền Mông.
Điền Mông ly khai, Viêm Liệt mặc dù cảm thấy mất đi một đồng nghiệp rất hợp có điểm tiếc nuối, nhưng mà lại thở phào nhẹ nhõm, hắn hiện tại chỉ muốn nỗ lực làm việc, Điền Mông rời đi làm cho tâm tình của hắn cũng buông lỏng chút ít.
Chỉ là Viêm Liệt thật sự là quá làm người khác chú ý, mặc dù nụ cười ánh mặt trời giảm giá nhưng vẫn như cũ là làm cho nữ nhân giống như ong thấy mật dán lên.
Hơn nữa Điền Mông mặc dù điều khỏi phòng thị trường, lại như cũ cứ có thời gian sẽ tới tìm Viêm Liệt, cộng thêm 1 người theo đuổi mới của phòng hành chính tổng hợp Mạnh Tuệ cùng Tôn Giai Giai phòng tài vụ, làm cho hắn cảm giác khóc không ra nước mắt.
Từ thứ hai đến thứ sáu, ba nữ nhân này thay phiên tìm đến Viêm Liệt, hắn rất rõ ràng cự tuyệt nhưng lại tựa hồ như không có có hiệu quả, hắn chỉ có thể trốn là trốn, cùng Bắc Đường Yên chia tay xong vận hoa đảo của Viêm Liệt mở càng vượng.
Bất quá, cuộc sống như vậy Viêm Liệt chỉ qua một qua một tuần lễ, các quản lý phòng ban công ty lần nữa ban bố ba lệnh, lần này không phải là lệnh điều động bộ phận quản lý chuyển giao mà là trực tiếp dán lên bảng thông báo của công ty, màu đỏ mở đầu nội dung điều lệnh làm cho tất cả mọi người trợn to hai mắt!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Lệnh điều động bởi vì thiếu người giám sát tại thị trường, chi nhánh thiết kế công ty tại thành thị X và biệt khu V
- Hiện điều phòng nhân viên phòng kế hoạch Điền Mông đến tại chi nhánh công ty ở thành phố X,
- Điều nhân viên phòng hành chính tổng hợp Mạnh Tuệ tại chi nhánh công ty ở thành phố X.
- Điều nhân viên phòng tài vụ Tôn Giai Giai tới chi nhánh công ty tại thành phố X.
Chú thích: về nhân viên của công ty điều động tới biệt khu V đang thảo luận, bộ phận nhân sự sẽ có thông báo cụ thể sau.
Chứng kiến lệnh động người mọi người nhìn nhau, thành thị X chỉ là một thành phố nhân khẩu không đến trăm nghìn, ngồi xe lửa ước chừng cần 15 giờ, làm sao có thị trường gì cần khai thác mà biệt khu V thì càng là xa xôi, dân số cũng không quá ngàn vạn, kinh tế lạc hậu, cuộc sống trình độ thấp, ài chuẩn bị làm người tối cổ đi, coi như là người ngốc chứng kiến điều lệnh này cũng biết là không bình thường, rối rít vì ba vị đồng nghiệp bị điều đi mà cảm thấy bi ai.
Phần lớn người trong công ty không biết chuyện, chỉ là suy đoán nhưng là có người biết chắc là lien quan đến Bắc Đường Yên, hay là Viêm Liệt, giống như là ba vị biết rõ!
Viêm Liệt nhìn lệnh điều lệnh kia cũng không thể tin, tức giận đến phẫn nộ, trong lòng có không có nổi hương vị gì, nếu như Điền Mông điều đi phòng kế hoạch thì hắn không có nghĩ nhiều, nhưng hiện tại điều lệnh này thì không thể không để cho hắn suy nghĩ đây quả thực là uy hiếp trắng trợn là cảnh cáo của hắn, và ba nữ nhân theo đuổi hắn thì chung quanh đồng nghiệp tất cả đều là biết, hắn bây giờ cũng không biết bọn họ sẽ nghĩ như thế nào về chuyện này, nhưng là hắn cảm giác mình có trách nhiệm chuyện này, bởi vì nguyên nhân vì hắn mới có thể dính líu đến ba người vô tội kia.
Do dự, Viêm Liệt cầm điện thoại lên muốn gọi cho Bắc Đường Yên nhưng suy nghĩ một chút lại để xuống, mặc dù điều lệnh rõ ràng nhằm vào hắn, nhưng hắn có quyền gì đi tìm Bắc Đường Yên, hơn nữa nếu như Bắc Đường Yên không thừa nhận mà nói, hành vi của hắn quả thực chính là tự mình đa tình!
Chỉ là, lúc này nhớ tới câu hôm đó Bắc Đường Yên uy hiếp lại xuất hiện ở bên tai!
“Điều tôi muốn thì nhất định phải chiếm được .”
Trong lúc đó, hắn cảm thấy có chút sợ hãi, những ngày qua cuộc sống bình an vô sự làm cho hắn quên mất câu nói hôm đó của Bắc Đường Yên, lại không nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh đột nhiên như thế, đây là động tác Bắc Đường Yên bắt đầu sao, nhưng là vì cái gì không phải là đem hắn điều đi, vì cái gì không phải là trừng phạt hắn, mà là những người vô tội dính líu đến hắn!
Mà khi Viêm Liệt đang do dự thì di động vang lên! Tiếng chuông hết sức đặc thù hắn không cần nhìn cũng biết là ai điện tới, trong phút chốc thân thể hắn cứng đờ, hít sâu một chút mới nhận điện thoại.
“Điền Mông, này là lệnh điều động nhân viên trong công ty, cô bây giờ cũng phải đi tới trình diện.” Khâu Luôn xuất ra một tờ giấy giao cho Điền Mông.
Điền Mông sau khi xem sắc mặt không tốt hỏi:
“Tại sao đột nhiên đem em điều đến phòng kế hoạch?”
“Công ty an bài, đãi ngộ so với nơi này tốt hơn chúc mừng, cô tiểu Minh.”
“Có thể không đi hay không.” Điền Mông do dự, đi phòng kế hoạch sẽ phải cùng Viêm Liệt tách ra, mặc dù là đang cùng 1 công ty nhưng sẽ không như hiện tại được.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Lệnh điều động này tôi không giúp gì được, cô nếu như là không muốn đi có thể tìm bộ phận nhân sự nói chuyện một chút, tôi cũng không rõ lắm vì cái sao đột nhiên điều cô đi, kỳ thật tôi cảm thấy cô ở nơi này làm rất tốt, tôi cũng không muốn cho cô đi.” Khâu Luôn lời này nửa thật nửa giả, làm lão nhân trong công ty, làm một quản lý thông qua quan sát, hắn tựa hồ có thể đoán được nguyên nhân.
Nhớ ngày đó hắn gây khó cho Viêm Liệt, trợ lý Văn Mẫn đích thân đến một chuyến, lúc ấy hắn còn không cảm thấy gì, nhưng trong lòng vẫn là nhớ kỹ về sau truyền ra chuyện Viêm Liệt cùng tổng tài làm hắn sợ hết hồn, nhưng cũng bất động quan sát sau có một lần hắn thấy Viêm Liệt từ thang máy chuyên dụng của tổng tài đi ra chuyện lại càng khẳng định, bất quá hắn cũng không sợ Viêm Liệt trả thù, nhóc này không phải loại người như vậy, hắn lúc đó cũng làm gì quá mức chính là nghĩ tôi luyện một chút tiểu tử này mà thôi.
Nhưng mấy ngày trước đây, Viêm Liệt tựa hồ cùng tổng tài xảy ra chút vấn đề, xem báo chí cảm giác là tổng tài có người mới quên người cũ và hắn cũng nghĩ như vậy, khi đó còn vì Viêm Liệt cảm thấy có chút không đáng giá nhưng hôm nay họp xong Văn Mẫn tự mình đem phần điều động này cho hắn, lại có ánh mắt thâm ý làm cho ý nghĩ của hắn thay đổi, chuyện Viêm Liệt cùng Điền Mông cùng nhau hợp tác là hắn phê chuẩn, điều này làm cho hắn không khỏi nối hai người lại với nhau.
“Khâu Luôn… nhưng đây cũng quá kỳ lại, sao lại đột nhiên điều em đi phòng khác đây, em…”
“Tiểu Mông như vậy cũng là một loại rèn luyện, phòng kế hoạch cũng là 1 chỗ phát triển tiền đồ, cô năng lực tốt, phải gắng nỗ lực.” Khâu Luôn cắt đứt lời Điền Mông nói, việc này là kết cục đã định trợ lí Văn Mẫn đưa cho hắn tờ giấy này liền tương đương với quyết định của tổng tài, nếu Tiểu Minh đi bộ phận nhân sự hỏi câu trả lời là thế mà thôi.
Tiểu Mông mang theo nghi hoặc rời khỏi phòng làm việc của Khâu Luôn sau đó tại chỗ ngồi của mình suy tư một lúc sau đi tới bộ phận nhân sự, quản lí bộ phận nhân sự tiếp đãi nàng, nhưng vô luận nàng hỏi thế nào chính là một câu là lệnh điều động bình thường của công ty, sẽ không thay đổi ý kia chính là nói cho nàng biết : trừ phi cô thôi việc, nếu không thì phải phục tùng tổ chức an bài!
“Viêm Liệt, mình bị điều đến phòng kế hoạch.” Biết mình nhất định phải đi Điền Mông trước tiên tìm Viêm Liệt, nàng không biết mình sẽ nghe được đáp án gì nhưng vẫn còn có chút mong đợi.
“Sao lại đột nhiên như vậy, bất quá phòng kế hoạch cũng rất tốt, cậu phải nỗ lực công tác nha.” Viêm Liệt sững sờ tựa hồ cũng cảm thấy rất đột nhiên, nhưng lập tức liền cười nói ra lời khích lệ không hề có ý tứ giữ lại.
Điền Mông trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, hắn đối với nàng chẳng lẽ liền thật sự một chút tình cảm cũng không có sao?
“Viêm Liệt, mình…”
Viêm Liệt nhìn xem muốn Điền Mông muốn nói lại thôi, ở trong lòng nhẹ nhàng thở dài.
“Tiểu Mông, cố gắng lên đi, cậu là 1 cô gái rất ưu tú tử, nhất định sẽ gặp được một người rất ưu tú thích cậu.”
“Mình gặp được nhưng anh ta không thích mình.” Tiểu Mông nhìn Viêm Liệt ý tứ rất rõ ràng.
Viêm Liệt có chút lúng túng, lui về sau một bước kéo ra khoảng cách cùng Điền Mông.
“Tiểu Mông, mình còn có phần tài liệu muốn đưa đến phòng marketing, cậu về sau nếu có vấn đề gì có thể tìm ình sẽ giúp, chúng ta còn là đồng sự.” Viêm Liệt vội vã rời đi, lưu lại vẻ mặt thất vọng Điền Mông.
Điền Mông ly khai, Viêm Liệt mặc dù cảm thấy mất đi một đồng nghiệp rất hợp có điểm tiếc nuối, nhưng mà lại thở phào nhẹ nhõm, hắn hiện tại chỉ muốn nỗ lực làm việc, Điền Mông rời đi làm cho tâm tình của hắn cũng buông lỏng chút ít.
Chỉ là Viêm Liệt thật sự là quá làm người khác chú ý, mặc dù nụ cười ánh mặt trời giảm giá nhưng vẫn như cũ là làm cho nữ nhân giống như ong thấy mật dán lên.
Hơn nữa Điền Mông mặc dù điều khỏi phòng thị trường, lại như cũ cứ có thời gian sẽ tới tìm Viêm Liệt, cộng thêm 1 người theo đuổi mới của phòng hành chính tổng hợp Mạnh Tuệ cùng Tôn Giai Giai phòng tài vụ, làm cho hắn cảm giác khóc không ra nước mắt.
Từ thứ hai đến thứ sáu, ba nữ nhân này thay phiên tìm đến Viêm Liệt, hắn rất rõ ràng cự tuyệt nhưng lại tựa hồ như không có có hiệu quả, hắn chỉ có thể trốn là trốn, cùng Bắc Đường Yên chia tay xong vận hoa đảo của Viêm Liệt mở càng vượng.
Bất quá, cuộc sống như vậy Viêm Liệt chỉ qua một qua một tuần lễ, các quản lý phòng ban công ty lần nữa ban bố ba lệnh, lần này không phải là lệnh điều động bộ phận quản lý chuyển giao mà là trực tiếp dán lên bảng thông báo của công ty, màu đỏ mở đầu nội dung điều lệnh làm cho tất cả mọi người trợn to hai mắt!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Lệnh điều động bởi vì thiếu người giám sát tại thị trường, chi nhánh thiết kế công ty tại thành thị X và biệt khu V
- Hiện điều phòng nhân viên phòng kế hoạch Điền Mông đến tại chi nhánh công ty ở thành phố X,
- Điều nhân viên phòng hành chính tổng hợp Mạnh Tuệ tại chi nhánh công ty ở thành phố X.
- Điều nhân viên phòng tài vụ Tôn Giai Giai tới chi nhánh công ty tại thành phố X.
Chú thích: về nhân viên của công ty điều động tới biệt khu V đang thảo luận, bộ phận nhân sự sẽ có thông báo cụ thể sau.
Chứng kiến lệnh động người mọi người nhìn nhau, thành thị X chỉ là một thành phố nhân khẩu không đến trăm nghìn, ngồi xe lửa ước chừng cần 15 giờ, làm sao có thị trường gì cần khai thác mà biệt khu V thì càng là xa xôi, dân số cũng không quá ngàn vạn, kinh tế lạc hậu, cuộc sống trình độ thấp, ài chuẩn bị làm người tối cổ đi, coi như là người ngốc chứng kiến điều lệnh này cũng biết là không bình thường, rối rít vì ba vị đồng nghiệp bị điều đi mà cảm thấy bi ai.
Phần lớn người trong công ty không biết chuyện, chỉ là suy đoán nhưng là có người biết chắc là lien quan đến Bắc Đường Yên, hay là Viêm Liệt, giống như là ba vị biết rõ!
Viêm Liệt nhìn lệnh điều lệnh kia cũng không thể tin, tức giận đến phẫn nộ, trong lòng có không có nổi hương vị gì, nếu như Điền Mông điều đi phòng kế hoạch thì hắn không có nghĩ nhiều, nhưng hiện tại điều lệnh này thì không thể không để cho hắn suy nghĩ đây quả thực là uy hiếp trắng trợn là cảnh cáo của hắn, và ba nữ nhân theo đuổi hắn thì chung quanh đồng nghiệp tất cả đều là biết, hắn bây giờ cũng không biết bọn họ sẽ nghĩ như thế nào về chuyện này, nhưng là hắn cảm giác mình có trách nhiệm chuyện này, bởi vì nguyên nhân vì hắn mới có thể dính líu đến ba người vô tội kia.
Do dự, Viêm Liệt cầm điện thoại lên muốn gọi cho Bắc Đường Yên nhưng suy nghĩ một chút lại để xuống, mặc dù điều lệnh rõ ràng nhằm vào hắn, nhưng hắn có quyền gì đi tìm Bắc Đường Yên, hơn nữa nếu như Bắc Đường Yên không thừa nhận mà nói, hành vi của hắn quả thực chính là tự mình đa tình!
Chỉ là, lúc này nhớ tới câu hôm đó Bắc Đường Yên uy hiếp lại xuất hiện ở bên tai!
“Điều tôi muốn thì nhất định phải chiếm được .”
Trong lúc đó, hắn cảm thấy có chút sợ hãi, những ngày qua cuộc sống bình an vô sự làm cho hắn quên mất câu nói hôm đó của Bắc Đường Yên, lại không nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh đột nhiên như thế, đây là động tác Bắc Đường Yên bắt đầu sao, nhưng là vì cái gì không phải là đem hắn điều đi, vì cái gì không phải là trừng phạt hắn, mà là những người vô tội dính líu đến hắn!
Mà khi Viêm Liệt đang do dự thì di động vang lên! Tiếng chuông hết sức đặc thù hắn không cần nhìn cũng biết là ai điện tới, trong phút chốc thân thể hắn cứng đờ, hít sâu một chút mới nhận điện thoại.
/68
|