Tối đó, về nhà, có người nằm trên giường mơ màng, tay sờ lên môi, cười tủm tỉm.
Lại có người, đứng trước gương dùng khăn mặt chà sát qua lại, tưởng tượng ra lúc đó, mặt đỏ bừng bừng, ức, ức, ức muốn chết…
Nụ hôn đầu đời, first kiss thiêng liêng của cô.
Ruột đau như cắt, nước mắt tràn trề.
Nhưng từ đã, thế có tính là nụ hôn đầu không? Làm gì mà tính chứ, người ta hôn, môi lưỡi quấn quít, nồng nồng thắm thắm, đây chỉ làm chạm nhẹ thôi mà.
Ví như là đi xe buýt đông, xóc, tự dưng chạm vào một người lạ, môi cũng chạm vào, thế đâu gọi là hôn?
Tự an ủi, cuối cùng Nguyệt Dương quyết định – một quyết định cực sáng suốt, nếu mai sau có người yêu, cô sẽ vẫn bảo với anh ý, nụ hôn với anh ý mới là first kiss…còn hôm nay, coi như là bị chó dại cắn thôi.
Ngoáy qua mấy bài lượng giác, đặt bút xuống, cô khẽ thở dài, rốt cuộc phải làm sao…nếu không vì Nguyệt Anh thích hắn, thì hắn có tung ảnh nóng cô cũng không sợ.
Công chúa Moon bóp trán, cố gắng nghĩ ngợi, phân tích, bây giờ phải nịnh chó già Wind như nào đây, xin lỗi ư, buồn nôn quá, nhưng mà có cách khác không???
-“Tỷ, tỷ ơi….haha…”
Tiếng Hà Anh cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
-“Làm gì mà cười như con điên thế?”
-“Tỷ đọc truyện này chưa, buồn cười lắm…”
-“Truyện gì?”
-“Tình yêu của công chúa và con chó”
Tự dưng thấy giật mình, Dương hỏi ngập ngừng:
-“Chưa…hay…lắm à?”
-“Cực hay, cực buồn cười, cực hot, mới đăng tải trong thời gian ngắn mà cán mốc một triệu view trên Wat rồi, các trang đọc truyện cùng fanpage liên tục chia sẻ…”
-“Làm gì mà hay thế, truyện “Chi Na” hả? ”
-“Không, truyện nước mình mới bá đạo chứ…nổi tiếng tới mức, đang có một cuộc săn lùng tìm kiếm tác giả, mà người này vẫn kín tiếng lắm…chưa lộ diện”
-“Nghe có vẻ hay ho nhỉ?”
-“Vâng, buồn cười nhất là đoạn kết, công chúa lại không về với hoàng tử, mà kết hôn cùng con chó…”
Tới đây thì Dương hoàn toàn chết sững, giật lấy điện thoại trên tay con em, ngấu nghiến xem, rất giống với những gì cô viết, bớt đi nhân vật công chúa Star, còn cái tên công chúa Moon cũng không đổi.
Chỉ có điều, suốt cả quá trình, chú chó Wind trở nên đáng yêu, hài hước vô cùng, can đảm nghĩa hiệp, luôn luôn bảo vệ công chúa.
Còn hoàng tử đẹp đẽ anh tuấn mà cô sáng tác, bị biến thành tên béo phị trăm kí cùng ba nốt ruồi trên mặt, thêm cả cái tính ken bon xấu xa đê tiện…
Thảo nào…độc giả cả nước lại ủng hộ con chó đến thế!!!
Kéo xuống phần cuối, bút danh Hà Vũ….
Uất này cộng ức kia, máu dồn hết lên đỉnh đầu.
-“CHÓ CHẾT….”
Tiếng la của Hà Dương làm muội muội hốt hoảng:
-“Tỷ, tỷ sao thế?”
-“Lấy ta cốc nước!”
Nguyệt Anh vội vàng xuống nhà lấy chai nước dâu ép, vừa đưa tỷ uống vừa vỗ vỗ lưng, hiếm khi thấy tỷ mất bình tĩnh như vậy, cô nghe tỷ nói ngắt quãng:
-“Muội, nói cho muội biết, truyện đó là do ta sáng tác đấy, nhưng thằng Phong dở hơi đó đã mô li phê, phá hỏng tinh hoa tác phẩm văn học ngàn vàng của ta…thật không ra sao cả…”
Muội muội ngạc nhiên, mắt chữ O, mồm chữ A.
-“…Còn nữa, đợt này, ta mặc kệ hắn trong lòng muội quan trọng như nào, nhưng từ hôm nay, đất này có hắn, thì không có ta, và ngược lại… muội thích đứng về phía ai cũng được, ta hoàn toàn thông cảm…”
Nguyệt Anh rơm rớm, lâu lắm, đã chẳng đi học chung với tỷ rồi, ít ra lúc trước tỷ chỉ lạnh mặt thôi, giờ lại căng thêm một bậc rồi.
Em gái vừa ủ rũ lê bước về phòng, cô liền vào Group trường, lẳng lặng thực hiện kế hoạch.
Xong xuôi đâu đó, cầm điện thoại, gửi một tin nhắn!
…..
Lòng đầy khấp khởi, cố ngủ mà không được, chỉ tưởng tượng, Nguyệt Dương kiêu cao tự phụ thường ngày lại khúm núm với cậu mà Phong nở từng khúc ruột.
“Tít…tít…”
Tiếng tin nhắn, cầm điện thoại mà cậu dường như không thể tin nổi, nhanh vậy ư? Hà Nguyệt Dương đã đàm phán nhanh tới vậy, công nhận hôm nay thời tiết tốt.
Mở ra xem, không có từ xin lỗi, cũng không có năn nỉ ỉ ôi, chỉ vỏn vẹn vài chữ:
“Vào group post ảnh lúc sáng lên đi cưng!!!”
Dám chơi liều ư? Cô tưởng cậu không dám chắc. Xem ai sợ ai?
Bực mình, cậu mở ngay sang group, định đính mấy tấm ảnh lên, thì đập vào mắt một topic đang được tranh luận cực nóng, mà chủ thớt, để tên thật, rất to, rõ ràng, còn viết hoa HÀ NGUYỆT DƯƠNG TOÁN 2.
“Chào cả nhà, mình có chuyện khó nói quá. Chả là, mình có cậu bạn thân, là người đồng tính. Cậu ấy luôn tự ti với điều đó, cho nên, thời gian này, khi bị mọi người phát hiện, đã rất hoảng và sợ sệt. Cậu ấy còn nhân lúc mình không để ý, chụp một bức ảnh chúng mình chạm môi. Lúc này cậu ấy có nhắn tin xin phép mình cho công khai bức ảnh, để mọi người không nghĩ cậu ấy bóng nữa. Mình băn khoăn quá, một bên là bạn thân, bên kia lại là danh dự của mình…Cả nhà cho mình lời khuyên nhé!!!”
Comment
-“Không được, bạn điên à, danh dự con gái, kệ cậu ta…”
-“Đúng đấy, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra thôi, không lộ hôm nay thì lộ ngày khác, có gì mà”
-“Bạn động viên bạn bạn nhé, bóng thì gì đâu, cũng là người…”
-“Mình thấy bạn kia nói đúng đó, họ có khi còn giỏi hơn bọn mình…”
-“Bạn của bạn chắc đang trong tình trạng khủng hoảng thôi, hãy cố khuyên giải…”
-“Là ai vậy…”
-“Có phải là…cặp đôi đang hot đó không?”
-“Nói vớ vẩn, người ta công khai mặc áo đôi đeo đồng hồ đôi, cần gì phải sợ, chắc là người khác…”
-“Ai mà biết được…”
….
Kéo mãi, kéo mãi mà không đọc hết nổi bình luận, cái trường chuyên này, chuyên khỉ gì chứ, chuyên hóng hớt là chính!
Chiếc điện thoại đáng thương bị khổ chủ ném xuống góc giường…
Cũng may, cũng may mà cậu chưa post ảnh, nếu không, chẳng khác nào, một lần nữa, khẳng định giới tính của mình…
‘Hà Nguyệt Dương, cậu được lắm!!!’
Ngày hôm đó, Vũ Phong đã không đăng tấm ảnh nào cả.
Nhưng sáng hôm sau, hòm mail của Nguyệt Dương nhận được một bức ảnh, là ảnh cưới, lúc đầu cô còn ngẩn ra, thằng này bị dở hơi…xong nhìn kĩ, mới thấy mặt mình và mặt hắn bị ghép vào mặt cô dâu và chú rể.
Cũng chẳng vừa, cô ghép lại, chỉnh mặt Phong vào người con gái mặc váy cưới, e lệ thẹn thùng đi bên Hiếu tỷ tỷ.
Hôm sau cô lại nhận được, một bức ảnh bạo lực gia đình, mà người trong tình trạng bị hành hạ, bị chồng đánh cho hộc cả máu mồm, ấy chính là cô, còn thằng cha Phong thì đứng cười nhe nhởn.
Quá bực mình, Nguyệt Dương ghép mặt hắn vào con chó, làm mũi tên chỉ từ ánh mắt thèm thuồng của hắn tới đứa bé đang ngồi bô đằng xa.
Không lâu, cô được gửi trả bức ảnh hai con chó ngồi ngóng c…Mà con chó kia cũng được ghép mặt cô.
….
Cuộc chiến ngầm cứ thế diễn ra, cho tới một ngày, từ phong.huynhvu@gmail.com gửi tới duong.nguyetha@gmail.com hình ảnh scan một bức vẽ rất đẹp, nét vẽ chì thanh mảnh, bên góc tường, có đôi trai gái hôn nhau, đầy ngọt ngào, kí tên: DMM – Wind.
P/S: Dạo này ta hơi bận thật, các nàng thông cảm, xong việc sẽ lại mỗi ngày 1 chap. Không liên quan nhưng ta đố nàng nào đoán được ý Phong…DMM là gì…
Lại có người, đứng trước gương dùng khăn mặt chà sát qua lại, tưởng tượng ra lúc đó, mặt đỏ bừng bừng, ức, ức, ức muốn chết…
Nụ hôn đầu đời, first kiss thiêng liêng của cô.
Ruột đau như cắt, nước mắt tràn trề.
Nhưng từ đã, thế có tính là nụ hôn đầu không? Làm gì mà tính chứ, người ta hôn, môi lưỡi quấn quít, nồng nồng thắm thắm, đây chỉ làm chạm nhẹ thôi mà.
Ví như là đi xe buýt đông, xóc, tự dưng chạm vào một người lạ, môi cũng chạm vào, thế đâu gọi là hôn?
Tự an ủi, cuối cùng Nguyệt Dương quyết định – một quyết định cực sáng suốt, nếu mai sau có người yêu, cô sẽ vẫn bảo với anh ý, nụ hôn với anh ý mới là first kiss…còn hôm nay, coi như là bị chó dại cắn thôi.
Ngoáy qua mấy bài lượng giác, đặt bút xuống, cô khẽ thở dài, rốt cuộc phải làm sao…nếu không vì Nguyệt Anh thích hắn, thì hắn có tung ảnh nóng cô cũng không sợ.
Công chúa Moon bóp trán, cố gắng nghĩ ngợi, phân tích, bây giờ phải nịnh chó già Wind như nào đây, xin lỗi ư, buồn nôn quá, nhưng mà có cách khác không???
-“Tỷ, tỷ ơi….haha…”
Tiếng Hà Anh cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
-“Làm gì mà cười như con điên thế?”
-“Tỷ đọc truyện này chưa, buồn cười lắm…”
-“Truyện gì?”
-“Tình yêu của công chúa và con chó”
Tự dưng thấy giật mình, Dương hỏi ngập ngừng:
-“Chưa…hay…lắm à?”
-“Cực hay, cực buồn cười, cực hot, mới đăng tải trong thời gian ngắn mà cán mốc một triệu view trên Wat rồi, các trang đọc truyện cùng fanpage liên tục chia sẻ…”
-“Làm gì mà hay thế, truyện “Chi Na” hả? ”
-“Không, truyện nước mình mới bá đạo chứ…nổi tiếng tới mức, đang có một cuộc săn lùng tìm kiếm tác giả, mà người này vẫn kín tiếng lắm…chưa lộ diện”
-“Nghe có vẻ hay ho nhỉ?”
-“Vâng, buồn cười nhất là đoạn kết, công chúa lại không về với hoàng tử, mà kết hôn cùng con chó…”
Tới đây thì Dương hoàn toàn chết sững, giật lấy điện thoại trên tay con em, ngấu nghiến xem, rất giống với những gì cô viết, bớt đi nhân vật công chúa Star, còn cái tên công chúa Moon cũng không đổi.
Chỉ có điều, suốt cả quá trình, chú chó Wind trở nên đáng yêu, hài hước vô cùng, can đảm nghĩa hiệp, luôn luôn bảo vệ công chúa.
Còn hoàng tử đẹp đẽ anh tuấn mà cô sáng tác, bị biến thành tên béo phị trăm kí cùng ba nốt ruồi trên mặt, thêm cả cái tính ken bon xấu xa đê tiện…
Thảo nào…độc giả cả nước lại ủng hộ con chó đến thế!!!
Kéo xuống phần cuối, bút danh Hà Vũ….
Uất này cộng ức kia, máu dồn hết lên đỉnh đầu.
-“CHÓ CHẾT….”
Tiếng la của Hà Dương làm muội muội hốt hoảng:
-“Tỷ, tỷ sao thế?”
-“Lấy ta cốc nước!”
Nguyệt Anh vội vàng xuống nhà lấy chai nước dâu ép, vừa đưa tỷ uống vừa vỗ vỗ lưng, hiếm khi thấy tỷ mất bình tĩnh như vậy, cô nghe tỷ nói ngắt quãng:
-“Muội, nói cho muội biết, truyện đó là do ta sáng tác đấy, nhưng thằng Phong dở hơi đó đã mô li phê, phá hỏng tinh hoa tác phẩm văn học ngàn vàng của ta…thật không ra sao cả…”
Muội muội ngạc nhiên, mắt chữ O, mồm chữ A.
-“…Còn nữa, đợt này, ta mặc kệ hắn trong lòng muội quan trọng như nào, nhưng từ hôm nay, đất này có hắn, thì không có ta, và ngược lại… muội thích đứng về phía ai cũng được, ta hoàn toàn thông cảm…”
Nguyệt Anh rơm rớm, lâu lắm, đã chẳng đi học chung với tỷ rồi, ít ra lúc trước tỷ chỉ lạnh mặt thôi, giờ lại căng thêm một bậc rồi.
Em gái vừa ủ rũ lê bước về phòng, cô liền vào Group trường, lẳng lặng thực hiện kế hoạch.
Xong xuôi đâu đó, cầm điện thoại, gửi một tin nhắn!
…..
Lòng đầy khấp khởi, cố ngủ mà không được, chỉ tưởng tượng, Nguyệt Dương kiêu cao tự phụ thường ngày lại khúm núm với cậu mà Phong nở từng khúc ruột.
“Tít…tít…”
Tiếng tin nhắn, cầm điện thoại mà cậu dường như không thể tin nổi, nhanh vậy ư? Hà Nguyệt Dương đã đàm phán nhanh tới vậy, công nhận hôm nay thời tiết tốt.
Mở ra xem, không có từ xin lỗi, cũng không có năn nỉ ỉ ôi, chỉ vỏn vẹn vài chữ:
“Vào group post ảnh lúc sáng lên đi cưng!!!”
Dám chơi liều ư? Cô tưởng cậu không dám chắc. Xem ai sợ ai?
Bực mình, cậu mở ngay sang group, định đính mấy tấm ảnh lên, thì đập vào mắt một topic đang được tranh luận cực nóng, mà chủ thớt, để tên thật, rất to, rõ ràng, còn viết hoa HÀ NGUYỆT DƯƠNG TOÁN 2.
“Chào cả nhà, mình có chuyện khó nói quá. Chả là, mình có cậu bạn thân, là người đồng tính. Cậu ấy luôn tự ti với điều đó, cho nên, thời gian này, khi bị mọi người phát hiện, đã rất hoảng và sợ sệt. Cậu ấy còn nhân lúc mình không để ý, chụp một bức ảnh chúng mình chạm môi. Lúc này cậu ấy có nhắn tin xin phép mình cho công khai bức ảnh, để mọi người không nghĩ cậu ấy bóng nữa. Mình băn khoăn quá, một bên là bạn thân, bên kia lại là danh dự của mình…Cả nhà cho mình lời khuyên nhé!!!”
Comment
-“Không được, bạn điên à, danh dự con gái, kệ cậu ta…”
-“Đúng đấy, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra thôi, không lộ hôm nay thì lộ ngày khác, có gì mà”
-“Bạn động viên bạn bạn nhé, bóng thì gì đâu, cũng là người…”
-“Mình thấy bạn kia nói đúng đó, họ có khi còn giỏi hơn bọn mình…”
-“Bạn của bạn chắc đang trong tình trạng khủng hoảng thôi, hãy cố khuyên giải…”
-“Là ai vậy…”
-“Có phải là…cặp đôi đang hot đó không?”
-“Nói vớ vẩn, người ta công khai mặc áo đôi đeo đồng hồ đôi, cần gì phải sợ, chắc là người khác…”
-“Ai mà biết được…”
….
Kéo mãi, kéo mãi mà không đọc hết nổi bình luận, cái trường chuyên này, chuyên khỉ gì chứ, chuyên hóng hớt là chính!
Chiếc điện thoại đáng thương bị khổ chủ ném xuống góc giường…
Cũng may, cũng may mà cậu chưa post ảnh, nếu không, chẳng khác nào, một lần nữa, khẳng định giới tính của mình…
‘Hà Nguyệt Dương, cậu được lắm!!!’
Ngày hôm đó, Vũ Phong đã không đăng tấm ảnh nào cả.
Nhưng sáng hôm sau, hòm mail của Nguyệt Dương nhận được một bức ảnh, là ảnh cưới, lúc đầu cô còn ngẩn ra, thằng này bị dở hơi…xong nhìn kĩ, mới thấy mặt mình và mặt hắn bị ghép vào mặt cô dâu và chú rể.
Cũng chẳng vừa, cô ghép lại, chỉnh mặt Phong vào người con gái mặc váy cưới, e lệ thẹn thùng đi bên Hiếu tỷ tỷ.
Hôm sau cô lại nhận được, một bức ảnh bạo lực gia đình, mà người trong tình trạng bị hành hạ, bị chồng đánh cho hộc cả máu mồm, ấy chính là cô, còn thằng cha Phong thì đứng cười nhe nhởn.
Quá bực mình, Nguyệt Dương ghép mặt hắn vào con chó, làm mũi tên chỉ từ ánh mắt thèm thuồng của hắn tới đứa bé đang ngồi bô đằng xa.
Không lâu, cô được gửi trả bức ảnh hai con chó ngồi ngóng c…Mà con chó kia cũng được ghép mặt cô.
….
Cuộc chiến ngầm cứ thế diễn ra, cho tới một ngày, từ phong.huynhvu@gmail.com gửi tới duong.nguyetha@gmail.com hình ảnh scan một bức vẽ rất đẹp, nét vẽ chì thanh mảnh, bên góc tường, có đôi trai gái hôn nhau, đầy ngọt ngào, kí tên: DMM – Wind.
P/S: Dạo này ta hơi bận thật, các nàng thông cảm, xong việc sẽ lại mỗi ngày 1 chap. Không liên quan nhưng ta đố nàng nào đoán được ý Phong…DMM là gì…
/71
|