Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh

Chương 16 Sao trên đời lại có người không biết xấu hổ như vậy

/1098


Chương 16 Sao trên đời lại có người không biết xấu hổ như vậy
Lệ Duy Phong thấy Sơ Điều hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên cũng không quan tâm đến bọn họ nữa.
Anh ta thử rời khỏi phòng bệnh, thử xem mình có thể cách Sơ Điều bao xa.
Lệ Duy Phong bèn đi dạo một mình.
Sơ Điều không nhúc nhích nhìn Lệ Ti Thừa uống canh, đây vốn là một nhiệm vụ cô làm cho có lệ, không cần để tâm nhiều.
Cô đậy bắp bình giữ nhiệt lại, canh bên trong vẫn còn hơn một nửa.
Gần đây Sơ Mễ gắp phải thi cấp ba, ngày nào cô có thể mang canh về cho con bé uống.
Tuy con bé có hơi kén chọn, nhưng chỉ cần không hợp khẩu vị, cho dù có ngon đến cỡ nào, con bé cũng không ăn.
Có gì ngon Sơ Điều đều nhớ đến em mình.
Trên đời này, người cô nhớ và người nhớ cô cũng không có mấy người.
Chỉ có bọn họ.
Lệ Ti Thừa bất ngờ liếc nhìn Sơ Điều, liền bắt được tên của Sơ Mễ.
Anh suýt chút nữa không nhịn được hỏi cô, Sơ Mễ là ai?
Tuy Lệ gia đã giấu thông tin về Sơ Điều , thậm chí còn sửa lại thông tin, nhưng Lệ Ti Thừa vẫn có quyền lực của riêng mình.
Anh tra ra được, Sơ Nhất có em trai và em gái.
Xem ra là người nhà của cô.
Sơ Điều cảm giác được Lệ Ti Thừa đang nhìn cô, cô âm thầm đặt bình giữ nhiệt ở nơi Lệ Ti Thừa không nhìn thấy, buổi tối còn phải mang về nhà.
Lệ Ti Thừa đương nhiên chú ý đến tuổi tác của Sơ Điều, cũng không cẩn thận nghe được tiếng lòng của cô.
Người phụ nữ này đúng là cực phẩm, sao người như này lại có thể là vị hôn thê của anh được cơ chứ?
Video đua xe trên điện thoại đã thu hút sự chú ý của anh, đây là trận đấu của một đội đua xe quốc tế anh đã thành lập.
Từ nhỏ anh đã thích những thứ kích thích, chỉ tiếc là người nhà không cho anh làm.
Trách nhiệm trên người anh không cho phép anh theo đuổi sự thích thích.
Trong lúc xem đoạn video, anh không đểm xỉa hỏi Sơ Điều, “Cô biết đua xe không?”
Sơ Điều khiếp sợ mở to mắt, “Người ta không biết.”
[Đua xe á? Ngay cả xe tang cha anh cũng dám chơi Drift (*) ấy chứ!]
(*) Drift là một môn thể thao mà trong đó người lái xe dùng kỹ thuật(chân ga,tay lái…) của mình cố tình làm thừa lái gây ra sự trượt bánh sau, trong khi vẫn có thể điều khiển được chiếc xe chuyển động tịnh tiến theo một phương mình mong muốn ở tốc độ cao làm xe trượt ngang trên mặt đường.
Lệ Ti Thừa, “...”
Anh bắt đầu nghi ngờ về cuộc sống này, nghi ngờ thân phận thật sự của Sơ Điều, anh quyết định tạm thời ngậm miệng, không nói chuyện với cô nữa, tránh bản thân bị kích thích trở lại.
Sơ Điều ngây ngốc một lúc liền phủi mông bỏ đi, dáng vẻ của cô khiến Lệ Ti Thừa cảm thấy khó chịu, anh bắt đầu tự hỏi liệu bọn họ có phải muốn tìm đường chết hay không, tại sao lại tìm loại phụ nữ này cho anh, có phải cảm thấy anh vô dụng rồi đúng không?
Nghĩ vậy, Lệ Ti Thừa cười lạnh một tiếng, sớm muộn gì bọn họ cũng phải trả giá.
Lúc Sơ Điều đi tìm Lệ Duy Phong, quản gia đột nhiên xuất hiện, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào bình giữ nhiệt trên tay cô, “Cậu ấy có uống không?”
Sơ Điều gật đầu, “Có uống.”
Quản gia vươn tay ra, Sơ Điều để tay ra sau lưng, tự nhiên nói, “Đúng rồi, ngay mai tôi định nấu cơm cho Ti Thừa, ba bữa một ngày.”
Đối diện với anh mắt khó tin của quản gia, Sơ Điều bình tĩnh bổ sung một câu, “Hôm nay tôi hầm canh cho Ti Thừa, anh ấy rất cảm động, nói về sau muốn ăn cơm với tôi, hơn nữa chỉ ăn những gì tôi nấu, ông nói xem tôi có nên từ chối hay không? Hai người ăn, đồ ăn hôm nay sao mà đủ được, đúng rồi, tôi không thích ăn rau mùi, những thứ khác đều ăn được, ừm, tôi đi trước đây, ngày mai gặp, bái bai.”
Quản gia nhìn cô rời đi, cũng chỉ biết há hốc mồm, gương mặt hiện lên đúng một câu.
Sao trên đời lại có người lại không biết xấu hổ như vậy.

/1098

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status