Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 177: Mai Nhược chi biến.

/408


Thường Hy chợt rút tay mình về, sắc mặt phi hồng, lùi về phía sau một bước rồi mới lên tiếng: “Cũng là vì nghĩ tới Mai Nhược chi biến nên mới ý thức được tầm quan trọng của Dương tuyển thị.” Nói tới chỗ này liền đưa tay giấu ra sau lưng, Tiêu Vân Trác tên này quá lớn mật rồi, lại dám… Lại dám cầm tay của nàng. Vốn là còn rất nhiều điều phải nói, lúc này thế nào còn có thể nói được? Thường Hy nói xong câu này liền quay đầu rời đi, nàng không còn biện pháp tâm bình khí hòa đứng ở chỗ này, lại không biết như thế nào đối diện với tình huống hiện tại, cho nên chỉ còn biết chạy!

Nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, trong lòng Thường Hy có chút loạn. Nàng phát hiện mình thực sự có điểm thích Tiêu Vân Trác rồi, sẽ bởi vì hắn cao hứng mà cao hứng, tức giận mà thương tâm, nhìn thấy hắn thân vùi lấp trong hiểm cảnh sẽ nỗ lực nghĩ biện pháp lót đường cho hắn, giống như việc suy nghĩ cho hắn đã thành một thói quen, nhưng là… Hắn có nhiều tần thiếp như vậy rồi! Nếu như thời điểm trước kia nàng không thích hắn thì hắn có bao nhiêu nữ nhân cũng không liên quan đến nàng. Nàng lúc ấy chẳng qua là muốn quyền lợi trong tay hắn, cho nên ong bướm xung quanh hắn không ảnh hưởng gì tới nàng.

Nhưng là hiện tại không giống như vậy nữa, nàng đã có một chút thích hắn, mà nàng lại không thích cùng người khác chung một chồng, vô cùng ghét. Nếu không phải là yêu liền sẽ không đau lòng, nhưng bây giờ Thường Hy lại không dám nghĩ, nàng sợ nghĩ ra được đáp án sẽ tạo ra tổn thương quá lớn, nàng không tiếp nhận nổi!

Thường Hy biết phòng ngủ của Tiêu Vân Trác chỉ cách phòng nàng có một vách tường, giữa bọn họ chỉ là một tầng gạch mỏng, thế nhưng bức tường ấy cũng là tương lai bọn họ không dự đoán được. Hắn là thiên hoàng quý trụ, mà nàng mặc dù đã thoát khỏi thương tạ, nhưng là nếu muốn đứng cùng hắn… Coi như ca ca của nàng có thể đề tên bảng vàng, coi như trong vòng mười năm nữa Ngu gia có thể nổi lên trong thế chân vạc, nhưng là ai sẽ cho nàng mười năm chờ đợi của Tiêu Vân Trác?

Giữa bọn họ vốn không phải ngang hàng, bây giờ là vậy, tương lai cũng vậy, cả đời đều là vậy!

Thì ra yêu một người lại là một chuyện tình vất vả như thế. Thường Hy phủ thêm áo, tựa vào cửa sổ nhìn ánh trăng trên trời, bình sinh chưa từng yêu ai, không nghĩ tới lần đầu động lòng lại rơi vào cục diện lưỡng nan như vậy! Trước kia từng nghe nói mẹ cũng là thiên kim con nhà quan lại, lần đầu tình cờ gặp được cha, hai người vừa thấy thấy đã yêu, thế nhưng trình diễn lại chuyện xưa Trác Văn Quân cùng Tư Mã Tương Như, thừa dịp ban đêm bỏ trốn!

Bây giờ nghĩ lại một chút, lúc ấy mẹ nàng cần bao nhiêu dũng khí mới có thể đưa ra quyết định như vậy? Hiện tại nàng cũng không dám nghĩ rằng Tiêu Vân Trác sẽ buông tha cho giang sơn mà cùng nàng bỏ trốn, bởi vì bọn họ không có đường lui. Một khi Tiêu Vân Trác buông quyền lợi trong tay ra, chờ đợi bọn họ không phải là cuộc sống tốt đẹp mà chính là đao phong bén nhọn của Đại hoàng tử và Ngũ hoàng tử, cho nên Thường Hy càng thêm khổ não!

Mai Nhược… Liễu Mai Nhược…

Liễu Mai Nhược là một truyền kỳ, nàng là một kỳ nữ tử của tiền triều. Nàng xuất thân từ một gia đình làm nghề đồ tể, cha nàng ham mê bài bạc nên từ nhỏ nàng đã bị bán vào trong cung làm nô tỳ. Nhưng nàng thiên tư thông tuệ, luôn luôn đi theo các quản sự mama học đọc học viết. Mặc dù sống trong hoàng cung chịu không ít khổ cực nhưng nàng đều chịu nhịn xuống, sau này lớn lên lại có vẻ ngoài duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp như hoa. Duệ tông trong lúc dạo chơi ngự hoa viên lần đầu tiên gặp được nàng, từ đó thu nhận vào hậu cung. Hoàng đế Duệ tông vô cùng yêu thích Liễu Mai Nhược, nói nàng thông tuệ đoan trang, hiểu biết lễ nghĩa, nhất thời trở nên vô cùng nổi tiếng trong hậu cung. Sau đó Hoàng đế Duệ tông triền miên trên giường bệnh, Liễu Mai Nhược lúc nào cũng túc trực bên cạnh. Lúc ấy con cháu của Duệ tông đông đảo, đều mơ tưởng tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, thế nhưng người thành công cuối cùng không phải là Thái tử, cũng không phải tiểu nhi tử Anh vương Hoàng đế yêu thích, mà là Kỳ vương không hề có chút tiếng tăm nào.

Sau đó lưu truyền ra vô số lời đồn đãi, nhưng có một tin tức khiến người ta tin tưởng nhất đó chính là trong lúc Duệ tông ngã bệnh, Kỳ vương đã mua chuộc được Liễu Mai Nhược, cướp sửa thánh chỉ, đem ngôi vị Hoàng đế cao nhất vốn thuộc về Thái tử trở thành của hắn. Thường Hy cũng là nghĩ về chuyện này cho nên mới thấy được tầm quan trọng của Dương tuyển thị, sợ nhất là chuyện Dương tuyển thị rơi vào tay kẻ khác. Tiêu Vân Trác vốn là thái tử danh chính ngôn thuận, tương lai Hoàng thượng chỉ cần không phế bỏ chức vị này thì hắn chính là người kế thừa ngôi vị chính đáng. Nhưng là nàng sợ Dương tuyển thị cướp sửa thánh chỉ, tái diễn lại Mai Nhược chi biến, Thường Hy cũng coi là phòng ngừa bất trắc nên phải hành động trước, đồng thời cũng là đặt một người nằm vùng bên cạnh Minh tông!

Thường Hy làm việc luôn luôn là đánh thắng một cách bất ngờ nhưng đồng thời phòng tuyến dù là nhỏ nhất cũng kéo dài cả ngàn dặm, giỏi về phòng ngừa những bất trắc có thể xảy ra. Cho nên nàng quyết nắm được Dương tuyển thị, phái Vãn Thu đi giám thị nàng ta để tìm ra nhược điểm nàng có thể khống chế. Chỉ là không nghĩ tới Dương tuyển thị cư nhiên có thai, đây đối với Thường Hy mà nói chính là lợi thế lớn nhất!

Liễu Mai Nhược, con gái của đồ tể, sau này nhất định có thể trở thành sủng phi trong cung nhưng lại vẫn như cũ lựa chọn phản bội Duệ tông, như vậy có thể thấy được Duệ tông kia không có cho nàng được một sự đảm bảo an toàn. Nhìn Liễu Mai Nhược lại nghĩ đến mình. Nàng cùng Tiêu Vân Trác, khoảng cách ở giữa hai người so với Liễu Mai Nhược và Duệ tông không hề nhỏ hơn chút nào, nhưng là nàng không phải Liễu Mai Nhược, cũng sẽ không bao giờ làm chuyện phản bội Tiêu Vân Trác. Thích một người sẽ đi làm mọi chuyện vì hắn, duy chỉ có tình cảm là không thể gạt được, nàng không thể chịu đựng cảnh nam nhân mình yêu cùng giường chung gối với nữ nhân khác. Thay vì như vậy, nàng tình nguyện gả cho nam nhân mình không yêu!

Sắc trời sáng dần, Thường Hy cả đêm chưa chợp mắt, hai mắt thâm quầng nặng nề, thần sắc cực kỳ mệt mỏi. Triêu Hà đi vào phục vụ Thường Hy rời giường, vừa thấy bộ dạng của nàng liền sợ hết hồn, vội buông chậu đồng trong tay, nhìn Thường Hy hỏi: “Ngu tỷ tỷ, tỷ cả đêm không ngủ à?”

Thường Hy cười cười: “Ta không sao, chỉ là đêm qua không ngủ được, thực vui vẻ trời sắp sáng a!”

Triêu Hà đương nhiên không biết được tâm tư của Thường Hy, khuyên giải nói: “Ngu tỷ tỷ, muội biết gần đây tỷ bận rộn, phải lo lắng rất nhiều chuyện, nhưng là cũng không thể vì thế mà không chăm sóc cho thân thể mình!”

Thường Hy cũng không phản bác, chẳng qua là cười nói: “Ta không sao, chỉ là có chút chuyện nghĩ không ra, nghĩ mãi trời liền sáng!”

Thường Hy rửa mặt xong, theo thói quen thường ngày sẽ đi phục vụ Tiêu Vân Trác rửa mặt, nhưng là hôm nay nàng không muốn đối mặt với hắn, nên nói với Triêu Hà: “Ta đến chỗ Tam hoàng tử. Triêu Hà, muội thay ta đến phục vụ Thái tử gia đi!”

Triêu Hà gật gật đầu một cái, nói: “Dạ, Ngu tỷ tỷ, tỷ dùng xong đồ ăn sáng rồi đi, ngày nay phải làm không ít việc, sao có thể để mình đói bụng được!”

Thường Hy đang muốn nói chuyện, Vãn Thu chợt đẩy cửa ra đi vào, nhìn Thường Hy nói: “Ngu tỷ tỷ, Thái tử gia tìm tỷ có chuyện, nói tỷ lập tức qua đó!”


/408

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status