Một cỗ áp lực cùng hận ý dâng lên trong lòng Đỗ Trần, tam gia này chính là tam gia cướp đoạt Đồ Lạp Mỗ chi tinh, làm hải bình dân trong lãnh địa của lão tử thương vong quá vạn sao?
Nếu vậy...
Chờ chút! Đáng chết, Đỗ Trần nhớ tới một chuyện khác, nếu Constantine này là thật, vậy sư phụ Ziege ở tít tận thánh sơn xa xôi, còn có giáo hoàng, long thần núi Miguel, tứ đại thần thánh cự long... bọn họ vì cái gì mà kiếm bạt cung giương, cơ hồ sắp khai chiến rồi?
Lúc trước sư phụ xuất lĩnh nửa số tinh anh của đấu thần đảo đi tới trợ giúp giáo đình, sau lại mời Roland trợ chiến, bởi vì long thần chỉ trích giáo đình bao che Constantine, cũng ra yêu cầu, thánh giáo nếu không giao ra Constantine được giáo hoàng che giấu, vậy cũng là tuyên chiến với núi Miguel.
Nhưng giáo đình thật sự không có bao che cho Constantine, phản nghịch cự long ngay trước mắt mình - không thể giả mạo, thực lực đến mức tiểu Bối Bối cũng không thấu rõ, có thể giả sao? Hiện nay liệu có mấy cao thủ cỡ Constantine lại có ai nguyện ý giả mạo một cự long tùy thời có thể bị truy sát?
Giáo hoàng quả thật bị long thần vu oan...
Nhưng nhiệm vụ bây giờ là tra ra hắn có đúng là "Tam gia" hại chết hơn ngàn bình dân không.
Đỗ Trần nhân cơ hội cúi người vỗ vào đầu Andy cũng là ẩn giấu đi hàn quang trong mắt, lúc ngẩng đầu lên, hắn đã nụ cười đầy mặt. Constantine lại có chút xấu hổ, thầm nói, nhi tử không ăn cơm của mình, ngược lại hướng một nhân loại nhận cơm! Thật sự là làm mất thể diện của long tộc.
Đỗ Trần cười nói:
- Tam gia? Thật sự xảo hợp a, ta cũng là Thập Tam gia của trấn York! Các hạ chẳng lẽ cũng là người trên đại đạo sao?
Andy vội la lên:
- Chủ nhân, tam gia này là tam đương gia của Kinh Ức sơn cốc, mau, Andy chóng chết đói rồi.
Hắn vẫy vẫy cái đuôi đi vòng quanh chân Đỗ Trần, tựa như một con chó nhỏ giục Đỗ Trần mau cho hắn ăn.
Constantine nhíu mày nhìn thoáng qua Andy, gật đầu nói:
- Kinh Ức sơn cốc, tam gia.
- Nguyên lai là tam gia của Kinh Ức sơn cốc, a, Andy nóng nảy quá. Chúng ta đây vừa ăn vừa nói chuyện. Harry, bày yến ở ngay tiền thính, nói cho người tại cửa trước, ta hôm nay đóng cửa đãi khách.
Đỗ Trần lớn tiếng nói với người hầu bên ngoài, trong lòng lại tính toán.
Kinh Ức sơn cốc, địa phương này thật ra có nghe Dịch Cốt nói qua, nơi đó được xưng là nơi dung nạp phản nghịch ác nhân thiên hạ, nhưng không chịu quản thúc của thế gian! Lúc đầu là một ngục giam từ thời đại Vẫn Thần. Sau Vẫn Thần, thần thánh liên minh giải tán, nhân loại cùng các thế lực lớn phân chia địa bàn, Kinh Ức sơn cốc ngục giam cũng không ai để ý tới, dần dần, tù phạm bên trong tập họp, hợp thành một thế lực không phải chuyện đùa.... nói đơn giản, đó là ác nhân cốc của thế giới này.
Hành lang ngoài tiền thính, Harry hơi có chút đau đầu chỉ huy người hầu mang rượu lên, nhìn qua thức ăn, hắn nuốt nước miếng, nhưng miệng lại thấp giọng phân phó:
- Đều nghe ta đây, trong khi bưng rượu nhất định trấn tĩnh. Tựa như là bữa ăn bình thường của chúng ta! Hiểu không?
Người hầu gật gật đầu:
- Quản gia đại nhân, cho dù trước kia, làm thế này cũng là lĩnh chủ đại nhân vào những dịp trọng yếu mới tiến hành, huống chi gần đây, lĩnh chủ vì lãnh địa mà tán gia bại sản, đã ra lệnh, trong phủ không được phung phí, ngài, ngài sao lại còn ra lệnh chuẩn bị thức ăn? Xem trang phục của khách nhân nọ, cũng không giống đại nhân vật a.
Harry hung dữ trừng mắt liếc hắn một cái hơi chút tự đắc nói:
- Hừ hừ, đây là việc quản gia ta có thể làm, mà ngươi lại chỉ là một người hầu! Bớt nói nhảm đi, mau lên, nhớ kỹ những gì ta phân phó.
Hắn nghĩ thầm trong lòng, phụ thân của Andy tới, hắn tới làm gì? Dám chắc là cướp Andy của chủ nhân, vậy Harry phải nghĩ biện pháp chia bớt ưu phiền cho chủ, lưu trụ tâm của Andy! Hắc hắc, dù sao nếu lưu trụ Andy lại, ai có thể hiểu rõ Andy hơn Harry đại nhân chứ?
Chủ nhân, ngài yên tâm đi, bữa ăn này cam đoan khiến cho Andy ăn quên mất cha hắn tên là gì, có chết cũng không chịu rời đi.
Tất cả thức ăn bê lên, Harry sửa sang lại phục sức quản gia theo tiêu chuẩn quý tộc, đẩy một xe nhỏ chở rượu tới:
- Khách nhân tôn quý, món thứ nhất là khai vị đã chuẩn bị xong, xin ngài nhấm nháp.
Hắn ý tứ xấu xa cúi đầu, hơi có chút thất lễ nhỏ giọng nói:
- Xin tha thứ, thời gian gấp gáp, không có biện pháp chuẩn bị tốt, đều là một chút món ăn thường ngày, xin ngài lượng thứ...
Thấy Đỗ Trần thầm đưa ánh mắt tán tưởng, Harry trong lòng nở hoa.
Nhìn chằm chằm thức ăn đầy bàn, Andy hít một hơi thật sâu, miệng rộng hé ra:
- A ô, là vây cá nướng mà ta yêu nhất! Ha ha, đây mới là bữa ăn trưa quý tộc, hợp với ta.
- Là bữa ăn chính buổi sáng.
Harry cười ha ha nhìn Andy bị dụ hoặc.
- Hắc hắc, là ăn sáng, là ăn sáng! Ta nói sai rồi.
Vây cá kình, chân hạc nướng, chân gấu muối... Constantine nhìn bàn, khoé miệng khẽ nhếch lên, đã bao năm, từ khi bắt đầu con đường chạy trối chết, không được hưởng thụ qua mỹ thực cấp bậc này a? Khó trách, khó trách Andy dù đói ba ngày, cũng không chịu ăn hắc diện bao! Đổi là mình có lẽ cũng vậy a.
Constantine cầm lấy dụng cụ ăn, không chút do dự bắt đầu, hắn không chút lo lắng Đỗ Trần hạ độc vào rượu và thức ăn, bởi vì hắn là thần thánh cự long, trời sinh miễn dịch với độc vật.
- Khách nhân tôn quý, xin mời.
Một mùi thơm nồng bay vào mũi Constantine, trực bay lên não, đây là rượu gì vậy? Hắn nhìn chất lỏng màu lam trong chén, nhấm nháp, cảm thụ một mùi hương thuần khiết từ bụng lên tới yết hầu, nhịn không được than:
- Rượu ngon.
Nhưng hắn vừa mở mắt, lại thấy Harry đang vỗ lên đầu Andy, mà Andy lại cũng đồng dạng uống một chén chất lỏng:
- Ai nha, Andy, ta nói ngươi bao nhiêu lần rồi, trước khi uống rượu, không nên chảy nước miếng, ngươi là quý tộc a!...a, khách nhân tôn quý ngài cũng uống đi.... ách, đây là rượu, là rượu ngon rất cao cấp, khách nhân ngài có muốn chén nữa không?
Xoát, mặt Constantine đỏ lên... mà Andy nhìn lão cha một chút, lắc lắc đầu.
Đột nhiên trong nháy mắt, Constantine cảm giác ngồi cũng không được tự nhiên, bốn phía như có vô số người lớn tiếng nói bến tai hắn... thổ lão mạo hoàn hảo nhận nhi tử quý tộc sao? Định chiếm tiện nghi sao?
Bất quá thấy Andy đã ăn hết lượng lớn thức ăn trước mặt, Constantine trong lòng lại tự nói, ân, cũng chỉ có huyết mạch long tộc, mới có bụng lớn như vậy.
Kỳ thật, thân thể Andy là áp súc lại, mức ăn chính thức của nó, là tính theo thân hình khổng lồ của tổ hợp dị thú to như pháo đài.
Chờ khi đã ăn điểm tâm, sau bữa chính, hai má Constantine nóng lên, ngắm nhìn bữa chính trên bàn, một khối thịt bò nhỏ, cuối cùng là những thứ bình thường! Mình tuyệt sẽ không nhìn nhầm thịt bò! Hắn nhìn Andy ăn như rồng như hổ, khó chịu nói:
- Andy, mới vừa rồi ta lệnh người mua cho ngươi thịt bò, ngươi sao không chịu ăn? Ân.
Andy cũng không ngẩng đầu lên, nói thầm:
- Giống nhau sao? Thiếu gia Alex tự chọn thịt bò, lại dụng hỏa hệ đấu khí để nấu, dùng hỗn hợp nước quỳnh trấp và máu linh dương, lại chọn mỗi con bò mới được ba tháng tuổi, chỉ cắt lấy một khối thịt nhỏ ở ngực để làm món ăn. phối với băng diêm xuất sản từ vân vụ sâm lâm để nướng...
Constantine nhìn khối thịt bò được đặt trước mặt, cảm thụ mỹ cảm cùng hương vị. Cắn răng... đáng chết, Andy đối với thịt bò này quá quen thuộc, chẳng lẽ Francis bọn họ thật là dùng món này làm bữa thường ngày sao.
Thổ lão mạo còn muốn nhận nhi tử, ngươi muốn chiếm chút tiện nghi sao? Chúng ta dám chắc một người ăn không nhiều cơm! Bên tai tựa hồ có thanh âm.
- Ách!
Andy kêu ách một cái, thỏa mãn vuốt bụng, nằm xuống, nhưng, hắn lại nằm bên chân Đỗ Trần, không liếc mắt nhìn Constantine lấy một cái.
Quản gia Harry thấy tình hình này, trộm đi tới góc, cười đến mức một thân béo núc rung rinh... cho dù Constantine thật sự là phụ thân của nó, Andy cũng quyết không chịu rời đi. Y theo lễ nghi quý tộc, sau bữa ăn chính là ăn điểm tâm sau đó, nhìn thức ăn trên bàn, Constantine lại không nói gì nữa, hắn cảm thấy rất vô lực! Áp lực quá lớn, hắn là một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong, thực lực của hắn là tuyệt đối, nhưng, mỹ thực trước mắt, nói chuẩn xác, giá trị của mỹ thực khiến hắn chịu áp lực.
- Francis, nói chính sự đi, ta muốn biết, Andy sao lại thành thần sủng của ngươi? Mặt khác, hắn từ khi bắt đầu hiểu chuyện đã trải qua những chuyện gì?
Xem ra Andy cái gì cũng không nói! Đỗ Trần cười:
- Lời này nói ra rất dài...
Hắn mơ hồ không giấu diếm, mang chuyện trên đường vào vân vụ sâm lâm đột nhiên hiện một đầu tuyết lang có long uy, sau đó tam tỷ muội nhận thân, lại đến Andy bị Brockman bắt đi...
Hết thảy hết thảy, đều là lời nói thật, nhưng mặt sau lại không giống:
- Theo Andy nói, đại hạp cốc Auerbach, Andy bị cải tạo, lại nhận một vị thần bí cao thủ là chủ, Andy còn nói, vị thần bí cao thủ kia ở cùng nó vài ngày, rồi cho nó ra ngoài, sau đó Andy chủ động tìm về với Đỗ Trần! Trong quá trình này, Đỗ Trần vẫn là thân phận sứ tiết của đế quốc Lanning trên đường đi thăm đại thảo nguyên Mc Allen, một mực không có trải qua.
Andy cũng ở một bên phụ họa:
- Ân, là như vậy, trước kia, ta đều nhờ long uy dọa động vật sợ chết ngất, chờ đến một ngày, ta gặp chủ nhân...
Hắn che giấu chuyện ăn thịt ngân long, chỉ nói long uy là có từ khi sinh, ngoài cái đó ra, đều là lời nói thật.
Constantine một mặt nghe, một mặt dụng ngón tay gõ lên bàn, trên mặt mặc dù không đổi, nhưng trong lòng lại tin bảy tám phần. hắn gật đầu nói:
- Ân, nếu Francis các hạ thành thật đãi ngộ, vậy ta cũng không giấu, mười ba năm trước đây, ta cùng Sophia bị long tộc đuổi giết trong vân vụ sâm lâm, Sophia mang hài tử vào trong huyệt động rồi mất tích... ba tháng trước, ta nghe mấy người trong núi Miguel truyền tin tới, nói ba chất nữ của ta phất hiện hài tử của ta đã mất tích nhiều năm...
Hắn nói phán đoán của mình cho Đỗ Trần, đích xác, đấu thần thế giới không có các điều kiện thực hành khoa kỹ như kiếp trước của Đỗ Trần, Andy biểu hiện đến đó đủ để nói rằng hắn là nhi tử của Constantine! Nhưng điều khiến Constantine tin tưởng còn có một chuyện khác, một chuyện Đỗ Trần đến giờ còn không biết...
Muốn sờ Andy một chút, hắn lại tách ra, Constantine thở dài nói:
- Có gì cần nói đều nói rõ rồi, Francis, ta chỉ có một câu, hậu duệ của ta tuyệt không thể làm sủng vật của nhân loại, ta muốn mang Andy đi! Nhưng để miễn cho phụ tử trong tương lai không hợp, để cho Andy cam tâm tình nguyện gọi ta một tiếng cha, ta không muốn dụng vũ lực mang hắn đi, mặc dù ta có thể làm được.
Constantine từ ái nhìn Andy.
Đỗ Trần chậm rãi cúi đầu, rất buồn bã nói:
- Ngài là một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong trong truyền thuyết, là tuyệt đỉnh siêu cấp cao thủ, ta không có tư cách, cũng không có lý do hoài nghi ngài nói, nhưng là, Andy là thần sủng của ta, giống bằng hữu, huynh đệ của ta! Băn khoăn duy nhất của ta là, ngài có thể chiếu cố cho Andy không? Có thể cho hắn cuộc sống vô ưu không?
Vẻ mặt từ ái của Constantine đông kết lại, nhìn quy cách Đỗ Trần đối đãi Andy, chính mình còn không dám nói có thể làm được! Đây là quy cách a! Chiêu đãi long thần đại nhân cũng bất quá như thế thôi.
Lúc này...
- Không, ta quyết không ly khai chủ nhân! Đại nhân a, ngươi ngàn vạn lần đừng bỏ Andy.
Andy hai chân trước ôm lấy đùi Đỗ Trần, cái đuôi cũng đập đập vào lưng Đỗ Trần:
- Ta không đi với ngươi! Tuyệt không! ở lại bên người chủ nhân là giấc mộng lớn nhất của ta! Ngươi nếu dám cướp ta đi, ta, ta nguyền rủa ngươi."
Andy hô đến khàn cả giọng.
Constantine trong lòng đau xót, nhưng lại nói không ra lời! Mắt ưng hàn quang mạnh mẽ bắn về phía Đỗ Trần, áp lực bàng bạc, như muốn bức Đỗ Trần khuyên bảo Andy.
Áp lực thật lớn, đây là khí tức của vạn lưu ngũ tuyệt phong sao? Đỗ Trần nhẹ nhàng sờ đầu to của Andy:
- Andy, ngươi nhất định phải nghe lời, Constantine không hiềm ngươi có hay không có bản lĩnh, ngươi hẳn là cảm thấy cao hứng, từ ái của hắn không thể là giả, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, nơi này vĩnh viễn là nhà của ngươi, vĩnh viễn hoan nghênh ngươi về nhà. Nghe lời, ngoan.
Andy tràn ngập ai oán khóc lên oa oa, không dứt bên tai, vô luận thế nào cũng không chịu buông chân cùng đuôi không ngừng vẫy.
Đỗ Trần "Bất đắc dĩ" hơi nghiêng đầu, cười nói:
- Constantine các hạ, thái độ Andy ngươi cũng thấy rồi, vốn chúng ta hẳn là tôn trọng ý kiến của hắn, nhưng, nhận tổ quy tông dù sao cũng là một đại sự, ngươi trước tiên chờ chốc lát, ta nói chuyện với nó chút, thế nào?
Nói xong, Đỗ Trần dẫn Andy ra ngoài, đợi cho khi ra cửa, chỉ nghe Constantine lạnh lùng nói:
- Trước bữa ăn khuya ta cần câu trả lời thuyết phục, một câu trả lời thuyết phục khiến ta hài lòng.
Đỗ Trần khóe miệng lộ ra một nụ cuời lạnh, lưu lại cho Constantine một bóng lưng thẳng, xuyên qua hành lang, hắn thấp giọng phân phó:
- Harry, kêu Dịch Cốt, Porter, tiểu Bối Bối đều tới mật thất dưới đất.
Andy khiếp sợ đi theo Đỗ Trần tới mật thất:
- Chủ nhân, ngươi sẽ không muốn Andy... ai nha.
Đỗ Trần cầm cổ kéo tuyết lang lên, cười rất thích ý:
- Trước tiên xác nhận một việc, Constantine có đúng là tên tam gia kia đã làm thương vong hơn vạn con dân của ta không?
- Cái này, Adams đi theo bên người hắn...
- Vậy đúng rồi! A, ngày đó ta ẩn thân trong Liên Hoa cướp đi Đồ Lạp Mỗ chi tinh, xem ra, Constantine còn tự tin ta không biết hắn hại chết hơn ngàn bình dân.
Đỗ Trần nhẹ nhàng buông Andy ra, nhìn chằm chằm nó:
- Vậy việc thứ hai cần xác định, ngươi tin tưởng Constantine thật sự là phụ thân của ngươi?
Dịch Cốt cùng Porter tới, thấy Đỗ Trần nghiêm mặt hỏi Andy đầy hàn ý, Porter trong lòng cả kinh.
Andy lập tức lắp ba lắp bắp nói:
- Ta, ta cũng không rõ ràng lắm, hẳn là không phải đâu? Chủ nhân, chuyện này rất trọng yếu sao? Andy lại đói bụng...
Đỗ Trần nhìn Andy trước mặt lúc lắc ngón tay:
- Chuyện này rất trọng yếu! Trước khi cầm sát Constantine, ta phải có câu trả lời thuyết phục của ngươi.
-----------------
Chú thích:
(*): Thổ lão mạo: Thổ chỉ sự không ưa thích, lão chỉ lão giả, mạo chỉ che mặt --->>> Lão già che mặt đáng gét
Liên Hoa Bảo Giám
/522
|