“Tâm cao chí lớn” mọi người đều cần noi gương, nhưng chân chính đối mặt với vấn đề ấy lại đau đầu không dứt.
Diệp Từ ngồi bên bờ ôn tuyền, nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy, cứ suy nghĩ mãi làm sao để giết chết nó đây.
Ngạnh Giáp Cự Quy cấp 40. Đặc điểm: da dày thịt béo, hơn nữa rùa vốn có mai, vừa to vừa cứng, phòng ngự của nó không thể dùng 2 chữ biến thái để só sánh. Sau khi bị chọc giận nó sẽ triệu hồi Hơi Nước, người bị phun chắc chắn sẽ giảm tốc độ, kèm theo di chứng rét lạnh, liên tục mất máu. Điều càng hết nói nổi là, con Boss này nếu đói bụng sẽ lại lặn xuống nước, bắt cá ăn, ăn xong máu sẽ tự động tăng lên.
Lượng máu đã nhiều, còn có thể tự động hồi phục, Ngạnh Giáp Cự Quy chẳng khác gì một con Boss biến thái.
Nhưng, dù thế, người chơi một khi thăng đến cấp 40 sẽ lập tổ đội đi liều mạng giết nó, không có nguyên nhân nào khác, chính là sau khi Boss chết sẽ bạo ra một tấm chắn nghịch thiên, Chiến Sĩ hoặc Thánh Kỵ Sĩ có thể sử dụng đến cấp 80.
Kiếp trước, Đông Nhật Ôn Tuyền là một trong những nơi náo nhiệt nhất Đông đại lục, nơi này được xưng là quê hương của Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ. Ngạnh Giáp Cự Quy xuất hiện ở nơi nào, nơi đó người đông nghìn nghịt.
Dù thế đi nữa nhưng qua mười năm, số lần tấm chắn xuất hiện chỉ 15 lần, xác suất xuất hiện thấp đến không thể nào tả nổi.
Tuy Diệp Từ không hứng thú với tấm chắn cho lắm nhưng cô vẫn muốn giết chết con rùa này, chưa nhắc đến cái khác, xác suất có được bản kỹ năng tốt Boss tự do luôn rất cao, còn có cơ hội đạt được nhiệm vụ cấp sử thi, đương nhiên trọng yếu nhất là lần đầu tiến đánh chết Boss tự do trên cấp 30, có thể đạt được 4 điểm Thiên Phú.
Thứ khác có cũng được không có cũng không sao, nhưng điểm thiên phú thì Diệp Từ cảm thấy càng nhiều càng tốt.
Đi quanh Ngạnh Giáp Cự Quy hai vòng, Diệp Từ đang tìm nhược điểm của Ngạnh Giáp Cự Quy. Hành động của nó chậm chạp, thích hợp công kích từ xa, nhưng cấp bậc của nó rất cao, phòng ngự lại biến thái, e là không thể nào phá vỡ được, cho dù đánh trúng khả năng Bùng nổ xuất hiện cũng không cao.
Quanh thân bao trùm vỏ bọc dày và cứng, quả thực giống như tường đồng vách sắt, căn bản không thể chọc thủng. Tuy nói như vậy, nhưng Diệp Từ là ai, há nào không thể không tìm được phương pháp sao.
Ngạnh Giáp Cự Quy có hai nhược điểm.
Một là cổ, hai là đuôi. Hai nơi này không bị mai rùa che chở, chỉ có một lớp da mỏng, rất yếu ớt, nếu công kích trúng nơi đó, dù Diệp Từ chỉ mới cấp 20 cũng có thể đạt được điểm sát thương cao.
Vấn đề ở chỗ, đánh thế nào.
Suy ngẫm một hồi, công kích ở cổ đã bị Diệp Từ buông tha. Tuy nơi này càng dễ dàng đánh vào tim của Ngạnh Giáp Cự Quy, nhưng nó lại gắn liền với đầu của Cự Quy. Ngạnh Giáp Cự Quy tuy rằng ngốc thật, không có tính công kích, nhưng Diệp Từ lại rất bội phục độ dài răng nanh của nó, cấp bậc hiện giờ của Diệp Từ, chỉ cần bị nó cắn một cái liền nghẻo.
Vậy chỉ còn cái đuôi…… Tục xưng: nơi “cúc hoa” (thật ra là cách gọi tao nhã của nơi ta hay thải phế thải trong người) xuất hiện ……
Diệp Từ nhìn trời, tự thôi miên bản thân. Chỉ cần giết chết quái, dù phương pháp có đáng khinh đến mức nào là nó cũng là phương pháp tốt.
Vì chênh lệch cấp bậc quá lớn, vị trí công kích nhỏ, Diệp Từ đành buông tha công kích từ xa, lấy Độc hạt Đoản Kiếm làm vũ khí chính. Nguyên nhân chủ yếu vì nó kèm theo công kích trúng độc.
Loại dbuff trúng độc này hoàn toàn không cần dựa vào cấp bậc, chỉ cần đánh trúng mục tiêu liền xuất hiện.
Diệp Từ bước xuống hồ nước nóng, đi đến trước mặt Ngạnh Giáp Cự Quy, thông thả gài xuống một cái Cạm Bẫy Băng Hàn, sau đó lùi về sau đến tầm bắn xa nhất, bắn ra một mũi tên.
Ngạnh Giáp Cự Quy vốn đang ngủ gà ngủ gật bị đánh một kích, mở ánh mắt đầy mơ hồ của mình, bất mãn nhìn xung quanh, không biết tên nào lại dám làm phiền thời gian nghỉ ngơi của nó. Vừa trông thấy Diệp Từ, liền hô lên giận giữ, mở ra bốn chân ngắn ngủn, “chạy nhanh” đến bên Diệp Từ. Chẳng qua tốc độ này có điểm không phù hợp lắm với thân phận Boss của nó……
Nó chạy có hai bước, đạp lên bẫy Cạm Bẫy Hàn Băng, lập tức bị đông lạnh. Diệp Từ nhìn cảm khái khối băng khổng lò sau đó công kích vào đuôi nó, còn sinh ra ý xấu chụp ảnh làm lưu niệm. Đây là khối băng lớn nhất cô làm ra.
Chạy đến bên đuôi Ngạnh Giáp Cự Quy, Diệp Từ giơ lên Độc hạt Đoản Kiếm, hắng hái đâm vào “cúc hoa”.
-781
-311
-345
Ba dòng chữ số đỏ tươi liên tục nhảy lên kèm theo thông báo trúng độc xuất hiện trên đầu Ngạnh Giáp Cự Quy. Khối băng trên người con rùa đã nức ra, nó kêu một tiếng xoay người công kích Diệp Từ, Diệp Từ đã thả Lão Tam ra, kéo cừu hận, tiếp đó nhanh chóng nhảy ra xa, bay lên không xoay người, nhắm vào cổ nó, bắn tên.
-511
Kèm theo trúng độc, hai lần trúng độc chồng lên nhau.
Ngạnh Giáp Cự Quy bị một mũi tên này làm đau, lập tức buông ra đã Lão Tam gần chết, chạy đến chỗ Diệp Từ. Diệp Từ không chút sợ hãi kéo nó chạy vòng vèo, mà Lão Tam lại tiếp tục ra sức cắn đuôi nó.
Bức tranh này quá thú vị.
Kỳ thật chiến thuật Diệp Từ nghĩ ra rất đơn giản, vì đối với Boss không có Bug, cô chỉ có thể dùng cách này mà thôi. Bởi vì khoảng cách hai bên có chút, chỉ cần thời gian hồi phục Cạm Bẫy Hàn Băng của cô vừa đến, cô lập tức thiết lập cạm bẫy, ba giây sau Ngạnh Giáp Cự Quy đuổi tới, lại bị đông lạnh. Chẳng khác gì đánh quái bình thường, cầm Độc Hạt Đoản Kiếm chém vào “cúc hoa”, Lão Tam kéo cừu hận, cô chạy ra xa một chút lại kéo cừu hận trở về.
Lặp lại liên hồi, lượng máu Ngạnh Giáp Cự Quy dần dần tụt giảm, giết chết nó chỉ còn vấn đề thời gian.
Ước chừng trôi qua 7-8 giờ, máu của Ngạnh Giáp Cự Quy chỉ còn 8%, chỉ cần cô kiên trì nửa tiếng nữa, Ngạnh Giáp Cự Quy chắc chắn sẽ ngã xuống.
Đột nhiên Diệp cảm giác được có người xuất hiện sau lưng cô khoảng chừng 10 thước, nháy mắt sau, khoảng cách rút ngắn không ít. Cô theo bản năng nghiêng người, chợt nghe hệ thống thông báo:“Bạn tránh thoát công kích của Ỷ Nhân Lam.”
Ỷ Nhân Lam là Đạo tặc, lúc tung ra Ám Côn vào người Diệp Từ, thân hình liền theo từ trạng thái Tiềm Hành hiện ra. Có điều càng làm anh giật mình, Ám Côn bị miss, dù khiến anh sửng sốt, nhưng anh vẫn không quên quăng ra thêm kỹ năng mê muội. Nhưng chỉ trong giây phút anh giật mình ấy, Diệp Từ đã nhảy ra xa rồi.
Trong trạng thái chiến đấu không thể Tiềm Hành, Đạo tặc phát hiện mục tiêu công kích của mình biến mất, khi ngẩng đầu tìm xung quanh liền đón nhận hai mũi tên của Diệp Từ, điều này khiến cho người máu ít da mỏng như anh rớt không ít máu. Anh uống dược tăng máu, vừa lui về sau.
Diệp Từ không biết Đạo tặc này, không nhớ ra có kết thù với anh, vậy nguyên nhân đã rõ muốn ăn hôi Ngạnh Giáp Cự Quy. Bọn họ nhất định đã mai phục ở đây rất lâu, nhưng vì Diệp Từ phải chiến đấu thời gian dài, khiến thân thể cô bị mệt, độ nhạy cảm giảm xuống, mới khiến cô phát hiện trễ thế này.
Chẳng qua, nếu vì Ngạnh Giáp Cự Quy mà đến, Đạo tặc này sao có thể chỉ vì trúng hai tên đã bỏ đi chứ? Chẳng lẽ……
Trong lòng Diệp Từ trầm xuống, quả nhiên như cô đoán Đạo tặc hồi phục máu xong liền xông lên.
Còn có một Mục sư.
Nếu đến đánh Boss tự do, tuyệt đối không thể chỉ có hai người Mục sư và Đạo tặc, nhất định còn có chức nghiệp khác nữa.
Sau một tích tắc, Diệp Từ liền thấy lại có ba người xuất hiện, gồm một Chiến Sĩ, một Pháp sư Vong linh và một Nhân loại Mục sư. Cô nheo lại ánh mắt, lập tức có đối sách.
Gã chiến sĩ sau khi nhìn thấy con Ngạnh Giáp Cự Quy sau lưng Diệp Từ liền sử dụng kỹ năng Trùng Thứ chạy về phía cô.
Kỹ năng Trùng Thứ của chiến sĩ và Trùng Thứ đến từ đôi giày mà Diệp Từ đang mang tuyệt đối không giống nhau, của Diệp Từ chẳng qua là kỹ năng đơn thuần dùng để bỏ chạy còn của chiến sĩ có thêm vào tác dụng Mê Muội nữa.
Trong PK quan trọng nhất là gì?
Chính là khả năng ứng biến và suy đoán hành động của đối phương.
Lúc Chiến Sĩ vừa xuất hiện, Diệp Từ đã lường trước được việc người nọ sẽ xông lên trước tiên, vì thế cô lập tức thu hồi Lão Tam, khiến Ngạnh Giáp Cự Quy chạy vội về phía cô. Mà khi Chiến Sĩ bắt đầu tiến lên, Diệp Từ đồng thời quăng Xạ Kích Ngộ Đạo vào Chiến Sĩ, Xạ Kích Ngộ Đạo dính vào cổ Ngạnh Giáp Cự Quy liền biến thành Bạo kích điểm thương tổn không hề nhỏ, Ngạnh Giáp Cự Quy rít giận, đổi hướng chạy đến bên Chiến sĩ.
Còn vị trí mà Diệp Từ đang đứng cô cũng đã tính toán trước, nó là nơi con rùa phải chạy ngang nếu muốn tấn công chiến sĩ, đây là bước quan trọng nhất trong kế hoạch của cô, thành hay bại đều nằm ở ngay lúc này.
Trùng Thứ của Chiến Sĩ và công kích Ngạnh Giáp Cự Quy va chạm vào nhau tạo nên sức phá mạnh, thân hình Diệp Từ hơi hơi di động, né tránh hai công kích ấy, tránh thoát xong cô mở “Ngất”.
Chỉ thấy, cả người Diệp Từ đột nhiên ngã xuống, nằm dài trên mặt đất.
Tình huống đột biến quá nhanh, hơn nữa cô lại giấu mình sau góc chết của Chiến Sĩ tương giao với Ngạnh Giáp Cự Quy, tầm mắt của mọi người đều bị bắn. Lúc Diệp Từ ngã xuống, chỉ mỗi mình Chiến sĩ trông thấy.
Chiến sĩ không nhận được thông báo công kích Diệp Từ nhưng thấy lượng máu của cô là 0, lại nhìn con rùa to lớn, không nghĩ nhiều mà đem việc Diệp Từ chết đổ lên đầu Ngạnh Giáp Cự Quy.
“Con quái này công kích quá mạnh, nhanh thêm máu cho tôi.” Cừu hận của Ngạnh Giáp Cự Quy không hề giảm xuống vì Diệp Từ đã chết, chuyển lên đầu Chiến Sĩ, hơn nữa chỉ vì cô “ngất” nên đẩy toàn bộ cừu hận lên người Chiến Sĩ. Cho dù Chiến Sĩ nhiều máu, cũng chịu không được móng vuốt của Boss tự do cấp 40, lượng máu giảm dần đến đáy, khiến anh phải kêu to……
Diệp Từ ngồi bên bờ ôn tuyền, nhìn Ngạnh Giáp Cự Quy, cứ suy nghĩ mãi làm sao để giết chết nó đây.
Ngạnh Giáp Cự Quy cấp 40. Đặc điểm: da dày thịt béo, hơn nữa rùa vốn có mai, vừa to vừa cứng, phòng ngự của nó không thể dùng 2 chữ biến thái để só sánh. Sau khi bị chọc giận nó sẽ triệu hồi Hơi Nước, người bị phun chắc chắn sẽ giảm tốc độ, kèm theo di chứng rét lạnh, liên tục mất máu. Điều càng hết nói nổi là, con Boss này nếu đói bụng sẽ lại lặn xuống nước, bắt cá ăn, ăn xong máu sẽ tự động tăng lên.
Lượng máu đã nhiều, còn có thể tự động hồi phục, Ngạnh Giáp Cự Quy chẳng khác gì một con Boss biến thái.
Nhưng, dù thế, người chơi một khi thăng đến cấp 40 sẽ lập tổ đội đi liều mạng giết nó, không có nguyên nhân nào khác, chính là sau khi Boss chết sẽ bạo ra một tấm chắn nghịch thiên, Chiến Sĩ hoặc Thánh Kỵ Sĩ có thể sử dụng đến cấp 80.
Kiếp trước, Đông Nhật Ôn Tuyền là một trong những nơi náo nhiệt nhất Đông đại lục, nơi này được xưng là quê hương của Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ. Ngạnh Giáp Cự Quy xuất hiện ở nơi nào, nơi đó người đông nghìn nghịt.
Dù thế đi nữa nhưng qua mười năm, số lần tấm chắn xuất hiện chỉ 15 lần, xác suất xuất hiện thấp đến không thể nào tả nổi.
Tuy Diệp Từ không hứng thú với tấm chắn cho lắm nhưng cô vẫn muốn giết chết con rùa này, chưa nhắc đến cái khác, xác suất có được bản kỹ năng tốt Boss tự do luôn rất cao, còn có cơ hội đạt được nhiệm vụ cấp sử thi, đương nhiên trọng yếu nhất là lần đầu tiến đánh chết Boss tự do trên cấp 30, có thể đạt được 4 điểm Thiên Phú.
Thứ khác có cũng được không có cũng không sao, nhưng điểm thiên phú thì Diệp Từ cảm thấy càng nhiều càng tốt.
Đi quanh Ngạnh Giáp Cự Quy hai vòng, Diệp Từ đang tìm nhược điểm của Ngạnh Giáp Cự Quy. Hành động của nó chậm chạp, thích hợp công kích từ xa, nhưng cấp bậc của nó rất cao, phòng ngự lại biến thái, e là không thể nào phá vỡ được, cho dù đánh trúng khả năng Bùng nổ xuất hiện cũng không cao.
Quanh thân bao trùm vỏ bọc dày và cứng, quả thực giống như tường đồng vách sắt, căn bản không thể chọc thủng. Tuy nói như vậy, nhưng Diệp Từ là ai, há nào không thể không tìm được phương pháp sao.
Ngạnh Giáp Cự Quy có hai nhược điểm.
Một là cổ, hai là đuôi. Hai nơi này không bị mai rùa che chở, chỉ có một lớp da mỏng, rất yếu ớt, nếu công kích trúng nơi đó, dù Diệp Từ chỉ mới cấp 20 cũng có thể đạt được điểm sát thương cao.
Vấn đề ở chỗ, đánh thế nào.
Suy ngẫm một hồi, công kích ở cổ đã bị Diệp Từ buông tha. Tuy nơi này càng dễ dàng đánh vào tim của Ngạnh Giáp Cự Quy, nhưng nó lại gắn liền với đầu của Cự Quy. Ngạnh Giáp Cự Quy tuy rằng ngốc thật, không có tính công kích, nhưng Diệp Từ lại rất bội phục độ dài răng nanh của nó, cấp bậc hiện giờ của Diệp Từ, chỉ cần bị nó cắn một cái liền nghẻo.
Vậy chỉ còn cái đuôi…… Tục xưng: nơi “cúc hoa” (thật ra là cách gọi tao nhã của nơi ta hay thải phế thải trong người) xuất hiện ……
Diệp Từ nhìn trời, tự thôi miên bản thân. Chỉ cần giết chết quái, dù phương pháp có đáng khinh đến mức nào là nó cũng là phương pháp tốt.
Vì chênh lệch cấp bậc quá lớn, vị trí công kích nhỏ, Diệp Từ đành buông tha công kích từ xa, lấy Độc hạt Đoản Kiếm làm vũ khí chính. Nguyên nhân chủ yếu vì nó kèm theo công kích trúng độc.
Loại dbuff trúng độc này hoàn toàn không cần dựa vào cấp bậc, chỉ cần đánh trúng mục tiêu liền xuất hiện.
Diệp Từ bước xuống hồ nước nóng, đi đến trước mặt Ngạnh Giáp Cự Quy, thông thả gài xuống một cái Cạm Bẫy Băng Hàn, sau đó lùi về sau đến tầm bắn xa nhất, bắn ra một mũi tên.
Ngạnh Giáp Cự Quy vốn đang ngủ gà ngủ gật bị đánh một kích, mở ánh mắt đầy mơ hồ của mình, bất mãn nhìn xung quanh, không biết tên nào lại dám làm phiền thời gian nghỉ ngơi của nó. Vừa trông thấy Diệp Từ, liền hô lên giận giữ, mở ra bốn chân ngắn ngủn, “chạy nhanh” đến bên Diệp Từ. Chẳng qua tốc độ này có điểm không phù hợp lắm với thân phận Boss của nó……
Nó chạy có hai bước, đạp lên bẫy Cạm Bẫy Hàn Băng, lập tức bị đông lạnh. Diệp Từ nhìn cảm khái khối băng khổng lò sau đó công kích vào đuôi nó, còn sinh ra ý xấu chụp ảnh làm lưu niệm. Đây là khối băng lớn nhất cô làm ra.
Chạy đến bên đuôi Ngạnh Giáp Cự Quy, Diệp Từ giơ lên Độc hạt Đoản Kiếm, hắng hái đâm vào “cúc hoa”.
-781
-311
-345
Ba dòng chữ số đỏ tươi liên tục nhảy lên kèm theo thông báo trúng độc xuất hiện trên đầu Ngạnh Giáp Cự Quy. Khối băng trên người con rùa đã nức ra, nó kêu một tiếng xoay người công kích Diệp Từ, Diệp Từ đã thả Lão Tam ra, kéo cừu hận, tiếp đó nhanh chóng nhảy ra xa, bay lên không xoay người, nhắm vào cổ nó, bắn tên.
-511
Kèm theo trúng độc, hai lần trúng độc chồng lên nhau.
Ngạnh Giáp Cự Quy bị một mũi tên này làm đau, lập tức buông ra đã Lão Tam gần chết, chạy đến chỗ Diệp Từ. Diệp Từ không chút sợ hãi kéo nó chạy vòng vèo, mà Lão Tam lại tiếp tục ra sức cắn đuôi nó.
Bức tranh này quá thú vị.
Kỳ thật chiến thuật Diệp Từ nghĩ ra rất đơn giản, vì đối với Boss không có Bug, cô chỉ có thể dùng cách này mà thôi. Bởi vì khoảng cách hai bên có chút, chỉ cần thời gian hồi phục Cạm Bẫy Hàn Băng của cô vừa đến, cô lập tức thiết lập cạm bẫy, ba giây sau Ngạnh Giáp Cự Quy đuổi tới, lại bị đông lạnh. Chẳng khác gì đánh quái bình thường, cầm Độc Hạt Đoản Kiếm chém vào “cúc hoa”, Lão Tam kéo cừu hận, cô chạy ra xa một chút lại kéo cừu hận trở về.
Lặp lại liên hồi, lượng máu Ngạnh Giáp Cự Quy dần dần tụt giảm, giết chết nó chỉ còn vấn đề thời gian.
Ước chừng trôi qua 7-8 giờ, máu của Ngạnh Giáp Cự Quy chỉ còn 8%, chỉ cần cô kiên trì nửa tiếng nữa, Ngạnh Giáp Cự Quy chắc chắn sẽ ngã xuống.
Đột nhiên Diệp cảm giác được có người xuất hiện sau lưng cô khoảng chừng 10 thước, nháy mắt sau, khoảng cách rút ngắn không ít. Cô theo bản năng nghiêng người, chợt nghe hệ thống thông báo:“Bạn tránh thoát công kích của Ỷ Nhân Lam.”
Ỷ Nhân Lam là Đạo tặc, lúc tung ra Ám Côn vào người Diệp Từ, thân hình liền theo từ trạng thái Tiềm Hành hiện ra. Có điều càng làm anh giật mình, Ám Côn bị miss, dù khiến anh sửng sốt, nhưng anh vẫn không quên quăng ra thêm kỹ năng mê muội. Nhưng chỉ trong giây phút anh giật mình ấy, Diệp Từ đã nhảy ra xa rồi.
Trong trạng thái chiến đấu không thể Tiềm Hành, Đạo tặc phát hiện mục tiêu công kích của mình biến mất, khi ngẩng đầu tìm xung quanh liền đón nhận hai mũi tên của Diệp Từ, điều này khiến cho người máu ít da mỏng như anh rớt không ít máu. Anh uống dược tăng máu, vừa lui về sau.
Diệp Từ không biết Đạo tặc này, không nhớ ra có kết thù với anh, vậy nguyên nhân đã rõ muốn ăn hôi Ngạnh Giáp Cự Quy. Bọn họ nhất định đã mai phục ở đây rất lâu, nhưng vì Diệp Từ phải chiến đấu thời gian dài, khiến thân thể cô bị mệt, độ nhạy cảm giảm xuống, mới khiến cô phát hiện trễ thế này.
Chẳng qua, nếu vì Ngạnh Giáp Cự Quy mà đến, Đạo tặc này sao có thể chỉ vì trúng hai tên đã bỏ đi chứ? Chẳng lẽ……
Trong lòng Diệp Từ trầm xuống, quả nhiên như cô đoán Đạo tặc hồi phục máu xong liền xông lên.
Còn có một Mục sư.
Nếu đến đánh Boss tự do, tuyệt đối không thể chỉ có hai người Mục sư và Đạo tặc, nhất định còn có chức nghiệp khác nữa.
Sau một tích tắc, Diệp Từ liền thấy lại có ba người xuất hiện, gồm một Chiến Sĩ, một Pháp sư Vong linh và một Nhân loại Mục sư. Cô nheo lại ánh mắt, lập tức có đối sách.
Gã chiến sĩ sau khi nhìn thấy con Ngạnh Giáp Cự Quy sau lưng Diệp Từ liền sử dụng kỹ năng Trùng Thứ chạy về phía cô.
Kỹ năng Trùng Thứ của chiến sĩ và Trùng Thứ đến từ đôi giày mà Diệp Từ đang mang tuyệt đối không giống nhau, của Diệp Từ chẳng qua là kỹ năng đơn thuần dùng để bỏ chạy còn của chiến sĩ có thêm vào tác dụng Mê Muội nữa.
Trong PK quan trọng nhất là gì?
Chính là khả năng ứng biến và suy đoán hành động của đối phương.
Lúc Chiến Sĩ vừa xuất hiện, Diệp Từ đã lường trước được việc người nọ sẽ xông lên trước tiên, vì thế cô lập tức thu hồi Lão Tam, khiến Ngạnh Giáp Cự Quy chạy vội về phía cô. Mà khi Chiến Sĩ bắt đầu tiến lên, Diệp Từ đồng thời quăng Xạ Kích Ngộ Đạo vào Chiến Sĩ, Xạ Kích Ngộ Đạo dính vào cổ Ngạnh Giáp Cự Quy liền biến thành Bạo kích điểm thương tổn không hề nhỏ, Ngạnh Giáp Cự Quy rít giận, đổi hướng chạy đến bên Chiến sĩ.
Còn vị trí mà Diệp Từ đang đứng cô cũng đã tính toán trước, nó là nơi con rùa phải chạy ngang nếu muốn tấn công chiến sĩ, đây là bước quan trọng nhất trong kế hoạch của cô, thành hay bại đều nằm ở ngay lúc này.
Trùng Thứ của Chiến Sĩ và công kích Ngạnh Giáp Cự Quy va chạm vào nhau tạo nên sức phá mạnh, thân hình Diệp Từ hơi hơi di động, né tránh hai công kích ấy, tránh thoát xong cô mở “Ngất”.
Chỉ thấy, cả người Diệp Từ đột nhiên ngã xuống, nằm dài trên mặt đất.
Tình huống đột biến quá nhanh, hơn nữa cô lại giấu mình sau góc chết của Chiến Sĩ tương giao với Ngạnh Giáp Cự Quy, tầm mắt của mọi người đều bị bắn. Lúc Diệp Từ ngã xuống, chỉ mỗi mình Chiến sĩ trông thấy.
Chiến sĩ không nhận được thông báo công kích Diệp Từ nhưng thấy lượng máu của cô là 0, lại nhìn con rùa to lớn, không nghĩ nhiều mà đem việc Diệp Từ chết đổ lên đầu Ngạnh Giáp Cự Quy.
“Con quái này công kích quá mạnh, nhanh thêm máu cho tôi.” Cừu hận của Ngạnh Giáp Cự Quy không hề giảm xuống vì Diệp Từ đã chết, chuyển lên đầu Chiến Sĩ, hơn nữa chỉ vì cô “ngất” nên đẩy toàn bộ cừu hận lên người Chiến Sĩ. Cho dù Chiến Sĩ nhiều máu, cũng chịu không được móng vuốt của Boss tự do cấp 40, lượng máu giảm dần đến đáy, khiến anh phải kêu to……
/457
|