Liêu Vương Phi

Q.15 - Chương 3 - Hành Quyết Trên Hoàng Cung 3

/196


Editor: Phong LữBeta: Tửu ThanhTiếng than khóc ngay lập tức tràn ngập khắp đại điện hoàng cung, những tàn binh và thanh niên trai tráng cũng nghẹn ngào, tiếng nữ nhân gào khóc, còn có tiếng nỉ non của các tiểu hài tử, trong chốc lát mọi người đều như cô hồn ai oán khiến người khác xót thương.

Tần Lạc Y thật sự không thể nhìn nổi, nàng vốn là người có lòng nhân từ nên càng không muốn thấy những cảnh này.

“Thác…”

Nàng bước nhanh xuống thềm đá, đến bên cạnh Da Luật Ngạn Thác nhẹ giọng nói.

Da Luật Ngạn Thác thấy Tần Lạc Y như vậy, trong lòng đã sáng tỏ. Hắn liền trực tiếp mở miệng: “Y nhi, nếu nàng muốn cầu xin cho họ thì không cần nói nữa.”

Tần Lạc Y thoáng giật mình, nhưng gần như ngay tức khắc , nàng vẫn nhẹ nhàng như trước : “Thác, người có tội ác tày trời cũng chỉ có Hách Lạp Vương thôi, những người này đều là người vô tội mà!”

“Ai nói bọn chúng vô tội? Biết rõ mưu phản là tử hình mà vẫn cứ hồ đồ ngu xuẩn, nếu như một ngày Hách Lạp Vương mưu phản thành công, người quỳ ở chỗ này sẽ là chúng ta, lẽ nào nàng cho rằng đến khi ấy những kẻ đó còn có lòng từ bi sao?” Giọng nói kiên định của Da Luật Ngạn Thác thể hiện rõ việc không hề có ý muốn thương lượng.

Tần Lạc Y nhíu mày, khi nàng trông thấy những đứa trẻ khóc nỉ non thì trong lòng càng không muốn, nàng lại một lần nữa khuyên nhủ: “Thác, lẽ nào phải đuổi cùng giết tận bọn họ như vậy sao? Còn những nữ nhi tay trói gà không chặt, còn có những người già lớn tuổi, thậm chí những đứa trẻ chưa hiểu chuyện, bọn họ có thể gây hại thế nào được?”

Sau khi Da Luật Ngạn Thác nghe xong, khuôn mặt trở nên lạnh lùng .

“Y nhi, bản tính nàng thiện lương, không biết lòng người vô cùng đáng sợ, diệt cỏ phải diệt tận gốc, bằng không hậu họa vô hạn!”

“Thế nhưng…”

Tần Lạc Y vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng sau đó liền bị Da Luật Ngạn Thác cắt ngang.

“Y nhi, nàng có nhìn thấy ánh mắt bọn họ không, trong mắt họ đều là sự cố chấp, gian xảo và thù hận, lẽ nào nàng cho rằng ta sẽ lưu lại mồi lửa này sao?” Giọng nói của hắn hùng hổ dọa người, nghe như tàn nhẫn nhưng lại là sự thật!

“Chàng cũng không thể tha cho những đứa bé sao?” Trong mắt Tần Lạc Y tràn ngập sự khó tin và hoảng sợ, những đứa trẻ này đều còn nhỏ mà!

“Không sai, một người cũng không thể để lại!” Khuôn mặt lạnh lùng của Da Luật Ngạn Thác hiện lên vẻ tàn nhẫn và hung ác, hắn không thể không làm như vậy. Từ nhỏ đến lớn, hắn đã nhìn thấy rất nhiều người vì không quyết đoán mà dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng.

Tần Lạc Y cảm thấy nghẹt thở, nàng dùng tay đè chặt lồng ngực, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo qua những đứa trẻ vô tội, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ mờ mịt và vô tri, có lẽ chúng cảm thấy cái chết đang đến gần nên càng khóc lớn hơn.

“Thác, ta biết không thể nào ngăn cản việc làm của chàng, nhưng ta xin chàng, xin chàng tích đức cho đứa con trong bụng ta được không?” Giọng nói của nàng nhẹ nhàng tựa dòng nước mềm mại, tinh tế, liên tục chảy vào lòng của mỗi người .

Bàn tay to lớn của Da Luật Ngạn Thác nắm chặt lại, giọng điệu có phần tức giận: “Y nhi, nàng dám đem con ra dọa ta?”

Tần Lạc Y khẽ lắc đầu, nói: “Thác, ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, bởi vì quanh năm chiến đấu, trên người chàng đã dính đầy máu tanh và sôi sục dục vọng chinh chiến, ta chỉ muốn nói với chàng mọi sinh mệnh đều bình đẳng.”

Đôi môi mỏng của Da Luật Ngạn Thác khẽ mím, đôi mắt sắc bén như chim ưng thâm thúy không hề chớp khóa chặt đôi mắt đen láy của nàng, tựa như muốn nhìn thấu tận bên trong, vẻ lạnh lùng trên mặt càng thêm ngưng trọng.

Tần Lạc Y thấp thỏm bất an, giọng nói trầm thấp của hắn chậm rãi vang lên…

“Được, ta có thể đáp ứng yêu cầu của nàng, nhưng nàng đừng mong ta bỏ qua cho lão tặc kia!”

Tần Lạc Y quay đầu nhìn vẻ mặt sợ hãi của Hách Lạp Vương, trong đầu thoáng chốc nhớ lại đêm đó, nàng rất muốn tha thứ cho người này nhưng nàng không làm được !

“Thác, dù sao hắn cũng từng được xưng Vương, nếu như bị lăng trì xử tử, e là sẽ khó che được miệng lưỡi người đời!”

Lời nói của nàng không phải không có lý.

Hách Lạp Vương thấy thế, dường như thấy được áng sáng rực rỡ trước mắt, hắn luôn miệng nói : “Không sai, Da Luật Ngạn Thác, ngươi đem một người đường đường là Vương gia đi lăng trì xử tử, ngươi sẽ bị bách tính trong thành phỉ nhổ! Tần cô nương, Tần cô nương, lão phu tuy đối với cô nương không tốt , nhưng vẫn chưa gây ra những sai lầm quá lớn, xin cô…”

“Láo xược!”

Hách Lạp Vương còn chưa nói xong, Da Luật Ngạn Thác đã mạnh mẽ nắm lấy vạt áo trước của hắn, ánh mắt sắc bén tựa như có thể giết người.

“Đến lúc này ngươi vẫn còn nhớ mãi không quên việc này, quả thực rất không đặt bản vương vào trong mắt, bản vương không ngại nói cho ngươi biết, đối với hình phạt của ngươi, dù bất cứ kẻ nào cũng không thể thay đổi!”

Giọng điệu điên cuồng kiêu ngạo của Da Luật Ngạn Thác khiến trên dưới đại điện đều kinh ngạc !

Sau đó, hắn rống to một tiếng: “Người đâu!”

Chấp hành quan kinh cẩn tiến lên lần nữa, trên trán hắn toát đầy mồ hôi hột.

“Hạ quan nhận lệnh.” Chấp hành quan lập tức đáp.

Da Luật Ngạn Thác đã nhượng bộ lắm rồi! Tần Lạc Y hiểu rõ điều này, Hoàng thượng và Hoàng hậu cũng biết, toàn bộ người quen của hắn đều biết!

Lần đầu tiên hắn tự mình thay đổi hình phạt đã ban ra!

Tần Lạc Y nhìn thấy gương mặt kiên định, nghiêm nghị của hắn hiện lên một nỗi khổ riêng, trong lòng lại dâng lên chút cảm xúc không tên, người đàn ông này là như vậy, tàn nhẫn khiến kẻ khác căm hận, điên cuồng kiêu ngạo khiến người ta sợ hãi, nhưng lại là một người đàn ông có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, đôi khi cũng ôn nhu vô cùng khiến người khác khó mà quên được!


/196

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status