Life Dont Like Dream

Chương 54

/74


Thi

Lớp 1.1

Giờ sinh hoạt

- Buổi đi chơi đã kết thúc. Từ bây giờ chúng ta phải ôn tập thật kĩ chuẩn bị cho cuộc khi sắp tới để phân lại lớp nhé - Cô chủ nhiệm dặn dò

- Vâng ạ! - Sau khi nghe cô giáo dặn dò, tập thể lớp ra về

- Mẹ à! Chẳng nhẽ lại ko làm gì để đuổi được bọn họ ra khỏi trường sao? - Một cô gái đang làm nũng mẹ

- Mẹ cũng có cách rồi - Bà mẹ quay qua cô gái cưng đang nũng nịu kia - Trường con sắp tới tổ chức một cuộc thi phải ko?

- Vâng! Sắp có một cuộc kiểm tra ạ. Chẳng lẽ mẹ định....... - Cô nàng nghi ngờ

- Mẹ định từ cuộc thi này sẽ loại dần dần - Bà mẹ nham hiểm

- Hay đó mẹ - Cô gái cũng giương giương tự đắc - Nhưng mà họ đều là học sinh nhận học bổng toàn phần thì chắc phải làm được thôi

- Con ko phải lo. Chúng ta chỉ cần ............. - Hai mẹ con nói chuyện thì thầm với nhau.

- Chán quá, mình chả muốn học gì cả - My than thở

- Làm như mình học giỏi lắm ko bằng ý. Lười như hủi - Quân đốp chát lại ngay

- Hủi là cái gì thế? - My tròn mắt hỏi lại

- Xời! Ngốc - Quân bĩu môi, rất trẻ con

- Vâng! Tôi ngốc. Vậy ''bạn'' Quân ''giỏi giang'' giảng cho tôi đi

- Ờh thì hủi là ...... là ........ là hủi chứ còn gì nữa - Bí quá Quân nói linh ta linh tinh luôn

- Ai chả biết hủi là hủi. Nói như anh, tôi còn biết nhiều hơn nhá. Hủi là u i ui, hờ ui hui hỏi hủi. Ko biết mà bày đặt. Nói ai - My lên giọng. Quân chả biết nói gì

- Ừm thì.... kệ tôi. Ít ra tôi còn chăm học hơn cô nhá - Quân cãi cùn luôn

- Chăm học? Anh không biết nhiều người giỏi sẵn ''như tôi'' còn hơn cả mấy người chăm chỉ ''bọn anh'' nhớ

- Tôi cũng thuộc dạng giỏi sẵn đấy.

- Tôi chả tin. Anh kém tôi, có thế thôi

- Được rồi. Vậy thì kết quả bình xét này, ai thấy hơn sẽ là người thua cuộc và sẽ bị làm ô sin để người kia sai vặt 1 tuần. Ok?

- Chơi thì chơi. Tôi cho anh biết tay - Ai con người lườm nhau. Suốt ngày cãi nhau mà thôi

- Liệu ai thắng bây giờ nhỉ? - 6 người còn lại nhận xét. Hiện giờ họ đang học nhóm tại nhà Lam

- Có khi là Quân đấy. Cậu ta trước giờ thua độc Phong thôi mà - Ken xoa cằm nhận xét

- Nhưng mà My cũng chả vừa đâu, được học bổng toàn phần còn gì - Hân nghiêng về phía My. Nói chung là 2 người này ngang tài ngang sức. Đang tám chuyện thì mọi người bỗng thấy lạnh gáy, quay qua đằng sau thì thấy ánh mắt của Quân và My đang nhìn. Mọi người tự biết điều, chăm chỉ học bài.

Số bài ôn tập trong ngày đã hết. Mọi người tổ chức đánh chén.

Công việc đi chợ được giao cho Lam; Vy và hai chàng trai đi sau xách đồ chính là Ken và Phong. Ở nhà gồm có 4 người còn lại. My thì quét dọn lại nhà. Hân bầy bát đĩa. Vũ thì giúp Hân, bày biện đồ cần dùng đến. Quân thì chạy lăng xăng lấy đồ cho mọi người.

- Quân ơi. Lên phòng tôi, lấy hộ tôi mấy cuốn sách nấu ăn tôi để trên bàn xuống đây nhé - Hân nói vọng vào trong nhà

- Được rồi. Đợi tẹo - Quân đồng ý. Lên trên tầng 2 thì có đến tận 4 phòng. Anh giờ mới nhớ là mình ko biết phòng Hân ở đâu. Tuy có 1 lần vào nhưng anh cũng đã quên. Anh đành phải vòng từng phòng vậy.

Phòng đầu tiên là phòng của Vy. Cũng chẳng khác gì nhiều

Phòng tiếp theo là phòng của My. Cô đã trang trí lại theo sở thích của mình. Ngoài ra còn có 3 bức ảnh được đặt ở bàn để đèn ngủ, trên bàn học và một cái thì được đặt trên kệ sách. Trong đó, có 1 cái là chụp 4 cô gái, cái này mới chụp, khi ấy, Lam ko đeo kính làm Quân thấy sao cô quen quá nhưng chẳng nhớ nổi đó là ai. Một bức My chụp cùng chị gái, cười tươi, rất dễ thương. Bức cuối là chụp cả gia đình.

Phòng tiếp theo. Đây là phòng của Lam

Khi mở cửa, Quân ngạc nhiên khi thấy căn phòng này. Anh chả biết đây là phong của ai. Một chiếc tivi rất lớn. Những bức vẽ đầy giá trị và những bộ trang phục đắt tiền ko phải ai muốn có cũng được. Cái làm anh chú tâm nhất, chính là bức ảnh. Đó chẳng phải gia đình anh ngày trước sao? Kia là mẹ anh, em anh và cả anh đang chơi đùa rất vui vẻ. Chỉ có điều ở đây ko có bức nào chứa hình ảnh của người ba. Một khung ảnh có một cô gái rất đẹp, như thiên sứ. Đôi mắt buồn. Làn da trắng nõn, tóc hơi xoăn. Lông mi đen và dài. Cái miệng chúm chím đỏ tươi. Con người này, giống mẹ anh. Giống lắm. Nhớ lại người con gái nhìn thấy trong khung ảnh ở phòng My. Anh mới nghĩ ra đây là 1 người. Chỉ có điều khuôn mặt này hơi trắng hơn, tóc xoăn và đôi mắt to tròn thật buồn. Anh đã biết đó là ai.

- Cạch! Bộp - Tiếng mở cửa bất ngờ, quay ra đằng sau, anh thấy cô. Em gái của anh

- Anh! Anh ......vào đây ........làm gì thế? - Lam lắp bắp khi nhìn thấy người trước mặt

- Em ko có gì muốn nói sao? - Không biết tâm trạng hiện giờ của Quân là như thế nào. Buồn hay vui?

- Anh biết rồi sao? - Lam nhìn vào mắt Quân. Anh ấy đã biết truyện rồi

- Em muốn dấu anh đến bao giờ nữa hả? - Quân hơi gắt lên. Cũng may, phía dưới nhà ko nghe thấy

- Em xin lỗi, em ko muốn dấu anh đâu - Lam buồn nói, đôi mắt cô chảy một giọt lệ. Chỉ 1 giọt mà thôi

- Em.... - Quân xót xa ôm cô gái người mặt vào lòng. Đây là em anh, người em gái anh yêu thương hơn bản thân mình đang đứng trước mặt anh. Vậy lời mẹ nói rằng cô đã chết là như thế nào? - Anh tưởng em ...... đã...........

Lam đối mặt với anh và nói

- Chưa, em ko chết. Chỉ có điều........mẹ đã - Nói đến đây Lam ngập ngừng

- Anh đã gặp mẹ ở chỗ đó. Anh vô tình thấy em, khi em đi, anh đã tiến lại gần. Anh chỉ nghĩ em là người quen của mẹ. Thật ko ngờ.......

- Anh còn nhiều thứ ko ngờ về em lắm.

- Em có biết cái chết của mẹ do bà ta ko?

- Anh biết sao? - Lam ko phủ định, nhưng cô ngạc nhiên khi Quân lại biết nó

- Anh vô tình nghe thấy bà ta nói điện thoại - Quân nói câu này giọng lạnh hơn

- Tất cả mọi việc đều là bà ta làm. Em hận bà ta. Em muốn trả thù cho mẹ - Nói đến đây Lam đã khóc nhiều hơn. Quân ôm em vào lòng

- Anh cũng rất hận bà ta. Chúng ta sẽ cùng nhau trả thù cho mẹ của mình nhé

- Vâng - Hai người cứ như vậy cho đến khi ổn định lại tâm trạng, Quân mới đi lấy sách cho Hân. Lam xuống trước để đỡ bị nghi ngờ. Bữa ăn tối đó diễn ra suôn sẻ, rất vui khi có những lời trêu đùa của cặp đôi Hân - Vũ và Vy - Ken. Khá ồn ào bởi tiếng cãi nhau của 2 oan gia My - Quân. Hơi sự lạnh lùng của Phong và sự yên bình đến lạ thường của Lam. Nhưng có chút gì đó hơi gượng gạo do Quân và Lam. Tuy đã nhận nhau nhưng cũng hơi bất ngờ, chưa thể tiếp nhận ngay được dù họ quý nhau thật nhiều.

''Vậy là một bí mật của em lại được lật mở. Ko ngờ anh lại biết sớm như vậy. Em cứ nghĩ khi anh và My quen nhau thì em mới nói. Thật ko ngờ. Đúng là cuộc sống mà '' - Lam thầm nghĩ. Cũng may, bí mật này ngoài 3 cô bạn thân thì chỉ có Duy và anh trai cô biết được.

/74

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status