Đích thực liều chết đánh một trận, Phong Đại Ngưu tự biết bại nhiều hơn thắng thiếu. Nhưng mà chuyện do người làm, cho dù chết dưới kiếm của nàng thì cũng nhất định phải đánh.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Kỷ Thương Nguyệt ra tay xuất thủ trước. Chân nhẹ nhàng bước ra một bước, thân thể nàng biến thành một đạo tàn ảnh màu đen, tốc độ quả thực nhanh đến mức khó có thể tin nổi. So sánh Phong Đại Ngưu vẫn tự cho là mình có tốc độ đủ để kiêu ngạo thì nàng đều phải nhanh hơn gấp đôi.
Hưu!
Mặc dù vọt tới, nhưng mà chéo áo của nàng cũng không hề bay lên, la bàn bát quái trong tay liền như một mảnh thiết ấn đè ép xuống. Trong la bàn không biết hấp thu bao nhiêu lực lượng từ các vì tinh tú, giờ phút này hoàn toàn bùng phát dữ dội, đè ép tới nhật nguyệt tối sầm trên đỉnh đầu Phong Đại Ngưu.
Phong Đại Ngưu biết vô phương tránh né một kích này, càng là không thể đón đỡ một kích này. Bàn chân hung hăng đạp mạnh trên mặt đất đánh vỡ đất đá, cả người đều chìm vào trong lòng đất.
- Rầm!
La bàn bát quái đánh trượt, trên mặt đất nện ra một cái hố to sâu năm thước.
Kỷ Thương Nguyệt có tốc độ phản ứng cực nhanh. Sau khi la bàn bát quái đánh trượt thì cũng không thu hồi, liền lập tức đưa tay với lấy rút ra một thanh Chiến Kiếm màu đen từ trên lưng, lôi ra một đạo trường xà màu đen đâm về phương hướng phía sau.
Nàng thật giống như có con mắt mọc ở sau lưng, Phong Đại Ngưu mới chui ra từ lòng đất thì kiếm quang của nàng cũng đã đâm vào vị trí ngực hắn.
- Keng!
Một tiếng leng keng!
Phong Đại Ngưu trong lòng hô to một tiếng nguy hiểm thật. Nếu không phải trong ngực mình có giấu một con Ô Quy đã sống mấy ngàn năm, mai rùa so sánh Linh Khí đều phải cứng hơn thì chỉ sợ vẻn vẹn là với một kiếm này đã có thể lấy được tính mạng của chính mình.
Kỷ Thương Nguyệt không hổ là Tử Linh Tử, bất kể từ tốc độ phản ứng, hay là tâm trí, thiên phú bẩm sinh, đều là xứng đáng là người được chọn tốt nhất. Đối đầu với nàng, nhất định phải cẩn thận, lại phải cẩn thận hơn nữa. Nếu không rất có thể sẽ chết ở trong tay nàng.
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân, há là dễ phá như vậy sao.
Phong Đại Ngưu mặc dù toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm, nhưng vẫn cao giọng cười to. Sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, nện một chưởng ở trên Chiến Kiếm màu đen.
Hắn đánh ra một chưởng này với lực tứ ngưu, nặng đến tám vạn cân.
Chưởng ấn mặc dù vừa nhanh vừa hiểm, nhưng mà tốc độ của Kỷ Thương Nguyệt còn nhanh hơn. Thanh kiếm thứ hai đã ra khỏi vỏ, kiếm khí rét lạnh thấu xương, cái lạnh đạt đến mức toàn thân Phong Đại Ngưu đều rùng mình một cái.
Thanh kiếm thứ hai càng sắc bén hơn, trực tiếp xuyên qua kẽ ngón tay của Phong Đại Ngưu, thiếu chút nữa đâm xuyên qua thủ chưởng của hắn.
Dù vậy, trên ngón tay Phong Đại Ngưu vẫn rỉ ra một dòng máu do bị kiếm khí của nàng cắt qua da.
Tử Linh Tử quả nhiên không phải chuyện đùa. Nếu như không đột phá Thần Cơ sơ kỳ, căn bản không phải đối thủ của nàng. Phong Đại Ngưu liền lùi chín bước mới thối lui khỏi vòng tròn kiếm khí của nàng. Mà lúc này, toàn bộ cánh tay hắn đều đã bị kiếm khí lạnh giá như băng quấy nhiễu, trên làn da sinh ra một lớp băng thật dầy.
- Muội muội, hảo kiếm pháp!
Phong Đại Ngưu chấn vỡ lớp băng trên mu bàn tay, nhưng mà khí lạnh như băng cũng đã xâm lấn đến trong thân thể, khiến cho sắc mặt hắn trở nên trắng bệch. Nếu không phải hắn che miếng vải đen trên mặt, thì giờ phút này khẳng định đã bị Kỷ Thương Nguyệt nhìn ra manh mối.
- Ngươi không phải Kim Cương Bất Hoại Chi Thân ư? Tại sao liền bị ta phá vỡ dễ dàng như vậy, vẫn còn chảy nhiều huyết dịch như vậy?
Kỷ Thương Nguyệt giơ ngang thanh Chiến Kiếm màu đen chắn trước người, trên Chiến Kiếm vẫn còn đang sót lại những đốm máu.
- Hắc hắc, ta cũng muốn phá thủng của ngươi, để ngươi cũng lưu nhiều huyết dịch như vậy.
Phong Đại Ngưu nham hiểm cười hai tiếng.
Sắc mặt Kỷ Thương Nguyệt sầm xuống, trực tiếp bỏ la bàn bát quái ra ngoài. Đồng thời xuất ra hai thanh Chiến Kiếm, để chúng phát ra khí lạnh càng ngày càng đậm đặc, khiến cho nhiệt độ không khí chung quanh cấp tốc giảm xuống.
Đây là nàng bị kích động thật, Phong Đại Ngưu mồm miệng rất bỉ ổi nên đã hoàn toàn chọc giận nàng.
Phong Đại Ngưu coi như là đạt tới mục đích, chỉ cần nàng giận dữ, như vậy chính mình cũng sẽ có cơ hội có thể lợi dụng.
Thần Quang trong đan điền bắt đầu khởi động, một bộ Long Mã Hà Đồ lao ra từ trong thân thể, bay đến phía trên đỉnh đầu, hoàn toàn thể hiện bóng dáng của nó.
Trong khoảnh khắc khí chất của Phong Đại Ngưu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hắn đứng lưng thẳng tắp, khí tức trên người cũng trở nên vô cùng sắc bén, Miểu Quỷ Ban Chỉ trên ngón tay bắt đầu di động cấp tốc.
Thành bại liền trong một chiêu này !
Hắn phải khởi động Linh Khí trận pháp và linh tính, phát ra uy lực đích thực của Linh Khí, muốn trong một chiêu giết chết Kỷ Thương Nguyệt. Bởi với linh khí hiện tại trong thân thể hắn, thì cũng chỉ đủ sức đánh ra một chiêu này thôi.
- Xảy ra chuyện gì, vì sao ta trong lòng mình vừa rồi giật thột một cái mãnh liệt.
Kỷ Thương Nguyệt mặc dù chiếm hết ưu thế, nhưng mà lại nhận thấy được một cỗ khí tức nguy hiểm.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Miểu Quỷ Ban Chỉ bay lên từ trên ngón cái Phong Đại Ngưu, sáu bức vẽ cổ trên bề mặt hoàn toàn triển khai. Một con Trường Long màu đỏ phát ra tiếng long ngâm trầm thấp từ trong họng.
La bàn bát quái bị đánh nát trong nháy mắt, hai thanh Chiến Kiếm cũng đồng thời bị bẻ gẫy, những bảo khí hàng đầu này thật giống như làm bằng giấy, dễ dàng bị đánh bại.
- Bộp!
Miểu Quỷ Ban Chỉ trực tiếp đụng vào bả vai phải Kỷ Thương Nguyệt, xé nát một mảnh áo đen, cắt đứt một xương quai xanh, đánh bay nàng đi xa hơn mười trượng. Trong không khí có những giọt máu tươi lăn xuống, vãi đầy trên mặt đất.
Vai phải Kỷ Thương Nguyệt đã bị thương nặng, chảy ra lượng lớn huyết dịch, thấm đẫm trang phục màu đen. Linh khí trong thân thể bị chấn động đến tán loạn, một kích Linh Khí thiếu chút nữa đều đánh thẳng vào trong đan điền nàng.
Nàng vẫn còn chưa từng bị thương nặng như vậy, kinh mạch chặt đứt ba chỗ, cánh tay phải càng là vô phương giơ lên cao.
- Lại... Vẫn chưa chết!
Phong Đại Ngưu giờ phút này cũng không chịu nổi, linh khí trong đan điền bị tiêu hao đi chín thành chín, hơn nữa lúc trước cũng đã bị vài vết thương nhẹ, nên giờ phút này chỉ có thể duy trì gượng gạo đứng yên.
Vốn tưởng rằng một kích này có thể giết chết Kỷ Thương Nguyệt, nhưng mà lại thật không ngờ tu vi của nàng cao hơn so với trong tưởng tượng của chính mình, vẻn vẹn chỉ là đánh cho nàng bị trọng thương. Nếu như để cho khôi phục như cũ trước bản thân, như vậy chính mình cũng chỉ có thể chờ chết.
Phong Đại Ngưu và Kỷ Thương Nguyệt đều là hạng người tâm trí siêu nhân, đều nhìn ra trạng thái không ổn của đối phương, đều bắt đầu cấp tốc khôi phục linh khí mà vẫn không nhúc nhích. Giờ phút này ai khôi phục thực lực trước, như vậy kẻ đó chính là người thắng cuối cùng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Kỷ Thương Nguyệt ra tay xuất thủ trước. Chân nhẹ nhàng bước ra một bước, thân thể nàng biến thành một đạo tàn ảnh màu đen, tốc độ quả thực nhanh đến mức khó có thể tin nổi. So sánh Phong Đại Ngưu vẫn tự cho là mình có tốc độ đủ để kiêu ngạo thì nàng đều phải nhanh hơn gấp đôi.
Hưu!
Mặc dù vọt tới, nhưng mà chéo áo của nàng cũng không hề bay lên, la bàn bát quái trong tay liền như một mảnh thiết ấn đè ép xuống. Trong la bàn không biết hấp thu bao nhiêu lực lượng từ các vì tinh tú, giờ phút này hoàn toàn bùng phát dữ dội, đè ép tới nhật nguyệt tối sầm trên đỉnh đầu Phong Đại Ngưu.
Phong Đại Ngưu biết vô phương tránh né một kích này, càng là không thể đón đỡ một kích này. Bàn chân hung hăng đạp mạnh trên mặt đất đánh vỡ đất đá, cả người đều chìm vào trong lòng đất.
- Rầm!
La bàn bát quái đánh trượt, trên mặt đất nện ra một cái hố to sâu năm thước.
Kỷ Thương Nguyệt có tốc độ phản ứng cực nhanh. Sau khi la bàn bát quái đánh trượt thì cũng không thu hồi, liền lập tức đưa tay với lấy rút ra một thanh Chiến Kiếm màu đen từ trên lưng, lôi ra một đạo trường xà màu đen đâm về phương hướng phía sau.
Nàng thật giống như có con mắt mọc ở sau lưng, Phong Đại Ngưu mới chui ra từ lòng đất thì kiếm quang của nàng cũng đã đâm vào vị trí ngực hắn.
- Keng!
Một tiếng leng keng!
Phong Đại Ngưu trong lòng hô to một tiếng nguy hiểm thật. Nếu không phải trong ngực mình có giấu một con Ô Quy đã sống mấy ngàn năm, mai rùa so sánh Linh Khí đều phải cứng hơn thì chỉ sợ vẻn vẹn là với một kiếm này đã có thể lấy được tính mạng của chính mình.
Kỷ Thương Nguyệt không hổ là Tử Linh Tử, bất kể từ tốc độ phản ứng, hay là tâm trí, thiên phú bẩm sinh, đều là xứng đáng là người được chọn tốt nhất. Đối đầu với nàng, nhất định phải cẩn thận, lại phải cẩn thận hơn nữa. Nếu không rất có thể sẽ chết ở trong tay nàng.
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân, há là dễ phá như vậy sao.
Phong Đại Ngưu mặc dù toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm, nhưng vẫn cao giọng cười to. Sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, nện một chưởng ở trên Chiến Kiếm màu đen.
Hắn đánh ra một chưởng này với lực tứ ngưu, nặng đến tám vạn cân.
Chưởng ấn mặc dù vừa nhanh vừa hiểm, nhưng mà tốc độ của Kỷ Thương Nguyệt còn nhanh hơn. Thanh kiếm thứ hai đã ra khỏi vỏ, kiếm khí rét lạnh thấu xương, cái lạnh đạt đến mức toàn thân Phong Đại Ngưu đều rùng mình một cái.
Thanh kiếm thứ hai càng sắc bén hơn, trực tiếp xuyên qua kẽ ngón tay của Phong Đại Ngưu, thiếu chút nữa đâm xuyên qua thủ chưởng của hắn.
Dù vậy, trên ngón tay Phong Đại Ngưu vẫn rỉ ra một dòng máu do bị kiếm khí của nàng cắt qua da.
Tử Linh Tử quả nhiên không phải chuyện đùa. Nếu như không đột phá Thần Cơ sơ kỳ, căn bản không phải đối thủ của nàng. Phong Đại Ngưu liền lùi chín bước mới thối lui khỏi vòng tròn kiếm khí của nàng. Mà lúc này, toàn bộ cánh tay hắn đều đã bị kiếm khí lạnh giá như băng quấy nhiễu, trên làn da sinh ra một lớp băng thật dầy.
- Muội muội, hảo kiếm pháp!
Phong Đại Ngưu chấn vỡ lớp băng trên mu bàn tay, nhưng mà khí lạnh như băng cũng đã xâm lấn đến trong thân thể, khiến cho sắc mặt hắn trở nên trắng bệch. Nếu không phải hắn che miếng vải đen trên mặt, thì giờ phút này khẳng định đã bị Kỷ Thương Nguyệt nhìn ra manh mối.
- Ngươi không phải Kim Cương Bất Hoại Chi Thân ư? Tại sao liền bị ta phá vỡ dễ dàng như vậy, vẫn còn chảy nhiều huyết dịch như vậy?
Kỷ Thương Nguyệt giơ ngang thanh Chiến Kiếm màu đen chắn trước người, trên Chiến Kiếm vẫn còn đang sót lại những đốm máu.
- Hắc hắc, ta cũng muốn phá thủng của ngươi, để ngươi cũng lưu nhiều huyết dịch như vậy.
Phong Đại Ngưu nham hiểm cười hai tiếng.
Sắc mặt Kỷ Thương Nguyệt sầm xuống, trực tiếp bỏ la bàn bát quái ra ngoài. Đồng thời xuất ra hai thanh Chiến Kiếm, để chúng phát ra khí lạnh càng ngày càng đậm đặc, khiến cho nhiệt độ không khí chung quanh cấp tốc giảm xuống.
Đây là nàng bị kích động thật, Phong Đại Ngưu mồm miệng rất bỉ ổi nên đã hoàn toàn chọc giận nàng.
Phong Đại Ngưu coi như là đạt tới mục đích, chỉ cần nàng giận dữ, như vậy chính mình cũng sẽ có cơ hội có thể lợi dụng.
Thần Quang trong đan điền bắt đầu khởi động, một bộ Long Mã Hà Đồ lao ra từ trong thân thể, bay đến phía trên đỉnh đầu, hoàn toàn thể hiện bóng dáng của nó.
Trong khoảnh khắc khí chất của Phong Đại Ngưu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hắn đứng lưng thẳng tắp, khí tức trên người cũng trở nên vô cùng sắc bén, Miểu Quỷ Ban Chỉ trên ngón tay bắt đầu di động cấp tốc.
Thành bại liền trong một chiêu này !
Hắn phải khởi động Linh Khí trận pháp và linh tính, phát ra uy lực đích thực của Linh Khí, muốn trong một chiêu giết chết Kỷ Thương Nguyệt. Bởi với linh khí hiện tại trong thân thể hắn, thì cũng chỉ đủ sức đánh ra một chiêu này thôi.
- Xảy ra chuyện gì, vì sao ta trong lòng mình vừa rồi giật thột một cái mãnh liệt.
Kỷ Thương Nguyệt mặc dù chiếm hết ưu thế, nhưng mà lại nhận thấy được một cỗ khí tức nguy hiểm.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Miểu Quỷ Ban Chỉ bay lên từ trên ngón cái Phong Đại Ngưu, sáu bức vẽ cổ trên bề mặt hoàn toàn triển khai. Một con Trường Long màu đỏ phát ra tiếng long ngâm trầm thấp từ trong họng.
La bàn bát quái bị đánh nát trong nháy mắt, hai thanh Chiến Kiếm cũng đồng thời bị bẻ gẫy, những bảo khí hàng đầu này thật giống như làm bằng giấy, dễ dàng bị đánh bại.
- Bộp!
Miểu Quỷ Ban Chỉ trực tiếp đụng vào bả vai phải Kỷ Thương Nguyệt, xé nát một mảnh áo đen, cắt đứt một xương quai xanh, đánh bay nàng đi xa hơn mười trượng. Trong không khí có những giọt máu tươi lăn xuống, vãi đầy trên mặt đất.
Vai phải Kỷ Thương Nguyệt đã bị thương nặng, chảy ra lượng lớn huyết dịch, thấm đẫm trang phục màu đen. Linh khí trong thân thể bị chấn động đến tán loạn, một kích Linh Khí thiếu chút nữa đều đánh thẳng vào trong đan điền nàng.
Nàng vẫn còn chưa từng bị thương nặng như vậy, kinh mạch chặt đứt ba chỗ, cánh tay phải càng là vô phương giơ lên cao.
- Lại... Vẫn chưa chết!
Phong Đại Ngưu giờ phút này cũng không chịu nổi, linh khí trong đan điền bị tiêu hao đi chín thành chín, hơn nữa lúc trước cũng đã bị vài vết thương nhẹ, nên giờ phút này chỉ có thể duy trì gượng gạo đứng yên.
Vốn tưởng rằng một kích này có thể giết chết Kỷ Thương Nguyệt, nhưng mà lại thật không ngờ tu vi của nàng cao hơn so với trong tưởng tượng của chính mình, vẻn vẹn chỉ là đánh cho nàng bị trọng thương. Nếu như để cho khôi phục như cũ trước bản thân, như vậy chính mình cũng chỉ có thể chờ chết.
Phong Đại Ngưu và Kỷ Thương Nguyệt đều là hạng người tâm trí siêu nhân, đều nhìn ra trạng thái không ổn của đối phương, đều bắt đầu cấp tốc khôi phục linh khí mà vẫn không nhúc nhích. Giờ phút này ai khôi phục thực lực trước, như vậy kẻ đó chính là người thắng cuối cùng.
/2057
|