Oanh!
Một đao chém xuống, xẹt qua bả vai thạch nhân, chém rụng cánh tay phải của nó xuống mặt đất.
Quả nhiên chỉ có thạch đao, mới có thể phá thạch nhân.
Thạch nhân đã mất đi thạch đao, lại mất đi cánh tay phải liền quay người bỏ chạy, một bước có thể bước ra mười trượng, nó nhanh chóng chạy vội lên đỉnh núi.
- Trốn đi đâu!
Phong Phi Vân vai khiêng đại đao ngàn cân, đuổi theo phía sau, một đao bổ vào đỉnh đầu thạch nhân, chấn cho thạch nhân thành bảy, tám khối khối đá vụn, lăn xuống dưới sườn núi.
Thạch đao trong tay không tổn hao gì, phong cách cổ xưa mà dày đặc, nặng tới 3 vạn 5000 cân, cũng không biết là dùng vật liệu gì tạo thành, chỉ riêng trình độ cứng rắn mà nói thì nó đã có thể so với Linh Khí rồi.
Thạch đao lây dính lấy máu tươi màu vàng trên tay Phong Phi Vân, mãnh liệt run rẩy lên, trong thân đao, có một đạo thạch khí xông vào thân thể Phong Phi Vân.
Giờ khắc này huyết dịch trong thân thể hắn triệt để sôi trào lên, có một cổ lực lượng yêu dị mà ma tính sinh ra trong máu, tuy rằng chỉ có một tia, nhưng lại khiến hai mắt Phong Phi Vân có chút đỏ lên.
Ầm ầm!
Phong Phi Vân khiêng thạch đao 7m, chạy vội tại trên sơn đạo, chạy nhanh lên đỉnh núi, khí thế trên người càng ngày càng cường thịnh, giống hệt với thạch đao trên vai hắn, sắc bén mà đại khí.
Trên đỉnh núi, có một cổ khí tức còn đáng sợ hơn cả thạch nhân, cổ khí tức kia càng ngày càng lớn mạnh, khiến Phong Phi Vân đang ở trên sườn núi cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Huyết dịch trong thân thể không hiểu sôi trào lên, khiến hắn toàn thân đều tràn đầy chiến ý.
Quá trình phóng lên đỉnh núi cũng là quá trình tụ thế, khí thế trên người mãnh liệt cuộn trào, nguy nga to lớn giống như núi cao vậy.
Còn chưa nhìn thấy đối thủ đã giương cung bạt kiếm, khí thế trùng thiên.
Mưa từ trên đỉnh đầu Phong Phi Vân không ngừng lăn xuống, chảy trên mặt, còn có thể cảm giác được đau đớn, mỗi khí bước thêm một bước lên đỉnh núi thì khí thế trên người hắn cũng đầm đặc thêm một phần.
Mà cổ lực lượng trên đỉnh núi kia cũng nổ vang ép xuống, nó đang tụ thế, ngưng tụ uy áp, đây là một mảnh mây đen hạo hạo đãng đãng, bên trong bao vây lấy hai cỗ thạch nhân, hai cổ thạch nhân này cao tới 10m, cao hơn thạch nhân trên sườn núi 2m, thực lực cũng cường đại hơn một bậc.
Hai cỗ thạch nhân, một trái một phải, giống như cái cái Cự Luân từ trên đỉnh núi nghiền áp xuống dưới vậy.
- Một chiêu phá địch!
Phong Phi Vân hét lớn một tiếng, tất cả khí thế trên người đều bạo phát ra, dùng ra hết lực lượng toàn thân, cơ bắp và xương cốt đều bị kéo đến nổ vang, hai tay ôm thạch đao cực lớn chém ngang ra
Bang bang!
Một đao, chỉ một đao, hai thạch nhân đồng thời bị cắt thành hai đoạn.
Phong Phi Vân hai tay cầm đao, từ trên trời rơi xuống, hai chân giẫm trên mặt đất ra một cái hố sâu, nhìn qua hai cỗ thạch nhân đứt gãy, hắn không ngừng thở hổn hển, hai mắt trở nên càng thêm đỏ thẫm.
Cổ ma tính và yêu khí trong cơ thể kia đang lưu chuyển khắp toàn thân, tuy rằng chỉ có một tia, nhưng lại khiến cho huyết dịch vốn màu vàng biến thành màu đen. Có một cổ thạch khí lưu chuyển ở trong đó, sáp nhập vào huyết dịch, khiến cổ ma tính kia trở nên càng thêm bàng bạc, khiến cổ yêu khí kia bay thẳng trời cao.
Xoạt!
Bên ngoài Vô Lượng Tháp, trên khối bia đá cao trăm trượng, mặt Vô Lượng Cổ Kính thứ ba lóe ra một đạo vầng sáng, khiến vị thủ tháp lão đạo này hơi kinh hãi, người thứ 3 xông đến Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu rồi.
Là người phương nào?
Khiến người càng kinh hãi còn ở đằng sau, một màn hình ảnh rung động nhân tâm truyền ra, hiển hiện trên mặt cổ kính:
Phong Phi Vân hai mắt đỏ thẫm, trên hai cánh tay tràn đầy Long Lân đen kịt, trên đỉnh đầu ma vụ trùng thiên, tay nâng một thanh thạch đao dài đến 7m, bổ lên trời cao một cái, chấn khiến mây mù rạn nứt, sau đó hung thần bức người sát nhập vào Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu.
Một màn này hiện ra trên Vô Lượng Cổ Kính tựa như một Ma Thần xuất thế, khiến mọi người chờ ở bên ngoài Vô Lượng Tháp da đầu đều run lên, tâm linh run rẩy, giống như chuông lớn ông lên trong đầu vậy, không cách nào bình tĩnh.
Chỉ có xâm nhập Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu, Vô Lượng Cổ Kính mới có thể sáng lên.
Trên tấm bia đá trăm trượng kia, vốn chỉ có hai mặt Vô Lượng Cổ Kính sáng lên, thuộc về Thích Dạ Lai và Tiểu Tà ma, nhưng sau khi mặt Vô Lượng Cổ Kính thứ ba sáng lên lại khiến mọi người đều kinh sợ, quá dọa người rồi, cổ sát khí kia khiến cho tất cả hình ảnh đều biến thành màu đen.
Không chỉ mọi người động dung, mà ngay cả vị hộ tháp lão đạo kia cũng trừng lớn hai mắt, trên sống lưng ứa ra hàn khí, rất nhanh rời xa tấm bia đá, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mặt Vô Lượng Cổ Kính thứ ba.
- Cái này...
Bắc Minh Đường nhìn chằm chằm vào ma ảnh của Phong Phi Vân trên Vô Lượng Cổ Kính, không dám tin vào hai mắt mình nữa, đã không tin Phong Phi Vân có thể xông đến tầng thứ sáu, càng bị cổ tà ma chi khí trên người của Phong Phi Vân chấn nhiếp đến không cách nào hình dùng, khiến lời ở đằng sau cũng bị nghẹn trong cổ họng.
- Chẳng lẽ Yêu Ma chi huyết trong thân thể Phong Phi Vân đã triệt để thức tỉnh sao>
Hỏa diễm đỏ thẫm nhảy lên trong không khí, thần bí chủ nhân bị bao trong ngọn lửa, thanh âm tràn ngập hưng phấn, thật giống như vẫn đang một mực chờ mong Yêu Ma chi huyết trong thân thể Phong Phi Vân triệt để thức tỉnh, sau đó bộc phát ra chiến uy kinh thiên, hiệu lực vì hắg, chấn nhiếp một thời đại vậy.
Nhưng rất nhanh hắn liền bác bỏ suy nghĩ trong lòng, tự nhủ:
- Không đúng, nếu Yêu Ma chi huyết đã triệt để sống lại, Phong Phi Vân chỉ sợ đã trực tiếp phá tan cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, đạt đến Thiên Mệnh đệ nhất trọng rồi, nhưng trạng thái của hắn hiện giờ tựa hồ không hề giống với Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
- Trên Cổ Tịch Mật Quyển ghi lại, muốn triệt để tỉnh lại Yêu Ma chi huyết, phải uống Ma Huyết, Thần Tấn vương triều có thể được xưng là Ma chỉ có Nữ Ma thôi. Phong Phi Vân không có khả năng đã triệt để tỉnh lại Yêu Ma chi huyết, hắn là bị thứ gì đó kích thích, khiến trong Yêu Ma chi huyết thân thể của hắn sống lại một tia.
Bắc Minh Đường mặc dù cực kỳ bất mãn đối với Phong Phi Vân, oán hận rất sâu, nhưng dù sao cũng là đệ tử Tứ đại môn phiệt, lại là đệ tử Đạo Môn, tri thức uyên bác, biết rõ một ít lời đồn về Yêu Ma Chi Tử
Chỉ có uống Ma huyết mới có thể triệt để tỉnh lại Yêu Ma chi huyết!
Nói cách khác, Phong Phi Vân muốn trở thành Yêu Ma Chi Tử chính thức, vậy thì nhất định phải uống máu trên người Nữ Ma.
Nhưng Nữ Ma chính là thiên niên thi tà, tu chính là Huyết đạo, Ma huyết trong thân thể trân quý đến cực điểm, dù chỉ là một giọt cũng cần tốn hao huyết khí của trăm vạn người mới có thể ngưng tụ thành, huyết dịch trong thân thể Nữ Ma nhiều nhất chỉ chừng ngàn giọt.
Phong Phi Vân muốn tỉnh lại Yêu Ma chi huyết, ít nhất cũng phải uống ngàn giọt Ma huyết.
Cho nên, Yêu Ma Chi Tử muốn chính thức xuất thế, Nữ Ma nhất định phải Ma huyết chảy tận mà chết.
Một đao chém xuống, xẹt qua bả vai thạch nhân, chém rụng cánh tay phải của nó xuống mặt đất.
Quả nhiên chỉ có thạch đao, mới có thể phá thạch nhân.
Thạch nhân đã mất đi thạch đao, lại mất đi cánh tay phải liền quay người bỏ chạy, một bước có thể bước ra mười trượng, nó nhanh chóng chạy vội lên đỉnh núi.
- Trốn đi đâu!
Phong Phi Vân vai khiêng đại đao ngàn cân, đuổi theo phía sau, một đao bổ vào đỉnh đầu thạch nhân, chấn cho thạch nhân thành bảy, tám khối khối đá vụn, lăn xuống dưới sườn núi.
Thạch đao trong tay không tổn hao gì, phong cách cổ xưa mà dày đặc, nặng tới 3 vạn 5000 cân, cũng không biết là dùng vật liệu gì tạo thành, chỉ riêng trình độ cứng rắn mà nói thì nó đã có thể so với Linh Khí rồi.
Thạch đao lây dính lấy máu tươi màu vàng trên tay Phong Phi Vân, mãnh liệt run rẩy lên, trong thân đao, có một đạo thạch khí xông vào thân thể Phong Phi Vân.
Giờ khắc này huyết dịch trong thân thể hắn triệt để sôi trào lên, có một cổ lực lượng yêu dị mà ma tính sinh ra trong máu, tuy rằng chỉ có một tia, nhưng lại khiến hai mắt Phong Phi Vân có chút đỏ lên.
Ầm ầm!
Phong Phi Vân khiêng thạch đao 7m, chạy vội tại trên sơn đạo, chạy nhanh lên đỉnh núi, khí thế trên người càng ngày càng cường thịnh, giống hệt với thạch đao trên vai hắn, sắc bén mà đại khí.
Trên đỉnh núi, có một cổ khí tức còn đáng sợ hơn cả thạch nhân, cổ khí tức kia càng ngày càng lớn mạnh, khiến Phong Phi Vân đang ở trên sườn núi cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Huyết dịch trong thân thể không hiểu sôi trào lên, khiến hắn toàn thân đều tràn đầy chiến ý.
Quá trình phóng lên đỉnh núi cũng là quá trình tụ thế, khí thế trên người mãnh liệt cuộn trào, nguy nga to lớn giống như núi cao vậy.
Còn chưa nhìn thấy đối thủ đã giương cung bạt kiếm, khí thế trùng thiên.
Mưa từ trên đỉnh đầu Phong Phi Vân không ngừng lăn xuống, chảy trên mặt, còn có thể cảm giác được đau đớn, mỗi khí bước thêm một bước lên đỉnh núi thì khí thế trên người hắn cũng đầm đặc thêm một phần.
Mà cổ lực lượng trên đỉnh núi kia cũng nổ vang ép xuống, nó đang tụ thế, ngưng tụ uy áp, đây là một mảnh mây đen hạo hạo đãng đãng, bên trong bao vây lấy hai cỗ thạch nhân, hai cổ thạch nhân này cao tới 10m, cao hơn thạch nhân trên sườn núi 2m, thực lực cũng cường đại hơn một bậc.
Hai cỗ thạch nhân, một trái một phải, giống như cái cái Cự Luân từ trên đỉnh núi nghiền áp xuống dưới vậy.
- Một chiêu phá địch!
Phong Phi Vân hét lớn một tiếng, tất cả khí thế trên người đều bạo phát ra, dùng ra hết lực lượng toàn thân, cơ bắp và xương cốt đều bị kéo đến nổ vang, hai tay ôm thạch đao cực lớn chém ngang ra
Bang bang!
Một đao, chỉ một đao, hai thạch nhân đồng thời bị cắt thành hai đoạn.
Phong Phi Vân hai tay cầm đao, từ trên trời rơi xuống, hai chân giẫm trên mặt đất ra một cái hố sâu, nhìn qua hai cỗ thạch nhân đứt gãy, hắn không ngừng thở hổn hển, hai mắt trở nên càng thêm đỏ thẫm.
Cổ ma tính và yêu khí trong cơ thể kia đang lưu chuyển khắp toàn thân, tuy rằng chỉ có một tia, nhưng lại khiến cho huyết dịch vốn màu vàng biến thành màu đen. Có một cổ thạch khí lưu chuyển ở trong đó, sáp nhập vào huyết dịch, khiến cổ ma tính kia trở nên càng thêm bàng bạc, khiến cổ yêu khí kia bay thẳng trời cao.
Xoạt!
Bên ngoài Vô Lượng Tháp, trên khối bia đá cao trăm trượng, mặt Vô Lượng Cổ Kính thứ ba lóe ra một đạo vầng sáng, khiến vị thủ tháp lão đạo này hơi kinh hãi, người thứ 3 xông đến Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu rồi.
Là người phương nào?
Khiến người càng kinh hãi còn ở đằng sau, một màn hình ảnh rung động nhân tâm truyền ra, hiển hiện trên mặt cổ kính:
Phong Phi Vân hai mắt đỏ thẫm, trên hai cánh tay tràn đầy Long Lân đen kịt, trên đỉnh đầu ma vụ trùng thiên, tay nâng một thanh thạch đao dài đến 7m, bổ lên trời cao một cái, chấn khiến mây mù rạn nứt, sau đó hung thần bức người sát nhập vào Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu.
Một màn này hiện ra trên Vô Lượng Cổ Kính tựa như một Ma Thần xuất thế, khiến mọi người chờ ở bên ngoài Vô Lượng Tháp da đầu đều run lên, tâm linh run rẩy, giống như chuông lớn ông lên trong đầu vậy, không cách nào bình tĩnh.
Chỉ có xâm nhập Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu, Vô Lượng Cổ Kính mới có thể sáng lên.
Trên tấm bia đá trăm trượng kia, vốn chỉ có hai mặt Vô Lượng Cổ Kính sáng lên, thuộc về Thích Dạ Lai và Tiểu Tà ma, nhưng sau khi mặt Vô Lượng Cổ Kính thứ ba sáng lên lại khiến mọi người đều kinh sợ, quá dọa người rồi, cổ sát khí kia khiến cho tất cả hình ảnh đều biến thành màu đen.
Không chỉ mọi người động dung, mà ngay cả vị hộ tháp lão đạo kia cũng trừng lớn hai mắt, trên sống lưng ứa ra hàn khí, rất nhanh rời xa tấm bia đá, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mặt Vô Lượng Cổ Kính thứ ba.
- Cái này...
Bắc Minh Đường nhìn chằm chằm vào ma ảnh của Phong Phi Vân trên Vô Lượng Cổ Kính, không dám tin vào hai mắt mình nữa, đã không tin Phong Phi Vân có thể xông đến tầng thứ sáu, càng bị cổ tà ma chi khí trên người của Phong Phi Vân chấn nhiếp đến không cách nào hình dùng, khiến lời ở đằng sau cũng bị nghẹn trong cổ họng.
- Chẳng lẽ Yêu Ma chi huyết trong thân thể Phong Phi Vân đã triệt để thức tỉnh sao>
Hỏa diễm đỏ thẫm nhảy lên trong không khí, thần bí chủ nhân bị bao trong ngọn lửa, thanh âm tràn ngập hưng phấn, thật giống như vẫn đang một mực chờ mong Yêu Ma chi huyết trong thân thể Phong Phi Vân triệt để thức tỉnh, sau đó bộc phát ra chiến uy kinh thiên, hiệu lực vì hắg, chấn nhiếp một thời đại vậy.
Nhưng rất nhanh hắn liền bác bỏ suy nghĩ trong lòng, tự nhủ:
- Không đúng, nếu Yêu Ma chi huyết đã triệt để sống lại, Phong Phi Vân chỉ sợ đã trực tiếp phá tan cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, đạt đến Thiên Mệnh đệ nhất trọng rồi, nhưng trạng thái của hắn hiện giờ tựa hồ không hề giống với Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
- Trên Cổ Tịch Mật Quyển ghi lại, muốn triệt để tỉnh lại Yêu Ma chi huyết, phải uống Ma Huyết, Thần Tấn vương triều có thể được xưng là Ma chỉ có Nữ Ma thôi. Phong Phi Vân không có khả năng đã triệt để tỉnh lại Yêu Ma chi huyết, hắn là bị thứ gì đó kích thích, khiến trong Yêu Ma chi huyết thân thể của hắn sống lại một tia.
Bắc Minh Đường mặc dù cực kỳ bất mãn đối với Phong Phi Vân, oán hận rất sâu, nhưng dù sao cũng là đệ tử Tứ đại môn phiệt, lại là đệ tử Đạo Môn, tri thức uyên bác, biết rõ một ít lời đồn về Yêu Ma Chi Tử
Chỉ có uống Ma huyết mới có thể triệt để tỉnh lại Yêu Ma chi huyết!
Nói cách khác, Phong Phi Vân muốn trở thành Yêu Ma Chi Tử chính thức, vậy thì nhất định phải uống máu trên người Nữ Ma.
Nhưng Nữ Ma chính là thiên niên thi tà, tu chính là Huyết đạo, Ma huyết trong thân thể trân quý đến cực điểm, dù chỉ là một giọt cũng cần tốn hao huyết khí của trăm vạn người mới có thể ngưng tụ thành, huyết dịch trong thân thể Nữ Ma nhiều nhất chỉ chừng ngàn giọt.
Phong Phi Vân muốn tỉnh lại Yêu Ma chi huyết, ít nhất cũng phải uống ngàn giọt Ma huyết.
Cho nên, Yêu Ma Chi Tử muốn chính thức xuất thế, Nữ Ma nhất định phải Ma huyết chảy tận mà chết.
/2057
|