Tất Trữ Suất hai mắt trợn tròn, trong mắt mang theo tơ máu, hai tay xiết chặc thành nắm đấm, lao lên trời quát to.
Nhưng mà không ai quan tâm tới hắn, Yến Tử Vũ, Thích Dạ Lai, tiểu tà ma vẫn liên thủ vây công, cũng không có dừng tay, thi triển ra sát phạt chi thuật càng đáng sợ hơn, muốn đánh địa vực này thành phế tích.
- Ngươi không cần trốn Tà Hồng Liên nữa đâu, vừa vặn bọn họ sau khi giết nàng thì ngươi cũng không cần sợ hãi nữa.
Phong Phi Vân đi đến bên cạnh Tất Trữ Suất, nhìn mấy thân ảnh trên bầu trời, khóe miệng mỉm cười.
- Một đám nam nhân vây công một nữ nhân, tính toán cái gì? Hơn nữa nữ nhân này còn là hôn thê của ta, cũng không phải là hôn thê của bọn họ, có tư cách gì khi dễ nàng?
Tất Trữ Suất nộ khí trùng thiên, muốn bay lên nhưng bị Phong Phi Vân duỗi tay ấn bả vai xuống, không nhúc nhích được.
Phong Phi Vân trầm giọng nói:
- Ngươi đi hữu dụng sao? Bất cứ kẻ nào trong bọn họ cũng đủ giết ngươi thành tro bụi.
- Phong Phi Vân, nếu như bọn họ liên thủ khi dễ là Nam Cung Hồng Nhan, ngươi có thể lạnh nhạt như hiện tại không?
Tất Trữ Suất nói.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra, ngay từ đâu ngươi bị bọn họ lợi dụng, Thiên Toán thư sinh bảo ngươi tới tìm ta, kỳ thật chính là muốn ngươi dẫn Tà Hồng Liên đến nơi đây, mấy người cường đại nhất Vạn Tượng Tháp đều đi theo sau lưng ngươi, kỳ thật chính là vì bắt Tà Hồng Liên.
Vì bắt thập đại mỹ nhân của tà tông, đúng là không từ thủ đoạn nào, ngay cả người mình cũng có thể lợi dụng.
Tất Trữ Suất cũng không phải đồ đần, lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì, mắng to:
- Thiên Toán thư sinh, thật khốn nạn!
Tất Trữ Suất cũng giãy ra khỏi tay Phong Phi Vân, thân hình lóe lên, ngự không bay lên, bay về phía Tà Hồng Liên.
Phong Phi Vân không có tiếp tục ngăn cản, thời điểm này muốn ngăn cũng không ngăn được.
- Nếu có một ngày, ngươi cũng có thể vì ta mà làm như thế, như vậy ta chết cũng cam tâm.
Nam Cung Hồng Nhan chẳng biết lúc nào chạy tới bên tay phải Phong Phi Vân, ôm cánh tay, tựa đầu vào vai hắn.
Phong Phi Vân ôm eo nàng, cười nói:
- Ngươi đang suy nghĩ gì?
- Ta suy nghĩ có nên giúp bọn họ một tay hay không?
Ánh mắt Nam Cung Hồng Nhan nhìn qua bầu trời cao.
Đây là quyết định gian nan, nếu nàng ra tay thì ý nghĩa lời nói dối của nàng sẽ sụp đổ, nàng rốt cuộc cũng không làm Nam Cung Hồng Nham nép vào ngực Phong Phi Vân như chim non được nữa.
Nhưng mà nàng nếu không ra tay, Tất Trữ Suất cùng Tà Hồng Liên sẽ nguy hiểm..
Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ trong lòng nàng suy nghĩ cái gì, hít thở sâu một hơi, ôm nàng chặc hơn, e sợ sau một khắc nàng sẽ biến mất.
Bành!
Yến Tử Vũ rót toàn bộ linh khí vào trường thương trong tay, đây là cây thương cấp bậc linh khí, linh tính bên trong bị dẫn động toàn bộ, hóa thành một cây thương dài trăm mét.
Uy lực cây thương này đáng sợ hơn gấp mười lần, một đoàn bạch sắc hàn khí bao phủ thân thương, chấn vỡ Địa Ngục Hồng Liên, cánh hoa rơi xuống.
Phốc!
Miệng Tà Hồng Liên phun một ngụm máu tươi, bị lực lượng linh khí làm tổn thương, máu trên tay phải nhuộm đỏ cả cánh tay, lại dùng linh khí ngăn cản máu chảy ra ngoài.
- Tà Hồng Liên, ngươi nên thúc thủ chịu trói đi.
Xa xa, La Phù công chúa đang ngồi trong Bát Bộ Long Liễn nói vọng ra, long hoàng chi khí lơ lửng trên đỉnh long liễn, giọng của nàng mang theo khí thế đế vương, không cho phép bất luận kẻ nào làm trái.
- Các ngươi cũng quá coi thường Tà Hồng Liên ta rồi, chỉ bằng các ngươi cũng muốn bắt ta?
Tóc đen của Tà Hồng Liên biến hóa, biến thành màu trắng, điểm một ngón tay, một đám mây bay lên, bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Nàng đã mở Quỷ Tiên Kiều, muốn rời khỏi nơi đây.
Oanh!
Một lệnh bài mang theo lực lượng khủng bố từ trên trời giáng xuống, lực lượng bàng bạc, không thể ngăn cản, nghiền nát Quỷ Tiên Kiều.
Tà Hồng Liên cũng bị lực lượng này bắn ngược trở về, lại phun một ngụm máu tươi, bị thương quá nặng, cắn răng nói:
- Sao có thể như vậy?
- Đây chính là hậu lệnh, hậu lệnh vừa hiện, vạn dân quỳ bái.
La Phù công chúa duỗi một tay ra, lệnh bày này nằm trong lòng bàn tay của nàng.
- Nói nhảm với nàng ta làm cái gì! Mọi người cùng nhau ra tay, trước phế một thân tu vị của nàng, miễn sinh ra biến hóa.
Thích Dạ Lai lại tế cổ kiếm ra, định xuất thủ trước, lại dùng một chiêu kiếm quyết trong thiên công bảo điển.
Tà Hồng Liên hừ lạnh một tiếng, tay không cầm lấy cổ kiếm của hắn, cổ kiếm rung rung trong tay của nàng, cắt tay của nàng ra một vết thương thật sâu, máu tươi lăn dài, nhưng không thể thoát ra được.
Thích Dạ Lai cả kinh, Tà Hồng Liên cũng quá lợi hại, không ngờ có thể tay không bắt được kiếm quyết của hắn.
Khanh khách!
Tà Hồng Liên khép tay lại, trực tiếp bóp nát cổ kiếm này, tàn kiếm bắn ngược trở lại..
Phốc, phốc, phốc!
Trên ngực Thích Dạ Lai xuất hiện ba lỗ thủng, đã bị tàn kiềm đâm xuyên qua thân thể.
- Tà Hồng Liên, Yến Tử Vũ ta cam đoan với ngươi, chỉ cần ngươi thúc thủ chịu trói, sẽ không đả thương tính mạng của ngươi.
Yến Tử Vũ nói.
Tà Hồng Liên ngửa đầu cười dài:
- Muốn đánh thì đánh, không cần nói nhảm nhiều như thế!
Meow!
Một bóng dáng màu trắng bay tới trước mặt của nàng, trên cánh tay của nàng nhiều ra vết máu do mèo quào.
Con mèo trắng nhỏ lại bay vào trong ngực tiểu tà ma.
Tiểu tà ma nháy mắt mấy cái, vẻ mặt đáng yêu cười nói:
- Hồng Liên tỷ tỷ, đạm đạm vừa mới nói, nó vốn có thể một trảo phá yết hầu của ngươi, nhưng mà nó không nỡ giết ngươi. Ha ha!
- Không thể đợi lát nữa, cao thủ tà tông sẽ nhanh chóng chạy tới đây, mọi người cùng nhau ra tay.
Người nói là La Phù công chúa, nàng nói ra lời này, tất cả mọi người động thủ.
- Có thể bắt một thiên tài cấp sử thi uy tín lâu năm, thật sự là hưng phấn ngoài sức tưởng tượng.
Thích Dạ Lai cười lạnh một tiếng, một hình chiếu chiến ảnh long hổ hiện ra.
Long hổ to như ngọn núi nhỏ, lực lượng chừng mấy trăm ngàn cân.
Tiểu tà ma cùng Yến Tử Vũ, La Phù công chúa cũng đồng loạt đánh ra chiến pháp mạnh nhất, lần này bất chấp giá nào, phải trấn áp nàng.
- Huyết nhân thần bình!
Một đầu người bay tới mang theo đám mây huyết sát, sát khí kinh người, Tất Trữ Suất mang theo huyết nhân thần bình bay lên, đứng bên cạnh Tà Hồng Liên.
- Tất Trữ Suất, còn không mau tránh ra!
Yến Tử Vũ quát lớn.
Tất Trữ Suất không động đậy, bóng dáng kiên nghị, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ kiên định như hiện tại.
- Không cần phải quản hắn, cùng trấn áp!
Thích Dạ Lai hừ lạnh một tiếng, căn bản không thu tay, long hổ đánh ra, đánh tan huyết vụ, tiếng hổ gầm thét, công kích vào huyết nhân thần bình.
Tuy Tà Hồng Liên đã toàn thân nhuốm máu, lại cười thảm, một chưởng đánh Tất Trữ Suất rơi xuống đất, cầm huyết nhân thần bình giết vào bốn người kia.
Ầm ầm!
Huyết nhân thần bình chống lại hậu lệnh của La Phù công chúa, ngăn cản Yến Tử Vũ đả thương, chiến Thích Dạ Lai, phá sát pháp quỷ dị của tiểu tà ma.
Cả bầu trời mây đen hỗn loạn, khí tức sát phạt bao phủ trời cao.
Nhưng mà không ai quan tâm tới hắn, Yến Tử Vũ, Thích Dạ Lai, tiểu tà ma vẫn liên thủ vây công, cũng không có dừng tay, thi triển ra sát phạt chi thuật càng đáng sợ hơn, muốn đánh địa vực này thành phế tích.
- Ngươi không cần trốn Tà Hồng Liên nữa đâu, vừa vặn bọn họ sau khi giết nàng thì ngươi cũng không cần sợ hãi nữa.
Phong Phi Vân đi đến bên cạnh Tất Trữ Suất, nhìn mấy thân ảnh trên bầu trời, khóe miệng mỉm cười.
- Một đám nam nhân vây công một nữ nhân, tính toán cái gì? Hơn nữa nữ nhân này còn là hôn thê của ta, cũng không phải là hôn thê của bọn họ, có tư cách gì khi dễ nàng?
Tất Trữ Suất nộ khí trùng thiên, muốn bay lên nhưng bị Phong Phi Vân duỗi tay ấn bả vai xuống, không nhúc nhích được.
Phong Phi Vân trầm giọng nói:
- Ngươi đi hữu dụng sao? Bất cứ kẻ nào trong bọn họ cũng đủ giết ngươi thành tro bụi.
- Phong Phi Vân, nếu như bọn họ liên thủ khi dễ là Nam Cung Hồng Nhan, ngươi có thể lạnh nhạt như hiện tại không?
Tất Trữ Suất nói.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra, ngay từ đâu ngươi bị bọn họ lợi dụng, Thiên Toán thư sinh bảo ngươi tới tìm ta, kỳ thật chính là muốn ngươi dẫn Tà Hồng Liên đến nơi đây, mấy người cường đại nhất Vạn Tượng Tháp đều đi theo sau lưng ngươi, kỳ thật chính là vì bắt Tà Hồng Liên.
Vì bắt thập đại mỹ nhân của tà tông, đúng là không từ thủ đoạn nào, ngay cả người mình cũng có thể lợi dụng.
Tất Trữ Suất cũng không phải đồ đần, lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì, mắng to:
- Thiên Toán thư sinh, thật khốn nạn!
Tất Trữ Suất cũng giãy ra khỏi tay Phong Phi Vân, thân hình lóe lên, ngự không bay lên, bay về phía Tà Hồng Liên.
Phong Phi Vân không có tiếp tục ngăn cản, thời điểm này muốn ngăn cũng không ngăn được.
- Nếu có một ngày, ngươi cũng có thể vì ta mà làm như thế, như vậy ta chết cũng cam tâm.
Nam Cung Hồng Nhan chẳng biết lúc nào chạy tới bên tay phải Phong Phi Vân, ôm cánh tay, tựa đầu vào vai hắn.
Phong Phi Vân ôm eo nàng, cười nói:
- Ngươi đang suy nghĩ gì?
- Ta suy nghĩ có nên giúp bọn họ một tay hay không?
Ánh mắt Nam Cung Hồng Nhan nhìn qua bầu trời cao.
Đây là quyết định gian nan, nếu nàng ra tay thì ý nghĩa lời nói dối của nàng sẽ sụp đổ, nàng rốt cuộc cũng không làm Nam Cung Hồng Nham nép vào ngực Phong Phi Vân như chim non được nữa.
Nhưng mà nàng nếu không ra tay, Tất Trữ Suất cùng Tà Hồng Liên sẽ nguy hiểm..
Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ trong lòng nàng suy nghĩ cái gì, hít thở sâu một hơi, ôm nàng chặc hơn, e sợ sau một khắc nàng sẽ biến mất.
Bành!
Yến Tử Vũ rót toàn bộ linh khí vào trường thương trong tay, đây là cây thương cấp bậc linh khí, linh tính bên trong bị dẫn động toàn bộ, hóa thành một cây thương dài trăm mét.
Uy lực cây thương này đáng sợ hơn gấp mười lần, một đoàn bạch sắc hàn khí bao phủ thân thương, chấn vỡ Địa Ngục Hồng Liên, cánh hoa rơi xuống.
Phốc!
Miệng Tà Hồng Liên phun một ngụm máu tươi, bị lực lượng linh khí làm tổn thương, máu trên tay phải nhuộm đỏ cả cánh tay, lại dùng linh khí ngăn cản máu chảy ra ngoài.
- Tà Hồng Liên, ngươi nên thúc thủ chịu trói đi.
Xa xa, La Phù công chúa đang ngồi trong Bát Bộ Long Liễn nói vọng ra, long hoàng chi khí lơ lửng trên đỉnh long liễn, giọng của nàng mang theo khí thế đế vương, không cho phép bất luận kẻ nào làm trái.
- Các ngươi cũng quá coi thường Tà Hồng Liên ta rồi, chỉ bằng các ngươi cũng muốn bắt ta?
Tóc đen của Tà Hồng Liên biến hóa, biến thành màu trắng, điểm một ngón tay, một đám mây bay lên, bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Nàng đã mở Quỷ Tiên Kiều, muốn rời khỏi nơi đây.
Oanh!
Một lệnh bài mang theo lực lượng khủng bố từ trên trời giáng xuống, lực lượng bàng bạc, không thể ngăn cản, nghiền nát Quỷ Tiên Kiều.
Tà Hồng Liên cũng bị lực lượng này bắn ngược trở về, lại phun một ngụm máu tươi, bị thương quá nặng, cắn răng nói:
- Sao có thể như vậy?
- Đây chính là hậu lệnh, hậu lệnh vừa hiện, vạn dân quỳ bái.
La Phù công chúa duỗi một tay ra, lệnh bày này nằm trong lòng bàn tay của nàng.
- Nói nhảm với nàng ta làm cái gì! Mọi người cùng nhau ra tay, trước phế một thân tu vị của nàng, miễn sinh ra biến hóa.
Thích Dạ Lai lại tế cổ kiếm ra, định xuất thủ trước, lại dùng một chiêu kiếm quyết trong thiên công bảo điển.
Tà Hồng Liên hừ lạnh một tiếng, tay không cầm lấy cổ kiếm của hắn, cổ kiếm rung rung trong tay của nàng, cắt tay của nàng ra một vết thương thật sâu, máu tươi lăn dài, nhưng không thể thoát ra được.
Thích Dạ Lai cả kinh, Tà Hồng Liên cũng quá lợi hại, không ngờ có thể tay không bắt được kiếm quyết của hắn.
Khanh khách!
Tà Hồng Liên khép tay lại, trực tiếp bóp nát cổ kiếm này, tàn kiếm bắn ngược trở lại..
Phốc, phốc, phốc!
Trên ngực Thích Dạ Lai xuất hiện ba lỗ thủng, đã bị tàn kiềm đâm xuyên qua thân thể.
- Tà Hồng Liên, Yến Tử Vũ ta cam đoan với ngươi, chỉ cần ngươi thúc thủ chịu trói, sẽ không đả thương tính mạng của ngươi.
Yến Tử Vũ nói.
Tà Hồng Liên ngửa đầu cười dài:
- Muốn đánh thì đánh, không cần nói nhảm nhiều như thế!
Meow!
Một bóng dáng màu trắng bay tới trước mặt của nàng, trên cánh tay của nàng nhiều ra vết máu do mèo quào.
Con mèo trắng nhỏ lại bay vào trong ngực tiểu tà ma.
Tiểu tà ma nháy mắt mấy cái, vẻ mặt đáng yêu cười nói:
- Hồng Liên tỷ tỷ, đạm đạm vừa mới nói, nó vốn có thể một trảo phá yết hầu của ngươi, nhưng mà nó không nỡ giết ngươi. Ha ha!
- Không thể đợi lát nữa, cao thủ tà tông sẽ nhanh chóng chạy tới đây, mọi người cùng nhau ra tay.
Người nói là La Phù công chúa, nàng nói ra lời này, tất cả mọi người động thủ.
- Có thể bắt một thiên tài cấp sử thi uy tín lâu năm, thật sự là hưng phấn ngoài sức tưởng tượng.
Thích Dạ Lai cười lạnh một tiếng, một hình chiếu chiến ảnh long hổ hiện ra.
Long hổ to như ngọn núi nhỏ, lực lượng chừng mấy trăm ngàn cân.
Tiểu tà ma cùng Yến Tử Vũ, La Phù công chúa cũng đồng loạt đánh ra chiến pháp mạnh nhất, lần này bất chấp giá nào, phải trấn áp nàng.
- Huyết nhân thần bình!
Một đầu người bay tới mang theo đám mây huyết sát, sát khí kinh người, Tất Trữ Suất mang theo huyết nhân thần bình bay lên, đứng bên cạnh Tà Hồng Liên.
- Tất Trữ Suất, còn không mau tránh ra!
Yến Tử Vũ quát lớn.
Tất Trữ Suất không động đậy, bóng dáng kiên nghị, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ kiên định như hiện tại.
- Không cần phải quản hắn, cùng trấn áp!
Thích Dạ Lai hừ lạnh một tiếng, căn bản không thu tay, long hổ đánh ra, đánh tan huyết vụ, tiếng hổ gầm thét, công kích vào huyết nhân thần bình.
Tuy Tà Hồng Liên đã toàn thân nhuốm máu, lại cười thảm, một chưởng đánh Tất Trữ Suất rơi xuống đất, cầm huyết nhân thần bình giết vào bốn người kia.
Ầm ầm!
Huyết nhân thần bình chống lại hậu lệnh của La Phù công chúa, ngăn cản Yến Tử Vũ đả thương, chiến Thích Dạ Lai, phá sát pháp quỷ dị của tiểu tà ma.
Cả bầu trời mây đen hỗn loạn, khí tức sát phạt bao phủ trời cao.
/2057
|